Chương 6: Mặt Phải Thật Dày
Vương Thị Lâm Oanh
03/10/2024
Buổi học ngày hôm đó kết thúc Diệc Thần vẫn như hôm qua lẽo đẽo theo sau Ngọc Uyển mặc cho cô tỏ thái độ với mình , anh vẫn đi theo cô từ lúc ở trường về và đến lúc cô đi làm anh vẫn đi theo đến nỗi Ngọc Uyển còn nói với các anh chị chỗ là rằng anh bị có vấn đề về tâm thần .
Buổi tối hôm đấy khi trên đường đi làm về thì Ngọc Uyển bị cướp chặn đường ban đầu cô còn định chạy rồi hô lên nhưng chúng có hai người đã chặn đằng trước và đằng sau cô .
- Em gái đi đâu mà về khuya thế này , cần hai anh đây đưa về không ?
- Tôi không quen biết các anh là ai cả làm ơn tránh ra cho tôi đi .
- Sao mà nóng vội thế , để anh xem nào .
Vừa nói xong thì hai tên đấy định dùng vũ lực cưỡng chế Ngọc Uyển nhưng lúc đó Diệc Thần may mắn đã đến kịp đằng sau mà cứu cô . Ban nãy đang đi đằng sau cô thì Huyền Nhi cái đuôi rắc rối không biết từ đâu chui ra làm phiền anh mãi mới có thể cắt đuôi được . Chạy theo Ngọc Uyển thì thấy cảnh này anh liền lao lên đánh nhau với hai tên kia .
- Mày là thằng nào mà giám làm phiền chuyện của bọn tao .
- Tôi là người yêu cô ấy được chưa ? Chúng mày khôn hồn thì đi nhanh còn kịp .
- Mày nghĩ có thể thắng bọn tao à .
- Không biết lượng sức .
Vừa nói xong Diệc Thần liền đẩy Ngọc Uyển về sau rồi lao lên đấm nhau với hai tên kia , lúc đầu còn hăng nhưng vì chúng có nhiều người hơn nên Diệc Thần đã bị đánh lén . Ngọc Uyển sợ hãy chạy ra chỗ đông người kêu cứu , đến lúc quay lại Diệc Thần đã bị đánh nằm đấy trên mặt anh có vết bầm và miệng rớm chút máu .
- Anh không sao chứ ? Có thể đứng dậy không tôi đưa anh đi bệnh viện .
- Anh không sao em bình an là được .
- Anh bị bệnh à , tôi liên quan gì đến anh mà anh phải bảo vệ tôi .
- Dựa trên danh nghĩa tôi theo đuổi em .
- Giờ này mà anh vẫn còn có thể trêu được à ?
Ngọc Uyển thấy Diệc Thần vẫn còn cà chớn liền mắng anh , người dân ở đấy giúp cô rìu anh lên xe taxi đưa về nhà còn hai tên côn đồ kia đã bị báo công an đến đưa lên đồn vì tội quấy phá .
Chiếc taxi dừng lại dưới cổng chung cư của Diệc Thần , cô giúp anh lên trên phòng sau đó bôi thuốc cho anh .
- Tôi đã nói rồi tôi và anh không liên quan gì đến nhau dao anh cứ phải làm như vậy .
Ngọc Uyển vừa bôi thuốc cho Diệc Thần vừa trách anh .
- Anh bảo vệ bạn gái tương lai anh là sai à ?
- Xem ra anh vẫn chấp niệm to lớn nhỉ ?
- Anh đã nói rồi anh sẽ theo em đàng hoàng bảo vệ em đến khi nào em đồng ý mà .
- Tùy anh , thuốc tôi bôi cho rồi đây còn thuốc viên nhớ ăn uống đầy đủ để uống .
- Nhưng ngày hôm nay anh chưa ăn gì , em có thể nấu cho anh được chứ giờ anh như này sao mà nấu được .
- Được rồi coi như tôi trả ơn anh .
Diệc Thần bày khuôn mặt cún con nũng nịu ra đòi Ngọc Uyển nấu cơm cho được thì liền vui vẻ ngồi lấy điện thoại ra xem , vừa mở ra liền thấy tin nhắn của mẹ mặt anh liền thay đổi sắc mặt . Hà Như mẹ anh lần này lại muốn anh về ăn cơm cuối tuần chắc chắn lại mời Huyền Nhi và nói rằng trùng hợp không nhanh không chậm anh liền nhắn lại . “ Tuần này con bận bao giờ có thời gian co sẽ về ”.
Nhắn xong Diệc Thần liền đặt điện thoại xuống rồi cà nhắc đến bếp với Ngọc Uyển .
- Em nấu món gì thế .
- Cơm canh đạm bạc , tủ nhà anh có gì tôi nấu cái đấy .
- Cũng được , cái đó em không ở cùng ba mẹ sao ?
- Tôi khôg có cha mẹ lớn lên ở trại trẻ .
- Vậy em mới liều mình làm việc như vậy ?
- Đúng rồi .
- Vậy thì em nhận công việc nấu cơm cho tôi đi , tôi sẽ trả tiền em thậm chí gấp đôi chỗ làm .
- Anh thì làm gì mà mạnh miệng như vậy .
- Em yên tâm tôi sẽ không thiếu em một đồng nào . Được chứ em nấu cơm cho tôi và tôi trả công em .
- Anh suy nghĩ kĩ chưa ?
- Chắc chắn .
- Được rồi , ngồi đợi lát có cơm bây giờ .
Ngọc Uyển đồng ý nhanh như vậy cũng là có lý do cả một phần vì trả ơn anh hôm nay còn lại thì là do hoàn cảnh của cô , cũng chỉ nấu bữa cơm mà có thêm nguồn thu nhập nữa thì không phải quá hời rồi sao .
Đợi một lát thì mâm cơm cũng xong Diệc Thần hôm nay được người trong lòng nấu ăn cho thì ăn rất năng suất , xong xuôi anh tìm cớ giữ cô lại nhưng không được đành phải gọi xe cho cô về vậy .
Buổi tối hôm đấy khi trên đường đi làm về thì Ngọc Uyển bị cướp chặn đường ban đầu cô còn định chạy rồi hô lên nhưng chúng có hai người đã chặn đằng trước và đằng sau cô .
- Em gái đi đâu mà về khuya thế này , cần hai anh đây đưa về không ?
- Tôi không quen biết các anh là ai cả làm ơn tránh ra cho tôi đi .
- Sao mà nóng vội thế , để anh xem nào .
Vừa nói xong thì hai tên đấy định dùng vũ lực cưỡng chế Ngọc Uyển nhưng lúc đó Diệc Thần may mắn đã đến kịp đằng sau mà cứu cô . Ban nãy đang đi đằng sau cô thì Huyền Nhi cái đuôi rắc rối không biết từ đâu chui ra làm phiền anh mãi mới có thể cắt đuôi được . Chạy theo Ngọc Uyển thì thấy cảnh này anh liền lao lên đánh nhau với hai tên kia .
- Mày là thằng nào mà giám làm phiền chuyện của bọn tao .
- Tôi là người yêu cô ấy được chưa ? Chúng mày khôn hồn thì đi nhanh còn kịp .
- Mày nghĩ có thể thắng bọn tao à .
- Không biết lượng sức .
Vừa nói xong Diệc Thần liền đẩy Ngọc Uyển về sau rồi lao lên đấm nhau với hai tên kia , lúc đầu còn hăng nhưng vì chúng có nhiều người hơn nên Diệc Thần đã bị đánh lén . Ngọc Uyển sợ hãy chạy ra chỗ đông người kêu cứu , đến lúc quay lại Diệc Thần đã bị đánh nằm đấy trên mặt anh có vết bầm và miệng rớm chút máu .
- Anh không sao chứ ? Có thể đứng dậy không tôi đưa anh đi bệnh viện .
- Anh không sao em bình an là được .
- Anh bị bệnh à , tôi liên quan gì đến anh mà anh phải bảo vệ tôi .
- Dựa trên danh nghĩa tôi theo đuổi em .
- Giờ này mà anh vẫn còn có thể trêu được à ?
Ngọc Uyển thấy Diệc Thần vẫn còn cà chớn liền mắng anh , người dân ở đấy giúp cô rìu anh lên xe taxi đưa về nhà còn hai tên côn đồ kia đã bị báo công an đến đưa lên đồn vì tội quấy phá .
Chiếc taxi dừng lại dưới cổng chung cư của Diệc Thần , cô giúp anh lên trên phòng sau đó bôi thuốc cho anh .
- Tôi đã nói rồi tôi và anh không liên quan gì đến nhau dao anh cứ phải làm như vậy .
Ngọc Uyển vừa bôi thuốc cho Diệc Thần vừa trách anh .
- Anh bảo vệ bạn gái tương lai anh là sai à ?
- Xem ra anh vẫn chấp niệm to lớn nhỉ ?
- Anh đã nói rồi anh sẽ theo em đàng hoàng bảo vệ em đến khi nào em đồng ý mà .
- Tùy anh , thuốc tôi bôi cho rồi đây còn thuốc viên nhớ ăn uống đầy đủ để uống .
- Nhưng ngày hôm nay anh chưa ăn gì , em có thể nấu cho anh được chứ giờ anh như này sao mà nấu được .
- Được rồi coi như tôi trả ơn anh .
Diệc Thần bày khuôn mặt cún con nũng nịu ra đòi Ngọc Uyển nấu cơm cho được thì liền vui vẻ ngồi lấy điện thoại ra xem , vừa mở ra liền thấy tin nhắn của mẹ mặt anh liền thay đổi sắc mặt . Hà Như mẹ anh lần này lại muốn anh về ăn cơm cuối tuần chắc chắn lại mời Huyền Nhi và nói rằng trùng hợp không nhanh không chậm anh liền nhắn lại . “ Tuần này con bận bao giờ có thời gian co sẽ về ”.
Nhắn xong Diệc Thần liền đặt điện thoại xuống rồi cà nhắc đến bếp với Ngọc Uyển .
- Em nấu món gì thế .
- Cơm canh đạm bạc , tủ nhà anh có gì tôi nấu cái đấy .
- Cũng được , cái đó em không ở cùng ba mẹ sao ?
- Tôi khôg có cha mẹ lớn lên ở trại trẻ .
- Vậy em mới liều mình làm việc như vậy ?
- Đúng rồi .
- Vậy thì em nhận công việc nấu cơm cho tôi đi , tôi sẽ trả tiền em thậm chí gấp đôi chỗ làm .
- Anh thì làm gì mà mạnh miệng như vậy .
- Em yên tâm tôi sẽ không thiếu em một đồng nào . Được chứ em nấu cơm cho tôi và tôi trả công em .
- Anh suy nghĩ kĩ chưa ?
- Chắc chắn .
- Được rồi , ngồi đợi lát có cơm bây giờ .
Ngọc Uyển đồng ý nhanh như vậy cũng là có lý do cả một phần vì trả ơn anh hôm nay còn lại thì là do hoàn cảnh của cô , cũng chỉ nấu bữa cơm mà có thêm nguồn thu nhập nữa thì không phải quá hời rồi sao .
Đợi một lát thì mâm cơm cũng xong Diệc Thần hôm nay được người trong lòng nấu ăn cho thì ăn rất năng suất , xong xuôi anh tìm cớ giữ cô lại nhưng không được đành phải gọi xe cho cô về vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.