Chương 193
Lạc Lạc
06/05/2023
“Sao không ăn? Vẫn không thoải mái à?” Nhạc Cận Ninh gắp một cái cánh gà lên bỏ vào bát Niệm Ninh, hỏi.
“Em không đói.” Niệm Ninh miễn cưỡng cười nói.
Tần Tuyết Tùng nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Niệm Ninh, không biết nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, Cận Ninh, hôm nay cậu làm gì?”
“Mình à? Ở công ty thôi, còn làm gì được nữa?” Nhạc Cận Ninh nghi hoặc nhìn Tần Tuyết Tùng, hỏi: “Sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện này?”
Tần Tuyết Tùng lắc đầu: ‘Không có gì, chỉ là hôm nay lúc mình tới bệnh viện gặp bạn trùng hợp thấy cô Niệm cũng ở bệnh viện, mình còn đang định hỏi, cậu yêu thương cô ấy như vậy, sao lại không đi cùng cô ấy.”
Niệm Ninh không ngờ Tân Tuyết Tùng lại đột nhiên nói ra chuyện gặp cô ở bệnh viện, trong lòng liền vang lên tiếng “lộp bộp”.
Nhạc Cận Ninh nghe thấy thế, nhíu mày, quay đầu nhìn Niệm Ninh, hỏi: “Em tới bệnh viện làm gì?”
Tim Niệm Ninh đập càng ngày càng nhanh, cô không muốn để Nhạc Cận Ninh phát hiện ra sự khác thường của mình, thế là cô giả vờ như không có việc gì nói: “Em… Em không làm gì cả, chỉ là dạ dày hơi khó chịu, cho nên em đi lấy thuốc mà thôi.”
Nhạc Cận Ninh nhớ lại mấy hôm nay cô vẫn luôn nói chuyện viêm dạ dày, cũng không nghỉ ngờ chuyện tới bệnh viện lấy thuốc nên cũng không hỏi nhiều.
Thấy anh không còn nhíu lông mày nữa Niệm Ninh mới thở dài một cái.
Trong hoảng loạn và sợ hãi, cuối cùng cô cũng kết thúc bữa tối khó quên của mình. Đồng thời quả bom hẹn giờ Tần Tuyết Tùng sau khi ăn cơm xong cũng chịu rời đi. Cả ngày chạy ngược chạy xuôi, Niệm Ninh thật sự rất mệt, cô đi lên tâng chuẩn bị đi tắm.
Nhưng cô vừa thay quần áo xong, lại bị Nhạc Cận Ninh gọi lại: ‘Chờ một chút.”
“Sao thế? Anh có việc gì à?” Niệm Ninh nghi hoặc, không biết Nhạc Cận Ninh định làm gì.
Nhưng mà nhìn vào vẻ mặt âm trầm của Nhạc Cận Ninh, cô lại cảm thấy hoảng hốt.
Nhạc Cận Ninh đi tới trước mặt Niệm Ninh: “Em đang giấu anh chuyện gì đúng không?”
Một câu này khiến Niệm Ninh như rơi vào trong hầm băng: “Em không hiểu anh đang nói gì.”
Nhạc Cận Ninh có ý gì?
Chẳng lẽ trước khi cô trở về, Tần Tuyết Tùng đã nói cái gì với Nhạc Cận Ninh sao? Cho nên, Nhạc Cận Ninh đã biết được chuyện cô đang mang thai đứa con của người khác?
Anh sẽ làm gì với cô? Sẽ trừng phạt cô sao? Hay là muốn ly hôn với cô?
Hoặc là đuổi thẳng cô ra khỏi cửa? Các vấn đề liên tiếp xuất hiện trong đầu Niệm Ninh, khiến cô cứ bối rối không thôi.
Nhạc Cận Ninh nheo mắt lại, nguy hiểm nói: “Còn không chịu thừa nhận?”
Trong lúc nhất thời Niệm Ninh không biết nên giải thích thế nào cho phải, chỉ có thể đứng sững sờ ở nơi đó: WETil°M Nhạc Cận Ninh bước từng bước về phía trước, Niệm Ninh lại lui về sau từng bước, không để ý tới chiếc giường ngay đằng sau lưng. Kết quả là cô không cẩn thận mà đụng phải thành giường, nên ngã thẳng xuống giường, còn Nhạc Cận Ninh cũng đã dán sát tới gần…
“Em không đói.” Niệm Ninh miễn cưỡng cười nói.
Tần Tuyết Tùng nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Niệm Ninh, không biết nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, Cận Ninh, hôm nay cậu làm gì?”
“Mình à? Ở công ty thôi, còn làm gì được nữa?” Nhạc Cận Ninh nghi hoặc nhìn Tần Tuyết Tùng, hỏi: “Sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện này?”
Tần Tuyết Tùng lắc đầu: ‘Không có gì, chỉ là hôm nay lúc mình tới bệnh viện gặp bạn trùng hợp thấy cô Niệm cũng ở bệnh viện, mình còn đang định hỏi, cậu yêu thương cô ấy như vậy, sao lại không đi cùng cô ấy.”
Niệm Ninh không ngờ Tân Tuyết Tùng lại đột nhiên nói ra chuyện gặp cô ở bệnh viện, trong lòng liền vang lên tiếng “lộp bộp”.
Nhạc Cận Ninh nghe thấy thế, nhíu mày, quay đầu nhìn Niệm Ninh, hỏi: “Em tới bệnh viện làm gì?”
Tim Niệm Ninh đập càng ngày càng nhanh, cô không muốn để Nhạc Cận Ninh phát hiện ra sự khác thường của mình, thế là cô giả vờ như không có việc gì nói: “Em… Em không làm gì cả, chỉ là dạ dày hơi khó chịu, cho nên em đi lấy thuốc mà thôi.”
Nhạc Cận Ninh nhớ lại mấy hôm nay cô vẫn luôn nói chuyện viêm dạ dày, cũng không nghỉ ngờ chuyện tới bệnh viện lấy thuốc nên cũng không hỏi nhiều.
Thấy anh không còn nhíu lông mày nữa Niệm Ninh mới thở dài một cái.
Trong hoảng loạn và sợ hãi, cuối cùng cô cũng kết thúc bữa tối khó quên của mình. Đồng thời quả bom hẹn giờ Tần Tuyết Tùng sau khi ăn cơm xong cũng chịu rời đi. Cả ngày chạy ngược chạy xuôi, Niệm Ninh thật sự rất mệt, cô đi lên tâng chuẩn bị đi tắm.
Nhưng cô vừa thay quần áo xong, lại bị Nhạc Cận Ninh gọi lại: ‘Chờ một chút.”
“Sao thế? Anh có việc gì à?” Niệm Ninh nghi hoặc, không biết Nhạc Cận Ninh định làm gì.
Nhưng mà nhìn vào vẻ mặt âm trầm của Nhạc Cận Ninh, cô lại cảm thấy hoảng hốt.
Nhạc Cận Ninh đi tới trước mặt Niệm Ninh: “Em đang giấu anh chuyện gì đúng không?”
Một câu này khiến Niệm Ninh như rơi vào trong hầm băng: “Em không hiểu anh đang nói gì.”
Nhạc Cận Ninh có ý gì?
Chẳng lẽ trước khi cô trở về, Tần Tuyết Tùng đã nói cái gì với Nhạc Cận Ninh sao? Cho nên, Nhạc Cận Ninh đã biết được chuyện cô đang mang thai đứa con của người khác?
Anh sẽ làm gì với cô? Sẽ trừng phạt cô sao? Hay là muốn ly hôn với cô?
Hoặc là đuổi thẳng cô ra khỏi cửa? Các vấn đề liên tiếp xuất hiện trong đầu Niệm Ninh, khiến cô cứ bối rối không thôi.
Nhạc Cận Ninh nheo mắt lại, nguy hiểm nói: “Còn không chịu thừa nhận?”
Trong lúc nhất thời Niệm Ninh không biết nên giải thích thế nào cho phải, chỉ có thể đứng sững sờ ở nơi đó: WETil°M Nhạc Cận Ninh bước từng bước về phía trước, Niệm Ninh lại lui về sau từng bước, không để ý tới chiếc giường ngay đằng sau lưng. Kết quả là cô không cẩn thận mà đụng phải thành giường, nên ngã thẳng xuống giường, còn Nhạc Cận Ninh cũng đã dán sát tới gần…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.