Quyển 10 - Chương 852: Hỗn chiến đẫm máu(hạ)
Khát Trí
11/04/2013
Tiếng la hét kinh thiên động địa vang lên, mấy chục viên hỏa tiễn, đạn cối, thậm chí còn xen lẫn vài viên đạn khinh khí bắn về phía căn cứ của Đại Quyển, nhất thời tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tục. Những căn phòng, những kiến trúc phòng ngự quân sự nhanh chóng bị biến thành một đống đổ nát bốc cháy. Dù trước đó Đại Quyển cũng đã chuẩn bị nhưng ai mà biết Ma Quỷ lại có thể mang theo nhiều ống phóng rocket và súng cối, thậm chí cả đạn khinh khí như vậy, Đại Quyển nhanh chóng bị những vũ khí hạng nặng này đánh cho tối tăm mặt mũi, mỗi lần tiếng nổ vang lên là lại có vài người bị sức ép của vụ nổ thổi văng.
Nhưng Đại Quyển dù sao cũng là Đại Quyển, những binh sĩ bình thường chẳng thể nào sánh được với họ, đối mặt với sự tấn công dữ dội của Ma Quỷ, Đại Quyển chỉ hơi rối loạn một chút sau đó nhanh chóng thủ chắc trận tuyến, đánh trả một cách mãnh liệt. Ống phóng rocket, súng cối, thậm chí ngay cả dàn hỏa tiễn cũng lôi ra, hai bên đánh qua đánh lại, khói lửa tán loạn, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, mặt đất rung động, trận chiến cực kỳ khốc liệt. Khu vực xung quanh Đại Quyển bị đạn phá mìn bắn cho khô cằn nứt nẻ, những kiến trúc trong căn cứ của Đại Quyển cũng bị những đòn tấn công của Ma Quỷ biến thành một đống gạch vụn. May mà trước đó Đại Quyển đã có chuẩn bị, người già, phụ nữ và trẻ em, những người không thuộc bộ phận chiến đấu đều đã được đưa xuống hầm trú ẩn đưới đất để tránh nạn, nếu không chỉ trong đợt tấn công đầu tiên này sẽ có không ít người của Đại Quyển bị thiệt mạng.
Trận chiến vừa mới bắt đầu vừa mới bắt đầu mà tổng quân số thương vong của cả hai bên đã lên đến ba bốn mươi người. Dù sao nơi này cũng là căn cứ của Đại Quyển. có kiến trúc phòng ngự kiên cố, đạn dược đầy đủ, đủ để họ đánh một trận chiến dài. Đại Quyển có thể làm vậy nhưng Ma Quỷ thì không, dù sao bọn họ cũng chỉ là thế lực đến từ bên ngoài, đạn dược mang theo chỉ có hạn, mới đánh một lúc mà rocket, đạn cối, đạn dược các loại của Ma Quỷ đã tiêu hao gần hết. Có điều Ma Quỷ cũng đã đoán trước được điều này, hơn nữa từ đầu họ đã không có ý định đánh một trận chiến dài với Đại Quyển, họ muốn tốc chiến tốc thắng, đầu tiên dùng hỏa lực mạnh phá hủy những kiến trúc phòng ngự sau đó lao vào doanh trại của Đại Quyển chiến đấu trong cự ly ngắn, đó chính là sách lược của Ma Quỷ. Tuy rằng kiểu đánh đó sẽ làm Ma Quỷ tổn thất nặng nhưng bọn họ lại càng không thể đánh lâu vì không đủ đạn dược, do đó chiến thuật đó là lựa chọn duy nhất. Hơn nữa chỉ cần đặt chân vào được sào huyệt của Đại Quyển thì tổn thất nhiều hơn cũng đáng.
Dưới sự yểm hộ của rocket và đạn cối, Ma Quỷ bắt đầu thực hiện xung phong liều chết, mấy trăm chiến sỹ đồng thời xông lên dưới mưa bom bão đạn, hét lên "xông lên", "giết" không chút sợ hãi, lao đến từ bốn phương tám hướng.
Ánh lửa lóe lên trên tháp canh của Đại Quyển nhưng nhanh chóng có một phát hỏa tiễn bắn đến, tiếng nổ vang lên chát chúa. Mấy chiến sỹ và mấy khẩu súng máy hạng nặng trong tháp canh của Đại Quyển bị vụ nổ thổi văng, gạch đá vụn bắn tung tóe cho thấy sự khốc liệt của trận chiến này.
Đám người Ma Quỷ xung phong không ngừng có người ngã xuống nhưng phía Đại Quyển cũng chịu thương vong không ngừng. Khi khoảng cách giữa hai bên gần lại, đạn cháy, lựu đạn và các loại bom khác nhanh chóng được ném qua ném lại, tiếng nổ ầm ầm vang lên liên miên không dứt, mọi người không còn nghe được âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng nổ.
Trên chiến trường, tiếng súng rít lên, khói lửa tán loạn.
Nơi đây mạng người thậm chí chẳng bằng giun dế.
Khi Đại Quyển và Ma Quỷ đang đánh khó phân thắng bại thì hai đội quân đầy đủ vũ trang của Thanh bang và Hồng môn đã đến gần khu vực Tam Giác Vàng, vội vàng tiến về phía Đại Quyển để trợ giúp. Từ trước tới giờ Thanh bang, Hồng môn và Đại Quyển là ba trụ cột trong trận chiến chống lại Ma Quỷ ở phương đông, tuy bình thường cũng có chút xích mích nhưng một khi đối mặt với sự tấn công của Ma Quỷ thì ba thế lực lớn này lập tức trở nên đoàn kết. Điểm đó cũng có chút giống với những thế lực trong Tam Giác Vàng, bình thường các thế lực không ngừng tranh đấu nhưng khi có thế lực từ bên ngoài xâm lấn họ sẽ đoàn kết với nhau đối đầu với kẻ địch từ bên ngoài. Đây cũng chính là lí do tại sao Thái Lan, Việt Nam và Lào tuy rất muốn nhưng vẫn không thể nào tiêu diệt được Tam Giác Vàng.
Khi trận chiến trong Tam Giác Vàng đi đến giai đoạn quyết liệt nhất thì Thái, Việt, Lào cũng đã tập trung quân ở biên giới, chỉ cần có hiệu lệnh, quân đội ba nước sẽ đồng thời phát động, tấn công Tam Giác Vàng từ ba phía. Binh lực của ba nước tổng cộng lên đến mấy ngàn người, trong đó quân của Thái nhiều nhất, Việt nhiều thứ hai còn quân của Lào là ít nhất, cũng đành chịu, vì Lào nghèo nhất, không thể nuôi được quân đội hùng hậu. Có điều số quân của Việt cũng không hơn Lào là bao, tổng số quân của hai nước này thậm chí còn chưa bằng số quân của Thái. Tuy rằng đội quân chính quy mấy ngàn người đã là một con số khả quan, nhưng lúc bình thường chỉ bằng số người này vẫn không đủ để tấn công vào Tam Giác Vàng. Có điều lúc này ba thế lực vũ trang chính trong Tam Giác Vàng đang đấu với nhau, thậm chí ngọn lửa chiến tranh đã lan đến tất cả các thế lực trong Tam Giác Vàng, giờ họ tự lo thân mình còn chưa xong, đây chính là cơ hội tốt cho ba nước. Có điều nó cũng chỉ là cơ hội mà thôi, kết quả cuối cùng thế nào thì họ cũng chỉ biết làm hết sức mình sau đó trông vào ý trời. Thái Lan luôn nuôi tham vọng thôn tính Tam Giác Vàng, còn Việt và Lào thì cũng không quá mặn mà với chuyện này. Tam Giác Vàng là một miếng bánh ga tô mọc đầy gai, nhìn thì ngon nhưng muốn ăn thì không dễ, muốn ăn được nó thì trước hết miệng mình phải có gai. Miếng bánh ga tô này vừa lúc đặt cạnh đầu giường của ba nước, dẫn tới một ít rắn rết côn trùng, vì thế dù Việt và Lào không mặn mà nhưng nếu có cơ hội thì họ không thể không diệt cái miếng bánh ga tô này đi.
Khi ba nước tập trung quân tại biên giới thì thì bộ đội Nhật Sơ đến từ Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu đến từ Indonesia đã lẻn vào Tam Giác Vàng qua biên giới Thái Lan.
Bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Quang khá giống nhau, đều là bộ đội võ trang bí mật mà quốc gia chọn ra những chiến sỹ tinh nhuệ nhất để tạo thành, chuyên đảm nhận những nhiệm vụ nguy hiểm nhất. Hàng năm họ sẽ tuyển những chiến sỹ giỏi nhất trong các đội quân tinh nhuệ khắp cả nước, sau đó huấn luyện một cách vô cùng khắc nghiệt, những người có thể sống sót sau khi huấn luyện mới được gia nhập vào bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu. Cách tuyển chọn như vậy rất hà khắc, hàng năm chỉ có nhiều nhất hai, ba người đạt tiêu chuẩn, thậm chí mấy năm không có người mới nào cũng là bình thường. Chính vì vậy quân số bộ đội Nhật Sơ của Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu của Indonesia đều rất ít, nhưng năng lực chiến đấu của các chiến sỹ đều cực cao. Loại bộ đội này tuy gọi là bí mật nhưng thực ra cũng không phải hoàn toàn bí mật, bởi vì hầu như nước nào cũng sẽ thành lập ít thì một đội, nhiều thì vài đội quân tinh nhuệ như vậy để xử lý một ít chuyện bí mật hay thực hiện những nhiệm vụ quá nguy hiểm. Trung Quốc có ba đội quân tinh nhuệ bán công khai là Viêm Hoàng, Long Nha và Hùng Sư, điều kiện tuyển chọn của ba đội quân này cũng hà khắc như bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu. Cha của Lãnh Dạ từng là tay súng bắn tỉa chủ lực của Viêm Hoàng.
Mục đích của hai đội quân này khi tiến vào Tam Giác Vàng chỉ có một: đuổi giết Hắc Ám Thập Tự. Lý do rất đơn giản, đó là hận nước thù nhà. Khi Hắc Ám Thập Tự vẫn chưa bị tiêu diệt thì Nhật Bản và Indonesia sẽ không bỏ cuộc.
Mười Một có thù lớn với hai nước Nhật Bản và Indonesia, đầu tiên hắn phá hủy cứ số hai của Nhật Bản làm những sinh vật sinh hóa ở trong xổng ra, sau đó lại phá hủy Trùng Võng, làm nổ Siêu Não, gây ra vụ bạo động ở Nhật Bản, Huyết Mân Côi mà Nhật Bản tốn công gây dựng gần trăm năm cũng bị hắn tiêu diệt, chưa nói đến chuyện hắn chiếm căn cứ của Nhật Bản ở Đông Hải. Có thể nói hai lần Nhật Bản nghiêm cứu chiến sỹ gien đều bị hắn phá hỏng một cách trực tiếp và gián tiếp, với những việc như vậy thì với Nhật Bản nó đã trở thành hận nước thù nhà. Còn Indonesia bị Mười Một phá hỏng kế hoạch về chiến sỹ Vô Úy của bọn họ, sau đó hắn còn độc ác làm nổ tung căn cứ của Tử Thần Liêm Đao rồi còn xâp nhập tổng bộ đại náo một trận, thù hận của hai bên đã đến mức ngươi sống ta chết. Vì thế khi vừa nhận được tin về Hắc Ám Thập Tự, Nhật Bản và Indonesia lập tức phái bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu tới Tam Giác Vàng để tiêu diệt Hắc Ám Thập Tự.
Lúc này, trận chiến giữa các thế lực trong Tam Giác Vàng đã bước vào giai đoạn gay cấn nhất. Sau khi liên tiếp đánh hạ mấy trại thì quân của Kê Đạt và Tra Tra mới gặp quân chủ lực của Ngõa Khả, cuộc chiến chuyển sang thế trận giằng co, hai bên đều bị thương vong lớn như tạm thời không thể phân thắng bại. Có Kê Đạt và Tra Tra dẫn đầu, các thế lực không tham dự chuyện này
cũng tranh thủ thực hiện chiến tranh để chiếm địa bàn, thế lực lớn tấn công thế lực trung bình, thế lực trung bình tấn công thế lực nhỏ, nhất thời chiến tranh nổ ra khắp Tam Giác Vàng, khói lửa ngập trời, sự chết chóc, tiếng kêu la xuất hiện khắp nơi.
Trận chiến giữa Đại Quyển và Ma Quỷ cũng tạm thời khó phân thắng bại, chiến sỹ hai bên đều rất tinh nhuệ, kỷ luật hai bên đều rất nghiêm minh, dù chịu khá nhiều thương vong nhưng Ma Quỷ vẫn chưa đánh vào được, Đại Quyển cũng không thể đẩy lùi được Ma Quỷ. Nhưng quân của Thanh bang và Hồng môn đang nhanh chóng tới đây, đợi đến khi bọn họ đến thì Ma Quỷ sẽ lý trí lui lại hay liều chết chiến đấu thì không ai biết được. Nhưng có thể đoán trước, qua hôm nay Đại Quyển sẽ cần một thời gian rất dài để khôi phục lại.
Ở nơi khác, Hắc Ám Thập Tự và đại đội Hoàng Phong của Ma Quỷ mà DK dẫn đầu cũng đang chiến đấu kịch liệt, bọn họ không hề biết rằng bộ đội Nhật Sơ của Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu của Indonesia đang tiến về phía bọn họ. Nếu bốn thế lực này đụng đầu với nhau thì chỉ có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mặt khác, quân đội của Thái, Việt, Lào đã tập kết xong, sẵn sàng lao vào chiến dịch khoáng thế này trong thời khắc quan trọng.
Mấy cú điện thoại của Lục Đạo đã làm cho Hắc Ám Thập Tự, Ma Quỷ, Đại Quyển, Thanh bang, Hồng môn, Nhật Bản, Indonesia, Thái Lan, Việt Nam, Lào và tất cả các thế lực trong Tam Giác Vàng lao vào một cuộc hỗn chiến vô tiền khoáng hậu. Trong trận chiến có hàng vạn người tham gia này, rốt cuộc ai sẽ có thể mỉm cười sau cùng?
Đêm nay, nhất định sẽ là một đêm không ngủ.
Một đêm này, bóng tối bao trùm tất cả.
Nhưng Đại Quyển dù sao cũng là Đại Quyển, những binh sĩ bình thường chẳng thể nào sánh được với họ, đối mặt với sự tấn công dữ dội của Ma Quỷ, Đại Quyển chỉ hơi rối loạn một chút sau đó nhanh chóng thủ chắc trận tuyến, đánh trả một cách mãnh liệt. Ống phóng rocket, súng cối, thậm chí ngay cả dàn hỏa tiễn cũng lôi ra, hai bên đánh qua đánh lại, khói lửa tán loạn, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên, mặt đất rung động, trận chiến cực kỳ khốc liệt. Khu vực xung quanh Đại Quyển bị đạn phá mìn bắn cho khô cằn nứt nẻ, những kiến trúc trong căn cứ của Đại Quyển cũng bị những đòn tấn công của Ma Quỷ biến thành một đống gạch vụn. May mà trước đó Đại Quyển đã có chuẩn bị, người già, phụ nữ và trẻ em, những người không thuộc bộ phận chiến đấu đều đã được đưa xuống hầm trú ẩn đưới đất để tránh nạn, nếu không chỉ trong đợt tấn công đầu tiên này sẽ có không ít người của Đại Quyển bị thiệt mạng.
Trận chiến vừa mới bắt đầu vừa mới bắt đầu mà tổng quân số thương vong của cả hai bên đã lên đến ba bốn mươi người. Dù sao nơi này cũng là căn cứ của Đại Quyển. có kiến trúc phòng ngự kiên cố, đạn dược đầy đủ, đủ để họ đánh một trận chiến dài. Đại Quyển có thể làm vậy nhưng Ma Quỷ thì không, dù sao bọn họ cũng chỉ là thế lực đến từ bên ngoài, đạn dược mang theo chỉ có hạn, mới đánh một lúc mà rocket, đạn cối, đạn dược các loại của Ma Quỷ đã tiêu hao gần hết. Có điều Ma Quỷ cũng đã đoán trước được điều này, hơn nữa từ đầu họ đã không có ý định đánh một trận chiến dài với Đại Quyển, họ muốn tốc chiến tốc thắng, đầu tiên dùng hỏa lực mạnh phá hủy những kiến trúc phòng ngự sau đó lao vào doanh trại của Đại Quyển chiến đấu trong cự ly ngắn, đó chính là sách lược của Ma Quỷ. Tuy rằng kiểu đánh đó sẽ làm Ma Quỷ tổn thất nặng nhưng bọn họ lại càng không thể đánh lâu vì không đủ đạn dược, do đó chiến thuật đó là lựa chọn duy nhất. Hơn nữa chỉ cần đặt chân vào được sào huyệt của Đại Quyển thì tổn thất nhiều hơn cũng đáng.
Dưới sự yểm hộ của rocket và đạn cối, Ma Quỷ bắt đầu thực hiện xung phong liều chết, mấy trăm chiến sỹ đồng thời xông lên dưới mưa bom bão đạn, hét lên "xông lên", "giết" không chút sợ hãi, lao đến từ bốn phương tám hướng.
Ánh lửa lóe lên trên tháp canh của Đại Quyển nhưng nhanh chóng có một phát hỏa tiễn bắn đến, tiếng nổ vang lên chát chúa. Mấy chiến sỹ và mấy khẩu súng máy hạng nặng trong tháp canh của Đại Quyển bị vụ nổ thổi văng, gạch đá vụn bắn tung tóe cho thấy sự khốc liệt của trận chiến này.
Đám người Ma Quỷ xung phong không ngừng có người ngã xuống nhưng phía Đại Quyển cũng chịu thương vong không ngừng. Khi khoảng cách giữa hai bên gần lại, đạn cháy, lựu đạn và các loại bom khác nhanh chóng được ném qua ném lại, tiếng nổ ầm ầm vang lên liên miên không dứt, mọi người không còn nghe được âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng nổ.
Trên chiến trường, tiếng súng rít lên, khói lửa tán loạn.
Nơi đây mạng người thậm chí chẳng bằng giun dế.
Khi Đại Quyển và Ma Quỷ đang đánh khó phân thắng bại thì hai đội quân đầy đủ vũ trang của Thanh bang và Hồng môn đã đến gần khu vực Tam Giác Vàng, vội vàng tiến về phía Đại Quyển để trợ giúp. Từ trước tới giờ Thanh bang, Hồng môn và Đại Quyển là ba trụ cột trong trận chiến chống lại Ma Quỷ ở phương đông, tuy bình thường cũng có chút xích mích nhưng một khi đối mặt với sự tấn công của Ma Quỷ thì ba thế lực lớn này lập tức trở nên đoàn kết. Điểm đó cũng có chút giống với những thế lực trong Tam Giác Vàng, bình thường các thế lực không ngừng tranh đấu nhưng khi có thế lực từ bên ngoài xâm lấn họ sẽ đoàn kết với nhau đối đầu với kẻ địch từ bên ngoài. Đây cũng chính là lí do tại sao Thái Lan, Việt Nam và Lào tuy rất muốn nhưng vẫn không thể nào tiêu diệt được Tam Giác Vàng.
Khi trận chiến trong Tam Giác Vàng đi đến giai đoạn quyết liệt nhất thì Thái, Việt, Lào cũng đã tập trung quân ở biên giới, chỉ cần có hiệu lệnh, quân đội ba nước sẽ đồng thời phát động, tấn công Tam Giác Vàng từ ba phía. Binh lực của ba nước tổng cộng lên đến mấy ngàn người, trong đó quân của Thái nhiều nhất, Việt nhiều thứ hai còn quân của Lào là ít nhất, cũng đành chịu, vì Lào nghèo nhất, không thể nuôi được quân đội hùng hậu. Có điều số quân của Việt cũng không hơn Lào là bao, tổng số quân của hai nước này thậm chí còn chưa bằng số quân của Thái. Tuy rằng đội quân chính quy mấy ngàn người đã là một con số khả quan, nhưng lúc bình thường chỉ bằng số người này vẫn không đủ để tấn công vào Tam Giác Vàng. Có điều lúc này ba thế lực vũ trang chính trong Tam Giác Vàng đang đấu với nhau, thậm chí ngọn lửa chiến tranh đã lan đến tất cả các thế lực trong Tam Giác Vàng, giờ họ tự lo thân mình còn chưa xong, đây chính là cơ hội tốt cho ba nước. Có điều nó cũng chỉ là cơ hội mà thôi, kết quả cuối cùng thế nào thì họ cũng chỉ biết làm hết sức mình sau đó trông vào ý trời. Thái Lan luôn nuôi tham vọng thôn tính Tam Giác Vàng, còn Việt và Lào thì cũng không quá mặn mà với chuyện này. Tam Giác Vàng là một miếng bánh ga tô mọc đầy gai, nhìn thì ngon nhưng muốn ăn thì không dễ, muốn ăn được nó thì trước hết miệng mình phải có gai. Miếng bánh ga tô này vừa lúc đặt cạnh đầu giường của ba nước, dẫn tới một ít rắn rết côn trùng, vì thế dù Việt và Lào không mặn mà nhưng nếu có cơ hội thì họ không thể không diệt cái miếng bánh ga tô này đi.
Khi ba nước tập trung quân tại biên giới thì thì bộ đội Nhật Sơ đến từ Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu đến từ Indonesia đã lẻn vào Tam Giác Vàng qua biên giới Thái Lan.
Bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Quang khá giống nhau, đều là bộ đội võ trang bí mật mà quốc gia chọn ra những chiến sỹ tinh nhuệ nhất để tạo thành, chuyên đảm nhận những nhiệm vụ nguy hiểm nhất. Hàng năm họ sẽ tuyển những chiến sỹ giỏi nhất trong các đội quân tinh nhuệ khắp cả nước, sau đó huấn luyện một cách vô cùng khắc nghiệt, những người có thể sống sót sau khi huấn luyện mới được gia nhập vào bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu. Cách tuyển chọn như vậy rất hà khắc, hàng năm chỉ có nhiều nhất hai, ba người đạt tiêu chuẩn, thậm chí mấy năm không có người mới nào cũng là bình thường. Chính vì vậy quân số bộ đội Nhật Sơ của Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu của Indonesia đều rất ít, nhưng năng lực chiến đấu của các chiến sỹ đều cực cao. Loại bộ đội này tuy gọi là bí mật nhưng thực ra cũng không phải hoàn toàn bí mật, bởi vì hầu như nước nào cũng sẽ thành lập ít thì một đội, nhiều thì vài đội quân tinh nhuệ như vậy để xử lý một ít chuyện bí mật hay thực hiện những nhiệm vụ quá nguy hiểm. Trung Quốc có ba đội quân tinh nhuệ bán công khai là Viêm Hoàng, Long Nha và Hùng Sư, điều kiện tuyển chọn của ba đội quân này cũng hà khắc như bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu. Cha của Lãnh Dạ từng là tay súng bắn tỉa chủ lực của Viêm Hoàng.
Mục đích của hai đội quân này khi tiến vào Tam Giác Vàng chỉ có một: đuổi giết Hắc Ám Thập Tự. Lý do rất đơn giản, đó là hận nước thù nhà. Khi Hắc Ám Thập Tự vẫn chưa bị tiêu diệt thì Nhật Bản và Indonesia sẽ không bỏ cuộc.
Mười Một có thù lớn với hai nước Nhật Bản và Indonesia, đầu tiên hắn phá hủy cứ số hai của Nhật Bản làm những sinh vật sinh hóa ở trong xổng ra, sau đó lại phá hủy Trùng Võng, làm nổ Siêu Não, gây ra vụ bạo động ở Nhật Bản, Huyết Mân Côi mà Nhật Bản tốn công gây dựng gần trăm năm cũng bị hắn tiêu diệt, chưa nói đến chuyện hắn chiếm căn cứ của Nhật Bản ở Đông Hải. Có thể nói hai lần Nhật Bản nghiêm cứu chiến sỹ gien đều bị hắn phá hỏng một cách trực tiếp và gián tiếp, với những việc như vậy thì với Nhật Bản nó đã trở thành hận nước thù nhà. Còn Indonesia bị Mười Một phá hỏng kế hoạch về chiến sỹ Vô Úy của bọn họ, sau đó hắn còn độc ác làm nổ tung căn cứ của Tử Thần Liêm Đao rồi còn xâp nhập tổng bộ đại náo một trận, thù hận của hai bên đã đến mức ngươi sống ta chết. Vì thế khi vừa nhận được tin về Hắc Ám Thập Tự, Nhật Bản và Indonesia lập tức phái bộ đội Nhật Sơ và bộ đội Vinh Diệu tới Tam Giác Vàng để tiêu diệt Hắc Ám Thập Tự.
Lúc này, trận chiến giữa các thế lực trong Tam Giác Vàng đã bước vào giai đoạn gay cấn nhất. Sau khi liên tiếp đánh hạ mấy trại thì quân của Kê Đạt và Tra Tra mới gặp quân chủ lực của Ngõa Khả, cuộc chiến chuyển sang thế trận giằng co, hai bên đều bị thương vong lớn như tạm thời không thể phân thắng bại. Có Kê Đạt và Tra Tra dẫn đầu, các thế lực không tham dự chuyện này
cũng tranh thủ thực hiện chiến tranh để chiếm địa bàn, thế lực lớn tấn công thế lực trung bình, thế lực trung bình tấn công thế lực nhỏ, nhất thời chiến tranh nổ ra khắp Tam Giác Vàng, khói lửa ngập trời, sự chết chóc, tiếng kêu la xuất hiện khắp nơi.
Trận chiến giữa Đại Quyển và Ma Quỷ cũng tạm thời khó phân thắng bại, chiến sỹ hai bên đều rất tinh nhuệ, kỷ luật hai bên đều rất nghiêm minh, dù chịu khá nhiều thương vong nhưng Ma Quỷ vẫn chưa đánh vào được, Đại Quyển cũng không thể đẩy lùi được Ma Quỷ. Nhưng quân của Thanh bang và Hồng môn đang nhanh chóng tới đây, đợi đến khi bọn họ đến thì Ma Quỷ sẽ lý trí lui lại hay liều chết chiến đấu thì không ai biết được. Nhưng có thể đoán trước, qua hôm nay Đại Quyển sẽ cần một thời gian rất dài để khôi phục lại.
Ở nơi khác, Hắc Ám Thập Tự và đại đội Hoàng Phong của Ma Quỷ mà DK dẫn đầu cũng đang chiến đấu kịch liệt, bọn họ không hề biết rằng bộ đội Nhật Sơ của Nhật Bản và bộ đội Vinh Diệu của Indonesia đang tiến về phía bọn họ. Nếu bốn thế lực này đụng đầu với nhau thì chỉ có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mặt khác, quân đội của Thái, Việt, Lào đã tập kết xong, sẵn sàng lao vào chiến dịch khoáng thế này trong thời khắc quan trọng.
Mấy cú điện thoại của Lục Đạo đã làm cho Hắc Ám Thập Tự, Ma Quỷ, Đại Quyển, Thanh bang, Hồng môn, Nhật Bản, Indonesia, Thái Lan, Việt Nam, Lào và tất cả các thế lực trong Tam Giác Vàng lao vào một cuộc hỗn chiến vô tiền khoáng hậu. Trong trận chiến có hàng vạn người tham gia này, rốt cuộc ai sẽ có thể mỉm cười sau cùng?
Đêm nay, nhất định sẽ là một đêm không ngủ.
Một đêm này, bóng tối bao trùm tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.