Chương 38: Chiêu Mộ Nhân Tài
Diệp Chi Linh
08/02/2024
Về nhà, Tạ Vân Phàm mở hậu trường đếm số liệu, sau vài ngày được Nhà Game Di Động giới thiệu, hiện tại Địa Ngục Mê Cung đã có hơn 3 triệu lượt tải, mỗi người trả 15 nhân dân tệ, doanh thu vượt quá 45 triệu, trừ phần hoa hồng của nền tảng, cậu có thể nhận được khoảng 36 triệu.
Số thuế cụ thể phải nộp bao nhiêu thì cậu cũng không rõ lắm, sẽ tìm kế toán, đến lúc đó thanh toán đúng hạn là được. Số tiền này cậu quyết định để trực tiếp vào tài khoản của xưởng, dùng cho việc kinh doanh và quản lý công ty.
Tiền thuê văn phòng, trang trí nội thất, mua thiết bị, lương nhân viên... Lúc khởi nghiệp, mọi mặt đều tốn kém, vốn vài triệu khởi đầu thực ra không dồi dào cho lắm, huống hồ cậu còn phải dành một phần để nghiên cứu phát triển game tiếp theo.
Tiền phải tiết kiệm chi tiêu. Nhưng môi trường làm việc thì cậu không muốn qua loa, thà một lần chi ra thuê văn phòng tốt, trang trí đẹp, sau này cũng khỏi phải dời chuyển.
Tạ Vân Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Anh này, khu vực nào ở Đa Thành mà giá thuê văn phòng hợp lý, môi trường tốt một chút? Có thể tìm khu công nghiệp mới cũng được."
Tạ Tinh Hà ban đầu còn định thuê ngay văn phòng ở trung tâm thành phố, nghe em trai nói vậy, anh chợt nhận ra - họ không giàu có như Mộng Chi Dực, giá thuê trung tâm quá đắt, thà thuê chỗ kinh tế thực dụng hơn.
Anh nhanh chóng nghĩ ra một nơi: "Khu Nam Dương thế nào? Là khu công nghiệp mới xây cách đây vài năm, không gian rộng, tòa nhà mới, cảnh quan cũng đẹp, xung quanh là công viên, chỉ có điều hơi xa trung tâm, ở ngoại ô phía Nam, nhưng rất gần ga tàu điện ngầm số 8 Nam Dương, giao thông cũng thuận tiện."
Tạ Vân Phàm: "Ngày mai chúng ta đi khảo sát thực tế nhé."
Tạ Tinh Hà hỏi: "Em định khi nào tuyển người vậy?"
"Không gấp, trước tiên sửa sang văn phòng xong, từ từ mà làm."
"Được!" Tạ Tinh Hà rất hăng hái.
Một công ty phát triển thế nào, vai trò của giám đốc rất quan trọng. Anh không phải giám đốc tốt, nhưng Vân Phàm chắc chắn là một CEO xuất sắc.
Lần khởi nghiệp lại này, để Vân Phàm làm giám đốc, công ty của họ chắc chắn sẽ thành công!
Anh cực kỳ tin tưởng em trai.
......
Chỉ còn một tuần nữa là đến tết Âm lịch.
Tạ Vân Phàm hiểu thế giới này là "vũ trụ song song", văn hoá bị thất truyền nghiêm trọng, trong các ngày lễ truyền thống chỉ còn lại Tết Nguyên đán, còn Thất Tịch, Đoan Ngọ, Trung Thu thì hoàn toàn không ai biết.
Thậm chí với Tết Nguyên đán, mọi người cũng không rõ nguồn gốc của lễ hội này. Đối với người ở đây, Tết giống như năm mới, thích hợp để cả nhà quây quần đoàn viên.
Sắp đến Tết, công nhân đều nghỉ, thời điểm này cũng không thuận lợi để trang trí nội thất, tất cả phải đợi sau Tết, vì thế việc tìm văn phòng cho xưởng không cần vội.
Tạ Vân Phàm tận dụng thời gian này để tiếp tục hoàn thiện tài liệu Địa Ngục.
Tài liệu NPC cậu đã viết xong.
