Chương 82: Chị hai Thúy Hằng
Brandy Tran
15/09/2022
Con bé này thực ra chỉ khoảng mười bảy tuổi, thuộc loại xã hội đen đời hai con giỏi hơn cha. Cha nàng ta là trùm xã hội đen cả người toàn số má nổi danh của cả thành phố.
Do ông ta thành công kiếm được món lời đầu tiên, từ sau lần đó càng đi lên vùn vụt, hiện tại sự nghiệp vẫn đang phát triển lớn mạnh không ngừng. Nào là công ty vận chuyển, công ty xây dựng, khai thác khoáng thạch, đất cát. Phàm là những ngành nghề lợi ích khổng lồ gần như bị họ lũng đoạn ở thành phố này, ông ta đã gây dựng nên một đế quốc xã hội đen khổng lồ.
Bởi vì sự nghiệp đi vào quỹ đạo, những năm qua ông trùm này chỉ một lòng kiếm tiền, trên giang hồ chỉ nghe thấy danh tiếng rất ít có thể nhìn thấy người. Có điều thế lực của họ lại ngày càng khổng lồ, chỉ là một vài chuyện đánh đánh giết giết, không cần nhân vật có địa vị như người ta ra tay thôi. Nhưng bất kể mưa gió giang hồ biến hóa thế nào, nhân tài mới xuất hiện, mãnh long qua sông mỗi khi nhắc tới cha của Thúy Hằng đều phải ngoan ngoãn kêu một tiếng đại ca.
Mà một vị đại ca như vậy, ai cũng không ngờ được chính là, ông ta không ngờ lại là một người cha hiền, dưới gối chỉ có duy nhất một người con gái quý như trân bảo trên tay, mà vị xã hội đen đời hai này chính là Thúy Hằng.
Thiên Tú có nghe cha mình đã nói qua những lời đồn về chị Hai xã hội đen Thúy Hằng, con gái kế nghiệp cha, tiếp tục lăn lộn giang hồ, nhưng cô nàng chưa bao giờ tham dự vào sản nghiệp thực thể của cha nàng, lại theo khuynh hướng chém giết giang hồ, hơn nữa tính tình nóng nảy như ngọn lửa. Thiên Tú còn tưởng nàng không hề theo học một trường nào, nhưng thực ra nàng theo học một trường phổ thông chuyên có tiếng trong thành phố, hơn nữa thành tích học tập rất xuất sắc.
Nghe nói mẹ của Thúy Hằng mất sớm khi sinh nàng ra, do vậy cha nàng một tay nuôi dưỡng nàng nên người nên nên nàng thương yêu và kính trọng cha mình lắm.
Bên người nàng cũng có một đám anh em kiên cường trọng tình trọng nghĩa, mọi người cùng nhau chém giết, xem như anh em thì ở cùng nhau đều không sao cả, nhưng chỉ không thể đề cập tới tình yêu nam nữ. Hễ có người đùa giỡn đề cập đến vấn đề đối tượng làm quen, nói chuyện yêu đương, những ai thầm mến cô nàng thì cô nàng đều sẽ vô cùng nổi giận, cũng vì thế đả thương rất nhiều người, bởi vậy người giang hồ cũng khá e sợ cô nàng.
Hiện tại Thiên Tú không muốn trêu chọc cô bé để tránh rắc rối nhưng cậu không biết rằng, cô bé này còn có sản nghiệp ở khu biệt thự này, ít nhất trước đây chưa từng nhìn thấy…
Đúng vào lúc này, trong bể tắm truyền tới tiếng động, vị chị Hai kia sắp ra ngoài, Thiên Tú vội vàng chuẩn bị sẵn, bày ra bộ dáng tôi là người thành thật, đồng thời để chiếc thẻ vàng kia ở bên ngoài, cánh cửa này xem như xui xẻo thôi.
Không bao lâu, trong bể tắm quả nhiên có một cô bé đi ra, mái tóc dài rối tung, ướt sũng, còn vương đầy nước, Thúy Hằng sở hữu một gương mặt xinh đẹp trắng muốt sạch sẽ với sống mũi cao, có ngũ quan cực kỳ xinh xắn. Đôi mắt đẹp và nụ cười quyến rũ đáng yêu động lòng người. Không những thế, Thúy Hằng còn sở hữu một thân hình cân đối với chiều cao ấn tượng và số đo ba vòng nóng bỏng nên nàng luôn để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng mọi người ngay từ lần đầu gặp mặt. Nếu không phải nàng mặc bộ áo bó màu đen kia, Thiên Tú thật sự tưởng rằng còn có người khác ở trong bể tắm cơ.
Lúc chị Hai Thúy Hằng vừa mới tới, sắc mặt xám xịt, tóc tai rối tung, trên mặt còn dính vết máu, bộ dạng đó vừa nhìn không phải là mới rịt thuốc thì chính là vừa đánh nhau. Bây giờ nhìn lại, quả thực chính là "thiên nhiên tô điểm, sen nở nước trong" mà, đây là một đại mỹ nữ mười phân vẹn mười, cộng thêm dáng người khêu gợi nóng bỏng, quả thực có thể nói là hoàn mỹ, là nữ thần cho mọi đàn ông ao ước.
Nàng đứng ở bên ngoài, đang soi gương chải tóc, trong lúc chải, từng giọt nước óng ánh bị chải bay, trông thật ưu nhã cao quý, xinh đẹp thoát tục, dáng người xinh đẹp sexy, dung mạo xinh đẹp cộng thêm với dáng người nóng bỏng, hệt như sự kết hợp giữa thiên thần và ác quỷ.
Thiên Tú ngoan ngoãn ngồi ở trong ô cửa bán vé, làm bộ điềm nhiên như không chơi máy tính, chiếc thẻ ngân hàng lấp lánh ánh vàng để ở nơi rất bắt mắt, trong lòng cầu mong chị Hai này mau mau rời đi.
Nhưng chuyện không như mong muốn, vị chị Hai khiến người ta sợ hãi, không ngờ lại đi tới chỗ Tú, rất sảng khoái nói: "Khì, cho chị chai bia kia."
Hả? Thiên Tú trợn mắt, nhìn nương theo ánh mắt trong veo lại man dại của cô nàng, ở ngay bên tay cậu có một chai bia, là giữ để bữa trưa mình uống, có điều chị Hai cần thì đương nhiên phải phục vụ khách hàng trước rồi.
Cậu vội vã đưa bia tới, không nói một lời, nhìn cô bé ngửa cổ nốc ừng ực một hơi, còn có vài giọt chảy xuống men theo khóe miệng, chảy thẳng vào trong cổ áo, làm cho cậu ngẩn người.
"Khà… Thích thật!" Thúy Hằng một hơi uống sạch cả một chai bia, khà dài một hơi, thoạt nhìn rất sung sướng, thả ra hết sầu muộn trong lòng, cô nàng nom giống như đang lầm bầm, lại giống như đang nói chuyện với Thiên Tú: "Mẹ nó, đàn ông chẳng ai tốt cả, đều muốn chiếm cái lần đầu của phụ nữ lại không muốn chịu trách nhiệm. Họ không chiếm được thì sẽ bốc hỏa. Chú cảm thấy thế nào?"
Thiên Tú vốn không muốn lên tiếng nhưng Thúy Hằng lại chỉ tận mặt cậu hỏi, xem ra nàng rất rầu rĩ, cần tìm người trút bầu tâm sự, cậu chỉ đành kiên trì nói: "Có vài người đàn ông rất đáng ghét, không chịu trách nhiệm, tiếp cận con gái với động cơ bất lương, nhưng chẳng phải mọi đàn ông đều như thế."
"Hừ, bà đây vừa gặp được một thằng đàn ông như thế." Thúy Hằng một tay vặn bóp cổ chai bia, hung ác nói: "Nếu không phải ông già ép chị mày đi làm quen, tìm một thằng bạn trai, cho ông ấy ôm cháu ngoại, thì bà đây còn khuya mới cần đàn ông. Nhưng bà rất vất vả bình tâm tĩnh khí kết giao với hắn, chỉ vì không để cho hắn cầm tay, hắn không ngờ lại tức giận, còn bảo chị mày mang đồ của mình xéo ra ngoài… Thật con mẹ nó cho mặt mũi lại không biết xấu hổ. Chú mày nói sao?"
Thiên Tú trong lòng vô cùng khâm phục gã đàn ông dám bảo nàng cút đi kia, khâm phục dũng khí và sự vô tri của gã. Cậu a dua theo: "Gã đàn ông này quá đáng thật, một chút phong độ đều không có, sau đó thế nào?"
"Sau đó chị mày liền thu dọn đồ của chị rồi cút ra ngoài, thuận tiện cũng nhét hắn vào trong túi." Cô bé cười lạnh nói.
Tú lập tức bày ra vẻ mặt ao ước nói: "Lãng mạn quá, xem ra chị thật lòng thích gã, nhét gã vào túi, điều này chứng minh chị cũng coi gã thành đồ của mình."
Nàng tán thưởng liếc cậu một cái, nói: "Ừm, chú mày nói không sai, chỉ là chị mày phải đựng vào ba túi to mới đựng hết toàn bộ!"
Một người làm thế nào có thể chia ra đựng vào ba chiếc túi chứ?
Thiên Tú muốn hỏi nhưng rất nhanh cậu nhớ tới lúc Thúy Hằng vừa bước vào trên người dính vết máu, còn có hai gã đàn ông tạt ngang qua, người đầy vết xăm kia. Là đánh gãy tứ chi của kẻ kia, còn chặt thẳng xuống, lần này cậu hiểu rõ vì sao lại đựng vào ba cái túi rồi! Những chuyện này xảy ra trên người Thúy Hằng mà cô bé lại chẳng xem là cái gì, nhân vật xã hội đen mà, không có gió tanh mưa máu sao gọi là xã hội đen chớ.
Thiên Tú cười gượng nhìn cô bé này, nàng cũng nhìn cậu hỏi: "Chú nói xem, đàn ông vì sao nhất định phải chiếm tiện nghi của phụ nữ hả? Đối tượng làm quen thì nhất định phải bắt tay sao?"
Thiên Tú cẩn trọng nói: "Tôi nghĩ, bắt tay không tính là chiếm tiện nghi đâu, rất có khả năng là muốn chứng minh một chút thành ý khi kết giao. Dẫu sao chỉ có thông qua phương thức nào đó mới có thể biểu hiện ra bây giờ hai người là quan hệ yêu đương."
Lời của Thiên Tú khiến nàng rơi vào trầm tư. Nhưng dẫu sao cô bé cũng là một người con gái, sớm muộn cũng phải lập gia đình, nàng có cố chấp hơn chăng nữa thì cũng là con người, số tuổi lớn thêm cũng hy vọng được hưởng thụ niềm vui gia đình.
Có điều cô bé này có lòng cảnh giác rất mạnh mẽ với con trai, cũng có ý thức tự bảo vệ rất mạnh. Đối mặt với cô bé có lòng phòng bị cực mạnh như thế, cho dù Thiên Tú có là chuyên gia tâm lý cũng bó tay. Có điều cậu cho rằng, đối với người con gái có tâm lý như Thúy Hằng, nếu có thể xây dựng một tình yêu từ trong gió tanh mưa máu, gắn bó sống chết thì chắc chắn sẽ phá tan rào cản trong thâm tâm nàng. Chỉ là ở thành phố này có ai dám chơi gió tanh mưa máu với nàng ta chứ?
Thiên Tú cảm thấy mình quá để tâm, mà rõ ràng cô bé này cũng chẳng muốn nói nhiều với cậu làm gì. Vừa hay vào lúc này, hai gã đàn ông một mực tìm cô nàng lại quay lại, nhìn thấy cô nàng lập tức nói: "Chị Hai, thằng nhãi kia… Chuyện đó bọn em đã xử lý xong rồi, bây giờ thế nào đây?"
Gã đàn ông kia liếc Thiên Tú, rất khó hiểu nói, Thúy Hằng nói: "Bảo thằng nhãi đó nói ra mật mã của tất cả sổ tiết kiệm, đồng thời thừa dịp lúc tay hắn còn đang ở bên người mình thì bảo hắn ký tên, ấn dấu tay cho chị, sang tên nguồn bất động sản của hắn vào tên của chúng ta, sau đó… Đúng rồi, gọi người tới sửa chữa cánh cửa này."
Cô nàng làm việc dứt khoát lại hơi mang theo chút đẫm máu sắp xếp công việc cho thủ hạ. Trước khi đi còn không quên gọi người sửa cửa cho Thiên Tú, điều này chứng tỏ bản tính thiện lương.
Đúng vào lúc cô bé đi ra ngoài, Tú thoáng sững sờ, trong chớp mắt vừa nãy kia, tuy cậu chỉ nhìn chằm chằm vào mông nàng tinh thần đang dồi dào sung túc, nhưng dường như nhìn thấy một bóng quỷ đang phất phơ bên người cô nàng. Cậu khẽ nhếch miệng, có khi đây là cơ hội để chinh phục cô bé này.
Không lâu sau, một thanh niên trên tay xăm hình Thanh Long lái một chiếc xe chở hàng tới, trên xe chở hai công nhân lắp đặt cửa kính và mấy chiếc cửa kính kích cỡ khác nhau. Sau khi họ đo đạc một hồi liền lẳng lặng bắt đầu làm việc, cả quá trình không ai nói một câu với với Thiên Tú, ngược lại trong lúc này lại có vài vị khách tới, nhìn công nhân lắp cửa và Tú trêu chọc nói: "Eo, đây là anh Tú muốn tu sửa tân trang, cung cấp cho chúng ta không gian càng thoải mái hơn à?"
"Đúng, đúng." Thiên Tú gật đầu nói: "Không chỉ muốn tân trang còn muốn thiết kế phòng thay đồ thành kiểu dáng cởi mở, từ góc chỗ tôi có thể nhìn thẳng tới. Còn mở rộng cung cách phục vụ mới, rất nhiều phục vụ nhân tính hóa như giúp các cô cởi khuy áo chíp, giúp giặt quần lót, ném băng vệ sinh… v.v..."
Khách hàng nữ mất vui lườm cậu, nhưng đối với những lời nói xấu xa này họ không hề để ý cho lắm, theo lời của họ mà nói, làm đều làm qua rồi còn sợ nói sao?
Thiên Tú rất tán thưởng phong cách của những cô gái này.
Do ông ta thành công kiếm được món lời đầu tiên, từ sau lần đó càng đi lên vùn vụt, hiện tại sự nghiệp vẫn đang phát triển lớn mạnh không ngừng. Nào là công ty vận chuyển, công ty xây dựng, khai thác khoáng thạch, đất cát. Phàm là những ngành nghề lợi ích khổng lồ gần như bị họ lũng đoạn ở thành phố này, ông ta đã gây dựng nên một đế quốc xã hội đen khổng lồ.
Bởi vì sự nghiệp đi vào quỹ đạo, những năm qua ông trùm này chỉ một lòng kiếm tiền, trên giang hồ chỉ nghe thấy danh tiếng rất ít có thể nhìn thấy người. Có điều thế lực của họ lại ngày càng khổng lồ, chỉ là một vài chuyện đánh đánh giết giết, không cần nhân vật có địa vị như người ta ra tay thôi. Nhưng bất kể mưa gió giang hồ biến hóa thế nào, nhân tài mới xuất hiện, mãnh long qua sông mỗi khi nhắc tới cha của Thúy Hằng đều phải ngoan ngoãn kêu một tiếng đại ca.
Mà một vị đại ca như vậy, ai cũng không ngờ được chính là, ông ta không ngờ lại là một người cha hiền, dưới gối chỉ có duy nhất một người con gái quý như trân bảo trên tay, mà vị xã hội đen đời hai này chính là Thúy Hằng.
Thiên Tú có nghe cha mình đã nói qua những lời đồn về chị Hai xã hội đen Thúy Hằng, con gái kế nghiệp cha, tiếp tục lăn lộn giang hồ, nhưng cô nàng chưa bao giờ tham dự vào sản nghiệp thực thể của cha nàng, lại theo khuynh hướng chém giết giang hồ, hơn nữa tính tình nóng nảy như ngọn lửa. Thiên Tú còn tưởng nàng không hề theo học một trường nào, nhưng thực ra nàng theo học một trường phổ thông chuyên có tiếng trong thành phố, hơn nữa thành tích học tập rất xuất sắc.
Nghe nói mẹ của Thúy Hằng mất sớm khi sinh nàng ra, do vậy cha nàng một tay nuôi dưỡng nàng nên người nên nên nàng thương yêu và kính trọng cha mình lắm.
Bên người nàng cũng có một đám anh em kiên cường trọng tình trọng nghĩa, mọi người cùng nhau chém giết, xem như anh em thì ở cùng nhau đều không sao cả, nhưng chỉ không thể đề cập tới tình yêu nam nữ. Hễ có người đùa giỡn đề cập đến vấn đề đối tượng làm quen, nói chuyện yêu đương, những ai thầm mến cô nàng thì cô nàng đều sẽ vô cùng nổi giận, cũng vì thế đả thương rất nhiều người, bởi vậy người giang hồ cũng khá e sợ cô nàng.
Hiện tại Thiên Tú không muốn trêu chọc cô bé để tránh rắc rối nhưng cậu không biết rằng, cô bé này còn có sản nghiệp ở khu biệt thự này, ít nhất trước đây chưa từng nhìn thấy…
Đúng vào lúc này, trong bể tắm truyền tới tiếng động, vị chị Hai kia sắp ra ngoài, Thiên Tú vội vàng chuẩn bị sẵn, bày ra bộ dáng tôi là người thành thật, đồng thời để chiếc thẻ vàng kia ở bên ngoài, cánh cửa này xem như xui xẻo thôi.
Không bao lâu, trong bể tắm quả nhiên có một cô bé đi ra, mái tóc dài rối tung, ướt sũng, còn vương đầy nước, Thúy Hằng sở hữu một gương mặt xinh đẹp trắng muốt sạch sẽ với sống mũi cao, có ngũ quan cực kỳ xinh xắn. Đôi mắt đẹp và nụ cười quyến rũ đáng yêu động lòng người. Không những thế, Thúy Hằng còn sở hữu một thân hình cân đối với chiều cao ấn tượng và số đo ba vòng nóng bỏng nên nàng luôn để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng mọi người ngay từ lần đầu gặp mặt. Nếu không phải nàng mặc bộ áo bó màu đen kia, Thiên Tú thật sự tưởng rằng còn có người khác ở trong bể tắm cơ.
Lúc chị Hai Thúy Hằng vừa mới tới, sắc mặt xám xịt, tóc tai rối tung, trên mặt còn dính vết máu, bộ dạng đó vừa nhìn không phải là mới rịt thuốc thì chính là vừa đánh nhau. Bây giờ nhìn lại, quả thực chính là "thiên nhiên tô điểm, sen nở nước trong" mà, đây là một đại mỹ nữ mười phân vẹn mười, cộng thêm dáng người khêu gợi nóng bỏng, quả thực có thể nói là hoàn mỹ, là nữ thần cho mọi đàn ông ao ước.
Nàng đứng ở bên ngoài, đang soi gương chải tóc, trong lúc chải, từng giọt nước óng ánh bị chải bay, trông thật ưu nhã cao quý, xinh đẹp thoát tục, dáng người xinh đẹp sexy, dung mạo xinh đẹp cộng thêm với dáng người nóng bỏng, hệt như sự kết hợp giữa thiên thần và ác quỷ.
Thiên Tú ngoan ngoãn ngồi ở trong ô cửa bán vé, làm bộ điềm nhiên như không chơi máy tính, chiếc thẻ ngân hàng lấp lánh ánh vàng để ở nơi rất bắt mắt, trong lòng cầu mong chị Hai này mau mau rời đi.
Nhưng chuyện không như mong muốn, vị chị Hai khiến người ta sợ hãi, không ngờ lại đi tới chỗ Tú, rất sảng khoái nói: "Khì, cho chị chai bia kia."
Hả? Thiên Tú trợn mắt, nhìn nương theo ánh mắt trong veo lại man dại của cô nàng, ở ngay bên tay cậu có một chai bia, là giữ để bữa trưa mình uống, có điều chị Hai cần thì đương nhiên phải phục vụ khách hàng trước rồi.
Cậu vội vã đưa bia tới, không nói một lời, nhìn cô bé ngửa cổ nốc ừng ực một hơi, còn có vài giọt chảy xuống men theo khóe miệng, chảy thẳng vào trong cổ áo, làm cho cậu ngẩn người.
"Khà… Thích thật!" Thúy Hằng một hơi uống sạch cả một chai bia, khà dài một hơi, thoạt nhìn rất sung sướng, thả ra hết sầu muộn trong lòng, cô nàng nom giống như đang lầm bầm, lại giống như đang nói chuyện với Thiên Tú: "Mẹ nó, đàn ông chẳng ai tốt cả, đều muốn chiếm cái lần đầu của phụ nữ lại không muốn chịu trách nhiệm. Họ không chiếm được thì sẽ bốc hỏa. Chú cảm thấy thế nào?"
Thiên Tú vốn không muốn lên tiếng nhưng Thúy Hằng lại chỉ tận mặt cậu hỏi, xem ra nàng rất rầu rĩ, cần tìm người trút bầu tâm sự, cậu chỉ đành kiên trì nói: "Có vài người đàn ông rất đáng ghét, không chịu trách nhiệm, tiếp cận con gái với động cơ bất lương, nhưng chẳng phải mọi đàn ông đều như thế."
"Hừ, bà đây vừa gặp được một thằng đàn ông như thế." Thúy Hằng một tay vặn bóp cổ chai bia, hung ác nói: "Nếu không phải ông già ép chị mày đi làm quen, tìm một thằng bạn trai, cho ông ấy ôm cháu ngoại, thì bà đây còn khuya mới cần đàn ông. Nhưng bà rất vất vả bình tâm tĩnh khí kết giao với hắn, chỉ vì không để cho hắn cầm tay, hắn không ngờ lại tức giận, còn bảo chị mày mang đồ của mình xéo ra ngoài… Thật con mẹ nó cho mặt mũi lại không biết xấu hổ. Chú mày nói sao?"
Thiên Tú trong lòng vô cùng khâm phục gã đàn ông dám bảo nàng cút đi kia, khâm phục dũng khí và sự vô tri của gã. Cậu a dua theo: "Gã đàn ông này quá đáng thật, một chút phong độ đều không có, sau đó thế nào?"
"Sau đó chị mày liền thu dọn đồ của chị rồi cút ra ngoài, thuận tiện cũng nhét hắn vào trong túi." Cô bé cười lạnh nói.
Tú lập tức bày ra vẻ mặt ao ước nói: "Lãng mạn quá, xem ra chị thật lòng thích gã, nhét gã vào túi, điều này chứng minh chị cũng coi gã thành đồ của mình."
Nàng tán thưởng liếc cậu một cái, nói: "Ừm, chú mày nói không sai, chỉ là chị mày phải đựng vào ba túi to mới đựng hết toàn bộ!"
Một người làm thế nào có thể chia ra đựng vào ba chiếc túi chứ?
Thiên Tú muốn hỏi nhưng rất nhanh cậu nhớ tới lúc Thúy Hằng vừa bước vào trên người dính vết máu, còn có hai gã đàn ông tạt ngang qua, người đầy vết xăm kia. Là đánh gãy tứ chi của kẻ kia, còn chặt thẳng xuống, lần này cậu hiểu rõ vì sao lại đựng vào ba cái túi rồi! Những chuyện này xảy ra trên người Thúy Hằng mà cô bé lại chẳng xem là cái gì, nhân vật xã hội đen mà, không có gió tanh mưa máu sao gọi là xã hội đen chớ.
Thiên Tú cười gượng nhìn cô bé này, nàng cũng nhìn cậu hỏi: "Chú nói xem, đàn ông vì sao nhất định phải chiếm tiện nghi của phụ nữ hả? Đối tượng làm quen thì nhất định phải bắt tay sao?"
Thiên Tú cẩn trọng nói: "Tôi nghĩ, bắt tay không tính là chiếm tiện nghi đâu, rất có khả năng là muốn chứng minh một chút thành ý khi kết giao. Dẫu sao chỉ có thông qua phương thức nào đó mới có thể biểu hiện ra bây giờ hai người là quan hệ yêu đương."
Lời của Thiên Tú khiến nàng rơi vào trầm tư. Nhưng dẫu sao cô bé cũng là một người con gái, sớm muộn cũng phải lập gia đình, nàng có cố chấp hơn chăng nữa thì cũng là con người, số tuổi lớn thêm cũng hy vọng được hưởng thụ niềm vui gia đình.
Có điều cô bé này có lòng cảnh giác rất mạnh mẽ với con trai, cũng có ý thức tự bảo vệ rất mạnh. Đối mặt với cô bé có lòng phòng bị cực mạnh như thế, cho dù Thiên Tú có là chuyên gia tâm lý cũng bó tay. Có điều cậu cho rằng, đối với người con gái có tâm lý như Thúy Hằng, nếu có thể xây dựng một tình yêu từ trong gió tanh mưa máu, gắn bó sống chết thì chắc chắn sẽ phá tan rào cản trong thâm tâm nàng. Chỉ là ở thành phố này có ai dám chơi gió tanh mưa máu với nàng ta chứ?
Thiên Tú cảm thấy mình quá để tâm, mà rõ ràng cô bé này cũng chẳng muốn nói nhiều với cậu làm gì. Vừa hay vào lúc này, hai gã đàn ông một mực tìm cô nàng lại quay lại, nhìn thấy cô nàng lập tức nói: "Chị Hai, thằng nhãi kia… Chuyện đó bọn em đã xử lý xong rồi, bây giờ thế nào đây?"
Gã đàn ông kia liếc Thiên Tú, rất khó hiểu nói, Thúy Hằng nói: "Bảo thằng nhãi đó nói ra mật mã của tất cả sổ tiết kiệm, đồng thời thừa dịp lúc tay hắn còn đang ở bên người mình thì bảo hắn ký tên, ấn dấu tay cho chị, sang tên nguồn bất động sản của hắn vào tên của chúng ta, sau đó… Đúng rồi, gọi người tới sửa chữa cánh cửa này."
Cô nàng làm việc dứt khoát lại hơi mang theo chút đẫm máu sắp xếp công việc cho thủ hạ. Trước khi đi còn không quên gọi người sửa cửa cho Thiên Tú, điều này chứng tỏ bản tính thiện lương.
Đúng vào lúc cô bé đi ra ngoài, Tú thoáng sững sờ, trong chớp mắt vừa nãy kia, tuy cậu chỉ nhìn chằm chằm vào mông nàng tinh thần đang dồi dào sung túc, nhưng dường như nhìn thấy một bóng quỷ đang phất phơ bên người cô nàng. Cậu khẽ nhếch miệng, có khi đây là cơ hội để chinh phục cô bé này.
Không lâu sau, một thanh niên trên tay xăm hình Thanh Long lái một chiếc xe chở hàng tới, trên xe chở hai công nhân lắp đặt cửa kính và mấy chiếc cửa kính kích cỡ khác nhau. Sau khi họ đo đạc một hồi liền lẳng lặng bắt đầu làm việc, cả quá trình không ai nói một câu với với Thiên Tú, ngược lại trong lúc này lại có vài vị khách tới, nhìn công nhân lắp cửa và Tú trêu chọc nói: "Eo, đây là anh Tú muốn tu sửa tân trang, cung cấp cho chúng ta không gian càng thoải mái hơn à?"
"Đúng, đúng." Thiên Tú gật đầu nói: "Không chỉ muốn tân trang còn muốn thiết kế phòng thay đồ thành kiểu dáng cởi mở, từ góc chỗ tôi có thể nhìn thẳng tới. Còn mở rộng cung cách phục vụ mới, rất nhiều phục vụ nhân tính hóa như giúp các cô cởi khuy áo chíp, giúp giặt quần lót, ném băng vệ sinh… v.v..."
Khách hàng nữ mất vui lườm cậu, nhưng đối với những lời nói xấu xa này họ không hề để ý cho lắm, theo lời của họ mà nói, làm đều làm qua rồi còn sợ nói sao?
Thiên Tú rất tán thưởng phong cách của những cô gái này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.