Quyển 19 - Chương 11
Hắc Sắc Hoả Chủng
13/06/2018
Chương 11 quyển 19
Tiểu Dạ Tử biểu lộ không chút nào ngoài ý muốn, hỏi: "Ngươi là nói tấm gương?"
"Đúng, " Ngân Vũ chém đinh chặt sắt trả lời: "Chẳng lẽ, ngươi không cho rằng như vậy sao? Thần Cốc tiểu thư?"
"Bởi vì cái gương tròn ở bồn hoa? Còn có cánh cửa thủy tinh ở cửa hàng giá rẻ?"
"Ân, cái này chỉ là phán đoán sơ bộ của ta. Nếu như nói, là vì tiếp cận tấm gương, mà làm cho quỷ hồn có thể nhìn thấy Họa Cát Tường Nhân là chính xác. Mà một khi rời xa tấm gương nó liền không cách nào thấy nàng ấy nữa, nếu là nói như vậy..."
"Không." Tiểu Dạ Tử lại chối bỏ cái thuyết pháp này: "Không phải tấm gương."
"Ân?"
"Các ngươi không chú ý sao? tên tửu quỷ kia biến mất không tung tích, nhìn từ khía cạnh chai rượu bị nát, thì bản thân hắn rất có thể đã gặp bất trắc, mà người đại diện Fukui Minh cũng là như thế. Nếu như tấm gương có thể làm cho người ta biến mất mà nói...,vì sao bản thân Họa Cát Tường Nhân lại không việc gì?Bản thân nàng so với bất luận kẻ nào, đều phải dễ gặp nguy hiểm hơn. Lúc ấy ở trong bồn hoa, nàng vừa vặn đối diện với tấm gương, tại sao lại không chết ."
"Ngươi là nói..." Ngân Vũ dường như đã minh bạch: " Họa Cát Tường Nhân còn sống, liền chứng minh không phải là tấm gương? Nhưng cái này có khả năng là hạn chế do nhà trọ gây ra?"
"Đương nhiên, theo như ngươi nói cũng không phải là không được. Nhưng hạn chế gây ra phải chăng có ý nghĩa nào đó? Không nên quên một việc, bản thân Họa Cát Tường Nhân không phải là một hộ gia đình."
Tiểu Dạ Tử nói..., thoạt nhìn đối (với) Ngân Vũ cũng sinh ra ảnh hưởng, nàng cũng không kiên trì quan điểm vừa rồi. Cuối cùng, Ngân Vũ lại giận tái mặt hỏi: "Ta còn tưởng rằng, ngươi cũng nghĩ như vậy. Bất quá, ngươi cho rằng, bản thân Họa Cát Tường Nhân không phải là một gia đình, cho nên sẽ không bởi vì hạn chế mà không tổn thương nàng, như vậy, vì cái gì cho tới nay bản thân nàng chưa có chết?"
"Bởi vì nhà trọ hạn chế."
"Này này, ngươi không phải nói..."
"Ta chỉ nói, con 'Quỷ' kia một mực đều không có chính thức 'Tiếp cận’ Họa Cát Tường Nhân. Nhà trọ đã gây ra một cái hạn chế nào đó, làm cho nó không thể tiếp cận nàng, cho dù ở một vị trí vô cùng gần, nhưng vẫn chưa thể tới trình độ có thể giết chết nàng. Nhưng những người khác lại không giống."
"Đây là ý gì? Không thể nào chính thức tiếp cận nàng?" Ngân Vũ biểu lộ hoàn toàn mờ mịt.
Trên con đường hắc ám, gió không ngừng từng đợt đánh úp lại, Tiểu Dạ Tử một đầu tóc dài tung bay . Nàng lấy bút ký trên người mở ra nói: "Kha Ngân vũ, tuy ta vẫn không thể hoàn toàn xác định, nhưng cái hạn chế này có thể liên quan rất lớn tới bản thân Họa Cát. Họa Cát Tường Nhân, được nhà trọ làm cho trở thành một tồn tại đặc thù bị 'Ẩn nấp'... cái tầng hạn chế này giống như là tắc kè hoa thay đổi màu sắc tự vệ, làm cho nàng không thể nào bị quỷ đơn giản phát hiện được."
"Đặc thù... Tồn tại?"
"Có lẽ, quan hệ rất lớn tới mảnh vỡ khế ước ở trên người nàng. Đương nhiên, cái hạn chế này sẽ theo thời gian từng bước tan rã, một khi đến lúc đó, cũng chính là tận thế của chúng ta."
Lời của hai người, làm Thiên Sinh nghe không hiểu, hắn tốt xấu coi như cũng có học vị , hôm nay ở trước mặt hai người, một câu cũng không thể nhúng vào.
"Cái kia, "Thiên Sinh rốt cục chen vào một câu: "Lý luận suông, vẫn là không có tác dụng. Các ngươi nhìn thời gian đi, đã không còn nhiều nữa, nếu như không thể tìm ra nàng mà nói..., bóng dáng nguyền rủa sẽ..."
