Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2303: Thần Nhân Hỗn Độn tái hiện (2)

Trạch Trư

21/01/2021

Khuôn mặt của Tư Mệnh xuất hiện trên thiên ngoại, cũng càng lúc càng lớn, nói rõ nàng đang thu hồi Luân Hồi Đằng vào trong cơ thể. 

Một gã Thần Nhân Thiên Đạo nhấc Càn Đô Thần Vương lên, ngẩng đầu lạnh lùng nói: 

- Tư Mệnh, nếu ngươi không thả ta đi, ta sẽ lập tức giết chết Càn Đô, Thiên Cơ và Thiên Huyền! 

Tư Mệnh nương nương mắt điếc tai ngơ, Đạo hỏa trên lá dây leo Luân Hồi Đằng bắt đầu thiêu đốt hừng hực, thiêu đốt bốn mươi chín gã Thần Nhân Thiên Đạo. Từng tiếng từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên. 

- Tư Mệnh nương nương, ngươi ngay cả Càn Đô, Thiên Cơ và Thiên Huyền cũng đều thiêu chết luôn sao? 

Gã Thần Nhân Thiên Đạo kia nhất thời ngưng trọng, lớn tiếng nói. 

- Thiên, đây chính là đau đớn mà những năm qua ta đã gánh chịu! 

Tư Mệnh nương nương nhẹ giọng nói: 

- Ta suýt chút nữa đã diệt tuyệt hết thảy sinh linh trong vũ trụ, hẳn là nên có ác báo này. Hiện tại, có ngươi cùng chịu khổ với ta, không biết ngươi có thể kiên trì nổi không? 

Khuôn mặt từng tôn từng tôn Thần Nhân Thiên Đạo vặn vẹo. Càn Đô Thần Vương, Thiên Cơ Thần Vương, Thiên Huyền Thần Vương cũng bị Đạo hỏa thiêu đốt kêu la thảm thiết không thôi. 

Đạo hỏa thiêu đốt nhục thân của bọn họ, thiêu đốt đại đạo của bọn họ. Cảm giác đau đớn vô cùng cường liệt, thấu tận tới xương, cho dù là Thần Vương cũng không thể chịu đựng nổi. Rất khó tưởng tượng Tư Mệnh vậy mà ngày đêm đều đang thừa nhận nổi thống khổ như thế, hơn nữa đã trải qua mấy ngàn năm đằng đẳng. 

Nàng suýt chút nữa đã diệt tuyệt hết thảy chủng tộc trong vũ trụ, tội nghiệt này quá lớn, nghiệp báo cũng sâu. Hiện tại, Thiên và đám người Càn Đô phải cùng với nàng thừa nhận nghiệp báo như vậy, thủ đoạn cũng tính là tàn nhẫn. 

Bất quá, nàng làm như vậy cũng không có bất luận áp lực tâm lý gì. Bảo hộ Càn Đô và giết chết Càn Đô, đối với nàng cũng đều có hiệu quả giống nhau. 

Mắt thấy toàn bộ đám lá dây leo và linh quang đều sắp sửa bị nàng thu vào cơ thể, đột nhiên, một cái bàn tay từ trên thiên không vươn tới, cầm lấy sợi Luân Hồi Đằng sắp sửa bị Tư Mệnh nương nương thu vào trong cơ thể, nhẹ nhàng rung một cái. Bốn mươi chín gã Thần Nhân Thiên Đạo và Càn Đô, Thiên Cơ, Thiên Huyền hết thảy đều bị hất văng rơi xuống. 

Bàn tay kia lại phất mạnh một cái, toàn bộ Đạo hỏa trên thân thể mọi người nhất thời dập tắt. 



Bốn mươi chín gã Thần Nhân Thiên Đạo vừa mừng vừa sợ, trăm miệng một lời nói: 

- Hỗn Độn đạo huynh! 

Một gã nam tử khuôn mặt bao phủ trong tầng tầng Thần quang xuất hiện trước mặt bọn họ, nhìn về phía Tư Mệnh nương nương, chắp tay hành lễ, nói: 

- Nương nương, đắc tội rồi! 

Hai cánh tay hắn mở ra. Bốn mươi chín gã Thần Nhân Thiên Đạo và đám người Càn Đô không tự chủ được bay lên, liền muốn rời khỏi khu Luân Hồi thứ bảy. 

Tư Mệnh quát lên một tiếng chói tai, linh quang ngập trời mãnh liệt, linh quang và Đạo hỏa rợp trời ngập đất phóng vọt tới, biến thành đại thủ liệt hỏa hừng hực chụp về phía bọn họ. 

Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia phất ống tay áo một cái, bàn tay ầm ầm va chạm với bàn tay của nàng, bộc phát ra từng tiếng từng tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Toàn thể khu Luân Hồi thứ bảy đều bị chấn cho không ngừng run rẩy, hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi lăm gốc Luân Hồi Đằng nhao nhao chậm rãi xuất hiện. 

Sắc mặt Tư Mệnh nương nương đại biến. Nhưng đúng lúc này, Thiên Đình phía trên Tổ Đình đột nhiên xoay chuyển, toàn thể Thiên Đình xuất hiện trong khu Luân Hồi thứ bảy. Trong Thiên Đình, một kiện trọng bảo to lớn khôn cùng ầm ầm khởi động, vô số Luân Hồi Đạo Âm nổ vang. Luân Hồi Thiên Cầu chuyển động, một đạo quang mang khủng bố bạo phát, chém thẳng về phía gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia. 

- Đạo huynh, lưu lại đi thôi! 

Phía sau Luân Hồi Thiên Cầu, một đạo thân ảnh vĩ ngạn từ từ dâng lên, Bát Đạo Luân Hồi sau đầu xoay tròn, vô cùng bá đạo. 

Bàn tay còn lại của Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia nâng lên, va chạm với đạo quang mang do Luân Hồi Thiên Cầu bắn ra. Một cỗ chấn động càng thêm kịch liệt truyền tới. Chỉ thấy đạo quang mang của Luân Hồi Thiên Cầu xuyên thấu bàn tay của Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu, bất quá cũng không thể giết chết được hắn. 

- Bảo bối tốt a! 

Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu mở miệng tán thán, thân hình bị đụng cho bắn ngược về phía sau, đột nhiên lắc mình một cái, mang theo Thiên và đám người Càn Đô rời khỏi khu Luân Hồi thứ bảy, đi tới Tử Vi. 

Ầm ầm! 



Thiên Đình một lần nữa chấn động kịch liệt, nhanh chóng xoay chuyển, xuất hiện trong Tinh vực Tử Vi. Luân Hồi Thiên Cầu một lần nữa chấn động, lại bắn ra từng đạo từng đạo quang mang, chém về phía gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia. 

- Đạo Giải! 

Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia quát lớn một tiếng, vậy mà thi triển ra Đại thần thông Đạo Giải, ầm ầm va chạm với uy năng của Luân Hồi Thiên Cầu, thân hình loạng choạng, mang theo Thiên và đám người Càn Đô nhanh chóng rời đi. 

Trong Thiên Đình, phía sau Luân Hồi Thiên Cầu, Chung Nhạc rên lên một tiếng, há miệng phun ra một cỗ khí Hỗn Độn nồng đậm, vội vàng trấn trụ lạc ấn Hỗn Độn trong cơ thể. Hắn liên tục hai lần thôi động Luân Hồi Thiên Cầu, lạc ấn Hỗn Độn trong cơ thể suýt chút nữa không thể khống chế. 

Mà Đạo quang Đạo Giới rơi vào trong Đại đạo Luân Hồi của hắn cũng suýt chút nữa đột phá sự phong tỏa của Đại đạo Luân Hồi, giết chết hắn. 

Một lúc lâu sau, Chung Nhạc cuối cùng cũng chế trụ lạc ấn Hỗn Độn và Đạo quang Đạo Giới, thở dài một tiếng, khẽ nhíu mày một cái. 

- Ta giúp Cự thú Hỗn Độn điêu khắc ra khiếu thứ bảy, không ngờ lại phóng xuất ra một đại Ma đầu như vậy! Chỉ sợ lần này Càn Đô đạo huynh chạy trời không khỏi nắng rồi… 

Hắn một lần nữa tiến vào trong Luân Hồi Thiên Cầu, dụng tâm suy tính làm sao phá giải lạc ấn Hỗn Độn. Mà Đạo thân Dịch tiên sinh thì rời khỏi Thiên Đình, đi tới Vãng Sinh Cung, đi gặp Tư Mệnh nương nương. 

Vừa gặp mặt Tư Mệnh, Dịch tiên sinh không khỏi cả kinh, thất thanh nói: 

- Ngươi… 

Tư Mệnh nương nương ngẩng đầu nhìn về phía hắn, sắc mặt cổ quái, nói: 

- Ta va chạm một chưởng với gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia, Đạo hỏa trên người liền dập tắt, ngay cả ta cũng cảm thấy kinh ngạc! 

Đạo hỏa ngày đêm thiêu đốt trên người nàng đã hoàn toàn dập tắt, thân thể hoàn chỉnh, thiên y vô phùng, hoàn toàn là do linh quang cấu thành. 

- Gã Hỗn Độn Thất Khiếu này rốt cuộc muốn làm gì, sao lại giúp ta dập tắt Đạo hỏa trên người? Sao lại muốn cướp đi Càn Đô, Thiên Cơ và Thiên Huyền? 

Tư Mệnh nương nương không hiểu nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Đạo Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook