Nhân Gian Băng Khí

Quyển 9 - Chương 537: Siêu cấp Hầu Tử đáng thương (Hạ)

Khát Trí

06/04/2013

“Máy móc ư?” Mười Một hơi ngạc nhiên hỏi: “Ông muốn cải tạo Hầu Tử thành người máy hay sao?”

Tiến sỹ điên trợn trừng mắt lên nói: “Cái gì mà người máy chứ? Ngươi không có chút kiến thức nào à? Bán cơ giới là bán cơ giới, người máy là người máy. Xét từ một khía cạnh nào đó mà nói ngươi cũng có thể tính là người cải tạo bán cơ giới rồi, con mắt kia của ngươi chẳng phải cũng là bán cơ giới sao?”

Mười Một không kìm nổi đưa tay lên khẽ sờ mắt trái, quả thực con mắt này là một loại máy móc, tuy chỉ là một thứ máy móc lạnh lẽo nhưng lại đem đến cho Mười Một rất nhiều lợi ích. Hơn nữa thứ mà tiến sỹ điên làm ra quả thực là tinh phẩm, con mắt này trong trạng thái bình thường chẳng khác gì mắt thật, thậm chí cả ánh mắt cũng chẳng có chút gì khác thường, rất nhiều khi Mười Một còn quên mất con mắt này là giả.

Hàn Nguyệt Dung theo Mười Một đi xuống dưới, từ nãy đến giờ vẫn đứng bên cạnh nghe cuộc đối thoại của hai người, lúc này nghe vậy thì ngạc nhiên lắm, lập tức nhìn chăm chú vào hai mắt Mười Một, nhưng dù nàng có nhìn thế nào cũng không phát hiện được đâu là mắt giả.

Mười Một chẳng để ý đến sự ngạc nhiên của Hàn Nguyệt Dung, nhìn Hầu Tử hất hàm hỏi: “Vậy tình hình của Hầu Tử sao rồi?”

“Hắn ta ư?” Tiến sỹ điên thản nhiên xòe tay nói: “Ban đầu ta cũng không định cải tạo gì cho hắn cả, khi nha đầu Nguyệt Dung này đưa hắn tới thì chỉ là xương ngón chân cái bị đạp vỡ mà thôi. Ta cũng lười chẳng muốn ráp mảnh xương đó vào, thế là định nối cho hắn một ngón chân kim loại mà thôi. Về sau khi phân tích ta thấy trong máu của hắn có tồn động một lượng lớn độc tố, chắc là do phải tiếp xúc với thi thể trong một thời gian dài, cho nên nhiễm phải độc tố mà thi thể thải ra. Hơn nữa hắn ta còn hít phải một lượng lớn khí thể có độc do thi thể thối rữa tỏa ra, phổi bị tổn thương rất nghiêm trọng. Tuy về sau đã được tiêm cho một thứ huyết thanh kháng độc gì đó, nhưng hiệu quả không rõ ràng, vẫn có rất nhiều độc tố chưa được loại bỏ, tồn đọng lại trong các bộ phận trên cơ thể, nếu để yên thế về sau chúng sẽ gây hại rất lớn, dần ăn mòm thân thế. Cho nên ta muốn thử dùng loại dịch cải tạo đời mới nhất cho hắn, nếu thành công thì những độc tố kia sẽ không thành vấn đề nữa, sự trao đổi chất trong cơ thể hắn sẽ tăng tốc nhanh gấp mấy chục lần, độc tố sẽ bị bài tiết ra ngoài rất dễ dàng.”

Mười Một đưa mắt liếc nhìn Hàn Nguyệt Dung, sau đó ho khan hai tiếng. Sau khi được tiến sỹ điên nỗ lực cải tạo cho trong thời gian nửa năm ở Huyết Mân Côi, Hàn Nguyệt Dung phát hiện thân thể của mình đã trở nên cực mạnh. Đáng tiếc bây giờ nàng còn chưa thể hoàn toàn thích ứng với sức mạnh ẩn chứa trong thân thể mình, cho nên thỉnh thoảng lại bất tri bất giác dùng lực quá mạnh. Một cước hồi này của nàng chỉ là đạp đi theo tiềm thức, không ngờ kết quả là trực tiếp đạp nát ngón chân cái của Hầu Tử luôn.

Dời ánh mắt đi, Mười Một lại hỏi: “Hắn chẳng qua là có tồn đọng nhiều độc tố trong cơ thể, liên quan gì đến chuyện cắt chân cắt tay với cải tạo chứ?”

Tiến sỹ điên bực mình nói: “Không phải vừa nãy ta đã nói rồi sao? Trên người hắn toàn là vết thương, một thân thể như thế không thể chịu nổi dịch cải tạo của ta, cho nên ta phải thay cho hắn một thân thể khác mới được.”

Hàn Nguyệt Dung hỏi: “Thay thân thể chính là cải tạo toàn bộ xương cốt của hắn ta thành kim loại với máy móc sao?”

Tiến sỹ điên gật gật đầu, ngay sau đó lại lắc đầu nói: “Lúc bắt đầu thì ta cũng không muốn phiền phức như thế, chỉ đạnh cường hóa xương cốt và cơ thịt của hắn thêm một chút, sau đó chữa khỏi các vết thương trên da và thịt hắn thôi. Thân thể sau khi được chữa trị chắc là có thể miễn cưỡng chịu nổi loại dịch cải tạo kia rồi. Có điều sau khi phân tích kết cấu thân thể của hắn ta mới phát hiện, các khớp xương của hắn đều bị tổn hại rất nghiêm trọng, hơn nữa phần lớn còn là bị gãy xương sau đó được nối lại, nếu quan sát kỹ thì có thể thấy xương cốt toàn thân hắn có đầy các vết nứt. Một thân thể thế này ngay cả bước cường hóa đầu tiên cũng không chịu được, cho dù ta có chữa trị cho da và cơ thịt của hắn xong, lúc sử dụng dịch cải tạo cũng sẽ khiến cho xương cốt của hắn không chịu nổi áp lực mà nát vụn hết. Cho nên ta mới cắt chân hắn xuống, ngâm vào vào nước thuốc phục hồi mà ta nghiên cứu ra, thử xem có thể chữa trị cho xương cốt và cơ thịt của hắn hay không.”

Hàn Nguyệt Dung ngẩn người ra nói: “Nước thuốc phục hồi ư?” Tuy nàng sớm đã biết tiến sỹ điên có thể làm ra rất nhiều thứ kỳ lạ, nhưng cái loại nước thuốc phục hồi này nàng quả thực chưa hề nghe lão ta nhắc đến. Hơn nữa thiết bị ở nơi này rất sơ sài, lấy đâu ra nguyên liệu để lão ta làm ra loại nước thuốc đó chứ? Những nguyên liệu mà tiến sỹ điên hiện có cũng chỉ là một số dược tễ thành phẩm và chút đồ thuận tay lấy được lúc Các lão dẫn lão ta trốn đi, và những thứ ấy đều được Mười Một đem về sau khi cướp người từ tay Các lão.

Tiến sỹ điên nhìn những thứ dưới giường lầm bầm nói: “Chỉ có chút đó thôi, ta đã kết hợp với lý luận về virus và gien để nghiên cứu ra. Đáng tiếc trên tay không có nguyên liệu gì, chỉ có thể miễn cường làm ra gần nửa chậu kia thôi, hơn nữa hiệu quả cũng không tốt lắm.”

Mười Một và Hàn Nguyệt Dung khom người nhìn xuống gầm giường xem thử, thấy bên dưới đó có đặt một chiếc chậu nuôi cá vàng bằng thủy tinh khá lớn, bên trong đó có đựng gần nửa chậu dịch thể màu xanh da trời, chắc là loại nước thuốc phục hồi mà tiến sỹ điên nói.

Có điều, bên trong chậu nước đó tại sao còn nổi lềnh bềnh hai chiếc chân người và hai cánh tay chứ?

Mười Một thình lình nhớ tới điều gì đó, bèn ngẩng đầu lên nhìn hai chân của Hầu Tử, sau đó lại nhìn đến hai cánh tay của gã, cuối cùng nhìn mấy vật thể nổi lềnh bềnh trong chậu nước kia. Sắc mặt y hơi biến đổi, hỏi: “Đây là chân tay của Hầu Tử ư?”

“Ừ.” Tiến sỹ điên gật gật đầu.



“Vậy chân tay trên cơ thể Hầu Tử bây giờ là sao?”

“Giả đấy.” Tiến sỹ điên nhún vai nói: “Thí nghiệm đã thất bại, chân và tay hắn đều hỏng cả rồi, sao mà lắp lại được nữa chứ.”

Hàn Nguyệt Dung không kìm nổi đưa tay lên lau mồ hôi. Thì ra lần trước tiến sỹ điên nói với nàng muốn rút kinh nghiệm từ sau thất bại chính là chỉ chuyện này. Lần đầu tiên tiến sỹ điên đã cắt một chân hầu tử ra để thử nghiệm, sau khi thất bại liền dứt khoát cắt nốt hai tay và một chân còn lại của gã để thử nghiệm tiếp, kết quả là vẫn thất bại như cũ. Hoàng Hậu không kìm nổi phải tặng cho Hầu Tử trên giường một ánh mắt thương xót.

Nghĩ lại thấy Hầu Tử cũng thật đáng thương. Vì Mười Một gã đã phải huyết chiến với Đại Quyển một trận, để đến nỗi trọng thương và rơi vào tay Long Hồn, sau khi được cứu ra gã được an bài đến chỗ Dâm Tặc để dưỡng thương. Nhưng vết thương vừa mới lành gã lại bị Mười Một kéo vào vũng bùn, bị Long Hồn truy sát, kết quả là vừa thoát khỏi hang rồng đã rơi vào ổ sói, không bị Long Hồn bắt được nhưng rơi vào tay Huyết Mân Côi. Sau hơn nửa năm phải chịu những sự dày vò vô nhân tính trong Huyết Mân Côi, gã cuối cùng đã may mắn được Mười Một cứu ra. Nhưng bệnh còn chưa khỏi hẳn thì đã gặp họa lần nữa, gã trở thành vật thí nghiệm sống trên tay tiến sỹ điên, giờ thì chân tay cụt lủn cả, còn được đặt cho cái tên hay ho là người cải tạo bán cơ giới. Thật không biết cuối cùng tiến sỹ điên sẽ biến Hầu Tử thành loại quái vật như thế nào?

Đối với những lý lẽ “sắt thép” của tiến sỹ điên, Mười Một quả thực cũng cảm thấy hơi đau đầu. Không biết sau khi Hầu Tử tỉnh lại và phát hiện mình vô duyên vô cơ mất đi hai tay hai chân, liệu gã có nổi điên mà làm thịt tiến sỹ điên luôn không? Đương nhiên, để làm được việc đó thì ít nhất Hầu Tử phải có tay để mà cầm súng.

Mười Một đứng dậy quan sát tỷ mỷ hai tay và hai chân của Hầu Tử, còn may là chúng giống thật như đúc. Y đưa tay ra thử sờ lên đó một chút, phần da mà Mười Một chạm vào lập tức lõm hẳn xuống.

Mười Một ngẩn ra: “Rỗng ư?”

Tiến sỹ điên thản nhiên đáp: “Đương nhiên là rỗng rồi, hắn không có được gien biến thái như ngươi, đứt chân đứt tay sao mà mọc ra được. Ta thì không có bản lĩnh ghê gớm đến mức có thể làm cho hắn mọc chân ra, cho nên sau khi thí nghiệm thất bại ta mới định lợi dụng nguyên lý cải tạo bán cơ giới, kết hợp với kỹ thuật gien và virus, tạo ra cho hắn một đôi chân máy và một đôi tay máy.

Mười Một chỉ vào tứ chi giả trên người Hầu Tử, hỏi: “Vậy chuyện này là sao?”

Tiến sỹ điên bĩu môi đáp: “Đây chỉ là thứ đồ bơm hơi mô phỏng mà thôi, xương cốt bên trong được làm từ gỗ. Dù gì ta cũng phải làm bộ phận mô phỏng chân tay của hắn trước, sau này còn có thể dựa theo đó mà làm ra chân tay máy chứ. Ôi, đáng tiếc là không có nguyên liệu, cho dù có đồ mô phỏng rồi vẫn không thể làm ra được. Chỉ riêng mấy cái bộ phận mô phỏng này đã khiến ta phải dùng hết chỗ da nhân tạo hiện có rồi."

Phần cơ thịt dưới mắt Hàn Nguyệt Dung co giật mấy cái. Nguyên liệu ư? Thân phận của bọn họ bây giờ không thể lộ ra ngoài, tránh người ta còn không kịp, sức đâu mà nghênh ngang ra ngoài để mua nguyên liệu cơ chứ? Nói đến cùng thì bọn họ phải lẩn trốn thế này cũng chính là vì tiến sỹ điên, bây giờ mỗi một thành viên trong Hắc Ám Thập Tự đều hiểu được tầm quan trọng của lão, đồng thời cũng biết dù là Long Hồn, Đại Quyển, Ma Quỷ, Tiểu Trùng Quốc hay là Thanh Bang, tất cả các thế lực đều muốn có được tiến sỹ điên. Để bảo vệ lão ta cho tốt, bọn họ chỉ đành phải sống cuộc sống cả ngày phải ẩn nấp như thế này.

Nhưng không có nguyên liệu thì phải làm thế nào đây? Ai lại chịu vô duyên vô cớ mất cả tứ chi, làm kẻ tàn phế suốt đời cơ chứ?

Lúc này, tiến sỹ điên đưa tay chống cằm, lẩm bẩm nói một mình như không có ai bên cạnh: “Đằng nào thì cũng phải thay, hay là thay luôn cả thân thể đi nhỉ? Ngoài những bộ phận thân thể vốn có ra, những thứ còn lại đều thay bằng kim loại hết. Ừm, cơ thịt tổn thương nghiêm trọng quá, thôi chẳng cần chữa trị chi cho phiền phức, trực tiếp dùng da thịt nhân tạo mà thay thế cho nhanh, còn phần da phải dùng loại da nhân tạo có tính đàn hồi tốt hơn nữa. Mấy cái này chỉ là mấy thủ thuật đơn giản mà thôi, chỉ cần tìm được các loại động vật thích hợp là ổn. Vấn đề là hệ thống thần kinh của hắn với công năng tạo máu của tủy thì phải giải quyết thế nào đây nhỉ?”

Hàn Nguyệt Dung ở bên cạnh nghe mà há hốc mồm. Nếu tiến sỹ điên thật sự thành công, vậy Hầu Tử có còn là Hầu Tử nữa không đây? Có lẽ ngoài cái đầu ra thì phần thân thể còn lại của hắn toàn là máy hết mất.

Mười Một thì không nghĩ nhiều như Hoàng Hậu. Trong mắt hắn, nếu Hầu Tử thật sự nhờ vào cải tạo mà có được sức chiến đấu mạnh hơn, đối với Hắc Ám Thập Tự chỉ là chuyện tốt. Quay đầu lại nhìn tiến sỹ điên lúc này vẫn còn chìm trong trầm tư, Mười Một hỏi: “Lão điên, xác suất thành công khi thay toàn bộ thân thể hắn là bao nhiêu?”

“À, đại khái là khoảng ba mươi phần trăm.” Tiến sỹ điên suy nghĩ một chút rồi thản nhiên nói: “Thế đã là rất cao rồi.”

Hàn Nguyệt Dung thiếu chút nữa thì ngã ngửa, ba mươi phần trăm mà bảo là cao ư? Vậy là có bảy mươi phần trăm phẫu thuật thất bại, và lúc ấy thì Hầu Tử sẽ phải chết một cách tức tưởi trong tay tiến sỹ điên.



Mười Một suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Vậy cần có những nguyên liệu gì?”

Hàn Nguyệt Dung nhìn Mười Một với vẻ ngạc nhiên, y thật sự dám đánh cược sao? Có điều khi nhìn lại Hầu Tử lúc này đang sống dở chết dở nằm bất động trên giường, nàng đại khái cũng hiểu được, dù sao đánh cược thế cũng còn hơn là đẻ Hầu Tử phải chịu cảnh này. Nếu tiến sỹ điên thành công, Hầu Tử mới nhất định sẽ có được sức chiến đấu siêu phàm.

Tiến sỹ điên suy nghĩ một chút rồi nói: “Chủ yếu nhất là một lượng lớn động vật, độ rắn chắc của cơ thịt càng cao càng tốt, độ đàn hồi của da cũng vậy, đến lúc sử dụng sẽ tiện hơn. Ngoài ra còn cần kim loại, tốt nhất là loại hợp kim có sức chịu đựng cao, hơn nữa không được han rỉ, thứ hợp kim ấy sẽ được dùng để thay thế xương cho hắn. Còn vấn đề tủy tạo máu... à thôi, chẳng cần thay xương sống là được, cứ chữa lại cái cũ thôi, tuy hiệu quả không được tốt lắm những cũng chỉ đành dùng tạm cách ấy vậy. Muốn chữa xương sống ta cần một số nguyên liệu thực vật, sau đó chiết xuất chất nhờn dính thuần túy từ đó ra. Các loại đó bao gồm...”

Sau đó tiến sỹ điên liệt kê ra một loại những cái tên, phần lớn những thứ này Hàn Nguyệt Dung và Mười Một đều chưa hề được nghe đến. Giờ Mười Một chỉ hy vọng trong căn cứ siêu cấp ở Đông Hải có mấy loại động thực vật đó, nếu không chỉ đành bỏ ra một lượng tiền lớn để thuê những binh đoàn lính đánh thuê ở nước ngoài đi vào sâu trong rừng rậm nhiệt đới để tìm về cho thôi.

“À đúng.” Tiến sỹ điên mới nói được một nửa, đột nhiên vỗ mạnh lên trán, nói: “Tiểu Bạch Lang đâu? Ta đã tìm nó rất lâu mà chẳng thấy, mau tìm Tiểu Bạch Lang về cho ta, thí nghiệm tiếp theo của ta cần dùng đến nó để nghiên cứu, thuận tiện cũng có thể lấy một chút xương tủy trên người nó để xem có thể cấy vào người Hầu Tử hay không.

Mười Một gật gật đầu, lại hỏi: “Hầu Tử còn có thể gắng gượng được bao lâu?”

“Gắng gượng ư?” Tiến sỹ điên nói với vẻ khinh thường: “Câu hỏi này của ngươi hơi lạ đó. Ta không cho hắn chết, dù hắn có muốn chết cũng không được. Nhưng tốt nhất là kiếm đủ đồ về đây cho ta trong vòng một tháng, tuy ta có thể giữ mạng cho hắn, nhưng vì độc tố tồn đọng trong cơ thể hắn quá nhiều, kéo dài thêm thì các cơ quan trong cơ thể sẽ bị tổn tại nghiêm trọng, đến lúc ấy thì còn phải làm đồ nhân tạo cho hắn, phiền phức lắm.”

Đúng lúc này, một chiếc máy tính trên bàn chợt kêu lên “tách” một tiếng, hai mắt tiến sỹ điên phát sáng nhìn chăm chăm vào đó, theo dõi kỹ những số liệu vừa được phân tích.

“Lão điên.” Mười Một khẽ gọi một tiếng, nhưng tiến sỹ điên vẫn nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính, chẳng có phản ứng gì.

Mười Một hơi chau mày, y biết tiến sỹ điên đã lại đắm chìm vào công việc, nếu có ai làm phiền lão vào lúc này, lão sẽ nổi điên lên. Làm không khéo có khi lão còn rút lựu đạn ra liều chết không chừng.

Mười Một đưa mắt ra hiệu cho Hàn Nguyệt Dung, hai người cùng rời khỏi đó. Hàn Nguyệt Dung vội vã nói: “Mười Một, những nguyên liệu mà lão điên đó nói, chúng ta căn bản không cách nào...”

“Giao cho ta đi.” Mười Một ngắt lời nàng: “Cô thông báo cho Cuồng Triều, bảo hắn hãy chú ý tới Đông Hải, có động tĩnh gì thì lập tức báo cho ta.”

Hàn Nguyệt Dung dường như nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức nói: “Đúng rồi, dường như Cuồng Triều có chuyện muốn tìm anh. Y bảo nếu anh về hãy đi tìm y ngay.”

“Biết rồi.” Mười Một gật gật đầu, rút một ống nghiệm thủy tinh chứa đầy dịch thể màu lục ra nói: “Cô hãy lựa lúc nào đó giao cho tiến sỹ điên, bảo lão ta phân tích thành phần bên trong.”

Hàn Nguyệt Dung nhận lấy rồi quan sát kỹ một lượt, sau đó nói: “Cái này rất giống dịch cải tạo cơ thể thì phải?”

“Nó chính là dịch cải tạo cơ thể, nhưng thành phần đã được thay đổi rồi, cô hãy dặn ông ta phân tích ra kết quả thì hãy báo ngay cho ta.”

Hàn Nguyệt Dung cất ống nghiệm đi rồi đáp: “Không vấn đề.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Gian Băng Khí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook