Chương 42
Bất Lực
15/08/2019
- Chủ biên Tần? _ Lam Uyên ngờ ngợ đặt câu hỏi
Thiên Bình từng không ít lần ca ngợi chủ biên tòa soạn trước mặt cô. Bất quá, cô cũng quên mất vị đó tên tự ra sao. Tuy nhiên, là anh trai Tần Minh Ánh, người này đương nhiên cũng làm công việc liên quan tới giấy mực, cộng thêm chi tiết có quan hệ với bạn tốt, thân phận bảy phần rõ ràng rồi.
- Anh là Tần Viêm. Trăm nghe không bằng một thấy, quả thực em không giống như lời người ta đồn đại.
- Cái loại gì đồn đại a?
Lam Uyên vô thức bắt lấy bàn tay chìa ra của Tần Viêm, ngơ ngác hỏi lại.
- Hai người lên các em lên xe đi, chúng ta nói chuyện sau.
Tần Minh Ánh nhất chí, mở cửa, kéo tay cô vào:
- Đúng đó, nắng trưa thật không tốt cho da, nhanh nhanh đi!
Tần Viêm nói Tô Thiên Bình từ sáng nay đã gấp gáp muốn kéo anh đi gặp cô rồi. Chẳng qua phía nhà họ Tô có việc đột xuất, Thiên Bình không sắp xếp thời gian kịp, cứ thế chạy về. Sau đó lại đến lượt Tần Minh Ánh gọi anh đến làm tài xế, anh đang không có việc gì mới đi đón em gái, không ngờ có thể cùng một chỗ gặp người cần gặp.
- Cho em về Saint Peter nhé, bạn em còn trong đó. _ Lam Uyên nhìn sắp sang ngã rẽ liền nhắc nhỏ
Anh trai Tần Minh Ánh khẽ gật một cái, bẻ tay lái sang phải, đi thêm một đoạn ngắn thì dừng lại trước cổng phụ bệnh viện.
Thiên Bình từng không ít lần ca ngợi chủ biên tòa soạn trước mặt cô. Bất quá, cô cũng quên mất vị đó tên tự ra sao. Tuy nhiên, là anh trai Tần Minh Ánh, người này đương nhiên cũng làm công việc liên quan tới giấy mực, cộng thêm chi tiết có quan hệ với bạn tốt, thân phận bảy phần rõ ràng rồi.
- Anh là Tần Viêm. Trăm nghe không bằng một thấy, quả thực em không giống như lời người ta đồn đại.
- Cái loại gì đồn đại a?
Lam Uyên vô thức bắt lấy bàn tay chìa ra của Tần Viêm, ngơ ngác hỏi lại.
- Hai người lên các em lên xe đi, chúng ta nói chuyện sau.
Tần Minh Ánh nhất chí, mở cửa, kéo tay cô vào:
- Đúng đó, nắng trưa thật không tốt cho da, nhanh nhanh đi!
Tần Viêm nói Tô Thiên Bình từ sáng nay đã gấp gáp muốn kéo anh đi gặp cô rồi. Chẳng qua phía nhà họ Tô có việc đột xuất, Thiên Bình không sắp xếp thời gian kịp, cứ thế chạy về. Sau đó lại đến lượt Tần Minh Ánh gọi anh đến làm tài xế, anh đang không có việc gì mới đi đón em gái, không ngờ có thể cùng một chỗ gặp người cần gặp.
- Cho em về Saint Peter nhé, bạn em còn trong đó. _ Lam Uyên nhìn sắp sang ngã rẽ liền nhắc nhỏ
Anh trai Tần Minh Ánh khẽ gật một cái, bẻ tay lái sang phải, đi thêm một đoạn ngắn thì dừng lại trước cổng phụ bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.