Chương 61: Cuồng người yêu
Yên Đan
23/05/2023
Việc thay đổi ngoại hình đang tiếp tục diễn ra, Tiêu Châu nở nụ cười tươi
rói rồi ngồi xuống cạnh cô bạn thân để chờ đợi. Cô ấy lấy điện thoại ra
bấm bấm, gửi đi một tin nhắn với nội dung:
- Bọn tôi đang ở salon tóc, mọi chuyện rất suôn sẻ.
Người nhận được tin nhắn nở nụ cười, đứng sau chuyện này không ai khác ngoài Vĩ Luân. Mấy ngày trước anh đã gọi điện cho Tiêu Châu, muốn cô ấy giúp đỡ đưa Bạch Nhiễm trở về làm chính mình. Vĩ Luân còn hào phóng chuyển cho Tiêu Châu một số tiền lớn để cô ấy thay anh lo việc này.
Anh biết nếu đi cùng thì Bạch Nhiễm sẽ kiên quyết không chịu, hơn nữa anh cũng sợ cô từ chối vì ngại. Bạch Nhiễm luôn rõ ràng, thẳng thắn, dù yêu cũng chưa từng nghĩ sẽ tiêu tiền của bạn trai như tiền của mình. Lần trước sau khi biết chuyện anh đứng ra lo liệu toàn bộ chi phí phẫu thuật cho chị hai, cô đã bảo sẽ làm việc để trả dần cho anh, vậy nên chuyện này rất cần sự giúp đỡ của Tiêu Châu thì mới có thể hoàn thành được.
Vĩ Luân vui vẻ trả lời tin nhắn:
- Tốt lắm. Cám ơn cậu. Hôm nay phiền cậu chăm sóc bạn gái của tôi.
Câu trước câu sau Vĩ Luân liền tỏ rõ sự quan tâm đến người yêu. Dù hiện giờ anh và cô không ở cạnh nhau nhưng cô ấy vẫn xém nghẹt thở vì nghẹn cẩu lương. Thảo nào Bạch Nhiễm say mê Vĩ Luân đến thế, từ khi yêu anh thì mặt cô cứ như đóa hoa hồng nở rộ, luôn tươi tắn, ngập tràn hạnh phúc, bởi vì cô có một người bạn trai vô cùng ngọt ngào lại yêu thương cô hết mực.
- Tiêu Châu à, cậu khai thật đi, tại sao hôm nay cậu lại đột nhiên đưa mình đi thay đổi ngoại hình?
Thấy bạn thân nổi máu "thám tử", Tiêu Châu quay mặt nhìn cô, Bạch Nhiễm đang được các nhân viên thực hiện nối tóc, cảm giác có chút không quen.
- Người yêu à, chẳng phải mình đã nói rồi sao, mình muốn cậu được sống thật với bản thân, muốn cậu đi bên cạnh mình với dáng vẻ xinh đẹp nhất. Cậu cứ yên tâm tận hưởng trọn vẹn hôm nay, lát nữa cậu sẽ có một mái tóc tuyệt đẹp. Chúng ta cùng nhau chờ đón màn lột xác của cậu.
Nói rồi Tiêu Châu đưa tay vuốt vuốt tóc của mình, thoáng chốc suy nghĩ rồi cất lời:
- Mà tóc của mình dạo này khô xơ quá.
Cô ấy nhìn nhân viên rồi mỉm cười:
- Tôi muốn hấp dầu. À, nhân tiện nhuộm một màu tóc mới, thay đổi cho mới mẻ một chút.
Bạch Nhiễm không nhịn được trước vẻ ngây ngô nhẹ nhàng của bạn thân nên đã nở nụ cười. Tiêu Châu sung sướng ngồi tựa lưng vào ghế tận hưởng:
- Thấy cậu làm tóc nên mình cũng phải tân trang lại bản thân mới được. Hai chúng ta cùng làm đẹp thôi.
Cô nhắm mắt trong sự hồi hộp, Tiêu Châu say sưa nhìn cô vì thấy bạn thân rất khác lạ sau khi nối mái tóc dài thướt tha.
- Cậu đã sẵn sàng chưa? Một...hai...ba!
Đôi mắt to tròn khẽ mở, cô ngây người nhìn chính bản thân trong gương. Khoác trên mình chiếc đầm nữ tính, kiểu makeup nhẹ nhàng cùng mái tóc dài trông rất tự nhiên. Cô đã ao ước mình được sống với hình ảnh này từ lâu. Bàn tay thanh mảnh chạm vào mái tóc mới, ánh mắt cô hơi đọng lệ long lanh vì xúc động. Bên tai, những người nhân viên không ngừng khen cô xinh đẹp và rất phù hợp với mái tóc mới. Tiêu Châu chạm vào vai cô, lời nói nhỏ nhẹ:
- Giờ thì cậu đã trở lại là chính mình rồi. Bạch Nhiễm à, cậu thật sự rất xinh đẹp.
-----------------------------------
Dáng đi nhẹ nhàng thanh thoát, dẹp bỏ những bước chân cứng ngắt, hiên ngang theo kiểu cách đàn ông. Hôm nay, Bạch Nhiễm chính thức trở thành một cô tiểu thư xinh đẹp, đài cát. Mái tóc đen xoăn dài xõa ngang lưng càng tôn lên gương mặt kiều mị cùng nước da trắng mịn đáng ghen tị.
- Bạch Nhiễm, cậu xem bên kia có gian hàng làm móc khóa tự chọn kìa. Mình muốn thử.
Mỗi khi đi chơi cùng nhau cô luôn cảm thấy Tiêu Châu hệt như một đứa trẻ. Cô ấy tò mò với nhiều thứ xung quanh và rất thích khám phá.
- Được, chúng ta sang đó đi.
Phía trước siêu thị đang mở hội chợ nên có rất nhiều gian hàng bán đồ ăn, trang phục, quà lưu niệm,...Cô cùng Tiêu Châu ngồi vào ghế, sau khi nghe qua hướng dẫn thì cả hai bắt tay vào sáng tạo.
- Này, cậu muốn làm hình gì thế?
Bạch Nhiễm nở nụ cười dịu dàng, dường như đang nghĩ đến ai đó:
- Mình sẽ làm móc khóa hình máy bay.
Vừa nghe cô nói, Tiêu Châu có chút khó hiểu, cô ấy suy nghĩ đủ kiểu cũng không thể nghĩ ra.
- Sao lại là máy bay? Cậu thích máy bay từ khi nào vậy?
Vẻ mặt cô tràn ngập hạnh phúc mà đáp lời:
- Mình muốn tặng Vĩ Luân. Từ nhỏ anh ấy đã rất thích máy bay.
Nghe đến đây, Tiêu Châu lập tức hiểu ra vấn đề:
- À, vì vậy bên khi lớn cậu ấy đã quyết tâm trở thành phi công. Cậu đúng là cuồng bạn trai lắm rồi, đi chơi với mình mà không ngừng nghĩ về Mạch Vĩ Luân.
Tiêu Châu nói không sai, bây giờ cô không nỡ xa ạh, chỉ không gặp một chút thôi liền thấy nhớ. Ai bảo bạn trai của cô lại hoàn mỹ như vậy chứ.
Phía bàn bên kia, ánh mắt của ai đó đã bị Bạch Nhiễm thu hút, trên khóe môi của anh ấy nở nụ cười sung sướng. Sau thời gian tìm kiếm, cuối cùng người con gái trong mộng cũng đã xuất hiện...
- Bọn tôi đang ở salon tóc, mọi chuyện rất suôn sẻ.
Người nhận được tin nhắn nở nụ cười, đứng sau chuyện này không ai khác ngoài Vĩ Luân. Mấy ngày trước anh đã gọi điện cho Tiêu Châu, muốn cô ấy giúp đỡ đưa Bạch Nhiễm trở về làm chính mình. Vĩ Luân còn hào phóng chuyển cho Tiêu Châu một số tiền lớn để cô ấy thay anh lo việc này.
Anh biết nếu đi cùng thì Bạch Nhiễm sẽ kiên quyết không chịu, hơn nữa anh cũng sợ cô từ chối vì ngại. Bạch Nhiễm luôn rõ ràng, thẳng thắn, dù yêu cũng chưa từng nghĩ sẽ tiêu tiền của bạn trai như tiền của mình. Lần trước sau khi biết chuyện anh đứng ra lo liệu toàn bộ chi phí phẫu thuật cho chị hai, cô đã bảo sẽ làm việc để trả dần cho anh, vậy nên chuyện này rất cần sự giúp đỡ của Tiêu Châu thì mới có thể hoàn thành được.
Vĩ Luân vui vẻ trả lời tin nhắn:
- Tốt lắm. Cám ơn cậu. Hôm nay phiền cậu chăm sóc bạn gái của tôi.
Câu trước câu sau Vĩ Luân liền tỏ rõ sự quan tâm đến người yêu. Dù hiện giờ anh và cô không ở cạnh nhau nhưng cô ấy vẫn xém nghẹt thở vì nghẹn cẩu lương. Thảo nào Bạch Nhiễm say mê Vĩ Luân đến thế, từ khi yêu anh thì mặt cô cứ như đóa hoa hồng nở rộ, luôn tươi tắn, ngập tràn hạnh phúc, bởi vì cô có một người bạn trai vô cùng ngọt ngào lại yêu thương cô hết mực.
- Tiêu Châu à, cậu khai thật đi, tại sao hôm nay cậu lại đột nhiên đưa mình đi thay đổi ngoại hình?
Thấy bạn thân nổi máu "thám tử", Tiêu Châu quay mặt nhìn cô, Bạch Nhiễm đang được các nhân viên thực hiện nối tóc, cảm giác có chút không quen.
- Người yêu à, chẳng phải mình đã nói rồi sao, mình muốn cậu được sống thật với bản thân, muốn cậu đi bên cạnh mình với dáng vẻ xinh đẹp nhất. Cậu cứ yên tâm tận hưởng trọn vẹn hôm nay, lát nữa cậu sẽ có một mái tóc tuyệt đẹp. Chúng ta cùng nhau chờ đón màn lột xác của cậu.
Nói rồi Tiêu Châu đưa tay vuốt vuốt tóc của mình, thoáng chốc suy nghĩ rồi cất lời:
- Mà tóc của mình dạo này khô xơ quá.
Cô ấy nhìn nhân viên rồi mỉm cười:
- Tôi muốn hấp dầu. À, nhân tiện nhuộm một màu tóc mới, thay đổi cho mới mẻ một chút.
Bạch Nhiễm không nhịn được trước vẻ ngây ngô nhẹ nhàng của bạn thân nên đã nở nụ cười. Tiêu Châu sung sướng ngồi tựa lưng vào ghế tận hưởng:
- Thấy cậu làm tóc nên mình cũng phải tân trang lại bản thân mới được. Hai chúng ta cùng làm đẹp thôi.
Cô nhắm mắt trong sự hồi hộp, Tiêu Châu say sưa nhìn cô vì thấy bạn thân rất khác lạ sau khi nối mái tóc dài thướt tha.
- Cậu đã sẵn sàng chưa? Một...hai...ba!
Đôi mắt to tròn khẽ mở, cô ngây người nhìn chính bản thân trong gương. Khoác trên mình chiếc đầm nữ tính, kiểu makeup nhẹ nhàng cùng mái tóc dài trông rất tự nhiên. Cô đã ao ước mình được sống với hình ảnh này từ lâu. Bàn tay thanh mảnh chạm vào mái tóc mới, ánh mắt cô hơi đọng lệ long lanh vì xúc động. Bên tai, những người nhân viên không ngừng khen cô xinh đẹp và rất phù hợp với mái tóc mới. Tiêu Châu chạm vào vai cô, lời nói nhỏ nhẹ:
- Giờ thì cậu đã trở lại là chính mình rồi. Bạch Nhiễm à, cậu thật sự rất xinh đẹp.
-----------------------------------
Dáng đi nhẹ nhàng thanh thoát, dẹp bỏ những bước chân cứng ngắt, hiên ngang theo kiểu cách đàn ông. Hôm nay, Bạch Nhiễm chính thức trở thành một cô tiểu thư xinh đẹp, đài cát. Mái tóc đen xoăn dài xõa ngang lưng càng tôn lên gương mặt kiều mị cùng nước da trắng mịn đáng ghen tị.
- Bạch Nhiễm, cậu xem bên kia có gian hàng làm móc khóa tự chọn kìa. Mình muốn thử.
Mỗi khi đi chơi cùng nhau cô luôn cảm thấy Tiêu Châu hệt như một đứa trẻ. Cô ấy tò mò với nhiều thứ xung quanh và rất thích khám phá.
- Được, chúng ta sang đó đi.
Phía trước siêu thị đang mở hội chợ nên có rất nhiều gian hàng bán đồ ăn, trang phục, quà lưu niệm,...Cô cùng Tiêu Châu ngồi vào ghế, sau khi nghe qua hướng dẫn thì cả hai bắt tay vào sáng tạo.
- Này, cậu muốn làm hình gì thế?
Bạch Nhiễm nở nụ cười dịu dàng, dường như đang nghĩ đến ai đó:
- Mình sẽ làm móc khóa hình máy bay.
Vừa nghe cô nói, Tiêu Châu có chút khó hiểu, cô ấy suy nghĩ đủ kiểu cũng không thể nghĩ ra.
- Sao lại là máy bay? Cậu thích máy bay từ khi nào vậy?
Vẻ mặt cô tràn ngập hạnh phúc mà đáp lời:
- Mình muốn tặng Vĩ Luân. Từ nhỏ anh ấy đã rất thích máy bay.
Nghe đến đây, Tiêu Châu lập tức hiểu ra vấn đề:
- À, vì vậy bên khi lớn cậu ấy đã quyết tâm trở thành phi công. Cậu đúng là cuồng bạn trai lắm rồi, đi chơi với mình mà không ngừng nghĩ về Mạch Vĩ Luân.
Tiêu Châu nói không sai, bây giờ cô không nỡ xa ạh, chỉ không gặp một chút thôi liền thấy nhớ. Ai bảo bạn trai của cô lại hoàn mỹ như vậy chứ.
Phía bàn bên kia, ánh mắt của ai đó đã bị Bạch Nhiễm thu hút, trên khóe môi của anh ấy nở nụ cười sung sướng. Sau thời gian tìm kiếm, cuối cùng người con gái trong mộng cũng đã xuất hiện...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.