Lúc trước Roland cùng Tiểu Dạ Tử liên hợp tiến hành thí nghiệm, rất nhiều hộ gia đình đều tận mắt quan sát, Thiên Sinh cũng là một trong số đó, cho nên hắn vô cùng rõ ràng, bóng dáng nguyền rủa khởi động, là chuyện vô cùng đáng sợ như thế nào.
Những lời này vừa ra, làm cho Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ đều trầm mặc. Hoàn toàn chính xác, điểm này cực kỳ trọng yếu, nếu như tìm không thấy họa cát tường nhân, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là lý luận suông, căn bản không có chút ý nghĩa nào.
"Lại nói tiếp, có thể cân nhắc tới huyết tự của vợ chồng Nghiêm Lang không?" Ngân Vũ bỗng nhiên đưa ra ý kiến: "10m phạm vi, cũng có thể cân nhắc theo khoảng cách dọc ah? Chỉ cần trong phạm vi 10 mét theo phương dọc, cũng là hoàn thành huyết tự."
"Cũng có khả năng này. Nhưng vấn đề trước mắt, chúng ta không biết bản thân nàng ở nơi nào,còn có mảnh vỡ khế ước địa ngục, nếu như không phải là chuyện bất đắc dĩ, cũng không thể bỏ qua." Tiểu Dạ Tử nói ra vấn đề mấu chốt: "Chỉ cần có vật này, vô luận như thế nào chúng ta đều phải đi theo sau nàng ấy, không thể để nàng ấy bị quỷ mang đi. Thẳng cho tới thời gian 5 giờ, chúng ta mới có thể lấy đi mảnh vỡ khế ước địa ngục."
"Đúng vậy... V ..v ..., cái này chính là mục đích của nhà trọ sao? Chẳng lẻ không cần hạn chế thời gian là vì vậy? cho dù không cần hạn chế, chúng ta vẫn phải một mực đi theo sau nàng? Còn cố ý hạn định, không thể đem nàng ấy dẫn vào nhà trọ, cũng là vì cái này sao?"
"Khả năng rất cao. Mảnh vỡ khế ước địa ngục đối với hộ gia đình rất quan trọng, bởi vì nó nâng cao khả năng hoàn thành ma vương cấp huyết tự chỉ thị, từ đó hộ gia đình có thể vĩnh viễn rời khỏi nhà trọ. Đây cũng là vì độ khó huyết tự bình thường đã nâng cao tới mức làm người ta tuyệt vọng, đối với hộ gia đình mới mà nói nó chính là hi vọng lớn nhất. Huyết tự lúc này đây, không phải có 5 người đều là hộ gia đình mới sao?"
Sau đó, Tiểu Dạ Tử nhìn về phía Thiên Sinh nói: "Ngươi cũng đồng dạng a? Nếu như có thể, cũng là hi vọng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để đạt được mảnh vỡ khế ước địa ngục?"
"Ta..." Thiên Sinh nhất thời nghẹn họng, không nói nên lời.
"Chiếc xe lúc trước nàng lái, cũng đã được xác định. Chủ xe đã báo án với cảnh sát." Tiểu Dạ Tử nói ra tin tức nàng mới lấy được từ sở cảnh sát: "Lang cảnh quan rất phối hợp điều tra với ta. Mà căn cứ vào lời khai của hắn, hắn nói bị đánh bất tỉnh bằng một tảng đá. Nếu là như vậy, nói lên, Họa Cát Tường Nhân muốn cướp xe."
"Vì cái gì nàng lại làm như vậy?" Thiên Sinh lộ ra một tia nghi hoặc, hỏi: "Chẳng lẽ nàng không có phương tiện giao thông để đi lại? Gọi xe taxi cũng được ah, tuy ban đêm taxi có hơi ít..."
"Đây là một phương diện, hơn nữa tàu điện ngầm công cộng lúc này đã ngừng hoạt động. Nhưng cho dù là như vậy, công kích người khác cướp xe không phải quá mức kỳ quái sao?"
Ngân Vũ nói ra cái nhìn của nàng: "Có lẽ lúc ấy nàng bị quỷ hồn đuổi theo, cho nên không thể không dùng đá nện bất tỉnh tên chủ xe, rồi cướp xe của hắn.. Bất quá nhìn lại kết quả, nàng đã chạy tới khu cư xá vẫn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của quỷ hồn. V ..v ..., điều này cũng có nghĩa là..."
"Đúng, có nghĩa là, qủy hồn có thể một mực tập trung vị trí của nàng, có thể một mực cảm giác nàng , hơn nữa còn thông qua cái cảm giác ấy tiếp cận nàng vô hạn. Bất quá, tuy nó có đến gần hơn nữa, nhưng vẫn không thể phát hiện ra nàng. Thật giống như Họa Cát Tường Nhân đã biến thành tắc kè. Đương nhiên, hiện tại nên thảo luận 'Như thế nào tìm ra nàng " cho nên, đây là manh mối nhà trọ lưu lại để chúng ta tìm kiếm."
Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên vang lên, nàng lấy điện thoại tiếp cuộc gọi: "Này, Ngô cảnh quan? Ân, tốt, tốt, thật sự? Ta biết rồi.
Ngân Vũ cùng thiên sinh đều không nói gì, chờ đợi Tiểu Dạ Tử.
"Lúc ấy nàng sử dụng hệ thống định vị GPS, đã hiển thị địa phương nàng muốn tới." Sau khi cúp điện thoại Tiểu Dạ Tử lập tức nói ra tin tức tốt: "Là thánh đường Gia Viễn lộ ! Nàng muốn tới nơi đó!"
Thánh đường Gia Viễn lộ thuộc khu Thiên Chúa giáo giáo đường phía nam thành phố, mà dựa theo tình huống tâm lý hiện tại của Họa Cát, nàng muốn tới nơi đó cũng là bình thường.
Họa Cát Tường Nhân lúc này đã trốn khỏi nhà trọ, nàng hiện tại một đường chạy như bay, vừa rồi, nàng mới ngủ một chút, liền phát hiện Dương Duệ đã biến mất vô tung tích, cái này làm cho can đảm của nàng sụp đổ. Cho dù trốn ở trong nhà, cũng đồng dạng không có tác dụng! Nàng đã nhận rõ hoàn toàn điểm ấy, đành phải tiếp tục chạy trốn, hiện tại, hi vọng duy nhất của nàng, chính là giáo đường!
Nàng vốn thật ra là một người theo thuyết vô thần, chỉ có điều, hiện tại không có lựa chọn khác. Không biết tới giáo đường, có thể thoát khỏi cái nhìn chằm chằm của ác ma kia hay không?
Nghĩ tới đây, nàng cũng chỉ có thể liều hết thảy,đánh cuộc một keo. Hiện tại, không thể không đánh bạc. Bản đồ lúc trước sử dụng gps trên xe ô tô nàng đã nhớ rõ. Hiện tại nếu như đi taxi mà nói..., còn khoảng chừng sáu con đường. Đương nhiên, bây giờ đã không còn xe buýt.
Hiện tại nàng chỉ còn cách, đón gió lẫm liệt tiến về phía trước, buổi tối hôm nay tựa hồ đặc biệt lạnh, những cơn gió thổi qua làm nàng cảm giác hô hấp khó khăn.
Hiện tại nàng hoàn toàn quên cải trang, nếu như là ban ngày, nơi này nhất định sẽ bị ách tắc giao thông.
Lại đi qua một đầu phố, nàng nhìn cột chỉ đường, rồi nhớ lại bản đồ, đồng thời quay đầu lại nhìn phía sau. Cho tới bây giờ, nàng đều chưa từng trực tiếp gặp mặt "Nó". Ở cửa nhà Dương Duệ cũng không có dấu vết bị phá hư.
Ác ma... Là ác ma!
Nội tâm Họa Cát lúc này không ngừng nhắc đi nhắc lại từ đó. Tuy nhìn không thấy, nhưng nàng có thể tưởng tượng ra một hình tượng cực kinh khủng. Lúc này đây, nàng hi vọng có thể nhanh chóng tới giáo đường, thu hoạch một đường sinh cơ .
Cho tới bây giờ, nàng vẫn không biết thần cốc Tiểu Dạ Tử có ý định muốn gặp mình, lúc trước nàng gọi điện thoại cúp máy quá vội vàng, nếu không Thục Sơn Mẫn Tử sẽ nói cho nàng biết, sự tình của thần cốc Tiểu Dạ Tử .
Hôm nay nàng vẫn tắt máy, liền không có cách nào biết được chuyện này. Hiện tại nàng giống như chim sợ cành cong, chỉ có thể bị động trốn tránh.
Không hơn.
Kỳ thật trên đường đi, nàng cũng có gặp qua vài cửa hàng giá rẻ kinh doanh 24/24, nhưng sau chuyện vừa rồi nàng không dám đi vào.
Đi một hồi, Họa Cát cảm giác chân đau nhức, đành phải dựa thân thể vào vách tường nghỉ ngơi. Lúc này, cảm giác "Nó" tiếp cận tựa hồ giảm bớt không ít, làm nàng tạm thời có chút an tâm. Nhưng dù vậy, nàng vẫn còn lo lắng.
Lúc này, bỗng nhiên nàng lại có cảm giác muốn đi wc, chỉ có điều lúc này đây, nàng muốn đi nặng .... Xem ra, là vì buổi tối nàng ăn khá nhiều.
Ôm bụng, cảm giác ngày 1 tệ. Nàng nhìn chung quanh, vốn định giải quyết ngay tại chỗ, dù sao cũng không có ai nhìn thấy, thế nhưng mà, thời tiết lạnh như vậy, một khi cởi quần gió lạnh thổi qua mông đít, làm sao nàng có thể chịu được. Cuối cùng, cắn răng quyết định tìm một cái nhà vệ sinh công cộng.
Nàng nhớ lại vừa rồi đi qua một quán cà phê kinh doanh 24/24, liền dứt khoát vòng lại. trong quá trình chạy, cảm giác bụng sôi trào càng ngày càng mãnh liệt, giống như chạy nhanh một chút sẽ lập tức... ra ngoài.
Thời điểm nàng xông vào quán cà phê cũng không có bao nhiêu người. Nàng chạy thẳng một mạch vào nhà cầu.
Vừa tiến vào một phòng nhỏ, lại phát hiện bốn phía đều có gương! Tức khắc, xuất hiện vô số Họa Cát xung quanh, tràng cảnh có chút đồ sộ. Đương nhiên, Họa Cát Tường Nhân cũng không nghĩ nhiều, lập tức khóa cửa lại, cởi quần, ngồi lên bồn cầu, hi vọng giải quyết nhanh một chút để sớm chạy tới giáo đường. Vạn nhất, bị "Nó" tới gần thì làm sao bây giờ?
Nhưng tình huống lại không như nàng mong muốn. Tựa hồ nàng thật sự ăn quá nhiều, hiện tại cảm giác bụng cực kỳ không thoải mái.
"Này, " ở cửa ra vào quán cà phê, một đôi tình lữ đang dính vào nhau. Người thanh niên nói: "Nữ nhân mới tiến vào kia, có phải Họa Cát Tường Nhân hay không nhỉ?"
"Ít nghĩ đi!" bạn gái hắn lắc đầu nói: " Họa Cát Tường Nhân, còn ta là Noriko Sakai đây này! Ngươi xem phim nhật quá nhiều rồi đấy, tuy nhiên, Họa Cát Tường Nhân hiện tại đang mất tích..."
"Đúng vậy, nàng mất tích, xuất hiện ở đây cũng có khả năng ah."
"Đúng nga, cái kia, chúng ta... có nên báo cảnh sát không?"
Thanh niên kia nghĩ nghĩ, nói: "Nên xác định một chút thì tốt hơn. A Lệ, ngươi vào nhà vệ sinh nữ nhìn xem? Ta nhớ vừa rồi nàng tiến vào nhà vệ sinh nữ đấy."
Nữ tử gọi là A Lệ kia, nhớ lại một chút, cũng cảm giác nữ nhân vừa tiến vào khá giống Họa Cát Tường Nhân, cho nên gật đầu, đứng người lên nói: "Nếu là thật thì chúng ta buôn bán lời rồi, ta thích nhất là Họa Cát Tường Nhân đó. Ah, đúng rồi, ngươi có giấy không, đưa ta cả bút nữa, đến lúc đó không chừng còn xin được chữ ký của nàng!"
"Ngươi lần trước không phải nói ngươi thích nhất chính là Phúc Sơn Nhã Trị sao?"
"Ta trước xem 《 Thiên Đường tuyết 》 nhìn thấy Trương Thanh Lệ, đặc biệt yêu thích. Tốt rồi, nhanh đưa cho ta!"
"Ta ra cửa làm gì có mang theo giấy bút, nếu không ngươi tìm nhân viên phục vụ hỏi một chút. Có lẽ hắn có."
A Lệ gọi nhân viên phục vụ, cầm được giấy bút, liền kích động chạy tới nhà vệ sinh nữ.
Nàng vừa tiến vào nhà cầu, sau đó dựa người trên vách tường, nghĩ thầm: Ân. Đợi nàng giải quyết xong đi ra, nhìn xem có thực là Họa Cát Tường Nhân hay không. Đúng rồi, hiện tại, tổ chức ngôn ngữ một chút, ta là fan của ngươi ! Ah, không, nàng không nhất định nghe hiểu tiếng Trung ah. Tiếng nhật nói thế nào nhỉ? Konichiwa..."
Lúc này Họa Cát còn chưa có giải quyết xong. Nhưng mà, cái cảm giác vừa chìm xuống kia, lại nổi lên rất nhanh.
"Không, không muốn..."
Nàng lúc này ngừng thở, không dám tùy tiện phát ra thanh âm. Chung quanh, mọi thứ trở nên cực kỳ yên tĩnh. Nhìn vô số mình trong gương, nàng bỗng nhiên cảm giác, giống như ác ma đang tiềm ẩn ở bên trong...
Nước mắt không ngừng tuôn ra, nàng nghẹn đủ khí lực, chỉ muốn nhanh lên giải quyết cho xong rời khỏi nơi này. Nhưng những hình ảnh trong gương lại giống như quần ma loạn vũ, không ngừng nhe răng cười nhìn chằm chằm vào nàng. Mặc dù biết là ảo giác, thế nhưng Họa Cát Tường Nhân không thể nào giữ tỉnh táo.
Không muốn...
Đừng nên tiếp cận ta...
Đừng nên tiếp cận ta ah!
Tiểu Dạ Tử biểu lộ không chút nào ngoài ý muốn, hỏi: "Ngươi là nói tấm gương?"
"Đúng, " Ngân Vũ chém đinh chặt sắt trả lời: "Chẳng lẽ, ngươi không cho rằng như vậy sao? Thần Cốc tiểu thư?"
"Bởi vì cái gương tròn ở bồn hoa? Còn có cánh cửa thủy tinh ở cửa hàng giá rẻ?"
"Ân, cái này chỉ là phán đoán sơ bộ của ta. Nếu như nói, là vì tiếp cận tấm gương, mà làm cho quỷ hồn có thể nhìn thấy Họa Cát Tường Nhân là chính xác. Mà một khi rời xa tấm gương nó liền không cách nào thấy nàng ấy nữa, nếu là nói như vậy..."
"Không." Tiểu Dạ Tử lại chối bỏ cái thuyết pháp này: "Không phải tấm gương."
"Ân?"
"Các ngươi không chú ý sao? tên tửu quỷ kia biến mất không tung tích, nhìn từ khía cạnh chai rượu bị nát, thì bản thân hắn rất có thể đã gặp bất trắc, mà người đại diện Fukui Minh cũng là như thế. Nếu như tấm gương có thể làm cho người ta biến mất mà nói...,vì sao bản thân Họa Cát Tường Nhân lại không việc gì?Bản thân nàng so với bất luận kẻ nào, đều phải dễ gặp nguy hiểm hơn. Lúc ấy ở trong bồn hoa, nàng vừa vặn đối diện với tấm gương, tại sao lại không chết ."
"Ngươi là nói..." Ngân Vũ dường như đã minh bạch: " Họa Cát Tường Nhân còn sống, liền chứng minh không phải là tấm gương? Nhưng cái này có khả năng là hạn chế do nhà trọ gây ra?"
"Đương nhiên, theo như ngươi nói cũng không phải là không được. Nhưng hạn chế gây ra phải chăng có ý nghĩa nào đó? Không nên quên một việc, bản thân Họa Cát Tường Nhân không phải là một hộ gia đình."
Tiểu Dạ Tử nói..., thoạt nhìn đối (với) Ngân Vũ cũng sinh ra ảnh hưởng, nàng cũng không kiên trì quan điểm vừa rồi. Cuối cùng, Ngân Vũ lại giận tái mặt hỏi: "Ta còn tưởng rằng, ngươi cũng nghĩ như vậy. Bất quá, ngươi cho rằng, bản thân Họa Cát Tường Nhân không phải là một gia đình, cho nên sẽ không bởi vì hạn chế mà không tổn thương nàng, như vậy, vì cái gì cho tới nay bản thân nàng chưa có chết?"
"Bởi vì nhà trọ hạn chế."
"Này này, ngươi không phải nói..."
"Ta chỉ nói, con 'Quỷ' kia một mực đều không có chính thức 'Tiếp cận’ Họa Cát Tường Nhân. Nhà trọ đã gây ra một cái hạn chế nào đó, làm cho nó không thể tiếp cận nàng, cho dù ở một vị trí vô cùng gần, nhưng vẫn chưa thể tới trình độ có thể giết chết nàng. Nhưng những người khác lại không giống."
"Đây là ý gì? Không thể nào chính thức tiếp cận nàng?" Ngân Vũ biểu lộ hoàn toàn mờ mịt.
Trên con đường hắc ám, gió không ngừng từng đợt đánh úp lại, Tiểu Dạ Tử một đầu tóc dài tung bay . Nàng lấy bút ký trên người mở ra nói: "Kha Ngân vũ, tuy ta vẫn không thể hoàn toàn xác định, nhưng cái hạn chế này có thể liên quan rất lớn tới bản thân Họa Cát. Họa Cát Tường Nhân, được nhà trọ làm cho trở thành một tồn tại đặc thù bị 'Ẩn nấp'... cái tầng hạn chế này giống như là tắc kè hoa thay đổi màu sắc tự vệ, làm cho nàng không thể nào bị quỷ đơn giản phát hiện được."
"Đặc thù... Tồn tại?"
"Có lẽ, quan hệ rất lớn tới mảnh vỡ khế ước ở trên người nàng. Đương nhiên, cái hạn chế này sẽ theo thời gian từng bước tan rã, một khi đến lúc đó, cũng chính là tận thế của chúng ta."
Lời của hai người, làm Thiên Sinh nghe không hiểu, hắn tốt xấu coi như cũng có học vị , hôm nay ở trước mặt hai người, một câu cũng không thể nhúng vào.
"Cái kia, "Thiên Sinh rốt cục chen vào một câu: "Lý luận suông, vẫn là không có tác dụng. Các ngươi nhìn thời gian đi, đã không còn nhiều nữa, nếu như không thể tìm ra nàng mà nói..., bóng dáng nguyền rủa sẽ..."
Lúc trước Roland cùng Tiểu Dạ Tử liên hợp tiến hành thí nghiệm, rất nhiều hộ gia đình đều tận mắt quan sát, Thiên Sinh cũng là một trong số đó, cho nên hắn vô cùng rõ ràng, bóng dáng nguyền rủa khởi động, là chuyện vô cùng đáng sợ như thế nào.
Những lời này vừa ra, làm cho Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ đều trầm mặc. Hoàn toàn chính xác, điểm này cực kỳ trọng yếu, nếu như tìm không thấy họa cát tường nhân, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là lý luận suông, căn bản không có chút ý nghĩa nào.
"Lại nói tiếp, có thể cân nhắc tới huyết tự của vợ chồng Nghiêm Lang không?" Ngân Vũ bỗng nhiên đưa ra ý kiến: "10m phạm vi, cũng có thể cân nhắc theo khoảng cách dọc ah? Chỉ cần trong phạm vi 10 mét theo phương dọc, cũng là hoàn thành huyết tự."
"Cũng có khả năng này. Nhưng vấn đề trước mắt, chúng ta không biết bản thân nàng ở nơi nào,còn có mảnh vỡ khế ước địa ngục, nếu như không phải là chuyện bất đắc dĩ, cũng không thể bỏ qua." Tiểu Dạ Tử nói ra vấn đề mấu chốt: "Chỉ cần có vật này, vô luận như thế nào chúng ta đều phải đi theo sau nàng ấy, không thể để nàng ấy bị quỷ mang đi. Thẳng cho tới thời gian 5 giờ, chúng ta mới có thể lấy đi mảnh vỡ khế ước địa ngục."
"Đúng vậy... V ..v ..., cái này chính là mục đích của nhà trọ sao? Chẳng lẻ không cần hạn chế thời gian là vì vậy? cho dù không cần hạn chế, chúng ta vẫn phải một mực đi theo sau nàng? Còn cố ý hạn định, không thể đem nàng ấy dẫn vào nhà trọ, cũng là vì cái này sao?"
"Khả năng rất cao. Mảnh vỡ khế ước địa ngục đối với hộ gia đình rất quan trọng, bởi vì nó nâng cao khả năng hoàn thành ma vương cấp huyết tự chỉ thị, từ đó hộ gia đình có thể vĩnh viễn rời khỏi nhà trọ. Đây cũng là vì độ khó huyết tự bình thường đã nâng cao tới mức làm người ta tuyệt vọng, đối với hộ gia đình mới mà nói nó chính là hi vọng lớn nhất. Huyết tự lúc này đây, không phải có 5 người đều là hộ gia đình mới sao?"
Sau đó, Tiểu Dạ Tử nhìn về phía Thiên Sinh nói: "Ngươi cũng đồng dạng a? Nếu như có thể, cũng là hi vọng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để đạt được mảnh vỡ khế ước địa ngục?"
"Ta..." Thiên Sinh nhất thời nghẹn họng, không nói nên lời.
"Chiếc xe lúc trước nàng lái, cũng đã được xác định. Chủ xe đã báo án với cảnh sát." Tiểu Dạ Tử nói ra tin tức nàng mới lấy được từ sở cảnh sát: "Lang cảnh quan rất phối hợp điều tra với ta. Mà căn cứ vào lời khai của hắn, hắn nói bị đánh bất tỉnh bằng một tảng đá. Nếu là như vậy, nói lên, Họa Cát Tường Nhân muốn cướp xe."
"Vì cái gì nàng lại làm như vậy?" Thiên Sinh lộ ra một tia nghi hoặc, hỏi: "Chẳng lẽ nàng không có phương tiện giao thông để đi lại? Gọi xe taxi cũng được ah, tuy ban đêm taxi có hơi ít..."
"Đây là một phương diện, hơn nữa tàu điện ngầm công cộng lúc này đã ngừng hoạt động. Nhưng cho dù là như vậy, công kích người khác cướp xe không phải quá mức kỳ quái sao?"
Ngân Vũ nói ra cái nhìn của nàng: "Có lẽ lúc ấy nàng bị quỷ hồn đuổi theo, cho nên không thể không dùng đá nện bất tỉnh tên chủ xe, rồi cướp xe của hắn.. Bất quá nhìn lại kết quả, nàng đã chạy tới khu cư xá vẫn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của quỷ hồn. V ..v ..., điều này cũng có nghĩa là..."
"Đúng, có nghĩa là, qủy hồn có thể một mực tập trung vị trí của nàng, có thể một mực cảm giác nàng , hơn nữa còn thông qua cái cảm giác ấy tiếp cận nàng vô hạn. Bất quá, tuy nó có đến gần hơn nữa, nhưng vẫn không thể phát hiện ra nàng. Thật giống như Họa Cát Tường Nhân đã biến thành tắc kè. Đương nhiên, hiện tại nên thảo luận 'Như thế nào tìm ra nàng " cho nên, đây là manh mối nhà trọ lưu lại để chúng ta tìm kiếm."
Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Tiểu Dạ Tử bỗng nhiên vang lên, nàng lấy điện thoại tiếp cuộc gọi: "Này, Ngô cảnh quan? Ân, tốt, tốt, thật sự? Ta biết rồi.
Ngân Vũ cùng thiên sinh đều không nói gì, chờ đợi Tiểu Dạ Tử.
"Lúc ấy nàng sử dụng hệ thống định vị GPS, đã hiển thị địa phương nàng muốn tới." Sau khi cúp điện thoại Tiểu Dạ Tử lập tức nói ra tin tức tốt: "Là thánh đường Gia Viễn lộ ! Nàng muốn tới nơi đó!"
Thánh đường Gia Viễn lộ thuộc khu Thiên Chúa giáo giáo đường phía nam thành phố, mà dựa theo tình huống tâm lý hiện tại của Họa Cát, nàng muốn tới nơi đó cũng là bình thường.
Họa Cát Tường Nhân lúc này đã trốn khỏi nhà trọ, nàng hiện tại một đường chạy như bay, vừa rồi, nàng mới ngủ một chút, liền phát hiện Dương Duệ đã biến mất vô tung tích, cái này làm cho can đảm của nàng sụp đổ. Cho dù trốn ở trong nhà, cũng đồng dạng không có tác dụng! Nàng đã nhận rõ hoàn toàn điểm ấy, đành phải tiếp tục chạy trốn, hiện tại, hi vọng duy nhất của nàng, chính là giáo đường!
Nàng vốn thật ra là một người theo thuyết vô thần, chỉ có điều, hiện tại không có lựa chọn khác. Không biết tới giáo đường, có thể thoát khỏi cái nhìn chằm chằm của ác ma kia hay không?
Nghĩ tới đây, nàng cũng chỉ có thể liều hết thảy,đánh cuộc một keo. Hiện tại, không thể không đánh bạc. Bản đồ lúc trước sử dụng gps trên xe ô tô nàng đã nhớ rõ. Hiện tại nếu như đi taxi mà nói..., còn khoảng chừng sáu con đường. Đương nhiên, bây giờ đã không còn xe buýt.
Hiện tại nàng chỉ còn cách, đón gió lẫm liệt tiến về phía trước, buổi tối hôm nay tựa hồ đặc biệt lạnh, những cơn gió thổi qua làm nàng cảm giác hô hấp khó khăn.
Hiện tại nàng hoàn toàn quên cải trang, nếu như là ban ngày, nơi này nhất định sẽ bị ách tắc giao thông.
Lại đi qua một đầu phố, nàng nhìn cột chỉ đường, rồi nhớ lại bản đồ, đồng thời quay đầu lại nhìn phía sau. Cho tới bây giờ, nàng đều chưa từng trực tiếp gặp mặt "Nó". Ở cửa nhà Dương Duệ cũng không có dấu vết bị phá hư.
Ác ma... Là ác ma!
Nội tâm Họa Cát lúc này không ngừng nhắc đi nhắc lại từ đó. Tuy nhìn không thấy, nhưng nàng có thể tưởng tượng ra một hình tượng cực kinh khủng. Lúc này đây, nàng hi vọng có thể nhanh chóng tới giáo đường, thu hoạch một đường sinh cơ .
Cho tới bây giờ, nàng vẫn không biết thần cốc Tiểu Dạ Tử có ý định muốn gặp mình, lúc trước nàng gọi điện thoại cúp máy quá vội vàng, nếu không Thục Sơn Mẫn Tử sẽ nói cho nàng biết, sự tình của thần cốc Tiểu Dạ Tử .
Hôm nay nàng vẫn tắt máy, liền không có cách nào biết được chuyện này. Hiện tại nàng giống như chim sợ cành cong, chỉ có thể bị động trốn tránh.
Không hơn.
Kỳ thật trên đường đi, nàng cũng có gặp qua vài cửa hàng giá rẻ kinh doanh 24/24, nhưng sau chuyện vừa rồi nàng không dám đi vào.
Đi một hồi, Họa Cát cảm giác chân đau nhức, đành phải dựa thân thể vào vách tường nghỉ ngơi. Lúc này, cảm giác "Nó" tiếp cận tựa hồ giảm bớt không ít, làm nàng tạm thời có chút an tâm. Nhưng dù vậy, nàng vẫn còn lo lắng.
Lúc này, bỗng nhiên nàng lại có cảm giác muốn đi wc, chỉ có điều lúc này đây, nàng muốn đi nặng .... Xem ra, là vì buổi tối nàng ăn khá nhiều.
Ôm bụng, cảm giác ngày 1 tệ. Nàng nhìn chung quanh, vốn định giải quyết ngay tại chỗ, dù sao cũng không có ai nhìn thấy, thế nhưng mà, thời tiết lạnh như vậy, một khi cởi quần gió lạnh thổi qua mông đít, làm sao nàng có thể chịu được. Cuối cùng, cắn răng quyết định tìm một cái nhà vệ sinh công cộng.
Nàng nhớ lại vừa rồi đi qua một quán cà phê kinh doanh 24/24, liền dứt khoát vòng lại. trong quá trình chạy, cảm giác bụng sôi trào càng ngày càng mãnh liệt, giống như chạy nhanh một chút sẽ lập tức... ra ngoài.
Thời điểm nàng xông vào quán cà phê cũng không có bao nhiêu người. Nàng chạy thẳng một mạch vào nhà cầu.
Vừa tiến vào một phòng nhỏ, lại phát hiện bốn phía đều có gương! Tức khắc, xuất hiện vô số Họa Cát xung quanh, tràng cảnh có chút đồ sộ. Đương nhiên, Họa Cát Tường Nhân cũng không nghĩ nhiều, lập tức khóa cửa lại, cởi quần, ngồi lên bồn cầu, hi vọng giải quyết nhanh một chút để sớm chạy tới giáo đường. Vạn nhất, bị "Nó" tới gần thì làm sao bây giờ?
Nhưng tình huống lại không như nàng mong muốn. Tựa hồ nàng thật sự ăn quá nhiều, hiện tại cảm giác bụng cực kỳ không thoải mái.
"Này, " ở cửa ra vào quán cà phê, một đôi tình lữ đang dính vào nhau. Người thanh niên nói: "Nữ nhân mới tiến vào kia, có phải Họa Cát Tường Nhân hay không nhỉ?"
"Ít nghĩ đi!" bạn gái hắn lắc đầu nói: " Họa Cát Tường Nhân, còn ta là Noriko Sakai đây này! Ngươi xem phim nhật quá nhiều rồi đấy, tuy nhiên, Họa Cát Tường Nhân hiện tại đang mất tích..."
"Đúng vậy, nàng mất tích, xuất hiện ở đây cũng có khả năng ah."
"Đúng nga, cái kia, chúng ta... có nên báo cảnh sát không?"
Thanh niên kia nghĩ nghĩ, nói: "Nên xác định một chút thì tốt hơn. A Lệ, ngươi vào nhà vệ sinh nữ nhìn xem? Ta nhớ vừa rồi nàng tiến vào nhà vệ sinh nữ đấy."
Nữ tử gọi là A Lệ kia, nhớ lại một chút, cũng cảm giác nữ nhân vừa tiến vào khá giống Họa Cát Tường Nhân, cho nên gật đầu, đứng người lên nói: "Nếu là thật thì chúng ta buôn bán lời rồi, ta thích nhất là Họa Cát Tường Nhân đó. Ah, đúng rồi, ngươi có giấy không, đưa ta cả bút nữa, đến lúc đó không chừng còn xin được chữ ký của nàng!"
"Ngươi lần trước không phải nói ngươi thích nhất chính là Phúc Sơn Nhã Trị sao?"
"Ta trước xem 《 Thiên Đường tuyết 》 nhìn thấy Trương Thanh Lệ, đặc biệt yêu thích. Tốt rồi, nhanh đưa cho ta!"
"Ta ra cửa làm gì có mang theo giấy bút, nếu không ngươi tìm nhân viên phục vụ hỏi một chút. Có lẽ hắn có."
A Lệ gọi nhân viên phục vụ, cầm được giấy bút, liền kích động chạy tới nhà vệ sinh nữ.
Nàng vừa tiến vào nhà cầu, sau đó dựa người trên vách tường, nghĩ thầm: Ân. Đợi nàng giải quyết xong đi ra, nhìn xem có thực là Họa Cát Tường Nhân hay không. Đúng rồi, hiện tại, tổ chức ngôn ngữ một chút, ta là fan của ngươi ! Ah, không, nàng không nhất định nghe hiểu tiếng Trung ah. Tiếng nhật nói thế nào nhỉ? Konichiwa..."
Lúc này Họa Cát còn chưa có giải quyết xong. Nhưng mà, cái cảm giác vừa chìm xuống kia, lại nổi lên rất nhanh.
"Không, không muốn..."
Nàng lúc này ngừng thở, không dám tùy tiện phát ra thanh âm. Chung quanh, mọi thứ trở nên cực kỳ yên tĩnh. Nhìn vô số mình trong gương, nàng bỗng nhiên cảm giác, giống như ác ma đang tiềm ẩn ở bên trong...
Nước mắt không ngừng tuôn ra, nàng nghẹn đủ khí lực, chỉ muốn nhanh lên giải quyết cho xong rời khỏi nơi này. Nhưng những hình ảnh trong gương lại giống như quần ma loạn vũ, không ngừng nhe răng cười nhìn chằm chằm vào nàng. Mặc dù biết là ảo giác, thế nhưng Họa Cát Tường Nhân không thể nào giữ tỉnh táo.
Không muốn...
Đừng nên tiếp cận ta...
Đừng nên tiếp cận ta ah!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.