Chương 40
Bất Lực
15/08/2019
Lam Uyên thật không ngờ cô cũng có một ngày để cho người ta ghen tỵ tới mức bỏ ra công sức âm mưu hãm hại mình.
Cô không hiếu kỳ kẻ kia làm cách nào tạo ra chứng cớ giả, cô chỉ quan tâm hắn hoặc ả rốt cục thua kém cô ở chỗ nào.
Người kiện cô tên đầy đủ Đường Tiểu Ái, một cái tác giả nho nhỏ tác phẩm viết được chỉ có hai quyển truyện ngắn. Nhìn qua ảnh chụp dáng dấp không tệ, có điều... trình độ học vấn chỉ dừng lại ở bậc Trung học phổ thông.
Lam Uyên khóe môi xếch lên, ánh mắt đặt xuống chút thông tin ít ỏi của Đường Tiểu Ái thêm phần châm chọc. Muốn ngáng đường bà đây? Đi ngủ với giun đi!
Cô ngồi lại với tổng chủ biên xem kĩ bài đăng của ả, khoanh vùng lại lỗ hỗng bảo mật, sau đó đi kiểm tra toàn bộ các tài khoản có bản thảo của mình.
Không sai, toàn bộ đều đã bị lấy đi... một chút dấu vết cũng không có. Đoán chừng, để làm đến mức này, nhà cô hẳn đã bị cậy ra lục lọi rồi.
Lam Uyên vô thức ngậm ngón trỏ tay trái vào miệng cắn cắn, bàn tay phải uyển chuyển gõ lên bàn phím.
Có thể cô không còn bản sao của bản thảo nhưng mà rất nhiều bản sao cùng ảnh chụp bản gốc vẫn còn.
Thời điểm Lam Uyên hoàn thành toàn bộ những chứng cứ chống lại Đường Tiểu Ái, Tần Minh Ánh lại xuất hiện nói nhà xuất bản cắt đứt hợp đồng với cô, không muốn tham gia kiện tục.
Cô biết Tần Minh Ánh là một người không dễ dàng chịu ủy khuất, ý tưởng này nhất định là từ cấp cao ép xuống. Hơn nữa, tất cả chuyện này đều vì ép khô tài lực cùng danh dự của cô.
Xét theo góc nhìn của người thứ ba thì hiện nay cô đã vi phạm điều khoản về quyền sở hữu trí tuệ khi chuyển nhượng bản quyền trong hợp đồng, cho nên, toàn bộ thiệt hại phát sinh đều phải bồi thường đủ 100%. Trong khi đó, nhuận bút của tác giả chỉ chiếm 5% - 8% mỗi bìa sách, xảy ra loại sự cố này quả thực là cơ hội béo bở thừa nước đục thả câu. Đến cuối cùng, nhà xuất bản chỉ cần phủi sạch quan hệ, nói họ bị cô lừa gạt, một mũi tên trúng hai đích: vừa có thể đẩy hết trách nhiệm lên kẻ thế thân, vừa có thể nuốt trôi một khối tài sản kếch xù ngay trước mũi pháp luật.
Khôn như bọn này quê cô có đầy...
Cô không hiếu kỳ kẻ kia làm cách nào tạo ra chứng cớ giả, cô chỉ quan tâm hắn hoặc ả rốt cục thua kém cô ở chỗ nào.
Người kiện cô tên đầy đủ Đường Tiểu Ái, một cái tác giả nho nhỏ tác phẩm viết được chỉ có hai quyển truyện ngắn. Nhìn qua ảnh chụp dáng dấp không tệ, có điều... trình độ học vấn chỉ dừng lại ở bậc Trung học phổ thông.
Lam Uyên khóe môi xếch lên, ánh mắt đặt xuống chút thông tin ít ỏi của Đường Tiểu Ái thêm phần châm chọc. Muốn ngáng đường bà đây? Đi ngủ với giun đi!
Cô ngồi lại với tổng chủ biên xem kĩ bài đăng của ả, khoanh vùng lại lỗ hỗng bảo mật, sau đó đi kiểm tra toàn bộ các tài khoản có bản thảo của mình.
Không sai, toàn bộ đều đã bị lấy đi... một chút dấu vết cũng không có. Đoán chừng, để làm đến mức này, nhà cô hẳn đã bị cậy ra lục lọi rồi.
Lam Uyên vô thức ngậm ngón trỏ tay trái vào miệng cắn cắn, bàn tay phải uyển chuyển gõ lên bàn phím.
Có thể cô không còn bản sao của bản thảo nhưng mà rất nhiều bản sao cùng ảnh chụp bản gốc vẫn còn.
Thời điểm Lam Uyên hoàn thành toàn bộ những chứng cứ chống lại Đường Tiểu Ái, Tần Minh Ánh lại xuất hiện nói nhà xuất bản cắt đứt hợp đồng với cô, không muốn tham gia kiện tục.
Cô biết Tần Minh Ánh là một người không dễ dàng chịu ủy khuất, ý tưởng này nhất định là từ cấp cao ép xuống. Hơn nữa, tất cả chuyện này đều vì ép khô tài lực cùng danh dự của cô.
Xét theo góc nhìn của người thứ ba thì hiện nay cô đã vi phạm điều khoản về quyền sở hữu trí tuệ khi chuyển nhượng bản quyền trong hợp đồng, cho nên, toàn bộ thiệt hại phát sinh đều phải bồi thường đủ 100%. Trong khi đó, nhuận bút của tác giả chỉ chiếm 5% - 8% mỗi bìa sách, xảy ra loại sự cố này quả thực là cơ hội béo bở thừa nước đục thả câu. Đến cuối cùng, nhà xuất bản chỉ cần phủi sạch quan hệ, nói họ bị cô lừa gạt, một mũi tên trúng hai đích: vừa có thể đẩy hết trách nhiệm lên kẻ thế thân, vừa có thể nuốt trôi một khối tài sản kếch xù ngay trước mũi pháp luật.
Khôn như bọn này quê cô có đầy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.