Chương 40: Hứa Thu Thu, Không Sao Đâu
Trường Nhạc Tư Ương
08/02/2023
Hứa Thu lập tức nắm chặt chiếc cuốc nhỏ của mình và lấy một nắm phấn hoa trong kho hệ thống.
Lúc trước hai người này đột ngột tiến vào, cô cực kì căng thẳng, nhất thời quên mất mình vẫn còn những công cụ khác có thể dùng đến.
Chỉ cần đối phương vừa ngẩng đầu lên, cô sẽ lập tức ném những thứ này vào mắt bọn họ.
Kết quả ngoại trừ Hứa Thu ra thì đám trẻ đều biểu hiện rất điềm tĩnh.
“Hứa Thu Thu, không sao đâu.”
Giọng nói non nớt của chú dơi nhỏ vang lên.
Hứa Thu nhìn kĩ lại, mắt của hai người đàn ông này vẫn đang nhắm.
Trên vai người đàn ông tóc vàng giống với Đường Nạp Đức, đều là một con dơi nhỏ với thân hình đen như mực.
Đột nhiên Hứa Thu nhớ ra khả năng của chú dơi mà hệ thống có viết: Ký sinh.
Nếu như cô không nhớ nhầm thì khả năng của chú dơi nhỏ Đông Đông là ký sinh, còn năng lực của người anh Đinh Đinh là đọc tâm.
Nhưng mà giữa cặp song sinh có thể có cảm ứng đặc biệt gì đấy. Hai đứa trẻ còn không bằng bàn tay của cô, vậy mà có thể thao túng hai người đàn ông trưởng thành chỉ trong một lần duy nhất.
Vậy nên, bây giờ hai người này chính là trong trạng thái bị ký sinh?
Hứa Thu quan sát diện mạo của hai người này, phát hiện biểu cảm của đối phương nhìn trông rất đờ đẫn, thậm chí có thể nói là có chút biến dạng.
Thanh niên tóc nâu đỏ bước một bước về phía của cô, Hứa Thu vội vàng tránh ra.
Không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai, hai kẻ xâm lược tự mình nhấc chân bước vào trong phòng học, lúc bọn họ đi trông có chút máy móc.
Bước chân của họ bước đi rất cứng ngắc, còn cùng tay cùng chân.
Nếu không phải đám trẻ thiếu năng lực thì rõ ràng có điều gì đó không ổn xảy ra với hai người họ.
Rất nhanh hai người sải bước chân dài vào trong phòng học.
Con dơi nhỏ bay khỏi vai của hai người đàn ông, họ nghe thấy “bịch” một tiếng, cả hai đã ngã xuống bên phải bục giảng của lớp học.
Xếp hai người lại với nhau, người to hơn để ở dưới, người gầy hơn thì đè ở trên, tiết kiệm được rất nhiều không gian phòng học.
Thật ra phòng học cũng khá lớn, không cần thiết phải như thế.
Hứa Thu nắm lấy cánh tay của người đàn ông phía trên, muốn kéo anh ta sang chỗ khác, nhưng cô dùng lực kéo một cái, rắc một tiếng, cô đã bẻ gãy thành công cánh tay của người đàn ông đó!
Cô có chút chột dạ để cánh tay lại vị trí ban đầu.
“Cứ để em làm cho.”
Nhìn dáng vẻ Hứa Thu phí sức như vậy, chú dơi nhỏ Đông Đông lại vỗ cánh bay qua.
Hứa Thu khua khua tay với nó: “Mọi người đều vất vả rồi, em về chỗ của mình trước đi.”
Là trẻ con mà đám trẻ đều tài giỏi như vậy, cô thân là một người trưởng thành duy nhất trong nhà trẻ, cũng không thể không làm gì hết được.
Hứa Thu lấy chiếc cuốc nhỏ của mình ra, nghiêng góc bên kia, xoay mạnh, đối phương đã ngã sang một bên khác.
Lại là tiếng “bịch” âm ỉ đó.
Hứa Thu phát ra âm thanh nặng nề khi nghe thấy đầu của đối phương bị đập xuống đất.
Đầu của cô không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng khi nghe thấy âm thanh này cũng cảm thấy đầu như choáng váng, kêu ù ù.
May mà bình thường đám trẻ đều rất nghe lời, nếu đổi lại là cô thì nhất định sẽ bị đánh ngất xỉu, chấn động não.
May mà kẻ xui xẻo không phải là cô!
Hứa Thu chỉ vào hai người nằm dưới đất.
“Mọi người vừa nãy cũng nhìn thấy rồi đúng không, lúc nãy cô không thể di chuyển đồ nặng như vậy, nhưng nhờ sự giúp đỡ của công cụ, cô đã thành công làm được chuyện mà trước kia không làm được, đây chính là nguyên lý đòn bẩy.”
Tiểu hồ ly có sức lực khá mạnh, đưa ra nghi vấn: “Nhưng mà bọn em không cần sự giúp đỡ của bất cứ công cụ nào, cũng có thể lật người của hai người đàn ông này.”
“Đúng thế đúng thế.”
Vô hình chung đám trẻ đã khinh thường sức lực của Hứa Thu.
Ở trong nhà trẻ này, Hứa Thu là người yếu nhất rồi.
“Cô biết các em đều rất lợi hại, nhưng nếu dựa vào công cụ thì các em có thể làm được những chuyện càng lợi hại hơn.”
Lúc trước hai người này đột ngột tiến vào, cô cực kì căng thẳng, nhất thời quên mất mình vẫn còn những công cụ khác có thể dùng đến.
Chỉ cần đối phương vừa ngẩng đầu lên, cô sẽ lập tức ném những thứ này vào mắt bọn họ.
Kết quả ngoại trừ Hứa Thu ra thì đám trẻ đều biểu hiện rất điềm tĩnh.
“Hứa Thu Thu, không sao đâu.”
Giọng nói non nớt của chú dơi nhỏ vang lên.
Hứa Thu nhìn kĩ lại, mắt của hai người đàn ông này vẫn đang nhắm.
Trên vai người đàn ông tóc vàng giống với Đường Nạp Đức, đều là một con dơi nhỏ với thân hình đen như mực.
Đột nhiên Hứa Thu nhớ ra khả năng của chú dơi mà hệ thống có viết: Ký sinh.
Nếu như cô không nhớ nhầm thì khả năng của chú dơi nhỏ Đông Đông là ký sinh, còn năng lực của người anh Đinh Đinh là đọc tâm.
Nhưng mà giữa cặp song sinh có thể có cảm ứng đặc biệt gì đấy. Hai đứa trẻ còn không bằng bàn tay của cô, vậy mà có thể thao túng hai người đàn ông trưởng thành chỉ trong một lần duy nhất.
Vậy nên, bây giờ hai người này chính là trong trạng thái bị ký sinh?
Hứa Thu quan sát diện mạo của hai người này, phát hiện biểu cảm của đối phương nhìn trông rất đờ đẫn, thậm chí có thể nói là có chút biến dạng.
Thanh niên tóc nâu đỏ bước một bước về phía của cô, Hứa Thu vội vàng tránh ra.
Không cần sự giúp đỡ của bất kỳ ai, hai kẻ xâm lược tự mình nhấc chân bước vào trong phòng học, lúc bọn họ đi trông có chút máy móc.
Bước chân của họ bước đi rất cứng ngắc, còn cùng tay cùng chân.
Nếu không phải đám trẻ thiếu năng lực thì rõ ràng có điều gì đó không ổn xảy ra với hai người họ.
Rất nhanh hai người sải bước chân dài vào trong phòng học.
Con dơi nhỏ bay khỏi vai của hai người đàn ông, họ nghe thấy “bịch” một tiếng, cả hai đã ngã xuống bên phải bục giảng của lớp học.
Xếp hai người lại với nhau, người to hơn để ở dưới, người gầy hơn thì đè ở trên, tiết kiệm được rất nhiều không gian phòng học.
Thật ra phòng học cũng khá lớn, không cần thiết phải như thế.
Hứa Thu nắm lấy cánh tay của người đàn ông phía trên, muốn kéo anh ta sang chỗ khác, nhưng cô dùng lực kéo một cái, rắc một tiếng, cô đã bẻ gãy thành công cánh tay của người đàn ông đó!
Cô có chút chột dạ để cánh tay lại vị trí ban đầu.
“Cứ để em làm cho.”
Nhìn dáng vẻ Hứa Thu phí sức như vậy, chú dơi nhỏ Đông Đông lại vỗ cánh bay qua.
Hứa Thu khua khua tay với nó: “Mọi người đều vất vả rồi, em về chỗ của mình trước đi.”
Là trẻ con mà đám trẻ đều tài giỏi như vậy, cô thân là một người trưởng thành duy nhất trong nhà trẻ, cũng không thể không làm gì hết được.
Hứa Thu lấy chiếc cuốc nhỏ của mình ra, nghiêng góc bên kia, xoay mạnh, đối phương đã ngã sang một bên khác.
Lại là tiếng “bịch” âm ỉ đó.
Hứa Thu phát ra âm thanh nặng nề khi nghe thấy đầu của đối phương bị đập xuống đất.
Đầu của cô không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng khi nghe thấy âm thanh này cũng cảm thấy đầu như choáng váng, kêu ù ù.
May mà bình thường đám trẻ đều rất nghe lời, nếu đổi lại là cô thì nhất định sẽ bị đánh ngất xỉu, chấn động não.
May mà kẻ xui xẻo không phải là cô!
Hứa Thu chỉ vào hai người nằm dưới đất.
“Mọi người vừa nãy cũng nhìn thấy rồi đúng không, lúc nãy cô không thể di chuyển đồ nặng như vậy, nhưng nhờ sự giúp đỡ của công cụ, cô đã thành công làm được chuyện mà trước kia không làm được, đây chính là nguyên lý đòn bẩy.”
Tiểu hồ ly có sức lực khá mạnh, đưa ra nghi vấn: “Nhưng mà bọn em không cần sự giúp đỡ của bất cứ công cụ nào, cũng có thể lật người của hai người đàn ông này.”
“Đúng thế đúng thế.”
Vô hình chung đám trẻ đã khinh thường sức lực của Hứa Thu.
Ở trong nhà trẻ này, Hứa Thu là người yếu nhất rồi.
“Cô biết các em đều rất lợi hại, nhưng nếu dựa vào công cụ thì các em có thể làm được những chuyện càng lợi hại hơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.