Quyển 30 - Chương 3: đáp án mở ra ( 2 )
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Phải nói... Là Thiên Ý trêu người.
Quả thực bên trong tối tăm có tồn tại thiên ý, vô luận nghĩ như thế nào cũng cảm thấy là ngẫu nhiên. Làm cho Di Chân, Di Thiên và Lý Ẩn trở thành hộ gia đình nhà trọ.
Bất quá, bây giờ nói những thứ này không có ý nghĩa.
Lý Ẩn biết rõ Di Chân là hộ gia đình, mà đồng thời cũng biết Di Thiên 1 mực bị giam cầm trong di tích dưới lòng đất, Di Chân vì vậy vẫn bị nguyền rủa đeo bám.
Nguyền rủa lần huyết tự thứ 10, vậy mà sau khi Di Chân hoàn thành xong huyết tự trở về nhà trọ vẫn sinh ra ảnh hướng tới nàng! Lý Ẩn đối với điều này cảm giác không thể tưởng nổi, thậm chí hoài nghi, cái gọi là huyết tự lần thứ 10 có phải là bẫy rập?
Bất quá, hoàn thành lần huyết tự thứ mười còn sống trở về nhà trọ liền thoát khỏi thân phận hộ gia đình, ít nhất trên người Di Chân điểm này là thực. Cái này cũng có lẽ được coi là tin tức tốt.
Tuy rằng trái tim đau như bị đao cắt, nhưng Di Chân dù sao cũng là người có cá tính kiên cường, nếu không nàng sao có thể chèo chống tới bây giờ? Sự tình đã phát sinh, dù oán trời trách đất thế nào cũng không thể thay đổi. Đã như vầy, chỉ có thể nhằm vào cục diện trước mắt nghĩ ra đối sách, nếu không, hết thảy sẽ lâm vào tình huống nguy hiểm!
" Huyết tự kế tiếp có liên quan tới Nghiêm Lang cùng Thiên Tịch Nguyệt." Lý Ẩn nói ra nội dung lần huyết tự thứ 5: "Đây là lần huyết tự thứ năm của ta, ngươi có biết chuyện gì liên quan hay không?"
"Chờ một chút, Lý Ẩn." Lúc này Di Chân lại lấy ra 1 trang giấy đặt trên mặt bàn nói: "Đây là đạo cụ trong nhà kho mà Thượng Quan tiểu thư đưa cho ta, ta đã sắp xếp lại sau đó đối chiếu với Thâm Vũ, hoàn toàn không có gì sai sót." ( chương 18 quyển 18)
"Không nên mở ra ngăn kéo, vì huyết tự bên trong là giả, đạo cụ kỳ thật là tử lộ, trong ngăn kéo có 1 con quỷ." Di Chân đem chuyện này phân tích cho Lý Ẩn nghe: " Trong ngăn kéo nhà kho có 1 con quỷ tồn tại. Mà nhà kho bị đóng cửa, vô cùng có khả năng 1 hộ gia đình nào đó đã mở nó ra! Nếu là như vậy, khả năng bản thân hộ gia đình đó đã bị giết, nhưng nhà trọ không có hộ gia đình nào biến mất, như vậy rất có thể nó đã biến thành người đó và trà trộn bên trong nhà trọ!"
Lý Ẩn đem tờ giấy qua nhìn kỹ, 2 tay càng run rẩy lợi hại.
"Sao... Làm sao có thể... Nhà kho đóng cửa chính là vì cái này?"
Nếu như đây là thật , như vậy, có khả năng ác linh nhà kho đã biến thành 1 ai đó...
"Ngươi nhất định phải cẩn thận, " Di Chân nâng cằm, thần sắc ngưng trọng "Hiện tại, chúng ta còn cơ hội, trước mắt vẫn chưa có hộ gia đình nào chết đi 1 cách khó hiểu, chứng tỏ con quỷ này có tồn tại hạn chế. Chúng ta phải nghĩ biện pháp điều tra ra con quỷ này là ai, sau đó nghĩ biện pháp lợi dụng huyết tự để đối phó con quỷ này..."
"Cái này..." Lý Ẩn dù sao cũng không phải người thường, trên mặt tình cảm đương nhiên hy vọng Di Chân nghĩ lầm, thế nhưng hắn hiểu đó chỉ là tự lừa mình mà thôi, hiện tại cấp bách nên làm là...
"Đúng rồi!" Lý Ẩn bỗng nhiên nói với nàng: "Ngươi bây giờ đã biết chuyện này, như vậy... con quỷ kia sẽ tới giết ngươi sao? Chúng ta bây giờ đang nói chuyện, có phải con quỷ kia cũng biết rõ?"
"Sẽ không. Ta phát hiện ra chuyện này đã qua mấy canh giờ, đến giờ vẫn rất hoàn hảo. Tóm lại Lý Ẩn, ngươi ngàn vạn lần nên coi chừng, bình thường tận lực không nên ở nhà trọ quá lâu, nhưng cũng phải cẩn thận, đừng nên để người khác cảm thấy ngươi bất thường."
Lý Ẩn cắn chặt răng, dựa theo phỏng đoán của Di Chân, quỷ hồn xen lẫn vào giữa hộ gia đình, như vậy bọn hắn đang gặp phải tai họa ngập đầu! Hơn nữa, Tử Dạ cũng là 1 trong những người hiềm nghi!
Bất quá Lý Ẩn tận lực dùng thái độ lạc quan để cân nhắc vấn đề, hắn cho rằng Tử Dạ hẳn không phải. Vào ngày nhà kho đóng cửa, Tử Dạ vẫn còn làm cơm cho hắn ăn, 2 người nói chuyện thời gian rất lâu. Về sau nhà kho mới biến mất. Nếu như nàng muốn đi lấy đạo cụ, có lẽ sẽ nói với mình 1 tiếng mới đúng.
Những người khác, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Hoàng Phủ Hác, Thượng Quan Miên, Biện Tinh Thần, Bồ Thâm Vũ... Cả đám đều có hiềm nghi rất lớn. Mà bây giờ, Thượng Quan Miên và Thâm Vũ đều đã tiếp xúc với Di Chân, hai người kia cũng rất có thể là ác linh nhà kho, như vậy Di Chân dĩ nhiên sẽ phi thường nguy hiểm. Có giao tình với Di Chân nhiều năm, tự nhiên hắn không thể ngồi nhìn bỏ qua. Cho nên, hắn cắn chặt răng nói: "Chúng ta là hộ gia đình có lẽ nhà trọ sẽ có hạn chế, nhưng ngươi đã không còn là 1 hộ gia đình nữa. Đã như vầy... Không bằng, ta an bài như thế này..."
Lý Ẩn quyết định để Di Chân... giả chết!
Nếu như quỷ hồn đối với tình huống của bọn hắn không thể nào cảm giác, điều này có thể sẽ hiệu quả. Tuy không xác định, nhưng bây giờ chỉ có thể đánh cuộc, tổng cũng không thể ngồi chờ chết. Mà Di Chân sau khi cân nhắc liên tục cũng đồng ý giả chết, có thể thuận tiện thăm dò hạn chế của quỷ hồn bị hạn độ ra sao. Chỉ là, trong quá trình này Di Chân cảm giác thần sắc của Lý Ẩn có chút cơ giới hóa và lạnh lẽo, cứ như là 1 người khác. Tiến vào nhà trọ hai năm, Lý Ẩn đã thay đổi quá nhiều.
Sau đó, Lý Ẩn an bài Di Chân tới ngoại thành, nơi đó có 1 căn bất động sản của cha mẹ. Bởi vì cha mẹ quanh năm suốt tháng chưa từng tới nơi này, Lý Ẩn cho rằng an bài tại đó là phù hợp nhất. Sắp xếp xong xuôi hết thảy, hắn ước định không để Di Chân liên lạc với những người khác, mà hắn tìm biện pháp tra xem ai là hộ gia đình giả.
An bài Di Chân thỏa đáng, Lý Ẩn nghĩ tới muốn hỏi thăm nàng 1 vấn đề: "Di Chân, có một điểm ta không rõ. Kỳ thật, ta cũng coi như là 1 trong những người hiềm nghi, vì cái gì ngươi lại không nghi ngờ ta? Nếu như là ta, ngươi bây giờ rất có thể đã mất mạng!"
Di Chân trả lời lại làm hắn cả đời khó quên.
"Không thể là ngươi. Ta sẽ không nghĩ như vậy. Bởi vì đó là sự thật ta không thể nào chấp nhận được. Ta thà rằng đánh cuộc một keo, cũng không muốn nghĩ tới khả năng ấy."
Phần cảm tình này của Di Chân đối với Lý Ẩn, hắn như thế nào lại không biết?
Nhưng hắn đã có Tử Dạ. Vì nàng, hắn thà biến mất 3 lượt huyết tự đem nàng trở về, gắn bó sinh tử, 1 mạch tới ngày hôm nay.
Tâm ý của Di Chân hắn không có khả năng đáp lại. Mà Di Chân đương nhiên cũng hiểu, nàng trông thấy Tử Dạ, cũng biết được trái tim Lý Ẩn đã trao cho người ấy.
Cuối cùng, Nghiêm Lang và Thiên Tịch Nguyệt may mắn sống sót. Lý Ẩn, vượt qua lần huyết tự thứ năm.
Mà muốn sống sót, còn có một manh mối rất trọng yếu, chính là nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại. Dựa theo mảnh nhật ký trước, bọn hắn phải tìm 1 nơi tên là động Thiên Sơn.
Thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ đi chấp hành huyết tự về nữ minh tinh nhật bản Họa Cát Tường Nhân, thì Lý Ẩn rốt cục tìm được động Thiên Sơn, thuộc về thành phố X. Vì vậy, hắn lái xe mang theo Di Chân, tiến về động Thiên Sơn. Mà cũng trong đêm hôm đó, nhà kho ác linh cũng là Tử Dạ giả mang theo Lý Ẩn giả tới nhà Lý Ẩn. Mục đích rất đơn giản, chính là lấy mảnh vỡ khế ước đang trong tay Lý Ẩn. Lúc ấy Lý Ẩn giả đi theo bên người Tử Dạ, cũng là lần thứ nhất rời khỏi nhà trọ sau khi được tạo ra. Lần thứ hai rời khỏi nhà trọ cũng chính là hiện tại. Đáng tiếc, Thượng Quan Miên nhãn lực bậc gì, tuy Lý Ẩn nhuộm 1 phần tóc bạc cho giống với Lý Ẩn thật, nhưng trí nhớ của Thượng Quan Miên khủng bố kinh người, nhìn ra được khoảng tóc trắng của Lý Ẩn có 1 điểm bất đồng rất nhỏ, vì vậy lập tức động thủ giết chết Lý Ẩn giả. Đương nhiên, khả năng tính sai cũng không phải không có, nhưng Thượng Quan Miên từ trước đến nay ra tay ác độc vô tình, cho dù giết lầm thì cũng có sao? Ngoại trừ 2 lần ra bên ngoài này, đa số thời gian Lý Ẩn giả đều ở trong lỗ đen chưa từng ra ngoài!
Cũng trong buổi tối Lý Ẩn và Di Chân tới động Thiên Sơn, ác linh nhà kho cùng Lý Ẩn giả gặp mặt Dương Cảnh Huệ, mẫu thân của Lý Ẩn. Dương Cảnh Huệ tự nhiên coi 2 con quỷ này chính là con trai và Tử Dạ. Lúc ấy, Dương Cảnh Huệ ở dưới tủ quần áo phát hiện 1 cái hộp gỗ đàn. Đây là những bức họa biết trước Lý Ung trông qua Lãnh Hinh lấy được từ chỗ Thâm Vũ, trong đó có 1 bức họa, chính là tràng cảnh—— Tử Dạ trong nhà kho bị kéo vào bên trong ngăn tủ!
Lúc ấy, ác linh nhà kho nói là đi ra ngoài, nhưng cũng chưa lập tức xuống lầu, mà đang đứng ở cửa ra vào, nhìn thấy Dương Cảnh Huệ lấy ra mấy bức tranh kia, một chớp mắt đó Dương Cảnh Huệ đã định là không thể sống tiếp. Kế tiếp, ác linh nhà kho cùng Lý Ẩn giả lấy đi mảnh vỡ khế ước, trước khi rời khỏi nhà giả vờ để lại tờ giấy, sau đó để Lý Ẩn trở về sát hại Dương Cảnh Huệ, cướp đi những bức họa. (quyển 19)
Nhưng ngay lúc Dương Cảnh Huệ nhìn thấy Lý Ẩn đi rồi, nàng đã làm một việc. Bởi vì nhìn thấy những bức tranh ấy làm cho nàng cảm thấy rất tán thưởng, dù gì tài vẽ tranh của Thâm Vũ cũng là hàng nhất lưu. Nàng đoán có phải là Lý Ẩn vẽ vì Tử Dạ? Nhưng nghĩ tới bản lĩnh hội họa của con trai lại thấy không đúng. Bức tranh đó vẽ rất không tồi nhưng nội dung lại có chút quỷ dị, Tử Dạ bị 1 cánh tay kéo vào bên trong ngăn kéo giống như là 1 câu chuyện khủng bố vậy.
Bởi vì ở gần nhà có chỗ taxi hay đậu, Dương Cảnh Huệ đoán Lý Ẩn và Tử Dạ đã đi xa, liền dùng máy ảnh kỹ thuật số chụp lại rồi gửi vào email của Lý Ẩn. Hơn nữa trong thư còn viết: " Con và Tử Dạ vừa rồi đi gấp quá, mẹ nghĩ mấy tấm hình này là con vẽ Tử Dạ hay là con nhờ người nào vẽ ra? Chỉ là nội dung là lạ."
Mà Lý Ẩn và Di Chân đang ở động Thiên Sơn, cuối cùng tránh được một kiếp. Ngoại trừ Lý Ẩn lúc ấy bởi vì chạy trốn quá gấp, trên tay bị 1 nhánh cây làm tổn thương, tổng thể coi như bình an vô sự. ( chương 17 quyển 19)
Một đêm ấy, Di Chân hướng Lý Ẩn tỏ tình. Dù sao gặp phải tình huống sinh tử, không phải ai cũng có thể dùng lý trí để suy nghĩ vấn đề. Đối với Di Chân mà nói, Lý Ẩn là nam nhân nàng yêu chân thành, ở trước mặt hắn, nàng sao có thể tiếp tục chôn giấu tình cảm?
Di Chân hỏi hắn: "Ta không được sao? Ta thật sự không thể sao?"
Nàng biết rõ, tình cảm giữa Lý Ẩn và Tử Dạ bản thân mình chen vào không được. Nếu như không phải Lý Ẩn tiến vào nhà trọ, nàng sẽ vĩnh viễn chôn giấu chuyện này, chỉ ở xa quan sát hắn. Nhưng tình huống hiện tại lại không giống, Lý Ẩn và mình tương lai đều là thứ hư vô mờ mịt. Nếu như cuối cùng thật sự sẽ chết, nàng ít nhất cũng hi vọng được chết bên người Lý Ẩn, nàng muốn tranh thủ 1 lần cuối cùng.
Nhưng Lý Ẩn lại cự tuyệt nàng.
Lý Ẩn là người đối với tình yêu rất chân tâm, nếu không hắn cũng không vì cứu Tử Dạ mà bỏ qua 3 lượt huyết tự.
Hắn chỉ nhẹ nhàng nói hai chữ, không có giải thích nhiều. Hắn không muốn lưu lại cho Di Chân chút mảy may hy vọng nào.
"Buông tay."
Hắn nói như vậy, làm trong lòng Di Chân có cảm giác vô vọng.
Lý Ẩn đi rồi, Di Chân rốt cuộc hiểu rõ. Nàng chỉ nghĩ, muốn tranh thủ 1 lần cuối cùng, coi như thất bại cũng không cần ôm 1 tia hy vọng. Mặc dù thất vọng, nàng vẫn muốn liều mạng trợ giúp Lý Ẩn, để hắn có thể còn sống rời khỏi nhà trọ. Đồng thời, nàng cũng thề, hành vi đêm nay của nàng sẽ không lặp lại lần thứ 2. Từ nay về sau, trước mặt Lý Ẩn nàng chỉ là 1 học muội, 1 tỷ tỷ của hảo hữu không hơn.
Một đêm đó, Di Chân cứ như vậy hạ quyết tâm.
Nhưng, có phải tạo hóa trêu ngươi hay không?
Ngày thứ hai, Lý Ẩn biết được tin mẫu thân chết, hắn cảm thấy cơ hồ muốn sụp đổ.
Thi thể mẫu thân bị xé thành từng mảnh, thê thảm không thôi.
Nhưng với Lý Ẩn, điều đáng sợ và đả kích hơn nữa còn ở phía sau. Thời điểm đi vào cục cảnh sát cho lời khai, trong lúc vô tình hắn nhìn thấy hòm thư email của mình nhiều hơn 1 thư. Hắn liền mở ra sau đó thấy 1 màn cực kỳ đáng sợ.
Bức tranh kia cùng những lời mẫu thân viết ra.
Hắn liếc mắt liền biết đó là bức vẽ của Thâm Vũ, mà lời của mẫu thân làm cho hắn hoảng gần chết.
Ngày hôm qua? Ngày hôm qua hắn rõ ràng ở cùng với Di Chân ở động Thiên Sơn, đó cũng là thời gian mẫu thân gửi thư qua! Mà thời điểm lấy khẩu cung ở sở cảnh sát, Tử Dạ từ đầu tới cuối đều không hề nói đã đi tới nhà Lý Ẩn. Sau đó, Lý Ẩn phát hiện mảnh vỡ khế ước địa ngục giấu trong nhà đã không còn. Hơn nữa nhìn bức họa của Thâm Vũ, có ngu ngốc hơn nữa cũng có thể đưa ra kết luận.
Ác linh nhà kho... chính là Tử Dạ!
Nàng mới chân chân chính chính là ác linh nhà kho!
Hắn chợt nhớ tới lời Di Chân. Nàng nói, nàng không dám suy nghĩ tới khả năng Lý Ẩn là ác linh nhà kho. Như vậy... Hắn thì sao? Hắn cũng chẳng phải giống vậy? Hắn một mực lảng tránh, sợ hãi suy nghĩ tới khả năng ấy.
Tử Dạ chính thức đã chết rồi. Bức họa biết trước của Thâm Vũ đích xác nói cho hắn biết, Tử Dạ đã chết rồi!
Mặt khác mẫu thân còn nói, "Chính mình" và Tử Dạ tới nhà, như vậy đại biểu Tử Dạ giả đã tạo nên 1 con quỷ khác. Như vậy, trong nhà trọ những hộ gia đình khác, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Thâm Vũ, Biện Tinh Thần... mấy người đó có thể tin tưởng được sao? Bọn hắn thật là người sao?
Tử Dạ chết rồi. Hung thủ giết nàng hôm qua còn nằm chung giường chung gối, thẳng tới vừa rồi vẫn còn ở bên cạnh mình! Nhưng Lý Ẩn ngay cả chuyện báo thù cho Tử Dạ cũng không làm được! Thậm chí, mẫu thân cũng chết trên tay nó!
Còn tất yếu phải sống sót sao?
Hiện tại trong nhà trọ, hơn phân nửa hộ gia đình có lẽ đều là quỷ rồi. Ngay cả Thâm Vũ có thể vẽ ra bức họa tương lai, chỉ sợ cũng như thế. Mà bởi như vậy, hoàn thành huyết tự có còn ý nghĩa sao? Chính mình, tùy thời cũng đều có thể sẽ chết.
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Lý Ẩn phát hiện, hắn đã không tìm ra được lý do sống trên cõi đời này nữa.
Tử Dạ và mẫu thân đã chết, bản thân cũng gặp phải hiểm cảnh, chi bằng lựa chọn cái chết.
Vì vậy, hắn để lại tờ giấy, quyết định... tự sát rời khỏi thế giới này.
Đây chính là toàn bộ chân tướng ý muốn tự sát của Lý Ẩn lúc ấy!
Quả thực bên trong tối tăm có tồn tại thiên ý, vô luận nghĩ như thế nào cũng cảm thấy là ngẫu nhiên. Làm cho Di Chân, Di Thiên và Lý Ẩn trở thành hộ gia đình nhà trọ.
Bất quá, bây giờ nói những thứ này không có ý nghĩa.
Lý Ẩn biết rõ Di Chân là hộ gia đình, mà đồng thời cũng biết Di Thiên 1 mực bị giam cầm trong di tích dưới lòng đất, Di Chân vì vậy vẫn bị nguyền rủa đeo bám.
Nguyền rủa lần huyết tự thứ 10, vậy mà sau khi Di Chân hoàn thành xong huyết tự trở về nhà trọ vẫn sinh ra ảnh hướng tới nàng! Lý Ẩn đối với điều này cảm giác không thể tưởng nổi, thậm chí hoài nghi, cái gọi là huyết tự lần thứ 10 có phải là bẫy rập?
Bất quá, hoàn thành lần huyết tự thứ mười còn sống trở về nhà trọ liền thoát khỏi thân phận hộ gia đình, ít nhất trên người Di Chân điểm này là thực. Cái này cũng có lẽ được coi là tin tức tốt.
Tuy rằng trái tim đau như bị đao cắt, nhưng Di Chân dù sao cũng là người có cá tính kiên cường, nếu không nàng sao có thể chèo chống tới bây giờ? Sự tình đã phát sinh, dù oán trời trách đất thế nào cũng không thể thay đổi. Đã như vầy, chỉ có thể nhằm vào cục diện trước mắt nghĩ ra đối sách, nếu không, hết thảy sẽ lâm vào tình huống nguy hiểm!
" Huyết tự kế tiếp có liên quan tới Nghiêm Lang cùng Thiên Tịch Nguyệt." Lý Ẩn nói ra nội dung lần huyết tự thứ 5: "Đây là lần huyết tự thứ năm của ta, ngươi có biết chuyện gì liên quan hay không?"
"Chờ một chút, Lý Ẩn." Lúc này Di Chân lại lấy ra 1 trang giấy đặt trên mặt bàn nói: "Đây là đạo cụ trong nhà kho mà Thượng Quan tiểu thư đưa cho ta, ta đã sắp xếp lại sau đó đối chiếu với Thâm Vũ, hoàn toàn không có gì sai sót." ( chương 18 quyển 18)
"Không nên mở ra ngăn kéo, vì huyết tự bên trong là giả, đạo cụ kỳ thật là tử lộ, trong ngăn kéo có 1 con quỷ." Di Chân đem chuyện này phân tích cho Lý Ẩn nghe: " Trong ngăn kéo nhà kho có 1 con quỷ tồn tại. Mà nhà kho bị đóng cửa, vô cùng có khả năng 1 hộ gia đình nào đó đã mở nó ra! Nếu là như vậy, khả năng bản thân hộ gia đình đó đã bị giết, nhưng nhà trọ không có hộ gia đình nào biến mất, như vậy rất có thể nó đã biến thành người đó và trà trộn bên trong nhà trọ!"
Lý Ẩn đem tờ giấy qua nhìn kỹ, 2 tay càng run rẩy lợi hại.
"Sao... Làm sao có thể... Nhà kho đóng cửa chính là vì cái này?"
Nếu như đây là thật , như vậy, có khả năng ác linh nhà kho đã biến thành 1 ai đó...
"Ngươi nhất định phải cẩn thận, " Di Chân nâng cằm, thần sắc ngưng trọng "Hiện tại, chúng ta còn cơ hội, trước mắt vẫn chưa có hộ gia đình nào chết đi 1 cách khó hiểu, chứng tỏ con quỷ này có tồn tại hạn chế. Chúng ta phải nghĩ biện pháp điều tra ra con quỷ này là ai, sau đó nghĩ biện pháp lợi dụng huyết tự để đối phó con quỷ này..."
"Cái này..." Lý Ẩn dù sao cũng không phải người thường, trên mặt tình cảm đương nhiên hy vọng Di Chân nghĩ lầm, thế nhưng hắn hiểu đó chỉ là tự lừa mình mà thôi, hiện tại cấp bách nên làm là...
"Đúng rồi!" Lý Ẩn bỗng nhiên nói với nàng: "Ngươi bây giờ đã biết chuyện này, như vậy... con quỷ kia sẽ tới giết ngươi sao? Chúng ta bây giờ đang nói chuyện, có phải con quỷ kia cũng biết rõ?"
"Sẽ không. Ta phát hiện ra chuyện này đã qua mấy canh giờ, đến giờ vẫn rất hoàn hảo. Tóm lại Lý Ẩn, ngươi ngàn vạn lần nên coi chừng, bình thường tận lực không nên ở nhà trọ quá lâu, nhưng cũng phải cẩn thận, đừng nên để người khác cảm thấy ngươi bất thường."
Lý Ẩn cắn chặt răng, dựa theo phỏng đoán của Di Chân, quỷ hồn xen lẫn vào giữa hộ gia đình, như vậy bọn hắn đang gặp phải tai họa ngập đầu! Hơn nữa, Tử Dạ cũng là 1 trong những người hiềm nghi!
