Nhà Trọ Địa Ngục

Quyển 27 - Chương 20: manh mối

Hắc Sắc Hoả Chủng

16/06/2018

Xe lửa rời khỏi đường hầm.

Thập Tam mở 2 mắt thật lớn nhìn về phía bàn tay lúc trước nắm lấy tay Tâm Luyến

Nhưng lại chứng kiến, trong lòng bàn tay mình xuất hiện 1 cái thủ ấn (dấu tay) đỏ tươi!

Nhưng mà bên người cũng không có người khác tồn tại. Chỉ là cái thủ ấn đỏ tươi kia chứng minh khi nãy hắn đã tiếp xúc với 1 vật không rõ!

Thập Tam thở phì phò, mồ hôi không ngừng tuôn ra, Tâm Luyến bên cạnh cũng lo lắng nhìn qua, nói: "Thập tam... Chẳng lẽ... Chẳng lẽ nói..." khuôn mặt tuyệt mỹ đủ để thiên địa mất sắc lúc này lại làm Thập Tam cảm giác từng đợt khủng bố.

"Y Thanh Thủy" hắn nhìn nữ nhân trước mắt, giống như có thể tưởng tượng ra nàng như thế nào đem những người kia giết hại tàn nhẫn, mặc vào áo bào đỏ, nhe răng cười vứt xác họ.

Nàng, là một cổ sư...

Giống như cha mẹ đồng dạng là cổ sư...

Thập Tam đặt tay lên vai Tâm Luyến, nói: "Bến tiếp theo chúng ta xuống xe! Không thể tiếp tục dừng lại ở đây nữa!"

Cũng may, xe lửa rất nhanh tới bến, ở 1 trấn gần thành phố X thì dừng lại. Đứng ở ga tàu nhìn xe lửa chậm dãi rời xa cùng với bầu trời đã trở nên tối đen, Thập Tam bỗng nhiên gầm hét: "Ta đã nói! Nàng không phải người giết các ngươi, nàng không phải Y Thanh Thủy! Không phải Y Thanh Thủy! Nàng là vị hôn thê của ta, nàng không phải cổ sư!"

Giống như mất đi lý trí, Thập Tam không ngừng gào thét như bị bệnh tâm thân. Tâm Luyến thì ôm lấy hắn từ sau lưng nói: "Đừng hô nữa Thập Tam, anh không đối phó được với bọn hắn đâu" Thập Tam lúc này muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời. Hắn liều mạng muốn cải biến nhưng lại không thể cải biến làm cảm giác vô lực tràn ngập trong lòng hắn.

Diệp Phù, Kim Hải Tâm, Triệu Tuyết những người này bị sát hại, bị Y Thanh Thủy dùng làm oan hồn để dưỡng cổ, giờ phút này hoàn toàn quấn lấy Tâm Luyến. Cứ tiếp tục như vậy, không biết sẽ biến thành bộ dáng gì nữa đây?

Những con quỷ kia cuối cùng sẽ giết chết Tâm Luyến sao? Hắn chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn Tâm Luyến mất đi sao?

Tâm Luyến còn sống. Hắn muốn nói với mỗi người bên người, nàng còn sống! Bản thân hắn quỳ gối trước linh đường của Tâm Luyến, nhìn "Di ảnh" của nàng, nhìn cha mẹ Tâm Luyến đau khổ, hắn muốn nói ra những lời này.

Nhưng không thể. Ở gần linh đường luôn luôn có cảnh sát mặc thường phục giám sát, thời khắc nhắc nhở hắn.

Hắn không thể để Tâm Luyến thật sự chết đi. Ai cũng không thể giết Tâm Luyến, cho dù là những Lệ Quỷ ác linh hắn không thể chống cự kia! Điểm này, hắn thủy chung tin tưởng vững chắc.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại di động phá vỡ bóng đêm yên tĩnh.

Hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra, người gọi điện là Lâm Trữ. Mà Thập Tam đối với Lâm Trữ cũng tương đối quen thuộc. Hắn là một trong bảy trí giả mới của nhà trọ, hơn nữa là người có vài phần năng lực. Nhưng khuyết điểm là làm việc nóng nảy cầu thành, không hiểu được ẩn nhẫn, tương đối thiếu cái nhìn đại cục.

Hắn nhận nghe điện thoại, thanh âm Lâm Trữ lập tức truyền đến: "Rốt cục thông rồi! Vừa rồi xảy ra chuyện gì a?" "Mới vừa rồi xe lửa đang qua đường hầm, cho nên...."

"Mặc kệ nhiều như vậy, có phải ngươi đã nói hạ cổ có thể cảm ứng sinh khí người khác? Như vậy, ngươi thử cảm thụ 1 chút, những hộ gia đình chúng ta, có ai không thể cảm ứng được sinh khí hay không? Chỉ cần có thể..."

"Không có khả năng đấy.



"À? Có ý tứ gì?"

"Ngươi có phải cho rằng có người trong chúng ta là quỷ giả trang phải không?"

"Đúng vậy, cho nên ta mới..." "Ta không có năng lực làm được điều này nữa rồi." Thập Tam cười khổ: "Từ sau khi trở thành hộ gia đình ta đã không có năng lực chủ động hạ cổ, hơn nữa cũng không thể cảm nhận sinh khí của người khác. Tuy không biết nguyên nhân là gì, nhưng ta không cách nào giúp ngươi được." Lâm Trữ trầm mặc thật lâu mới nói: "Ngươi cứ thử 1 chút xem? Tính là ta van ngươi đi." "Ta cơ hồ mỗi ngày đều thử, nhưng thực sự không được. Thời điểm ở Dạ Vũ minh ta đã thử hạ cổ, nhưng không lần nào thành công. Cuối cùng ta chỉ có thể cho rằng, nhà trọ sẽ chủ động đoạt đi dị năng lực của hộ gia đình. Nói cách khác, ta hiện tại chỉ là người bình thường không khác. Kỳ thật ngươi không nên nghĩ nhiều? Nếu như có năng lực như thế, ta đã sớm đi tìm phụ mẫu rồi, đâu chờ đến ngày hôm nay?"

Điều này qua thực như sấm giữa trời quang. Lâm Trữ chỉ có thể hậm hực nói: "Thực không còn biện pháp rồi. Ngươi cẩn thận một chút, đến thành phố x thì liên hệ với chúng tôi, nhưng là chúng tôi sẽ không nói cho ngươi biết địa điểm ở trọ, ngươi cũng không được đi tìm."

"Đã minh bạch."

Lâm Trữ cúp điện thoại, thở dài, rời khỏi WC tiến ra đại sảnh, lúc này những người khác đều đang đợi hắn. Hắn vẻ mặt áy náy nói: "Thật có lỗi, chúng ta đi thôi." Lý Ẩn là người thứ nhất mở điện thoại ra kiểm tra lại bản đồ thành phố X. Mà căn cứ địa chỉ lần trước mẹ Thập Tam gửi bưu kiện, tựa hồ hai người chỉ trú tạm thời mà thôi. Từ hai tháng trước, hai người đã trả phòng. Sau đó, không cách nào liên hệ với bọn họ được nữa.

Trước mắt, chỉ có đi tìm chủ thuê trọ cùng hàng xóm xung quanh nhà cha mẹ La Thập Tam thuê trú, hỏi thăm vài tình huống cụ thể mới đưa ra định đoạt tiếp theo. Bởi vì cha mẹ Thập Tam hành tung thường xuyên bất định như thế, cho là báo cảnh sát cũng không thể trợ giúp được gì.

"Chúng ta như vậy thực không khác mò kim đáy bể ah" Lâm Trữ giờ phút này vẻ mặt tái nhợt "Thời gian vừa đến, chúng ta còn phải trở về nhà trọ đấy. Không, cho dù trở lại bên trong nhà trọ chưa chắc đã an toàn..."

"Tình huống xấu nhất, liền đi chấp hành huyết tự cấp Ma Vương " Lý Ẩn phát biểu tỉnh táo tới khó tin nói: "Dù sao cũng là chết, đương nhiên phải tranh thủ một đường sinh cơ rồi."

