Chương 47: Nói Chuyện
Vương Thị Lâm Oanh
15/10/2024
Lưu Vũ và Hạ Quốc ngồi đánh cờ được vài ván thì Hà Như gọi Lưu Vũ vào trong nhà tìm gì đó, giờ đây ở lại cái chòi nhỏ chỉ còn lại Hạ Quốc và Diệc Thần.
- Thần Vũ ta có chuyện này hỏi cháu được không ?
- Chú có việc gì cứ hỏi .
- Ngọc Uyển ... ... con bé ... ... ừm ... ... cha mẹ con bé là ai ?
- Có việc gì sao chú ?
- Không giấu cháu, nhà chú có một đứa con gái nếu tính ra năm nay cũng đã 25 tuổi cũng tên Ngọc Uyển nhưng năm con bé 3 tuổi nhà chú có chuyến đi chơi vô tình để lạc mất con bé sau đó có tìm kiếm nhưng bặt vô âm tính . Sau này chú mới biết đó là kẻ đối đầu với công ty nhà chú, đến bây giờ dù đã ch*t nhưng hắn vẫn không khai ra là đã đưa con bé đi đâu . Lần trước gặp nhau ở Pháp chú thấy con bé có nét rất giống vợ chú nhưng chú vẫn không giám chắc nếu có thể cháu hãy hỏi con bé xem phải đằng sau lưng con bé có một nốt ruồi son không ?
- Chuyện này để cháu nói lại với Ngọc Uyển nhưng lúc cháu gặp em ấy đã biết rằng em ấy từ bé đến lớn lên không có ba mẹ rồi . Nếu chú muốn xác thực thì cháu sẽ giúp vì cháu cũng muốn em ấy biết ba mẹ mình là ai, mặt mũi như thế nào .
- Chú cũng mong là vậy vì con bé có nét rất giống vợ chú, tối nay cả nhà sang nhà chú dùng cơm nhé chuyển lời cho bà với ba mẹ giúp chú . Chú về trước .
- Vâng, chú về ạ . Cháu sẽ nói lại với mọi người .
Nói xong Hạ Quốc rời đi còn lại mình Diệc Thần ngồi đó, anh suy nghĩ về lời nói khi nãy của Hạ Quốc quả thật Ngọc Uyển thoạt nhìn có nét giống Hạ Quốc và quan trọng trên lưng Ngọc Uyển có nốt ruồi son trên đó .
Quay trở vào nhà . Lúc này đã là 4 giờ chiều những người phụ nữa cũng đã dậy, Diệc Thần thấy bà nội và mẹ ngồi ở phòng khách đang cắt chữ đỏ để dánh không thấy Ngọc Uyển đâu thì liền hỏi .
- Ngọc Uyển ở đâu vậy bà .
- Con bé với Diệp Ngọc đang trong bếp nói là làm chút bánh kẹo tết thử công .
- Để con vào xem .
-
- Chỗ hai đứa đang làm con vào thì Diệp Ngọc nó lại than vãn, con lên trên giúp ba sửa soạn ban thờ đi .
Thấy Diệc Thần định đi vào thì Hà Như liền lên tiếng, bà biết con trai bà mà vào đấy thì i như rằng hai anh em Diệc Thần và Diệp Ngọc lại làm loạn căn bếp lên .
- Vậy để con lên giúp ba, à lúc nãy chú Hạ Quốc nói rằng tối mời nhà mình sang ăn tối .
Được rồi, con lên phụ giúp ba đi .
Diệc Thần lên trên tầng phụ giúp ba dọn dẹp lại ban thờ . 7 giờ tối cả nhà Diệc Thần cùng nhau sách theo giỏ quà sang nhà Hạ Quốc ăn tối .
Nhà Hạ Quốc cũng không xa chỉ cách 2-3 nhà là đến nơi, căn nhà có thiết kế theo kiểu cổ điển một chút nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp của nó . Thấy gia đình nhà họ Lưu sang Hạ Quốc liền ra ngoài cửa tiếp đón còn để lại vợ mình và Hạ Phong ở trong bếp dọn nốt đồ ăn ra bàn .
- Mọi người sang rồi đấy à ? Vào nhà thôi cơm cũng đã chuẩn bị xong rồi .
Diệc Thần cũng đã nói với Ngọc Uyển là sang nhà người đàn ông lần trước gặp ở bên Pháp . Cả nhà đi vào bên trong bà Hồng Lan vợ Hạ Quốc cũng đã chuẩn bị mâm cơm xong, mọi người đi vào bà vội vàng ra đón .
- Nhà anh Lưu đấy à, bao nhiêu năm rồi cả nhà không về đầy đủ ăn tết nhỉ . À cháu này là ??
Hồng Lan bất ngờ khi nhìn thấy Ngọc Uyển cô quá giống với bà đi, cả nhà Diệc Thần cũng nhận ra điều đó nên cũng không giám nói ra vì nhỡ đâu lại không phải chuyện . Dù đã được Hạ Quốc nói về chuyện này nhưng Hồng Lan vẫn không thể tin được, bà rất mong rất rất mong Ngọc Uyển là con gái bà .
- Mọi người vào trong dùng bữa thôi .
Hạ Quốc biết vợ mình đang nghĩ điều gì nên ông liền đứng lên gạt sang một câu chuyện khác . Mọi người cùng nhau đi vào bếp, trên bàn ăn đã đặt rất nhiều thức ăn . Vì khi bé chỉ gặp vài lần nên Diệc Thần và Hạ Phong chỉ chào hỏi nhau cho có lệ, hai người đàn ông hai khí chất khác nhau .
Trong bữa ăn Hồng Lan vẫn luôn lén nhìn Ngọc Uyển điều này cô biết nhưng vì để giữ mặt cho gia đình Diệc Thần nên cô vẫn tỏ ra ăn một cách tự nhiên và trò chuyện cùng với mọi người . Lúc này Hồng Lan mới lên tiếng hỏi .
- Cháu bé này là cháu dâu nhà Lưu sao ?
- Haha đúng vậy, năm nay ta sẽ được lên cụ đấy Hồng Lan à, cháu xem thắng bé Hạ Phong cũng đã lớn nên tính dần chuyện này đi chứ nhỉ ?
Bà nội Lưu hớn hở sau câu hỏi của Hồng Lan, phải nói bà rất tự hào về cô cháu dâu này đi đâu cũng giới thiệu cho mọi người rằng đây là cháu dâu nhà mình vừa để khoe vừa là lời răn đe cho những nhà có ý định gả con gái cho Diệc Thần .
Dạ vợ hồng cháu cũng nói Hạ Phong nhưng thằng bé cứ kiếm cớ trốn tránh chắc là vẫn chưa muốn bà ạ . Cháu tên Ngọc Uyển nhỉ ? Năm nay cháu bao nhiêu tuổi rồi ?
Hồng Lan trả lời bà nội Lưu xong sau đó gắp một miếng thức ăn vào bát của Ngọc Uyển và hỏi .
-
Dạ cháu là vợ sắp cưới của Diệc Thần ạ .
- Thế ba mẹ cháu vẫn khỏe chứ ?
- Cháu là trẻ mồ côi ạ .
- À ta xin lỗi ta lỡ lời .
- Không sao đâu ạ .
Ngọc Uyển vẫn lễ phép trả lời lại Hồng Lan nghe đến đây bà đã nảy sinh ra một í định để xác định xem Ngọc Uyển có phải con gái bà không dù là 1% cơ hội bà vẫn muốn thử . Bữa cơm của hai nhà thân thiết vui vẻ trải qua, cả nhà Diệc Thần nán lại sau bữa ăn một lát sau đó cũng xin phép ra về nhưng Diệc Thần và Ngọc Uyển lại đi chơi thêm ở chỗ khác .
- Thần Vũ ta có chuyện này hỏi cháu được không ?
- Chú có việc gì cứ hỏi .
- Ngọc Uyển ... ... con bé ... ... ừm ... ... cha mẹ con bé là ai ?
- Có việc gì sao chú ?
- Không giấu cháu, nhà chú có một đứa con gái nếu tính ra năm nay cũng đã 25 tuổi cũng tên Ngọc Uyển nhưng năm con bé 3 tuổi nhà chú có chuyến đi chơi vô tình để lạc mất con bé sau đó có tìm kiếm nhưng bặt vô âm tính . Sau này chú mới biết đó là kẻ đối đầu với công ty nhà chú, đến bây giờ dù đã ch*t nhưng hắn vẫn không khai ra là đã đưa con bé đi đâu . Lần trước gặp nhau ở Pháp chú thấy con bé có nét rất giống vợ chú nhưng chú vẫn không giám chắc nếu có thể cháu hãy hỏi con bé xem phải đằng sau lưng con bé có một nốt ruồi son không ?
- Chuyện này để cháu nói lại với Ngọc Uyển nhưng lúc cháu gặp em ấy đã biết rằng em ấy từ bé đến lớn lên không có ba mẹ rồi . Nếu chú muốn xác thực thì cháu sẽ giúp vì cháu cũng muốn em ấy biết ba mẹ mình là ai, mặt mũi như thế nào .
- Chú cũng mong là vậy vì con bé có nét rất giống vợ chú, tối nay cả nhà sang nhà chú dùng cơm nhé chuyển lời cho bà với ba mẹ giúp chú . Chú về trước .
- Vâng, chú về ạ . Cháu sẽ nói lại với mọi người .
Nói xong Hạ Quốc rời đi còn lại mình Diệc Thần ngồi đó, anh suy nghĩ về lời nói khi nãy của Hạ Quốc quả thật Ngọc Uyển thoạt nhìn có nét giống Hạ Quốc và quan trọng trên lưng Ngọc Uyển có nốt ruồi son trên đó .
Quay trở vào nhà . Lúc này đã là 4 giờ chiều những người phụ nữa cũng đã dậy, Diệc Thần thấy bà nội và mẹ ngồi ở phòng khách đang cắt chữ đỏ để dánh không thấy Ngọc Uyển đâu thì liền hỏi .
- Ngọc Uyển ở đâu vậy bà .
- Con bé với Diệp Ngọc đang trong bếp nói là làm chút bánh kẹo tết thử công .
- Để con vào xem .
-
- Chỗ hai đứa đang làm con vào thì Diệp Ngọc nó lại than vãn, con lên trên giúp ba sửa soạn ban thờ đi .
Thấy Diệc Thần định đi vào thì Hà Như liền lên tiếng, bà biết con trai bà mà vào đấy thì i như rằng hai anh em Diệc Thần và Diệp Ngọc lại làm loạn căn bếp lên .
- Vậy để con lên giúp ba, à lúc nãy chú Hạ Quốc nói rằng tối mời nhà mình sang ăn tối .
Được rồi, con lên phụ giúp ba đi .
Diệc Thần lên trên tầng phụ giúp ba dọn dẹp lại ban thờ . 7 giờ tối cả nhà Diệc Thần cùng nhau sách theo giỏ quà sang nhà Hạ Quốc ăn tối .
Nhà Hạ Quốc cũng không xa chỉ cách 2-3 nhà là đến nơi, căn nhà có thiết kế theo kiểu cổ điển một chút nhưng vẫn toát ra vẻ đẹp của nó . Thấy gia đình nhà họ Lưu sang Hạ Quốc liền ra ngoài cửa tiếp đón còn để lại vợ mình và Hạ Phong ở trong bếp dọn nốt đồ ăn ra bàn .
- Mọi người sang rồi đấy à ? Vào nhà thôi cơm cũng đã chuẩn bị xong rồi .
Diệc Thần cũng đã nói với Ngọc Uyển là sang nhà người đàn ông lần trước gặp ở bên Pháp . Cả nhà đi vào bên trong bà Hồng Lan vợ Hạ Quốc cũng đã chuẩn bị mâm cơm xong, mọi người đi vào bà vội vàng ra đón .
- Nhà anh Lưu đấy à, bao nhiêu năm rồi cả nhà không về đầy đủ ăn tết nhỉ . À cháu này là ??
Hồng Lan bất ngờ khi nhìn thấy Ngọc Uyển cô quá giống với bà đi, cả nhà Diệc Thần cũng nhận ra điều đó nên cũng không giám nói ra vì nhỡ đâu lại không phải chuyện . Dù đã được Hạ Quốc nói về chuyện này nhưng Hồng Lan vẫn không thể tin được, bà rất mong rất rất mong Ngọc Uyển là con gái bà .
- Mọi người vào trong dùng bữa thôi .
Hạ Quốc biết vợ mình đang nghĩ điều gì nên ông liền đứng lên gạt sang một câu chuyện khác . Mọi người cùng nhau đi vào bếp, trên bàn ăn đã đặt rất nhiều thức ăn . Vì khi bé chỉ gặp vài lần nên Diệc Thần và Hạ Phong chỉ chào hỏi nhau cho có lệ, hai người đàn ông hai khí chất khác nhau .
Trong bữa ăn Hồng Lan vẫn luôn lén nhìn Ngọc Uyển điều này cô biết nhưng vì để giữ mặt cho gia đình Diệc Thần nên cô vẫn tỏ ra ăn một cách tự nhiên và trò chuyện cùng với mọi người . Lúc này Hồng Lan mới lên tiếng hỏi .
- Cháu bé này là cháu dâu nhà Lưu sao ?
- Haha đúng vậy, năm nay ta sẽ được lên cụ đấy Hồng Lan à, cháu xem thắng bé Hạ Phong cũng đã lớn nên tính dần chuyện này đi chứ nhỉ ?
Bà nội Lưu hớn hở sau câu hỏi của Hồng Lan, phải nói bà rất tự hào về cô cháu dâu này đi đâu cũng giới thiệu cho mọi người rằng đây là cháu dâu nhà mình vừa để khoe vừa là lời răn đe cho những nhà có ý định gả con gái cho Diệc Thần .
Dạ vợ hồng cháu cũng nói Hạ Phong nhưng thằng bé cứ kiếm cớ trốn tránh chắc là vẫn chưa muốn bà ạ . Cháu tên Ngọc Uyển nhỉ ? Năm nay cháu bao nhiêu tuổi rồi ?
Hồng Lan trả lời bà nội Lưu xong sau đó gắp một miếng thức ăn vào bát của Ngọc Uyển và hỏi .
-
Dạ cháu là vợ sắp cưới của Diệc Thần ạ .
- Thế ba mẹ cháu vẫn khỏe chứ ?
- Cháu là trẻ mồ côi ạ .
- À ta xin lỗi ta lỡ lời .
- Không sao đâu ạ .
Ngọc Uyển vẫn lễ phép trả lời lại Hồng Lan nghe đến đây bà đã nảy sinh ra một í định để xác định xem Ngọc Uyển có phải con gái bà không dù là 1% cơ hội bà vẫn muốn thử . Bữa cơm của hai nhà thân thiết vui vẻ trải qua, cả nhà Diệc Thần nán lại sau bữa ăn một lát sau đó cũng xin phép ra về nhưng Diệc Thần và Ngọc Uyển lại đi chơi thêm ở chỗ khác .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.