Chương 49
Bất Lực
15/08/2019
Cô dùng đôi chân ngắn hết sức đuổi theo Thiên
Bình, nhìn xa xa quả nhiên phòng học còn sáng đèn. Dấu hiệu tốt như kích vào Lam Uyên một liều thuốc kích thích, vọt lên xông vào lớp.
- Vân Triệt! Chúc mừng sinh nhật!
Bất quá, câu nói này lại cùng lúc có người nói với anh, hợp thành một màn đồng thanh. Cô đảo mắt qua, lập tức nhìn thấy nữ sinh nhỏ dịu dàng ôm sách đứng ngay cạnh cửa, bên tay phải của cô. Lam Uyên mí mặt giật liên hồi, mĩ nữ xinh đẹp cỡ này sao cô có thể không nhìn thấy chứ, sau đó ưu tiên nắm tay người đẹp kéo vào trong:
- Đã đến rồi thì ở lại một chút đi a!
Vừa nói, cô vừa dẫn Trang Tịnh Mi tới cạnh Vân Triệt, kéo ghế ấn nàng ngồi xuống:
- Hôm nay sinh nhật cậu ta, chúng ta ở lại ăn bánh kem đi.
Vân Triệt có chút ngơ ngác:
- Bánh kem?
Lam Uyên bị sắc đẹp của mỹ nhân che mắt, đẩy anh sang một bên, mở balo lấy ra hộp quà màu hồng được gói ghém cẩn thận kia:
- Chính là nó!
Thiên Bình chứng kiến tràng cảnh này đều muốn ngu đi, làm thế nào cái bạn thân nhỏ lại ra sức lấy lòng tình địch? A... phải rồi, vốn dĩ Lam Uyên rất ngu, thích Vân Triệt thì chỉ để ý mình cậu ta, nào có thừa thời gian để ý bên cạnh cậu ta có hoa cỏ ong bướm hay cứt trâu cứt chó gì chứ... Cái tình địch này cuối cùng chỉ có người ngoài cuộc là cô hiểu mà thôi.
Bánh cắt ra làm tám phần, Lam Uyên tự hào giải thích thêm:
- Chúng ta mỗi người một miếng, ba phần đó để lại bác trai, bác gái, Vân Họa ăn a.
Trang Tịnh Mi mắt chớp chớp:
- Vẫn còn một a?
- Vân Triệt là thọ tinh, phải ăn gấp đôi!
- Vân Triệt! Chúc mừng sinh nhật!
Bất quá, câu nói này lại cùng lúc có người nói với anh, hợp thành một màn đồng thanh. Cô đảo mắt qua, lập tức nhìn thấy nữ sinh nhỏ dịu dàng ôm sách đứng ngay cạnh cửa, bên tay phải của cô. Lam Uyên mí mặt giật liên hồi, mĩ nữ xinh đẹp cỡ này sao cô có thể không nhìn thấy chứ, sau đó ưu tiên nắm tay người đẹp kéo vào trong:
- Đã đến rồi thì ở lại một chút đi a!
Vừa nói, cô vừa dẫn Trang Tịnh Mi tới cạnh Vân Triệt, kéo ghế ấn nàng ngồi xuống:
- Hôm nay sinh nhật cậu ta, chúng ta ở lại ăn bánh kem đi.
Vân Triệt có chút ngơ ngác:
- Bánh kem?
Lam Uyên bị sắc đẹp của mỹ nhân che mắt, đẩy anh sang một bên, mở balo lấy ra hộp quà màu hồng được gói ghém cẩn thận kia:
- Chính là nó!
Thiên Bình chứng kiến tràng cảnh này đều muốn ngu đi, làm thế nào cái bạn thân nhỏ lại ra sức lấy lòng tình địch? A... phải rồi, vốn dĩ Lam Uyên rất ngu, thích Vân Triệt thì chỉ để ý mình cậu ta, nào có thừa thời gian để ý bên cạnh cậu ta có hoa cỏ ong bướm hay cứt trâu cứt chó gì chứ... Cái tình địch này cuối cùng chỉ có người ngoài cuộc là cô hiểu mà thôi.
Bánh cắt ra làm tám phần, Lam Uyên tự hào giải thích thêm:
- Chúng ta mỗi người một miếng, ba phần đó để lại bác trai, bác gái, Vân Họa ăn a.
Trang Tịnh Mi mắt chớp chớp:
- Vẫn còn một a?
- Vân Triệt là thọ tinh, phải ăn gấp đôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.