Hôm đó về nhà, cậu nhắn tin riêng cho họa sĩ nhân vật: "Chị Sa à, có thể vẽ gấp hai bộ trang phục cho Địa Ngục Mê Cung không? Màu đỏ, trông vui vẻ, làm quà tặng giới hạn dịp năm mới."
Ninh Sa hỏi lại: "Cậu có định bán trang phục trong game không?"
Thuyền Buồm Nhỏ: "Không bán, tặng miễn phí, cảm ơn mọi người ủng hộ game."
Ninh Sa hơi bất ngờ nhìn dòng chữ nhỏ này. Với mức độ hot của Địa Ngục Mê Cung, nếu bán trang phục chắc chắn có thể kiếm rất nhiều tiền, nhưng rõ ràng ông chủ này tầm nhìn rất dài hạn.
Uy tín của xưởng quan trọng hơn lợi nhuận nhất thời.
Ban đầu khi tham gia dự án game kinh dị này, cô còn tưởng đó chỉ là trò đùa của một xưởng nhỏ, không ngờ nó lại thành công vang dội như vậy. Nhìn biểu tượng Địa Ngục Mê Cung quen thuộc trên bảng xếp hạng của Nhà Game Di Động, trong lòng cô cũng rất xúc động.
Công ty cũ của cô, tựa game online mà họ vắt kiệt sức lực hai năm cũng ra mắt vào dịp nghỉ đông, thảm bại như không có gì. Trái lại, dự án nhỏ mà cô tham gia sau khi nghỉ việc, lại bất ngờ nổi tiếng.
Ninh Sa nói: "Trang phục dễ vẽ hơn, tôi có thể gấp rút hoàn thành trong vòng 3 ngày."
Thuyền Buồm Nhỏ: "Cảm ơn rất nhiều. Gấp rút bản thảo, tôi trả gấp đôi tiền thù lao."
Ninh Sa vội viết: "Không cần đâu, gần đây tôi rảnh rỗi, ông chủ chỉ cần trả theo giá tiêu chuẩn là được, tôi rất vui được tham gia dự án này. À quên, chúc mừng cậu, Địa Ngục Mê Cung thành công lớn, game này thực sự rất hay!"
Thuyền Buồm Nhỏ: "Cảm ơn."
"Xưởng chúng tôi sắp tuyển dụng, tôi nhớ chị từng nghỉ việc phải không? Nếu có hứng thú, có thể ứng tuyển nội bộ, sẽ trao đổi kỹ về đãi ngệ."
Cậu rất thích họa sĩ "Sa Sa" này, hiệu suất cao, nhân vật vẽ ra tinh tế sống động, lại có vài năm kinh nghiệm vẽ game, nền tảng vững chắc.
Quan trọng hơn, cô ấy có thể nhanh chóng hiểu được mô tả của cậu, biến lời văn thành hình ảnh.
Đôi khi, sự ăn ý giữa Thiết kế và họa sĩ cũng rất quan trọng, Thiết kế nói một tràng mà họa sĩ vẽ ra hoàn toàn khác ý tưởng mong muốn... như vậy sẽ phải làm lại liên tục.
Nhưng "Sa Sa" có thể nắm bắt được những ý tưởng then chốt trong lời cậu.
Cô ấy vẽ Hắc Bạch Vô Thường, Mạnh Bà, Tứ Đại Phán Quan, những hình ảnh đó cậu đều rất thích.
Vì thế cậu mới trực tiếp gửi lời mời, hy vọng cô ấy có thể gia nhập Studio Dương Phàm.
Ninh Sa do dự khi đọc tin nhắn của cậu. Sau khi nghỉ việc, cô muốn trở thành họa sĩ tự do, tự nhận thầu cũng có thể nuôi sống bản thân, cô thực sự chán ngấy các mưu đồ chốn công sở.
Tuy nhiên, ông chủ này cho cô cảm giác rất thân thiện, dễ giao tiếp, và Studio Dương Phàm có vẻ rất tiềm năng phát triển. Trực tiếp mời vào nội bộ, rõ ràng ông chủ cũng rất trọng dụng cô.
Ninh Sa suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Cảm ơn ông chủ đánh giá cao, tôi sẽ cân nhắc kỹ rồi sẽ phản hồi."
Thuyền Buồm Nhỏ: "Được, mong được tiếp tục hợp tác.”
Tạ Vân Phàm sắp xếp tài liệu xong xuôi, đúng giờ đi ngủ.
Số thuế cụ thể phải nộp bao nhiêu thì cậu cũng không rõ lắm, sẽ tìm kế toán, đến lúc đó thanh toán đúng hạn là được. Số tiền này cậu quyết định để trực tiếp vào tài khoản của xưởng, dùng cho việc kinh doanh và quản lý công ty.
Tiền thuê văn phòng, trang trí nội thất, mua thiết bị, lương nhân viên... Lúc khởi nghiệp, mọi mặt đều tốn kém, vốn vài triệu khởi đầu thực ra không dồi dào cho lắm, huống hồ cậu còn phải dành một phần để nghiên cứu phát triển game tiếp theo.
Tiền phải tiết kiệm chi tiêu. Nhưng môi trường làm việc thì cậu không muốn qua loa, thà một lần chi ra thuê văn phòng tốt, trang trí đẹp, sau này cũng khỏi phải dời chuyển.
Tạ Vân Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Anh này, khu vực nào ở Đa Thành mà giá thuê văn phòng hợp lý, môi trường tốt một chút? Có thể tìm khu công nghiệp mới cũng được."
Tạ Tinh Hà ban đầu còn định thuê ngay văn phòng ở trung tâm thành phố, nghe em trai nói vậy, anh chợt nhận ra - họ không giàu có như Mộng Chi Dực, giá thuê trung tâm quá đắt, thà thuê chỗ kinh tế thực dụng hơn.
Anh nhanh chóng nghĩ ra một nơi: "Khu Nam Dương thế nào? Là khu công nghiệp mới xây cách đây vài năm, không gian rộng, tòa nhà mới, cảnh quan cũng đẹp, xung quanh là công viên, chỉ có điều hơi xa trung tâm, ở ngoại ô phía Nam, nhưng rất gần ga tàu điện ngầm số 8 Nam Dương, giao thông cũng thuận tiện."
Tạ Vân Phàm: "Ngày mai chúng ta đi khảo sát thực tế nhé."
Tạ Tinh Hà hỏi: "Em định khi nào tuyển người vậy?"
"Không gấp, trước tiên sửa sang văn phòng xong, từ từ mà làm."
"Được!" Tạ Tinh Hà rất hăng hái.
Một công ty phát triển thế nào, vai trò của giám đốc rất quan trọng. Anh không phải giám đốc tốt, nhưng Vân Phàm chắc chắn là một CEO xuất sắc.
Lần khởi nghiệp lại này, để Vân Phàm làm giám đốc, công ty của họ chắc chắn sẽ thành công!
Anh cực kỳ tin tưởng em trai.
......
Chỉ còn một tuần nữa là đến tết Âm lịch.
Tạ Vân Phàm hiểu thế giới này là "vũ trụ song song", văn hoá bị thất truyền nghiêm trọng, trong các ngày lễ truyền thống chỉ còn lại Tết Nguyên đán, còn Thất Tịch, Đoan Ngọ, Trung Thu thì hoàn toàn không ai biết.
Thậm chí với Tết Nguyên đán, mọi người cũng không rõ nguồn gốc của lễ hội này. Đối với người ở đây, Tết giống như năm mới, thích hợp để cả nhà quây quần đoàn viên.
Sắp đến Tết, công nhân đều nghỉ, thời điểm này cũng không thuận lợi để trang trí nội thất, tất cả phải đợi sau Tết, vì thế việc tìm văn phòng cho xưởng không cần vội.
Tạ Vân Phàm tận dụng thời gian này để tiếp tục hoàn thiện tài liệu Địa Ngục.
Tài liệu NPC cậu đã viết xong.
Hôm đó về nhà, cậu nhắn tin riêng cho họa sĩ nhân vật: "Chị Sa à, có thể vẽ gấp hai bộ trang phục cho Địa Ngục Mê Cung không? Màu đỏ, trông vui vẻ, làm quà tặng giới hạn dịp năm mới."
Ninh Sa hỏi lại: "Cậu có định bán trang phục trong game không?"
Thuyền Buồm Nhỏ: "Không bán, tặng miễn phí, cảm ơn mọi người ủng hộ game."
Ninh Sa hơi bất ngờ nhìn dòng chữ nhỏ này. Với mức độ hot của Địa Ngục Mê Cung, nếu bán trang phục chắc chắn có thể kiếm rất nhiều tiền, nhưng rõ ràng ông chủ này tầm nhìn rất dài hạn.
Uy tín của xưởng quan trọng hơn lợi nhuận nhất thời.
Ban đầu khi tham gia dự án game kinh dị này, cô còn tưởng đó chỉ là trò đùa của một xưởng nhỏ, không ngờ nó lại thành công vang dội như vậy. Nhìn biểu tượng Địa Ngục Mê Cung quen thuộc trên bảng xếp hạng của Nhà Game Di Động, trong lòng cô cũng rất xúc động.
Công ty cũ của cô, tựa game online mà họ vắt kiệt sức lực hai năm cũng ra mắt vào dịp nghỉ đông, thảm bại như không có gì. Trái lại, dự án nhỏ mà cô tham gia sau khi nghỉ việc, lại bất ngờ nổi tiếng.
Ninh Sa nói: "Trang phục dễ vẽ hơn, tôi có thể gấp rút hoàn thành trong vòng 3 ngày."
Thuyền Buồm Nhỏ: "Cảm ơn rất nhiều. Gấp rút bản thảo, tôi trả gấp đôi tiền thù lao."
Ninh Sa vội viết: "Không cần đâu, gần đây tôi rảnh rỗi, ông chủ chỉ cần trả theo giá tiêu chuẩn là được, tôi rất vui được tham gia dự án này. À quên, chúc mừng cậu, Địa Ngục Mê Cung thành công lớn, game này thực sự rất hay!"
Thuyền Buồm Nhỏ: "Cảm ơn."
"Xưởng chúng tôi sắp tuyển dụng, tôi nhớ chị từng nghỉ việc phải không? Nếu có hứng thú, có thể ứng tuyển nội bộ, sẽ trao đổi kỹ về đãi ngệ."
Cậu rất thích họa sĩ "Sa Sa" này, hiệu suất cao, nhân vật vẽ ra tinh tế sống động, lại có vài năm kinh nghiệm vẽ game, nền tảng vững chắc.
Quan trọng hơn, cô ấy có thể nhanh chóng hiểu được mô tả của cậu, biến lời văn thành hình ảnh.
Đôi khi, sự ăn ý giữa Thiết kế và họa sĩ cũng rất quan trọng, Thiết kế nói một tràng mà họa sĩ vẽ ra hoàn toàn khác ý tưởng mong muốn... như vậy sẽ phải làm lại liên tục.
Nhưng "Sa Sa" có thể nắm bắt được những ý tưởng then chốt trong lời cậu.
Cô ấy vẽ Hắc Bạch Vô Thường, Mạnh Bà, Tứ Đại Phán Quan, những hình ảnh đó cậu đều rất thích.
Vì thế cậu mới trực tiếp gửi lời mời, hy vọng cô ấy có thể gia nhập Studio Dương Phàm.
Ninh Sa do dự khi đọc tin nhắn của cậu. Sau khi nghỉ việc, cô muốn trở thành họa sĩ tự do, tự nhận thầu cũng có thể nuôi sống bản thân, cô thực sự chán ngấy các mưu đồ chốn công sở.
Tuy nhiên, ông chủ này cho cô cảm giác rất thân thiện, dễ giao tiếp, và Studio Dương Phàm có vẻ rất tiềm năng phát triển. Trực tiếp mời vào nội bộ, rõ ràng ông chủ cũng rất trọng dụng cô.
Ninh Sa suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Cảm ơn ông chủ đánh giá cao, tôi sẽ cân nhắc kỹ rồi sẽ phản hồi."
Thuyền Buồm Nhỏ: "Được, mong được tiếp tục hợp tác.”
Tạ Vân Phàm sắp xếp tài liệu xong xuôi, đúng giờ đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.