Chương 5: Đánh Ghen - Thú Vị Thật
Vin Siêu Nhân
25/12/2015
Mark bỏ đi, Sarah mải nhìn theo phía Mark mà không để ý có một ánh mắt nhìn mình chằm chằm. Vic không hiểu trong đầu mình đang nghĩ gì mà nhìn Sarah có vẻ thích Mark như vậy khiến Vic buồn chán.
Mọi người giải tán, hai cô gái ngỏ ý đưa ba người kia về nhưng họ từ chối, nói rằng sẽ tự đi xe bus. Sam cũng không nói gì và kéo Sarah về. Sam lái xe, Sarah ngồi ghế sau im lặng nhìn ra cửa kính suy nghĩ mông lung. Sam hơi khó hiểu không biết Sarah có tâm trạng gì mà nhỏ buồn thế kia.
Thỉnh thoảng, Sarah thở dài thườn thượt, Sam hỏi mà nhỏ không cả muốn trả lời.
Ở một con đường khác, Vic là người lái xe, ngồi phía sau là Mark với bộ mặt lạnh như tiền còn Key thì vừa nghe nhạc vừa ngân nga theo. Vic đeo tai nghe, chìm đắm trong bản ballad buồn, ánh mắt lu mờ nhìn về phía trước như đang ngủ gật.
Kít..ttttttt
Chiếc xe đối diện thắng gấp, Vic cũng vội vàng thắng xe lại. Đầu xe này đâm vào đầu xe kia khiến cả xe hai đều xước xát nhưng không gây thương tích về người.
Key đang cầm điện thoại mà bất ngờ rơi xuống ghế, tất cả bị đẩy người về phía trước
-Vic, cậu chú ý đi đâu vậy? – Key mở cửa xe bước xuống, Mark và Key biết lỗi này là của Vic vì cậu ta vượt đèn đỏ
Vic ngồi im lặng trên xe, không nói gì hết. Mark giải quyết xong mọi chuyện, đền tiền cho người ta rồi tự động vào vị trí lái và đẩy Vic Sang bên cạnh. Vic ngoan ngoãn dịch sang.
-Cậu bị sao? – Mark khe khẽ lên tiếng
-Hơi buồn ngủ chút , giờ tỉnh rồi – Vic cười. Thật ra có gì đó đang hoành hành trong tim Vic, một chút yêu thương, chỉ một chút thôi…
-Ô, kia chẳng phải Alice sao, sao lại đi cùng Jonathan nhỉ? – Cả xe đang im lặng, bỗng Key nhìn ra cửa ô tô và nói. Nhanh như cắt, Vic cũng tò mò mà ngó đầu ra khỏi xe nhưng chẳng thấy gì.
-Cậu bị hoa mắt à? – Vic thụt đầu vào và nói
-Hay là thế, nhìn giống thật – Key lẩm bẩm, Mark chỉ tập trung lái xe mà không lên tiếng. Sắc mặt lạnh tanh. Hắn không thể nghĩ Alice lại có quan hệ gì đó với Jonathan được.
Xe đi qua một trung tâm thương mại đang ồn ào náo nhiệt, tiếng loa oang oang báo hàng giảm giá, hàng mới nhập thêm, thu hút rất đông đảo người đến mua. Vic ngó mặt ra, thấy vui vui liền kêu Mark lái xe vào trong đó xem thế nào.
- Không quan tâm - Key phũ
Trong ba người, chỉ có Vic là thích ồn ào náo nhiệt kể cả sáng lẫn đêm, còn Mark và Key chỉ thích náo nhiệt vào buổi tối nên cả hai đều lắc đầu bảo Vic thích thì vào một mình.
