Chương 427: Ninja Entertainment
Lập Địa Thành Lợn
13/05/2020
“Đi qua tìm hiểu sơ bộ, theo chị thấy cái giá mà Gold Egg kỳ vọng chắc hẳn sẽ không quá cao. Bởi vì hiện trạng của cái đường dây phát hành trò chơi ấy đúng là rất tệ, quá nhiều vấn đề rắc rối đan xen vào với nhau và cần tiêu tốn không ít thời gian, công sức lẫn tiền bạc để giải quyết. Không có ai ngu ngốc đến mức chi trả cả đống tiền cho một thứ như thế hết, cho nên chỉ cần có thể thu hồi vốn là bọn họ đã mừng lắm rồi. Ninja Studio chúng ta hoàn toàn có đủ khả năng để xúc tiến thương vụ này.”
“Em hiểu. Về chuyện này thì em chỉ có một câu muốn hỏi chị thôi.” Dương Khoa chậm rãi nói ra nghi vấn duy nhất trong lòng sau khi lắng nghe Thu Lan trình bày: “Đó là chúng ta bỏ vốn mua về một thứ như thế, rồi lại còn phải lo liệu giải quyết các vấn đề kèm theo thì liệu có đáng không? Em không lo chuyện tiền của, thời gian, công sức bỏ ra, chỉ lo chuyện bỏ ra bị lãng phí thôi.”
“… Câu hỏi này không ai trả lời được chắc chắn cả em ạ, nhưng dựa theo quan điểm của chị thì chị thấy rất đáng.” Thu Lan suy nghĩ vài giây rồi trả lời: “Đối với một Ninja Studio chưa có chỗ đặt chân tại thị trường châu Âu thì cái đường dây phát hành này chả khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống cả. Kể cả có gặp vấn đề đi chăng nữa thì nó vẫn cứ là một miếng bánh hoàn chỉnh, đủ để khiến những người không có phần phải phát thèm khi trông thấy.”
“Và chị cũng thèm phải không? Cho nên hôm nay mới cuống quýt tìm đến em như thế, khác hẳn thường ngày. ( ̄▽ ̄) ”
Thu Lan: (¬_¬)
“ ヽ(ー_ー)ノSorry em nhỡ mồm. Mời chị tiếp tục ạ, em không ngắt lời nữa.”
“… Ừ thì em nói cũng có phần đúng, chị có “thèm” cái đường dây phát hành này của Gold Egg thật. Không những đến với chúng ta đúng thời điểm mà bản thân nó còn là một dịp may ít có nữa. Thường thì các văn phòng chi nhánh dạng này một khi bán ra hầu hết đều rơi vào tay các ông lớn trong ngành đó, chẳng qua lần này ai cũng chướng mắt với mớ hỗn độn của Gold Egg nên mới tới lượt chúng ta tính toán mua về thôi. Bỏ qua cơ hội trời cho này thật sự rất tiếc Khoa ạ.”
“Cho đến các vấn đề đi kèm, tuy chúng rắc rối thật đấy nhưng chị tin là chúng ta có đủ khả năng để giải quyết êm xuôi. Và một khi giải quyết xong rồi thì với nền móng sẵn có chúng ta sẽ dễ dàng triển khai được ngay công tác phát hành trò chơi tại thị trường mới, chứ không phải vất vả gây dựng mọi thứ từ đầu như chi nhánh khu vực Bắc Mỹ nữa.”
“Chà, nếu chị đã tự tin như vậy….” Như mọi khi, bị lý lẽ đủ đầy của bà chị lớn thuyết phục Dương Khoa bình thản gật đầu chấp thuận hạng mục mới nảy sinh: “Thế này đi, trên tinh thần em hoàn toàn ủng hộ Ninja Studio chúng ta xúc tiến thương vụ mua bán này, nếu như nó giải quyết được bài toán tiến quân vào thị trường châu Âu mới mẻ. Cơ mà đợt tới em phải tham gia tuyên truyền trò chơi “Age of Empires” cùng với đoàn đội, cộng thêm họp bàn với tổ đội thiết kế Bắc Mỹ sửa lại nội dung trò chơi “Slay the Spire” nên chắc là… nhờ chị ra mặt lo liệu mọi thứ giúp em nhé?”
