Chương 172: Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (2)
Bất Lực
24/08/2019
Lam Uyên đi ra khỏi phòng thử vai một đoạn thì
nghe tiếng mấy chục thí sinh đi sau cô liên tục ồn ào chán nản kêu gào.
Cũng phải thôi, lão nương chót giật nữ phụ trước rồi~
- Cô đứng lại đó! _ Một giọng nữ the thé quát lớn khiến da gà da vịt nổi đầy trên tay cô. Không ngờ chất giọng tiền bối Hoàng Lệ lại kinh khủng như vậy.
Đắc tội thì đắc tội rồi, cô chẳng buồn để lời Hoàng Lệ vào tai nữa, thẳng lưng ung dung biến mất sau cánh cổng lớn. Đương nhiên làm gì có người nào dễ dàng bỏ qua, Hoàng Lệ thế nào cũng trước mặt đám thí sinh bị loại thả ra mấy câu tin tức. Đúng là dăm ba trò con mèo, không bõ để cô chú ý.
Khai máy 'Ánh dương rạng rỡ' Lam Uyên không đi, các tiết mục ngoại giao không tham gia, chỉ khi bắt đầu quay phân khúc mới có mặt ở Studio, hơn nữa không nhanh không chậm đúng giờ mới đến. Đúng giờ không có gì sai. Chẳng qua Hoàng Lệ và mấy minh tinh tham gia thường đến sớm trang điểm hàng tiếng trong hậu trường nên sự thật luôn bị nhận định rằng cô đi muộn, cô không có tác phong chuyên nghiệp. Lam Uyên đối với chuyện này chỉ có thể giơ tay đầu hàng, ai bảo đoàn làm phim 'Tây Hải' hiện tại quay ở ngoại ô chứ. Mỗi lần quay xong 'Tây Hải' thường là tối muộn, cô phải lập tức bắt taxi tới Hàng Châu, gần sáng lại vội vã quay về Thượng Hải, chỉ tranh thủ chợp mắt được ba tiếng là tối đa, thời gian còn lại tận dụng ôn lại kịch bản.
Mọi người thắc mắc thế nào cô có thể lừa Dạ Trạch đúng không? Đầu tiên chính là ghi âm lại lời của cô và lời của anh, lập trình một cái phần mềm cảm ứng giọng nói hỏi đáp, Dạ Trạch hỏi, cái điện thoại chứa phần mềm sẽ trả lời. Sau đó, cô đi tìm một nữ nhân dáng dấp tương đối giống về, trong thời gian ngắn nhất huấn luyện cô ta tư thái cử chỉ giống hệt mình, buff cho nàng mấy cái mặt nạ giấy công nghệ, chỉ cần dán vào, muốn điều chỉnh thành mặt ai cũng được. Lam Uyên biết trò tráo người của cô rủi ro rất lớn, cho nên cô đã đi tìm Đại Tỷ mượn một người trong quân ngũ đặc huấn. Bước cuối cùng chính là cô tự mình chui lủi trong phòng, không tiếp xúc với Dạ Trạch nhiều nữa, lấy cớ cần không gian viết truyện, nếu anh bắt ăn tối thì để cơm trước cửa. Sau khi đôi bên quen dần với nhịp sinh hoạt mới, cô cho người thế thân vào, thế là xong! Tất cả sắp xếp này đều không tốn một xu bởi vì người do Đại Tỷ cấp, đồ cũng do Đại Tỷ cho, cô làm cái gì Đại Tỷ đều ủng hộ! Tuy nhiên, Đại Tỷ cũng không biết cô mượn người để lén đi đóng phim, cô chỉ nói với nàng muốn thử lòng Dạ Trạch gì gì đó xem anh có nhận ra cô hay không thôi. Nghĩ lại thì... Lam Uyên cảm thấy IQ của cô cũng đâu thấp lắm đâu nhỉ?
Được rồi, quên chuyện vừa rồi đi, quay lại vấn đề lôi kéo chỉ số thù hận của cô nhé!
Chắc mọi người biết Dạ Trạch rất xinh đẹp rất yêu nghiệt rất đáng yêu rồi nhỉ? Vâng, và cô ngũ quan giống anh tới tám phần (dù đôi bên chẳng có quan hệ máu mủ gì) nên về lý thuyết cô khá xinh xắn~ Còn thực tế thì... cô xấu nhất đoàn làm phim. Ai cũng trang điểm lồng lộn, mỹ miều xinh đẹp, chỉ có cô là như một mụ vừa bật nắp quan tài dậy. Hợp lý làm sao, nữ phụ Liên Y cũng là một cô gái team mặt mộc, luôn nhợt nhạt như chết trôi và FA tới già, Lam Uyên hoàn toàn không lo về điều này.
Cô không lo, Hoàng Lệ lại lo. 'Ánh dương rạng rỡ' kịch bản chỉ toàn ngược, diễn viên đóng không phải cảnh mắng chửi nhau trong mưa thì sẽ là tát nhau bồm bộp trong mưa hay giật bồ tạt acid dằn mặt nhau trong mưa. Diễn cảnh mưa quan trọng nhất là thần thái và đồ trang điểm chống nước...
-----
Đạo diễn hô lớn : "Action!" , nhân viên lập tức mở vòi phun nước cho mưa nhân tạo tuôn xuống xối xả.
Liên Hàm ngồi trong xe LandRover hôn hít một hồi với nam chính, bước xuống xe bắt gặp em gái âm hồn bất tán Liên Y cầm ô đứng cạnh cửa:
- Kĩ thuật hôn của anh ta rất tốt nhỉ?
Liên Hàm đỏ mặt, tóc bị mưa phun ẩm ướt, trông như búp bê sứ xinh đẹp yếu đuối, khẽ ho khan:
- Đừng trêu chị!
- Nhìn mặt tôi có vẻ quan tâm không? _ Liên Y nghiêng đầu, nhìn nam chính qua vai Liên Hàm, vẫy tay gọi anh ta:
- Anh rể, giúp em gửi lời cảm ơn tới Dung Hoa. Cảm ơn cô ấy đã thay chị gái tôi huấn luyện anh khẩu giao. Hôm nay anh thực hành rất tốt, không phụ công hôm qua chị ấy kéo anh đi nhà nghỉ!
Kỷ Thành tái mặt, quát lớn:
- Liên Y! Tôi biết em luôn thích tôi nhưng người tôi yêu là Liên Hàm chị gái em! Em không cần ly gián chúng tôi, cũng không cần lôi người vô tội vào chịu oan!
Liên Y bĩu môi, liếc sang Liên Hàm bị hù cho trắng nhợt mặt mũi, nhét chiếc ô trên tay vào tay nàng, xoay lưng bỏ đi:
- Tốt nhất chị nên về nhà sớm đi, ở lại chả có trò gì vui đâu.
Bóng lưng của Lam Uyên rất mạnh mẽ, bước đi vững vạnh, toàn thân bị mưa lạnh tạt cũng không hề nao núng.
Hoàng Lệ là nữ chính nên phải trụ lại trên màn ảnh lâu hơn, sau khi bóng lưng em gái đi khuất liền giận dữ ném ô xuống đất gào khóc tê tâm phế liệt, hướng Kỷ Thành trách móc:
- Anh nói cho em biết có phải anh đã làm chuyện đó với Dung Hoa rồi không? Anh nói đi!
Kỷ Thành nhảy xuống xe, ôm lấy Liên Hàm đang mất bình tĩnh, dịu dàng an ủi:
- Em đừng nghe lời cô ấy! Anh chỉ yêu em!
Máy quay đổi góc ghi hình, chiếu về phía góc đường, nới có một cô gái khác choàng áo mưa, khoe môi lặng lẽ nhếch môi khinh bỉ, tay cầm dao lóe lên, đôi chân linh hoạt lao về phía nam chính nữ chính. Kỷ Thành phát hiện bất thường vội kéo Liên Hàm vào lòng, dùng thân mình che chở cho cô. Con dao trên tay Dung Hoa chỉ cách Kỷ Thành mấy centimet thì dừng lại, cười ha hả thành tiếng đáng sợ, mắt đục ngầu trừng trừng nhìn Liên Hàm run rẩy trong lòng nam chính:
- Liên Hàm! Cô cũng thật giỏi lắm! Tôi còn tưởng rằng chúng ta là bạn tốt... Không ngờ... cô lại sau lưng tôi làm cái trò bẩn thỉu này! Kỷ Thành! Anh mau tránh ra, hôm nay em phải đâm chết con đàn bà này!
...
Lam Uyên cảnh quay ngắn đã thay xong quần áo khô ráo, thảnh thơi ngồi cạnh đạo diễn coi phim miễn phí. Vừa rồi khi Hoàng Lệ bước xuống xe không ra hiệu trước với cô như kịch bản, cánh cửa nặng trịch cư nhiên đập vào người cô đau điếng. Cũng may đằng sau có chi tiết Liên Y trao ô cho Liên Hàm, cô cố ý kéo dài thời gian, trực tiếp kéo sang phân khúc mới - cũng là lúc dưới mưa, chỉ khác là Liên Y đi vạch mặt Kỷ Thành, sau đó mới chậm chạp trao ô cho Hoàng Lệ hoàn thành phân khúc số một.
Đạo diễn không ý kiến gì về chuyện Lam Uyên tự ý dẫn dắt diễn viên sang phân khúc khác, thậm chí còn mừng không kịp, vội tìm nữ phụ số hai vai Dung Hoa đưa lên phối hợp. Cắt nối phân cảnh là chuyện của hậu kỳ, rất nhanh sẽ xong nhưng tiết kiệm thời gian quay một cảnh là tiết kiệm một ngày công sức, tiền bạc và thời gian.
Lam Uyên tính toán rất kĩ, để cho nước xối vào mặt Hoàng Liên, thời gian đủ khiến lớp trang điểm tan ra, không xấu tới mức ma chê quỷ hờn nhưng so với cô không bằng là được. Còn có bí mật nho nhỏ nữa chỉ phụ nữ mới biết: hôm nay Hoàng Lệ tới tháng! Tới tháng vừa đau lưng vừa đau bụng, cái mẹ gì cũng khó chịu, buổi sáng nhìn qua động tác cùng biểu cảm của nàng cô đã nắm rõ rồi. Có trách thì trách nàng chọc giận cô, làm trí thông minh của cô online hại người a~
- Cô đứng lại đó! _ Một giọng nữ the thé quát lớn khiến da gà da vịt nổi đầy trên tay cô. Không ngờ chất giọng tiền bối Hoàng Lệ lại kinh khủng như vậy.
Đắc tội thì đắc tội rồi, cô chẳng buồn để lời Hoàng Lệ vào tai nữa, thẳng lưng ung dung biến mất sau cánh cổng lớn. Đương nhiên làm gì có người nào dễ dàng bỏ qua, Hoàng Lệ thế nào cũng trước mặt đám thí sinh bị loại thả ra mấy câu tin tức. Đúng là dăm ba trò con mèo, không bõ để cô chú ý.
Khai máy 'Ánh dương rạng rỡ' Lam Uyên không đi, các tiết mục ngoại giao không tham gia, chỉ khi bắt đầu quay phân khúc mới có mặt ở Studio, hơn nữa không nhanh không chậm đúng giờ mới đến. Đúng giờ không có gì sai. Chẳng qua Hoàng Lệ và mấy minh tinh tham gia thường đến sớm trang điểm hàng tiếng trong hậu trường nên sự thật luôn bị nhận định rằng cô đi muộn, cô không có tác phong chuyên nghiệp. Lam Uyên đối với chuyện này chỉ có thể giơ tay đầu hàng, ai bảo đoàn làm phim 'Tây Hải' hiện tại quay ở ngoại ô chứ. Mỗi lần quay xong 'Tây Hải' thường là tối muộn, cô phải lập tức bắt taxi tới Hàng Châu, gần sáng lại vội vã quay về Thượng Hải, chỉ tranh thủ chợp mắt được ba tiếng là tối đa, thời gian còn lại tận dụng ôn lại kịch bản.
Mọi người thắc mắc thế nào cô có thể lừa Dạ Trạch đúng không? Đầu tiên chính là ghi âm lại lời của cô và lời của anh, lập trình một cái phần mềm cảm ứng giọng nói hỏi đáp, Dạ Trạch hỏi, cái điện thoại chứa phần mềm sẽ trả lời. Sau đó, cô đi tìm một nữ nhân dáng dấp tương đối giống về, trong thời gian ngắn nhất huấn luyện cô ta tư thái cử chỉ giống hệt mình, buff cho nàng mấy cái mặt nạ giấy công nghệ, chỉ cần dán vào, muốn điều chỉnh thành mặt ai cũng được. Lam Uyên biết trò tráo người của cô rủi ro rất lớn, cho nên cô đã đi tìm Đại Tỷ mượn một người trong quân ngũ đặc huấn. Bước cuối cùng chính là cô tự mình chui lủi trong phòng, không tiếp xúc với Dạ Trạch nhiều nữa, lấy cớ cần không gian viết truyện, nếu anh bắt ăn tối thì để cơm trước cửa. Sau khi đôi bên quen dần với nhịp sinh hoạt mới, cô cho người thế thân vào, thế là xong! Tất cả sắp xếp này đều không tốn một xu bởi vì người do Đại Tỷ cấp, đồ cũng do Đại Tỷ cho, cô làm cái gì Đại Tỷ đều ủng hộ! Tuy nhiên, Đại Tỷ cũng không biết cô mượn người để lén đi đóng phim, cô chỉ nói với nàng muốn thử lòng Dạ Trạch gì gì đó xem anh có nhận ra cô hay không thôi. Nghĩ lại thì... Lam Uyên cảm thấy IQ của cô cũng đâu thấp lắm đâu nhỉ?
Được rồi, quên chuyện vừa rồi đi, quay lại vấn đề lôi kéo chỉ số thù hận của cô nhé!
Chắc mọi người biết Dạ Trạch rất xinh đẹp rất yêu nghiệt rất đáng yêu rồi nhỉ? Vâng, và cô ngũ quan giống anh tới tám phần (dù đôi bên chẳng có quan hệ máu mủ gì) nên về lý thuyết cô khá xinh xắn~ Còn thực tế thì... cô xấu nhất đoàn làm phim. Ai cũng trang điểm lồng lộn, mỹ miều xinh đẹp, chỉ có cô là như một mụ vừa bật nắp quan tài dậy. Hợp lý làm sao, nữ phụ Liên Y cũng là một cô gái team mặt mộc, luôn nhợt nhạt như chết trôi và FA tới già, Lam Uyên hoàn toàn không lo về điều này.
Cô không lo, Hoàng Lệ lại lo. 'Ánh dương rạng rỡ' kịch bản chỉ toàn ngược, diễn viên đóng không phải cảnh mắng chửi nhau trong mưa thì sẽ là tát nhau bồm bộp trong mưa hay giật bồ tạt acid dằn mặt nhau trong mưa. Diễn cảnh mưa quan trọng nhất là thần thái và đồ trang điểm chống nước...
-----
Đạo diễn hô lớn : "Action!" , nhân viên lập tức mở vòi phun nước cho mưa nhân tạo tuôn xuống xối xả.
Liên Hàm ngồi trong xe LandRover hôn hít một hồi với nam chính, bước xuống xe bắt gặp em gái âm hồn bất tán Liên Y cầm ô đứng cạnh cửa:
- Kĩ thuật hôn của anh ta rất tốt nhỉ?
Liên Hàm đỏ mặt, tóc bị mưa phun ẩm ướt, trông như búp bê sứ xinh đẹp yếu đuối, khẽ ho khan:
- Đừng trêu chị!
- Nhìn mặt tôi có vẻ quan tâm không? _ Liên Y nghiêng đầu, nhìn nam chính qua vai Liên Hàm, vẫy tay gọi anh ta:
- Anh rể, giúp em gửi lời cảm ơn tới Dung Hoa. Cảm ơn cô ấy đã thay chị gái tôi huấn luyện anh khẩu giao. Hôm nay anh thực hành rất tốt, không phụ công hôm qua chị ấy kéo anh đi nhà nghỉ!
Kỷ Thành tái mặt, quát lớn:
- Liên Y! Tôi biết em luôn thích tôi nhưng người tôi yêu là Liên Hàm chị gái em! Em không cần ly gián chúng tôi, cũng không cần lôi người vô tội vào chịu oan!
Liên Y bĩu môi, liếc sang Liên Hàm bị hù cho trắng nhợt mặt mũi, nhét chiếc ô trên tay vào tay nàng, xoay lưng bỏ đi:
- Tốt nhất chị nên về nhà sớm đi, ở lại chả có trò gì vui đâu.
Bóng lưng của Lam Uyên rất mạnh mẽ, bước đi vững vạnh, toàn thân bị mưa lạnh tạt cũng không hề nao núng.
Hoàng Lệ là nữ chính nên phải trụ lại trên màn ảnh lâu hơn, sau khi bóng lưng em gái đi khuất liền giận dữ ném ô xuống đất gào khóc tê tâm phế liệt, hướng Kỷ Thành trách móc:
- Anh nói cho em biết có phải anh đã làm chuyện đó với Dung Hoa rồi không? Anh nói đi!
Kỷ Thành nhảy xuống xe, ôm lấy Liên Hàm đang mất bình tĩnh, dịu dàng an ủi:
- Em đừng nghe lời cô ấy! Anh chỉ yêu em!
Máy quay đổi góc ghi hình, chiếu về phía góc đường, nới có một cô gái khác choàng áo mưa, khoe môi lặng lẽ nhếch môi khinh bỉ, tay cầm dao lóe lên, đôi chân linh hoạt lao về phía nam chính nữ chính. Kỷ Thành phát hiện bất thường vội kéo Liên Hàm vào lòng, dùng thân mình che chở cho cô. Con dao trên tay Dung Hoa chỉ cách Kỷ Thành mấy centimet thì dừng lại, cười ha hả thành tiếng đáng sợ, mắt đục ngầu trừng trừng nhìn Liên Hàm run rẩy trong lòng nam chính:
- Liên Hàm! Cô cũng thật giỏi lắm! Tôi còn tưởng rằng chúng ta là bạn tốt... Không ngờ... cô lại sau lưng tôi làm cái trò bẩn thỉu này! Kỷ Thành! Anh mau tránh ra, hôm nay em phải đâm chết con đàn bà này!
...
Lam Uyên cảnh quay ngắn đã thay xong quần áo khô ráo, thảnh thơi ngồi cạnh đạo diễn coi phim miễn phí. Vừa rồi khi Hoàng Lệ bước xuống xe không ra hiệu trước với cô như kịch bản, cánh cửa nặng trịch cư nhiên đập vào người cô đau điếng. Cũng may đằng sau có chi tiết Liên Y trao ô cho Liên Hàm, cô cố ý kéo dài thời gian, trực tiếp kéo sang phân khúc mới - cũng là lúc dưới mưa, chỉ khác là Liên Y đi vạch mặt Kỷ Thành, sau đó mới chậm chạp trao ô cho Hoàng Lệ hoàn thành phân khúc số một.
Đạo diễn không ý kiến gì về chuyện Lam Uyên tự ý dẫn dắt diễn viên sang phân khúc khác, thậm chí còn mừng không kịp, vội tìm nữ phụ số hai vai Dung Hoa đưa lên phối hợp. Cắt nối phân cảnh là chuyện của hậu kỳ, rất nhanh sẽ xong nhưng tiết kiệm thời gian quay một cảnh là tiết kiệm một ngày công sức, tiền bạc và thời gian.
Lam Uyên tính toán rất kĩ, để cho nước xối vào mặt Hoàng Liên, thời gian đủ khiến lớp trang điểm tan ra, không xấu tới mức ma chê quỷ hờn nhưng so với cô không bằng là được. Còn có bí mật nho nhỏ nữa chỉ phụ nữ mới biết: hôm nay Hoàng Lệ tới tháng! Tới tháng vừa đau lưng vừa đau bụng, cái mẹ gì cũng khó chịu, buổi sáng nhìn qua động tác cùng biểu cảm của nàng cô đã nắm rõ rồi. Có trách thì trách nàng chọc giận cô, làm trí thông minh của cô online hại người a~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.