Bất quá Lý Ẩn tận lực dùng thái độ lạc quan để cân nhắc vấn đề, hắn cho rằng Tử Dạ hẳn không phải. Vào ngày nhà kho đóng cửa, Tử Dạ vẫn còn làm cơm cho hắn ăn, 2 người nói chuyện thời gian rất lâu. Về sau nhà kho mới biến mất. Nếu như nàng muốn đi lấy đạo cụ, có lẽ sẽ nói với mình 1 tiếng mới đúng.
Những người khác, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Hoàng Phủ Hác, Thượng Quan Miên, Biện Tinh Thần, Bồ Thâm Vũ... Cả đám đều có hiềm nghi rất lớn. Mà bây giờ, Thượng Quan Miên và Thâm Vũ đều đã tiếp xúc với Di Chân, hai người kia cũng rất có thể là ác linh nhà kho, như vậy Di Chân dĩ nhiên sẽ phi thường nguy hiểm. Có giao tình với Di Chân nhiều năm, tự nhiên hắn không thể ngồi nhìn bỏ qua. Cho nên, hắn cắn chặt răng nói: "Chúng ta là hộ gia đình có lẽ nhà trọ sẽ có hạn chế, nhưng ngươi đã không còn là 1 hộ gia đình nữa. Đã như vầy... Không bằng, ta an bài như thế này..."
Lý Ẩn quyết định để Di Chân... giả chết!
Nếu như quỷ hồn đối với tình huống của bọn hắn không thể nào cảm giác, điều này có thể sẽ hiệu quả. Tuy không xác định, nhưng bây giờ chỉ có thể đánh cuộc, tổng cũng không thể ngồi chờ chết. Mà Di Chân sau khi cân nhắc liên tục cũng đồng ý giả chết, có thể thuận tiện thăm dò hạn chế của quỷ hồn bị hạn độ ra sao. Chỉ là, trong quá trình này Di Chân cảm giác thần sắc của Lý Ẩn có chút cơ giới hóa và lạnh lẽo, cứ như là 1 người khác. Tiến vào nhà trọ hai năm, Lý Ẩn đã thay đổi quá nhiều.
Sau đó, Lý Ẩn an bài Di Chân tới ngoại thành, nơi đó có 1 căn bất động sản của cha mẹ. Bởi vì cha mẹ quanh năm suốt tháng chưa từng tới nơi này, Lý Ẩn cho rằng an bài tại đó là phù hợp nhất. Sắp xếp xong xuôi hết thảy, hắn ước định không để Di Chân liên lạc với những người khác, mà hắn tìm biện pháp tra xem ai là hộ gia đình giả.
An bài Di Chân thỏa đáng, Lý Ẩn nghĩ tới muốn hỏi thăm nàng 1 vấn đề: "Di Chân, có một điểm ta không rõ. Kỳ thật, ta cũng coi như là 1 trong những người hiềm nghi, vì cái gì ngươi lại không nghi ngờ ta? Nếu như là ta, ngươi bây giờ rất có thể đã mất mạng!"
Di Chân trả lời lại làm hắn cả đời khó quên.
"Không thể là ngươi. Ta sẽ không nghĩ như vậy. Bởi vì đó là sự thật ta không thể nào chấp nhận được. Ta thà rằng đánh cuộc một keo, cũng không muốn nghĩ tới khả năng ấy."
Phần cảm tình này của Di Chân đối với Lý Ẩn, hắn như thế nào lại không biết?
Nhưng hắn đã có Tử Dạ. Vì nàng, hắn thà biến mất 3 lượt huyết tự đem nàng trở về, gắn bó sinh tử, 1 mạch tới ngày hôm nay.
Tâm ý của Di Chân hắn không có khả năng đáp lại. Mà Di Chân đương nhiên cũng hiểu, nàng trông thấy Tử Dạ, cũng biết được trái tim Lý Ẩn đã trao cho người ấy.
Cuối cùng, Nghiêm Lang và Thiên Tịch Nguyệt may mắn sống sót. Lý Ẩn, vượt qua lần huyết tự thứ năm.
Mà muốn sống sót, còn có một manh mối rất trọng yếu, chính là nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại. Dựa theo mảnh nhật ký trước, bọn hắn phải tìm 1 nơi tên là động Thiên Sơn.
Thần cốc Tiểu Dạ Tử cùng Ngân Vũ đi chấp hành huyết tự về nữ minh tinh nhật bản Họa Cát Tường Nhân, thì Lý Ẩn rốt cục tìm được động Thiên Sơn, thuộc về thành phố X. Vì vậy, hắn lái xe mang theo Di Chân, tiến về động Thiên Sơn. Mà cũng trong đêm hôm đó, nhà kho ác linh cũng là Tử Dạ giả mang theo Lý Ẩn giả tới nhà Lý Ẩn. Mục đích rất đơn giản, chính là lấy mảnh vỡ khế ước đang trong tay Lý Ẩn. Lúc ấy Lý Ẩn giả đi theo bên người Tử Dạ, cũng là lần thứ nhất rời khỏi nhà trọ sau khi được tạo ra. Lần thứ hai rời khỏi nhà trọ cũng chính là hiện tại. Đáng tiếc, Thượng Quan Miên nhãn lực bậc gì, tuy Lý Ẩn nhuộm 1 phần tóc bạc cho giống với Lý Ẩn thật, nhưng trí nhớ của Thượng Quan Miên khủng bố kinh người, nhìn ra được khoảng tóc trắng của Lý Ẩn có 1 điểm bất đồng rất nhỏ, vì vậy lập tức động thủ giết chết Lý Ẩn giả. Đương nhiên, khả năng tính sai cũng không phải không có, nhưng Thượng Quan Miên từ trước đến nay ra tay ác độc vô tình, cho dù giết lầm thì cũng có sao? Ngoại trừ 2 lần ra bên ngoài này, đa số thời gian Lý Ẩn giả đều ở trong lỗ đen chưa từng ra ngoài!
Cũng trong buổi tối Lý Ẩn và Di Chân tới động Thiên Sơn, ác linh nhà kho cùng Lý Ẩn giả gặp mặt Dương Cảnh Huệ, mẫu thân của Lý Ẩn. Dương Cảnh Huệ tự nhiên coi 2 con quỷ này chính là con trai và Tử Dạ. Lúc ấy, Dương Cảnh Huệ ở dưới tủ quần áo phát hiện 1 cái hộp gỗ đàn. Đây là những bức họa biết trước Lý Ung trông qua Lãnh Hinh lấy được từ chỗ Thâm Vũ, trong đó có 1 bức họa, chính là tràng cảnh—— Tử Dạ trong nhà kho bị kéo vào bên trong ngăn tủ!
Lúc ấy, ác linh nhà kho nói là đi ra ngoài, nhưng cũng chưa lập tức xuống lầu, mà đang đứng ở cửa ra vào, nhìn thấy Dương Cảnh Huệ lấy ra mấy bức tranh kia, một chớp mắt đó Dương Cảnh Huệ đã định là không thể sống tiếp. Kế tiếp, ác linh nhà kho cùng Lý Ẩn giả lấy đi mảnh vỡ khế ước, trước khi rời khỏi nhà giả vờ để lại tờ giấy, sau đó để Lý Ẩn trở về sát hại Dương Cảnh Huệ, cướp đi những bức họa. (quyển 19)
Nhưng ngay lúc Dương Cảnh Huệ nhìn thấy Lý Ẩn đi rồi, nàng đã làm một việc. Bởi vì nhìn thấy những bức tranh ấy làm cho nàng cảm thấy rất tán thưởng, dù gì tài vẽ tranh của Thâm Vũ cũng là hàng nhất lưu. Nàng đoán có phải là Lý Ẩn vẽ vì Tử Dạ? Nhưng nghĩ tới bản lĩnh hội họa của con trai lại thấy không đúng. Bức tranh đó vẽ rất không tồi nhưng nội dung lại có chút quỷ dị, Tử Dạ bị 1 cánh tay kéo vào bên trong ngăn kéo giống như là 1 câu chuyện khủng bố vậy.
Bởi vì ở gần nhà có chỗ taxi hay đậu, Dương Cảnh Huệ đoán Lý Ẩn và Tử Dạ đã đi xa, liền dùng máy ảnh kỹ thuật số chụp lại rồi gửi vào email của Lý Ẩn. Hơn nữa trong thư còn viết: " Con và Tử Dạ vừa rồi đi gấp quá, mẹ nghĩ mấy tấm hình này là con vẽ Tử Dạ hay là con nhờ người nào vẽ ra? Chỉ là nội dung là lạ."
Mà Lý Ẩn và Di Chân đang ở động Thiên Sơn, cuối cùng tránh được một kiếp. Ngoại trừ Lý Ẩn lúc ấy bởi vì chạy trốn quá gấp, trên tay bị 1 nhánh cây làm tổn thương, tổng thể coi như bình an vô sự. ( chương 17 quyển 19)
Một đêm ấy, Di Chân hướng Lý Ẩn tỏ tình. Dù sao gặp phải tình huống sinh tử, không phải ai cũng có thể dùng lý trí để suy nghĩ vấn đề. Đối với Di Chân mà nói, Lý Ẩn là nam nhân nàng yêu chân thành, ở trước mặt hắn, nàng sao có thể tiếp tục chôn giấu tình cảm?
Di Chân hỏi hắn: "Ta không được sao? Ta thật sự không thể sao?"
Nàng biết rõ, tình cảm giữa Lý Ẩn và Tử Dạ bản thân mình chen vào không được. Nếu như không phải Lý Ẩn tiến vào nhà trọ, nàng sẽ vĩnh viễn chôn giấu chuyện này, chỉ ở xa quan sát hắn. Nhưng tình huống hiện tại lại không giống, Lý Ẩn và mình tương lai đều là thứ hư vô mờ mịt. Nếu như cuối cùng thật sự sẽ chết, nàng ít nhất cũng hi vọng được chết bên người Lý Ẩn, nàng muốn tranh thủ 1 lần cuối cùng.