"Nói đùa gì vậy ." Lúc này hộ gia đình gọi là Phàm Thanh Tú, mặt sắc biến đổi" "Lý Ẩn, mảnh vỡ khế ước còn chưa gom đủ! Dưới tình huống này chúng ta đi chấp hành huyết tự..." " Huyết tự cấp Ma Vương, cũng là huyết tự. Cũng không thể chưa thử đã buông tha rồi chứ?" Cuối cùng, đoàn người rời khỏi sân bay, xếp hàng chờ taxi bên ngoài, bắt đầu hướng về địa chỉ cách xa ngút ngàn mà đi. Lúc này tuy đang là đêm tối, nhưng phải tranh thủ thời gian, không phải lúc để sợ hãi.

Đây là một hồi chiến tranh không thể thua! Là hộ gia đình thi chạy cùng Tử thần!

Không bao lâu sau bọn hắn tới được chỗ nhà trọ ở khu trung tâm kia. Tòa nhà cao lớn này có 3 tầng cho thuê trọ hoàn toàn thuộc về 1 chủ thuê nhà, La Hưu cùng Hàn Cẩn ngày xưa ngụ ở tầng 17.

Không thể không nói, đây là một tòa nhà tương đối hiện đại, thuộc về khu dân cư đông đúc, tiền thuê mỗi tháng ba vạn, cũng không phải 1 con số nhỏ.

Mà bản thân chủ thuê nhà ở phòng 1601 tầng 16. Tuy hiện tại coi như tương đối trễ, bất quá dựa theo tập quán sinh hoạt người hiện đại, chắc có lẽ chưa ngủ sớm như vậy.

Đám người Lý Ẩn bước tới trước cửa phòng, nhấn chuông cửa. Không lâu sau cửa liền mở, người mở cửa là 1 nam tử trung niên, đại khái bốn mươi năm mươi tuổi, thoạt nhìn rất có khí chất.

Nam nhân trung niên nhìn thấy nhiều người đứng trước cửa ra vào như vậy liền nói: "Là Lý tiên sinh lúc trước đã gọi điện đến ah?" "Đúng vậy.” Lý Ẩn gật gật đầu nói: "Chính là ta." Nam nhân trung niên có chút kinh ngạc nhìn Lý Ẩn, Lý Ẩn người này chỉ là thanh niên hai mươi mấy tuổi, lại có nhiều tóc trắng tới vậy.

"Ta thực không ngờ ngươi mang theo nhiều người tới như vậy "

"Chuyện này đối với chúng tôi mà nói rất trọng yếu." Lý Ẩn biểu hiện sắc mặt với Thượng Quan Miên đứng sau lưng, nếu như tên nam nhân trung niên này không chịu phối hợp, Thượng Quan Miên có thể hành động.

Thượng Quan Miên lộ ra 1 tia hung mang, tay hơi nâng lên.

Có nàng ở đây, trong nội tâm hộ gia đình yên tâm không thôi, dù sao trên thế giới này người có thể chế ngự được Thượng Quan Miên, chỉ sợ đếm được trên đầu ngón tay!

"Cái này" sắc mặt do dự của chủ thuê nhà càng lúc càng nặng, dù sao đã muộn như vậy, trước mặt lại toàn người xa lạ, để bọn hắn tiến vào có chút không thỏa đáng.

Nhưng Lý Ẩn thực sự tinh tường, không có khả năng một mình hắn đến đây, dù sao, người hoài nghi hắn là ác linh nhà kho cũng không ít, làm sao có thể để hắn một mình hành động. Hộ gia đình phối hợp với nhau, tình báo cộng hưởng mới là phương pháp duy nhất trước mắt.



Mà giờ khắc này, giữa hộ gia đình cùng vị chủ thuê nhà này, còn cách một cái cửa chống trộm.

"Thật có lỗi" chủ thuê nhà từ chối: "Hôm nay quá muộn, hay là đợi đến ngày mai..." nháy mắt hắn nói ra những lời này, Thượng Quan Miên nhanh chóng duỗi tay, lập tức, bàn tay của nàng nện lên cánh cửa chống trộm, toàn bộ cánh cửa đen kịt vỡ vụn, mà nam nhân trung niên kia cũng bay ngược vào trong!

Nam nhân trung niên té trên mặt đất, chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, còn chưa kịp nhổ máu ra đã có 1 họng súng đặt lên trán hắn.

Hộ gia đình chen chúc mà vào, lập tức đóng cửa bên ngoài lại. Nhìn những mảnh vỡ cửa chống trộm trên sàn nhà, mỗi người đều tim đập chân run, cái này chẳng lẽ là chân khí trong tiểu thuyết võ hiệp.

"La Hưu cùng Hàn Cẩn ở nơi nào?" Thượng Quan Miên không một câu nói nhảm, trực tiếp mở chốt an toàn, diện mục vô cùng âm hàn "Sự kiên nhẫn của ta không nhiều lắm đâu.”

"Ta, ta không biết!" nam nhân trung niên sợ tới mức toàn thân phát run "Ta thật sự không biết, hai người bọn họ, hai tháng trước thanh toán tiền thuê nhà liền rời đi, ta cũng có hỏi qua, nhưng bọn hắn không trả lời sẽ tới nơi nào!" Lúc trước liên lạc qua điện thoại Lý Ẩn cũng hỏi qua vấn đề này. Chủ thuê nhà không biết kỳ thật rất bình thường.

"Hoàn toàn không có bất kỳ manh mối? Ta cho ngươi thời gian 30 giây nhớ lại, nếu như câu trả lời của ngươi vẫn là "Không biết" như vậy ta sẽ lập tức nổ súng!"

Thượng Quan Miên biểu lộ lãnh khốc, lúc này, trong nội tâm hộ gia đình kinh hãi, nàng sẽ không thực sự giết người chứ?

Cái này hoàn toàn có khả năng! Đối với Thượng Quan Miên mà nói, giết người cùng với ăn cơm uống nước không khác nhau, nam nhân trước mắt này tuy là người vô tội nhưng Thượng Quan Miên cũng không phải người tốt lành gì, chỉ sợ coi như 1 tiểu hài tử nàng vẫn có thể ra tay hạ sát!

"30, 29, hai mươi tám..."

Thượng Quan Miên đọc giây cực kỳ chính xác, cùng với kim giây trên đồng hồ không lệch chút nào! Dưới tình huống như vậy, tên chủ thuê nhà liên tục cầu xin tha thứ: "Nữ anh hùng, ta không biết ah, bọn hắn, bọn hắn không có nói với ta..."

Người chung quanh không ai dám lên tiếng khuyên can. Mấy ngày này, Thượng Quan Miên giết rất nhiều nhiều người..., nàng căn bản không để ý giết thêm 1 người.

"Hai mươi, mười chín, mười tám..."

"Ta, ta nhớ không ra ah, bọn hắn thực sự không có nói với ta!"

"17, 16..."

Nội tâm từng hộ gia đình đều giãy dụa, bọn họ cũng biết tên chủ nhà này hơn phân nửa sẽ bị giết, thế nhưng mà 1 câu cũng không dám nói giùm. Cho dù Lý Ẩn cũng không ngoại lệ.

"Mười, chín, tám, bảy..." Lúc này đã có người nhắm hai mắt lại. Mà ánh mắt Lý Ẩn thì gắt gao nhìn chằm chằm vào nam nhân trung niên kia, giờ phút này trên mặt hắn mồ hôi cùng nước mắt xen lẫn 1 chỗ, biểu lộ vì sợ hãi mà bắt đầu vặn vẹo, hạ thân thậm chí không thể khống chế.

"Sáu, năm, bốn, ba...." Lúc này Thượng Quan Miên đã bắt đầu di động ngón tay đặt lên cò súng, nam nhân trung niên biết rõ mình chết chắc rồi! Thế nhưng hắn thực sự nhớ không ra La Hưu cùng Hàn Cẩn lúc nào đã từng nói muốn đi đâu!

"Hai, một..."

Cơ hồ chữ "Một" vừa ra khỏi miệng, nam nhân trung niên rốt cục thốt ra: "Ta, ta nghĩ ra rồi, đừng giết ta, đừng giết ta! Ta nghĩ ra rồi!"

Thượng Quan Miên nâng súng lên nói: "Nếu như ngươi muốn kéo dài thời gian thì đừng có mơ. Ngươi cái gì cũng không nói được ta sẽ nổ súng." "Thời điểm 3 ngày trước khi bọn hắn rời đi, ta có qua phòng hắn nhìn thấy hắn đang nói chuyện trên QQ với người khác" ! .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Trọ Địa Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook