Quyển 22 - Chương 6
Hắc Sắc Hoả Chủng
13/06/2018
Chương 7 q22
Lang Trí Thiện tiếp tục xem 《 Luân Hồi 》:
"Lam Đông Mỹ kéo tay Tinh Huy, nơm nớp lo sợ trốn trên lầu hai.
Triệu lão báở đối diện đã chết rồi... Nàng lúc này chỉ còn một ý nghĩ như vậy. Hồng Nguyệt sắc sau khi xuất hiện lập tức sẽ triển khai nguyền rủa, đây chính là lời nữ nhân điên đã nói..., nàng tức khắc cảm giác toàn thân lạnh đi mấy phần.
Chuyện gì đang xảy ra?
Lam Đông Mỹ cảm giác trong đầu hoàn toàn hỗn loạn, lúc trước chỉ vì ly hôn không còn nhà ở, nghĩ cách ứng phó với quan tòa nên phải đến vùng ngoại ô thuê nhà giá rẻ, nhưng tại sao lại phát sinh những chuyện kỳ quái như vậy?
'Mẹ, con, con sợ...' lúc này Tinh Huy bị Lam Đông Mỹ ôm trong ngực không ngừng run lẩy bẩy, hắn chỉ là một đứa trẻ làm sao có thể chịu đựng được những điều kinh khủng như vậy chứ?
Lam Đông Mỹ vuốt đầu Tinh Huy, nói: 'Đừngsợ, mẹ đang ở đây, mẹ sẽ bảo vệ tốt Tinh Huy mà...'
Hiện hai người đang ở phòng ngủ trên lầu, nàng dùng 1 cái thang leo lên gác áp mái ròi kéo thang lên luôn, điều tiếp theo chỉ có thể trông cậy vào số phận mà thôi.
Không gian đang yên tĩnh, chợt Lam Đông Mỹ nghe có tiếng đồ vật gì đó vang lên. Sau đó nàng liền nghe được mấy tiếng bước chân!
Nàng lập tức che miệng chính mình và Tinh Huy lại, lúc này chỉ cần phát ra một âm thanh, chỉ sợ sẽ gặp nhiều bất trắc!
Nghĩ đến đây, nội tâm Lam Đông Mỹ sợ hãi cùng cực. Nói thật, mặc dù không tận mắt chứng kiến điều con trai nàng nhìn thấy, nhưng nàng tin tưởng con trai mình không phải người nói láo, huống chi trên bầu trời xuất hiện Hồng Nguyệt cũng đủ làm cho nàng kinh hãi lạnh mình.
Chẳng lẽ cái trấn nhỏ này thật sự có quỷ hay sao?
Không biết đã qua bao lâu, tiếng bước chân dần dần đi xa. Thế nhưng Lam Đông Mỹ vẫn không dám khinh thường. Điều duy nhất phải làm bây giờ là chạy ra khỏi Hồng Nguyệt trấn!
'Tinh Huy, không cần sợ nha...' Lam Đông Mỹ nói thầm vào tai Tinh Huy: 'Mẹ nhất định sẽ bảo vệ tốt ngươi , nhất định!'
Không biết thời gian lại trôi qua bao lâu nữa, Lam Đông Mỹ đoán chừng dưới nhà đã không còn người nào nữa. Vì vậy nàng chậm rãi mở cửa chắn ra từ từ,ở dưới lầu đã hoàn toàn không còn một người nào nữa, vì vậy mới thả cái thang xuống, sau đókéo Tinh Huy từ từ bước xuống.
Nàng vẫn cảnh giác động tĩnh xung quanh, một bên kéo Tinh Huy, một bên lắng nghe động tĩnh.
Trong phòng, chỉ còn một cái bóng đèn đang chớp tắt liên tục, Lam Đông Mỹ kéo Tinh Huy phóng đến bên cửa ra vào lập tức mở ra, hai người cứ thế lao ra bên ngoài.
Trên mặt đất hiện giờ đã hoàn toàn bị một mầu đỏ bao phủ, Hồng Nguyệt trấn phảng phất như biến thành một thế giới toàn huyết sắc. Lam Đông Mỹ cũng không để ý nhiều, nàng lục tìm trên người chìa khóa xe, rồi chạy đến phía cái xe. Hiện tại, chỉ cần lái xe là có thể rời khỏi Hồng Nguyệt trấn rồi!
