Chương 275
Giang sơn đa tiêu
17/04/2019
“King, J gần đây như thế nào? Mấy tên bạn già kia đều rất nhớ hắn đó, nhất là Khải Đặc, Mary Á, Lâm Đạt, An Na…”
Thân Đồ Mặc lạnh lùng liếc mắt nhìn nam nhân đang ồn ào bên cạnh.
“Ha ha! Đương nhiên, người họ muốn chinh phục hơn cũng vẫn là cậu thôi!” Nam nhân tên Khắc Lý cười nói hớn hở. “đi thôi, đi uống một ly nào?”
Thân Đồ Mặc từ trên sô pha đứng dậy.
Khắc Lý thấy thế cười cười. Đổi lại mấy năm trước ở trường, đương nhiên không có mấy người có thể ở trước mặt Thân Đồ Mặc thoải mái cười nói như hắn mà khôngkiêng nể gì, cười xong còn dám mời Thân Đồ Mặc cùng nhau uống rượu càng ít hơn. Lúc trước quan hệ của hắn và Quý Tiết khá tốt, dần dần cũng biết nam nhân bọn họ xưng là vua phương Đông này không phải cố ý lạnh lùng hà khắc, mà đó là bản tính như thế. thật ra chỉ cần không chọc tới Thân Đồ Mặc, đừng nói những chuyện vô nghĩa với hắn, đừng ngu ngốc ở trước mặt hắn, đừng hy vọng hắn đi làm những chuyện nhàm chán, đừng có ý đồ lên người hắn, đừng lãng phí thời gian của hắn… hắn cũng không quá khó để ở chung.
Trong ánh đèn hỗn loạn ở quán bar, nhưng trong sảnh lại không hỗn loạn chút nào, khách ở các bàn nhỏ giọng nói chuyện, thỉnh thoảng lật xem ‘thẻ bài’ trong tay.
một cô gái xinh đẹp dáng người nóng bỏng, tóc ngắn bạch kim bưng ly rượu bước tới gần đến gần chỗ ngồi chữ T, liếc mắt nhìn tấm bảng ‘chớ quấy rầy’, tự tin cười cười, tiếp tục bước sát đến sô pha chỗ nam nhân tóc đen châu Á đang ngồi.
Cùng với những người châu Á cô đã từng gặp rất khác nhau, nam nhân trước mặt dáng người cực kỳ đẹp, quần áo màu đen lại tăng thêm khí chất bất phàm, quần áo vừa vặn, làm khí chất thần bí của nam nhân phương Đông tăng thêm mấy phần tao nhã cao ngạo, ngũ quan tinh xảo, lông mi xinh đẹp kiềm theo đôi mắt đen như muốn cắn nuốt linh hồn làm người ta nhìn đến mê muội ── hắn đang nhìn cô! A! Thượng đế a!
“…” Khắc Lý không nói gì nhưng xương cốt đều tê dại lại, mắt thấy cô gái yếu đuối sắp đụng đến người Thân Đồ Mặc, “hắn không thích con gái.”
cô gái giật mình một cái, không thể tin được trừng lớn mắt.
Khắc Lý bất đắc dĩ, lấy tấm bảng qua, viết lên chữ “GO AWAY” thật lớn rồi đẩy lại về phía cô gái.
cô gái căm giận trừng mắt nhìn Khắc Lý liếc một cái, xoay người rời đi.
Làm ơn, tôi đang cứu cô đó, cô còn trừng tôi? cô có biết tên vua phương Đông này không phân biệt nam nữ hay không!
Thân Đồ Mặc cởi bỏ một cúc áo, lấy ly rượu đưa lên miệng nhấp một chút, hạ tầm mắt suy nghĩ.
một soái ca hai mươi tuổi trẻ trung đi tới, Khắc Lý vừa thấy mặt mũi đã trắng bệch, cũng may ánh đèn trong sảnh rất rộng, soái ca nhỏ tuổi kia giữa đường bị người khác bốc trúng ‘thẻ bài’ nên tạm thời đổi hướng.
Khắc Lý vừa nhìn mấy cô gái thanh xuân dáng người ma quỷ trên sân khấu, vừa để ý đến phản ứng của Thân Đồ Mặc.
Có! Khắc Lý nhìn theo ánh mắt của Thân Đồ Mặc ── thì ra KING thích loại này a?
cô gái kia cũng là người châu Á, dáng người tương đối nhỏ nhắn nhưng làn da nhìn khá trắng trẻo xinh đẹp, ngũ quan coi như đáng yêu, biểu cảm có chút thẹn thùng, lông mi dài chớp chớp rất động lòng người.
Nhìn dòng chữ trên lưng cô gái, Khắc Lý gọi bồi bàn tới, trực tiếp viết chi phiếu.
“Ha ha, hưởng thụ đi!”
một tiếng sau, trong phòng khách sạn.
Thân Đồ Mặc ngồi trên sô pha mặt không chút thay đổi nhìn cô gái đang quỳ gối giữa hai chân tận tâm hôn lên ngực hắn, khi cô gái khẽ liếm đầu nhũ trước ngực hắn, hắnkhông khỏi nhướn mày nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn như bé con của cô gái này.
cô gái kinh hoảng nhìn hắn, “thật, thật xin lỗi.”
Đầu nhũ trên ngực truyền đến cảm giác quái dị làm hắn không thoải mái, nhưng nhìn cô gái trước mặt, bàn tay to của Thân Đồ Mặc kéo một cái liền đem khăn tắm trênngười cô quăng ra đẩy cô lại giường lớn.
Bàn tay vừa đụng đến da thịt mềm mại của cô gái, chân mày hắn không thể khống chế nhăn lại càng chặt.
“Mặc… A a… không cần…”
Bên tai truyền đến giọng nói nũng nịu làm hắn ngẩn ra, Thân Đồ Mặc nhìn chằm chằm đôi môi của cô gái dưới thân.
“Tiên, tiên sinh?”
Thân Đồ Mặc trong nháy mắt leo xuống giường, từ ví tiền rút ra một xấp tiền mặt để lên giường.
“đi ra ngoài.”
“Tiên sinh?”
Thân Đồ Mặc thở hắt ra, lấy điện thoại, “Lâm Kỳ, đặt một phòng nữa.”
Phía sau hắn, cô gái lần đầu tiên ra ngoài giao dịch thấy khách của mình gọi điện thoại xong liền đi ra ngoài, tay phải còn hung hăng lau ngực trái mới bị cô liếm qua…
“Oa…” cô gái híc híc vài tiếng, oa một tiếng khóc lớn đi ra ngoài.
Thân Đồ Mặc lạnh lùng liếc mắt nhìn nam nhân đang ồn ào bên cạnh.
“Ha ha! Đương nhiên, người họ muốn chinh phục hơn cũng vẫn là cậu thôi!” Nam nhân tên Khắc Lý cười nói hớn hở. “đi thôi, đi uống một ly nào?”
Thân Đồ Mặc từ trên sô pha đứng dậy.
Khắc Lý thấy thế cười cười. Đổi lại mấy năm trước ở trường, đương nhiên không có mấy người có thể ở trước mặt Thân Đồ Mặc thoải mái cười nói như hắn mà khôngkiêng nể gì, cười xong còn dám mời Thân Đồ Mặc cùng nhau uống rượu càng ít hơn. Lúc trước quan hệ của hắn và Quý Tiết khá tốt, dần dần cũng biết nam nhân bọn họ xưng là vua phương Đông này không phải cố ý lạnh lùng hà khắc, mà đó là bản tính như thế. thật ra chỉ cần không chọc tới Thân Đồ Mặc, đừng nói những chuyện vô nghĩa với hắn, đừng ngu ngốc ở trước mặt hắn, đừng hy vọng hắn đi làm những chuyện nhàm chán, đừng có ý đồ lên người hắn, đừng lãng phí thời gian của hắn… hắn cũng không quá khó để ở chung.
Trong ánh đèn hỗn loạn ở quán bar, nhưng trong sảnh lại không hỗn loạn chút nào, khách ở các bàn nhỏ giọng nói chuyện, thỉnh thoảng lật xem ‘thẻ bài’ trong tay.
một cô gái xinh đẹp dáng người nóng bỏng, tóc ngắn bạch kim bưng ly rượu bước tới gần đến gần chỗ ngồi chữ T, liếc mắt nhìn tấm bảng ‘chớ quấy rầy’, tự tin cười cười, tiếp tục bước sát đến sô pha chỗ nam nhân tóc đen châu Á đang ngồi.
Cùng với những người châu Á cô đã từng gặp rất khác nhau, nam nhân trước mặt dáng người cực kỳ đẹp, quần áo màu đen lại tăng thêm khí chất bất phàm, quần áo vừa vặn, làm khí chất thần bí của nam nhân phương Đông tăng thêm mấy phần tao nhã cao ngạo, ngũ quan tinh xảo, lông mi xinh đẹp kiềm theo đôi mắt đen như muốn cắn nuốt linh hồn làm người ta nhìn đến mê muội ── hắn đang nhìn cô! A! Thượng đế a!
“…” Khắc Lý không nói gì nhưng xương cốt đều tê dại lại, mắt thấy cô gái yếu đuối sắp đụng đến người Thân Đồ Mặc, “hắn không thích con gái.”
cô gái giật mình một cái, không thể tin được trừng lớn mắt.
Khắc Lý bất đắc dĩ, lấy tấm bảng qua, viết lên chữ “GO AWAY” thật lớn rồi đẩy lại về phía cô gái.
cô gái căm giận trừng mắt nhìn Khắc Lý liếc một cái, xoay người rời đi.
Làm ơn, tôi đang cứu cô đó, cô còn trừng tôi? cô có biết tên vua phương Đông này không phân biệt nam nữ hay không!
Thân Đồ Mặc cởi bỏ một cúc áo, lấy ly rượu đưa lên miệng nhấp một chút, hạ tầm mắt suy nghĩ.
một soái ca hai mươi tuổi trẻ trung đi tới, Khắc Lý vừa thấy mặt mũi đã trắng bệch, cũng may ánh đèn trong sảnh rất rộng, soái ca nhỏ tuổi kia giữa đường bị người khác bốc trúng ‘thẻ bài’ nên tạm thời đổi hướng.
Khắc Lý vừa nhìn mấy cô gái thanh xuân dáng người ma quỷ trên sân khấu, vừa để ý đến phản ứng của Thân Đồ Mặc.
Có! Khắc Lý nhìn theo ánh mắt của Thân Đồ Mặc ── thì ra KING thích loại này a?
cô gái kia cũng là người châu Á, dáng người tương đối nhỏ nhắn nhưng làn da nhìn khá trắng trẻo xinh đẹp, ngũ quan coi như đáng yêu, biểu cảm có chút thẹn thùng, lông mi dài chớp chớp rất động lòng người.
Nhìn dòng chữ trên lưng cô gái, Khắc Lý gọi bồi bàn tới, trực tiếp viết chi phiếu.
“Ha ha, hưởng thụ đi!”
một tiếng sau, trong phòng khách sạn.
Thân Đồ Mặc ngồi trên sô pha mặt không chút thay đổi nhìn cô gái đang quỳ gối giữa hai chân tận tâm hôn lên ngực hắn, khi cô gái khẽ liếm đầu nhũ trước ngực hắn, hắnkhông khỏi nhướn mày nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn như bé con của cô gái này.
cô gái kinh hoảng nhìn hắn, “thật, thật xin lỗi.”
Đầu nhũ trên ngực truyền đến cảm giác quái dị làm hắn không thoải mái, nhưng nhìn cô gái trước mặt, bàn tay to của Thân Đồ Mặc kéo một cái liền đem khăn tắm trênngười cô quăng ra đẩy cô lại giường lớn.
Bàn tay vừa đụng đến da thịt mềm mại của cô gái, chân mày hắn không thể khống chế nhăn lại càng chặt.
“Mặc… A a… không cần…”
Bên tai truyền đến giọng nói nũng nịu làm hắn ngẩn ra, Thân Đồ Mặc nhìn chằm chằm đôi môi của cô gái dưới thân.
“Tiên, tiên sinh?”
Thân Đồ Mặc trong nháy mắt leo xuống giường, từ ví tiền rút ra một xấp tiền mặt để lên giường.
“đi ra ngoài.”
“Tiên sinh?”
Thân Đồ Mặc thở hắt ra, lấy điện thoại, “Lâm Kỳ, đặt một phòng nữa.”
Phía sau hắn, cô gái lần đầu tiên ra ngoài giao dịch thấy khách của mình gọi điện thoại xong liền đi ra ngoài, tay phải còn hung hăng lau ngực trái mới bị cô liếm qua…
“Oa…” cô gái híc híc vài tiếng, oa một tiếng khóc lớn đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.