Nhưng Lý Ẩn lại cự tuyệt nàng.
Lý Ẩn là người đối với tình yêu rất chân tâm, nếu không hắn cũng không vì cứu Tử Dạ mà bỏ qua 3 lượt huyết tự.
Hắn chỉ nhẹ nhàng nói hai chữ, không có giải thích nhiều. Hắn không muốn lưu lại cho Di Chân chút mảy may hy vọng nào.
"Buông tay."
Hắn nói như vậy, làm trong lòng Di Chân có cảm giác vô vọng.
Lý Ẩn đi rồi, Di Chân rốt cuộc hiểu rõ. Nàng chỉ nghĩ, muốn tranh thủ 1 lần cuối cùng, coi như thất bại cũng không cần ôm 1 tia hy vọng. Mặc dù thất vọng, nàng vẫn muốn liều mạng trợ giúp Lý Ẩn, để hắn có thể còn sống rời khỏi nhà trọ. Đồng thời, nàng cũng thề, hành vi đêm nay của nàng sẽ không lặp lại lần thứ 2. Từ nay về sau, trước mặt Lý Ẩn nàng chỉ là 1 học muội, 1 tỷ tỷ của hảo hữu không hơn.
Một đêm đó, Di Chân cứ như vậy hạ quyết tâm.
Nhưng, có phải tạo hóa trêu ngươi hay không?
Ngày thứ hai, Lý Ẩn biết được tin mẫu thân chết, hắn cảm thấy cơ hồ muốn sụp đổ.
Thi thể mẫu thân bị xé thành từng mảnh, thê thảm không thôi.
Nhưng với Lý Ẩn, điều đáng sợ và đả kích hơn nữa còn ở phía sau. Thời điểm đi vào cục cảnh sát cho lời khai, trong lúc vô tình hắn nhìn thấy hòm thư email của mình nhiều hơn 1 thư. Hắn liền mở ra sau đó thấy 1 màn cực kỳ đáng sợ.
Bức tranh kia cùng những lời mẫu thân viết ra.
Hắn liếc mắt liền biết đó là bức vẽ của Thâm Vũ, mà lời của mẫu thân làm cho hắn hoảng gần chết.
Ngày hôm qua? Ngày hôm qua hắn rõ ràng ở cùng với Di Chân ở động Thiên Sơn, đó cũng là thời gian mẫu thân gửi thư qua! Mà thời điểm lấy khẩu cung ở sở cảnh sát, Tử Dạ từ đầu tới cuối đều không hề nói đã đi tới nhà Lý Ẩn. Sau đó, Lý Ẩn phát hiện mảnh vỡ khế ước địa ngục giấu trong nhà đã không còn. Hơn nữa nhìn bức họa của Thâm Vũ, có ngu ngốc hơn nữa cũng có thể đưa ra kết luận.
Ác linh nhà kho... chính là Tử Dạ!
Nàng mới chân chân chính chính là ác linh nhà kho!
Hắn chợt nhớ tới lời Di Chân. Nàng nói, nàng không dám suy nghĩ tới khả năng Lý Ẩn là ác linh nhà kho. Như vậy... Hắn thì sao? Hắn cũng chẳng phải giống vậy? Hắn một mực lảng tránh, sợ hãi suy nghĩ tới khả năng ấy.
Tử Dạ chính thức đã chết rồi. Bức họa biết trước của Thâm Vũ đích xác nói cho hắn biết, Tử Dạ đã chết rồi!
Mặt khác mẫu thân còn nói, "Chính mình" và Tử Dạ tới nhà, như vậy đại biểu Tử Dạ giả đã tạo nên 1 con quỷ khác. Như vậy, trong nhà trọ những hộ gia đình khác, Ngân Dạ, Ngân Vũ, Thâm Vũ, Biện Tinh Thần... mấy người đó có thể tin tưởng được sao? Bọn hắn thật là người sao?
Tử Dạ chết rồi. Hung thủ giết nàng hôm qua còn nằm chung giường chung gối, thẳng tới vừa rồi vẫn còn ở bên cạnh mình! Nhưng Lý Ẩn ngay cả chuyện báo thù cho Tử Dạ cũng không làm được! Thậm chí, mẫu thân cũng chết trên tay nó!
Còn tất yếu phải sống sót sao?
Hiện tại trong nhà trọ, hơn phân nửa hộ gia đình có lẽ đều là quỷ rồi. Ngay cả Thâm Vũ có thể vẽ ra bức họa tương lai, chỉ sợ cũng như thế. Mà bởi như vậy, hoàn thành huyết tự có còn ý nghĩa sao? Chính mình, tùy thời cũng đều có thể sẽ chết.
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Đi chết đi...
Lý Ẩn phát hiện, hắn đã không tìm ra được lý do sống trên cõi đời này nữa.
Tử Dạ và mẫu thân đã chết, bản thân cũng gặp phải hiểm cảnh, chi bằng lựa chọn cái chết.
Vì vậy, hắn để lại tờ giấy, quyết định... tự sát rời khỏi thế giới này.
Đây chính là toàn bộ chân tướng ý muốn tự sát của Lý Ẩn lúc ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.