“(Thở dài) Vẫn như mọi khi chứ gì?”
“Chuẩn. Chị Lan đúng là hiểu em nhất.”
“Thôi khỏi khen. Đã vậy em cứ yên tâm tập trung vào công tác trọng yếu đi, chuyện đàm phán sơ bộ với Gold Egg phòng ban của chị sẽ đứng ra. Thế nhưng các cuộc gặp mặt mấu chốt em vẫn phải có mặt đấy, không lại mất hết thể diện.” Vốn định phàn nàn một trận, nhưng rồi ngẫm lại thấy lý do Dương Khoa đưa ra cũng chính đáng nên Thu Lan đành thôi. Thay vào đó là cái gật đầu dứt khoát biểu thị cô sẽ đứng ra đảm đương chuyện này đến nơi đến chốn.
“Nhất trí. Còn về chuyện tiền bạc chị cứ trù tính xông xênh một chút nhé, chỉ cần đáng giá thì không cần phải khắt khe quá đâu. Nếu thiếu vốn cứ bảo em một câu để em tìm cách xoay sở thêm.”
“Ồ, riêng chuyện tiền bạc thì chị nghĩ là em không cần phải xoay sở đâu. Vì như chị vừa mới nói thương vụ này không phải là thương vụ béo bở gì, đối thủ cạnh tranh lại ít nên chúng ta không phải lo chuyện bị đối phương ép giá quá cao. Mà cho dù có bị ép giá đi chăng nữa thì với số vốn khổng lồ trong quỹ chúng ta vẫn có đầy đủ khả năng chi trả, chỉ là trong trường hợp đấy chúng ta có muốn đầu tư tiếp hay không mà thôi.”
“Hề hề, tức là bây giờ chị Lan có thể vung tay chi tiêu thoải mái rồi à? Sướng nhá, lời hứa hẹn năm xưa của em coi như đã trở thành hiện thực rồi đó. ( ̄ヮ ̄) “
“Ừ ừ, khiếp chi tiết vặt vãnh đó thì nhớ mà chi tiết quan trọng như Gold Egg lại quên. Em đúng là kỳ lạ Khoa ạ.”
“Lạ cái gì? Lời hứa hẹn nào cũng hết sức quan trọng đó chứ không có vặt vãnh đâu. À mà em có mấy câu hỏi bên lề nữa chị Lan, tính riêng về mặt chi phí thì giữa việc khai thông đường dây phát hành khu vực Bắc Mỹ từ A đến Z và việc mua lại đường dây phát hành sẵn có rồi giải quyết các loại vấn đề cái nào tốn hơn? Với cả thương vụ lần này vẫn còn có người cạnh tranh với chúng ta à, em tưởng ban nãy chị bảo ai cũng chướng mắt với mớ hỗn độn của Gold Egg chứ?”
“Chi phí thì chị ước tính hai đằng chỉ xêm xêm nhau thôi em ạ, đương nhiên nếu bên Gold Egg không ép giá. Còn về chuyện cạnh tranh, ừ thì tất nhiên cũng phải có một vài công ty đồng cảnh ngộ với chúng ta làm đối thủ trong thương vụ này chứ? Ninja Studio đâu phải là đơn vị duy nhất muốn khai phá thị trường phát hành mới mẻ ở thời điểm này? Bất quá em cứ yên tâm, thương vụ này không có đối thủ nào làm chị phải ngán hết. Em cứ chuẩn bị sẵn sàng tinh thần ký kết hợp đồng thu mua với Gold Egg đi.” Đoán được tâm tư người sếp trẻ đang nghĩ gì nên Thu Lan lập tức làm ra cam đoan đi kèm, giọng điệu tự tin cực kỳ.
