Nhấc Cả Thế Giới Đến Trước Mặt Em

Chương 62

Tưởng Mục Đồng

06/04/2021

Bạn gái tin đồn biến thành mợ út?

Còn có sự đảo ngược nào ấn tượng hơn thế này không?

Không có!!

Vốn dĩ Tề Tri Dật là một ngôi sao hàng đầu, đột nhiên vướng vào bê bối, tất nhiên sẽ nhận được sự quan tâm rất lớn, kết quả là chỉ trong nửa ngày cậu ấy đã đảo ngược được tình thế. Ngay cả những cư dân mạng đã quen với việc hóng hớt drama trên mạng cũng phải cảm thấy sốc.

“Tôi vốn dĩ còn đang cười đám fans của cậu ấy rằng có chị dâu mà không dám nhận, thật không ngờ người bị vả mặt lại là tôi.”

“Ban đầu tôi cũng cảm thấy đoạn video này khá thuyết phục.”

“Có thật là mợ út không? Sao tôi cảm thấy có hơi khó tin.”

“Thế mà có người vẫn cố đấm ăn xôi, Tề Tri Dật đã đăng ảnh cậu út mợ út lên Weibo rồi, lẽ nào cậu ấy lại dám nói phét cả chuyện này?”

Đây là đám fans phong trào của Tề Tri Dật.

“Ngại quá, đúng là mợ út của tôi. Bảo vệ cậu út và vợ út đẹp đôi nhất thế giới.”

“Call cho cậu út và mợ út đi, nếu cậu mợ của Dật tể chịu nghe máy thì tôi nhất định sẽ tin.”

“Đúng, đúng, ảnh của mợ út trên ins thật sự vừa xinh đẹp vừa khí chất, hơn nữa có cảm giác như một vị thiên kim tiểu thư vậy.”

Đây đều là fans hâm mộ của Tề Tri Dật, hiện tại bọn họ đã khinh không thèm tranh cãi với đám anti fans đang giãy chết kia nữa rồi.

Theo chân Tề Tri Dật, bọn họ đều đang đẩy cao khẩu hiệu của CP “Cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế gới”.

Nhưng so với mợ út trong đoạn video trước đó, thì vị cậu út mới xuất hiện này, rõ rang là cũng đang được thảo luận vô cùng sôi nổi. Mà hầu hết đều là kinh ngạc với nhan sắc kinh diễm đó.

“Gen của gia đình Tề Tri Dật cũng tốt quá rồi đó, nói thật tôi còn cảm thấy cậu của anh ấy đẹp trai hơn.”

“Wow, người chị em, tôi có cùng suy nghĩ với cậu, so với phong cách trẻ trung của Tề Tri Dật thì tôi mê cái phong cách lạnh lùng sương gió của cậu út hơn.”

“Hóa ra không phải chỉ có mình tôi cảm thấy cậu út đẹp trai, hơn nữa đây còn là một tấm ảnh tiện tay chụp lại đó.”

Trong giới giải trí rất nhiều fans hâm mộ thích thổi phồng độ hoàn mỹ của thần tượng nhà họ, điều này đã tạo ra một hiện tượng rằng người hâm mộ thường đem những tấm ảnh đã qua photoshop ra để khoe. Mà tấm ảnh này của Phó Cẩm Hành là do Tề Tri Dật chụp lại. Hơn nữa, anh lại vừa đánh Tennis xong, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, lộ ra vẻ phóng túng, cùng với khuôn mặt lạnh lùng và kiêu ngạo. Nhìn thế nào thì nhìn vẫn khiến người ta rung động.

Trước đây, thường có các hot search về chủ đề trai đẹp trong nhân gian. Bức ảnh này hôm nay quả thực rất đáng giá. Cho dù không phải là do Tề Tri Dật đăng lên thì nó cũng sẽ gây ra một cuộc bàn tán sôi nổi về nhan sắc.

Vốn dĩ, Diệp Lâm Tây do liên tục nhận được những cuộc gọi lạ và vô số tin nhắn quấy rối nên cô đã tắt luôn máy, nhưng vì vừa nhận được điện thoại của Phó Cẩm Hành, nên cô đã mở máy lên. May mắn là không có cuộc gọi số lạ nào nữa cả, chỉ có điều, tin nhắn đến vẫn liên tục tăng, mà cô cũng không mở ra xem.

