Quyển 30 - Chương 5: đáp án mở ra ( 4 )
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Mặc dù nói là bắt lấy 1 đường sinh cơ, nhưng Lý Ẩn
vẫn như trước khó lòng vực dậy trước cú sốc của Tử Dạ và mẫu thân. Trong nhà trọ, hình tượng chán trường trường kỳ của hắn mọi người ai cũng
biết. Nhưng hắn đã lựa chọn sống sót, đương nhiên phải nỗ lực hết sức,
tới chết mới thôi.
Kế tiếp, quan trọng nhất là lấy được mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại ở động Thiên Sơn tra ra được vị trí tiếp theo là cầu Huyền Đăng. Vô luận như thế nào, cái này chính là tia y vọng cuối cùng.
Căn cứ vào Lý Ẩn và Di Chân phân tích, Bồ Mỹ Linh với tư cách là người đã phong ấn ma vương (theo lời nói của Bồ Mỹ Linh), có lẽ thật sự có biện pháp ứng phó với huyết tự cấp ma vương. Một khi có thể làm được, Lý Ẩn sẽ đánh cuộc 1 keo, chấp nhận chấp hành huyết tự cấp ma vương, như vậy, trước mắt có kiếp nạn gì cũng được giải quyết. Chỉ có điều, trong hồ lô của Bồ Mỹ Linh đến cùng bán thuốc gì không ai biết được.
Đối với hộ gia đình trong nhà trọ, Lý Ẩn quan sát nhưng vẫn không thể đoán được ai là người ai là quỷ. Hắn căn bản chẳng biết nhà trọ tối đa chỉ có thể xuất hiện 2 con quỷ, không có khả năng nhiều hơn nữa. Vả lại hạn chế tương đối lớn, hạn ngạch mỗi tháng chỉ được giết 10 người, cứ vài ngày lại âm thầm giết 1 người, rất khó khiến cho hộ gia đình chú ý. Bởi mỗi ngày có rất nhiều hộ gia đình vì không chịu đựng được mà chạy ra bên ngoài tự sát. Ác linh nhà kho được phóng thích vào tháng 5, mà tháng 5 và tháng 6 bị hạn chế chỉ được phép giết 1 người, mà người bị giết đều là hộ gia đình mới, căn bản không có ai cảm thấy có gì bất ổn. Không chỉ như thế, trước khi bắt đầu huyết tự tổng thanh toán tháng 11, Lý Ẩn giả không thể ra tay giết người. Nhưng 1 khi đã tới tháng 11, lúc ấy tất cả các hộ gia đình sẽ chết hết trong vòng 1 ngày, một người cũng không lưu lại!
Bất quá có chuyện rất đáng nhắc tới. Chính là ác linh nhà kho đã từng 1 lần cứu Biện Tinh Thần một mạng. Đó là lần hắn và Tử Dạ tới học viện Kim Vực tìm kiếm manh mối trong huyết tự của Lý Ẩn (huyết tự nghiêm lang và tịch nguyệt), đương nhiên chuyện này là vì ác linh nhà kho căn cứ theo tính cách và tình cảm của Tử Dạ dành cho Lý Ẩn mới xảy ra. Mà Tinh Thần lại cùng đi theo nó. Kết quả, trong phòng hồ sơ gặp phải quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt. Nhưng về sau thẳng tới khi huyết tự chấm dứt quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt vẫn không hiện ra. Biện Tinh Thần đối với chuyện này không tài nào giải thích nổi. Mà trên thực tế lý do rất đơn giản, bởi vì ác linh nhà kho ở ngay bên cạnh Biện Tinh Thần làm cho vong hồn Vương Thiệu Kiệt không thể tới gần! Nếu không, Biện Tinh Thần đã chết trước huyết tự ở Hồng Nguyệt trấn rồi.
Mặc dù đối với chuyện này không biết gì cả, nhưng sinh hoạt trong 1 nhà trọ quỷ dị, Lý Ẩn có thể nói phải dùng hết khí lực toàn thân để đè nén sợ hãi. Cũng may hắn phát hiện, nhà trọ đang áp chế Tử Dạ giả, để nó không cách nào đơn giản giết người. Hắn cũng không phải chưa từng có ý định đi khỏi nhà trọ, nhưng thứ nhất là sợ lộ ra sơ hở, thứ hai là sau 48 tiếng đồng hồ còn phải trở về 1 lần, căn bản không có ý nghĩa.
Di Chân cũng ngày đêm lo lắng cho an nguy của Lý Ẩn, nàng biết Lý Ẩn nói có đạo lý, thế nhưng để Lý Ẩn ở lại trong nhà trọ có quỷ, nàng không thể không lo lắng! Thế nhưng Lý Ẩn dường như lại cố ý làm thế, hắn dù sao cũng 1 lần thiếu chút nữa chết đi, giờ sống sót, đương nhiên phải quên mình liều mạng, xem xét mọi khả năng để tìm kiếm sinh cơ.
Mà trước khi tới tháng 6, Lý Ẩn và Di Chân rốt cục nghĩ ra được 1 kế hoạch, có khả năng tìm được đường sống trong chỗ chết. Chỉ có điều, cách làm đó lại càng thêm nguy hiểm, nhưng hiện tại đã không còn lựa chọn khác.
Hai người cân nhắc, sắp xếp tỉ mỉ từng chi tiết, yếu điểm, cuối cùng định ra thời gian thực hiện kế hoạch này. Đương nhiên kế hoạch này có quá nhiều nhân tố không biết, khả năng thành công không lớn.
Kế hoạch này chỉ là đem "Thập tử vô sinh" biến thành "Cửu tử nhất sinh" . Nhưng, cuối cùng vẫn là có 1 tia hy vọng.
Lý Ẩn vẫn như cũ có thời gian lại tới bên Di Chân, dù sao Di Chân là người duy nhất hắn có thể tin tưởng. Ngoài nàng, Lý Ẩn không nói với bất luận ai khác về chuyện này.
Di Chân cũng chú ý, Lý Ẩn thủy chung vẫn trầm mình trong bi thống, cú sốc lớn như vậy không phải ngày 1 ngày 2 liền có thể tiêu tan. Có lúc, nàng thực sự rất lo lắng, Lý Ẩn lại lần nữa muốn tự sát.
Mà trong kế hoạch kia, Di Chân là một khâu quan trọng nhất.
"Di Chân, vô luận như thế nào, xin nhờ ngươi."
Thời điểm Lý Ẩn nói với Di Chân những lời này, nàng tự nhiên hiểu, Lý Ẩn đã ôm cách nghĩ tìm đường sống trong chỗ chết. Đương nhiên, cách nghĩ của Di Chân cũng giống thế.
Đã tiến vào nhà trọ, đương nhiên phải có loại giác ngộ này.
Di Chân không nói thêm gì, nàng trả lời Lý Ẩn chỉ đơn giản hai chữ.
"Nhất định."
Ngày 8 tháng 6. Đó là ngày bọn người Hoàng Phủ Hác, Chiến Thiên Lân chấp hành huyết tự. Đồng thời, trong ngày hôm đó Lý Ẩn đi tới nhà Di Chân. Lúc ấy vẫn chưa thu được tin tức nào về cầu Huyền Đăng.
Ngày hôm đó, Lý Ẩn đi tới tòa biệt thự Di Chân đang ở, mở cửa ra liền thấy nàng đang đọc bức thư Di Thiên lưu lại.
Nhìn thấy hắn đi đến, Di Chân vội vàng đứng lên, hỏi: "Học trưởng... Như thế nào? Còn chưa tra được cầu Huyền Đăng ở đâu sao?"
"Ân, " Lý Ẩn ứng tiếng: "Xem ra, chúng ta còn phải..."
Lý Ẩn vừa nói được phân nửa, lại chứng kiến trên vách tường có 1 cái bóng đột ngột hiện ra! Lý Ẩn và Di Chân lập tức nhìn lại, đó là cái bóng của người phụ nữ treo cổ tại động Thiên Sơn, nữ nhân kia bị dây thừng treo lên đung đưa như con lắc giữa không trung.
Lý Ẩn liền hiểu, bọn hắn bị Bồ Mỹ Linh ám toán! Bồ Mỹ Linh cố ý dẫn hai người vào trong động Thiên Sơn kia! Hắn không hề do dự nắm lấy tay Di Chân chạy ra khỏi cửa!
Kế tiếp, bọn hắn liền tiến vào trong 1 công trình kiến trúc cổ quái, hơn nữa ở đó, bọn hắn tìm thấy cầu Huyền Đăng cùng mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.
Đây là huyết tự tuyên bố năm 1982, có độ khó của huyết tự lần thứ 10.
Lúc ấy, Di Chân bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề rất quan trọng, nếu như bị nhốt ở đây quá bốn mươi tám tiếng đồng, Lý Ẩn sẽ khó giữ được tánh mạng! Bóng dáng nguyền rủa là tuyệt đối, chỉ có trong lúc chấp hành huyết tự mới bị hạn chế.
Trong nội tâm Lý Ẩn kỳ thật rất rõ ràng điểm này. Nhưng hắn không hi vọng Di Chân vì mình mà lo lắng suy nghĩ, vì vậy nói dối rằng mình có năng lực ngăn chặn nguyền rủa bóng dáng.
Đương nhiên, đây là lời nói dối, hơn nữa còn có trăm ngàn sơ hở. Lý Ẩn biết, dùng tài trí của Di Chân nhất định sẽ phát hiện lời này là giả dối, chỉ có thể lừa gạt được nhất thời. Dù sao, có lúc chưa hẳn nói thật đã là tốt.
Mà dựa theo mảnh nhật ký, bọn hắn nhanh chóng tìm được nhà hàng hồng sắc số 1, ở đó bọn hắn biết được, trong kiến trúc này chỉ có nhà hàng và nhà vệ sinh mới là nơi an toàn, kế tiếp phải tìm nhà vệ sinh số 2.
Căn cứ vào sở thuyết của Bồ Mỹ Linh, nếu như cứ ở trong này 1 giờ đồng hồ, bên ngoài sẽ xuất hiện quỷ hồn đứng ở cửa ra vào.
Lý Ẩn và Di Chân dùng cơm, phán đoán thời gian rồi nhanh chóng rời khỏi. Công trình kiến trúc này nhìn thế nào cũng thấy quá mức âm trầm đáng sợ, làm lòng người cảm thấy áp lực. Kế tiếp, lại tốn hơn nửa giờ đồng hồ mới tìm thấy nhà vệ sinh số 2.
Nhưng để người ta kinh ngạc đó là, ở nơi đó tìm được 1 thứ đồ vật kinh người.
Diện tích trong nhà vệ sinh tương đối lớn, bên cạnh bồn rửa mặt để đó 2 chiếc đèn lồng cũ nát. Bên cạch chiếc đèn lồng để 1 cái hộp.
Lý Ẩn và Di Chân đều lập tức đi qua mở hộp, nhìn thấy mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.
Nội dung trong mảnh nhật ký là: " Đã nhìn thấy đèn lồng chưa? Cái đèn lồng này tên là đèn dẫn đường. Các ngươi hiện tại lâm vào trong không gian này, là không gian nối liền tới không gian của ma vương. Bất quá không cần lo lắng, giữa không gian và không gian tồn tại rất nhiều không gian trọng điệp, kết cấu phức tạp giống như tổ ong, để xưng hô thuận tiện, liền gọi mấy không gian liên tiếp này là 'Địa ngục’ đi, về phần nó có phải địa ngục hay không ta không biết. Từ nơi của các ngươi tới ma vương vẫn tồn tại 1 khoảng cách. Bất quá bởi vì vậy, đối với hộ gia đình không thể ra ngoài vượt quá 48 tiếng đồng hộ thì phiền toái rồi. Cho nên, chỉ có thể sử dụng đèn dẫn đường, đèn dẫn đường làm sao ta tìm được các ngươi không cần phải hỏi, ta sẽ không nói đâu. Cầm lấy đèn dẫn đường sau đó đi tìm ngọn lửa. Ngọn lửa rải rác trong từng không gian địa ngục. Yên tâm, sẽ không phải rất khó tìm. Chỉ cần tiếp xúc với đèn dẫn đường là có thể nhìn thấy và chạm vào ngọn lửa. Nó là 1 ngọn lửa nhỏ giống như quỷ hỏa, phát ra 1 màu xám trắng. Một khi đốt đèn dẫn đường, chỉ cần suy nghĩ liền có thể từ địa ngục trở về thế giới hiện thực. Đèn dẫn đường này phi thường thuận tiện, bởi vì ngươi có thể lựa chọn khiến cho nó biến mất, hoặc xuất hiện, trong khoảng thời gian đó chỉ cần các ngươi suy nghĩ, sẽ xuất hiện 1 khe hở không gian nối liền giữa địa ngục và hiện thực. Như vậy, chỉ cần 48 tiếng đồng hồ vừa tới là có thể trở về. Một ngọn lửa có thể dễ dàng thiêu đốt trong vòng 24 giờ. Muốn cất giữ ngọn lửa rất đơn giản, đặt vào bất kỳ nơi nào trên cơ thể cũng được. Trong 24 giờ đồng hồ có thể dễ dàng qua lại giữa 2 thế giới, chỉ cần có lửa, đèn dẫn đường có thể sử dụng vô hạn. Ngọn lửa ở 1 vài không gian càng thâm trầm khủng bố sẽ càng nhiều. Điểm này cần phải nhớ kỹ, 1 khi ngọn lửa thiêu đốt hết, các ngươi sẽ bị cưỡng chế trở về không gian này."
Lý Ẩn và Di Chân đều mừng rỡ không thôi, đồng thời trong lòng Lý Ẩn cũng buông lỏng đi không ít.
Lập tức bọn hắn phát hiện, phía sau rèm che bồn tắm, có 10 ngọn lửa trắng trôi nổi lơ lửng, hai người nhanh chóng thu lấy cất kỹ.
Đáng nhắc tới chính là đèn dẫn đường trong huyết tự xác ướp cùng loại với đèn dẫn đường này nhưng tác dụng lại hoàn toàn bất đồng, nó chỉ dùng để cảm ứng vị trí của quỷ hồn, hơn nữa ngọn lửa chỉ có thể sử dụng trong 5 phút.
"Thực thần kỳ như vậy sao?" Lý Ẩn lộ ra thần sắc mong đợi, "Nói như vậy, tuyệt đối là công cụ bảo vệ tánh mạng trong thời khắc nguy hiểm! Đáng tiếc thời điểm chấp hành huyết tự bị hạn chế về địa điểm, không thể sử dụng."
Sau đó, Lý Ẩn thử thí nghiệm. Hắn cầm lấy ngọn lửa bỏ vào trong đèn lồng. Sau đó, thân thể hắn lập tức biến mất, tiếp theo xuất hiện trong biệt thự ở ngoại thành. Cái này làm Lý Ẩn rốt cục thở ra một hơi.
Kế tiếp, hắn nhắm mắt lại, suy nghĩ đèn dẫn đường biến mất, mở mắt ra thực sự không còn nhìn thấy nữa. Lại suy nghĩ nó hiện ra, quả nhiên nhìn thấy nó xuất hiện. Về sau Lý Ẩn thông qua từng bước thí nghiệm phát hiện, thời điểm đèn dẫn đường ở trong kẽ hở không gian, ngọn lửa vẫn sẽ thiêu đốt không đình chỉ. Trong hai mươi bốn giờ liền có thể dùng đèn dẫn đường tùy thời trở về.
Từ nay về sau, Lý Ẩn và Di Chân có thể sử dụng đèn dẫn đường đi qua lại giữa "Địa ngục" và thế giới thật. Trên thực tế, nếu không có đèn dẫn đường, không bàn tới vấn đề nguyền rủa bóng dáng, chỉ là vấn đề thực phẩm cũng phải đau đầu rồi. Nếu không Lý Ẩn và Di Chân lâm vào "Địa ngục" nửa năm, không có đồ ăn, bọn hắn sao có thể sống đến bây giờ.
Mà vấn đề ngọn lửa ngược lại không có phiền toái. Kế tiếp trong quá trình di chuyển bọn hắn phát hiện, càng là nơi đáng sợ, tần suất xuất hiện và số lượng ngọn lửa lại càng cao, hơn nữa cất giữ cũng rất thuận tiện, không cần nghĩ tới vấn đề đảm bảo chất lượng, cho dù ở trong nước cũng có thể thiêu đốt. Dựa vào đèn dẫn đường, chỉ cần không gặp vấn đề ngọn lửa cạn kiệt, thì 2 người cho dù có gặp phải quỷ hồn cũng tuyệt đối không chết.
Hơn nữa, cái này còn giải quyết được vấn đề lớn nhất trước mắt của Lý Ẩn. Hắn vốn ôm tư thái liều chết trở về nhà trọ, nhưng đã có đèn dẫn đường, coi như 1 mực ở lại trong nhà trọ, Tử Dạ giả nếu có hành vi bất lợi với hắn, hắn cũng có thể lập tức trở về "Địa ngục".
Bởi vậy, Lý Ẩn ở tại nhà trọ cùng Lý Ẩn ở "Địa ngục" đều là Lý Ẩn chân chính, cho tới nay, hắn vẫn dùng đèn dẫn đường để đi lại giữa 2 thế giới. Mà Lý Ẩn giả sau khi được sáng tạo ra vì không thể giết hộ gia đình, cho nên thời gian phần lớn đều ở trong lỗ đen, chỉ có lúc giết mẫu thân Lý Ẩn hắn mới lộ mặt, cùng với hiện tại đi ra liền bị Thượng Quan Miên nhìn thấu giết chết, thì chưa từng có người nào nhìn thấy hắn.
Đương nhiên, đèn dẫn đường cũng không phải vạn năng. Thời điểm chấp hành huyết tự, Lý Ẩn không thể nào sử dụng đèn dẫn đường. Nếu hắn rời khỏi địa điểm chấp hành huyết tự, nguyền rủa bóng dáng sẽ khởi động. Bất quá, tổng thể mà nói, có đèn dẫn đường, tánh mạng Lý Ẩn và Di Chân đã có bảo đảm rất lớn.
Về sau, căn cứ vào nhật ký chỉ dẫn, sau khi bị nhốt 1 tuần ( đương nhiên trong 1 tuần này cũng đã nhiều lần đi lại giữa "Địa ngục" và thế giới thật), rốt cục đi ra khỏi kiến trúc cổ quái kia liền nhìn thấy 1 nhà ga, ở đó, Lý Ẩn và Di Chân tìm thấy mảnh nhật ký kêu bọn hắn tiến về Dạ U cốc.
Vì vậy, kế tiếp chính là chờ đợi.
Di Chân xem xong mảnh nhật ký nói: "Phải chờ tới nửa đêm 0 giờ. Được rồi, chỉ có thể chờ đợi. Đã qua nhiều ngày như vậy vẫn chưa ra được khỏi đây. Bất quá, nếu không có mảnh giấy nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại, chúng ta không thể sống tới bây giờ ( những lời này tất nhiên ám chỉ việc lấy được đèn dẫn đường )."
Sau đó, nàng nhìn bóng dáng dưới chân Lý Ẩn: "Bóng dáng nguyền rủa..."
Mặc dù có đèn dẫn đường, thời gian đủ nhiều, bất quá bởi vì sợ hãi đối với ác linh nhà kho, Lý Ẩn thường xuyên ở trong thế giới "Địa ngục", thời điểm ở thế giới thật cũng không ở trong nhà trọ. Lúc này, khoảng cách tới lúc Lý Ẩn ly khai nhà trọ đã gần bốn mươi tám giờ, cho nên Di Chân mới nhắc nhở Lý Ẩn 1 chút.
"Ta nói rồi... Ngươi đừng lo lắng." Lý Ẩn ngược lại không vội, hắn dù sao cũng đã tính toán thời gian. Vô luận sợ hãi ác linh nhà kho như thế nào, hắn vẫn phải trở về nhà trọ.
" Ngọn lửa là vật bảo vệ tánh mạng của chúng ta" Lý Ẩn mở ra 1 chiếc hộp, cẩn thận kiểm tra số lượng ngọn lửa bên trong, nói với Di Chân: "Trước mắt tổng cộng còn 23 ngọn lửa, 2 chúng ta sử dụng mà nói, mỗi người có thể sử dụng trong 11 ngày. Kế tiếp phải tiếp tục đi tìm ngọn lửa, tận lực nghĩ biện pháp thu nhiều 1 chút, cũng không biết chúng ta phải ở trong này bao lâu."
Nói đến đây, Lý Ẩn nhìn ra ngoài cửa sổ xe: "Tốt rồi, Di Chân, thời gian sắp tới, ta phải trở về nhà trọ. Nếu có nguy hiểm, ngươi cũng lập tức đốt lửa mà trở về."
"Ân, ngươi cẩn thận chút, học trưởng, trở về nhà trọ xong phải lập tức đi ra, nhìn thấy Tử Dạ giả nhất định phải trấn định."
"Ta biết rồi. Ta sẽ tận sức trở lại ngay, Di Chân."
Sau đó Lý Ẩn trở về thế giới thật, tiến vào nhà trọ.
Khi đó, hắn cũng mới biết được có huyết tự mới ban bố, trong những người chấp hành còn có cả Tử Dạ giả!
Bất quá Lý Ẩn cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Tử Dạ chết rồi, đương nhiên sẽ không nhận được huyết tự chỉ thị. Sự thật là lúc ấy số hộ gia đình nhận được huyết tự là 12 người, đương nhiên không hề có Tử Dạ giả. Mà Tử Dạ giả đã đem 1 hộ gia đình nhận được huyết tự sát hại, sau đó giả mạo mình cũng là 1 trong những người đi chấp hành huyết tự. Hộ gia đình bị sát hại tên là Trương Anh, ở tại phòng 1708. Nàng sau khi bị ác linh nhà kho giết chết, giả trang thành bộ dáng tự vẫn.
Tất cả mọi người đều nghĩ là Trương Anh bị ảnh hưởng bởi bọn người Hoàng Phủ Hác đoàn diệt, sợ hãi cho nên mới tự sát. Trương anh trước khi chết đã xem xong huyết tự, nên huyết tự trong phòng nàng cũng đã biến mất. Ác linh nhà kho đem hạn ngạch mỗi tháng được giết 10 người dùng trên người nàng. Vì thế không có người nào hoài nghi, Tử Dạ căn bản không phải người cần đi chấp hành huyết tự.
Mà Lý Ẩn thông minh bực nào, hắn từ trong miệng hộ gia đình nghe được tin Trương Anh chết cùng ngày ban bố huyết tự, cũng đã hiểu rõ vấn đề. Huyết tự này, ai sống ai chết với hắn không có ý nghĩa, hắn căn bản không biết trong nhà trọ còn bao nhiêu hộ gia đình là nhân loại. Về phần cướp đoạt khế ước, hắn cũng không còn hứng thú, hắn từ trong bức tranh biết trước của Thâm Vũ nhìn thấy tràng cảnh ác linh nhà kho cầm được mảnh vỡ khế ước, đã như vầy có cướp đoạt nhiều mảnh vỡ hơn nữa cũng không có ý nghĩa. Chính vì vậy Lý Ẩn mới không noi theo bọn người Ngân Dạ thành lập liên minh. Đương nhiên, không thể tin tưởng hộ gia đình cũng là 1 lý do trọng yếu.
Mà khi đó, Lý Ẩn nhận được điện thoại của phụ thân thông báo tham gia tang lễ của mẫu thân. Lúc ấy, Lý Ẩn cơ hồ không cần nghĩ ngợi đã sinh ra trong đầu ý nghĩ mang tro cốt của mẫu thân đi! Hắn muốn lấy tro cốt của mẫu thân tự mình bái tế.
Kế tiếp, quan trọng nhất là lấy được mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại ở động Thiên Sơn tra ra được vị trí tiếp theo là cầu Huyền Đăng. Vô luận như thế nào, cái này chính là tia y vọng cuối cùng.
Căn cứ vào Lý Ẩn và Di Chân phân tích, Bồ Mỹ Linh với tư cách là người đã phong ấn ma vương (theo lời nói của Bồ Mỹ Linh), có lẽ thật sự có biện pháp ứng phó với huyết tự cấp ma vương. Một khi có thể làm được, Lý Ẩn sẽ đánh cuộc 1 keo, chấp nhận chấp hành huyết tự cấp ma vương, như vậy, trước mắt có kiếp nạn gì cũng được giải quyết. Chỉ có điều, trong hồ lô của Bồ Mỹ Linh đến cùng bán thuốc gì không ai biết được.
Đối với hộ gia đình trong nhà trọ, Lý Ẩn quan sát nhưng vẫn không thể đoán được ai là người ai là quỷ. Hắn căn bản chẳng biết nhà trọ tối đa chỉ có thể xuất hiện 2 con quỷ, không có khả năng nhiều hơn nữa. Vả lại hạn chế tương đối lớn, hạn ngạch mỗi tháng chỉ được giết 10 người, cứ vài ngày lại âm thầm giết 1 người, rất khó khiến cho hộ gia đình chú ý. Bởi mỗi ngày có rất nhiều hộ gia đình vì không chịu đựng được mà chạy ra bên ngoài tự sát. Ác linh nhà kho được phóng thích vào tháng 5, mà tháng 5 và tháng 6 bị hạn chế chỉ được phép giết 1 người, mà người bị giết đều là hộ gia đình mới, căn bản không có ai cảm thấy có gì bất ổn. Không chỉ như thế, trước khi bắt đầu huyết tự tổng thanh toán tháng 11, Lý Ẩn giả không thể ra tay giết người. Nhưng 1 khi đã tới tháng 11, lúc ấy tất cả các hộ gia đình sẽ chết hết trong vòng 1 ngày, một người cũng không lưu lại!
Bất quá có chuyện rất đáng nhắc tới. Chính là ác linh nhà kho đã từng 1 lần cứu Biện Tinh Thần một mạng. Đó là lần hắn và Tử Dạ tới học viện Kim Vực tìm kiếm manh mối trong huyết tự của Lý Ẩn (huyết tự nghiêm lang và tịch nguyệt), đương nhiên chuyện này là vì ác linh nhà kho căn cứ theo tính cách và tình cảm của Tử Dạ dành cho Lý Ẩn mới xảy ra. Mà Tinh Thần lại cùng đi theo nó. Kết quả, trong phòng hồ sơ gặp phải quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt. Nhưng về sau thẳng tới khi huyết tự chấm dứt quỷ hồn Vương Thiệu Kiệt vẫn không hiện ra. Biện Tinh Thần đối với chuyện này không tài nào giải thích nổi. Mà trên thực tế lý do rất đơn giản, bởi vì ác linh nhà kho ở ngay bên cạnh Biện Tinh Thần làm cho vong hồn Vương Thiệu Kiệt không thể tới gần! Nếu không, Biện Tinh Thần đã chết trước huyết tự ở Hồng Nguyệt trấn rồi.
Mặc dù đối với chuyện này không biết gì cả, nhưng sinh hoạt trong 1 nhà trọ quỷ dị, Lý Ẩn có thể nói phải dùng hết khí lực toàn thân để đè nén sợ hãi. Cũng may hắn phát hiện, nhà trọ đang áp chế Tử Dạ giả, để nó không cách nào đơn giản giết người. Hắn cũng không phải chưa từng có ý định đi khỏi nhà trọ, nhưng thứ nhất là sợ lộ ra sơ hở, thứ hai là sau 48 tiếng đồng hồ còn phải trở về 1 lần, căn bản không có ý nghĩa.
Di Chân cũng ngày đêm lo lắng cho an nguy của Lý Ẩn, nàng biết Lý Ẩn nói có đạo lý, thế nhưng để Lý Ẩn ở lại trong nhà trọ có quỷ, nàng không thể không lo lắng! Thế nhưng Lý Ẩn dường như lại cố ý làm thế, hắn dù sao cũng 1 lần thiếu chút nữa chết đi, giờ sống sót, đương nhiên phải quên mình liều mạng, xem xét mọi khả năng để tìm kiếm sinh cơ.
Mà trước khi tới tháng 6, Lý Ẩn và Di Chân rốt cục nghĩ ra được 1 kế hoạch, có khả năng tìm được đường sống trong chỗ chết. Chỉ có điều, cách làm đó lại càng thêm nguy hiểm, nhưng hiện tại đã không còn lựa chọn khác.
Hai người cân nhắc, sắp xếp tỉ mỉ từng chi tiết, yếu điểm, cuối cùng định ra thời gian thực hiện kế hoạch này. Đương nhiên kế hoạch này có quá nhiều nhân tố không biết, khả năng thành công không lớn.
Kế hoạch này chỉ là đem "Thập tử vô sinh" biến thành "Cửu tử nhất sinh" . Nhưng, cuối cùng vẫn là có 1 tia hy vọng.
Lý Ẩn vẫn như cũ có thời gian lại tới bên Di Chân, dù sao Di Chân là người duy nhất hắn có thể tin tưởng. Ngoài nàng, Lý Ẩn không nói với bất luận ai khác về chuyện này.
Di Chân cũng chú ý, Lý Ẩn thủy chung vẫn trầm mình trong bi thống, cú sốc lớn như vậy không phải ngày 1 ngày 2 liền có thể tiêu tan. Có lúc, nàng thực sự rất lo lắng, Lý Ẩn lại lần nữa muốn tự sát.
Mà trong kế hoạch kia, Di Chân là một khâu quan trọng nhất.
"Di Chân, vô luận như thế nào, xin nhờ ngươi."
Thời điểm Lý Ẩn nói với Di Chân những lời này, nàng tự nhiên hiểu, Lý Ẩn đã ôm cách nghĩ tìm đường sống trong chỗ chết. Đương nhiên, cách nghĩ của Di Chân cũng giống thế.
Đã tiến vào nhà trọ, đương nhiên phải có loại giác ngộ này.
Di Chân không nói thêm gì, nàng trả lời Lý Ẩn chỉ đơn giản hai chữ.
"Nhất định."
Ngày 8 tháng 6. Đó là ngày bọn người Hoàng Phủ Hác, Chiến Thiên Lân chấp hành huyết tự. Đồng thời, trong ngày hôm đó Lý Ẩn đi tới nhà Di Chân. Lúc ấy vẫn chưa thu được tin tức nào về cầu Huyền Đăng.
Ngày hôm đó, Lý Ẩn đi tới tòa biệt thự Di Chân đang ở, mở cửa ra liền thấy nàng đang đọc bức thư Di Thiên lưu lại.
Nhìn thấy hắn đi đến, Di Chân vội vàng đứng lên, hỏi: "Học trưởng... Như thế nào? Còn chưa tra được cầu Huyền Đăng ở đâu sao?"
"Ân, " Lý Ẩn ứng tiếng: "Xem ra, chúng ta còn phải..."
Lý Ẩn vừa nói được phân nửa, lại chứng kiến trên vách tường có 1 cái bóng đột ngột hiện ra! Lý Ẩn và Di Chân lập tức nhìn lại, đó là cái bóng của người phụ nữ treo cổ tại động Thiên Sơn, nữ nhân kia bị dây thừng treo lên đung đưa như con lắc giữa không trung.
Lý Ẩn liền hiểu, bọn hắn bị Bồ Mỹ Linh ám toán! Bồ Mỹ Linh cố ý dẫn hai người vào trong động Thiên Sơn kia! Hắn không hề do dự nắm lấy tay Di Chân chạy ra khỏi cửa!
Kế tiếp, bọn hắn liền tiến vào trong 1 công trình kiến trúc cổ quái, hơn nữa ở đó, bọn hắn tìm thấy cầu Huyền Đăng cùng mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.
Đây là huyết tự tuyên bố năm 1982, có độ khó của huyết tự lần thứ 10.
Lúc ấy, Di Chân bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề rất quan trọng, nếu như bị nhốt ở đây quá bốn mươi tám tiếng đồng, Lý Ẩn sẽ khó giữ được tánh mạng! Bóng dáng nguyền rủa là tuyệt đối, chỉ có trong lúc chấp hành huyết tự mới bị hạn chế.
Trong nội tâm Lý Ẩn kỳ thật rất rõ ràng điểm này. Nhưng hắn không hi vọng Di Chân vì mình mà lo lắng suy nghĩ, vì vậy nói dối rằng mình có năng lực ngăn chặn nguyền rủa bóng dáng.
Đương nhiên, đây là lời nói dối, hơn nữa còn có trăm ngàn sơ hở. Lý Ẩn biết, dùng tài trí của Di Chân nhất định sẽ phát hiện lời này là giả dối, chỉ có thể lừa gạt được nhất thời. Dù sao, có lúc chưa hẳn nói thật đã là tốt.
Mà dựa theo mảnh nhật ký, bọn hắn nhanh chóng tìm được nhà hàng hồng sắc số 1, ở đó bọn hắn biết được, trong kiến trúc này chỉ có nhà hàng và nhà vệ sinh mới là nơi an toàn, kế tiếp phải tìm nhà vệ sinh số 2.
Căn cứ vào sở thuyết của Bồ Mỹ Linh, nếu như cứ ở trong này 1 giờ đồng hồ, bên ngoài sẽ xuất hiện quỷ hồn đứng ở cửa ra vào.
Lý Ẩn và Di Chân dùng cơm, phán đoán thời gian rồi nhanh chóng rời khỏi. Công trình kiến trúc này nhìn thế nào cũng thấy quá mức âm trầm đáng sợ, làm lòng người cảm thấy áp lực. Kế tiếp, lại tốn hơn nửa giờ đồng hồ mới tìm thấy nhà vệ sinh số 2.
Nhưng để người ta kinh ngạc đó là, ở nơi đó tìm được 1 thứ đồ vật kinh người.
Diện tích trong nhà vệ sinh tương đối lớn, bên cạnh bồn rửa mặt để đó 2 chiếc đèn lồng cũ nát. Bên cạch chiếc đèn lồng để 1 cái hộp.
Lý Ẩn và Di Chân đều lập tức đi qua mở hộp, nhìn thấy mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.
Nội dung trong mảnh nhật ký là: " Đã nhìn thấy đèn lồng chưa? Cái đèn lồng này tên là đèn dẫn đường. Các ngươi hiện tại lâm vào trong không gian này, là không gian nối liền tới không gian của ma vương. Bất quá không cần lo lắng, giữa không gian và không gian tồn tại rất nhiều không gian trọng điệp, kết cấu phức tạp giống như tổ ong, để xưng hô thuận tiện, liền gọi mấy không gian liên tiếp này là 'Địa ngục’ đi, về phần nó có phải địa ngục hay không ta không biết. Từ nơi của các ngươi tới ma vương vẫn tồn tại 1 khoảng cách. Bất quá bởi vì vậy, đối với hộ gia đình không thể ra ngoài vượt quá 48 tiếng đồng hộ thì phiền toái rồi. Cho nên, chỉ có thể sử dụng đèn dẫn đường, đèn dẫn đường làm sao ta tìm được các ngươi không cần phải hỏi, ta sẽ không nói đâu. Cầm lấy đèn dẫn đường sau đó đi tìm ngọn lửa. Ngọn lửa rải rác trong từng không gian địa ngục. Yên tâm, sẽ không phải rất khó tìm. Chỉ cần tiếp xúc với đèn dẫn đường là có thể nhìn thấy và chạm vào ngọn lửa. Nó là 1 ngọn lửa nhỏ giống như quỷ hỏa, phát ra 1 màu xám trắng. Một khi đốt đèn dẫn đường, chỉ cần suy nghĩ liền có thể từ địa ngục trở về thế giới hiện thực. Đèn dẫn đường này phi thường thuận tiện, bởi vì ngươi có thể lựa chọn khiến cho nó biến mất, hoặc xuất hiện, trong khoảng thời gian đó chỉ cần các ngươi suy nghĩ, sẽ xuất hiện 1 khe hở không gian nối liền giữa địa ngục và hiện thực. Như vậy, chỉ cần 48 tiếng đồng hồ vừa tới là có thể trở về. Một ngọn lửa có thể dễ dàng thiêu đốt trong vòng 24 giờ. Muốn cất giữ ngọn lửa rất đơn giản, đặt vào bất kỳ nơi nào trên cơ thể cũng được. Trong 24 giờ đồng hồ có thể dễ dàng qua lại giữa 2 thế giới, chỉ cần có lửa, đèn dẫn đường có thể sử dụng vô hạn. Ngọn lửa ở 1 vài không gian càng thâm trầm khủng bố sẽ càng nhiều. Điểm này cần phải nhớ kỹ, 1 khi ngọn lửa thiêu đốt hết, các ngươi sẽ bị cưỡng chế trở về không gian này."
Lý Ẩn và Di Chân đều mừng rỡ không thôi, đồng thời trong lòng Lý Ẩn cũng buông lỏng đi không ít.
Lập tức bọn hắn phát hiện, phía sau rèm che bồn tắm, có 10 ngọn lửa trắng trôi nổi lơ lửng, hai người nhanh chóng thu lấy cất kỹ.
Đáng nhắc tới chính là đèn dẫn đường trong huyết tự xác ướp cùng loại với đèn dẫn đường này nhưng tác dụng lại hoàn toàn bất đồng, nó chỉ dùng để cảm ứng vị trí của quỷ hồn, hơn nữa ngọn lửa chỉ có thể sử dụng trong 5 phút.
"Thực thần kỳ như vậy sao?" Lý Ẩn lộ ra thần sắc mong đợi, "Nói như vậy, tuyệt đối là công cụ bảo vệ tánh mạng trong thời khắc nguy hiểm! Đáng tiếc thời điểm chấp hành huyết tự bị hạn chế về địa điểm, không thể sử dụng."
Sau đó, Lý Ẩn thử thí nghiệm. Hắn cầm lấy ngọn lửa bỏ vào trong đèn lồng. Sau đó, thân thể hắn lập tức biến mất, tiếp theo xuất hiện trong biệt thự ở ngoại thành. Cái này làm Lý Ẩn rốt cục thở ra một hơi.
Kế tiếp, hắn nhắm mắt lại, suy nghĩ đèn dẫn đường biến mất, mở mắt ra thực sự không còn nhìn thấy nữa. Lại suy nghĩ nó hiện ra, quả nhiên nhìn thấy nó xuất hiện. Về sau Lý Ẩn thông qua từng bước thí nghiệm phát hiện, thời điểm đèn dẫn đường ở trong kẽ hở không gian, ngọn lửa vẫn sẽ thiêu đốt không đình chỉ. Trong hai mươi bốn giờ liền có thể dùng đèn dẫn đường tùy thời trở về.
Từ nay về sau, Lý Ẩn và Di Chân có thể sử dụng đèn dẫn đường đi qua lại giữa "Địa ngục" và thế giới thật. Trên thực tế, nếu không có đèn dẫn đường, không bàn tới vấn đề nguyền rủa bóng dáng, chỉ là vấn đề thực phẩm cũng phải đau đầu rồi. Nếu không Lý Ẩn và Di Chân lâm vào "Địa ngục" nửa năm, không có đồ ăn, bọn hắn sao có thể sống đến bây giờ.
Mà vấn đề ngọn lửa ngược lại không có phiền toái. Kế tiếp trong quá trình di chuyển bọn hắn phát hiện, càng là nơi đáng sợ, tần suất xuất hiện và số lượng ngọn lửa lại càng cao, hơn nữa cất giữ cũng rất thuận tiện, không cần nghĩ tới vấn đề đảm bảo chất lượng, cho dù ở trong nước cũng có thể thiêu đốt. Dựa vào đèn dẫn đường, chỉ cần không gặp vấn đề ngọn lửa cạn kiệt, thì 2 người cho dù có gặp phải quỷ hồn cũng tuyệt đối không chết.
Hơn nữa, cái này còn giải quyết được vấn đề lớn nhất trước mắt của Lý Ẩn. Hắn vốn ôm tư thái liều chết trở về nhà trọ, nhưng đã có đèn dẫn đường, coi như 1 mực ở lại trong nhà trọ, Tử Dạ giả nếu có hành vi bất lợi với hắn, hắn cũng có thể lập tức trở về "Địa ngục".
Bởi vậy, Lý Ẩn ở tại nhà trọ cùng Lý Ẩn ở "Địa ngục" đều là Lý Ẩn chân chính, cho tới nay, hắn vẫn dùng đèn dẫn đường để đi lại giữa 2 thế giới. Mà Lý Ẩn giả sau khi được sáng tạo ra vì không thể giết hộ gia đình, cho nên thời gian phần lớn đều ở trong lỗ đen, chỉ có lúc giết mẫu thân Lý Ẩn hắn mới lộ mặt, cùng với hiện tại đi ra liền bị Thượng Quan Miên nhìn thấu giết chết, thì chưa từng có người nào nhìn thấy hắn.
Đương nhiên, đèn dẫn đường cũng không phải vạn năng. Thời điểm chấp hành huyết tự, Lý Ẩn không thể nào sử dụng đèn dẫn đường. Nếu hắn rời khỏi địa điểm chấp hành huyết tự, nguyền rủa bóng dáng sẽ khởi động. Bất quá, tổng thể mà nói, có đèn dẫn đường, tánh mạng Lý Ẩn và Di Chân đã có bảo đảm rất lớn.
Về sau, căn cứ vào nhật ký chỉ dẫn, sau khi bị nhốt 1 tuần ( đương nhiên trong 1 tuần này cũng đã nhiều lần đi lại giữa "Địa ngục" và thế giới thật), rốt cục đi ra khỏi kiến trúc cổ quái kia liền nhìn thấy 1 nhà ga, ở đó, Lý Ẩn và Di Chân tìm thấy mảnh nhật ký kêu bọn hắn tiến về Dạ U cốc.
Vì vậy, kế tiếp chính là chờ đợi.
Di Chân xem xong mảnh nhật ký nói: "Phải chờ tới nửa đêm 0 giờ. Được rồi, chỉ có thể chờ đợi. Đã qua nhiều ngày như vậy vẫn chưa ra được khỏi đây. Bất quá, nếu không có mảnh giấy nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại, chúng ta không thể sống tới bây giờ ( những lời này tất nhiên ám chỉ việc lấy được đèn dẫn đường )."
Sau đó, nàng nhìn bóng dáng dưới chân Lý Ẩn: "Bóng dáng nguyền rủa..."
Mặc dù có đèn dẫn đường, thời gian đủ nhiều, bất quá bởi vì sợ hãi đối với ác linh nhà kho, Lý Ẩn thường xuyên ở trong thế giới "Địa ngục", thời điểm ở thế giới thật cũng không ở trong nhà trọ. Lúc này, khoảng cách tới lúc Lý Ẩn ly khai nhà trọ đã gần bốn mươi tám giờ, cho nên Di Chân mới nhắc nhở Lý Ẩn 1 chút.
"Ta nói rồi... Ngươi đừng lo lắng." Lý Ẩn ngược lại không vội, hắn dù sao cũng đã tính toán thời gian. Vô luận sợ hãi ác linh nhà kho như thế nào, hắn vẫn phải trở về nhà trọ.
" Ngọn lửa là vật bảo vệ tánh mạng của chúng ta" Lý Ẩn mở ra 1 chiếc hộp, cẩn thận kiểm tra số lượng ngọn lửa bên trong, nói với Di Chân: "Trước mắt tổng cộng còn 23 ngọn lửa, 2 chúng ta sử dụng mà nói, mỗi người có thể sử dụng trong 11 ngày. Kế tiếp phải tiếp tục đi tìm ngọn lửa, tận lực nghĩ biện pháp thu nhiều 1 chút, cũng không biết chúng ta phải ở trong này bao lâu."
Nói đến đây, Lý Ẩn nhìn ra ngoài cửa sổ xe: "Tốt rồi, Di Chân, thời gian sắp tới, ta phải trở về nhà trọ. Nếu có nguy hiểm, ngươi cũng lập tức đốt lửa mà trở về."
"Ân, ngươi cẩn thận chút, học trưởng, trở về nhà trọ xong phải lập tức đi ra, nhìn thấy Tử Dạ giả nhất định phải trấn định."
"Ta biết rồi. Ta sẽ tận sức trở lại ngay, Di Chân."
Sau đó Lý Ẩn trở về thế giới thật, tiến vào nhà trọ.
Khi đó, hắn cũng mới biết được có huyết tự mới ban bố, trong những người chấp hành còn có cả Tử Dạ giả!
Bất quá Lý Ẩn cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Tử Dạ chết rồi, đương nhiên sẽ không nhận được huyết tự chỉ thị. Sự thật là lúc ấy số hộ gia đình nhận được huyết tự là 12 người, đương nhiên không hề có Tử Dạ giả. Mà Tử Dạ giả đã đem 1 hộ gia đình nhận được huyết tự sát hại, sau đó giả mạo mình cũng là 1 trong những người đi chấp hành huyết tự. Hộ gia đình bị sát hại tên là Trương Anh, ở tại phòng 1708. Nàng sau khi bị ác linh nhà kho giết chết, giả trang thành bộ dáng tự vẫn.
Tất cả mọi người đều nghĩ là Trương Anh bị ảnh hưởng bởi bọn người Hoàng Phủ Hác đoàn diệt, sợ hãi cho nên mới tự sát. Trương anh trước khi chết đã xem xong huyết tự, nên huyết tự trong phòng nàng cũng đã biến mất. Ác linh nhà kho đem hạn ngạch mỗi tháng được giết 10 người dùng trên người nàng. Vì thế không có người nào hoài nghi, Tử Dạ căn bản không phải người cần đi chấp hành huyết tự.
Mà Lý Ẩn thông minh bực nào, hắn từ trong miệng hộ gia đình nghe được tin Trương Anh chết cùng ngày ban bố huyết tự, cũng đã hiểu rõ vấn đề. Huyết tự này, ai sống ai chết với hắn không có ý nghĩa, hắn căn bản không biết trong nhà trọ còn bao nhiêu hộ gia đình là nhân loại. Về phần cướp đoạt khế ước, hắn cũng không còn hứng thú, hắn từ trong bức tranh biết trước của Thâm Vũ nhìn thấy tràng cảnh ác linh nhà kho cầm được mảnh vỡ khế ước, đã như vầy có cướp đoạt nhiều mảnh vỡ hơn nữa cũng không có ý nghĩa. Chính vì vậy Lý Ẩn mới không noi theo bọn người Ngân Dạ thành lập liên minh. Đương nhiên, không thể tin tưởng hộ gia đình cũng là 1 lý do trọng yếu.
Mà khi đó, Lý Ẩn nhận được điện thoại của phụ thân thông báo tham gia tang lễ của mẫu thân. Lúc ấy, Lý Ẩn cơ hồ không cần nghĩ ngợi đã sinh ra trong đầu ý nghĩ mang tro cốt của mẫu thân đi! Hắn muốn lấy tro cốt của mẫu thân tự mình bái tế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.