Nhân Gian Băng Khí

Quyển 1 - Chương 33: Lão nhân truyền nghệ (hạ)

Khát Trí

05/04/2013

Từ đầu đến giờ Lục Dương vẫn luôn đem võ học của Trung Quốc giới thiệu cho Mười Một, Mười Một nghe xong một hồi lâu mà rốt cuộc không hiểu lão muốn làm gì, liền hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

Lục Dương nhìn hắn mà mỉm cười nói:

- Có muốn học võ học chân chính của Trung Quốc không?

- Ông không sợ tôi là người của Mardy phái tới sao?

Lục Dương lắc đầu nói:

- Một người cho dù ẩn tàng tốt thế nào cũng chẳng thể che giấu được trái tim. Nhìn nhãn thần của ngươi rất trong sáng, khi nói chuyện cùng ta nhịp tim cũng không tăng lên. Điều quan trọng nhất chính là… ngày hôm qua ngươi cự tuyệt đề nghị của ta.

- Ý gì vậy?

Lục Dương tu nốt bình rượu cuối cùng, vứt nó xuống rồi nói:

- Ngươi là người không có chút dã tâm nào, yêu cầu cũng rất giản đơn. Mấy lần quan sát ngươi, ta cũng tin tưởng ngươi không phải là người của hắn. Ai, ta cũng đã lớn tuổi rồi, không biết còn có cơ hội ra ngoài hay không? Nếu như một thân võ học của ta vì thế mà thất truyền, ta cũng rất không cam lòng. Mười Một, ta tin tưởng con người của ngươi, nên ta nguyện ý dạy võ cho ngươi.

- Điều kiện thế nào?

- Nếu ngươi đi Trung Quốc, hãy giúp ta giết một người.

- Ai?

Ánh mắt Lục Dương lộ ra hung quang, lão lạnh giọng nói:

- Hắn tên là Lục Thanh, là thân đệ đệ của ta, cũng là phản đồ của Kiếm tông chúng ta.

Mười Một gật đầu nói:

- Được, nhưng ta không chắc có thể đến Trung Quốc.

Lục Dương thở dài nói:

- Nếu ngươi thực sự không đến Trung Quốc, hãy giúp ta thông tri đến một gia tộc, gia tộc đó được gọi là Long gia.



“Long gia?” Mười Một suy nghĩ một chút rồi nói:

- Có phải là Long gia, gia tộc đứng đầu trong năm đại gia tộc của Trung Quốc?

- Đúng, chính là Long gia đó. Cháu gái ta được gả vào Long gia, ngươi chỉ cần nghĩ biện pháp thông tri cho nó là được rồi. Nói cho nó là ta bị Lục Thanh hại, để nó giúp ta giết chết tên phản đồ đó.

- Cháu gái ông tên là gì?

- Lục Băng Tuyết!

- Được, tôi đáp ứng với ông.

Lục Dương bỏ được một nỗi tâm sự trong lòng xuống, trên mặt lộ ra một nụ cười hiếm gặp, lão nói:

- Kỳ thật ngươi không thích hợp tu luyện võ học của Kiếm tông chúng ta.

Không đợi Mười Một mở miệng, lão tiếp tục nói:

- Kiếm tông lấy kiếm làm chủ, kiếm thuộc đường âm nhu, mà ngươi cũng đã luyện qua ngạnh khí công, thuộc cương lộ, cho nên ta không định dạy ngươi tâm pháp Kiếm tông. Bất quá, ngươi không cần lo lắng, ngươi còn nhớ một chưởng mà lần trước ta dùng để đánh ngươi không?

Mười Một gật đầu, đối với một chưởng của Lục Dương ngày đó, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi.

Lục Dương cười nói:

- Một chưởng ngày đó là theo cương lộ, không thuộc tâm pháp Kiếm tông, bất quá nó lại là tâm pháp võ học của Long gia. Năm đại gia tộc đều có võ học cổ xưa truyền thừa lại, trong đó Thiên Long quyết của Long gia là uy mãnh nhất. Vì quan hệ với cháu gái nên ta mới có thể học phần bên ngoài tâm pháp của Long gia. Tuy chỉ là mấy tầng tâm pháp đầu tiên nhưng uy lực quả thực rất lớn. Vốn ta không thích hợp tu luyện võ học Long gia, bất quá xương tỳ bà của ta bị khóa, công lực bản thân bị phế, ở nơi này nhàm chán nên mới thử luyện công phu Long gia, không ngờ lại có khởi sắc. Nếu không phải thân thể của ta đã đạt tới cảnh giới nhất định, lại có công lực của Long gia chi trì, nói không chừng ta đã sớm chết đói rồi.

Trầm mặc một lúc, Lục Dương lắc đầu nói:

- Thôi vậy, đáng lẽ không nên nói nhiều với ngươi như thế, có một số việc ngươi không biết thì tốt hơn. Như vậy đi, trước tiên ta dạy ngươi nhập môn tâm pháp của võ học Long gia, có thể luyện tới trình độ nào chỉ có thể tự dựa vào ngươi. Tương tự ta cũng sẽ đem tâm pháp của Kiếm tông toàn bộ dạy cho ngươi, ngươi tìm người thích hợp, giúp Kiếm tông ta có thể truyền thừa lại, được không?

