Chương 118
Bất Lực
22/08/2019
Thế nhưng con hàng họ Dạ chơi lớn, hôm nay gọi tới một thùng lớn trà sữa cho cả đoàn phim...
Mộc Đào rất đắc chí, khinh bỉ nhìn quản lý Vũ: Chị cấm là một chuyện, quản lý Dạ có nghe hay không lại là một chuyện khác!
Không chần chừ lâu, Tiểu Đào lăn tới bên cạnh chỗ Dạ Trạch đang phân phát cho mọi người, cái đuôi cún nhỏ vẫy vẫy:
- Quản lý Dạ, cho em một phần với!
Dạ Trạch trao suất cuối cùng cho Thái Kỳ Nhiên, quay sang nghệ sĩ nhỏ mập mạp kết luận:
- Phát hết rồi!
Đến lượt Lam Uyên vênh váo khinh bỉ lại Mộc Đào: Nhìn đi! Ở đây cô chính là công lý! Muahahahaaa...
Cuối cùng, Lam Uyên nhường cho Mộc Đào một cốc và Dạ Trạch một cốc. Nguyên lai bạn thân đặc biệt mua cho cô bốn size XL full topping béo ngậy... cô không cách nào ư ư hết cả bốn lít trà sữa cộng thêm cả tấn trân châu, pudding lẫn cheese dẻo kia được.
Vì quá no, thời điểm đoàn phim thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về nội thành có phần chậm chạp hơn rất nhiều. Nói trắng ra chính là tốn gấp đôi thời gian. Hình như 'Tây Hải' cái đoàn này rất có duyên với mấy hoạt động diễn ra vào đêm khuya ấy nhỉ?
Xe công đỗ lại trước chung cư của nghệ sĩ Thanh Thiên Giải Trí. Lam Uyên vươn vai một cái, tự nhiên cảm thấy sinh lực tràn trề, tự giác vác đồ của mình và Dạ Trạch lên căn hộ, không để ý ánh mắt ngỡ ngàng của hội người phía sau.
Tư Mã Ngọc huých tay Thái Kỳ Nhiên nói nhỏ:
- Hình như quản lý Vũ ban đêm đặc biệt khỏe mạnh?
- Hừm? Nghe nói quản lý Vũ và quản lý Dạ sống chung?
Ánh mắt Tư Mã Ngọc trầm xuống. Hóa ra mỗi đêm thời điểm này người ta cùng nhau 'tập thể dục', không trách quản lý của cậu lại 'mạnh' như thế. Tin tức manh nha trong giới báo chí đồn đại kia hẳn cũng không phải không có căn cứ.
Lăng Quán cùng cậu mỗi người phụ trách một túi đồ giúp các diễn viên nữ đem về phòng. Thời điểm hoàn thành có chút muộn, Lăng Quán người đầy mồ hôi, mặt đỏ ửng lao ngay lên giường ngủ. Tư Mã Ngọc nằm giường đối diện quan sát bạn cùng phòng một hồi lâu, sau khi chắc chắn hơi thở của Lăng Quán đi vào ổn định thì lặng lẽ đứng dậy mở cửa ra ngoài.
Bất quá, sau khi nghe tiếng cửa thanh âm phát ra lần thứ hai, thanh niên dáng vẻ ngủ say như chết lập tức tỉnh táo, ngồi thẳng người nhìn tới chiếc giường trống không đằng kia.
Tư Mã Ngọc không cần tránh né góc quay của camera, dù sau thời gian này người đó ắt hẳn đã hạ xuống để cậu thuận tiện di chuyển. Trước phòng 444 gõ cửa một tràng theo nhịp 3-6-1-1, tức khắc cánh cửa gỗ mở ra, người bên ngoài theo đó lách người vào trong.
Lăng Quán nấp cách đó một bờ tường dâng lên nhiều nghi vấn. Vốn dĩ anh tưởng rằng bạn cùng phòng là người do đối thủ ghen ghét Lam Uyên cài vào, song rốt cục người móc nối với cậu ta lại là người trong đoàn. Được rồi, phòng 444 chứ gì, anh chỉ cần theo dõi thật tốt rồi báo lại cho quản lý Dạ là được.
Mộc Đào rất đắc chí, khinh bỉ nhìn quản lý Vũ: Chị cấm là một chuyện, quản lý Dạ có nghe hay không lại là một chuyện khác!
Không chần chừ lâu, Tiểu Đào lăn tới bên cạnh chỗ Dạ Trạch đang phân phát cho mọi người, cái đuôi cún nhỏ vẫy vẫy:
- Quản lý Dạ, cho em một phần với!
Dạ Trạch trao suất cuối cùng cho Thái Kỳ Nhiên, quay sang nghệ sĩ nhỏ mập mạp kết luận:
- Phát hết rồi!
Đến lượt Lam Uyên vênh váo khinh bỉ lại Mộc Đào: Nhìn đi! Ở đây cô chính là công lý! Muahahahaaa...
Cuối cùng, Lam Uyên nhường cho Mộc Đào một cốc và Dạ Trạch một cốc. Nguyên lai bạn thân đặc biệt mua cho cô bốn size XL full topping béo ngậy... cô không cách nào ư ư hết cả bốn lít trà sữa cộng thêm cả tấn trân châu, pudding lẫn cheese dẻo kia được.
Vì quá no, thời điểm đoàn phim thu dọn đồ đạc chuẩn bị trở về nội thành có phần chậm chạp hơn rất nhiều. Nói trắng ra chính là tốn gấp đôi thời gian. Hình như 'Tây Hải' cái đoàn này rất có duyên với mấy hoạt động diễn ra vào đêm khuya ấy nhỉ?
Xe công đỗ lại trước chung cư của nghệ sĩ Thanh Thiên Giải Trí. Lam Uyên vươn vai một cái, tự nhiên cảm thấy sinh lực tràn trề, tự giác vác đồ của mình và Dạ Trạch lên căn hộ, không để ý ánh mắt ngỡ ngàng của hội người phía sau.
Tư Mã Ngọc huých tay Thái Kỳ Nhiên nói nhỏ:
- Hình như quản lý Vũ ban đêm đặc biệt khỏe mạnh?
- Hừm? Nghe nói quản lý Vũ và quản lý Dạ sống chung?
Ánh mắt Tư Mã Ngọc trầm xuống. Hóa ra mỗi đêm thời điểm này người ta cùng nhau 'tập thể dục', không trách quản lý của cậu lại 'mạnh' như thế. Tin tức manh nha trong giới báo chí đồn đại kia hẳn cũng không phải không có căn cứ.
Lăng Quán cùng cậu mỗi người phụ trách một túi đồ giúp các diễn viên nữ đem về phòng. Thời điểm hoàn thành có chút muộn, Lăng Quán người đầy mồ hôi, mặt đỏ ửng lao ngay lên giường ngủ. Tư Mã Ngọc nằm giường đối diện quan sát bạn cùng phòng một hồi lâu, sau khi chắc chắn hơi thở của Lăng Quán đi vào ổn định thì lặng lẽ đứng dậy mở cửa ra ngoài.
Bất quá, sau khi nghe tiếng cửa thanh âm phát ra lần thứ hai, thanh niên dáng vẻ ngủ say như chết lập tức tỉnh táo, ngồi thẳng người nhìn tới chiếc giường trống không đằng kia.
Tư Mã Ngọc không cần tránh né góc quay của camera, dù sau thời gian này người đó ắt hẳn đã hạ xuống để cậu thuận tiện di chuyển. Trước phòng 444 gõ cửa một tràng theo nhịp 3-6-1-1, tức khắc cánh cửa gỗ mở ra, người bên ngoài theo đó lách người vào trong.
Lăng Quán nấp cách đó một bờ tường dâng lên nhiều nghi vấn. Vốn dĩ anh tưởng rằng bạn cùng phòng là người do đối thủ ghen ghét Lam Uyên cài vào, song rốt cục người móc nối với cậu ta lại là người trong đoàn. Được rồi, phòng 444 chứ gì, anh chỉ cần theo dõi thật tốt rồi báo lại cho quản lý Dạ là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.