Quyển 18 - Chương 8: bốn bề thọ địch
Hắc Sắc Hoả Chủng
08/04/2018
Cửa lớn nhà trọ.
Lúc này, bốn người An Tuyết Lệ đều đang cầm trong tay bức tranh thủy mặc, biểu lộ tuyệt vọng.
Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ ba người cùng xuất hiện ở cửa ra vào. Tử Dạ lúc này đang trò chuyện với Lý Ẩn. Nàng đầu tiên nói Lý Ẩn không cần phải lập tức trở về nhà trọ.
"Trước mắt còn chưa biết bí mật của bức tranh thủy mặc, anh không ở bên trong nhà trọ, nếu đi qua sẽ rất nguy hiểm, tạm thời cứ ở bên ngoài đi."
"Ân, em nói cũng đúng Tử Dạ. IQ của em dường như đã khôi phục không sai biệt lắm?"
"Còn kém rất nhiều." Tử Dạ tiếp tục nói: "Mặt khác, bối cảnh của Thượng Quan Miên dường như vượt xa dự đoán của chúng ta. Xem ra lúc trước huyết tự chấp hành đưa tin kia nàng còn chưa xuất toàn lực, tốt nhất sau này càng thêm chú ý nàng hơn nữa."
" Ừ, em nói rất có đạo lý."
Lúc này, Lý Ẩn đang ở hiện trường vụ nổ, vô số xe cảnh sát bị biển lửa nuốt vào, tử thương vô số. Điều này làm Lý Ẩn cũng phải hít 1 ngụm khí: "Nữ nhân kia so với tưởng tượng của chúng ta lại càng thêm tàn nhẫn và khủng bố."
"Ân, thật sự chúng ta phải đối với nàng càng thêm chú ý 1 chút."
Cúp điện thoại, Lý Ẩn dựa người vào vách tường, thở dài 1 hơi. Tràng cảnh thảm thiết như vậy, làm người ta khó có thể hình dung.
"Thượng Quan Miên... Nàng đến cùng là nhân vật nào đây?"
Mà trước cửa xoay nhà trọ, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ hai người đang cẩn thận nhìn ngắm bức tranh thủy mặc. Ngân Dạ thậm chí còn cầm kính lúp soi mói hồi lâu mới nói: "Tuy ta đối với quốc họa không nghiên cứu nhiều, nhưng những bức tranh này tuyệt đối không phải bút tích của danh gia, hơn nữa, những kiến trúc này, ta nhìn không ra nó nằm ở nơi nào."
An Tuyết Lệ lo lắng vạn phần: "Ngươi nói cả buổi cũng chỉ có mấy câu đó sao? Kha tiên sinh, ngươi tốt xấu gì cũng nên phân tích sinh lộ 1 chút đi chứ!"
"Trước mắt, có hai loại khả năng." Ngân Vũ lúc này liền tiếp lời : "Đầu tiên là, nữ nhân trong tranh đích thực là quỷ hồn, theo bức vẽ không ngừng biến đổi cuối cùng sẽ trở thành quỷ hồn chân chính; thứ hai là, bản thân bức tranh sẽ dẫn dắt quỷ hồn xuất hiện, cho nên các ngươi không thể vứt bỏ nó. Trong huyết tự đề cập tới, các ngươi không được phép dùng bất kỳ phương thức nào làm tổn hại tới nó, kỳ thật những lời này rất lợi hại, bởi vì, 'Bất luận phương thức gì’ từ này đại biểu cho các ngươi không thể tìm được khe hở để lách luật. Trong từ 'Bất luận phương thức gì’ cũng kể cả việc các ngươi làm tổn hại hay dùng phương thức nào đó làm chúng tự động tổn hại. Nói cách khác, nhà trọ vô luận như thế nào cũng không để các ngươi đem nó hủy diệt."
"Ta đây đương nhiên biết rõ, ta muốn biết chính là 'Sinh lộ' kia!"
"Hãy nghe ta nói, kế tiếp chính là điểm trọng yếu." Ngân Vũ lại tiếp tục: "Nghe cho kỹ, mấu chốt chính là sinh lộ. Nếu như không được dùng bất kỳ phương thức nào làm tổn hại nó, cũng đại biểu sinh lộ không phải là đem bức tranh này hủy diệt. Nói cách khác... bức tranh này cho dù dưới tình huống tìm được sinh lộ cũng không thể bị hủy đi. Ngươi hiểu ý của ta chứ? Ta mới vừa nói qua, có hai loại khả năng, thứ nhất, người trong tranh chính là quỷ, thứ hai, bức vẽ sẽ hấp dẫn quỷ. Vô luận là cái nào thì không thể vứt bỏ và làm tổn hại bức họa là điều tiên quyết. Cả 2 loại khả năng đều tạo thành kết quả các ngươi sẽ bị quỷ giết chết."
An Tuyết Lệ bốn người nghe được đều sững sờ, vẫn không hiểu ý tứ của Ngân Vũ.
"Nàng nói là " lúc này Ngân Dạ bổ sung: " 'Sinh lộ' nằm ngoài bức tranh thủy mặc. Ở 1 nơi nào đó có lẽ tồn tại 1 phương pháp ngăn cản sự biến đổi của bức họa. Nói như vậy, các ngươi đã hiểu chưa?"
"Thế nhưng..." An Tuyết Lệ chỉ vào bức tranh thủy mặc nói: " Giảng như vậy cũng quá không rõ ràng, cái gì mà gọi là 1 nơi nào đó? Rốt cục là nơi nào?"
Ngân Dạ lắc đầu: "Điểm này tạm thời còn chưa nghĩ ra được. Bất quá các ngươi luôn tụ tập ở cửa ra vào cũng không thể nào giải quyết được vấn đề. Bởi vì, các ngươi không vào được, cho nên cũng chẳng có an toàn."
Chính như lời nói của Ngân Dạ, không có an toàn, cho nên cũng chẳng còn biện pháp khác.
Nhưng cục diện hiện tại, thực sự quá mức bị động. Chỉ có thể để bức họa không ngừng biến hóa, không thể làm bất cứ chuyện gì? Tốt xấu gì cũng nên có chút manh mối chứ? Nói tới nhắc nhở sinh lộ, ở đâu có nhắc nhở?
Ngân Dạ và Ngân Vũ 2 đại trí giả không có cách nào, Tử Dạ bị giảm IQ chỉ sợ cũng là lực bất tòng tâm, về phần Lý Ẩn...
Hắn có thể đưa ra suy đoán về sinh lộ hay không?
"Xuống xe."
Mũi súng tối om chĩa vào nam tử trung niên đang ngồi trong 1 chiếc BMW, hắn hoảng sợ nhìn nữ nhân trước mặt thầm nghĩ: không phải chứ? Ra cửa rõ ràng đã bái Quan Nhị gia rồi, như thế nào còn đụng phải loại chuyện này...
Không đợi hắn trả lời, tay nàng giống như kìm sắt, kéo hắn văng ra khỏi chiếc xe, sau đó nhấc chân đá vào lồng ngực làm hắn nằm thẳng cẳng hôn mê bất tỉnh.
Trong con ngõ nhỏ bên cạnh, Di Chân bước ra, nhìn nam nhân đang nằm hôn mê nói: "Không có việc gì chứ?"
"Không chết được đâu." Thượng Quan Miên ngồi vào trong ôtô, nói: "Nhanh vào đi."
"Tốt..."
Ngồi vào trong xe, Thượng Quan Miên đem cửa xe đóng lại sau đó hỏi: "Ngươi biết lái xe không?"
" Có."
" Vậy ngươi cầm lái đi. Mặt khác, nghe kỹ cho ta, ta biết rất nhiều phương pháp làm người khác muốn sống không được muốn chết không xong, nhất là nữ nhân. Chuyện tình như vậy chỉ nghĩ tới thôi cũng là ác mộng. Cho nên, ngươi tốt nhất không nên lừa gạt ta..."
"Biết... Đã biết..." Di Chân bổ sung thêm 1 câu: "Chờ chút, ngươi không báo cho những hộ gia đình khác sao? Bọn hắn..."
"Ta nói rồi, ta không thích nghe những lời thừa thãi."
Thượng Quan Miên tuy đeo mặt nạ, nhưng sát ý trong mắt vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sau đó, Di Chân liền khởi động xe.
Di Chân cũng không tiếp tục nói nữa. Nàng không phải thánh mẫu, Thượng Quan Miên đã bày tỏ thái độ, nàng cũng không tiếp tục mở miệng. Tuy Thượng Quan Miên phi thường đáng sợ, nhưng nàng ngay cả 10 lần huyết tự cũng đã trải qua, cảm xúc sợ hãi đối với Thượng Quan Miên không nhiều.
Chiếc xe chạy đi 1 thời gian ngắn, ánh mắt Di Chân cảnh giác chú ý bốn phía. Trong nhà trọ sinh sống nhiều năm, nàng thủy chung vẫn ôm lòng cảnh giác mãnh liệt, cho đến ngày nay đã trở thành thói quen không thay đổi. Hơn nữa, cho dù là hiện tại, trên người nàng vẫn bị 1 nguyền rủa đáng sợ quấn lấy, nếu không cách nào cứu ra được Di Thiên..., nàng rất rõ ràng, bản thân mình cũng không còn sống được nhiều năm.
Đột nhiên trong lòng nàng bao trùm 1 tầng lạnh giá. Quả nhiên, lựa chọn của học trưởng là chính xác, dù sao, nàng cũng không cách nào mang lại hạnh phúc cho học trưởng. Mà học trưởng... Cũng đã có người mình yêu.
Thời điểm nhắm mắt lại, thân ảnh của Lý Ẩn lại hiện ra. Nam nhân nàng yêu như thế, hiện tại đang ôm ấp 1 nữ nhân khác, tương lai phải chăng còn lập gia đình? Cuối cùng, nàng trong cuộc đời học trưởng cũng chỉ là 1 người qua đường mà thôi.
Lại nói, cho dù ở nhà trọ nhiều năm như vậy, nàng rất ít khi chảy nước mắt. Nhưng thời điểm học trưởng nói trong lòng đã có người thương, nàng lại rơi nước mắt. Hơn nữa, sau khi về nhà nàng còn khóc rống 1 hồi.
Hôm nay, trụ cột để nàng sống sót, chính là cứu ra Di Thiên.
Lúc này xe đang ở trên đường cao tốc. Thượng Quan Miên rốt cục mở miệng: "Ngươi xác định con đường này gần nhất sao? Sẽ không tính sai chứ?"
" Sẽ không sai đâu." Di Chân gật đầu nói: " Đi tới chỗ kia, có thể..."
"Sở Di Chân."
"Ân?"
" Cúi đầu xuống, ngay lập tức!"
Di Chân tức khắc minh bạch, nhanh chóng hạ thấp đầu, Thượng Quan lấy ra 1 cây súng nhắm ngay vào 1 chiếc xe con bên cạnh bóp cò, tài xế trong xe lập tức đầu nở hoa!
"Bị bao vây..."
Chung quanh có vô số chiếc xe đem chiếc BMW bọc vào giữa, mà Minh Vương an vị trong 1 chiếc xe phía sau!
"Minh Vương đại nhân, thương thế của ngươi không sao chứ?" chỗ ngồi phía sau xe, có 1 cô gái tóc vàng ngồi trên đùi Minh Vương ân cần hỏi han: "Thụy mỹ nhân làm ngươi bị thương..."
"Điểm ấy tổn thương so sánh với sỉ nhục nàng mang lại không đáng kể chút nào!"
Minh Vương giận dữ không kềm được, quát lên: "Nghe kỹ đây! Chuyện giết nàng giao cho ta! Ta phải hảo hảo tra tấn nàng, cho nàng biết Minh Vương ta khủng bố thế nào!"
"Ngươi chuyên tâm lái xe đi." Thượng Quan Miên bắt đầu chuẩn bị vũ khí của mình, đồng thời dùng thanh âm băng lãnh nói: "Vô luận phát sinh chuyện gì cũng không được dừng xe, nếu không ta giết ngươi!"
Di Chân gật đầu: " Đã biết, ta sẽ không dừng xe lại..."
Thượng Quan Miên kiểm tra lại số lượng vũ khí và đạn dược trong người. Lúc này, 1 trong những chiếc xe vây quanh... 1 cửa sổ xe hạ xuống, bên trong vang lên tiếng nói: " Mọi người động thủ, bắt giữ Thụy mỹ nhân, một khi thành công có thể khiến Minh Vương mắc nợ 1 nhân tình, còn có thể đạt được thù lao là 1 thành trong mỏ vàng của gia tộc Eli Khắc Sâm! Mọi người, lên...!"
Hai điều kiện này đủ để bọn hắn không dám coi thường Thượng Quan Miên. Dù sao trên thế giới này, người có can đảm cầu phú quý trong nguy hiểm có rất nhiều. Một nhân tình của Minh Vương đủ để bọn hắn đi ngang tại thế giới ngầm Châu Âu; mà 1 thành lợi nhuận trong mỏ vàng gia tộc Eli Khắc Sâm đủ để bọn hắn thành lập 1 gia tộc rồi. Người nào ở đây cũng tinh tường, tài phú gia tộc Eli Khắc Sâm lớn tới trình độ nào, đoán chừng, chỉ sợ tương đương với trên dưới nửa quốc khố kinh ngạch của 1 quốc gia! Đây vẫn chỉ là đoán chừng mà thôi! Mà rất nhiều người đều hiểu, mỏ vàng bí mật là 1 trong những nguồn thu nhập chủ yếu của gia tộc Eli Khắc Sâm! Nếu như được chia ba bốn thành, không chừng ngươi còn có thể lập được cả 1 đế quốc tài chính!
Mặc dù mọi người đều hiểu Thụy mỹ nhân có bao nhiêu đáng sợ, nhưng cũng chỉ là đem nàng bắt lại mà thôi. Hôm nay, những người ở nơi này đều là nhân vật có tiếng tăm trong thế giới ngầm, không 1 ai là hạng người vô danh. Đương nhiên, Minh Vương tự nhiên là người tối cường nhất. Gia tộc Eli Khắc Sâm vì bắt giết Thượng Quan Miên không tiếc bỏ gia 1 cái giá lớn. Hết thảy đều là vì Thượng Quan Miên đã chặt đứt 1 cánh tay của Gia chủ, làm hắn hận nàng thấu xương!
" 'Hung thần' Pháp Tư Nặc khắc, 'Ma nhãn Đặc Tư Lôi, còn có..." hai mắt Thượng Quan tập trung vào 1 chiếc xe ô tô phía sau, hô lên 1 danh tự: " 'Huyễn Ma nữ' Lâm Slovenian!"
Người này có thể nói là nhân vật có uy hiếp lớn nhất với Thượng Quan Miên! Nàng trong thế giới ngầm châu âu được bài danh là sát thủ đứng thứ 2! Có được thuật thôi miên, là nữ sát thủ có thể làm người khác lâm vào ảo giác! Sở dĩ bài danh thứ hai là vì Minh Vương là người duy nhất có thể áp chế được thuật thôi miên của nàng. Như nếu không, xếp hàng thứ nhất nhất định là Lâm Slovenian!
Lúc này, bốn người An Tuyết Lệ đều đang cầm trong tay bức tranh thủy mặc, biểu lộ tuyệt vọng.
Tử Dạ, Ngân Dạ, Ngân Vũ ba người cùng xuất hiện ở cửa ra vào. Tử Dạ lúc này đang trò chuyện với Lý Ẩn. Nàng đầu tiên nói Lý Ẩn không cần phải lập tức trở về nhà trọ.
"Trước mắt còn chưa biết bí mật của bức tranh thủy mặc, anh không ở bên trong nhà trọ, nếu đi qua sẽ rất nguy hiểm, tạm thời cứ ở bên ngoài đi."
"Ân, em nói cũng đúng Tử Dạ. IQ của em dường như đã khôi phục không sai biệt lắm?"
"Còn kém rất nhiều." Tử Dạ tiếp tục nói: "Mặt khác, bối cảnh của Thượng Quan Miên dường như vượt xa dự đoán của chúng ta. Xem ra lúc trước huyết tự chấp hành đưa tin kia nàng còn chưa xuất toàn lực, tốt nhất sau này càng thêm chú ý nàng hơn nữa."
" Ừ, em nói rất có đạo lý."
Lúc này, Lý Ẩn đang ở hiện trường vụ nổ, vô số xe cảnh sát bị biển lửa nuốt vào, tử thương vô số. Điều này làm Lý Ẩn cũng phải hít 1 ngụm khí: "Nữ nhân kia so với tưởng tượng của chúng ta lại càng thêm tàn nhẫn và khủng bố."
"Ân, thật sự chúng ta phải đối với nàng càng thêm chú ý 1 chút."
Cúp điện thoại, Lý Ẩn dựa người vào vách tường, thở dài 1 hơi. Tràng cảnh thảm thiết như vậy, làm người ta khó có thể hình dung.
"Thượng Quan Miên... Nàng đến cùng là nhân vật nào đây?"
Mà trước cửa xoay nhà trọ, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ hai người đang cẩn thận nhìn ngắm bức tranh thủy mặc. Ngân Dạ thậm chí còn cầm kính lúp soi mói hồi lâu mới nói: "Tuy ta đối với quốc họa không nghiên cứu nhiều, nhưng những bức tranh này tuyệt đối không phải bút tích của danh gia, hơn nữa, những kiến trúc này, ta nhìn không ra nó nằm ở nơi nào."
An Tuyết Lệ lo lắng vạn phần: "Ngươi nói cả buổi cũng chỉ có mấy câu đó sao? Kha tiên sinh, ngươi tốt xấu gì cũng nên phân tích sinh lộ 1 chút đi chứ!"
"Trước mắt, có hai loại khả năng." Ngân Vũ lúc này liền tiếp lời : "Đầu tiên là, nữ nhân trong tranh đích thực là quỷ hồn, theo bức vẽ không ngừng biến đổi cuối cùng sẽ trở thành quỷ hồn chân chính; thứ hai là, bản thân bức tranh sẽ dẫn dắt quỷ hồn xuất hiện, cho nên các ngươi không thể vứt bỏ nó. Trong huyết tự đề cập tới, các ngươi không được phép dùng bất kỳ phương thức nào làm tổn hại tới nó, kỳ thật những lời này rất lợi hại, bởi vì, 'Bất luận phương thức gì’ từ này đại biểu cho các ngươi không thể tìm được khe hở để lách luật. Trong từ 'Bất luận phương thức gì’ cũng kể cả việc các ngươi làm tổn hại hay dùng phương thức nào đó làm chúng tự động tổn hại. Nói cách khác, nhà trọ vô luận như thế nào cũng không để các ngươi đem nó hủy diệt."
"Ta đây đương nhiên biết rõ, ta muốn biết chính là 'Sinh lộ' kia!"
"Hãy nghe ta nói, kế tiếp chính là điểm trọng yếu." Ngân Vũ lại tiếp tục: "Nghe cho kỹ, mấu chốt chính là sinh lộ. Nếu như không được dùng bất kỳ phương thức nào làm tổn hại nó, cũng đại biểu sinh lộ không phải là đem bức tranh này hủy diệt. Nói cách khác... bức tranh này cho dù dưới tình huống tìm được sinh lộ cũng không thể bị hủy đi. Ngươi hiểu ý của ta chứ? Ta mới vừa nói qua, có hai loại khả năng, thứ nhất, người trong tranh chính là quỷ, thứ hai, bức vẽ sẽ hấp dẫn quỷ. Vô luận là cái nào thì không thể vứt bỏ và làm tổn hại bức họa là điều tiên quyết. Cả 2 loại khả năng đều tạo thành kết quả các ngươi sẽ bị quỷ giết chết."
An Tuyết Lệ bốn người nghe được đều sững sờ, vẫn không hiểu ý tứ của Ngân Vũ.
"Nàng nói là " lúc này Ngân Dạ bổ sung: " 'Sinh lộ' nằm ngoài bức tranh thủy mặc. Ở 1 nơi nào đó có lẽ tồn tại 1 phương pháp ngăn cản sự biến đổi của bức họa. Nói như vậy, các ngươi đã hiểu chưa?"
"Thế nhưng..." An Tuyết Lệ chỉ vào bức tranh thủy mặc nói: " Giảng như vậy cũng quá không rõ ràng, cái gì mà gọi là 1 nơi nào đó? Rốt cục là nơi nào?"
Ngân Dạ lắc đầu: "Điểm này tạm thời còn chưa nghĩ ra được. Bất quá các ngươi luôn tụ tập ở cửa ra vào cũng không thể nào giải quyết được vấn đề. Bởi vì, các ngươi không vào được, cho nên cũng chẳng có an toàn."
Chính như lời nói của Ngân Dạ, không có an toàn, cho nên cũng chẳng còn biện pháp khác.
Nhưng cục diện hiện tại, thực sự quá mức bị động. Chỉ có thể để bức họa không ngừng biến hóa, không thể làm bất cứ chuyện gì? Tốt xấu gì cũng nên có chút manh mối chứ? Nói tới nhắc nhở sinh lộ, ở đâu có nhắc nhở?
Ngân Dạ và Ngân Vũ 2 đại trí giả không có cách nào, Tử Dạ bị giảm IQ chỉ sợ cũng là lực bất tòng tâm, về phần Lý Ẩn...
Hắn có thể đưa ra suy đoán về sinh lộ hay không?
"Xuống xe."
Mũi súng tối om chĩa vào nam tử trung niên đang ngồi trong 1 chiếc BMW, hắn hoảng sợ nhìn nữ nhân trước mặt thầm nghĩ: không phải chứ? Ra cửa rõ ràng đã bái Quan Nhị gia rồi, như thế nào còn đụng phải loại chuyện này...
Không đợi hắn trả lời, tay nàng giống như kìm sắt, kéo hắn văng ra khỏi chiếc xe, sau đó nhấc chân đá vào lồng ngực làm hắn nằm thẳng cẳng hôn mê bất tỉnh.
Trong con ngõ nhỏ bên cạnh, Di Chân bước ra, nhìn nam nhân đang nằm hôn mê nói: "Không có việc gì chứ?"
"Không chết được đâu." Thượng Quan Miên ngồi vào trong ôtô, nói: "Nhanh vào đi."
"Tốt..."
Ngồi vào trong xe, Thượng Quan Miên đem cửa xe đóng lại sau đó hỏi: "Ngươi biết lái xe không?"
" Có."
" Vậy ngươi cầm lái đi. Mặt khác, nghe kỹ cho ta, ta biết rất nhiều phương pháp làm người khác muốn sống không được muốn chết không xong, nhất là nữ nhân. Chuyện tình như vậy chỉ nghĩ tới thôi cũng là ác mộng. Cho nên, ngươi tốt nhất không nên lừa gạt ta..."
"Biết... Đã biết..." Di Chân bổ sung thêm 1 câu: "Chờ chút, ngươi không báo cho những hộ gia đình khác sao? Bọn hắn..."
"Ta nói rồi, ta không thích nghe những lời thừa thãi."
Thượng Quan Miên tuy đeo mặt nạ, nhưng sát ý trong mắt vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sau đó, Di Chân liền khởi động xe.
Di Chân cũng không tiếp tục nói nữa. Nàng không phải thánh mẫu, Thượng Quan Miên đã bày tỏ thái độ, nàng cũng không tiếp tục mở miệng. Tuy Thượng Quan Miên phi thường đáng sợ, nhưng nàng ngay cả 10 lần huyết tự cũng đã trải qua, cảm xúc sợ hãi đối với Thượng Quan Miên không nhiều.
Chiếc xe chạy đi 1 thời gian ngắn, ánh mắt Di Chân cảnh giác chú ý bốn phía. Trong nhà trọ sinh sống nhiều năm, nàng thủy chung vẫn ôm lòng cảnh giác mãnh liệt, cho đến ngày nay đã trở thành thói quen không thay đổi. Hơn nữa, cho dù là hiện tại, trên người nàng vẫn bị 1 nguyền rủa đáng sợ quấn lấy, nếu không cách nào cứu ra được Di Thiên..., nàng rất rõ ràng, bản thân mình cũng không còn sống được nhiều năm.
Đột nhiên trong lòng nàng bao trùm 1 tầng lạnh giá. Quả nhiên, lựa chọn của học trưởng là chính xác, dù sao, nàng cũng không cách nào mang lại hạnh phúc cho học trưởng. Mà học trưởng... Cũng đã có người mình yêu.
Thời điểm nhắm mắt lại, thân ảnh của Lý Ẩn lại hiện ra. Nam nhân nàng yêu như thế, hiện tại đang ôm ấp 1 nữ nhân khác, tương lai phải chăng còn lập gia đình? Cuối cùng, nàng trong cuộc đời học trưởng cũng chỉ là 1 người qua đường mà thôi.
Lại nói, cho dù ở nhà trọ nhiều năm như vậy, nàng rất ít khi chảy nước mắt. Nhưng thời điểm học trưởng nói trong lòng đã có người thương, nàng lại rơi nước mắt. Hơn nữa, sau khi về nhà nàng còn khóc rống 1 hồi.
Hôm nay, trụ cột để nàng sống sót, chính là cứu ra Di Thiên.
Lúc này xe đang ở trên đường cao tốc. Thượng Quan Miên rốt cục mở miệng: "Ngươi xác định con đường này gần nhất sao? Sẽ không tính sai chứ?"
" Sẽ không sai đâu." Di Chân gật đầu nói: " Đi tới chỗ kia, có thể..."
"Sở Di Chân."
"Ân?"
" Cúi đầu xuống, ngay lập tức!"
Di Chân tức khắc minh bạch, nhanh chóng hạ thấp đầu, Thượng Quan lấy ra 1 cây súng nhắm ngay vào 1 chiếc xe con bên cạnh bóp cò, tài xế trong xe lập tức đầu nở hoa!
"Bị bao vây..."
Chung quanh có vô số chiếc xe đem chiếc BMW bọc vào giữa, mà Minh Vương an vị trong 1 chiếc xe phía sau!
"Minh Vương đại nhân, thương thế của ngươi không sao chứ?" chỗ ngồi phía sau xe, có 1 cô gái tóc vàng ngồi trên đùi Minh Vương ân cần hỏi han: "Thụy mỹ nhân làm ngươi bị thương..."
"Điểm ấy tổn thương so sánh với sỉ nhục nàng mang lại không đáng kể chút nào!"
Minh Vương giận dữ không kềm được, quát lên: "Nghe kỹ đây! Chuyện giết nàng giao cho ta! Ta phải hảo hảo tra tấn nàng, cho nàng biết Minh Vương ta khủng bố thế nào!"
"Ngươi chuyên tâm lái xe đi." Thượng Quan Miên bắt đầu chuẩn bị vũ khí của mình, đồng thời dùng thanh âm băng lãnh nói: "Vô luận phát sinh chuyện gì cũng không được dừng xe, nếu không ta giết ngươi!"
Di Chân gật đầu: " Đã biết, ta sẽ không dừng xe lại..."
Thượng Quan Miên kiểm tra lại số lượng vũ khí và đạn dược trong người. Lúc này, 1 trong những chiếc xe vây quanh... 1 cửa sổ xe hạ xuống, bên trong vang lên tiếng nói: " Mọi người động thủ, bắt giữ Thụy mỹ nhân, một khi thành công có thể khiến Minh Vương mắc nợ 1 nhân tình, còn có thể đạt được thù lao là 1 thành trong mỏ vàng của gia tộc Eli Khắc Sâm! Mọi người, lên...!"
Hai điều kiện này đủ để bọn hắn không dám coi thường Thượng Quan Miên. Dù sao trên thế giới này, người có can đảm cầu phú quý trong nguy hiểm có rất nhiều. Một nhân tình của Minh Vương đủ để bọn hắn đi ngang tại thế giới ngầm Châu Âu; mà 1 thành lợi nhuận trong mỏ vàng gia tộc Eli Khắc Sâm đủ để bọn hắn thành lập 1 gia tộc rồi. Người nào ở đây cũng tinh tường, tài phú gia tộc Eli Khắc Sâm lớn tới trình độ nào, đoán chừng, chỉ sợ tương đương với trên dưới nửa quốc khố kinh ngạch của 1 quốc gia! Đây vẫn chỉ là đoán chừng mà thôi! Mà rất nhiều người đều hiểu, mỏ vàng bí mật là 1 trong những nguồn thu nhập chủ yếu của gia tộc Eli Khắc Sâm! Nếu như được chia ba bốn thành, không chừng ngươi còn có thể lập được cả 1 đế quốc tài chính!
Mặc dù mọi người đều hiểu Thụy mỹ nhân có bao nhiêu đáng sợ, nhưng cũng chỉ là đem nàng bắt lại mà thôi. Hôm nay, những người ở nơi này đều là nhân vật có tiếng tăm trong thế giới ngầm, không 1 ai là hạng người vô danh. Đương nhiên, Minh Vương tự nhiên là người tối cường nhất. Gia tộc Eli Khắc Sâm vì bắt giết Thượng Quan Miên không tiếc bỏ gia 1 cái giá lớn. Hết thảy đều là vì Thượng Quan Miên đã chặt đứt 1 cánh tay của Gia chủ, làm hắn hận nàng thấu xương!
" 'Hung thần' Pháp Tư Nặc khắc, 'Ma nhãn Đặc Tư Lôi, còn có..." hai mắt Thượng Quan tập trung vào 1 chiếc xe ô tô phía sau, hô lên 1 danh tự: " 'Huyễn Ma nữ' Lâm Slovenian!"
Người này có thể nói là nhân vật có uy hiếp lớn nhất với Thượng Quan Miên! Nàng trong thế giới ngầm châu âu được bài danh là sát thủ đứng thứ 2! Có được thuật thôi miên, là nữ sát thủ có thể làm người khác lâm vào ảo giác! Sở dĩ bài danh thứ hai là vì Minh Vương là người duy nhất có thể áp chế được thuật thôi miên của nàng. Như nếu không, xếp hàng thứ nhất nhất định là Lâm Slovenian!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.