Mười Một gật đầu nói:

- Được, tôi đáp ứng với ông.

Lục Dương gập đầu vui mừng nói:



- Ngồi xuống!

Mười Một học bộ dạng của lão, khoanh chân ngồi xuống phía trước, Lục Dương nói:

- Bây giờ ta giúp ngươi đề khí, ngươi phải nhớ kỹ lộ trình vận hành của chân khí, sau này tự ngươi luyện lấy. Trong quá trình này ngươi phải nhớ rõ từng từ ta nói, có hiểu không?

Mười Một gật đầu, nhắm mắt tùy ý cho Lục Dương phân phó.

Bàn tay thô giáp của Lục Dương áp vào tiểu phúc của Mười Một, Mười Một cảm giác được trong tiểu phúc có một luồng nhiệt khí bắt đầu chậm rãi xuyên qua. Cùng lúc đó Lục Dương bắt đầu đọc pháp quyết. Mười Một nhất tâm nhị dụng, một mặt ghi nhớ tâm pháp, một mặt ghi nhớ lộ tuyến vận hành của chân khí.

Cũng may hắn đã tiếp thụ qua huấn luyện chuyên nghiệp, đến cả những số liệu khổng lồ cũng có thể cường hành nhớ kỹ, huống chi chỉ là gần vạn chữ khẩu quyết tâm pháp. Mặc dù rất nhiều chỗ hắn không hiểu nhưng cũng cố nhớ kỹ. Nhất tâm nhị dụng đối với hắn mà nói chẳng là cái gì, bình thường hắn có thể vừa phán đoán vị trí của đối phương vừa tránh đạn rồi đánh trả. Hơn nữa trong huấn luyện đặc công cũng có huấn luyện về nhất tâm nhị dụng, cho nên Mười Một có thể đồng thời có thể nhớ rõ lộ trình vận khí.

Cũng không biết qua bao lâu, Mười Một chậm rãi mở mắt ra, cái đập vào mắt hắn đầu tiên chính là Lục Dương đang ngồi đối diện với sắc mặt tái nhợt.

Lục Dương lộ ra thần sắc vui mừng gật đầu nói:

- Ngươi rất có tiềm chất, cố gắng dụng tâm tu luyện. Mau đi đi, đợi có cơ hội thì hãy đến đây, ta sẽ đem khẩu quyết của Kiếm tông truyền cho ngươi.

Mười Một đứng lên nói:

- Được.

Sau đó nhanh chóng thu thập mấy bình rượu, xoay người rời đi.

Khi Mười Một trở lại đại sảnh thì phát hiện đã gần năm giờ, không bao lâu nữa những người hầu sẽ bắt đầu công việc, cũng may là hắn tỉnh lại kịp thời, nếu không, một khi người ta phát hiện ra cái mật thất dưới bể bơi đó, sau này hắn đừng hòng có thể gặp lại Lục Dương nữa.

Mười Một ném mấy bình rượu vào thùng rác, sau đó ngồi trên sofa, hồi tưởng lại khẩu quyết tâm pháp của Long gia. Hắn biết võ học Trung Quốc bác đại tinh thâm, vừa mới bắt đầu tu luyện sẽ chưa có phản ứng gì, cho nên đối với chuyện thân thể chẳng có biến hóa gì hắn cũng chẳng cảm thấy buồn bực.

Không bao lâu, những người hầu đều rời khỏi giường, bắt đầu bận rộn làm việc. Tới trưa thì đoàn người Mardy cũng đã trở lại, Mardy đưa cho Mười Một một bộ tụ tiễn (tụ tiễn: loại ám tiễn giấu trong tay áo để bắn lén) coi như làm quà. Theo như hắn nói, bộ tụ tiễn này được lưu truyền lại từ thời Trung Quốc cổ đại, lần này cũng may mà Hi Lạp mang ra đấu giá, được hắn mua lại làm quà cho Mười Một, coi như cảm tạ Mười Một hai lần cứu người nhà hắn.

Mười Một cũng không tỏ vẻ gì, hắn lạnh nhạt cám ơn một tiếng rồi nhận lấy bộ tụ tiễn.

Mardy đương nhiên cũng không quên nữ nhi bảo bối của hắn, hắn tặng cho Katy một chiếc dây chuyền làm bằng lam bảo thạch, cũng được mua về từ lần đấu giá đó, chuyện này làm Katy vô cùng cao hứng, thỉnh thoảng còn quay sang hỏi Mười Một xem có đẹp không.

Bằng chiến thuật vừa cương vừa nhu của Katy, Mardy đồng ý để Mười Một tiếp tục bảo vệ nàng đi học, bất quá qua sự việc lần trước, Mardy còn phái thêm mấy vệ sĩ đi canh giữ tại cổng trường.

Ngày thứ hai bắt đầu, Mười Một lại cùng Katy đi học, đương nhiên hắn cũng không quên những tâm pháp của Long gia mà tối qua mình tu luyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Gian Băng Khí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook