Quyển 23 - Chương 14
Hắc Sắc Hoả Chủng
15/06/2018
An Tuyết Lệ một đường chạy vội, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại. Hiện
tại, nàng biết rõ, tình huống đang rất bất lợi đối với nàng. Lúc trước
xác ướp đoạt được tấm thẻ vẫn là không thể không trả về, liền minh xác
được điểm này.
Trước mắt, vẫn đoán không ra ai là quỷ, như vậy chỉ có thể mang theo tấm thẻ trên người. Chỉ như vậy trong chớp mắt trước khi quỷ giết người, mới đoạt được tiên cơ! Nếu không, chỉ có chờ chết, giống như là Medusa, đầu bí đỏ vậy, chết không toàn thây!
Hơn nữa trước mắt, đầu bí đỏ vừa mới chết, quỷ sẽ không thể giết nàng được. Cái này cũng là cơ hội tốt, có thể yên tâm đánh cuộc! An Tuyết Lệ cho rằng, trước mắt đã có ba người chết, khả năng 2 nam giới đã chết không thấp, mà Thánh Nhật giáo Lục Hải còn có Diệp Đăng, đều là người mới gia nhập nhà trọ thời gian không dài, cho dù có thể còn sống, nhưng thể chất cũng chưa chắc khỏe hơn so với mình.
Chém giết! An Tuyết Lệ biết rõ, trước mắt chỉ có thể độc ác 1 phen! Bằng không, chính là người sống ta chết. Nếu có người muốn cướp tấm thẻ của nàng, như vậy chính là phải liều mạng rồi! Dù sao cái này coi như là phòng vệ chính đáng, dù có chết người, cũng không ai có thể oán trách được!
Lúc này, nàng mới cảm nhận thật sâu sắc, huyết tự chỉ thị tàn nhẫn đến bực nào! Cũng hiểu được trước kia đọc đủ loại tiểu thuyết, đủ loại trò hề khi nhân loại đối mặt với sinh tử khủng bố. Nàng bây giờ, không phải là như thế sao?
Tuy đầu óc nàng hiện tại đang suy nghĩ chuyển động rất nhanh, nhưng nàng vẫn không dừng chân chút nào!
Diện tích phòng tập thể thao rất lớn, sợ là tới mấy 100 mét vuông, tăng tốc độ, dần dần bỏ qua ba người đằng sau, sau đó nàng còn thỉnh thoảng chuyển đổi phương hướng, cuối cùng, đẩy một cánh cửa ra, phát hiện bên trong có bể bơi!
Diện tích bể bơi tương đối lớn, mà vừa tiến vào trong An Tuyết Lệ vội vàng chạy tới bể bơi. Lúc này nước trong bể rất thanh tịnh, nàng cũng biết, nếu như đánh nhau ở bể bơi này mà nói..., hoàn cảnh thuận lợi không ít. Nàng nhìn một chút, nơi nước bể bơi sâu nhất đại khái khoảng 5 mét, mà An Tuyết Lệ lại là một kiện tướng bơi lội, cho nên không lo lắng vấn đề này chút nào. Huống chi nàng đã dùng vải bao ngực lại, cho dù rơi xuống nước, cũng không vì quần áo dính nước mà hiện ra thân thể nữ tính.
Chạy đến 1 nơi khác, cách tương đối xa với vòng bảo hộ trong bể, An Tuyết Lệ nhẹ nhàng thở ra. Hiện tại dù sao cũng không thể rời khỏi đây, phải dứt khoát lợi dụng nơi này liều mạng một phen! Hơn nữa, cho dù có người rơi xuống nước, bởi vì sợ đối phương là quỷ, chắc cũng không đơn giản nhẩy xuống nước cứu chứ?
Chỉ là, những hộ gia đình lần này tham gia có thể bơi được hay không?
An Tuyết Lệ nhớ lại, ngày bình thường các hộ gia đình đều thường xuyên tới sân vận động, nhưng đa số đều hao phí thời gian để chạy bộ, người đi bơi lội không nhiều lắm. Cho nên điểm này rất khó xác định.
Vô luận như thế nào, hiện tại chỉ có thể đánh cuộc một keo thôi. Nơi này cách vòng bảo hộ ít nhất xa hơn 3 m, người không biết bơi, rất khó có thể bơi tới đó.
An Tuyết Lệ lấy ra hai con dao găm. Vì phòng ngừa vạn nhất, nàng lần này chuẩn bị rất đầy đủ, trên người mang theo năm con dao găm, mỗi con nàng đều mài rất sắc bén.
Rút dao găm ra khỏi vỏ, nàng chuẩn bị sẵn sàng trận địa chờ đón quân địch.
Đại khái khoảng hai ba phút trôi qua, đột nhiên cánh cửa bật mở ra, người bước vào rõ ràng là độc nhãn ác ma cùng xác ướp!
Hai người liếc mắt liền nhìn thấy An Tuyết Lệ!
Lúc này, chỉ thấy tay An Tuyết Lệ cầm hai con dao găm, đứng ngay ở phía đối diện, bộ dáng hoàn toàn không hề sợ hãi. Hơn nữa nơi nàng đang đứng có chút tối, phối hợp với gương mặt ma nữ khủng bố, An Tuyết Lệ tự nhận cũng có thể làm cho 2 người kia có chút kiêng kị, cho rằng nàng có lẽ thật sự là quỷ.
Nếu như bọn họ là người mà nói...
An Tuyết Lệ tính toán tựa hồ không có sai lầm, nháy mắt độc nhãn ác ma cùng xác ướp tiến vào trong phòng bể bơi, bước chân liền trì trệ, 2 người không lập tức đi qua. An Tuyết Lệ giơ lên môt con dao găm, nàng nghĩ để cho hình tượng của mình trở nên thần bí 1 chút, kinh khủng hơn chút, để bọn hắn không dám đơn giản đi qua.
Kỳ thật, cân nhắc đến việc trong 7 người có 1 người là quỷ, ai cũng không dám đơn giản ra tay với người bên cạnh. Nhưng hiện tại tình huống đã không thể nắm chắc, vả lại đạt được tấm thẻ chẳng khác nào có tấm bảo mệnh phù, còn nữa, xác suất 1/7 cũng có chút thấp. An Tuyết Lệ cho rằng, đây là 3 đại điều kiện làm cho các hộ gia đình khó có thể ra tay.
Đương nhiên, loại kiêng kị này cũng không duy trì được lâu.
Đầu bí đỏ vừa mới chết, thời điểm hiện tại, xác thực quỷ sẽ không ra tay giết người. Nhưng xác xuất 1/3 không hề thấp, đối với các hộ gia đình, muốn ra tay cần phải suy nghĩ rất kỹ càng.
Cuối cùng, xác ướp cùng độc nhãn ác ma cũng vẫn là chạy tới. Chỉ là, hai người đánh bọc, 1 người bên trái 1 người bên phải, không cho An Tuyết Lệ có đường lui!
Bất quá An Tuyết Lệ không tính trốn chạy, mà quyết định đánh cuộc tại đây! Bây giờ là lúc quỷ không thể nào giết người, lúc này không động thủ, còn chờ lúc nào động thủ?
Mà nàng phát hiện, độc nhãn ác ma chạy so với xác ướp nhanh hơn một ít. Rất nhanh, hắn đã tới gần nàng hơn! An Tuyết Lệ bắt đầu nghênh chiến, đem con dao găm trong tay múa vài cái, mà độc nhãn ác ma cũng lấy ra dao găm.
Trước mắt, hộ gia đình nhà trọ vẫn chưa ai tìm ra được con đường nào có thể mua được đạn dược súng ống. Cho nên, vũ khí có thể sử dụng chỉ có dao găm mà thôi. Mà độc nhãn ác ma lúc này lấy ra con dao sắc nhọn, khí tức âm trầm, không khỏi làm An Tuyết Lệ có vài phần hoảng sợ, thân thể lập tức lui về phía sau mấy bước, thế nhưng lúc này, độc nhãn ác ma đã chạy tới trước mặt nàng!
Không xong, như thế nào có thể lui về phía sau đây?
An Tuyết Lệ không khỏi oán trách thời điểm mấu chốt mình lại lui về sau 1 bước, lập tức lại tiến lên một bước, một dao hung hăng bổ về phía độc nhãn ác ma! Đồng thời cố ý đẩy hắn vào bể bơi!
Nàng lúc này cũng cảm thấy có chút khẩn trương: ông trời ạ, nhất định phải để cho con thành công! Thằng này, ngàn vạn lần đừng biết bơi ah!
An Tuyết Lệ một dao hung hăng chém tới, thế nhưng độc nhãn ác ma lại xảo diệu tránh đi, mà lúc này, xác ướp cũng đã tới gần! Hai mặt thụ địch, đối với An Tuyết Lệ mà nói cực kỳ bất lợi!
Nàng lập tức xem chuẩn cơ hội, nhớ lại kỹ thuật phòng thân lúc trước, vốn là một đao chém tới hấp dẫn lực chú ý của độc nhãn ác ma, đồng thời chân phía dưới móc qua, làm hắn té vào trong hồ bơi!
Nhưng kết quả lại thất bại, tựa hồ do vạt áo quá lớn nên có chút ảnh hưởng. Cuối cùng nàng cảm giác được, thân thể đã bị túm lấy!
Xác ướp từ phía sau lưng ôm lấy tay chân nàng! Hai con dao găm, tức khắc không có đất dụng võ!
Một khi bị chế trụ, tấm thẻ cũng sẽ bị cướp đi! An Tuyết Lệ lúc này dứt khoát hướng về phía bể bơi ngã xuống, đem xác ướp cùng kéo xuống!
Nàng cũng biết, xác ướp có khả năng là quỷ, nhưng hiện tại nàng không thể nghĩ nhiều như vậy! tấm thẻ 1 khi bị người khác lấy đi, liền khó có cơ hội lấy lại!
Sau khi tiến vào trong nước, An Tuyết Lệ liều mạng giãy dụa, rốt cục thoát được còng tay của xác ướp. Mà lúc này, độc nhãn ác ma cũng lập tức nhảy xuống bể bơi!
Tình hình bết bát nhất đã xảy ra.
Xác ướp cùng độc nhãn ác ma đều biết bơi!
Cái này gọi là phúc vô song chí ( phúc đến thì ít), họa vô đơn chí (họa đến dồn dập). Đúng vào lúc này, cửa lại lần nữa bị đẩy ra. Chỉ thấy lão giả cương thi, chống quải trượng, từng bước một đi đến bể bơi.
Lão giả cương thi cũng đã xuất hiện, làm An Tuyết Lệ trong lòng trầm xuống. Vốn kế hoạch đã diễn ra theo chiều hướng xấu, bây giờ nàng không biết nên làm như thế nào mới tốt. Hiện tại nàng vẫn không thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết vấn đề.
Đột nhiên, toàn bộ đèn trong phòng bể bơi, lập tức tắt ngúm!
Giờ khắc này, An Tuyết Lệ cảm giác tâm nguội lạnh một nửa! Cùng lúc đó, nàng chỉ nghe được tiếng" ùm ùm", tựa hồ như có người xuống nước.
Lão giả cương thi vậy mà cũng xuống rồi hả?
Ngọn đèn ngoài cửa tựa hồ cũng tắt. Trong hoàn cảnh tối om này, An Tuyết Lệ nhanh chóng di chuyển trong làn nước, bóng tối làm nàng sợ hãi, ba người đều nghĩ biện pháp tiếp cận nàng một cách nhanh chóng. Cho dù nhìn không thấy, nhưng có thể nghe được thanh âm nàng di động trong nước...
An Tuyết Lệ lại nghĩ tới: không, không đúng, có bốn người ở đây. Trong nhất thời chưa chắc đã có ai phát hiện là ta. Chung quanh cũng không có cửa sổ, hiện tại đưa tay không thấy được năm ngón. Dưới tình huống này, ta có thể thừa cơ đục nước béo cò! V ..v ...... Ân... hình như có gì đó không đúng!
Lập tức, An Tuyết Lệ đột nhiên giật mình!
Nàng quên một chuyện trọng yếu nhất! Chính là Phàm Hiên Kỳ!
Coi như trong hoàn cảnh cực độ hắc ám, nàng cũng có thể nhẹ nhành nhìn thấu mọi thứ! Trước kia đã từng kiểm tra qua, tại nơi không hề có chút ánh sáng, thả chướng ngại vật, nàng mỗi lần đều có thể đơn giản nhẹ nhõm đi hết hành trình mà không hề đụng vào vật nào. Nói cách khác nàng ta nhìn được trong bóng tối là hàng thật giá thật đấy!
Nếu như Phàm Hiên Kỳ còn chưa chết, như vậy đối với nàng mà nói, chính là tình huống ác liệt nhất!
An Tuyết Lệ nghĩ vậy liền tăng thêm tốc độ, nhưng vì không thấy rõ ràng nên nàng đụng vào 1 người.
Là ai?
Nàng đụng phải ai?
Tuy không biết người đó là ai nhưng An Tuyết Lệ chỉ cảm thấy, ngay sau đó đối phương liền túm lấy chân nàng!
Lúc này An Tuyết Lệ đã sợ tới mực muốn xuất hồn. Túm lấy nàng, là người hay là quỷ? Hay hoặc là, Phàm Hiên Kỳ?
Nhưng An Tuyết Lệ lập tức tự an ủi mình: không sao, không việc gì đâu, hiện tại quỷ còn chưa thể giết người!
Bởi vì thật sự là quá mức hắc ám, cho nên nàng nhìn không được người túm lấy mình là ai. Hơn nữa, khí lực đối phương tương đối lớn, nàng có dãy dụa cũng không thể thoát được.
Vung dao găm muốn đâm tới đối phương! Nhưng dao găm lại chỉ có thể đâm vào trong nước! Nàng lại đâm đâm lần nữa, nhưng không có tác dụng.
Ngay sau đó, 1 chân khác của nàng cũng bị túm chặt.
An Tuyết Lệ càng ngày càng sợ hãi, đối phương có thể hay không cứ như vậy giết nàng? Phải biết rằng, tình huống hiện tại không thể ghi lên tấm thẻ được, cho dù có thể ghi, nàng căn bản không biết đối phương là ai!
Phàm Hiên Kỳ? hay là... hay là...
Nàng đột nhiên nghĩ đến, không phải Phàm Hiên Kỳ! điều này chẳng khác nào nói cho người khác biết nàng là Phàm Hiên Kỳ rồi. Như vậy, sẽ gây ra bóng dáng nguyền rủa. Cho dù có là 1 mảnh hắc ám cũng không thể ngăn cản nguyền rủa bóng dáng phát động.
Cư nhiên không phải Phàm Hiên Kỳ, như vậy...
Như vậy...
Người này, chính là... Quỷ sao?
An Tuyết Lệ hao hết khí lực toàn thân dãy dụa, thế nhưng vẫn như trước không thể thoát được hai cánh tay giống như xiềng xích kia!
Trước mắt, vẫn đoán không ra ai là quỷ, như vậy chỉ có thể mang theo tấm thẻ trên người. Chỉ như vậy trong chớp mắt trước khi quỷ giết người, mới đoạt được tiên cơ! Nếu không, chỉ có chờ chết, giống như là Medusa, đầu bí đỏ vậy, chết không toàn thây!
Hơn nữa trước mắt, đầu bí đỏ vừa mới chết, quỷ sẽ không thể giết nàng được. Cái này cũng là cơ hội tốt, có thể yên tâm đánh cuộc! An Tuyết Lệ cho rằng, trước mắt đã có ba người chết, khả năng 2 nam giới đã chết không thấp, mà Thánh Nhật giáo Lục Hải còn có Diệp Đăng, đều là người mới gia nhập nhà trọ thời gian không dài, cho dù có thể còn sống, nhưng thể chất cũng chưa chắc khỏe hơn so với mình.
Chém giết! An Tuyết Lệ biết rõ, trước mắt chỉ có thể độc ác 1 phen! Bằng không, chính là người sống ta chết. Nếu có người muốn cướp tấm thẻ của nàng, như vậy chính là phải liều mạng rồi! Dù sao cái này coi như là phòng vệ chính đáng, dù có chết người, cũng không ai có thể oán trách được!
Lúc này, nàng mới cảm nhận thật sâu sắc, huyết tự chỉ thị tàn nhẫn đến bực nào! Cũng hiểu được trước kia đọc đủ loại tiểu thuyết, đủ loại trò hề khi nhân loại đối mặt với sinh tử khủng bố. Nàng bây giờ, không phải là như thế sao?
Tuy đầu óc nàng hiện tại đang suy nghĩ chuyển động rất nhanh, nhưng nàng vẫn không dừng chân chút nào!
Diện tích phòng tập thể thao rất lớn, sợ là tới mấy 100 mét vuông, tăng tốc độ, dần dần bỏ qua ba người đằng sau, sau đó nàng còn thỉnh thoảng chuyển đổi phương hướng, cuối cùng, đẩy một cánh cửa ra, phát hiện bên trong có bể bơi!
Diện tích bể bơi tương đối lớn, mà vừa tiến vào trong An Tuyết Lệ vội vàng chạy tới bể bơi. Lúc này nước trong bể rất thanh tịnh, nàng cũng biết, nếu như đánh nhau ở bể bơi này mà nói..., hoàn cảnh thuận lợi không ít. Nàng nhìn một chút, nơi nước bể bơi sâu nhất đại khái khoảng 5 mét, mà An Tuyết Lệ lại là một kiện tướng bơi lội, cho nên không lo lắng vấn đề này chút nào. Huống chi nàng đã dùng vải bao ngực lại, cho dù rơi xuống nước, cũng không vì quần áo dính nước mà hiện ra thân thể nữ tính.
Chạy đến 1 nơi khác, cách tương đối xa với vòng bảo hộ trong bể, An Tuyết Lệ nhẹ nhàng thở ra. Hiện tại dù sao cũng không thể rời khỏi đây, phải dứt khoát lợi dụng nơi này liều mạng một phen! Hơn nữa, cho dù có người rơi xuống nước, bởi vì sợ đối phương là quỷ, chắc cũng không đơn giản nhẩy xuống nước cứu chứ?
Chỉ là, những hộ gia đình lần này tham gia có thể bơi được hay không?
An Tuyết Lệ nhớ lại, ngày bình thường các hộ gia đình đều thường xuyên tới sân vận động, nhưng đa số đều hao phí thời gian để chạy bộ, người đi bơi lội không nhiều lắm. Cho nên điểm này rất khó xác định.
Vô luận như thế nào, hiện tại chỉ có thể đánh cuộc một keo thôi. Nơi này cách vòng bảo hộ ít nhất xa hơn 3 m, người không biết bơi, rất khó có thể bơi tới đó.
An Tuyết Lệ lấy ra hai con dao găm. Vì phòng ngừa vạn nhất, nàng lần này chuẩn bị rất đầy đủ, trên người mang theo năm con dao găm, mỗi con nàng đều mài rất sắc bén.
Rút dao găm ra khỏi vỏ, nàng chuẩn bị sẵn sàng trận địa chờ đón quân địch.
Đại khái khoảng hai ba phút trôi qua, đột nhiên cánh cửa bật mở ra, người bước vào rõ ràng là độc nhãn ác ma cùng xác ướp!
Hai người liếc mắt liền nhìn thấy An Tuyết Lệ!
Lúc này, chỉ thấy tay An Tuyết Lệ cầm hai con dao găm, đứng ngay ở phía đối diện, bộ dáng hoàn toàn không hề sợ hãi. Hơn nữa nơi nàng đang đứng có chút tối, phối hợp với gương mặt ma nữ khủng bố, An Tuyết Lệ tự nhận cũng có thể làm cho 2 người kia có chút kiêng kị, cho rằng nàng có lẽ thật sự là quỷ.
Nếu như bọn họ là người mà nói...
An Tuyết Lệ tính toán tựa hồ không có sai lầm, nháy mắt độc nhãn ác ma cùng xác ướp tiến vào trong phòng bể bơi, bước chân liền trì trệ, 2 người không lập tức đi qua. An Tuyết Lệ giơ lên môt con dao găm, nàng nghĩ để cho hình tượng của mình trở nên thần bí 1 chút, kinh khủng hơn chút, để bọn hắn không dám đơn giản đi qua.
Kỳ thật, cân nhắc đến việc trong 7 người có 1 người là quỷ, ai cũng không dám đơn giản ra tay với người bên cạnh. Nhưng hiện tại tình huống đã không thể nắm chắc, vả lại đạt được tấm thẻ chẳng khác nào có tấm bảo mệnh phù, còn nữa, xác suất 1/7 cũng có chút thấp. An Tuyết Lệ cho rằng, đây là 3 đại điều kiện làm cho các hộ gia đình khó có thể ra tay.
Đương nhiên, loại kiêng kị này cũng không duy trì được lâu.
Đầu bí đỏ vừa mới chết, thời điểm hiện tại, xác thực quỷ sẽ không ra tay giết người. Nhưng xác xuất 1/3 không hề thấp, đối với các hộ gia đình, muốn ra tay cần phải suy nghĩ rất kỹ càng.
Cuối cùng, xác ướp cùng độc nhãn ác ma cũng vẫn là chạy tới. Chỉ là, hai người đánh bọc, 1 người bên trái 1 người bên phải, không cho An Tuyết Lệ có đường lui!
Bất quá An Tuyết Lệ không tính trốn chạy, mà quyết định đánh cuộc tại đây! Bây giờ là lúc quỷ không thể nào giết người, lúc này không động thủ, còn chờ lúc nào động thủ?
Mà nàng phát hiện, độc nhãn ác ma chạy so với xác ướp nhanh hơn một ít. Rất nhanh, hắn đã tới gần nàng hơn! An Tuyết Lệ bắt đầu nghênh chiến, đem con dao găm trong tay múa vài cái, mà độc nhãn ác ma cũng lấy ra dao găm.
Trước mắt, hộ gia đình nhà trọ vẫn chưa ai tìm ra được con đường nào có thể mua được đạn dược súng ống. Cho nên, vũ khí có thể sử dụng chỉ có dao găm mà thôi. Mà độc nhãn ác ma lúc này lấy ra con dao sắc nhọn, khí tức âm trầm, không khỏi làm An Tuyết Lệ có vài phần hoảng sợ, thân thể lập tức lui về phía sau mấy bước, thế nhưng lúc này, độc nhãn ác ma đã chạy tới trước mặt nàng!
Không xong, như thế nào có thể lui về phía sau đây?
An Tuyết Lệ không khỏi oán trách thời điểm mấu chốt mình lại lui về sau 1 bước, lập tức lại tiến lên một bước, một dao hung hăng bổ về phía độc nhãn ác ma! Đồng thời cố ý đẩy hắn vào bể bơi!
Nàng lúc này cũng cảm thấy có chút khẩn trương: ông trời ạ, nhất định phải để cho con thành công! Thằng này, ngàn vạn lần đừng biết bơi ah!
An Tuyết Lệ một dao hung hăng chém tới, thế nhưng độc nhãn ác ma lại xảo diệu tránh đi, mà lúc này, xác ướp cũng đã tới gần! Hai mặt thụ địch, đối với An Tuyết Lệ mà nói cực kỳ bất lợi!
Nàng lập tức xem chuẩn cơ hội, nhớ lại kỹ thuật phòng thân lúc trước, vốn là một đao chém tới hấp dẫn lực chú ý của độc nhãn ác ma, đồng thời chân phía dưới móc qua, làm hắn té vào trong hồ bơi!
Nhưng kết quả lại thất bại, tựa hồ do vạt áo quá lớn nên có chút ảnh hưởng. Cuối cùng nàng cảm giác được, thân thể đã bị túm lấy!
Xác ướp từ phía sau lưng ôm lấy tay chân nàng! Hai con dao găm, tức khắc không có đất dụng võ!
Một khi bị chế trụ, tấm thẻ cũng sẽ bị cướp đi! An Tuyết Lệ lúc này dứt khoát hướng về phía bể bơi ngã xuống, đem xác ướp cùng kéo xuống!
Nàng cũng biết, xác ướp có khả năng là quỷ, nhưng hiện tại nàng không thể nghĩ nhiều như vậy! tấm thẻ 1 khi bị người khác lấy đi, liền khó có cơ hội lấy lại!
Sau khi tiến vào trong nước, An Tuyết Lệ liều mạng giãy dụa, rốt cục thoát được còng tay của xác ướp. Mà lúc này, độc nhãn ác ma cũng lập tức nhảy xuống bể bơi!
Tình hình bết bát nhất đã xảy ra.
Xác ướp cùng độc nhãn ác ma đều biết bơi!
Cái này gọi là phúc vô song chí ( phúc đến thì ít), họa vô đơn chí (họa đến dồn dập). Đúng vào lúc này, cửa lại lần nữa bị đẩy ra. Chỉ thấy lão giả cương thi, chống quải trượng, từng bước một đi đến bể bơi.
Lão giả cương thi cũng đã xuất hiện, làm An Tuyết Lệ trong lòng trầm xuống. Vốn kế hoạch đã diễn ra theo chiều hướng xấu, bây giờ nàng không biết nên làm như thế nào mới tốt. Hiện tại nàng vẫn không thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết vấn đề.
Đột nhiên, toàn bộ đèn trong phòng bể bơi, lập tức tắt ngúm!
Giờ khắc này, An Tuyết Lệ cảm giác tâm nguội lạnh một nửa! Cùng lúc đó, nàng chỉ nghe được tiếng" ùm ùm", tựa hồ như có người xuống nước.
Lão giả cương thi vậy mà cũng xuống rồi hả?
Ngọn đèn ngoài cửa tựa hồ cũng tắt. Trong hoàn cảnh tối om này, An Tuyết Lệ nhanh chóng di chuyển trong làn nước, bóng tối làm nàng sợ hãi, ba người đều nghĩ biện pháp tiếp cận nàng một cách nhanh chóng. Cho dù nhìn không thấy, nhưng có thể nghe được thanh âm nàng di động trong nước...
An Tuyết Lệ lại nghĩ tới: không, không đúng, có bốn người ở đây. Trong nhất thời chưa chắc đã có ai phát hiện là ta. Chung quanh cũng không có cửa sổ, hiện tại đưa tay không thấy được năm ngón. Dưới tình huống này, ta có thể thừa cơ đục nước béo cò! V ..v ...... Ân... hình như có gì đó không đúng!
Lập tức, An Tuyết Lệ đột nhiên giật mình!
Nàng quên một chuyện trọng yếu nhất! Chính là Phàm Hiên Kỳ!
Coi như trong hoàn cảnh cực độ hắc ám, nàng cũng có thể nhẹ nhành nhìn thấu mọi thứ! Trước kia đã từng kiểm tra qua, tại nơi không hề có chút ánh sáng, thả chướng ngại vật, nàng mỗi lần đều có thể đơn giản nhẹ nhõm đi hết hành trình mà không hề đụng vào vật nào. Nói cách khác nàng ta nhìn được trong bóng tối là hàng thật giá thật đấy!
Nếu như Phàm Hiên Kỳ còn chưa chết, như vậy đối với nàng mà nói, chính là tình huống ác liệt nhất!
An Tuyết Lệ nghĩ vậy liền tăng thêm tốc độ, nhưng vì không thấy rõ ràng nên nàng đụng vào 1 người.
Là ai?
Nàng đụng phải ai?
Tuy không biết người đó là ai nhưng An Tuyết Lệ chỉ cảm thấy, ngay sau đó đối phương liền túm lấy chân nàng!
Lúc này An Tuyết Lệ đã sợ tới mực muốn xuất hồn. Túm lấy nàng, là người hay là quỷ? Hay hoặc là, Phàm Hiên Kỳ?
Nhưng An Tuyết Lệ lập tức tự an ủi mình: không sao, không việc gì đâu, hiện tại quỷ còn chưa thể giết người!
Bởi vì thật sự là quá mức hắc ám, cho nên nàng nhìn không được người túm lấy mình là ai. Hơn nữa, khí lực đối phương tương đối lớn, nàng có dãy dụa cũng không thể thoát được.
Vung dao găm muốn đâm tới đối phương! Nhưng dao găm lại chỉ có thể đâm vào trong nước! Nàng lại đâm đâm lần nữa, nhưng không có tác dụng.
Ngay sau đó, 1 chân khác của nàng cũng bị túm chặt.
An Tuyết Lệ càng ngày càng sợ hãi, đối phương có thể hay không cứ như vậy giết nàng? Phải biết rằng, tình huống hiện tại không thể ghi lên tấm thẻ được, cho dù có thể ghi, nàng căn bản không biết đối phương là ai!
Phàm Hiên Kỳ? hay là... hay là...
Nàng đột nhiên nghĩ đến, không phải Phàm Hiên Kỳ! điều này chẳng khác nào nói cho người khác biết nàng là Phàm Hiên Kỳ rồi. Như vậy, sẽ gây ra bóng dáng nguyền rủa. Cho dù có là 1 mảnh hắc ám cũng không thể ngăn cản nguyền rủa bóng dáng phát động.
Cư nhiên không phải Phàm Hiên Kỳ, như vậy...
Như vậy...
Người này, chính là... Quỷ sao?
An Tuyết Lệ hao hết khí lực toàn thân dãy dụa, thế nhưng vẫn như trước không thể thoát được hai cánh tay giống như xiềng xích kia!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.