“Ối chao, bản lĩnh vững vàng năm nào lại hiện về! Quá ngầu!” Bị ấn tượng mạnh bởi lời tuyên bố chắc nịch của Thu Lan, Dương Khoa âm thầm khen ngợi trong lòng rồi gật mạnh đầu: “Được vậy thì tốt quá rồi, mọi sự nhờ cậy chị Lan nhé. Chuyện thu mua này coi như xong, còn chuyện gì nữa không?”
“Còn một chuyện nữa, tương đối nhỏ nhặt nên chị nói nhanh.” Đoạn Thu Lan vừa thu gọn giấy tờ bày trên mặt bàn vừa trao đổi nốt: “Chúng ta nên tính đến chuyện đổi tên công ty Khoa ạ.”
“Đổi tên công ty? Sao phải đổi thế chị? Cái tên Ninja Studio hiện giờ vẫn đang dùng tốt mà?”
“Tốt thì tốt, nhưng căn bản là cái ý nghĩa của từ “Studio” đã không còn phù hợp với những nghiệp vụ chúng ta đang triển khai em à. Em thử nghĩ lại mà xem, vài năm trở lại đây chúng ta vừa chế tác trò chơi vừa tự mình đứng ra phát hành nó trên thị trường quốc tế luôn, làm gì có cái “studio” nào trong ngành hoạt động rộng khắp thế? Thêm cả một đống hạng mục liên quan đến khai thác hình tượng nhân vật trong trò chơi nữa, nói thực đến tận bây giờ chị vẫn không hiểu tại sao chẳng ai có ý kiến gì về cái tên của công ty chúng ta hết. Cả người trong lẫn người ngoài đều làm ngơ như không thấy, thế mới lạ chứ lị.”
“… Ừ nhỉ.” Dương Khoa hơi hơi nghiêng đầu nhìn vào khoảng không tỏ vẻ băn khoăn, bộ dạng “người không nói thì ta thật sự chẳng nghĩ tới đâu” điển hình. Thế rồi vài giây sau hắn nở nụ cười tinh nghịch đáp lời: “Mà thôi chị ơi, đã không ai có ý kiến gì thì cứ để nguyên thế đi. Đâu có ảnh hưởng đến hoà bình thế giới đâu?”
“Không được, về lâu về dài kiểu gì chả có người phát hiện ra vấn đề?” Thu Lan không chút phân vân gạt đi: “Đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ bị người ngoài chê cười một phen, xong rồi vẫn cứ phải đổi lại tên cho phù hợp. Chẳng thà tiến hành luôn từ bây giờ đi cho xong.”
“Chậc.” Dương Khoa chép miệng một cái ra chiều suy tư. Bà chị Thu Lan nói khá có lý, từ “Studio” chỉ phù hợp với cái văn phòng làm việc nhỏ bé khi xưa nằm lọt thỏm trong ngõ phố Cầm mà thôi. Bây giờ công ty của hắn phát triển lớn mạnh rồi, hoạt động đa lĩnh vực đa sản phẩm thì cần phải có một cái tên mới cho người khác đỡ nói ra nói vào.
Cơ mà chuyện đổi tên tuy mang tiếng nhỏ nhặt thật nhưng cũng cần phải suy xét một cách cẩn thận. Dẫu sao hiện tại đã có cả đống người quen thuộc với cái tên Ninja Studio rồi, thay đổi thế nào để cộng đồng không bị lạ lẫm với cái tên mới toanh nó “khoai” ra phết đấy chứ không đùa đâu.
“Có thể tạm gác chuyện đổi tên này ít ngày để em suy nghĩ với cả hỏi thăm ý kiến mọi người được không chị Lan? Vì chuyện tên mới này khá là nhạy cảm, làm không tốt là mất điểm trong mắt cộng đồng fan hâm mộ trung thành ngay. Mà em thì nhất thời chẳng nghĩ ra được cái tên nào hay.” Khoảng chừng chục giây qua đi, không nghĩ ra được cái tên gì hay Dương Khoa đành chơi chiêu bài hoãn binh.
“Hoãn cũng được. Chị thì chị có đề xuất là đổi “Studio” thành “Entertainment”. Ninja Entertainment, em có thể cân nhắc....” Thu Lan còn chưa kịp nói dứt câu, Dương Khoa đã đột ngột trợn mắt lên vỗ bàn tay đánh đốp một cái.
Quá được!
Sao hắn lại quên cái từ “Entertainment” quen thuộc chứ nhỉ? Bao nhiêu công ty hoạt động trong lĩnh vực giải trí ở thế giới cũ sử dụng nó rồi mà. Đem nó thay cho từ “Studio” rồi giữ nguyên cái tên “Ninja” là chẳng ai nói gì được nữa, đồng thời fan hâm mộ cũng sẽ không có ai cảm thấy cái tên mới nghe nó lạ lẫm hết. Hắn đúng là thằng khờ!
“Không, cái tên chị Lan đưa ra rất chuẩn! Em đổi ý rồi ta chọn cái tên ấy của chị đi, không cần phải cân nhắc thêm nữa đâu. Thiệt tình, có chuyên gia trong việc đặt tên ngồi đây rồi mà em cứ mải suy nghĩ đâu đâu ấy chị Lan ạ. Tệ quá.”
“Lại nịnh rồi. Miệng em vẫn dẻo như xưa vậy.” Trước pha quay ngoắt 180 độ của Dương Khoa Thu Lan chỉ còn biết lắc đầu, tay tăng nhanh tốc độ thu dọn giấy tờ trên bàn để chuẩn bị quay về với công việc bận rộn thường ngày. Có điều trên khuôn mặt cô vẫn đọng lại một nụ cười nhàn nhạt, không rõ là vì vấn đề được giải quyết êm thấm hay là do được nịnh nọt như mọi khi nữa.
…
- ---------
Được sự ủng hộ tuyệt đối của sếp lớn và các thành viên cốt cán khác trong công ty¸ Thu Lan nhanh chóng xúc tiến thương vụ mua lại văn phòng chi nhánh được Gold Egg rao bán công khai.
Ban đầu mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Trên bàn đàm phán giữa các bên, Thu Lan đã nhanh chóng đánh bại một loạt các đối thủ không cân sức để đạt thành thoả thuận sơ bộ cùng cao tầng công ty Gold Egg, với mức giá khá “hời” dành cho văn phòng chi nhánh của bọn họ tại châu Âu. Nhưng rồi giữa lúc Ninja Studio hoan hỉ chuẩn bị một tay trao tiền một tay ký kết hợp đồng thì sự tình bỗng dưng có sự chuyển biến bất ngờ, không hề giống với những gì mà cô đã từng tiên liệu trước đó.
Nguyên bản chỉ có một vài nhà hứng thú với đường dây phát hành trò chơi của Gold Egg tại châu Âu, không hiểu sao sau khi Ninja Studio đạt thành thỏa thuận sơ bộ con số ấy lại bành trướng lên gấp cả chục lần. Hàng loạt công ty trò chơi trong nước đột nhiên nhảy vào cuộc chơi, báo giá theo đó cũng được bọn họ gửi đến tổng bộ của Gold Egg với tần suất dồn dập. Và không hiểu tình cờ hay là cố ý mà mức giá những công ty này đưa ra đều cao hơn so với Ninja Studio.
Lần này thì đến lượt Gold Egg sống trong sung sướng. Một mặt vội vàng hủy bỏ thỏa thuận miệng trước đó với Ninja Studio để lắng nghe những lời đề nghị hấp dẫn hơn, mặt khác cao tầng của Gold Egg gửi riêng cho Thu Lan thông điệp rằng nếu Ninja Studio vẫn muốn sở hữu văn phòng chi nhánh của bọn họ thì buộc phải tiếp tục tăng giá thu mua để cạnh tranh. Còn nếu Ninja Studio cảm thấy không hài lòng với quyết định này thì có thể tự do rút ra khỏi thương vụ mua bán, bọn họ cam đoan sẽ không níu kéo hay gây khó dễ gì hết.
“Em hiểu. Về chuyện này thì em chỉ có một câu muốn hỏi chị thôi.” Dương Khoa chậm rãi nói ra nghi vấn duy nhất trong lòng sau khi lắng nghe Thu Lan trình bày: “Đó là chúng ta bỏ vốn mua về một thứ như thế, rồi lại còn phải lo liệu giải quyết các vấn đề kèm theo thì liệu có đáng không? Em không lo chuyện tiền của, thời gian, công sức bỏ ra, chỉ lo chuyện bỏ ra bị lãng phí thôi.”
“… Câu hỏi này không ai trả lời được chắc chắn cả em ạ, nhưng dựa theo quan điểm của chị thì chị thấy rất đáng.” Thu Lan suy nghĩ vài giây rồi trả lời: “Đối với một Ninja Studio chưa có chỗ đặt chân tại thị trường châu Âu thì cái đường dây phát hành này chả khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống cả. Kể cả có gặp vấn đề đi chăng nữa thì nó vẫn cứ là một miếng bánh hoàn chỉnh, đủ để khiến những người không có phần phải phát thèm khi trông thấy.”
“Và chị cũng thèm phải không? Cho nên hôm nay mới cuống quýt tìm đến em như thế, khác hẳn thường ngày. ( ̄▽ ̄) ”
Thu Lan: (¬_¬)
“ ヽ(ー_ー)ノSorry em nhỡ mồm. Mời chị tiếp tục ạ, em không ngắt lời nữa.”
“… Ừ thì em nói cũng có phần đúng, chị có “thèm” cái đường dây phát hành này của Gold Egg thật. Không những đến với chúng ta đúng thời điểm mà bản thân nó còn là một dịp may ít có nữa. Thường thì các văn phòng chi nhánh dạng này một khi bán ra hầu hết đều rơi vào tay các ông lớn trong ngành đó, chẳng qua lần này ai cũng chướng mắt với mớ hỗn độn của Gold Egg nên mới tới lượt chúng ta tính toán mua về thôi. Bỏ qua cơ hội trời cho này thật sự rất tiếc Khoa ạ.”
“Cho đến các vấn đề đi kèm, tuy chúng rắc rối thật đấy nhưng chị tin là chúng ta có đủ khả năng để giải quyết êm xuôi. Và một khi giải quyết xong rồi thì với nền móng sẵn có chúng ta sẽ dễ dàng triển khai được ngay công tác phát hành trò chơi tại thị trường mới, chứ không phải vất vả gây dựng mọi thứ từ đầu như chi nhánh khu vực Bắc Mỹ nữa.”
“Chà, nếu chị đã tự tin như vậy….” Như mọi khi, bị lý lẽ đủ đầy của bà chị lớn thuyết phục Dương Khoa bình thản gật đầu chấp thuận hạng mục mới nảy sinh: “Thế này đi, trên tinh thần em hoàn toàn ủng hộ Ninja Studio chúng ta xúc tiến thương vụ mua bán này, nếu như nó giải quyết được bài toán tiến quân vào thị trường châu Âu mới mẻ. Cơ mà đợt tới em phải tham gia tuyên truyền trò chơi “Age of Empires” cùng với đoàn đội, cộng thêm họp bàn với tổ đội thiết kế Bắc Mỹ sửa lại nội dung trò chơi “Slay the Spire” nên chắc là… nhờ chị ra mặt lo liệu mọi thứ giúp em nhé?”
“(Thở dài) Vẫn như mọi khi chứ gì?”
“Chuẩn. Chị Lan đúng là hiểu em nhất.”
“Thôi khỏi khen. Đã vậy em cứ yên tâm tập trung vào công tác trọng yếu đi, chuyện đàm phán sơ bộ với Gold Egg phòng ban của chị sẽ đứng ra. Thế nhưng các cuộc gặp mặt mấu chốt em vẫn phải có mặt đấy, không lại mất hết thể diện.” Vốn định phàn nàn một trận, nhưng rồi ngẫm lại thấy lý do Dương Khoa đưa ra cũng chính đáng nên Thu Lan đành thôi. Thay vào đó là cái gật đầu dứt khoát biểu thị cô sẽ đứng ra đảm đương chuyện này đến nơi đến chốn.
“Nhất trí. Còn về chuyện tiền bạc chị cứ trù tính xông xênh một chút nhé, chỉ cần đáng giá thì không cần phải khắt khe quá đâu. Nếu thiếu vốn cứ bảo em một câu để em tìm cách xoay sở thêm.”
“Ồ, riêng chuyện tiền bạc thì chị nghĩ là em không cần phải xoay sở đâu. Vì như chị vừa mới nói thương vụ này không phải là thương vụ béo bở gì, đối thủ cạnh tranh lại ít nên chúng ta không phải lo chuyện bị đối phương ép giá quá cao. Mà cho dù có bị ép giá đi chăng nữa thì với số vốn khổng lồ trong quỹ chúng ta vẫn có đầy đủ khả năng chi trả, chỉ là trong trường hợp đấy chúng ta có muốn đầu tư tiếp hay không mà thôi.”
“Hề hề, tức là bây giờ chị Lan có thể vung tay chi tiêu thoải mái rồi à? Sướng nhá, lời hứa hẹn năm xưa của em coi như đã trở thành hiện thực rồi đó. ( ̄ヮ ̄) “
“Ừ ừ, khiếp chi tiết vặt vãnh đó thì nhớ mà chi tiết quan trọng như Gold Egg lại quên. Em đúng là kỳ lạ Khoa ạ.”
“Lạ cái gì? Lời hứa hẹn nào cũng hết sức quan trọng đó chứ không có vặt vãnh đâu. À mà em có mấy câu hỏi bên lề nữa chị Lan, tính riêng về mặt chi phí thì giữa việc khai thông đường dây phát hành khu vực Bắc Mỹ từ A đến Z và việc mua lại đường dây phát hành sẵn có rồi giải quyết các loại vấn đề cái nào tốn hơn? Với cả thương vụ lần này vẫn còn có người cạnh tranh với chúng ta à, em tưởng ban nãy chị bảo ai cũng chướng mắt với mớ hỗn độn của Gold Egg chứ?”
“Chi phí thì chị ước tính hai đằng chỉ xêm xêm nhau thôi em ạ, đương nhiên nếu bên Gold Egg không ép giá. Còn về chuyện cạnh tranh, ừ thì tất nhiên cũng phải có một vài công ty đồng cảnh ngộ với chúng ta làm đối thủ trong thương vụ này chứ? Ninja Studio đâu phải là đơn vị duy nhất muốn khai phá thị trường phát hành mới mẻ ở thời điểm này? Bất quá em cứ yên tâm, thương vụ này không có đối thủ nào làm chị phải ngán hết. Em cứ chuẩn bị sẵn sàng tinh thần ký kết hợp đồng thu mua với Gold Egg đi.” Đoán được tâm tư người sếp trẻ đang nghĩ gì nên Thu Lan lập tức làm ra cam đoan đi kèm, giọng điệu tự tin cực kỳ.
“Ối chao, bản lĩnh vững vàng năm nào lại hiện về! Quá ngầu!” Bị ấn tượng mạnh bởi lời tuyên bố chắc nịch của Thu Lan, Dương Khoa âm thầm khen ngợi trong lòng rồi gật mạnh đầu: “Được vậy thì tốt quá rồi, mọi sự nhờ cậy chị Lan nhé. Chuyện thu mua này coi như xong, còn chuyện gì nữa không?”
“Còn một chuyện nữa, tương đối nhỏ nhặt nên chị nói nhanh.” Đoạn Thu Lan vừa thu gọn giấy tờ bày trên mặt bàn vừa trao đổi nốt: “Chúng ta nên tính đến chuyện đổi tên công ty Khoa ạ.”
“Đổi tên công ty? Sao phải đổi thế chị? Cái tên Ninja Studio hiện giờ vẫn đang dùng tốt mà?”
“Tốt thì tốt, nhưng căn bản là cái ý nghĩa của từ “Studio” đã không còn phù hợp với những nghiệp vụ chúng ta đang triển khai em à. Em thử nghĩ lại mà xem, vài năm trở lại đây chúng ta vừa chế tác trò chơi vừa tự mình đứng ra phát hành nó trên thị trường quốc tế luôn, làm gì có cái “studio” nào trong ngành hoạt động rộng khắp thế? Thêm cả một đống hạng mục liên quan đến khai thác hình tượng nhân vật trong trò chơi nữa, nói thực đến tận bây giờ chị vẫn không hiểu tại sao chẳng ai có ý kiến gì về cái tên của công ty chúng ta hết. Cả người trong lẫn người ngoài đều làm ngơ như không thấy, thế mới lạ chứ lị.”
“… Ừ nhỉ.” Dương Khoa hơi hơi nghiêng đầu nhìn vào khoảng không tỏ vẻ băn khoăn, bộ dạng “người không nói thì ta thật sự chẳng nghĩ tới đâu” điển hình. Thế rồi vài giây sau hắn nở nụ cười tinh nghịch đáp lời: “Mà thôi chị ơi, đã không ai có ý kiến gì thì cứ để nguyên thế đi. Đâu có ảnh hưởng đến hoà bình thế giới đâu?”
“Không được, về lâu về dài kiểu gì chả có người phát hiện ra vấn đề?” Thu Lan không chút phân vân gạt đi: “Đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ bị người ngoài chê cười một phen, xong rồi vẫn cứ phải đổi lại tên cho phù hợp. Chẳng thà tiến hành luôn từ bây giờ đi cho xong.”
“Chậc.” Dương Khoa chép miệng một cái ra chiều suy tư. Bà chị Thu Lan nói khá có lý, từ “Studio” chỉ phù hợp với cái văn phòng làm việc nhỏ bé khi xưa nằm lọt thỏm trong ngõ phố Cầm mà thôi. Bây giờ công ty của hắn phát triển lớn mạnh rồi, hoạt động đa lĩnh vực đa sản phẩm thì cần phải có một cái tên mới cho người khác đỡ nói ra nói vào.
Cơ mà chuyện đổi tên tuy mang tiếng nhỏ nhặt thật nhưng cũng cần phải suy xét một cách cẩn thận. Dẫu sao hiện tại đã có cả đống người quen thuộc với cái tên Ninja Studio rồi, thay đổi thế nào để cộng đồng không bị lạ lẫm với cái tên mới toanh nó “khoai” ra phết đấy chứ không đùa đâu.
“Có thể tạm gác chuyện đổi tên này ít ngày để em suy nghĩ với cả hỏi thăm ý kiến mọi người được không chị Lan? Vì chuyện tên mới này khá là nhạy cảm, làm không tốt là mất điểm trong mắt cộng đồng fan hâm mộ trung thành ngay. Mà em thì nhất thời chẳng nghĩ ra được cái tên nào hay.” Khoảng chừng chục giây qua đi, không nghĩ ra được cái tên gì hay Dương Khoa đành chơi chiêu bài hoãn binh.
“Hoãn cũng được. Chị thì chị có đề xuất là đổi “Studio” thành “Entertainment”. Ninja Entertainment, em có thể cân nhắc....” Thu Lan còn chưa kịp nói dứt câu, Dương Khoa đã đột ngột trợn mắt lên vỗ bàn tay đánh đốp một cái.
Quá được!
Sao hắn lại quên cái từ “Entertainment” quen thuộc chứ nhỉ? Bao nhiêu công ty hoạt động trong lĩnh vực giải trí ở thế giới cũ sử dụng nó rồi mà. Đem nó thay cho từ “Studio” rồi giữ nguyên cái tên “Ninja” là chẳng ai nói gì được nữa, đồng thời fan hâm mộ cũng sẽ không có ai cảm thấy cái tên mới nghe nó lạ lẫm hết. Hắn đúng là thằng khờ!
“Không, cái tên chị Lan đưa ra rất chuẩn! Em đổi ý rồi ta chọn cái tên ấy của chị đi, không cần phải cân nhắc thêm nữa đâu. Thiệt tình, có chuyên gia trong việc đặt tên ngồi đây rồi mà em cứ mải suy nghĩ đâu đâu ấy chị Lan ạ. Tệ quá.”
“Lại nịnh rồi. Miệng em vẫn dẻo như xưa vậy.” Trước pha quay ngoắt 180 độ của Dương Khoa Thu Lan chỉ còn biết lắc đầu, tay tăng nhanh tốc độ thu dọn giấy tờ trên bàn để chuẩn bị quay về với công việc bận rộn thường ngày. Có điều trên khuôn mặt cô vẫn đọng lại một nụ cười nhàn nhạt, không rõ là vì vấn đề được giải quyết êm thấm hay là do được nịnh nọt như mọi khi nữa.
…
- ---------
Được sự ủng hộ tuyệt đối của sếp lớn và các thành viên cốt cán khác trong công ty¸ Thu Lan nhanh chóng xúc tiến thương vụ mua lại văn phòng chi nhánh được Gold Egg rao bán công khai.
Ban đầu mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Trên bàn đàm phán giữa các bên, Thu Lan đã nhanh chóng đánh bại một loạt các đối thủ không cân sức để đạt thành thoả thuận sơ bộ cùng cao tầng công ty Gold Egg, với mức giá khá “hời” dành cho văn phòng chi nhánh của bọn họ tại châu Âu. Nhưng rồi giữa lúc Ninja Studio hoan hỉ chuẩn bị một tay trao tiền một tay ký kết hợp đồng thì sự tình bỗng dưng có sự chuyển biến bất ngờ, không hề giống với những gì mà cô đã từng tiên liệu trước đó.
Nguyên bản chỉ có một vài nhà hứng thú với đường dây phát hành trò chơi của Gold Egg tại châu Âu, không hiểu sao sau khi Ninja Studio đạt thành thỏa thuận sơ bộ con số ấy lại bành trướng lên gấp cả chục lần. Hàng loạt công ty trò chơi trong nước đột nhiên nhảy vào cuộc chơi, báo giá theo đó cũng được bọn họ gửi đến tổng bộ của Gold Egg với tần suất dồn dập. Và không hiểu tình cờ hay là cố ý mà mức giá những công ty này đưa ra đều cao hơn so với Ninja Studio.
Lần này thì đến lượt Gold Egg sống trong sung sướng. Một mặt vội vàng hủy bỏ thỏa thuận miệng trước đó với Ninja Studio để lắng nghe những lời đề nghị hấp dẫn hơn, mặt khác cao tầng của Gold Egg gửi riêng cho Thu Lan thông điệp rằng nếu Ninja Studio vẫn muốn sở hữu văn phòng chi nhánh của bọn họ thì buộc phải tiếp tục tăng giá thu mua để cạnh tranh. Còn nếu Ninja Studio cảm thấy không hài lòng với quyết định này thì có thể tự do rút ra khỏi thương vụ mua bán, bọn họ cam đoan sẽ không níu kéo hay gây khó dễ gì hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.