Chương 60: Sự Thật Chớp Mở
Hàm Ngư
02/01/2016
Chủ pháo đài Etihad được xây dựng cách đây hàng trăm năm, kiến trúc
pháo đài hình bán nguyệt, ba mặt giáp với trung du, mặt sau dựa lưng vào núi. Pháo đài Etihad phân bố gồm nội thành và ngoại thành, tường thành
phía trong cao hơn phía trước, có một con đường đá dốc thoải hẹp kéo dài từ cổng nội thành ra phía ngoài. Đầu thành phân bố thành các cứ điểm
theo các tháp đá cao, bên trong còn có cả ma tinh pháo, sàn nỗ (nỏ) để
phòng thủ.
Hơn hai trăm năm tòa pháo đài này vẫn chưa hề phải trải qua thêm một lần đại chiến nào, nhưng hôm nay từ xa vài chục dặm cũng có thể thấy rõ ràng từng cột khói đen nghi ngút từ nội thành bốc lên. Trước cổng thành, trên tường thành, trong nội thành, xác chết nằm la liệt, có của binh sĩ đế quốc Tinh Hà, có của binh sĩ Ala đế quốc, nhưng nhiều nhất vẫn là tầng lớp bình dân.
Vady là một viên tướng đã ở trong quân hơn mười năm thuộc biên chế của quân đoàn Thiên Long giữ chức vị doanh trưởng nắm giữ một ngàn người. Hôm qua từ phía tây một loạt ba cột khói đen đồng thời bốc lên. Tất cả mọi người đều biết nơi đó, là ba tòa phong hỏa đài của Etihad, chỉ trong một ngày cả ba tòa đều bị diệt chứng tỏ họ đã bị bao vây chặt chẽ. Sư đoàn trưởng đã gửi tin về triều đình mong có viện quân nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín.
Hôm nay Etihad đã chống đỡ qua ba đợt sóng tấn công của quân đội Tinh Hà đế quốc, bọn chúng có gần trăm khẩu ma tinh pháo liên tục bắn phá vào phòng ngự trận của pháo đài. Lực lượng Tinh Hà trước pháo đài lúc nào cũng duy trì ở con số mười vạn, thay phiên nhau cường công, tuy bị quân thủ thành đẩy lui nhưng Vady biết đây chỉ là món khai vị mà thôi. Không biết bọn họ có thể chống đỡ được bao lâu, một ngày, năm ngày, hay… không biết nữa. Họ là người lính, nhiệm vụ của họ là phải thủ vững tòa pháo đài này.
Các Etihad chừng năm dặm là một tòa đại doanh, trướng bồng kéo dài gần mười dặm, trên cổng đại doanh cắm một đại kỳ màu vàng ở giữa một con điêu màu đen to lớn đại biểu cho hoàng thất Tinh Hà đế quốc. Ở giữa trung tâm doanh trại là một trướng bồng lớn hơn xung quanh gấp năm lần, bên trên treo ba tiểu kỳ lần lượt màu đỏ vàng xen kẻ nhau, đây chính là soái trướng của quân đội Tinh Hà. Bên trong là một dãy bàn hình bán nguyệt, ngồi ở vị trí chủ tướng là một thanh niên gần ba mươi tuổi, tóc đen dài búi cao, đôi mắt đen, hơi lõm vào hốc mắt có vẻ âm trầm, trên người mặt một bộ trọng giáp màu vàng, trước ngực viền văn màu đen hoa văn ma pháp trận, hộ tâm kính sáng lóa lên một viên ma hạch màu lam, hai bên giáp tay lại là từng vòng bao quanh hai viên ma hạch màu đỏ, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường. Đây chính là Jarod, đương kim Thái tử của đế quốc Tinh Hà, thiên tài quân sự được xem là ngôi sao sáng của Tinh Hà đế quốc.
Ngồi dạt sang hai bên là hai mươi vị tướng, ai cũng mặc trọng giáp, mang trường kiếm sáng loáng, ngoại trừ một vị lão nhân mặc áo bào ma pháp sư âm thầm ngồi cạnh Thái tử điện hạ. Ngoài ra còn có một người mà Franz sẽ không bao giờ quên được – Davis.
Vốn dự kiến của quân bộ đế quốc Tinh Hà chính là bí mật đánh chiếm ba tòa phong hỏa đài sau đó đánh úp pháo đài Etihad, tiến quân thần tốc đến pháo đài Bridge làm đế quốc Ala không kịp trở tay. Để thực hiện kế hoạch Tinh Hà đế quốc thậm chí không tiếc vận dụng Lôi Ưng kỵ binh cùng ma pháp sư. Thế nhưng họ lại đánh giá thấp tinh thần chiến đấu của binh sĩ trong ba tòa tiểu pháo đài, không hề có một ai chạy trốn, tất cả đều hi sinh vì đế quốc chặn bước tiến của quân đội Tinh Hà suốt một ngày, cũng thông báo cho chủ pháo đài Etihad biết được tin tức.
“Các vị, hiện tại tình hình so với kế hoạch quân bộ định ra đã bị trễ hai ngày, nếu chúng ta cứ bị cản lại tại Etihad này về sau đánh đến Bridge sẽ càng khó khăn hơn, các vị tướng quân ở đây có cao kiến gì không?”
Jarod trầm trọng nói. Kế hoạch này vốn là do hắn đề ra, nếu thực hiện không được tốt thì danh vọng của hắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Nói đến thì Jarod phải cảm ơn Franz, bởi vì ban đầu vị trí Thái tử vốn không thuộc về hắn mà là định truyền cho em trai của Jarod, chính là người bị Franz giết chết. Chính vì vậy mà Jarod mới có thể thuận lợi được chọn làm Thái tử.
Tất cả mọi người trong doanh trướng đều im lặng, bất lực. Pháo đài Etihad quá vững chắc, khác với các tòa tiểu thành ở phong hỏa đài, ma tinh pháo không có uy hiếp gì nhiều lắm đối với Etihad, tuy rằng Tinh Hà đế quốc quân lực đông gấp bốn, nhưng một nửa là kỵ binh, không phù hợp với công thành chiến, nên bọn họ chỉ có mười vạn bộ binh lưu động trên chiến trường.
“Thái tử điện hạ, hôm nay ta quan sát thấy sức chiến đấu của quân phòng ngự thành khá yếu, chúng ta thiệt hại chủ yếu là do hỏa lực tầm xa của ma tinh pháo và cung thủ của đối phương. Nếu có thể áp chế được lực lượng này, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta”.
David ngồi bên cạnh bỗng cất tiếng nói. Jarod như phát hiện ra điều gì, đôi mắt liền sáng lên nói.
“Tốt, ta đã có cách, chúng tướng nghe lệnh”.
-----------------------------------Phân cách--------------------------
Đế đô Muchen ngày hôm nay trên bầu trời phủ một màu xám ảm đạm, trên phố xá không một bóng người, trên đường xao xác lá bay lạnh lẽo như một tòa tử thành. Ai cũng cảm giác được có một điều không lành đang đến. Ala đế quốc sắp phải đối mặt với một tai họa cực lớn.
Khác biệt với bên ngoài, trong hoàng cung giờ là một trận yến tiệc linh đình, đại đế cho mời toàn bộ bá quan, văn võ trong triều dự tiệc. Tứ đại gia tộc đều có người tham dự. Đại đế ngồi ở trên cao nhất, phía dưới lần lượt là gia chủ của tứ đại gia tộc, về phần gia tộc Bonaparte vì Duss đã đi lên quân đoàn ở Tây Bắc nên chỉ có Heter đi dự. Kế đó là hai vị hoàng tử cùng bá quan văn võ.
Rượu uống được ba tuần, Nikolai đại đế bỗng nói.
“Ala đế quốc lập quốc đã gần ngàn năm, trải qua biết bao nhiêu thăng trầm lịch sử, nhưng chưa từng nhún nhường trước kẻ địch xâm lăng. Nhưng ta không hiểu vì sao hiện giờ lại có người muốn thông đồng ngoài địch mà giết chết người nhà đây”.
Bá quan nhất thời im lặng lại. Họ đều cảm giác được không bình thường, đây là cuộc chiến của những con trâu bò, họ là ruồi muỗi, không cẩn thận thì cũng bị vạ lây mà thôi.
“Không biết đại đế nói vậy là có ý gì?”
Carlos trầm giọng nhìn đại đế nói. Nikolai đại đế chỉ cười khẩy.
“Carlos, chúng ta là chiến hữu đã mấy mươi năm ngươi còn không hiểu ta sao? Ý ta là gì trong lòng ngươi đã rõ. Hà tất phải giả bộ không biết đâu này”.
Carlos chỉ lắc đầu nói.
“Thực ra các ngươi vốn không hiểu về ta, ta chưa từng thống đồng ngoại địch phá hoại đế quốc. Ta chỉ muốn đế quốc trở nên hùng mạnh hơn”.
Heter tức giận vỗ bàn chỉ tay vào mặt Carlos mắng.
“Nói bậy, ngươi năm đó thông đồng cùng đế quốc Jeva cứu viện chậm trễ, làm hàng vạn binh sĩ ở pháo đài Noucamp đều tử trận, ngươi xúi dục gia tộc Hinkin tạo phản, lại hiệp nghị cùng đế quốc Zenit đánh chiếm Ala, ngươi tưởng bọn ta không hề biết sao?”
Carlos chỉ lại tiếp tục lắc đầu, thở dài nói.
“Ngày từ ngàn năm trước lúc lập quốc tổ tiên của bọn ta đã dự liệu đến ngày hôm nay”.
Tất cả mọi người đều giật mình. Âm mưu từ ngàn năm trước sao? Sao lại có thể. Carlos đưa đôi mắt già về mọi người dùng giọng điệu ngạo nghễ nói.
“Các ngươi biết gì về lịch sử của gia tộc ta sao?”
--------------------------------------------
Vì lý do sức khỏe cũng như bận đăng ký tín chỉ nên hôm nay mới đăng được, thật có lỗi.
Hơn hai trăm năm tòa pháo đài này vẫn chưa hề phải trải qua thêm một lần đại chiến nào, nhưng hôm nay từ xa vài chục dặm cũng có thể thấy rõ ràng từng cột khói đen nghi ngút từ nội thành bốc lên. Trước cổng thành, trên tường thành, trong nội thành, xác chết nằm la liệt, có của binh sĩ đế quốc Tinh Hà, có của binh sĩ Ala đế quốc, nhưng nhiều nhất vẫn là tầng lớp bình dân.
Vady là một viên tướng đã ở trong quân hơn mười năm thuộc biên chế của quân đoàn Thiên Long giữ chức vị doanh trưởng nắm giữ một ngàn người. Hôm qua từ phía tây một loạt ba cột khói đen đồng thời bốc lên. Tất cả mọi người đều biết nơi đó, là ba tòa phong hỏa đài của Etihad, chỉ trong một ngày cả ba tòa đều bị diệt chứng tỏ họ đã bị bao vây chặt chẽ. Sư đoàn trưởng đã gửi tin về triều đình mong có viện quân nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín.
Hôm nay Etihad đã chống đỡ qua ba đợt sóng tấn công của quân đội Tinh Hà đế quốc, bọn chúng có gần trăm khẩu ma tinh pháo liên tục bắn phá vào phòng ngự trận của pháo đài. Lực lượng Tinh Hà trước pháo đài lúc nào cũng duy trì ở con số mười vạn, thay phiên nhau cường công, tuy bị quân thủ thành đẩy lui nhưng Vady biết đây chỉ là món khai vị mà thôi. Không biết bọn họ có thể chống đỡ được bao lâu, một ngày, năm ngày, hay… không biết nữa. Họ là người lính, nhiệm vụ của họ là phải thủ vững tòa pháo đài này.
Các Etihad chừng năm dặm là một tòa đại doanh, trướng bồng kéo dài gần mười dặm, trên cổng đại doanh cắm một đại kỳ màu vàng ở giữa một con điêu màu đen to lớn đại biểu cho hoàng thất Tinh Hà đế quốc. Ở giữa trung tâm doanh trại là một trướng bồng lớn hơn xung quanh gấp năm lần, bên trên treo ba tiểu kỳ lần lượt màu đỏ vàng xen kẻ nhau, đây chính là soái trướng của quân đội Tinh Hà. Bên trong là một dãy bàn hình bán nguyệt, ngồi ở vị trí chủ tướng là một thanh niên gần ba mươi tuổi, tóc đen dài búi cao, đôi mắt đen, hơi lõm vào hốc mắt có vẻ âm trầm, trên người mặt một bộ trọng giáp màu vàng, trước ngực viền văn màu đen hoa văn ma pháp trận, hộ tâm kính sáng lóa lên một viên ma hạch màu lam, hai bên giáp tay lại là từng vòng bao quanh hai viên ma hạch màu đỏ, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường. Đây chính là Jarod, đương kim Thái tử của đế quốc Tinh Hà, thiên tài quân sự được xem là ngôi sao sáng của Tinh Hà đế quốc.
Ngồi dạt sang hai bên là hai mươi vị tướng, ai cũng mặc trọng giáp, mang trường kiếm sáng loáng, ngoại trừ một vị lão nhân mặc áo bào ma pháp sư âm thầm ngồi cạnh Thái tử điện hạ. Ngoài ra còn có một người mà Franz sẽ không bao giờ quên được – Davis.
Vốn dự kiến của quân bộ đế quốc Tinh Hà chính là bí mật đánh chiếm ba tòa phong hỏa đài sau đó đánh úp pháo đài Etihad, tiến quân thần tốc đến pháo đài Bridge làm đế quốc Ala không kịp trở tay. Để thực hiện kế hoạch Tinh Hà đế quốc thậm chí không tiếc vận dụng Lôi Ưng kỵ binh cùng ma pháp sư. Thế nhưng họ lại đánh giá thấp tinh thần chiến đấu của binh sĩ trong ba tòa tiểu pháo đài, không hề có một ai chạy trốn, tất cả đều hi sinh vì đế quốc chặn bước tiến của quân đội Tinh Hà suốt một ngày, cũng thông báo cho chủ pháo đài Etihad biết được tin tức.
“Các vị, hiện tại tình hình so với kế hoạch quân bộ định ra đã bị trễ hai ngày, nếu chúng ta cứ bị cản lại tại Etihad này về sau đánh đến Bridge sẽ càng khó khăn hơn, các vị tướng quân ở đây có cao kiến gì không?”
Jarod trầm trọng nói. Kế hoạch này vốn là do hắn đề ra, nếu thực hiện không được tốt thì danh vọng của hắn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Nói đến thì Jarod phải cảm ơn Franz, bởi vì ban đầu vị trí Thái tử vốn không thuộc về hắn mà là định truyền cho em trai của Jarod, chính là người bị Franz giết chết. Chính vì vậy mà Jarod mới có thể thuận lợi được chọn làm Thái tử.
Tất cả mọi người trong doanh trướng đều im lặng, bất lực. Pháo đài Etihad quá vững chắc, khác với các tòa tiểu thành ở phong hỏa đài, ma tinh pháo không có uy hiếp gì nhiều lắm đối với Etihad, tuy rằng Tinh Hà đế quốc quân lực đông gấp bốn, nhưng một nửa là kỵ binh, không phù hợp với công thành chiến, nên bọn họ chỉ có mười vạn bộ binh lưu động trên chiến trường.
“Thái tử điện hạ, hôm nay ta quan sát thấy sức chiến đấu của quân phòng ngự thành khá yếu, chúng ta thiệt hại chủ yếu là do hỏa lực tầm xa của ma tinh pháo và cung thủ của đối phương. Nếu có thể áp chế được lực lượng này, chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta”.
David ngồi bên cạnh bỗng cất tiếng nói. Jarod như phát hiện ra điều gì, đôi mắt liền sáng lên nói.
“Tốt, ta đã có cách, chúng tướng nghe lệnh”.
-----------------------------------Phân cách--------------------------
Đế đô Muchen ngày hôm nay trên bầu trời phủ một màu xám ảm đạm, trên phố xá không một bóng người, trên đường xao xác lá bay lạnh lẽo như một tòa tử thành. Ai cũng cảm giác được có một điều không lành đang đến. Ala đế quốc sắp phải đối mặt với một tai họa cực lớn.
Khác biệt với bên ngoài, trong hoàng cung giờ là một trận yến tiệc linh đình, đại đế cho mời toàn bộ bá quan, văn võ trong triều dự tiệc. Tứ đại gia tộc đều có người tham dự. Đại đế ngồi ở trên cao nhất, phía dưới lần lượt là gia chủ của tứ đại gia tộc, về phần gia tộc Bonaparte vì Duss đã đi lên quân đoàn ở Tây Bắc nên chỉ có Heter đi dự. Kế đó là hai vị hoàng tử cùng bá quan văn võ.
Rượu uống được ba tuần, Nikolai đại đế bỗng nói.
“Ala đế quốc lập quốc đã gần ngàn năm, trải qua biết bao nhiêu thăng trầm lịch sử, nhưng chưa từng nhún nhường trước kẻ địch xâm lăng. Nhưng ta không hiểu vì sao hiện giờ lại có người muốn thông đồng ngoài địch mà giết chết người nhà đây”.
Bá quan nhất thời im lặng lại. Họ đều cảm giác được không bình thường, đây là cuộc chiến của những con trâu bò, họ là ruồi muỗi, không cẩn thận thì cũng bị vạ lây mà thôi.
“Không biết đại đế nói vậy là có ý gì?”
Carlos trầm giọng nhìn đại đế nói. Nikolai đại đế chỉ cười khẩy.
“Carlos, chúng ta là chiến hữu đã mấy mươi năm ngươi còn không hiểu ta sao? Ý ta là gì trong lòng ngươi đã rõ. Hà tất phải giả bộ không biết đâu này”.
Carlos chỉ lắc đầu nói.
“Thực ra các ngươi vốn không hiểu về ta, ta chưa từng thống đồng ngoại địch phá hoại đế quốc. Ta chỉ muốn đế quốc trở nên hùng mạnh hơn”.
Heter tức giận vỗ bàn chỉ tay vào mặt Carlos mắng.
“Nói bậy, ngươi năm đó thông đồng cùng đế quốc Jeva cứu viện chậm trễ, làm hàng vạn binh sĩ ở pháo đài Noucamp đều tử trận, ngươi xúi dục gia tộc Hinkin tạo phản, lại hiệp nghị cùng đế quốc Zenit đánh chiếm Ala, ngươi tưởng bọn ta không hề biết sao?”
Carlos chỉ lại tiếp tục lắc đầu, thở dài nói.
“Ngày từ ngàn năm trước lúc lập quốc tổ tiên của bọn ta đã dự liệu đến ngày hôm nay”.
Tất cả mọi người đều giật mình. Âm mưu từ ngàn năm trước sao? Sao lại có thể. Carlos đưa đôi mắt già về mọi người dùng giọng điệu ngạo nghễ nói.
“Các ngươi biết gì về lịch sử của gia tộc ta sao?”
--------------------------------------------
Vì lý do sức khỏe cũng như bận đăng ký tín chỉ nên hôm nay mới đăng được, thật có lỗi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.