Chương 114: Thần nhân sáu mắt
Trạch Trư
03/11/2016
Một con thuyền lá nhỏ chạy giữa không trung, bên dưới là một dòng sông
vắt ngan bầu trời. Dòng nước ấy chính là do tinh thần lực của Luyện khí
sĩ biến thành, chở con thuyền bay đi.
Thuyền này không phải hồn binh, mà chỉ là một con thuyền bình thường, có thể phi hành được giữa không trung chính là nhờ Luyện khí sĩ dùng tinh thần lực quan tưởng ra dòng nước chở nó đi.
Chung Nhạc không biết cách khống thủy. Mà trong ba người Ngư Huyền Cơ là kẻ điều khiển dòng nước. Về trình độ khống thủy thì kẻ này còn hơn hẳn Thủy Đồ thị, bản thể hẳn là một con cá, yêu quái sinh ra trong nước.
Cô Hà thành cách Hãm Không thánh thành cực xa, chừng sáu vạn dặm. Đông Hoang to lớn hơn Đại Hoang rất nhiều. Dẫu sao Nhân tộc thế lực nhỏ yếu, không cường thịnh bằng Yêu tộc, nên lãnh địa cũng nhỏ hơn rất là nhiều.
Thuyền cứ thế trôi đi. Dọc đường đi Chung Nhạc nhìn xuống dưới, thấy bên dưới quần sơn nguy nga, nơi nào có núi là nơi đó có Yêu tộc. Không ít những ngọn núi hùng điệp ngập tràn yêu vân, yêu khí rất nặng, hẳn là nhà của Luyện khí sĩ Yêu tộc ở Đông Hoang này.
Thuyền không bay quá cao, hẳn là Ngư Huyền Cơ sợ bay cao sẽ dẫn động lôi đình từ lôi tầng. Đối với Luyện khí sĩ, lôi tầng trên trời cực kỳ nguy hiểm, tu vi càng mạnh, lôi đình bị kéo tới bởi nguyên thần lại càng hung ác, bất cẩn là sẽ bị lôi đình giết chết nguyên thần.
“Yêu tộc khác với Nhân tộc! Luyện khí sĩ Nhân tộc thường tập trung trong Kiếm Môn, còn Yêu tộc lại phân tán khắp nơi. Hơn nữa Luyện khí sĩ Yêu tộc nhiều hơn Luyện khí sĩ Nhân tộc rất nhiều.”
Chung Nhạc híp mắt. Lúc này trong thức hải của hắn, hồn phách đang quan tưởng Toại Hoàng, âm thầm hội tụ Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái. Hắn đang tu luyện, nhưng không hề thả lỏng cảnh giác.
Cho dù là Ngư Huyền Cơ hay Hồ Thất Muội thì đều không phải kẻ lương thiện, nếu tu luyện tới mức quên tất cả, sợ sẽ để bọn họ thừa dịp, chết lúc nào không biết. Mà Ngư Huyền Cơ với Hồ Thất Muội cũng đang phòng bị lẫn nhau. Mặt thì mỉm cười đó, nhưng đều âm thầm đề phòng, chuẩn bị bùng lên ứng đối khi bị đối phương đánh lén.
“Lần trước khi ở Thần Thú Lĩnh, hai vị đảo chủ Yêu tộc đưa người vào trong đó, chết đi cả hơn nghìn Luyện khí sĩ. Ta vốn tưởng Yêu tộc nguyên khí đại thương, không ngờ lại còn nhiều người như vậy. Nguyên khí đại thương hẳn là Lưu Hoàng đảo và Cẩm Tú đảo. Với Yêu tộc Đông Hoang mà nói, sự tổn thất của hai đảo chủ kia vốn không thương tổn tới nguyên khí.”
Chung Nhạc chớp mắt, thầm nghĩ: “Yêu tộc mạnh hơn Nhân tộc ta quá nhiều. May thay Yêu tộc nội đấu, chia rẽ lục đục. Một thánh ba đảo sáu thành đều làm theo ý riêng, kiềm chế lẫn nhau. Nếu không đám Yêu tộc này mà tập trung lại, thì việc tiêu diệt Đại Hoang ta là chuyện không hề khó. Mà thành chủ Hãm Không thánh thành đời này có hùng tài vĩ lược, có khi có thể tập trung Yêu tộc lại. Còn môn chủ Kiếm Môn ta nay đã già, chẳng biết khi nào sẽ giá hạc bay đi, thật lo cho tương lai của Đại Hoang…”
Muốn luyện Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái là cực kỳ khó, cần hồn phách phải mạnh mẽ. Thoát Thai cảnh là hợp linh và hồn làm một, phần lớn lấy linh làm chủ đạo. Mà luyện Đại Nhật Kim Ô vào mắt trái lại lấy hồn làm chính.
Lấy hồn làm chính yêu cầu hồn phải thật là mạnh, thấp nhất cũng phải bằng với Đại Nhật Kim Ô. Điểm này là gian nan nhất. Chung Nhạc gần như điều động hết năng lượng trong thức hải, thậm chí dùng cả tinh khí trong nội đan thần thú, điên cuồng rót vào trong hồn phách, thế mới tạm thời chạy song song với Đại Nhật Kim Ô.
Hiện tại linh hồn của hắn chưa phải hình thái thần nhân có ba chân cùng cánh chim, mà là quan tưởng Toại Hoàng, hóa thành hình thái Toại Hoàng mình người đuôi rắn đầu rồng thêm vào hồn phách, làm cho tăng cường độ hồn phách lên càng cao càng tốt.
– Nhạc tiểu tử, cho dù là nhật linh hay nguyệt linh thì đều lấy sức mạnh bên ngoài dung hợp với hồn phách. Linh hồn tương dung thì linh làm chủ đạo, còn hồn phách mạnh mới là nền tảng của nguyên thần mạnh, phải làm cho hồn phách chủ đạo linh, chứ không phải bị linh khống chế!
Tân Hỏa nói:
– Quan tưởng Toại Hoàng khiến hồn phách và nguyên thần lớn mạnh, có ưu thế mà nhật linh nguyệt linh không thể nào sánh nổi. Đưa nguyệt linh, nhật linh vào trong đôi mắt, hoàn toàn nắm được sức mạnh của linh, mới là cái để ngươi vượt qua người khác!
Chung Nhạc dốc hết khả năng kéo Đại Nhật Kim Ô vào trong mắt trái của hồn phách. Qua hai, ba ngày sau, trong mắt trái hồn phách của hắn dần hiển lộ ra một vòng kim quang, dường như một đôi mắt có đồng tử màu vàng.
Hắn đã luyện hơn phân nửa năng lượng của Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái của hồn phách. Nay mắt trái này là trọng đồng, trong tròng mắt đen có đồng tử vàng, loáng thoáng xuất hiện một thần nhân ba chân giương đôi cánh, hệt như thái dương đồ đằng.
Cùng lúc đó, đồng tử mắt trái trên cơ thể Chung Nhạc cũng dần biến hóa, cũng xuất hiện dị tượng thần nhân ba chân, trông rất là kỳ lạ.
Ngư Huyền Cơ bận lái thuyền nên không để ý, còn Hồ Thất Muội thì thấy cảnh tượng trong đồng tử của Chung Nhạc, lòng ngạc nhiên không biết hắn đang tu luyện loại huyền công gì.
Hai ngày sau, Chung Nhạc cuối cùng đã luyện tất cả Đại Nhật Kim Ô vào trong mắt trái, bắt đầu hòa hợp nguyệt linh.
– Hòa hợp nguyệt linh là ta sẽ có được nhật nguyệt song linh, cái khác không nói, riêng tu vi ít nhất cũng có thể tăng lên gấp đôi!
Trước khi dung nhập nguyệt linh vào hồn phách thì phải cải tạo hồn phách trước, làm cho hồn phách càng thêm phù hợp với nguyệt linh, mà trong quá trình này không thể để nhật linh quấy nhiễu. Đây là nguyên nhân mà Tân Hỏa muốn hắn luyện nhật linh vào trong mắt trái.
Luyện khí sĩ tu luyện với Thoát Thai cảnh sẽ tăng trưởng kinh người, mà Chung Nhạc lại hai lần đột phá tới Thoát Thai cảnh, lại còn là nhật nguyệt song linh, có thể thấy hắn sẽ trưởng thành như nào.
Sau đầu của hồn phách hắn, minh nguyệt chiếu rọi, ánh sáng như nước không ngừng chảy về hồn phách và thân thể hắn, tưới nhuần thức hải tinh thần.
Qua lúc lâu sau, nguyệt linh trong thức hải của Chung Nhạc bắt đầu hóa hình thái thứ hai. Tinh Nguyệt Ngọc Thiềm xuất hiện, sáu mặt trăng như sáu con mắt bắn ra ánh trắng, khiến hồn phách, thân thể và thức hải của hắn càng thêm thoải mái.
Càng về sau, hình thái thứ ba của nguyệt lin hiện ra, càng thêm quái dị so với nhật linh, chính là thần nhân ba chân sáu mắt. Mặt mọc sáu con mắt, lại không có mũi, ba cái chân thì giẫm trên bọt sóng.
Chỉ có xuất hiện hình thái thứ ba thì mới có thể hòa hợp linh được.
So với lần đầu hòa hợp linh, hồn phách của hắn đã mạnh hơn không biết bao nhiêu. Khi hòa hợp nhật linh hắn gặp phải nguy hiểm rất lớn, còn lần này vì hồn phách mạnh mẽ nên thuận lợi hơn rất nhiều.
“Qua hai ngày nữa là có thể hoàn toàn hòa hợp nguyệt linh, thoát thai lần thứ hai!”
Nghĩ tới đây, Chung Nhạc bỗng cảm ứng được hai khí tức cực mạnh. Sau đó nghe được tiếng thần thông va chạm. Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội cũng đồng thời cảm ứng được hai khí tức này, vội quay ra nhìn.
Trong quần sơn, yêu khí cuồn cuộn. Hai vị Luyện khí sĩ Yêu tộc đứng trong yêu vân, đang giao chiến trong dãy núi. Một trong số hai người này mặc lam bào, là nữ tử, tóc bay phất phới, tế lên một hồn binh có hình hồ lô. Yêu khí xì ra từ trong hồ lô, từ trong yêu khí đen thùi ấy là một thần nhân nhiều tay chỉ có thân trên, mà mỗi cái tay dài tới gần dặm, mỗi cái cầm một loại hồn binh, chém loạn xạ đối thủ, uy lực rất kinh người.
Còn vị Luyện khí sĩ kia thì tế ra linh hồn của mình. Hiển nhiên gã có tế ngộ riêng, linh lấy được không phải linh của yêu thần mà Yêu tộc thường tế bái, mà là ma thần chi linh, ma linh!
Ma thần chi linh kia mọc bốn đầu với tám cánh tay, mỗi cánh tay đều có một con mắt. Mà trên mỗi cái đầu kia chỉ có miệng, không có tai hay mắt. Ma thần chi linh cao tới sáu trượng, đứng ở sau Luyện khí sĩ Yêu tộc mặc hắc y, đã được luyện cho gần như thực chất. Cánh tay mở ra, mỗi khi xòe các ngón tay ra thì sẽ có một đạo xạ tuyến từ trong ma nhãn ở lòng bàn tay bắn ra ngoài.
Mà vị Luyện khí sĩ Yêu tộc mặc lam y thì sr dụng hồn binh tinh dệu, hóa thành thần nhân nhiều tay. Hai Luyện khí sĩ đánh cho trời sụp đất nứt.
Chung Nhạc cẩn thận quan sát, lòng khá kinh ngạc, bởi hai vị Luyện khí sĩ này hắn là kẻ đã trải qua nhiều trận chiến, sức chiến đấu mạnh, sợ rằng Diêm Tam Lập không thể sánh bằng. Thậm chí Luyện khí sĩ đã luyện thành ma linh còn mạnh hơn Diêm Tam Lập một hai phần.
– Ha ha, thì ra là Thanh U và Ngọc Côn của Thanh Minh thành đây mà. Hai người này cùng tới từ một thành, đều là những kẻ cực kỳ nổi tiếng trong lứa Luyện khí sĩ trẻ tuổi của thành Thanh Minh, không ngờ bọn họ lại đấu với nhau trước.
Ngư Huyền Cơ híp mắt, liếc Chung Nhạc và Hồ Thất Muội một cái, rồi nói tiếp:
– Hai người này đang mải mê chiến đấu, nếu chúng ta đột nhiên ra tay, là có thể loại trừ được hai kình địch! Thất Muội, Long Nhạc huynh, ta đang bận chèo thuyền, không rảnh ra tay, hai người làm thịt bọn họ đi!
Hồ Thất Muội không nói gì. Chung Nhạc mỉm cười nói:
– Huyền Cơ huynh, Thất Muội, bản lĩnh của ta thì hai vị thấy lúc ở Cô Hà thành rồi đó, nhưng bản lĩnh của hai người thì ta chưa được thấy. Chúng ta đây tuy nói là liên thủ, nhưng phải xem có tiền vốn để làm điều đó không đã.
Nay bề ngoài thì trông hắn chưa có dị trạng gì, nhưng đang ở thời kỳ mấu chốt của việc hòa hợp linh, thần thông bình thường còn tạm, nếu đại chiến, hắn không thể phân ra chút sức mạnh được. Nếu ra tay, sẽ lộ dấu vết ngay. Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội mà thấy hắn đang ở thời kỳ tu luyện mấu chốt, chắc chắn sẽ ra tay tiêu diệt hắn, hẳn là sẽ tiễn cả hắn với Thanh U và Ngọc Côn cùng lên đường.
Mà nếu là quyết đấu với cao thủ, việc hòa hợp nguyệt linh coi như đổ bể, thậm chí còn có thể hao tổn một phần tu vi.
– Như vậy là Long Nhạc huynh đang thử ta?
Ngư Huyền Cơ quay sang nhìn Hồ Thất Muội, hỏi:
– Thất Muội nghĩ sao?
Hồ Thất Muội rung tai, cười đáp:
– Ta cũng muốn làm nóng người trước trận quyết đấu ở Hãm Không thánh thành, có mấy cường địch để sửa di dung rồi.
– Được thôi!
Ngư Huyền Cơ nhảy ra khỏi thuyền, bên người hình thành những đóa mây trôi che đi thân mình, sóng nước bên dưới con thuyền lập tức biến mất.
Mắt thấy thuyền sẽ rơi xuống, đột nhiên ngọn lửa bùng lên, hai bên thuyền xuất hiện xuất hiện đôi cánh lửa, cánh vỗ nâng thuyền lên, lại không đốt cháy thuyền, hiển lộ trình độ khống hỏa cực cao.
Ngư Huyền Cơ thấy vậy, lòng khiếp sợ: “Thủy hỏa bất dung, Long Nhạc này có trình độ khống hỏa không hề thua kém trình độ khống thủy của ta!”
Quan tưởng đôi cánh Kim Ô không ảnh hưởng lắm tới Chung Nhạc. Hắn nhìn Hồ Thất Muội trên thuyền, mỉm cười nói:
– Mời Thất Muội!
Hồ Thất Muội khẽ cười, ôm đàn tỳ bà ra khỏi thuyền, liếm môi nói:
– Huyền Cơ huynh, Thanh U cũng là nữ tử, để nàng cho ta, ngươi giết Ngọc Côn đi!
Chung Nhạc nhìn lại, thì không thấy Ngư Huyền Cơ đâu nữa, thay vào đó là một mảng mây trôi mịt mờ. Đột nhiên trong đám mây ấy sấm sét vang lên, mưa rào rào trút xuống.
Chung Nhạc nhìn quanh, lòng không khỏi chấn động, bởi không thấy bóng dáng Ngư Huyền Cơ đâu cả, dường như đã ẩn thân đi rồi.
Thuyền này không phải hồn binh, mà chỉ là một con thuyền bình thường, có thể phi hành được giữa không trung chính là nhờ Luyện khí sĩ dùng tinh thần lực quan tưởng ra dòng nước chở nó đi.
Chung Nhạc không biết cách khống thủy. Mà trong ba người Ngư Huyền Cơ là kẻ điều khiển dòng nước. Về trình độ khống thủy thì kẻ này còn hơn hẳn Thủy Đồ thị, bản thể hẳn là một con cá, yêu quái sinh ra trong nước.
Cô Hà thành cách Hãm Không thánh thành cực xa, chừng sáu vạn dặm. Đông Hoang to lớn hơn Đại Hoang rất nhiều. Dẫu sao Nhân tộc thế lực nhỏ yếu, không cường thịnh bằng Yêu tộc, nên lãnh địa cũng nhỏ hơn rất là nhiều.
Thuyền cứ thế trôi đi. Dọc đường đi Chung Nhạc nhìn xuống dưới, thấy bên dưới quần sơn nguy nga, nơi nào có núi là nơi đó có Yêu tộc. Không ít những ngọn núi hùng điệp ngập tràn yêu vân, yêu khí rất nặng, hẳn là nhà của Luyện khí sĩ Yêu tộc ở Đông Hoang này.
Thuyền không bay quá cao, hẳn là Ngư Huyền Cơ sợ bay cao sẽ dẫn động lôi đình từ lôi tầng. Đối với Luyện khí sĩ, lôi tầng trên trời cực kỳ nguy hiểm, tu vi càng mạnh, lôi đình bị kéo tới bởi nguyên thần lại càng hung ác, bất cẩn là sẽ bị lôi đình giết chết nguyên thần.
“Yêu tộc khác với Nhân tộc! Luyện khí sĩ Nhân tộc thường tập trung trong Kiếm Môn, còn Yêu tộc lại phân tán khắp nơi. Hơn nữa Luyện khí sĩ Yêu tộc nhiều hơn Luyện khí sĩ Nhân tộc rất nhiều.”
Chung Nhạc híp mắt. Lúc này trong thức hải của hắn, hồn phách đang quan tưởng Toại Hoàng, âm thầm hội tụ Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái. Hắn đang tu luyện, nhưng không hề thả lỏng cảnh giác.
Cho dù là Ngư Huyền Cơ hay Hồ Thất Muội thì đều không phải kẻ lương thiện, nếu tu luyện tới mức quên tất cả, sợ sẽ để bọn họ thừa dịp, chết lúc nào không biết. Mà Ngư Huyền Cơ với Hồ Thất Muội cũng đang phòng bị lẫn nhau. Mặt thì mỉm cười đó, nhưng đều âm thầm đề phòng, chuẩn bị bùng lên ứng đối khi bị đối phương đánh lén.
“Lần trước khi ở Thần Thú Lĩnh, hai vị đảo chủ Yêu tộc đưa người vào trong đó, chết đi cả hơn nghìn Luyện khí sĩ. Ta vốn tưởng Yêu tộc nguyên khí đại thương, không ngờ lại còn nhiều người như vậy. Nguyên khí đại thương hẳn là Lưu Hoàng đảo và Cẩm Tú đảo. Với Yêu tộc Đông Hoang mà nói, sự tổn thất của hai đảo chủ kia vốn không thương tổn tới nguyên khí.”
Chung Nhạc chớp mắt, thầm nghĩ: “Yêu tộc mạnh hơn Nhân tộc ta quá nhiều. May thay Yêu tộc nội đấu, chia rẽ lục đục. Một thánh ba đảo sáu thành đều làm theo ý riêng, kiềm chế lẫn nhau. Nếu không đám Yêu tộc này mà tập trung lại, thì việc tiêu diệt Đại Hoang ta là chuyện không hề khó. Mà thành chủ Hãm Không thánh thành đời này có hùng tài vĩ lược, có khi có thể tập trung Yêu tộc lại. Còn môn chủ Kiếm Môn ta nay đã già, chẳng biết khi nào sẽ giá hạc bay đi, thật lo cho tương lai của Đại Hoang…”
Muốn luyện Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái là cực kỳ khó, cần hồn phách phải mạnh mẽ. Thoát Thai cảnh là hợp linh và hồn làm một, phần lớn lấy linh làm chủ đạo. Mà luyện Đại Nhật Kim Ô vào mắt trái lại lấy hồn làm chính.
Lấy hồn làm chính yêu cầu hồn phải thật là mạnh, thấp nhất cũng phải bằng với Đại Nhật Kim Ô. Điểm này là gian nan nhất. Chung Nhạc gần như điều động hết năng lượng trong thức hải, thậm chí dùng cả tinh khí trong nội đan thần thú, điên cuồng rót vào trong hồn phách, thế mới tạm thời chạy song song với Đại Nhật Kim Ô.
Hiện tại linh hồn của hắn chưa phải hình thái thần nhân có ba chân cùng cánh chim, mà là quan tưởng Toại Hoàng, hóa thành hình thái Toại Hoàng mình người đuôi rắn đầu rồng thêm vào hồn phách, làm cho tăng cường độ hồn phách lên càng cao càng tốt.
– Nhạc tiểu tử, cho dù là nhật linh hay nguyệt linh thì đều lấy sức mạnh bên ngoài dung hợp với hồn phách. Linh hồn tương dung thì linh làm chủ đạo, còn hồn phách mạnh mới là nền tảng của nguyên thần mạnh, phải làm cho hồn phách chủ đạo linh, chứ không phải bị linh khống chế!
Tân Hỏa nói:
– Quan tưởng Toại Hoàng khiến hồn phách và nguyên thần lớn mạnh, có ưu thế mà nhật linh nguyệt linh không thể nào sánh nổi. Đưa nguyệt linh, nhật linh vào trong đôi mắt, hoàn toàn nắm được sức mạnh của linh, mới là cái để ngươi vượt qua người khác!
Chung Nhạc dốc hết khả năng kéo Đại Nhật Kim Ô vào trong mắt trái của hồn phách. Qua hai, ba ngày sau, trong mắt trái hồn phách của hắn dần hiển lộ ra một vòng kim quang, dường như một đôi mắt có đồng tử màu vàng.
Hắn đã luyện hơn phân nửa năng lượng của Đại Nhật Kim Ô linh vào trong mắt trái của hồn phách. Nay mắt trái này là trọng đồng, trong tròng mắt đen có đồng tử vàng, loáng thoáng xuất hiện một thần nhân ba chân giương đôi cánh, hệt như thái dương đồ đằng.
Cùng lúc đó, đồng tử mắt trái trên cơ thể Chung Nhạc cũng dần biến hóa, cũng xuất hiện dị tượng thần nhân ba chân, trông rất là kỳ lạ.
Ngư Huyền Cơ bận lái thuyền nên không để ý, còn Hồ Thất Muội thì thấy cảnh tượng trong đồng tử của Chung Nhạc, lòng ngạc nhiên không biết hắn đang tu luyện loại huyền công gì.
Hai ngày sau, Chung Nhạc cuối cùng đã luyện tất cả Đại Nhật Kim Ô vào trong mắt trái, bắt đầu hòa hợp nguyệt linh.
– Hòa hợp nguyệt linh là ta sẽ có được nhật nguyệt song linh, cái khác không nói, riêng tu vi ít nhất cũng có thể tăng lên gấp đôi!
Trước khi dung nhập nguyệt linh vào hồn phách thì phải cải tạo hồn phách trước, làm cho hồn phách càng thêm phù hợp với nguyệt linh, mà trong quá trình này không thể để nhật linh quấy nhiễu. Đây là nguyên nhân mà Tân Hỏa muốn hắn luyện nhật linh vào trong mắt trái.
Luyện khí sĩ tu luyện với Thoát Thai cảnh sẽ tăng trưởng kinh người, mà Chung Nhạc lại hai lần đột phá tới Thoát Thai cảnh, lại còn là nhật nguyệt song linh, có thể thấy hắn sẽ trưởng thành như nào.
Sau đầu của hồn phách hắn, minh nguyệt chiếu rọi, ánh sáng như nước không ngừng chảy về hồn phách và thân thể hắn, tưới nhuần thức hải tinh thần.
Qua lúc lâu sau, nguyệt linh trong thức hải của Chung Nhạc bắt đầu hóa hình thái thứ hai. Tinh Nguyệt Ngọc Thiềm xuất hiện, sáu mặt trăng như sáu con mắt bắn ra ánh trắng, khiến hồn phách, thân thể và thức hải của hắn càng thêm thoải mái.
Càng về sau, hình thái thứ ba của nguyệt lin hiện ra, càng thêm quái dị so với nhật linh, chính là thần nhân ba chân sáu mắt. Mặt mọc sáu con mắt, lại không có mũi, ba cái chân thì giẫm trên bọt sóng.
Chỉ có xuất hiện hình thái thứ ba thì mới có thể hòa hợp linh được.
So với lần đầu hòa hợp linh, hồn phách của hắn đã mạnh hơn không biết bao nhiêu. Khi hòa hợp nhật linh hắn gặp phải nguy hiểm rất lớn, còn lần này vì hồn phách mạnh mẽ nên thuận lợi hơn rất nhiều.
“Qua hai ngày nữa là có thể hoàn toàn hòa hợp nguyệt linh, thoát thai lần thứ hai!”
Nghĩ tới đây, Chung Nhạc bỗng cảm ứng được hai khí tức cực mạnh. Sau đó nghe được tiếng thần thông va chạm. Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội cũng đồng thời cảm ứng được hai khí tức này, vội quay ra nhìn.
Trong quần sơn, yêu khí cuồn cuộn. Hai vị Luyện khí sĩ Yêu tộc đứng trong yêu vân, đang giao chiến trong dãy núi. Một trong số hai người này mặc lam bào, là nữ tử, tóc bay phất phới, tế lên một hồn binh có hình hồ lô. Yêu khí xì ra từ trong hồ lô, từ trong yêu khí đen thùi ấy là một thần nhân nhiều tay chỉ có thân trên, mà mỗi cái tay dài tới gần dặm, mỗi cái cầm một loại hồn binh, chém loạn xạ đối thủ, uy lực rất kinh người.
Còn vị Luyện khí sĩ kia thì tế ra linh hồn của mình. Hiển nhiên gã có tế ngộ riêng, linh lấy được không phải linh của yêu thần mà Yêu tộc thường tế bái, mà là ma thần chi linh, ma linh!
Ma thần chi linh kia mọc bốn đầu với tám cánh tay, mỗi cánh tay đều có một con mắt. Mà trên mỗi cái đầu kia chỉ có miệng, không có tai hay mắt. Ma thần chi linh cao tới sáu trượng, đứng ở sau Luyện khí sĩ Yêu tộc mặc hắc y, đã được luyện cho gần như thực chất. Cánh tay mở ra, mỗi khi xòe các ngón tay ra thì sẽ có một đạo xạ tuyến từ trong ma nhãn ở lòng bàn tay bắn ra ngoài.
Mà vị Luyện khí sĩ Yêu tộc mặc lam y thì sr dụng hồn binh tinh dệu, hóa thành thần nhân nhiều tay. Hai Luyện khí sĩ đánh cho trời sụp đất nứt.
Chung Nhạc cẩn thận quan sát, lòng khá kinh ngạc, bởi hai vị Luyện khí sĩ này hắn là kẻ đã trải qua nhiều trận chiến, sức chiến đấu mạnh, sợ rằng Diêm Tam Lập không thể sánh bằng. Thậm chí Luyện khí sĩ đã luyện thành ma linh còn mạnh hơn Diêm Tam Lập một hai phần.
– Ha ha, thì ra là Thanh U và Ngọc Côn của Thanh Minh thành đây mà. Hai người này cùng tới từ một thành, đều là những kẻ cực kỳ nổi tiếng trong lứa Luyện khí sĩ trẻ tuổi của thành Thanh Minh, không ngờ bọn họ lại đấu với nhau trước.
Ngư Huyền Cơ híp mắt, liếc Chung Nhạc và Hồ Thất Muội một cái, rồi nói tiếp:
– Hai người này đang mải mê chiến đấu, nếu chúng ta đột nhiên ra tay, là có thể loại trừ được hai kình địch! Thất Muội, Long Nhạc huynh, ta đang bận chèo thuyền, không rảnh ra tay, hai người làm thịt bọn họ đi!
Hồ Thất Muội không nói gì. Chung Nhạc mỉm cười nói:
– Huyền Cơ huynh, Thất Muội, bản lĩnh của ta thì hai vị thấy lúc ở Cô Hà thành rồi đó, nhưng bản lĩnh của hai người thì ta chưa được thấy. Chúng ta đây tuy nói là liên thủ, nhưng phải xem có tiền vốn để làm điều đó không đã.
Nay bề ngoài thì trông hắn chưa có dị trạng gì, nhưng đang ở thời kỳ mấu chốt của việc hòa hợp linh, thần thông bình thường còn tạm, nếu đại chiến, hắn không thể phân ra chút sức mạnh được. Nếu ra tay, sẽ lộ dấu vết ngay. Ngư Huyền Cơ và Hồ Thất Muội mà thấy hắn đang ở thời kỳ tu luyện mấu chốt, chắc chắn sẽ ra tay tiêu diệt hắn, hẳn là sẽ tiễn cả hắn với Thanh U và Ngọc Côn cùng lên đường.
Mà nếu là quyết đấu với cao thủ, việc hòa hợp nguyệt linh coi như đổ bể, thậm chí còn có thể hao tổn một phần tu vi.
– Như vậy là Long Nhạc huynh đang thử ta?
Ngư Huyền Cơ quay sang nhìn Hồ Thất Muội, hỏi:
– Thất Muội nghĩ sao?
Hồ Thất Muội rung tai, cười đáp:
– Ta cũng muốn làm nóng người trước trận quyết đấu ở Hãm Không thánh thành, có mấy cường địch để sửa di dung rồi.
– Được thôi!
Ngư Huyền Cơ nhảy ra khỏi thuyền, bên người hình thành những đóa mây trôi che đi thân mình, sóng nước bên dưới con thuyền lập tức biến mất.
Mắt thấy thuyền sẽ rơi xuống, đột nhiên ngọn lửa bùng lên, hai bên thuyền xuất hiện xuất hiện đôi cánh lửa, cánh vỗ nâng thuyền lên, lại không đốt cháy thuyền, hiển lộ trình độ khống hỏa cực cao.
Ngư Huyền Cơ thấy vậy, lòng khiếp sợ: “Thủy hỏa bất dung, Long Nhạc này có trình độ khống hỏa không hề thua kém trình độ khống thủy của ta!”
Quan tưởng đôi cánh Kim Ô không ảnh hưởng lắm tới Chung Nhạc. Hắn nhìn Hồ Thất Muội trên thuyền, mỉm cười nói:
– Mời Thất Muội!
Hồ Thất Muội khẽ cười, ôm đàn tỳ bà ra khỏi thuyền, liếm môi nói:
– Huyền Cơ huynh, Thanh U cũng là nữ tử, để nàng cho ta, ngươi giết Ngọc Côn đi!
Chung Nhạc nhìn lại, thì không thấy Ngư Huyền Cơ đâu nữa, thay vào đó là một mảng mây trôi mịt mờ. Đột nhiên trong đám mây ấy sấm sét vang lên, mưa rào rào trút xuống.
Chung Nhạc nhìn quanh, lòng không khỏi chấn động, bởi không thấy bóng dáng Ngư Huyền Cơ đâu cả, dường như đã ẩn thân đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.