Còn về Wechat, lại càng bùng nổ hơn.Ngay từ đầu, những tin nhắn đó đã đến không ngừng, rất nhiều người muốn hỏi dò tin tức, miệng thì luôn nói rằng chúng tôi đều tin tưởng cô, nhưng trong bụng lại hận không thể hóng hớt kịch hay ngay lập tức, vẫn là Diệp Lâm Tây chẳng thèm để ý tới bọn họ.

Tề Tri Dật cũng gửi cho cô rất nhiều tin nhắn Wechat. Lúc đầu còn gọi hẳn cuộc gọi video. Do cô tắt máy nên không nhận được cuộc gọi, sau đó cậu ấy lại gửi tin nhắn thoại đến.

Tề Tri Dật: “Chị Lâm Tây, chị đừng lo lắng quá, tôi sẽ làm rõ ngay lập tức. Xin lỗi chị, thực sự xin lỗi, vì đã làm liên lụy đến chị, vô cùng, vô cùng xin lỗi.”

Tề Tri Dật: “Chị Lâm Tây, có phải chị giận rồi không?”

Tề Tri Dật: “Mợ út, con đã thanh minh trên Weibo rồi, thay mặt tất cả những fans không hiểu chuyện gửi lời xin lỗi đến mợ út.”

Vỗ dĩ ngay từ đầu Diệp Lâm Tây đã không có ý trách móc cậu ấy, lúc này lại thấy bộ dạng tội lỗi của đứa trẻ này, cô liền cảm thấy rất đau lòng. Tâm lý của “Fans mẹ” lạ một lần nữa trỗi dậy.

He he he.

Dật tể của mẹ, mẹ không cho phép con khiêm tốn như vậy, cho dù là với mẹ cũng không được. Chàng thiếu niên của mẹ phải thật quang minh lỗi lạc. Tất cả đều là lỗi của đám Paparazzi.

Hơn nữa, lúc đó cậu ấy đến đón cô đều là vì Phó Cẩm Hành muốn cô vui, nếu như nhất định truy cứu trách nhiệm thì đều là do tên đàn ông chó kia, liên quan gì đến Dật tể nhà cô chứ?

Vì vậy Diệp Lâm Tây nhanh chóng nhắn tin lại cho Tề Tri Dật. Kết quả là cô vừa ấn vào nút tin nhắn thoại, chuẩn bị nói, thì đột nhiên trên màn hình xuất hiện cuộc gọi đến.

Diệp Dữ Thâm.

Diệp Lâm Tây không nhìn thấy cái tên này, suýt chút nữa thì quên mất trên đời này cô còn có một người anh trai.

Cô nhận điện thoại, trả lời với ngữ khí không tốt: “Lâm Đông.”

Vốn dĩ Diệp Dữ Thâm có một bụng lời muốn nói với cô, kết quả lại bị tiếng gọi kia chặn họng, một lúc sau, anh ấy thấp giọng nói: “Giận rồi à?”

Diệp Lâm Tây không ngờ anh ấy lại cảnh giác như vậy, nhất thời cái miệng nhỏ lại bắt đầu ca thán: “Cả thế giới đều biết em phải chịu ấm ức, đến người trong danh sách bạn bè trên Wechat đã 800 năm nay không thèm liên lạc với nhau cũng đã nhắn tin đến hỏi han tình hình, vậy mà anh trai em đến tận bây giờ mới gọi cho em, anh có còn là anh trai em không thế?”

“Cũng đúng, nếu không phải anh gọi đến cho em, thì em đã quên mất rằng mình còn có một ông anh trai đó.”

Bỗng dưng không đâu Diệp Dữ Thâm lại bị chụp mũ.

Diệp Lâm Tây: “Không phải anh định nói với em rằng anh đã đi đến cái nơi gì mà khỉ ho cò gáy, rừng sâu núi cao nên không có sóng điện thoại đó chứ?”

Điều này……

Diệp Dữ Thâm: “Quả thực là như vậy.”

Anh ấy nói: “Hôm nay anh đi chơi nhảy dù, nên lúc quay về mới biết việc này.”

“Em phải mách ba.” Diệp Lâm Tây không chút do dự nói: “Anh quên lần trước chơi nhảy dù đã sút thì toi mạng rồi à, thế mà vẫn còn dám chơi?”

Nhất thời Diệp Lâm Tây không thể để ý đến việc của bản thân mình nữa.

Diệp Dữ Thâm rất thích các môn thể thao mạo hiểm. Đừng nhìn vào vẻ anh ấy hiện tại ngoan ngoãn ở công ty chuẩn bị làm người kế vị mà hiểu lầm, chứ mấy năm trước đây thôi anh ấy ngổ ngáo đến mức cả thế giới sắp không hiểu nổi anh muốn cái gì nữa rồi, lên trời xuống biển, leo núi không đồ bảo hộ, nhảy dù ở độ cao tám nghìn mét. Cái gì nên chơi, cái gì không nên chơi ông anh này đều đã thử qua cả.

Nếu không phải vì lần trước xảy ra sự cố, suýt nữa khiến anh phải trả giá bằng cái mạng nhỏ này, thì có lẽ Diệp Dữ Thâm sẽ không bao giờ biết điểm dừng. Vì vậy, đối với những môn thể thao mạo hiểm đó của Diệp Dữ Thâm, Diệp Đống luôn kịch liệt phản đối.

Diệp Dữ Thâm thấp giọng nói: “Anh chỉ ngứa ngáy chân tay chút thôi mà, việc nhỏ nhặt này em không cần nói với ba đâu.”

Diệp Lâm Tây: “Không được, anh đã hứa với em rồi. Lời anh nói không được tính.”

Diệp Dữ Thâm định mở miệng nói vài câu dỗ dành cô, thì nghe thấy Diệp Lâm Tây nói: “Anh, anh đã hứa với em rồi, anh không được nuốt lời.”

Giọng nói của cô rất ủ rũ, khiến Diệp Dữ Thâm nhớ tới vụ tai nạn lần đó.

Lần đó, Diệp Dữ Thâm xảy ra sự cố, bị va đập đến mức cả người không thể cử động, thậm chí còn có nguy cơ bị liệt. Đến cả Thẩm Minh Hoan khi nghe được tin cũng lập tức bay về ở bên cạnh anh ấy. Còn Diệp Lâm Tây vốn vẫn luôn tranh cãi với anh trai, lúc đó lại chỉ ngoan ngoãn ngồi bên giường, nước mắt lưng tròng nhìn anh ấy. Cũng không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào anh. Vì sợ rằng chỉ cần cô khẽ chớp mắt thì anh trai cô sẽ biến mất hoàn toàn.

Nhất thời Diệp Dữ Thâm cũng mềm lòng, thấp giọng nói: “Hiện tại anh cũng biết em đang phải chịu thiệt thòi, em yên tâm, anh nhất định không để em chịu đựng nỗi ấm ức đó một cách oan uổng.”

Khi nãy, lúc nhìn thấy các dòng tin tức kia, anh ấy tức giận tới mức suýt thì ném bay cả điện thoại. Bỗng dưng một chậu nước bẩn hắt vào người Diệp Lâm Tây, cũng chẳng thèm nhìn xem cô mang họ gì.

  *

Sau khi nói chuyện điện thoại, Diệp Lâm Tây lại quay lại Wechat, mới nhớ ra mình chưa trả lời Tề Tri Dật, nên nhanh chóng gửi cho cậu ấy vài tin nhắn, chủ yếu là để trấn an. Dù sao thì Tề Tri Dật cũng là một nạn nhân, giống như cô.

Kết quả là lúc này trong nhóm chị em của cô đã có đến 99+ tin nhắn mới. Diệp Lâm Tây nhấp vào thì thấy bọn họ đang khen vẻ đẹp của Phó Cẩm Hành.

Cái tình huống quái quỷ gì thế này?

Sau khi Diệp Lâm Tây nhìn rõ tấm ảnh, mới hỏi: [Tấm ảnh này không phải tớ đã đăng lên trang cá nhân từ lâu rồi sao?】



Nhớ lúc đó, cô và Phó Cẩm Hành vẫn đang trong tình trạng một cặp vợ chồng trên danh nghĩa, cô bị Phó Cẩm Hành ép phải thể hiện tình cảm của mình.Vì vậy, cô có ấn tượng rất sâu sắc với tấm ảnh này, nhưng đã qua một thời gian dài như vậy bọn họ tại sao lại thảo luận về nó?

Khương Lập Hạ: [Bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới.】

Kha Đường: [Bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới + 1]

Diệp Lâm Tây: [Hai người dở chứng cái gì thế?】

Khương Lập Hạ: [Cậu chưa xem Weibo à?】

Khương Lập Hạ: [Trở thành cặp đôi quốc dân rồi mà đương sự vẫn còn chưa biết?】

Kha Đường: [Mợ út, cô nổi tiếng rồi.】

Kha Đường: [Tôi còn thấy có người đề cử cô vào danh sách của Siêu Họa* Weibo rồi đó.】

*Danh sách những ngôi sao nổi tiếng.

Diệp Lâm Tây nghĩ, mình chỉ mới tắt máy có vài tiếng đồng hồ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?

Weibo?

Đúng rồi, vừa rồi cô nghe Tề Tri Dật nói cậu ấy đã thanh minh trên Weibo. Sau khi cô mở máy, còn chưa kịp xem đã nhận được điện thoại của Diệp Dữ Thâm. Diệp Lâm Tây không để ý đến việc đáp lại tin nhắn, lập tức mở Weibo ra xem. Quả nhiên, cô thấy dòng hotsearch đã thay đổi.

# Tề Tri Dật làm sáng tỏ scandal #

Cô nhấp vào đường link thì thấy hiện lên Weibo của Tề Tri Dật, lúc này, bài đăng thanh minh đã đạt được mấy trăm nghìn lượt chia sẻ và hơn ba triệu lượt like. Với tốc độ chia sẻ và like như này thì thật sự có thể tính là cả nước đều đang “Ăn dưa” rồi.

Diệp Lâm Tây nhìn thấy hai bài đăng trên Weibo của Tề Tri Dật.

Bài đăng thanh minh đầu tiên.

Bài đăng số hai…

Có phải là đang thay cô và Phó Cẩm Hành thể hiện tình cảm không?

Chẳng trách nãy giờ Khương Lập Hạ cứ nói đi nói lại câu bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới.

Quả nhiên là điều mà chỉ A Dật có thể làm.

Ngay sau đó, Diệp Lâm Tây đã thoát khỏi dòng hotsearch, sao đó xem lại những tin tức phía dưới, mới phát hiện, không những tên mình bị gắn lên đó, mà ngay cả hatstag # Cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới # cũng đã xuất hiện luôn trên hót search rồi. Hơn nữa, còn nằm trong top10 tìm kiếm.

Sức nóng không hề nhỏ.

Diệp Lâm Tây không biết Phó Cẩm Hành – người vẫn đang ở Hong Kong đã nhìn thấy chúng chưa. Dù sao thì lúc này cô cũng đang có một cảm giác vừa xấu hổ lại vừa ngọt ngào.

Có đẹp đôi nhất không?

Diệp Lâm Tây không kìm được lòng, nhìn lại tấm ảnh kia một lần, nói ra thì khi đó bọn họ còn đang là một cặp vợ chồng hời hợt trên danh nghĩa, đặc biệt là cô, nụ cười đó hoàn toàn là giả. Nhưng nếu nhìn kỹ hơn một chút, sẽ thấy vai hai người đang chạm nhẹ vào nhau. Đến cả hướng nghiêng đầu cũng là nghiêng về đối phương. Toàn bộ tấm ảnh mang một hương vị vừa yên tĩnh lại vừa nhàn nhã. Diệp Lâm Tây ngắm nhìn bức ảnh, xem đi xem lại, điện thoại liền tuột khỏi lòng bàn tay, rồi ngủ quên lúc nào không biết.

Khi cô tỉnh lại, đã là sáng hôm sau.

Vốn dĩ Diệp Lâm Tây muốn vén chăn dậy để đi làm, nhưng khi cô cầm điện thoại lên, trên màn hình lại hiện rõ mồn một hôm nay là thứ bảy, vì vậy trong lòng chợt thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Hôm qua, cô và Giang Gia Kỳ đã cãi nhau một trận tại công ty, nên hôm nay không muốn đi làm, hơn nữa, bản thân mới xảy ra một loạt những tin tức nóng hổi như vậy, nếu đi làm ngay sẽ có cả đám người đứng sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ.

Tính cách của Diệp Lâm Tây luôn không chịu nổi thiệt thòi. Thà rằng lúc này cứ ở yên trong nhà, không đi đâu thì tốt hơn. Thật không nghĩ đến hôm nay lại là thứ bảy, không phải đi làm quả là may mắn.