Vic năn nỉ mãi nhưng hai người kia không chịu, Mark nói đều đều
-Về nhanh còn vứt xe đi sửa nữa, hỏng hết cả đầu xe rồi
-Nó còn giảm giá hết tuần này cơ, mai cậu đi đâu muộn, bây giờ mệt chết người – Key than
Vic nghe Key nói vậy, liếc qua trung tâm thấy biển báo giám giá từ ngày Mười Hai đến ngày Mười Tám. Không ngờ là Key còn tia nhanh hơn cả Vic. Miệng thì nói là không quan tâm...
-Mai là hết hàng đẹp - Vic
-Mai đưa cậu ra chợ mua đồ cho rẻ, đầy hàng đẹp – Mark cười chêu
-Mục đích của tui là vào đó mua đồ tặng cậu mà, ha ha – Vic phá lên cười, Mark làm mặt lạnh nhìn Vic…Vic nhanh chóng nói ngay
-Thì chúng ta đang nghèo, hic hic
-Ừ thì nghèo!!
Mark không dọa nạt Vic nữa, cũng chẳng quay đầu xe lại mà cứ lạnh lùng lái xe về. Vic thì đang tức chết đi được.
Trong trung tâm thương mại, có hai cô gái đang hò hét ầm ĩ vì mua được một loạt gấu bông to hơn người mà lại còn rẻ nữa.
-Ui, đằng kia có gấu Rilakkuma, xinh quá, giảm 30%, ha ha rẻ quá – Sarah chỉ chỉ về phía gian hàng bày những chú gấu nâu, hai cái tai tròn tròn, viền tai màu nâu, bên trong màu vàng, đôi mắt đen đậm cùng chiếc mũi xinh xắn. Sam chưa kịp nhìn thì nhỏ đang kéo cô nàng chạy ầm ầm ra chọn gấu rồi.
-Oa, đẹp quá, gấu này Chanyeol thích lắm phải không? – Mắt long lanh nhìn gian hàng. Sam gật gật đầu thích thú
-Chính nó đấy, mày chọn từ size nhỏ nhất đến size to nhất cho tao, tao phải đem hết về mới được.
Sau một hồi vất vả với đống gấu bông, Sam gọi người đến chở về.
Alice mới về đến nhà, đập ngay vào mắt là hàng chục con gấu bông Rilakkuma to nhỏ khác nhau, thêm chục con Minions. Ngoài ra còn Doraemon, Pikachu, Mario, Panda với đủ mọi kích cỡ đang nằm la liệt ngoài phòng khách.
-Này, hai tụi bây định mở cửa hàng sao? – há hốc nhìn
-Không, hôm nay trung tâm giảm giá hết những thứ này đó, không mua hơi phí – Sarah cười cười
-CÁI GÌ…GIẢM GIÁ Á??? – Alice vặn hết volume mà hét
-Ừ, còn nhiều gấu lắm nhưng tụi tao mới chọn được ít này – Sam nói.
Vâng…ít của bọn nó cũng hơn trăm con.
-OMG, đi ngay đi ngay, mua nữa…- Alice đập đập tay nói, cả ba lại lái xe ra trung tâm. Gấu bông to nhỏ, loại gì bọn nó cũng chọn, nhiều nhất vẫn là Rilakkuma
Tối hôm đó, cả ba phát ốm vì phải khuân vác tất cả gấu bông lên phòng. Căn phòng rộng rãi trở lên trật ních.
Miêu tả phòng của bọn nó…
Rất to, một giường rộng để ba đứa ngủ, ba bàn trang điểm, ba nhà vệ sinh lối liền phòng ngủ, hai cửa sổ một to một nhỏ có rèm, một cửa đi ra lan can, xung quanh tường treo đèn ngủ, một ti vi siêu mỏng, ba tủ quần áo, ba ghế tròn và rất nhiều thứ khác. Trên tường treo rất nhiều khung ảnh xen kẽ, tất cả chủ đạo là màu hồng phấn. Nay thêm một đàn gấu xanh, đỏ, nâu, vàng…căn phòng biến thành một mê cung dành cho gấu bông chứ không giống cho người. Nhiều đến nỗi phòng ăn, phòng khách, nhà tắm,…cũng rải rác vài con gấu.
…
Một buổi sáng mới tại trường The Best. Sáu con người đụng nhau ở căn-teen
-Cậu chưa ăn sáng à Mark? – Sarah hỏi, có vẻ như nhỏ rất quan tâm đến Mark
-Chưa, hôm nay ba người cùng ngủ dậy muộn – Mark hơi cười
Hừ, có đồng người ở đây, cô ta hỏi mỗi cậu ta…
Vic nghĩ và hậm hực ngồi xuống ghế. Alice và Key đi mua đồ ăn.
Sarah và Mark ngồi đối diện nhau, hai người hàn thuyên rất nhiều chuyện cho đến khi hai người kia mua đồ ăn về mới ít nói hơn.
-Này, đang nói gì nhiều lắm mà thấy tui về im là sao, nói xấu tui hả? – Alice nghi ngờ nhìn Mark và Sarah
-Nói về cô làm gì cho mỏi mồm
-Thế hai người đang cua nhau hả. Này Hồ Ly Tinh, tên này là Thái Giám nha, mày không có hi vọng đâu – Alice cười nắc nẻ. Bọn ngồi nghe cũng cười ầm lên không kém. Sarah cũng cười không nể ai. Riêng Mark làm mắt lạnh ngắt nhìn
-Tôi cấm cô gọi tôi là Thái Giám nghe rõ chưa
-Chưa – Mặt tỉnh bơ, làm Mark nóng người, khói đầu bốc lên ngùn ngụt
-Thôi, tức à, không chêu nữa, ăn đi còn lên lớp – Alice nhịn cười đỏ cả mặt. Mark không thèm đả động gì đến nó, chỉ cần phần của mình rồi lên lớp trước.
-Hơ, đúng là đồ Thái Giám, giận dỗi như con gái…plè – Alice lè lưỡi, bĩu môi
Năm người còn lại cũng đi lên lớp, bỗng Key lên tiếng
-Lần sau để tụi này trả tiền ăn, không cần trả đâu
-Hả, hihi có sao đâu mà – Alice cười
-Dù sao tụi này cũng là đàn ông, có nghèo đến nỗi không trả nổi cho mấy người bữa ăn đâu – Key trầm mặc
-Hơ, mặt dày như cậu mà nói ra được mấy câu như này á? – Sam nói đểu
-Cô muốn chết hả? – Key quắc mắt nhìn Sam
-Thô lỗ quá – Sam chẹp chẹp miệng, dáng vẻ khiến Key tức điên, thôi đành nhịn
Đến lượt Key đi lên lớp trước mà không đợi mấy người kia. Sam nhìn theo Key, khóe miệng giật giật rồi ôm Alice mà cười. Chêu tức được mấy tên con trai đến phát hỏa vui thật.
Ngồi trong lớp. Key và Sam thì chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu nào, thỉnh thoảng quay sang nhau rồi chạm ánh nhìn của đối phương lại hậm hực quay đi. Còn Alice thì đổi chỗ với Sarah vì bị Mark đuổi đi, thế là nó ngồi tạm với Vic, Sarah ngồi với Mark.
Theo như thấy thì Sarah và Mark rất đẹp đôi. Hai người ngồi với nhau bình yên như vùng quê ở ngoại ô vậy, nhìn lại với Mark thì lúc nào cũng như chiến tranh thế thới thứ hai vậy.
Ngồi gần Mark mà tim Sarah bỗng đập nhanh hơn, nhưng vẫn chưa xác định được đó là cảm giác gì…hay là thích người ta rồi.
Tại trường Royal.
-Anh John, dạo này có bọn bên The Best bảo chị Sam hay đi với thằng tên là Key lắm ạ, cả hai thằng nữa tên Mark và Vic
-Ba thằng đó như thế nào? – John nhíu mày hỏi, nhiệt độ trong người đang tăng lên ngùn ngụt
-Học sinh nhận được học bổng, gia thế chỉ bằng một con tép – Tên đó cười khinh khỉnh
-Chuẩn bị luôn đi, tý về ghé qua trường Sam thăm ba thằng đó – John tắt điếu thuốc, vứt tàn thuốc xuống chân và dẫm lên nó.
Tên con trai mách lẻo kia quay đi. Giờ giải lao của trường The Best, hắn sang bên khu cấp A của trường gọi thêm một số “hyunh đệ” nằm trong danh sách những thằng thích Sam. Ngoài ra thêm cả vài chục tên thích Alice và Sarah nữa.
Giờ ra về. John gọi Sam ra cổng và đón cô đi luôn. Còn nhờ một vài tên khác lừa Sarah và đi đâu đó để hai người không vào cản khi bọn chúng đánh ba người kia.
Rồi, bọn con trai trường Royal và thêm cả con trai cấp A trường The Best kéo nhau lên cấp Golden tìm Key.
Bọn con trai đó mạnh mồm chửi Key và kèm theo cả Mark và Vic là ba tên nhà “lá” quê mùa không tiền không của mà cứ bám theo ba tiểu thư có tiếng có trường. Ba người kia nghe thấy tiếng chửi, dở khóc dở cười mà chẳng biết nói ra sao vì quá shock.
Gì chứ? Đường đường là đại công tử tiền chất như núi, là đấng anh hào đầu đội trời chân đạp đất mà bị bọn kia sỉ nhục là những tên nhà lá quê mùa bám gót con gái á…thật không thể chịu nổi nhưng….
Ách…ba người đang nghèo thật, làm gì được bọn chúng nhỉ. Chẳng lẽ hét lên cho chúng biết gia thế thật sự ư? Xong để bọn con gái khủng bố ư? Oh no!
-Gọi thằng Key gì gì đó ra đây nhanh lên chúng mày, nó về mất bây giờ - Thằng cầm đầu thay John ra lệnh, vẻ mặt vênh vênh kiêu ngạo
-Anh đây các chú, không cần gọi – Key đi ra, Mark và Vic đi sau như vệ sĩ
-Đây rồi bộ ba bám gái, ba chúng mày đúng là bọn cặn bã của xã hội, xấu mặt đàn ông – Thằng đó mạnh mồm mắng té tát vào mặt ba người kia. Key hơi nhíu mày khó chịu, Vic cười như được mùa, Mark thì mặt lạnh tanh kèm theo nụ cười nửa miệng
-Chúng mày muốn gì nói mau lên – Key hất hàm một cái, tỏ vẻ anh đây chẳng sợ ai. Anh nghèo nhưng trí anh không nghèo =)))
-Muốn đánh nhau, muốn ba thằng tụi mày tránh xa Alice, Sarah và chị Sam ra, ba người họ là gì chứ mà đi cùng tụi mày, thật hạ thấp những cô gái đó
-Hơ hơ…đánh thôi, nói nhiều đau đầu quá – Key bẻ cục tay, lắc đầu bên này bên kia và bắt đầu xông vào. Nhanh như chớp, kết quả đã rõ mồn một.
-Lần đầu tiên anh đây bị đánh ghen đó, thú vị thật – Key cười đểu và túm cổ áo thằng cầm đầu.
-Mày hãy tránh xa Sam ra – Vẫn ngoan cố quát Key, hắn ta lại còn trừng mắt dọa Key
*Bốp* Key trả lời tên đó bằng một cú đấm, máu từ khóe miệng hắn tràn ra…
- Khinh miệt những kẻ nghèo là một sai lầm trầm trọng, đây là kết quả của sai lầm đó, còn chuyện bám gót con gái ý…các chú về nghĩ lại cho anh nhé, dùng từ sai hết cả rồi – Mark lên tiếng. Lũ nằm dưới đất sợ chết khiếp, bọn đứng xung quanh xem mà toát mồ hôi như mưa.
Bỏ đi, Mark, Key và Vic ngang nhiên đi qua bọn chúng và ra về
Mark vừa đi vừa nói:
-Mai phải bắt ba con nhóc kia bồi thường thiệt hại mới được.
Mọi người giải tán, hai cô gái ngỏ ý đưa ba người kia về nhưng họ từ chối, nói rằng sẽ tự đi xe bus. Sam cũng không nói gì và kéo Sarah về. Sam lái xe, Sarah ngồi ghế sau im lặng nhìn ra cửa kính suy nghĩ mông lung. Sam hơi khó hiểu không biết Sarah có tâm trạng gì mà nhỏ buồn thế kia.
Thỉnh thoảng, Sarah thở dài thườn thượt, Sam hỏi mà nhỏ không cả muốn trả lời.
Ở một con đường khác, Vic là người lái xe, ngồi phía sau là Mark với bộ mặt lạnh như tiền còn Key thì vừa nghe nhạc vừa ngân nga theo. Vic đeo tai nghe, chìm đắm trong bản ballad buồn, ánh mắt lu mờ nhìn về phía trước như đang ngủ gật.
Kít..ttttttt
Chiếc xe đối diện thắng gấp, Vic cũng vội vàng thắng xe lại. Đầu xe này đâm vào đầu xe kia khiến cả xe hai đều xước xát nhưng không gây thương tích về người.
Key đang cầm điện thoại mà bất ngờ rơi xuống ghế, tất cả bị đẩy người về phía trước
-Vic, cậu chú ý đi đâu vậy? – Key mở cửa xe bước xuống, Mark và Key biết lỗi này là của Vic vì cậu ta vượt đèn đỏ
Vic ngồi im lặng trên xe, không nói gì hết. Mark giải quyết xong mọi chuyện, đền tiền cho người ta rồi tự động vào vị trí lái và đẩy Vic Sang bên cạnh. Vic ngoan ngoãn dịch sang.
-Cậu bị sao? – Mark khe khẽ lên tiếng
-Hơi buồn ngủ chút , giờ tỉnh rồi – Vic cười. Thật ra có gì đó đang hoành hành trong tim Vic, một chút yêu thương, chỉ một chút thôi…
-Ô, kia chẳng phải Alice sao, sao lại đi cùng Jonathan nhỉ? – Cả xe đang im lặng, bỗng Key nhìn ra cửa ô tô và nói. Nhanh như cắt, Vic cũng tò mò mà ngó đầu ra khỏi xe nhưng chẳng thấy gì.
-Cậu bị hoa mắt à? – Vic thụt đầu vào và nói
-Hay là thế, nhìn giống thật – Key lẩm bẩm, Mark chỉ tập trung lái xe mà không lên tiếng. Sắc mặt lạnh tanh. Hắn không thể nghĩ Alice lại có quan hệ gì đó với Jonathan được.
Xe đi qua một trung tâm thương mại đang ồn ào náo nhiệt, tiếng loa oang oang báo hàng giảm giá, hàng mới nhập thêm, thu hút rất đông đảo người đến mua. Vic ngó mặt ra, thấy vui vui liền kêu Mark lái xe vào trong đó xem thế nào.
- Không quan tâm - Key phũ
Trong ba người, chỉ có Vic là thích ồn ào náo nhiệt kể cả sáng lẫn đêm, còn Mark và Key chỉ thích náo nhiệt vào buổi tối nên cả hai đều lắc đầu bảo Vic thích thì vào một mình.
Vic năn nỉ mãi nhưng hai người kia không chịu, Mark nói đều đều
-Về nhanh còn vứt xe đi sửa nữa, hỏng hết cả đầu xe rồi
-Nó còn giảm giá hết tuần này cơ, mai cậu đi đâu muộn, bây giờ mệt chết người – Key than
Vic nghe Key nói vậy, liếc qua trung tâm thấy biển báo giám giá từ ngày Mười Hai đến ngày Mười Tám. Không ngờ là Key còn tia nhanh hơn cả Vic. Miệng thì nói là không quan tâm...
-Mai là hết hàng đẹp - Vic
-Mai đưa cậu ra chợ mua đồ cho rẻ, đầy hàng đẹp – Mark cười chêu
-Mục đích của tui là vào đó mua đồ tặng cậu mà, ha ha – Vic phá lên cười, Mark làm mặt lạnh nhìn Vic…Vic nhanh chóng nói ngay
-Thì chúng ta đang nghèo, hic hic
-Ừ thì nghèo!!
Mark không dọa nạt Vic nữa, cũng chẳng quay đầu xe lại mà cứ lạnh lùng lái xe về. Vic thì đang tức chết đi được.
Trong trung tâm thương mại, có hai cô gái đang hò hét ầm ĩ vì mua được một loạt gấu bông to hơn người mà lại còn rẻ nữa.
-Ui, đằng kia có gấu Rilakkuma, xinh quá, giảm 30%, ha ha rẻ quá – Sarah chỉ chỉ về phía gian hàng bày những chú gấu nâu, hai cái tai tròn tròn, viền tai màu nâu, bên trong màu vàng, đôi mắt đen đậm cùng chiếc mũi xinh xắn. Sam chưa kịp nhìn thì nhỏ đang kéo cô nàng chạy ầm ầm ra chọn gấu rồi.
-Oa, đẹp quá, gấu này Chanyeol thích lắm phải không? – Mắt long lanh nhìn gian hàng. Sam gật gật đầu thích thú
-Chính nó đấy, mày chọn từ size nhỏ nhất đến size to nhất cho tao, tao phải đem hết về mới được.
Sau một hồi vất vả với đống gấu bông, Sam gọi người đến chở về.
Alice mới về đến nhà, đập ngay vào mắt là hàng chục con gấu bông Rilakkuma to nhỏ khác nhau, thêm chục con Minions. Ngoài ra còn Doraemon, Pikachu, Mario, Panda với đủ mọi kích cỡ đang nằm la liệt ngoài phòng khách.
-Này, hai tụi bây định mở cửa hàng sao? – há hốc nhìn
-Không, hôm nay trung tâm giảm giá hết những thứ này đó, không mua hơi phí – Sarah cười cười
-CÁI GÌ…GIẢM GIÁ Á??? – Alice vặn hết volume mà hét
-Ừ, còn nhiều gấu lắm nhưng tụi tao mới chọn được ít này – Sam nói.
Vâng…ít của bọn nó cũng hơn trăm con.
-OMG, đi ngay đi ngay, mua nữa…- Alice đập đập tay nói, cả ba lại lái xe ra trung tâm. Gấu bông to nhỏ, loại gì bọn nó cũng chọn, nhiều nhất vẫn là Rilakkuma
Tối hôm đó, cả ba phát ốm vì phải khuân vác tất cả gấu bông lên phòng. Căn phòng rộng rãi trở lên trật ních.
Miêu tả phòng của bọn nó…
Rất to, một giường rộng để ba đứa ngủ, ba bàn trang điểm, ba nhà vệ sinh lối liền phòng ngủ, hai cửa sổ một to một nhỏ có rèm, một cửa đi ra lan can, xung quanh tường treo đèn ngủ, một ti vi siêu mỏng, ba tủ quần áo, ba ghế tròn và rất nhiều thứ khác. Trên tường treo rất nhiều khung ảnh xen kẽ, tất cả chủ đạo là màu hồng phấn. Nay thêm một đàn gấu xanh, đỏ, nâu, vàng…căn phòng biến thành một mê cung dành cho gấu bông chứ không giống cho người. Nhiều đến nỗi phòng ăn, phòng khách, nhà tắm,…cũng rải rác vài con gấu.
…
Một buổi sáng mới tại trường The Best. Sáu con người đụng nhau ở căn-teen
-Cậu chưa ăn sáng à Mark? – Sarah hỏi, có vẻ như nhỏ rất quan tâm đến Mark
-Chưa, hôm nay ba người cùng ngủ dậy muộn – Mark hơi cười
Hừ, có đồng người ở đây, cô ta hỏi mỗi cậu ta…
Vic nghĩ và hậm hực ngồi xuống ghế. Alice và Key đi mua đồ ăn.
Sarah và Mark ngồi đối diện nhau, hai người hàn thuyên rất nhiều chuyện cho đến khi hai người kia mua đồ ăn về mới ít nói hơn.
-Này, đang nói gì nhiều lắm mà thấy tui về im là sao, nói xấu tui hả? – Alice nghi ngờ nhìn Mark và Sarah
-Nói về cô làm gì cho mỏi mồm
-Thế hai người đang cua nhau hả. Này Hồ Ly Tinh, tên này là Thái Giám nha, mày không có hi vọng đâu – Alice cười nắc nẻ. Bọn ngồi nghe cũng cười ầm lên không kém. Sarah cũng cười không nể ai. Riêng Mark làm mắt lạnh ngắt nhìn
-Tôi cấm cô gọi tôi là Thái Giám nghe rõ chưa
-Chưa – Mặt tỉnh bơ, làm Mark nóng người, khói đầu bốc lên ngùn ngụt
-Thôi, tức à, không chêu nữa, ăn đi còn lên lớp – Alice nhịn cười đỏ cả mặt. Mark không thèm đả động gì đến nó, chỉ cần phần của mình rồi lên lớp trước.
-Hơ, đúng là đồ Thái Giám, giận dỗi như con gái…plè – Alice lè lưỡi, bĩu môi
Năm người còn lại cũng đi lên lớp, bỗng Key lên tiếng
-Lần sau để tụi này trả tiền ăn, không cần trả đâu
-Hả, hihi có sao đâu mà – Alice cười
-Dù sao tụi này cũng là đàn ông, có nghèo đến nỗi không trả nổi cho mấy người bữa ăn đâu – Key trầm mặc
-Hơ, mặt dày như cậu mà nói ra được mấy câu như này á? – Sam nói đểu
-Cô muốn chết hả? – Key quắc mắt nhìn Sam
-Thô lỗ quá – Sam chẹp chẹp miệng, dáng vẻ khiến Key tức điên, thôi đành nhịn
Đến lượt Key đi lên lớp trước mà không đợi mấy người kia. Sam nhìn theo Key, khóe miệng giật giật rồi ôm Alice mà cười. Chêu tức được mấy tên con trai đến phát hỏa vui thật.
Ngồi trong lớp. Key và Sam thì chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu nào, thỉnh thoảng quay sang nhau rồi chạm ánh nhìn của đối phương lại hậm hực quay đi. Còn Alice thì đổi chỗ với Sarah vì bị Mark đuổi đi, thế là nó ngồi tạm với Vic, Sarah ngồi với Mark.
Theo như thấy thì Sarah và Mark rất đẹp đôi. Hai người ngồi với nhau bình yên như vùng quê ở ngoại ô vậy, nhìn lại với Mark thì lúc nào cũng như chiến tranh thế thới thứ hai vậy.
Ngồi gần Mark mà tim Sarah bỗng đập nhanh hơn, nhưng vẫn chưa xác định được đó là cảm giác gì…hay là thích người ta rồi.
Tại trường Royal.
-Anh John, dạo này có bọn bên The Best bảo chị Sam hay đi với thằng tên là Key lắm ạ, cả hai thằng nữa tên Mark và Vic
-Ba thằng đó như thế nào? – John nhíu mày hỏi, nhiệt độ trong người đang tăng lên ngùn ngụt
-Học sinh nhận được học bổng, gia thế chỉ bằng một con tép – Tên đó cười khinh khỉnh
-Chuẩn bị luôn đi, tý về ghé qua trường Sam thăm ba thằng đó – John tắt điếu thuốc, vứt tàn thuốc xuống chân và dẫm lên nó.
Tên con trai mách lẻo kia quay đi. Giờ giải lao của trường The Best, hắn sang bên khu cấp A của trường gọi thêm một số “hyunh đệ” nằm trong danh sách những thằng thích Sam. Ngoài ra thêm cả vài chục tên thích Alice và Sarah nữa.
Giờ ra về. John gọi Sam ra cổng và đón cô đi luôn. Còn nhờ một vài tên khác lừa Sarah và đi đâu đó để hai người không vào cản khi bọn chúng đánh ba người kia.
Rồi, bọn con trai trường Royal và thêm cả con trai cấp A trường The Best kéo nhau lên cấp Golden tìm Key.
Bọn con trai đó mạnh mồm chửi Key và kèm theo cả Mark và Vic là ba tên nhà “lá” quê mùa không tiền không của mà cứ bám theo ba tiểu thư có tiếng có trường. Ba người kia nghe thấy tiếng chửi, dở khóc dở cười mà chẳng biết nói ra sao vì quá shock.
Gì chứ? Đường đường là đại công tử tiền chất như núi, là đấng anh hào đầu đội trời chân đạp đất mà bị bọn kia sỉ nhục là những tên nhà lá quê mùa bám gót con gái á…thật không thể chịu nổi nhưng….
Ách…ba người đang nghèo thật, làm gì được bọn chúng nhỉ. Chẳng lẽ hét lên cho chúng biết gia thế thật sự ư? Xong để bọn con gái khủng bố ư? Oh no!
-Gọi thằng Key gì gì đó ra đây nhanh lên chúng mày, nó về mất bây giờ - Thằng cầm đầu thay John ra lệnh, vẻ mặt vênh vênh kiêu ngạo
-Anh đây các chú, không cần gọi – Key đi ra, Mark và Vic đi sau như vệ sĩ
-Đây rồi bộ ba bám gái, ba chúng mày đúng là bọn cặn bã của xã hội, xấu mặt đàn ông – Thằng đó mạnh mồm mắng té tát vào mặt ba người kia. Key hơi nhíu mày khó chịu, Vic cười như được mùa, Mark thì mặt lạnh tanh kèm theo nụ cười nửa miệng
-Chúng mày muốn gì nói mau lên – Key hất hàm một cái, tỏ vẻ anh đây chẳng sợ ai. Anh nghèo nhưng trí anh không nghèo =)))
-Muốn đánh nhau, muốn ba thằng tụi mày tránh xa Alice, Sarah và chị Sam ra, ba người họ là gì chứ mà đi cùng tụi mày, thật hạ thấp những cô gái đó
-Hơ hơ…đánh thôi, nói nhiều đau đầu quá – Key bẻ cục tay, lắc đầu bên này bên kia và bắt đầu xông vào. Nhanh như chớp, kết quả đã rõ mồn một.
-Lần đầu tiên anh đây bị đánh ghen đó, thú vị thật – Key cười đểu và túm cổ áo thằng cầm đầu.
-Mày hãy tránh xa Sam ra – Vẫn ngoan cố quát Key, hắn ta lại còn trừng mắt dọa Key
*Bốp* Key trả lời tên đó bằng một cú đấm, máu từ khóe miệng hắn tràn ra…
- Khinh miệt những kẻ nghèo là một sai lầm trầm trọng, đây là kết quả của sai lầm đó, còn chuyện bám gót con gái ý…các chú về nghĩ lại cho anh nhé, dùng từ sai hết cả rồi – Mark lên tiếng. Lũ nằm dưới đất sợ chết khiếp, bọn đứng xung quanh xem mà toát mồ hôi như mưa.
Bỏ đi, Mark, Key và Vic ngang nhiên đi qua bọn chúng và ra về
Mark vừa đi vừa nói:
-Mai phải bắt ba con nhóc kia bồi thường thiệt hại mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.