Chưa kịp vào trong xe, chỉ mới nhìn thấy trên cái gương phản chiếu phía bên đầu xe, đã làm cho nàng sợ hãi không thôi!
Trên tấm kính phản chiếu hình ảnh một nữ nhân tóc tai bù xù đang ngồi trên ghế lái. Thế nhưng rõ ràng trong xe không có một bóng người!
Lam Đông Mỹ tức khắc bước lui lại, nàng vốn dĩ tưởng rằng chính mình sẽ hét thảm một tiếng, thế nhưng mà nàng một tiếng cũng không kêu được. Nàng lập tức kéo Tinh Huy, quay đầu lại dốc sức liều mạng chạy...!
Lúc này nàng chi nghĩ tới một người, chính là nữ nhân điên kia! Nàng nhất định biết chuyện gì đang xẩy ra! Vô luận như thế nào nàngphải tìm cô ta cho bằng được!
Nhưng nữ nhân điên kia hành tung bất định, bất quá chỉ nghe một số lão nhân nói rằng buổi tối nàng thường xuyên tới Bình Nguyên ở sườn đônggầnthị trấn nhỏ.
Cái trấntuy gọi là trấn, nhưng quy mô rất nhỏ, hơn nữa rất vắng vẻ, sinh hoạt điều kiện cũng tương đối chênh lệch, cái trấn nhỏ này bản thân cũng là dựa vào núi mà kiến tạo nên, bản thânkiến trúc không có quy luậtquá lớn, cho nên thị trấn nhỏ cùng núi rừng cơ hồdung làm một thể, cũng có một ít phòng ốc, xây dựng bên trên bình nguyên. Khoảng cách giữa các kiến trúc với nhau tương đương thưa thớt, cho nên Hồng Nguyệt trấn nhìn như diện tích không nhỏ, kỳ thật người cũng không phải là rất nhiều.
Nhưng Lam Đông Mỹ lúc này đâu quản được nhiều việc như vậy. Nàng dù sao cũng mới đến cái trấn này cho nên, đối với địa lý nơi đây vẫn chưa quen thuộc lắm. Lúc này chỉ có thể dựa vào trí nhớ chạy vào mấy con đường chính mà thôi. Đồng thời nàng cảm giác được chung quanh Hồng Nguyệt trấn tràn đầy âm khí!
Vô luận như thế nào, nàng phải tìm đượcnữ nhân điên kia! Nếu không, nàng cùng Tinh Huy thật sự sẽ phải bỏ mạng ở nơi này!
Nàng không ngừng chạy vội, đồng thời liên tục quay đầu nhìn lại, nhưng đằng sau vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Thị trấn nhỏ này rất là tĩnh mịch, tuy nhiên bởi vì chủ yếu chỉ có người già sinh sống cho nên mọi người đều đi ngủ tương đối sớm, nhưng Lam Đông Mỹ vẫn cảm giác yên tĩnh quá mức.
Không quá bao lâu, Tinh Huy cũng chạy không nổi nữa. Mà thể lực Lam Đông Mỹ, cũng tiêu hao rất nhiều, thế nhưng chạy mãi vẫn không thấy bình nguyên ở đâu.
,
Lúc này hai bên đường vẫn chỉ toàn là rừng rậm. Hồng Nguyệt trấn nhà cửa rất thưa thớt lúc nào cũng bị vây quanh bởi rừng cây.Nàng quay đầu lại nhìn nhìn, cuối cùng cắn răng rẽ vào phía rừng cây bên đường. Nàng nghĩ có rừng cây yểm hộ có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
Chạy không biết bao lâu, nàng thấy được những bụi cỏ lau trải dài, Lam Đông Mỹ chợt dừng bước, xuất hiện trước mắt nàng chính là nữ nhân điên tóc tai bù xù!
Cô ta vẫn như vậy, thân thể vặn vẹo đi trên đường, phảng phất như xương sống có vấn đề . Lam Đông Mỹ lập tức muốn lao ra khỏi bụi cỏ lau đến gặp mặt nàng, nhưng là...
Một màn quỷ dị xuất hiện!
Đằng sau trên con đường nhỏ thình lình xuất hiện một chiếc xe! Cái kia... Đúng là xe của Lam Đông Mỹ! Mà trên ghế lái, không có một bóng người! Còn nữ nhân điên thì hình như không biết được điều đó...
Chiếc xe cứ thế lao thẳng vào người nàng, thân thể nữ nhân điên lập tức vọt lên trên không, sau đó lập tức rơi xuống, cả người nàng ngập trong vũng máu!
Mà chiếc xe kia vẫn cứ chạy băng băng từ từ khuất dạng!
Lam Đông Mỹ lập tức ngã khụy xuống mặt đất, trên mặt nàng hoàn toàn không còn một giọt máu. Rồi nàng kéo tay Tinh Huy, không ngừng bước lùi về phía sau. Nhưng đúng lúc này nàng bỗng phát hiện ra một việc. Chính là...
Cái tay nữ nhân điênbắt đầu chuyển động!
Nàng chưa có chết sao?
Nhưng Lam Đông Mỹ chỉ vừa mới nghĩ như vậy, liền trông thấy trên mặt nữ nhân điên chỉ toàn máu tươi, chầm chậm ngẩng lên, con mắt nàng bị đụng rớt hắn ra ngoài, hơn nữa phần eo còn xuất hiện một lỗ thủng to tướng, nếu là con người làm sao còn sống được chứ!
Hơn nữa, lúc nàng đứng dậy, máu tươi vẫn không ngừng chẩy ra! Nàng đã trở thành một huyết nhân đúng nghĩa, vậy mà còn đi lại được!
Quỷ!
Nàng đã biến thành quỷ!
Lam Đông Mỹ lập tức kéo Tinh Huy chạy vào sâu trong bụi cỏ lau!"
Mà lúc này...
"Ta vẫn không cách nào lý giải được." Lang Trí Thiện cầm điện thoại của Tinh Thần nói: "Trước mắt xem ra tựa hồ đúng thực là như thế. Hồng Nguyệt, nhà gỗ nhỏ, đều không giống như là trùng hợp!"
Sáu người đang chạy băng băng trong rừng rậm, hiện tại bọn hắn đều đã phát hiện ra một vấn đề rất lớn.
Làm thế nào mới có thể tránh không đi đến Hồng Nguyệt trấn! Bởi vì trong sách không có đề cập Hồng Nguyệt trấn chính xác ở chỗ nào! Nhưng mọi người lại không có khả năng dừng lại ởmột chỗ, điều đó không khác gì là chết! Chỉ cần là nơi chấp hành huyết tự, tuyệt đối sẽ không tồn tại một góc chết nào để các hộ gia đình có thể an toàn. Chỉ có không ngừng di chuyển mới có thể tìm được sinh lộ!
Ai cũng biết, Hồng Nguyệt trấn chính là trung tâm tai hoạ, cho nên chỉ có rời xa mới an toàn được!
"Hãy nghe ta nói..." Tinh Thần lúc này cũng mở miệng: "Dựa theo nội dung cốt truyện dù có rời khỏi Hồng Nguyệt trấn vẫn không an toàn!"
" An toàn cái gì!" Lang Trí Thiện oán hận nhìn màn hình điện thoại di động, nói: "Bộ tiểu thuyết này có một cái kết thúc mở, nói cách khác căn bản không biết được mẫu tử hai người họ sống hay chết! Tiểu thuyết này căn bản dựa vào thị giác của mẫu tử Lam Đông Mỹ mà ra, dưới tình huống này chỉ có thể nhìn theo Lam Đông Mỹ mà hành động thôi..."
Hoàn toàn chính xác. Bộ tiểu thuyết này tuy không phải ngôi thứ nhất, nhưng cơ bản đềumiêu tả theo thị giác của Lam Đông Mỹ. Đây cũng chính là điều hạn chế đối với các hộ gia đình, không ai biết được nơi nào có quỷ, nơi nào không có quỷ!
Quang cảnh cứ hiện ra theo từng bước chân Lam Đông Mỹ mà thôi, chỉ sợ bản thân tác giả cũng không biết đây là đâu!
Nếu như là tiểu thuyết bình thường thì chuyện này cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. Nhưng những chuyện trong bộ tiểu thuyết này hoàn toàn được chân thật hóa rồi! Mà bọn hắn ngay cả tác giả tiểu thuyết là ai cũng chưa biết được! Mặc dù cho rằng là Lý Ẩn, nhưng cũng không thể trăm phần trăm nhận định là hắn được, dù sao vẫn không có cách nào liên hệ được với Lý Ẩn. Nói cách khác thân phận tác giả tiểu thuyết này vẫn là bí ẩn. Về phần vì sao quyển tiểu thuyết này đươc chân thật hóa lên cũng chỉ có quỷ mới biết được thôi.
"Bây giờ nên làm gì?" Lúc này Lang Trí Thiện cũng thoáng tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm vào điện thoại, nói: "Vô luận như thế nào hi vọng lớn nhất của chúng ta chính là quyển tiểu thuyết này, nhất định phải nắm chắc điểm! Đúng rồi, bộ tiểu thuyết này nhất định chính là nhắc nhở sinh lộ nhà trọ đưa cho chúng ta này! Biện Tinh Thần ngươi cũng vì biết bộ tiểu thuyết này mới trở thành một trong sáu người chấp hành huyết tự!"
"Thế nhưng..." Thiên Sinh ở một bên bỗng nhiên mở miệng: " Chúng ta hiện tại nên làm như thế nào? Phải biết rằng, trong tiểu thuyết sống chếtcủa mẫu tử Lam Đông Mỹ cũng không rõ ah! Hơn nữa nàng không giống với chúng ta, chúng ta trong 24 giờ không thể rời khỏi nơi này!"
"Rất khó nói." Lang Trí Thiện trả lời: "Nơi này là khu vực giao nhau giữa K thị cùng L thị, phân chia ranh giới cũng có chút mơ hồ, hơn nữa bởi vì quá vắng vẻ, trên bản đồ cũng không được đánh dấu, xung quanh cũng không có người sinh sống. Cho nên chúng ta không biết đến sự tồn tại của thị trấn nhỏ này cũng không phải không được. Đương nhiên, cũng có khả năng, cái trấn nhỏ này chính bởi vì huyết tự nên mới xuất hiện đấy."
Lúc này sáu người đều đã dừng bước, sắc mặt tất cả đều trở nên trì trệ!
Không biết khi nào phía trước đã xuất hiện một vạt cỏ lau. Ngay sau đó sáu người đều nghe thấy âm thanh từ phía bên kiabụi cỏ lau truyền đến, là tiếng ô tô đâm mạnh vào một vật gì đó, rồi nó như ngã từ trên cao xuống mặt đất!
Lang Trí Thiện tiếp tục xem 《 Luân Hồi 》:
"Lam Đông Mỹ kéo tay Tinh Huy, nơm nớp lo sợ trốn trên lầu hai.
Triệu lão báở đối diện đã chết rồi... Nàng lúc này chỉ còn một ý nghĩ như vậy. Hồng Nguyệt sắc sau khi xuất hiện lập tức sẽ triển khai nguyền rủa, đây chính là lời nữ nhân điên đã nói..., nàng tức khắc cảm giác toàn thân lạnh đi mấy phần.
Chuyện gì đang xảy ra?
Lam Đông Mỹ cảm giác trong đầu hoàn toàn hỗn loạn, lúc trước chỉ vì ly hôn không còn nhà ở, nghĩ cách ứng phó với quan tòa nên phải đến vùng ngoại ô thuê nhà giá rẻ, nhưng tại sao lại phát sinh những chuyện kỳ quái như vậy?
'Mẹ, con, con sợ...' lúc này Tinh Huy bị Lam Đông Mỹ ôm trong ngực không ngừng run lẩy bẩy, hắn chỉ là một đứa trẻ làm sao có thể chịu đựng được những điều kinh khủng như vậy chứ?
Lam Đông Mỹ vuốt đầu Tinh Huy, nói: 'Đừngsợ, mẹ đang ở đây, mẹ sẽ bảo vệ tốt Tinh Huy mà...'
Hiện hai người đang ở phòng ngủ trên lầu, nàng dùng 1 cái thang leo lên gác áp mái ròi kéo thang lên luôn, điều tiếp theo chỉ có thể trông cậy vào số phận mà thôi.
Không gian đang yên tĩnh, chợt Lam Đông Mỹ nghe có tiếng đồ vật gì đó vang lên. Sau đó nàng liền nghe được mấy tiếng bước chân!
Nàng lập tức che miệng chính mình và Tinh Huy lại, lúc này chỉ cần phát ra một âm thanh, chỉ sợ sẽ gặp nhiều bất trắc!
Nghĩ đến đây, nội tâm Lam Đông Mỹ sợ hãi cùng cực. Nói thật, mặc dù không tận mắt chứng kiến điều con trai nàng nhìn thấy, nhưng nàng tin tưởng con trai mình không phải người nói láo, huống chi trên bầu trời xuất hiện Hồng Nguyệt cũng đủ làm cho nàng kinh hãi lạnh mình.
Chẳng lẽ cái trấn nhỏ này thật sự có quỷ hay sao?
Không biết đã qua bao lâu, tiếng bước chân dần dần đi xa. Thế nhưng Lam Đông Mỹ vẫn không dám khinh thường. Điều duy nhất phải làm bây giờ là chạy ra khỏi Hồng Nguyệt trấn!
'Tinh Huy, không cần sợ nha...' Lam Đông Mỹ nói thầm vào tai Tinh Huy: 'Mẹ nhất định sẽ bảo vệ tốt ngươi , nhất định!'
Không biết thời gian lại trôi qua bao lâu nữa, Lam Đông Mỹ đoán chừng dưới nhà đã không còn người nào nữa. Vì vậy nàng chậm rãi mở cửa chắn ra từ từ,ở dưới lầu đã hoàn toàn không còn một người nào nữa, vì vậy mới thả cái thang xuống, sau đókéo Tinh Huy từ từ bước xuống.
Nàng vẫn cảnh giác động tĩnh xung quanh, một bên kéo Tinh Huy, một bên lắng nghe động tĩnh.
Trong phòng, chỉ còn một cái bóng đèn đang chớp tắt liên tục, Lam Đông Mỹ kéo Tinh Huy phóng đến bên cửa ra vào lập tức mở ra, hai người cứ thế lao ra bên ngoài.
Trên mặt đất hiện giờ đã hoàn toàn bị một mầu đỏ bao phủ, Hồng Nguyệt trấn phảng phất như biến thành một thế giới toàn huyết sắc. Lam Đông Mỹ cũng không để ý nhiều, nàng lục tìm trên người chìa khóa xe, rồi chạy đến phía cái xe. Hiện tại, chỉ cần lái xe là có thể rời khỏi Hồng Nguyệt trấn rồi!
Chưa kịp vào trong xe, chỉ mới nhìn thấy trên cái gương phản chiếu phía bên đầu xe, đã làm cho nàng sợ hãi không thôi!
Trên tấm kính phản chiếu hình ảnh một nữ nhân tóc tai bù xù đang ngồi trên ghế lái. Thế nhưng rõ ràng trong xe không có một bóng người!
Lam Đông Mỹ tức khắc bước lui lại, nàng vốn dĩ tưởng rằng chính mình sẽ hét thảm một tiếng, thế nhưng mà nàng một tiếng cũng không kêu được. Nàng lập tức kéo Tinh Huy, quay đầu lại dốc sức liều mạng chạy...!
Lúc này nàng chi nghĩ tới một người, chính là nữ nhân điên kia! Nàng nhất định biết chuyện gì đang xẩy ra! Vô luận như thế nào nàngphải tìm cô ta cho bằng được!
Nhưng nữ nhân điên kia hành tung bất định, bất quá chỉ nghe một số lão nhân nói rằng buổi tối nàng thường xuyên tới Bình Nguyên ở sườn đônggầnthị trấn nhỏ.
Cái trấntuy gọi là trấn, nhưng quy mô rất nhỏ, hơn nữa rất vắng vẻ, sinh hoạt điều kiện cũng tương đối chênh lệch, cái trấn nhỏ này bản thân cũng là dựa vào núi mà kiến tạo nên, bản thânkiến trúc không có quy luậtquá lớn, cho nên thị trấn nhỏ cùng núi rừng cơ hồdung làm một thể, cũng có một ít phòng ốc, xây dựng bên trên bình nguyên. Khoảng cách giữa các kiến trúc với nhau tương đương thưa thớt, cho nên Hồng Nguyệt trấn nhìn như diện tích không nhỏ, kỳ thật người cũng không phải là rất nhiều.
Nhưng Lam Đông Mỹ lúc này đâu quản được nhiều việc như vậy. Nàng dù sao cũng mới đến cái trấn này cho nên, đối với địa lý nơi đây vẫn chưa quen thuộc lắm. Lúc này chỉ có thể dựa vào trí nhớ chạy vào mấy con đường chính mà thôi. Đồng thời nàng cảm giác được chung quanh Hồng Nguyệt trấn tràn đầy âm khí!
Vô luận như thế nào, nàng phải tìm đượcnữ nhân điên kia! Nếu không, nàng cùng Tinh Huy thật sự sẽ phải bỏ mạng ở nơi này!
Nàng không ngừng chạy vội, đồng thời liên tục quay đầu nhìn lại, nhưng đằng sau vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Thị trấn nhỏ này rất là tĩnh mịch, tuy nhiên bởi vì chủ yếu chỉ có người già sinh sống cho nên mọi người đều đi ngủ tương đối sớm, nhưng Lam Đông Mỹ vẫn cảm giác yên tĩnh quá mức.
Không quá bao lâu, Tinh Huy cũng chạy không nổi nữa. Mà thể lực Lam Đông Mỹ, cũng tiêu hao rất nhiều, thế nhưng chạy mãi vẫn không thấy bình nguyên ở đâu.
,
Lúc này hai bên đường vẫn chỉ toàn là rừng rậm. Hồng Nguyệt trấn nhà cửa rất thưa thớt lúc nào cũng bị vây quanh bởi rừng cây.Nàng quay đầu lại nhìn nhìn, cuối cùng cắn răng rẽ vào phía rừng cây bên đường. Nàng nghĩ có rừng cây yểm hộ có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
Chạy không biết bao lâu, nàng thấy được những bụi cỏ lau trải dài, Lam Đông Mỹ chợt dừng bước, xuất hiện trước mắt nàng chính là nữ nhân điên tóc tai bù xù!
Cô ta vẫn như vậy, thân thể vặn vẹo đi trên đường, phảng phất như xương sống có vấn đề . Lam Đông Mỹ lập tức muốn lao ra khỏi bụi cỏ lau đến gặp mặt nàng, nhưng là...
Một màn quỷ dị xuất hiện!
Đằng sau trên con đường nhỏ thình lình xuất hiện một chiếc xe! Cái kia... Đúng là xe của Lam Đông Mỹ! Mà trên ghế lái, không có một bóng người! Còn nữ nhân điên thì hình như không biết được điều đó...
Chiếc xe cứ thế lao thẳng vào người nàng, thân thể nữ nhân điên lập tức vọt lên trên không, sau đó lập tức rơi xuống, cả người nàng ngập trong vũng máu!
Mà chiếc xe kia vẫn cứ chạy băng băng từ từ khuất dạng!
Lam Đông Mỹ lập tức ngã khụy xuống mặt đất, trên mặt nàng hoàn toàn không còn một giọt máu. Rồi nàng kéo tay Tinh Huy, không ngừng bước lùi về phía sau. Nhưng đúng lúc này nàng bỗng phát hiện ra một việc. Chính là...
Cái tay nữ nhân điênbắt đầu chuyển động!
Nàng chưa có chết sao?
Nhưng Lam Đông Mỹ chỉ vừa mới nghĩ như vậy, liền trông thấy trên mặt nữ nhân điên chỉ toàn máu tươi, chầm chậm ngẩng lên, con mắt nàng bị đụng rớt hắn ra ngoài, hơn nữa phần eo còn xuất hiện một lỗ thủng to tướng, nếu là con người làm sao còn sống được chứ!
Hơn nữa, lúc nàng đứng dậy, máu tươi vẫn không ngừng chẩy ra! Nàng đã trở thành một huyết nhân đúng nghĩa, vậy mà còn đi lại được!
Quỷ!
Nàng đã biến thành quỷ!
Lam Đông Mỹ lập tức kéo Tinh Huy chạy vào sâu trong bụi cỏ lau!"
Mà lúc này...
"Ta vẫn không cách nào lý giải được." Lang Trí Thiện cầm điện thoại của Tinh Thần nói: "Trước mắt xem ra tựa hồ đúng thực là như thế. Hồng Nguyệt, nhà gỗ nhỏ, đều không giống như là trùng hợp!"
Sáu người đang chạy băng băng trong rừng rậm, hiện tại bọn hắn đều đã phát hiện ra một vấn đề rất lớn.
Làm thế nào mới có thể tránh không đi đến Hồng Nguyệt trấn! Bởi vì trong sách không có đề cập Hồng Nguyệt trấn chính xác ở chỗ nào! Nhưng mọi người lại không có khả năng dừng lại ởmột chỗ, điều đó không khác gì là chết! Chỉ cần là nơi chấp hành huyết tự, tuyệt đối sẽ không tồn tại một góc chết nào để các hộ gia đình có thể an toàn. Chỉ có không ngừng di chuyển mới có thể tìm được sinh lộ!
Ai cũng biết, Hồng Nguyệt trấn chính là trung tâm tai hoạ, cho nên chỉ có rời xa mới an toàn được!
"Hãy nghe ta nói..." Tinh Thần lúc này cũng mở miệng: "Dựa theo nội dung cốt truyện dù có rời khỏi Hồng Nguyệt trấn vẫn không an toàn!"
" An toàn cái gì!" Lang Trí Thiện oán hận nhìn màn hình điện thoại di động, nói: "Bộ tiểu thuyết này có một cái kết thúc mở, nói cách khác căn bản không biết được mẫu tử hai người họ sống hay chết! Tiểu thuyết này căn bản dựa vào thị giác của mẫu tử Lam Đông Mỹ mà ra, dưới tình huống này chỉ có thể nhìn theo Lam Đông Mỹ mà hành động thôi..."
Hoàn toàn chính xác. Bộ tiểu thuyết này tuy không phải ngôi thứ nhất, nhưng cơ bản đềumiêu tả theo thị giác của Lam Đông Mỹ. Đây cũng chính là điều hạn chế đối với các hộ gia đình, không ai biết được nơi nào có quỷ, nơi nào không có quỷ!
Quang cảnh cứ hiện ra theo từng bước chân Lam Đông Mỹ mà thôi, chỉ sợ bản thân tác giả cũng không biết đây là đâu!
Nếu như là tiểu thuyết bình thường thì chuyện này cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. Nhưng những chuyện trong bộ tiểu thuyết này hoàn toàn được chân thật hóa rồi! Mà bọn hắn ngay cả tác giả tiểu thuyết là ai cũng chưa biết được! Mặc dù cho rằng là Lý Ẩn, nhưng cũng không thể trăm phần trăm nhận định là hắn được, dù sao vẫn không có cách nào liên hệ được với Lý Ẩn. Nói cách khác thân phận tác giả tiểu thuyết này vẫn là bí ẩn. Về phần vì sao quyển tiểu thuyết này đươc chân thật hóa lên cũng chỉ có quỷ mới biết được thôi.
"Bây giờ nên làm gì?" Lúc này Lang Trí Thiện cũng thoáng tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm vào điện thoại, nói: "Vô luận như thế nào hi vọng lớn nhất của chúng ta chính là quyển tiểu thuyết này, nhất định phải nắm chắc điểm! Đúng rồi, bộ tiểu thuyết này nhất định chính là nhắc nhở sinh lộ nhà trọ đưa cho chúng ta này! Biện Tinh Thần ngươi cũng vì biết bộ tiểu thuyết này mới trở thành một trong sáu người chấp hành huyết tự!"
"Thế nhưng..." Thiên Sinh ở một bên bỗng nhiên mở miệng: " Chúng ta hiện tại nên làm như thế nào? Phải biết rằng, trong tiểu thuyết sống chếtcủa mẫu tử Lam Đông Mỹ cũng không rõ ah! Hơn nữa nàng không giống với chúng ta, chúng ta trong 24 giờ không thể rời khỏi nơi này!"
"Rất khó nói." Lang Trí Thiện trả lời: "Nơi này là khu vực giao nhau giữa K thị cùng L thị, phân chia ranh giới cũng có chút mơ hồ, hơn nữa bởi vì quá vắng vẻ, trên bản đồ cũng không được đánh dấu, xung quanh cũng không có người sinh sống. Cho nên chúng ta không biết đến sự tồn tại của thị trấn nhỏ này cũng không phải không được. Đương nhiên, cũng có khả năng, cái trấn nhỏ này chính bởi vì huyết tự nên mới xuất hiện đấy."
Lúc này sáu người đều đã dừng bước, sắc mặt tất cả đều trở nên trì trệ!
Không biết khi nào phía trước đã xuất hiện một vạt cỏ lau. Ngay sau đó sáu người đều nghe thấy âm thanh từ phía bên kiabụi cỏ lau truyền đến, là tiếng ô tô đâm mạnh vào một vật gì đó, rồi nó như ngã từ trên cao xuống mặt đất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.