Quyển 17 - Chương 15: Di Chân quyết tâm
Hắc Sắc Hoả Chủng
08/04/2018
Di Chân vẫn ngồi trên chiếc Tuyết Phật Lai.
Nàng ẩn ẩn có 1 dự cảm bất hảo, đã chấp hành qua mười lần huyết tự chỉ thị, nàng tự nhiên hiểu rõ huyết tự chỉ thị có quá nhiều nhân tố không biết tồn tại. Mà nàng có thể vượt qua được 10 lần huyết tự đều dựa vào trí tuệ của nàng và Di Thiên, kết hợp với sức phán đoán và lực ứng biến của nàng.
Đương nhiên, nàng cũng gặp rất nhiều trường hợp nguy hiểm suýt chết. Có thể vượt qua được nhiều huyết tự như vậy không thể không nhắc tới nhân tố vận may.
"Thượng Quan tiểu thư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Di Chân nhớ lại thời điểm Lâm Slovenian động thủ, Thượng Quan Miên ngăn trở trước mặt nàng. Tuy bản thân nàng ta nói là muốn lợi dụng mình, nhưng trong hoàn cảnh đó Di Chân vẫn rất cảm động.
Tánh mạng của nàng yếu ớt như đèn cầy trước gió, nếu không thể cứu Di Thiên ra khỏi không gian hắc ám kia, kết quả cuối cùng của nàng ra sao nàng hoàn toàn có thể đoán được.
"Di Thiên..." Nàng bước xuống xe nhìn bầu trời tối đen lẩm bẩm: "Có lẽ tỷ phải tới bồi bạn với đệ rồi. Tỷ tỷ rất nhớ ngươi, có lẽ ngươi bây giờ đang rất sợ hãi ah? Ngươi biết hay không, học trưởng hắn đã có người yêu rồi, hơn nữa dáng vẻ hắn thoạt nhìn rất hạnh phúc."
Sau đó, nàng ngước mắt nhìn "Nguyệt Trúc hiên", quyết định tiến vào trong.
"Thượng Quan tiểu thư, ngươi đã cứu ta một lần, hiện tại để ta hồi báo ngươi."
Di Chân bước vào trong "Nguyệt trúc hiên", tuy rằng không biết Thượng Quan Miên ở nơi nào, nhưng nàng sẽ hết sức tìm kiếm.
"Huyết tự chỉ thị này tới trưa ngày mai sẽ chấm dứt, nói cách khác hiện tại có lẽ quỷ hồn vẫn bị hạn chế, Di Chân vừa đi vừa lầu bầu: "Bất quá cho dù hạn chế có lớn thì chúng ta cũng vẫn vô lực."
Di Chân đã tận mắt nhìn thấy rất nhiều hộ gia đình chết đi trong lúc chấp hành huyết tự. Nó là cơn ác mộng thế nào nàng phi thường hiểu, loại cảm giác thống khổ chôn mình trong hắc ám đối với bất luận người nào mà nói, đều là tuyệt vọng vô hạn.
Chính bởi vì thế, nàng càng không thể ngồi nhìn bỏ qua.
Lúc này, 2 mắt Di Chân phi thường thanh tịnh, phẳng lặng như mặt hồ, giống như nàng chưa bao giờ bị nhà trọ cướp đi tình yêu và nụ cười.
Nàng kỳ thật đã có thói quen đi lại trong bóng đêm, có thói quen đối mặt với khủng bố. cho nên thời điểm tiến vào Nguyệt Trúc hiên, dáng vẻ nàng rất thong dong.
Đầu tiên nàng nhìn xung quanh phỏng đoán lộ tuyến của Thượng Quan Miên. Nguyệt Trúc hiên này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, muốn trong thời gian ngắn tìm được Thượng Quan Miên cũng không phải chuyện đơn giản.
Di Chân vội vàng tìm kiếm khắp các căn phòng.
Cùng lúc đó, con ngươi huyết hồng đã dần trồi lên khỏi bức tranh thủy mặc, máu tươi tung tóe dưới chân Thượng Quan Miên. Tuy rằng Thượng Quan Miên lợi hại, nhưng nàng cũng không có cách nào chỉ trong chốc lát rời khỏi ảo cảnh!
Con mắt kia phun ra thật nhiều máu tươi, cuối cùng cả gian phòng bị 1 biển máu bao trùm!
Vì động tĩnh quá lớn làm Di Chân chú ý. Nàng phát hiện ở gần đấy trong 1 tòa lầu 2 tầng phát ra những tiếng vang kịch liệt. Vô số máu tươi từ trong cửa sổ tràn ra, rớt xuống nền đất, cảnh tượng vô cùng hút mắt!
Di Chân lập tức chạy tới bên dưới cửa sổ nhìn lên. Máu tươi vẫn từ bên trong không ngừng tuôn ra. Nàng vội vàng chạy vào bên trong!
Máu tươi theo kẽ hở, từ trên cầu thang và trần nhà rớt xuống, chỉ trong vài giây ngắn ngủi cả người Di Chân bị máu nhuộm đỉ. Nhưng nàng không quan tâm, trực tiếp chạy về phía cầu thang!
"Cố gắng chống đỡ, Thượng Quan tiểu thư!"
Di Chân nhẩy từng bước 1 lên cầu thang, máu bắn lên tung tóe theo từng bước chân nàng! Thời điểm lên tới lầu 2 nàng nhìn thấy 1 màn rất khủng bố…
Một nữ nhân toàn thân đều là máu đang ghé vào sau lưng Thượng Quan Miên, muốn kéo nàng ta vào bên trong bức tranh thủy mặc!
Di Chân tại thời khắc này cũng không có quá nhiều phản ứng, quỷ hồn còn đáng sợ hơn nàng cũng từng thấy không ít lần, thấy nhiều rồi thì chẳng còn chút cảm xúc rung động nào.
Nàng nhìn về phía bức tranh thủy mặc trên mặt đất, mơ hồ nhìn ra, trành cảnh bên trong chính là chỗ cầu thang nàng đang đứng!
"Thì ra là ở nơi này sao?"
Di Chân vọt mạnh tới trước mặt Thượng Quan Miên, nhanh chóng rút 1 thanh đao khác trên người nàng! Trong cả quá trình, quỷ hồn không hề ngăn cản.
"Thì ra là loại hình chỉ nhắm vào hộ gia đình sao?" Di Chân nhẹ nhàng cười cười: "Huyết tự có độ khó không cao. Tương đương với độ khó lần thứ 2 thứ 3 là cùng. Tốt, như vậy..."
Nàng quay đầu lại. Một tia sáng xẹt qua trong không khí. Từ trán của nữ quỷ trở xuống cằm xuất hiện 1 đường tơ máu, không nhiều lời, đầu nó nhanh chóng bị tẽ thành 2 nửa!
Càng nhiều máu tươi lại phun ra… nữ quỷ kia ngã trên mặt đất, sau đó biến thành 1 bãi mực!
"Chỉ là 1 bức họa mà thôi " Di Chân cầm đao, mỉm cười nhìn vũng mực kia nói: "Trình độ này mà muốn cho ta cảm thấy tuyệt vọng sao? Buồn cười."
Ước chừng khoảng hơn 10 phút đồng hồ sau, Thượng Quan Miên tỉnh lại. Nàng mở to mắt nhìn gian phòng tràn ngập vết máu, lại thấy Di Chân đang ngồi đối diện. Di chân tươi cười nói "Thượng Quan tiểu thư, đã không còn chuyện gì nữa. Nữ quỷ bên trong bức họa đã bị ta giết chết. Cây đao đó dùng khá tốt. Ah! Ngươi nên ngồi xuống nghỉ ngơi đi, còn 1 lúc nữa mới tới giờ trở về nhà trọ. "
Vừa dứt lời, Thượng Quan Miên lập tức cúi xuống nhặt lên bức tranh thủy mặc, đồng thời thu lại 1 cây trường đao. Trong tranh đã không còn nhìn thấy nữ quỷ kia nữa. "Đi thôi. Hiện tại phải rửa sạch vết máu và thay y phục trên ngươi."
"Ân." Di Chân đứng lên, đi theo sau lưng Thượng Quan Miên.
Ngày thứ hai, Lý Ẩn sớm đã tỉnh lại. Trên thực tế, hắn căn bản không ngủ được. Nhớ lại chuyện tối qua, nhìn Tử Dạ đang ngủ bên cạnh, hắn giúp nàng đắp lại cái chăn sau đó rời giường. Trong khoảng thời gian này, hắn Và Tử dạ sống cùng nhau, đương nhiên 2 người có chú ý biện pháp tránh thai, nếu không trong nhà trọ này mà có hài tử, đó thật sự là 1 chuyện bi kịch.
Mở cửa tủ lạnh, đồ ăn bên trong rất đầy đủ.
"Nấu cái gì được đây? Trứng gà tươi? Ăn nhiều lần lắm rồi. Bánh ngọt?"
Lúc này hắn nhớ lại trước đây từng làm bánh ngọt mời Tử Dạ ăn. Lúc đó hắn mới chỉ vượt qua lần huyết tự thứ tư, còn Tử Dạ là lần đầu tiên.
Lúc đó, bác sĩ Đường, Dương Lâm, Âu Dương Tinh bọn họ đều còn sống...
Bây giờ mới qua được bao lâu thời gian? Vì Tử Dạ bỏ qua 3 lượt huyết tự, đổi về lại càng nhiều tuyệt vọng hơn nữa, nhưng hắn không hề cảm thấy hối hận. Được lựa chọn lại lần nữa hắn vẫn sẽ làm như vậy.
Nhưng thời điểm khi gặp mặt Di Chân, hắn bỗng nhiên ý thức, bản thân mình cũng những người bạn ngày xưa thân thiết… giờ đã sinh hoạt trong 2 thế giới khác nhau.
Hắn nghĩ tới nếu lúc ấy hắn và Di Chân cùng ra nước ngoài tìm kiếm Di Thiên thì bây giờ… sẽ như thế nào đây? Như vậy hắn sẽ không tiến vào nhà trọ, đồng dạng cũng sẽ không gặp gỡ Tử Dạ. Có lẽ hắn sẽ sống 1 cuộc sống bình thường như bao người khác, vĩnh viễn không bao giờ phải đối đầu với những chuyện kinh khủng như thế này.
Thời điểm nhìn thấy Di Chân hắn phảng phất như thấy chính mình "Kiếp trước" . Mà bản thân mình "Kiếp này" đang ở trong nhà trọ khủng bố, chờ đợi lần lượt huyết tự sau đó rồi chết.
Không có cách nào kháng cự, cũng không có cách nào siêu thoát.
Nếu như không đi gặp Di Chân thì tốt rồi, nếu không đáp ứng nàng chuyện kia thì tốt rồi. Hiện tại tinh thần hắn sắp hỏng tới nơi. Còn sáu lần huyết tự nữa, tương lai sẽ phát sinh chuyện gì? Không ai biết được.
Lý Ẩn lấy trong tủ lạnh ra 1 chai nước, chầm chậm uống. Sau đó, hắn đóng tủ lạnh lại, bàn tay túm lấy tay nắm tủ gồng lên nổi đầy gân xanh, cuối cùng hắn hung hăng ném chai nước va đập vào sàn nhà!
"Hôm nay có nên đi gặp Di Chân hay không?"
Đi, hay không đi?
Lý Ẩn đột nhiên sinh ra một ý nghĩ. Nếu thật sự có người hoàn thành 10 lần huyết tự rời khỏi nhà trọ này thì sao? Nếu quả thật có người như vậy tồn tại, Lý Ẩn thật sự muốn đi gặp người ấy, người cuối cùng chiến thắng nguyền rủa.
Thật sự có người như vậy sao? Thực sự tồn tại người như vậy sao?
Giữa trưa, Thượng Quan Miên, An Tuyết Lệ và Khâu Phi Phàm về tới nhà trọ. Một khắc Thượng Quan Miên bước vào nhà trọ, cánh tay phải bị phế của nàng lập tức khôi phục.
Thời điểm tiến vào nhà trọ, nàng liếc nhìn An Tuyết Lệ, trong mắt không hề che giấu sát ý băng lãnh. Tỏ rõ ý rằng, cảnh cáo nàng ta không được phép nói ra sự xuất hiện của Di Chân. An Tuyết Lệ tự nhiên hiểu, lập tức gật đầu.
"Có 2 hộ gia đình mới thật sự còn sống trở về!"
Điều này làm phần đông những người mới tung tăng như chim sẻ! Tuy rằng vẫn chết mất 2 hộ gia đình mới, nhưng có 2 người trở về là tốt lắm rồi!
Lúc này mọi người đều đã biết Thượng Quan Miên là hạng nhân vật đáng sợ như thế nào. Cho nên mỗi nơi nàng đi tới, hàng người đều tự động mở ra 1 con đường, không ai dám tiếp cận nàng.
Lý Ẩn lại không có tâm tư để ý tới Thượng Quan Miên, nhìn thấy bọn họ trở về liền đứng lên đi ra ngoài. Dựa theo lời hẹn với Di Chân, hắn phải đem di vật của Di Thiên giao cho nàng.
"Anh đi đâu vậy? Lý Ẩn?" Tử Dạ ở phía sau hỏi: "Có cần em đi cùng không?"
"Không, không cần." Lý Ẩn lắc đầu nói: "Anh đi 1 mình là được rồi."
Sau đó, hắn đẩy cửa xoay, rời khỏi nhà trọ.
Nàng ẩn ẩn có 1 dự cảm bất hảo, đã chấp hành qua mười lần huyết tự chỉ thị, nàng tự nhiên hiểu rõ huyết tự chỉ thị có quá nhiều nhân tố không biết tồn tại. Mà nàng có thể vượt qua được 10 lần huyết tự đều dựa vào trí tuệ của nàng và Di Thiên, kết hợp với sức phán đoán và lực ứng biến của nàng.
Đương nhiên, nàng cũng gặp rất nhiều trường hợp nguy hiểm suýt chết. Có thể vượt qua được nhiều huyết tự như vậy không thể không nhắc tới nhân tố vận may.
"Thượng Quan tiểu thư có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Di Chân nhớ lại thời điểm Lâm Slovenian động thủ, Thượng Quan Miên ngăn trở trước mặt nàng. Tuy bản thân nàng ta nói là muốn lợi dụng mình, nhưng trong hoàn cảnh đó Di Chân vẫn rất cảm động.
Tánh mạng của nàng yếu ớt như đèn cầy trước gió, nếu không thể cứu Di Thiên ra khỏi không gian hắc ám kia, kết quả cuối cùng của nàng ra sao nàng hoàn toàn có thể đoán được.
"Di Thiên..." Nàng bước xuống xe nhìn bầu trời tối đen lẩm bẩm: "Có lẽ tỷ phải tới bồi bạn với đệ rồi. Tỷ tỷ rất nhớ ngươi, có lẽ ngươi bây giờ đang rất sợ hãi ah? Ngươi biết hay không, học trưởng hắn đã có người yêu rồi, hơn nữa dáng vẻ hắn thoạt nhìn rất hạnh phúc."
Sau đó, nàng ngước mắt nhìn "Nguyệt Trúc hiên", quyết định tiến vào trong.
"Thượng Quan tiểu thư, ngươi đã cứu ta một lần, hiện tại để ta hồi báo ngươi."
Di Chân bước vào trong "Nguyệt trúc hiên", tuy rằng không biết Thượng Quan Miên ở nơi nào, nhưng nàng sẽ hết sức tìm kiếm.
"Huyết tự chỉ thị này tới trưa ngày mai sẽ chấm dứt, nói cách khác hiện tại có lẽ quỷ hồn vẫn bị hạn chế, Di Chân vừa đi vừa lầu bầu: "Bất quá cho dù hạn chế có lớn thì chúng ta cũng vẫn vô lực."
Di Chân đã tận mắt nhìn thấy rất nhiều hộ gia đình chết đi trong lúc chấp hành huyết tự. Nó là cơn ác mộng thế nào nàng phi thường hiểu, loại cảm giác thống khổ chôn mình trong hắc ám đối với bất luận người nào mà nói, đều là tuyệt vọng vô hạn.
Chính bởi vì thế, nàng càng không thể ngồi nhìn bỏ qua.
Lúc này, 2 mắt Di Chân phi thường thanh tịnh, phẳng lặng như mặt hồ, giống như nàng chưa bao giờ bị nhà trọ cướp đi tình yêu và nụ cười.
Nàng kỳ thật đã có thói quen đi lại trong bóng đêm, có thói quen đối mặt với khủng bố. cho nên thời điểm tiến vào Nguyệt Trúc hiên, dáng vẻ nàng rất thong dong.
Đầu tiên nàng nhìn xung quanh phỏng đoán lộ tuyến của Thượng Quan Miên. Nguyệt Trúc hiên này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, muốn trong thời gian ngắn tìm được Thượng Quan Miên cũng không phải chuyện đơn giản.
Di Chân vội vàng tìm kiếm khắp các căn phòng.
Cùng lúc đó, con ngươi huyết hồng đã dần trồi lên khỏi bức tranh thủy mặc, máu tươi tung tóe dưới chân Thượng Quan Miên. Tuy rằng Thượng Quan Miên lợi hại, nhưng nàng cũng không có cách nào chỉ trong chốc lát rời khỏi ảo cảnh!
Con mắt kia phun ra thật nhiều máu tươi, cuối cùng cả gian phòng bị 1 biển máu bao trùm!
Vì động tĩnh quá lớn làm Di Chân chú ý. Nàng phát hiện ở gần đấy trong 1 tòa lầu 2 tầng phát ra những tiếng vang kịch liệt. Vô số máu tươi từ trong cửa sổ tràn ra, rớt xuống nền đất, cảnh tượng vô cùng hút mắt!
Di Chân lập tức chạy tới bên dưới cửa sổ nhìn lên. Máu tươi vẫn từ bên trong không ngừng tuôn ra. Nàng vội vàng chạy vào bên trong!
Máu tươi theo kẽ hở, từ trên cầu thang và trần nhà rớt xuống, chỉ trong vài giây ngắn ngủi cả người Di Chân bị máu nhuộm đỉ. Nhưng nàng không quan tâm, trực tiếp chạy về phía cầu thang!
"Cố gắng chống đỡ, Thượng Quan tiểu thư!"
Di Chân nhẩy từng bước 1 lên cầu thang, máu bắn lên tung tóe theo từng bước chân nàng! Thời điểm lên tới lầu 2 nàng nhìn thấy 1 màn rất khủng bố…
Một nữ nhân toàn thân đều là máu đang ghé vào sau lưng Thượng Quan Miên, muốn kéo nàng ta vào bên trong bức tranh thủy mặc!
Di Chân tại thời khắc này cũng không có quá nhiều phản ứng, quỷ hồn còn đáng sợ hơn nàng cũng từng thấy không ít lần, thấy nhiều rồi thì chẳng còn chút cảm xúc rung động nào.
Nàng nhìn về phía bức tranh thủy mặc trên mặt đất, mơ hồ nhìn ra, trành cảnh bên trong chính là chỗ cầu thang nàng đang đứng!
"Thì ra là ở nơi này sao?"
Di Chân vọt mạnh tới trước mặt Thượng Quan Miên, nhanh chóng rút 1 thanh đao khác trên người nàng! Trong cả quá trình, quỷ hồn không hề ngăn cản.
"Thì ra là loại hình chỉ nhắm vào hộ gia đình sao?" Di Chân nhẹ nhàng cười cười: "Huyết tự có độ khó không cao. Tương đương với độ khó lần thứ 2 thứ 3 là cùng. Tốt, như vậy..."
Nàng quay đầu lại. Một tia sáng xẹt qua trong không khí. Từ trán của nữ quỷ trở xuống cằm xuất hiện 1 đường tơ máu, không nhiều lời, đầu nó nhanh chóng bị tẽ thành 2 nửa!
Càng nhiều máu tươi lại phun ra… nữ quỷ kia ngã trên mặt đất, sau đó biến thành 1 bãi mực!
"Chỉ là 1 bức họa mà thôi " Di Chân cầm đao, mỉm cười nhìn vũng mực kia nói: "Trình độ này mà muốn cho ta cảm thấy tuyệt vọng sao? Buồn cười."
Ước chừng khoảng hơn 10 phút đồng hồ sau, Thượng Quan Miên tỉnh lại. Nàng mở to mắt nhìn gian phòng tràn ngập vết máu, lại thấy Di Chân đang ngồi đối diện. Di chân tươi cười nói "Thượng Quan tiểu thư, đã không còn chuyện gì nữa. Nữ quỷ bên trong bức họa đã bị ta giết chết. Cây đao đó dùng khá tốt. Ah! Ngươi nên ngồi xuống nghỉ ngơi đi, còn 1 lúc nữa mới tới giờ trở về nhà trọ. "
Vừa dứt lời, Thượng Quan Miên lập tức cúi xuống nhặt lên bức tranh thủy mặc, đồng thời thu lại 1 cây trường đao. Trong tranh đã không còn nhìn thấy nữ quỷ kia nữa. "Đi thôi. Hiện tại phải rửa sạch vết máu và thay y phục trên ngươi."
"Ân." Di Chân đứng lên, đi theo sau lưng Thượng Quan Miên.
Ngày thứ hai, Lý Ẩn sớm đã tỉnh lại. Trên thực tế, hắn căn bản không ngủ được. Nhớ lại chuyện tối qua, nhìn Tử Dạ đang ngủ bên cạnh, hắn giúp nàng đắp lại cái chăn sau đó rời giường. Trong khoảng thời gian này, hắn Và Tử dạ sống cùng nhau, đương nhiên 2 người có chú ý biện pháp tránh thai, nếu không trong nhà trọ này mà có hài tử, đó thật sự là 1 chuyện bi kịch.
Mở cửa tủ lạnh, đồ ăn bên trong rất đầy đủ.
"Nấu cái gì được đây? Trứng gà tươi? Ăn nhiều lần lắm rồi. Bánh ngọt?"
Lúc này hắn nhớ lại trước đây từng làm bánh ngọt mời Tử Dạ ăn. Lúc đó hắn mới chỉ vượt qua lần huyết tự thứ tư, còn Tử Dạ là lần đầu tiên.
Lúc đó, bác sĩ Đường, Dương Lâm, Âu Dương Tinh bọn họ đều còn sống...
Bây giờ mới qua được bao lâu thời gian? Vì Tử Dạ bỏ qua 3 lượt huyết tự, đổi về lại càng nhiều tuyệt vọng hơn nữa, nhưng hắn không hề cảm thấy hối hận. Được lựa chọn lại lần nữa hắn vẫn sẽ làm như vậy.
Nhưng thời điểm khi gặp mặt Di Chân, hắn bỗng nhiên ý thức, bản thân mình cũng những người bạn ngày xưa thân thiết… giờ đã sinh hoạt trong 2 thế giới khác nhau.
Hắn nghĩ tới nếu lúc ấy hắn và Di Chân cùng ra nước ngoài tìm kiếm Di Thiên thì bây giờ… sẽ như thế nào đây? Như vậy hắn sẽ không tiến vào nhà trọ, đồng dạng cũng sẽ không gặp gỡ Tử Dạ. Có lẽ hắn sẽ sống 1 cuộc sống bình thường như bao người khác, vĩnh viễn không bao giờ phải đối đầu với những chuyện kinh khủng như thế này.
Thời điểm nhìn thấy Di Chân hắn phảng phất như thấy chính mình "Kiếp trước" . Mà bản thân mình "Kiếp này" đang ở trong nhà trọ khủng bố, chờ đợi lần lượt huyết tự sau đó rồi chết.
Không có cách nào kháng cự, cũng không có cách nào siêu thoát.
Nếu như không đi gặp Di Chân thì tốt rồi, nếu không đáp ứng nàng chuyện kia thì tốt rồi. Hiện tại tinh thần hắn sắp hỏng tới nơi. Còn sáu lần huyết tự nữa, tương lai sẽ phát sinh chuyện gì? Không ai biết được.
Lý Ẩn lấy trong tủ lạnh ra 1 chai nước, chầm chậm uống. Sau đó, hắn đóng tủ lạnh lại, bàn tay túm lấy tay nắm tủ gồng lên nổi đầy gân xanh, cuối cùng hắn hung hăng ném chai nước va đập vào sàn nhà!
"Hôm nay có nên đi gặp Di Chân hay không?"
Đi, hay không đi?
Lý Ẩn đột nhiên sinh ra một ý nghĩ. Nếu thật sự có người hoàn thành 10 lần huyết tự rời khỏi nhà trọ này thì sao? Nếu quả thật có người như vậy tồn tại, Lý Ẩn thật sự muốn đi gặp người ấy, người cuối cùng chiến thắng nguyền rủa.
Thật sự có người như vậy sao? Thực sự tồn tại người như vậy sao?
Giữa trưa, Thượng Quan Miên, An Tuyết Lệ và Khâu Phi Phàm về tới nhà trọ. Một khắc Thượng Quan Miên bước vào nhà trọ, cánh tay phải bị phế của nàng lập tức khôi phục.
Thời điểm tiến vào nhà trọ, nàng liếc nhìn An Tuyết Lệ, trong mắt không hề che giấu sát ý băng lãnh. Tỏ rõ ý rằng, cảnh cáo nàng ta không được phép nói ra sự xuất hiện của Di Chân. An Tuyết Lệ tự nhiên hiểu, lập tức gật đầu.
"Có 2 hộ gia đình mới thật sự còn sống trở về!"
Điều này làm phần đông những người mới tung tăng như chim sẻ! Tuy rằng vẫn chết mất 2 hộ gia đình mới, nhưng có 2 người trở về là tốt lắm rồi!
Lúc này mọi người đều đã biết Thượng Quan Miên là hạng nhân vật đáng sợ như thế nào. Cho nên mỗi nơi nàng đi tới, hàng người đều tự động mở ra 1 con đường, không ai dám tiếp cận nàng.
Lý Ẩn lại không có tâm tư để ý tới Thượng Quan Miên, nhìn thấy bọn họ trở về liền đứng lên đi ra ngoài. Dựa theo lời hẹn với Di Chân, hắn phải đem di vật của Di Thiên giao cho nàng.
"Anh đi đâu vậy? Lý Ẩn?" Tử Dạ ở phía sau hỏi: "Có cần em đi cùng không?"
"Không, không cần." Lý Ẩn lắc đầu nói: "Anh đi 1 mình là được rồi."
Sau đó, hắn đẩy cửa xoay, rời khỏi nhà trọ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.