Chương 82
Bất Lực
16/08/2019
Lam Uyên cười trừ:
- Thẩm ảnh đế thật biết nói đùa, tôi không dám nhận đại lễ này. Nếu anh khăng khăng náo loạn, cứ tìm gặp Hoắc tổng nhà chúng tôi giải quyết.
Câu trả lời mang tính xã giao này thành công làm dịu tình hình xuống. Kết thúc bữa trưa, Đào Tử nhận được kịch bản mới từ đạo diễn Tôn, dự kiến sau khi kết thúc phiên làm việc hiện tại sẽ bắt đầu quay.
Lam Uyên mắt trước mắt sau tiệc tàn lập tức kéo thịt tươi đi về, miễn cho cô bị Thẩm Trác Nghiêm đùa bỡn.
Bất quá, vừa đặt chân vào lãnh thổ Thanh Thiên Giải Trí quen thuộc, cô lập tức bị Đại Tỷ vồ lấy:
- Cục cưng, em tán đổ hắn ta từ bao giờ???
Đại Tỷ không cần câu trả lời, khoác lấy vai cô đi vào thang máy lên phòng Giám đốc, một đường không ngừng nghỉ huyên thuyên:
- Thẩm Trác Nghiêm nhất định yêu em đến chết rồi. Em không biết đâu, ban nãy hắn ta sau khi tung đầy tin tức lên mặt báo liền gọi cho chị tường trình. Uyên Uyên, em phải nhìn thật rõ nha, hắn ta bối cảnh, gia thế, thân phận đến diện mạo, phẩm chất đều là cực phẩn nhân gian a...
Quản lý Vũ ngơ ngác nhìn bà chị hoa chân múa tay, chờ đến khi nàng dừng lại, phũ phàng nói ra sự thật:
- Em còn không quen biết anh ta...
Hoắc tổng quai hàm tựa muốn rơi xuống đất, ôm lấy ngực đứng như trời trồng. Một lát sau, nàng kiên trì lên tiếng hỏi cô:
- Không phải hắn tình yêu sét đánh với cưng chứ?
Dựa trên những gì Đại Tỷ nói, trăm phần trăm Thẩm đại gia đã ra tay rổi. Hơn nữa, nhất định là ra tay lớn, tung tin lên tất cả các mặt báo. Lam Uyên nhận thức cô mặc dù phi thường xinh đẹp tài năng nhưng trong nhiều khía cạnh rất kém, đặc biệt hai chữ 'tình ái' cô càng không dám nghĩ tới.
"Cộc cộc"
Đại Tỷ thở xuống một hơi, đi ra mở cửa, sẵng giọng quát Thái Kỳ Nhiên đứng đó:
- Gõ gõ cái gì? Quản lý của cậu còn công việc bàn bạc với tôi!
Phun ra bực bội thật nhanh, nàng kéo tay nắm cửa đóng sầm lại, trực tiếp bỏ qua tiểu thịt tươi ấm ức bên ngoài.
Chưa quá mười giây, Thái Kỳ Nhiên tiếp tục gõ cửa. Lam Uyên sợ bà chị dọa minh tinh gà nhà đến trầm cảm vội vã đứng dậy ngăn cản nàng, cố ý nhân tiện dặn dò cậu ta chớ làm phiền giám đốc đại nhân.
Rốt cục, cô hối hận, lần này bên ngoài là Thẩm Trác Nghiêm. Lam Uyên dụi mắt, xác định đây người thật giá thật bèn lôi mười tám đời tổ tông Kỳ Nhiên ra hỏi thăm. Ảnh đế bãi giá Thanh Thiên Giải Trí mà không một ai báo lên một câu sao? Cơm nuôi các người ăn thực thừa thãi...
- Thẩm ảnh đế thật biết nói đùa, tôi không dám nhận đại lễ này. Nếu anh khăng khăng náo loạn, cứ tìm gặp Hoắc tổng nhà chúng tôi giải quyết.
Câu trả lời mang tính xã giao này thành công làm dịu tình hình xuống. Kết thúc bữa trưa, Đào Tử nhận được kịch bản mới từ đạo diễn Tôn, dự kiến sau khi kết thúc phiên làm việc hiện tại sẽ bắt đầu quay.
Lam Uyên mắt trước mắt sau tiệc tàn lập tức kéo thịt tươi đi về, miễn cho cô bị Thẩm Trác Nghiêm đùa bỡn.
Bất quá, vừa đặt chân vào lãnh thổ Thanh Thiên Giải Trí quen thuộc, cô lập tức bị Đại Tỷ vồ lấy:
- Cục cưng, em tán đổ hắn ta từ bao giờ???
Đại Tỷ không cần câu trả lời, khoác lấy vai cô đi vào thang máy lên phòng Giám đốc, một đường không ngừng nghỉ huyên thuyên:
- Thẩm Trác Nghiêm nhất định yêu em đến chết rồi. Em không biết đâu, ban nãy hắn ta sau khi tung đầy tin tức lên mặt báo liền gọi cho chị tường trình. Uyên Uyên, em phải nhìn thật rõ nha, hắn ta bối cảnh, gia thế, thân phận đến diện mạo, phẩm chất đều là cực phẩn nhân gian a...
Quản lý Vũ ngơ ngác nhìn bà chị hoa chân múa tay, chờ đến khi nàng dừng lại, phũ phàng nói ra sự thật:
- Em còn không quen biết anh ta...
Hoắc tổng quai hàm tựa muốn rơi xuống đất, ôm lấy ngực đứng như trời trồng. Một lát sau, nàng kiên trì lên tiếng hỏi cô:
- Không phải hắn tình yêu sét đánh với cưng chứ?
Dựa trên những gì Đại Tỷ nói, trăm phần trăm Thẩm đại gia đã ra tay rổi. Hơn nữa, nhất định là ra tay lớn, tung tin lên tất cả các mặt báo. Lam Uyên nhận thức cô mặc dù phi thường xinh đẹp tài năng nhưng trong nhiều khía cạnh rất kém, đặc biệt hai chữ 'tình ái' cô càng không dám nghĩ tới.
"Cộc cộc"
Đại Tỷ thở xuống một hơi, đi ra mở cửa, sẵng giọng quát Thái Kỳ Nhiên đứng đó:
- Gõ gõ cái gì? Quản lý của cậu còn công việc bàn bạc với tôi!
Phun ra bực bội thật nhanh, nàng kéo tay nắm cửa đóng sầm lại, trực tiếp bỏ qua tiểu thịt tươi ấm ức bên ngoài.
Chưa quá mười giây, Thái Kỳ Nhiên tiếp tục gõ cửa. Lam Uyên sợ bà chị dọa minh tinh gà nhà đến trầm cảm vội vã đứng dậy ngăn cản nàng, cố ý nhân tiện dặn dò cậu ta chớ làm phiền giám đốc đại nhân.
Rốt cục, cô hối hận, lần này bên ngoài là Thẩm Trác Nghiêm. Lam Uyên dụi mắt, xác định đây người thật giá thật bèn lôi mười tám đời tổ tông Kỳ Nhiên ra hỏi thăm. Ảnh đế bãi giá Thanh Thiên Giải Trí mà không một ai báo lên một câu sao? Cơm nuôi các người ăn thực thừa thãi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.