Cô liếc nhìn ra bên ngoài, vừa cầm điện thoại lên, lại nghĩ đến những việc đau lòng hôm qua, nên nhất thời cảm thấy hiện tại chiếc điện thoại không đủ hấp dẫn nữa rồi. Trước đây, khi Khương Lập Hạ bị tấn công bởi các anh hùng bàn phím, lúc Diệp Lâm Tây an ủi cô ấy, đều sẽ nói rằng đừng quan tâm đến những lời công kích của bọn họ. Nhưng khi đến lượt cô, cho dù là vụ bê bối đã được làm sáng tỏ, nhưng trái tim vẫn như có gì đó như bị mắc kẹt bên trong, giống như một viên đá đột nhiên bị ném xuống sông, nước bắn lên tung tóe khắp nơi, một lúc sau đến cả những gợn sóng li ti cũng đã biến mất, dòng sông nhìn vào thì không thấy có gì thay đổi, nhưng không ai có thể nhìn ra những viên đá đó đã nằm im lặng dưới đáy sông, và chỉ có bản thân dòng sông mới nhận ra sự tồn tại của nó.

Mặc dù vết thương sẽ được thời gian từ từ chữa lành, nhưng nó sẽ không hoàn toàn biến mất và cuối cùng vẫn lưu lại vết sẹo.

Không lâu sau khi thức dậy, Diệp Lâm Tây bất ngờ nhận được sự quan tâm từ phía người lớn trong gia đình. Bậc tiền bối trong nhà thường sẽ phản ứng chậm hơn với những việc ồn ào trên mạng, vì vậy hôm nay mới biết tin là điều dễ hiểu.

Khi mẹ Nam Y gọi cho cô, đến giọng điệu của bà cũng thận trọng: “Lâm Tây, con vẫn ổn chứ?”

“Mẹ, con không sao.” Lâm Tây sợ bà nghĩ nhiều, còn cười hỏi: “Không phải mẹ cũng dùng Weibo đó chứ? Nếu không sao mẹ lại biết được tin này.”

Mẹ Nam Y nói: “Là mẹ của A Dật gọi cho mẹ, còn nói rất xin lỗi con, vì a Dật là người trong làng giải trí, nên thường xuyên bị theo dõi, chụp trộm, còn bị vu oan thành loại người này người kia.”

Đối với vấn đề này, phụ huynh luôn nghiêng về phía con cái họ.

Diệp Lâm Tây thoải mái nói: “Chị họ khách sáo quá rồi, đều là người một nhà, không cần nói những lời khách sao đó đâu ạ.”

Mẹ Nam Y nghe thấy giọng điệu không có vấn đề gì của Diệp Lâm Tây, lúc này mới thực sự cảm thấy có thể thở phào nhẹ nhõm.

Bà nói: “Thực ra, trước đây bên nhà Phó Tiệp cũng không đồng ý cho A Dật tham gia vào làng giải trí, dù sao thì là con trai mà, vào công ty giúp đỡ anh chị mới là việc nên làm, nhưng thằng bé A Dật lại thích ca hát nhảy nhót, đối với việc đó cũng rất giỏi giang, nên bọn họ cũng không muốn cản trở thằng bé, nhưng thật không ngờ thằng nhóc đó đã tạo dựng nên tên tuổi như ngày nay.”

Sau khi kết thúc cuộc điện thoại, Diệp Lâm Tây vẫn nằm yên trên giường. Cô đang tự hỏi tiếp theo mình sẽ làm gì, thì nhìn thấy lời nhắc nhở trong Wechat.

Kha Đường: [Lâm Tây, cô tìm đối tác Trịnh ở viện chúng ta, bảo anh ấy ra mặt gửi cho cô một lá thư tư vấn.】

Kha Đường: [Tôi nghe nói, mời vị này giải quyết kiện cáo mỗi giờ là năm nghìn tệ, đúng là đắt chết đi được.】

Khương Lập Hạ: [Hoa hồng nhỏ của chúng ta là đại gia, đừng nói là năm nghìn tệ, cho dù là năm mươi nghìn cũng không chê đắt.】

Diệp Lâm Tây: “???”

Họ đang nói về cái gì vậy, sao cô lại có cảm giác như thể bị cả thế giới bỏ rơi thế này?

Hóa ra là mười phút trước, Official weibo của B Vấn đột nhiên đăng một bức thư Luật sư.

Công ty Luật B Vấn Bắc An: [Trước những tin đồn sai lệch về cô Diệp Lâm Tây xuất hiện trên internet gần đây, đã có một số bộ phận người dùng internet dùng lời lẽ xúc phạm vu khống cô Diệp Lâm Tây, vì vậy công ty chúng tôi sẽ xác nhận làm rõ, chúng tôi cũng đã hoàn tất việc thu thập bằng chứng nội dung phát tán thông tin của các ID sau theo đúng quy định của pháp luật và sẽ khởi kiện ngay lập tức, nhằm truy cứu trách nhiệm về mặt pháp lý.】

Địa chỉ ID trong nội dung bài đăng của B Vấn chính là địa chỉ điên cuồng tung tin phỉ báng nhất của ngày hôm qua. Đặc biệt là ngay từ đầu địa chỉ ID đó đã nêu ra việc Diệp Lâm Tây đã kết hôn và nói Tề Tri Dật là tiểu tam, đối phương vì muốn trốn chạy tách nhiệm, nhưng đã sớm bị chụp lại ảnh màn hình lưu giữ chứng cứ.

Vốn dĩ thư Luật sư được gửi đến tất cả các ngôi sao trong làng giải trí, nhưng những trường hợp như thế này, dính líu đến kiện tụng, nếu không liên quan đến ai đó thì có thật sự gửi cũng là điều vô nghĩa.

Fans hâm mộ trên Weibo của B Vấn đại đa số đều là fans ảo, không có lượng truy cập thật, nhưng công ty cũng đã vì Diệp Lâm Tây đăng thư Luật sư, để cảnh cáo các tài khoản của đám anti fans của Tề Tri Dật. Vậy nên không cần gọi, những fans chân chính của Tề Tri Dật cũng tự nguyện đến đầu quân.

“@ Giải trí Thiên Hành (ID đăng tin đồn), hãy nhìn động thái của mợ út kìa, rồi nhìn lại bản thân đằng ấy giả chết cho đến tận bây giờ xem sao? Thư cảnh cáo của Luật sư đằng ấy đâu rồi?”

“Phất cờ reo hò vì mợ út tốt nhất thế giới, ai bắt nạt mợ út tôi sẽ đánh chết kẻ đó.”

“He he he, mợ út đúng là ngầu quá điiii, nói kiện là kiện.”

Ban đầu, bức tranh đẹp đẽ này còn có vẻ bình thường, cho đến khi một nhóm blogger chính thức vào cuộc.

Tập đoàn Thính Á: [Bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới.】

Khoa học Công nghệ Thịnh Á: [Bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới.]

Khoa học Công nghệ An Hàn: [Bảo vệ cậu út và mợ út đẹp đôi nhất thế giới.]



Tất cả đều là Blog chính thức hàng đầu của các doanh nghiệp. Khiến cho các fans hâm mộ hoàn toàn choáng váng.

Cho đến khi có người hỏi các tài khoản chính thức đó rằng có phải họ đăng nhầm hay không?

Tập đoàn Thịnh Á: [Không.】

Cư dân mạng: [Tại sao tài khoản của doanh nghiệp các anh lại có thể sử dụng mới mục đích riêng tư vậy? Lại còn có thể dùng tài khoản quy mô doanh nghiệp để hóng drama.】

Tập đoàn Thịnh Á: [Không phải hóng drama, mà là vì bảo vệ danh tiếng của chủ tịch và phu nhân của ngài ấy.】

Chủ tịch và phu nhân?

Cứ thế cho đến khi tất cả các tài khoản chính thức của Thịnh Á đều kết thúc lần “ra trận” này. Vốn dĩ Thịnh Á là một doanh nghiệp lớn và liên quan đến nhiều nghành nghề và các tài khoản nhỏ chính thức của họ cũng không phải là ít. Vì vậy, một đồn mười, mười đồn trăm.

“Đúng là đáng để nói, vị này thật sự là một đại mỹ nhân lắm tiền nhiều của, người thật việc thật, gia đình có điều kiện thì thôi khỏi bàn, mà lại còn được gả cho anh chồng có rất rất rất rất nhiều tiền nữa, đúng là cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối.”

“Vì vậy, chồng của cô ấy thật sự là chủ tịch của Thịnh Á?”

Rất nhanh sau đó có cuối cùng cũng tìm ra được một vị có đủ tiêu chuẩn nhất từ trong danh sách các vị trí cấp cao của Thịnh Á. Người kế vị tương lai của Thịnh Á, thiếu gia Phó Cẩm Hành.

“Mẹ kiếp, vậy là anh đẹp trai trong ảnh hôm qua không những đẹp chết người mà còn giàu nứt đố đổ vách?”

“Thì ra đây chính là vị tổng tài đẹp trai tài giỏi lắm tiền trong truyền thuyết.”

“Chờ một chút, rốt cuộc thì gia cảnh của Tề Tri Dật là thế nào chứ? Tại sao đột nhiên lại lòi ra một ông cậu út giàu có thế này?”

Ngay khi tất cả mọi người đang choáng vàng vì hóng drama, thì đột nhiên có một lực lượng blog chính thức khác hung hăng ra trận.

Tập đoàn Thái Nhuận: [Bảo vệ đại tiểu thư xinh đẹp, tốt bụng nhất thế giới.】

Bách hóa Thái Nhuận: [Bảo vệ đại tiểu thư xinh đẹp, tốt bụng nhất thế giới.】

Khi cư dân mạng thấy nhưng tài khoản chính thức của các doanh nghiệp lớn này vào cuộc, vốn dĩ trái tim mỏng manh yếu đuối đáng lẽ phải vô cùng choáng váng thì lúc này dường như đã thấy quen dần với điều đó, như thể cho dù hôm nay có xảy ra chuyện kinh thiên động địa nào nữa thì bọn họ cũng không hề ngạc nhiên.

Đương nhiên, cũng không thiếu người đặt câu hỏi với các tài khoản chính thức đó của tập đoàn Thái Nhuận.

Quần chúng hóng drama: [Xin hỏi Diệp Lâm Tây có liên quan gì với doanh nghiệp các anh?】

Tập đoàn Thái Nhuận: [Đại tiểu thư.】

Ba chữ ngắn gọn xúc tích, đủ khiến mọi người hiểu rõ ràng về drama mà mình đang hóng.

Về việc Diệp Lâm Tây tốt nghiệp tại trường Luật Harvad hay việc cô là một Luật sư, thì tất cả đều được xem là bình thường. Hơn nữa, lúc đầu các chị em trong nhóm còn đang thở dài vì phí mời Luật sư của B Vấn là năm nghìn tệ.

Sau khi những tài khoản chính thức này rút lui, thì không có bất kỳ động tĩnh nào. Diệp Lâm Tây đang chống tay lên cằm, nếu cô gửi bức ảnh chụp màn hình bây giờ vào nhóm thì liệu bọn họ có cho rằng cô đang khoe khoang tình cảm không?

Nhưng cô quả thực là kìm không nổi.

Cô đã làm đại tiểu thư hơn hai mươi năm nay, nhưng đây là lần đầu tiên được Mary Sue* như vậy.

*Mary Sue là tên chung cho bất kỳ nhân vật hư cấu nào tài giỏi hoặc hoàn hảo đến mức vô lý, ngay cả trong bối cảnh hư cấu. Mary Sue thường là hình ảnh được lý tưởng hóa hoặc hoàn mỹ của chính bản thân tác giả.

Thế nhưng điều này thật xứng đáng để khoe khoang. Vì vậy, Diệp Lâm Tây ngẫm nghĩ một lát, rồi gửi ảnh chụp màn hình vào nhóm.

Cuối cùng còn hỏi một câu: “Các cậu nói xem, những tài khoản chính thức này lên tiếng có phải do Phó Cẩm Hành chỉ thị không?”

Khương Lập Hạ: [Vốn dĩ tớ đã muốn ngậm miệng rồi, đây là cậu cố tình đập của nhà tớ để thể hiện tình cảm phải không?】

Kha Đường: [Không chịu nổi, không chịu nổi.】

Kha Đường: [Đều là người quen cả, nên hãy chân thành một chút, nếu muốn thể hiện tình cảm thì cứ thoải mái thẳng thắn mà thể hiện.】

Được rồi, cứ cho là cô đang thể hiện tình cảm đi.

  *

Nhưng chỉ trong một ngày, Diệp Lâm Tây đã ngồi trên một chuyến tàu siêu tốc đi từ địa ngục đến thiên đường, là một “Ngôi sao” nghiệp dư, bình thường ít xuất hiện trước truyền thông, nhưng cô cũng đã được trải nghiệm thế nào được gọi là người của công chúng. Cũng chính vì điều này mà cô nhận ra rằng, mình không hề thích cuộc sống như vậy.

Mặc dù bình thường khi đến tham dự các tuần lễ thời trang hay dự tiệc đều sẽ có giới truyền thông ở đó, tuy nhiên, sức ảnh hưởng của nó với cô đều là rất nhỏ. So sánh với màn drama quốc dân này thì hoàn toàn khác.

Diệp Lâm Tây ở nhà nhàn nhã không có việc gì làm, đến chiều lại ngủ bù thêm một giấc, khi tỉnh dậy đã thấy ánh hoàng hôn lọt qua tấm rèm chiếu vào phòng. Sau đó, cô nghe thấy bên ngoài vọng lại có tiếng nói. Cô nghĩ đó là dì Trịnh, vừa hay cô đang thấy khát nên dứt khoát gọi dì một tiếng.

Ai ngờ, cô vừa gọi xong thì giọng nói mơ hồ đó lại biến mất. Cô giật mình một cái, vốn dĩ vẫn đang đắm chìm trong cơn ngái ngủ, muốn nằm trên giường thêm một lúc, nhưng lúc này chỉ đành vén chăn đứng dậy chuẩn bị đi rót cho mình một ly nước.

Ngay lúc cô nhấc chăn lên thì cánh cửa phòng bị đẩy ra.

“A…” Cô vừa nói vừa quay đầu nhìn ra cửa.

Sau đó, âm thanh đột ngột biến mất khỏi môi.

Diệp Lâm Tây sững sờ nhìn người đang ông trước mặt đang từng bước từng bước đi tới gần cô, rồi cúi người gõ nhẹ lên trán cô: “Sao lại ngây ra thế?”

“Anh về khi nào.” Diệp Lâm Tây từ trên giường nhảy lên.

Chiếc giường mềm mại hơi lún xuống dưới động tác của cô, mà cô đã nghiêng người ngã vào vòng tay Phó Cẩm Hành.

Đúng lúc, anh cũng dang tay ôm chặt cô vào lòng, hương thơm nhẹ nhàng quen thuộc trên cơ thể cô thoang thoảng lưu lại trên chóp mũi anh.

Cô nhẹ nhàng quàng lấy cổ anh, rất lâu không cử động, cho đến khi một tiếng nấc rõ ràng vang lên.

Phó Cẩm Hành giật mình muốn kéo tay cô ra, nhưng hai tay cô lại càng ôm chặt lấy cổ anh, nhất quyết không buông. Dường như rất sợ anh nhìn thấy bản thân mình đang khóc.

Diệp Lâm Tây không biết nói sao, vào lúc cô lao vào vòng tay anh thì tất cả những ấm ức, bất lực, đau khổ của cô như đường ống thoát nước, đổ xô hết ra ngoài.

“Lâm Tây.” Phó Cẩm Hành thấp giọng gọi tên cô.

Diệp Lâm Tây có chút xấu hổ, cứng ngắc nói: “Đúng vậy, em đang khóc, vậy nên anh đừng có nhìn, xấu chết đi được.”

Giọng nói giả bộ khí thế của cô khiến Phó Cẩm Hành có chút thích thú. Cứ thế cho đến khi anh khẽ thở dài một hơi.

“Anh thật sự cảm thấy lúc em khóc rất xấu sao?” Đột nhiên Diệp Lâm Tây lại thả anh ra, dùng đôi mắt đen trong veo đang ngập nước của cô nhìn thẳng vào anh.

  “……”

Nét mặt Phó Cẩm Hành vô cùng bất lực, bởi vì anh vẫn chưa nói gì cả.

Tốt hay xấu đều là do cô nói hết.

Cho đến khi anh đưa tay khẽ lau những giọt nước mắt trên má cô, rồi ngước mắt lên nhìn cô lần nữa, giọng điệu có chút cưng chiều: “Không xấu.”

Diệp Lâm Tây vẫn nhìn anh chằm chằm.

Có vẻ như không hài lòng với câu trả lời lấy lệ của anh.

Cuối cùng anh lại tủm tỉm cười, khóe miệng khẽ cong lên: “Là tiên nữ đang rơi lệ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhấc Cả Thế Giới Đến Trước Mặt Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook