Chương 357: Thêm một bài học kinh nghiệm
Lập Địa Thành Lợn
15/12/2019
“Thiệt tình, nếu như đây là cái kết bình thường của trò chơi thì nó
hơi bị… mờ nhạt kiểu quái gì ấy.” Chậm rãi đưa tay vân vê cằm hồi tưởng
lại những gì vừa trông thấy trên màn hình Btop, cuối cùng Dương Khoa tặc lưỡi buông một câu nhận xét. Thực lòng mà nói thì tổng thể trò chơi
“Slay the Spire” này cũng không tệ cho lắm: bối cảnh u tối phá cách, đồ
hoạ mượt mà cùng lối chơi pha trộn giữa thẻ bài và chiến đấu kiểu
roguelike tương đối độc đáo, với từng chuyến hành trình chết chóc đều
mang tính chất riêng biệt và không bị lặp lại y hệt như những trò chơi
khác. Ngoài ra độ khó của trò chơi cũng không đến mức quá “đánh đố”, chỉ cần nắm vững nội dung cơ bản thì người chơi sẽ không gặp bất kỳ khó
khăn gì trong việc làm bạn đồng hành cùng với những nhân vật yêu thích.
Khỏi phải nói, đối với Dương Khoa một trò chơi thú vị như vậy thì không nên quá ngắn mới đúng. Đừng nhìn chặng đường hoàn thành nhiệm vụ của hắn kéo dài đến cả tháng mà cho rằng “Slay the Spire” là một trò chơi sở hữu thời lượng chơi dài. Nếu trừ đi một nửa khoảng thời gian chơi đùa “GunBound” đan xen, rồi loại bỏ thêm những lúc ngồi nghiên cứu đường đi nước bước cặn kẽ cho đỡ lãng phí điểm danh vọng chơi lại thì thời gian trải nghiệm trò chơi chắc chả còn bao nhiêu.
Bây giờ mà cho Dương Khoa hắn chơi lại “Slay the Spire” thêm một vài lần nữa, dưới điều kiện lý tưởng có khi hắn chỉ cần xấp xỉ một tiếng đồng hồ là có thể vượt qua ba tấm bản đồ của trò chơi. Không biết cái kết chân thực (True End) của trò chơi có phức tạp hơn không, nhưng nếu có thì chắc cũng sẽ không mất thêm bao nhiêu thời gian để đạt tới. Một tiếng đồng hồ để “phá đảo”, nếu như không có những trận chiến nảy lửa và căng thẳng thường xuyên diễn ra bên trong trò chơi thì có khi người ta còn tưởng đây là minigame.
“Chung quy là một trò chơi ngắn tũn như vậy sao lại tốn tới 8000 điểm danh vọng để mở ra nhỉ? Đem so sánh với những trò chơi trước đó…. Chắc chắn trò chơi “Slay the Spire” này còn nhiều nội dung mà mình chưa tiếp xúc tới rồi, không thì chả có lý do gì để nó có mức giá ngang hàng “Plants vs Zombies” vậy cả.” Đoạn Dương Khoa ngước mắt nhìn đồng hồ treo trên tường, thấy kim giờ sắp sửa nhích đến con số 12 hắn bèn cân nhắc thật nhanh sau đó quyết định nhận dữ liệu trò chơi luôn từ bây giờ, để xem tổng thể mọi thứ ra làm sao mà lại tốn của hắn nhiều danh vọng đến vậy. Có thế mới yên tâm đi ngủ được.
Chưa kể, từ hồi hệ thống đưa ra khái niệm hẹn giờ truyền tải dữ liệu đến giờ Dương Khoa chưa một lần nào tiếp nhận dữ liệu trò chơi mà bản thân vẫn còn đang thức cả. Toàn là hẹn giờ rồi lăn ra ngủ một giấc ngon lành, hôm sau tỉnh dậy sẽ thấy trong đầu đã có sẵn dữ liệu vừa được Btop gửi tới trong đêm. Rất tiện lợi.
“Để xem việc nhận dữ liệu một trò chơi tự động được đưa vào danh sách hẹn giờ thế này có gì khác biệt so với nhận dữ liệu mấy trò sau khi mở khoá xong luôn không.” Vừa lẩm bẩm không thành tiếng Dương Khoa vừa nhanh chóng kê chiếc giường xếp ra giữa phòng chuẩn bị nằm xuống, đồng thời không quên đặt gối trải chăn sao cho tư thế nằm thoải mái nhất có thể. Chỉ còn vài phút nữa là đến 12 giờ đêm – thời gian truyền tải dữ liệu mặc định của hệ thống rồi, không nhanh thì hắn ngã lăn quay ra sàn nhà mất. Phòng hắn bật điều hoà lạnh lắm, nằm sàn một tý thôi là cứng người luôn!
“Bắt đầu rồi.” Ngay khi Dương Khoa vừa mới chui vào tấm chăn mỏng tang nằm yên vị bên cạnh chiếc Btop thì cũng là lúc cả người hắn bất thình lình cứng lại không thể cử động dù chỉ một ngón tay. Kế đó, như thường lệ từng đợt dữ liệu bắt đầu tràn vào mọi ngõ ngách trong đầu hắn như thác lũ, có phần mãnh liệt hơn hẳn nếu so với những lần tiếp nhận dữ liệu trò chơi khi trước.
“… Cảm giác khó chịu thế quái nào ấy. Nếu mà cứ phải nằm im nhận dữ liệu cả tiếng đồng hồ như thế này chắc chết mất thôi. Công nhận không phải tự dưng mà hệ thống bày ra cái trò truyền đạt hẹn giờ vậy đâu, đúng là chu đáo.” Vừa nằm Dương Khoa vừa âm thầm than thở, cảm giác trong đầu mình bỗng dưng nhiều lên cả đống thông tin lộn xộn khó hiểu thật chẳng dễ chịu chút nào. Nếu không phải hệ thống cưỡng chế hắn bất động có khi hắn đã ôm lấy đầu lăn lộn giống mấy kẻ tẩu hoả nhập ma trong các cuốn tiểu thuyết đăng trên truyencv.com rồi.
Cũng may Dương Khoa hắn không phải chịu khổ lâu. Khoảng chừng mười phút đồng hồ sau, công tác truyền tải dữ liệu trò chơi hoàn tất và quyền điều khiển thân thể được hệ thống trả lại cho hắn. Tự nhủ rằng sau này nhất định không cố thức để nhận dữ liệu trò chơi nữa, Dương Khoa xoa mặt mũi ổn định tâm thần sau đó bắt đầu xem xét mớ kiến thức liên quan tới chế tác “Slay the Spire”.
... Để rồi, không đầy một phút sau hắn đã phải cuống cuồng đạp chăn nhảy dựng lên trước sự bất ngờ mà Btop dành cho bản thân.
“Vãi hàng! Btop ơi là Btop, giờ mày còn biết đường quẳng cho tao một trò chơi thuộc diện Beta nữa hả?! Trả lại tao 8000 danh vọng rồi cầm sản phẩm về coi, cái số điểm đó kiếm khó khăn lắm chứ vỏ trai vỏ hến gì đâu mà phung phí?”
Mặc dù hiện tại đã là đêm hôm khuya khoắt, bản thân mệt nhoài sau cả ngày trời vất vả song Dương Khoa vẫn giơ tay chỉ trỏ Btop lớn tiếng than vãn một hồi. Đúng vậy, dựa theo thông tin về trò chơi vừa nhận được trong đầu thì “Slay the Spire” vẫn còn đang nằm trong giai đoạn Beta. Nó có thể đang được cha đẻ của nó tại thế giới cũ phát triển tiếp, và thứ mà Btop quẳng cho hắn chỉ là bán thành phẩm mà thôi.
Trò chơi đơn mà lại đang trong giai đoạn Beta, không cần nói thêm cũng biết “Slay the Spire” được phát hành thông qua “Steam” – nền tảng phân phối trực tuyến trò chơi lớn nhất thế giới cũ rồi. Ở trên đó trò chơi thuộc dạng Early Access (tiếp cận sớm – tương tự như Alpha) còn có một rổ chứ đừng nói tới Beta. Và sau khi đã chửi bới chán chê cộng thêm chấp nhận sự thật là Btop không có phím Refund, Dương Khoa đã rút ra thêm một bài học kinh nghiệm cho mình rằng kho trò chơi trên hệ thống không chỉ bao gồm những trò chơi hoàn chỉnh, mà nó còn chứa đựng cả mớ sản phẩm hổ lốn trên nền tảng “Steam” nữa.
Còn may trò chơi thẻ bài lần này là một trò chơi chất lượng tốt, đồng thời dù mang theo cái mác Beta trên người nhưng cấu trúc hạch tâm lẫn những nội dung cốt lõi của “Slay the Spire” đều đã được tác giả của nó xây dựng đâu vào đó, Dương Khoa hắn chỉ việc kế thừa toàn bộ thành quả sẵn có là có thể cho ra đời một trò chơi mới lạ tại nơi đây. Chứ nếu vớ phải mấy trò chơi tệ hại đến mức chẳng ai buồn chơi, hoặc là mọi thứ còn đang được xây dựng dang dở thì hắn thiệt lớn!
Cho đến vấn đề thời lượng chơi quá ngắn thì thông qua đống dữ liệu vừa nhận Dương Khoa cũng đã có được câu trả lời thoả đáng: “Slay the Spire” ngoài chế độ chơi thường ra còn có khá nhiều chế độ chơi khác cho người chơi thoả sức khám phá như thử thách hàng ngày – Daily Challenge, chế độ khó khăn tăng dần Ascension không dành cho kẻ yếu bóng vía và cả một hệ thống custom đồ sộ cho những người không thích bị luật lệ gò bó nữa. Để đi hết toàn bộ những nội dung nêu trên một lượt chắc chắn các fan hâm mộ sẽ phải bỏ ra một khoảng thời gian không nhỏ để “ăn ngủ” cùng trò chơi.
Tóm lại, 8000 danh vọng đổi lấy một trò chơi như vậy là không lỗ.
“Cơ mà nói gì thì nói, cái trò chơi này vẫn cứ là một trò chơi chưa hoàn thành. Lấy nó về chả khác gì bỏ tiền mua một cái bánh bị ăn dở cả, bực mình thật sự chứ không đùa đâu.” Trong lòng vẫn còn băn khoăn lo nghĩ, Dương Khoa vội vơ lấy Btop cầm chuột nhấn vào danh mục nâng cấp và cải tiến trò chơi. Đằng nào hôm nay cũng toi mất giấc ngủ ngon rồi, hắn quyết định sẵn chiếc Btop ở đây thử tìm hiểu xem “Slay the Spire” đã được tác giả của nó hoàn thiện tại thế giới cũ hay chưa, để bản thân còn biết đường lên kế hoạch chế tác một thể.
Dòng chữ “cập nhật trò chơi lên phiên bản Final (cuối cùng) tại thế giới cũ” nhanh chóng được Dương Khoa nhập vào, và kết quả hiện ra cũng rất nhanh chóng: hệ thống vì một lý do nào đó không thể thực hiện được yêu cầu này của hắn. Sau một hồi đoán già đoán non nguyên cớ tại sao, hắn vung tay chỉnh sửa lại từ “Final” thành “mới nhất” rồi thử đưa ra yêu cầu nâng cấp thêm một lần nữa. Những tưởng lần này mọi chuyện sẽ thuận lợi, song hệ thống vẫn cứ tiếp tục đưa ra thông báo từ chối nâng cấp cải tiến trò chơi, lần này thì là vì một lý do đã lâu Dương Khoa không nhìn thấy:
--- Không đủ danh vọng cần thiết.
“… À há, nếu là thế này thì chắc hẳn là có nội dung mới liên quan đến trò chơi đấy, cơ mà danh vọng không đủ nên không thể quy đổi.... Chết tiệt, biết trò chơi mở khóa xong sớm như vậy thì sáng nay mình đã tạm hoãn việc nâng cấp “GunBound” rồi, hoặc chí ít thì cũng không vung tay quá trán.” Đến đây thì Dương Khoa triệt để bó tay. Hành trình mở khóa trò chơi tốn kém cùng với những nâng cấp thiết thực cho “GunBound” đã lấy đi gần hết số danh vọng dư dả trên hệ thống rồi. Hiện tại hắn chỉ còn xấp xỉ 1500 điểm danh vọng thôi, thiếu thì không thiếu nhưng cũng không thể tiếp tục tiêu pha thoải mái được nữa mà phải chuyển sang tằn tiện từng điểm một. Hoặc thế hoặc là chịu khó chờ thêm một khoảng thời gian để nó dần dần hồi lại thì mới có thể quy đổi những thứ mà bản thân mong muốn.
Chán nản, Dương Khoa đóng Btop lại rồi để tạm nó sang một bên. Nằm xuống giường xếp kéo chăn đắp ngang vai, hắn khoanh tay sau đầu nhìn chòng chọc trần nhà, trong óc vạch ra kế hoạch chế tác “Slay the Spire” sơ bộ nhân lúc chờ đợi giấc ngủ kéo đến. Trò chơi thẻ bài và trò chơi chiến đấu theo thể thức roguelike chắc chắn không phải là thứ gì đó mới mẻ tại thế giới này, thế nhưng kết hợp hai thứ lại với nhau thì ắt hẳn chưa từng có ai nghĩ tới. Ngay đến chính bản thân hắn đây cũng còn bất ngờ trước sự hiện diện của một trò chơi pha trộn hai thể loại như vậy cơ mà.
Cho nên với vị thế tiên phong mặc định cùng chất lượng tổng thể không phân cao thấp với những “Fruit Ninja” hay “Plants vs Zombies”, “Slay the Spire” một khi được tung ra thị trường sẽ lại thu hút sự quan tâm đông đảo tới từ cộng đồng fan hâm mộ ở khắp mọi nơi. Tương lai tươi sáng như vậy thì chả có lý do gì để mà Dương Khoa không “bật đèn xanh” dự án chế tác hết. Ngặt nỗi Ninja Studio hiện tại đang nằm trong trạng thái quá tải với hai dự án “Age of Empires” và “Angry Birds” đang được triển khai ráo riết, cộng thêm dự án trò chơi trực tuyến đầu tay “GunBound” còn đang nằm trong hàng chờ. Lúc này không bới đâu ra được người để mà mở thêm dự án nữa rồi.
“... Đúng là người tính không bằng trời tính, xem ra cần phải thông báo cho anh Viễn đẩy nhanh tiến độ thực hiện kế hoạch mới được. Ngoài ra thì, một khi đã xác định sẽ chế tác “Slay the Spire” thì mình cũng phải đảm bảo thực hiện công việc cho đến nơi đến chốn. Nâng cấp trò chơi lên phiên bản mới nhất là điều bắt buộc, đồng thời trong tương lai mình sẽ vừa cho dự án triển khai vừa nghiên cứu xem có thể khắc phục một số yếu điểm hiện hữu của trò chơi không. Biết đâu lại thu hoạch được niềm vui bất ngờ.” Cuối cùng, Dương Khoa kết thúc ngày dài mệt mỏi với ý định biến trò chơi vừa mở khóa thành liều thuốc thử cho một bước đi táo bạo trong tương lai, trước khi kéo chăn lên trùm kín đầu rồi nhắm mắt đi vào giấc ngủ.
Khỏi phải nói, đối với Dương Khoa một trò chơi thú vị như vậy thì không nên quá ngắn mới đúng. Đừng nhìn chặng đường hoàn thành nhiệm vụ của hắn kéo dài đến cả tháng mà cho rằng “Slay the Spire” là một trò chơi sở hữu thời lượng chơi dài. Nếu trừ đi một nửa khoảng thời gian chơi đùa “GunBound” đan xen, rồi loại bỏ thêm những lúc ngồi nghiên cứu đường đi nước bước cặn kẽ cho đỡ lãng phí điểm danh vọng chơi lại thì thời gian trải nghiệm trò chơi chắc chả còn bao nhiêu.
Bây giờ mà cho Dương Khoa hắn chơi lại “Slay the Spire” thêm một vài lần nữa, dưới điều kiện lý tưởng có khi hắn chỉ cần xấp xỉ một tiếng đồng hồ là có thể vượt qua ba tấm bản đồ của trò chơi. Không biết cái kết chân thực (True End) của trò chơi có phức tạp hơn không, nhưng nếu có thì chắc cũng sẽ không mất thêm bao nhiêu thời gian để đạt tới. Một tiếng đồng hồ để “phá đảo”, nếu như không có những trận chiến nảy lửa và căng thẳng thường xuyên diễn ra bên trong trò chơi thì có khi người ta còn tưởng đây là minigame.
“Chung quy là một trò chơi ngắn tũn như vậy sao lại tốn tới 8000 điểm danh vọng để mở ra nhỉ? Đem so sánh với những trò chơi trước đó…. Chắc chắn trò chơi “Slay the Spire” này còn nhiều nội dung mà mình chưa tiếp xúc tới rồi, không thì chả có lý do gì để nó có mức giá ngang hàng “Plants vs Zombies” vậy cả.” Đoạn Dương Khoa ngước mắt nhìn đồng hồ treo trên tường, thấy kim giờ sắp sửa nhích đến con số 12 hắn bèn cân nhắc thật nhanh sau đó quyết định nhận dữ liệu trò chơi luôn từ bây giờ, để xem tổng thể mọi thứ ra làm sao mà lại tốn của hắn nhiều danh vọng đến vậy. Có thế mới yên tâm đi ngủ được.
Chưa kể, từ hồi hệ thống đưa ra khái niệm hẹn giờ truyền tải dữ liệu đến giờ Dương Khoa chưa một lần nào tiếp nhận dữ liệu trò chơi mà bản thân vẫn còn đang thức cả. Toàn là hẹn giờ rồi lăn ra ngủ một giấc ngon lành, hôm sau tỉnh dậy sẽ thấy trong đầu đã có sẵn dữ liệu vừa được Btop gửi tới trong đêm. Rất tiện lợi.
“Để xem việc nhận dữ liệu một trò chơi tự động được đưa vào danh sách hẹn giờ thế này có gì khác biệt so với nhận dữ liệu mấy trò sau khi mở khoá xong luôn không.” Vừa lẩm bẩm không thành tiếng Dương Khoa vừa nhanh chóng kê chiếc giường xếp ra giữa phòng chuẩn bị nằm xuống, đồng thời không quên đặt gối trải chăn sao cho tư thế nằm thoải mái nhất có thể. Chỉ còn vài phút nữa là đến 12 giờ đêm – thời gian truyền tải dữ liệu mặc định của hệ thống rồi, không nhanh thì hắn ngã lăn quay ra sàn nhà mất. Phòng hắn bật điều hoà lạnh lắm, nằm sàn một tý thôi là cứng người luôn!
“Bắt đầu rồi.” Ngay khi Dương Khoa vừa mới chui vào tấm chăn mỏng tang nằm yên vị bên cạnh chiếc Btop thì cũng là lúc cả người hắn bất thình lình cứng lại không thể cử động dù chỉ một ngón tay. Kế đó, như thường lệ từng đợt dữ liệu bắt đầu tràn vào mọi ngõ ngách trong đầu hắn như thác lũ, có phần mãnh liệt hơn hẳn nếu so với những lần tiếp nhận dữ liệu trò chơi khi trước.
“… Cảm giác khó chịu thế quái nào ấy. Nếu mà cứ phải nằm im nhận dữ liệu cả tiếng đồng hồ như thế này chắc chết mất thôi. Công nhận không phải tự dưng mà hệ thống bày ra cái trò truyền đạt hẹn giờ vậy đâu, đúng là chu đáo.” Vừa nằm Dương Khoa vừa âm thầm than thở, cảm giác trong đầu mình bỗng dưng nhiều lên cả đống thông tin lộn xộn khó hiểu thật chẳng dễ chịu chút nào. Nếu không phải hệ thống cưỡng chế hắn bất động có khi hắn đã ôm lấy đầu lăn lộn giống mấy kẻ tẩu hoả nhập ma trong các cuốn tiểu thuyết đăng trên truyencv.com rồi.
Cũng may Dương Khoa hắn không phải chịu khổ lâu. Khoảng chừng mười phút đồng hồ sau, công tác truyền tải dữ liệu trò chơi hoàn tất và quyền điều khiển thân thể được hệ thống trả lại cho hắn. Tự nhủ rằng sau này nhất định không cố thức để nhận dữ liệu trò chơi nữa, Dương Khoa xoa mặt mũi ổn định tâm thần sau đó bắt đầu xem xét mớ kiến thức liên quan tới chế tác “Slay the Spire”.
... Để rồi, không đầy một phút sau hắn đã phải cuống cuồng đạp chăn nhảy dựng lên trước sự bất ngờ mà Btop dành cho bản thân.
“Vãi hàng! Btop ơi là Btop, giờ mày còn biết đường quẳng cho tao một trò chơi thuộc diện Beta nữa hả?! Trả lại tao 8000 danh vọng rồi cầm sản phẩm về coi, cái số điểm đó kiếm khó khăn lắm chứ vỏ trai vỏ hến gì đâu mà phung phí?”
Mặc dù hiện tại đã là đêm hôm khuya khoắt, bản thân mệt nhoài sau cả ngày trời vất vả song Dương Khoa vẫn giơ tay chỉ trỏ Btop lớn tiếng than vãn một hồi. Đúng vậy, dựa theo thông tin về trò chơi vừa nhận được trong đầu thì “Slay the Spire” vẫn còn đang nằm trong giai đoạn Beta. Nó có thể đang được cha đẻ của nó tại thế giới cũ phát triển tiếp, và thứ mà Btop quẳng cho hắn chỉ là bán thành phẩm mà thôi.
Trò chơi đơn mà lại đang trong giai đoạn Beta, không cần nói thêm cũng biết “Slay the Spire” được phát hành thông qua “Steam” – nền tảng phân phối trực tuyến trò chơi lớn nhất thế giới cũ rồi. Ở trên đó trò chơi thuộc dạng Early Access (tiếp cận sớm – tương tự như Alpha) còn có một rổ chứ đừng nói tới Beta. Và sau khi đã chửi bới chán chê cộng thêm chấp nhận sự thật là Btop không có phím Refund, Dương Khoa đã rút ra thêm một bài học kinh nghiệm cho mình rằng kho trò chơi trên hệ thống không chỉ bao gồm những trò chơi hoàn chỉnh, mà nó còn chứa đựng cả mớ sản phẩm hổ lốn trên nền tảng “Steam” nữa.
Còn may trò chơi thẻ bài lần này là một trò chơi chất lượng tốt, đồng thời dù mang theo cái mác Beta trên người nhưng cấu trúc hạch tâm lẫn những nội dung cốt lõi của “Slay the Spire” đều đã được tác giả của nó xây dựng đâu vào đó, Dương Khoa hắn chỉ việc kế thừa toàn bộ thành quả sẵn có là có thể cho ra đời một trò chơi mới lạ tại nơi đây. Chứ nếu vớ phải mấy trò chơi tệ hại đến mức chẳng ai buồn chơi, hoặc là mọi thứ còn đang được xây dựng dang dở thì hắn thiệt lớn!
Cho đến vấn đề thời lượng chơi quá ngắn thì thông qua đống dữ liệu vừa nhận Dương Khoa cũng đã có được câu trả lời thoả đáng: “Slay the Spire” ngoài chế độ chơi thường ra còn có khá nhiều chế độ chơi khác cho người chơi thoả sức khám phá như thử thách hàng ngày – Daily Challenge, chế độ khó khăn tăng dần Ascension không dành cho kẻ yếu bóng vía và cả một hệ thống custom đồ sộ cho những người không thích bị luật lệ gò bó nữa. Để đi hết toàn bộ những nội dung nêu trên một lượt chắc chắn các fan hâm mộ sẽ phải bỏ ra một khoảng thời gian không nhỏ để “ăn ngủ” cùng trò chơi.
Tóm lại, 8000 danh vọng đổi lấy một trò chơi như vậy là không lỗ.
“Cơ mà nói gì thì nói, cái trò chơi này vẫn cứ là một trò chơi chưa hoàn thành. Lấy nó về chả khác gì bỏ tiền mua một cái bánh bị ăn dở cả, bực mình thật sự chứ không đùa đâu.” Trong lòng vẫn còn băn khoăn lo nghĩ, Dương Khoa vội vơ lấy Btop cầm chuột nhấn vào danh mục nâng cấp và cải tiến trò chơi. Đằng nào hôm nay cũng toi mất giấc ngủ ngon rồi, hắn quyết định sẵn chiếc Btop ở đây thử tìm hiểu xem “Slay the Spire” đã được tác giả của nó hoàn thiện tại thế giới cũ hay chưa, để bản thân còn biết đường lên kế hoạch chế tác một thể.
Dòng chữ “cập nhật trò chơi lên phiên bản Final (cuối cùng) tại thế giới cũ” nhanh chóng được Dương Khoa nhập vào, và kết quả hiện ra cũng rất nhanh chóng: hệ thống vì một lý do nào đó không thể thực hiện được yêu cầu này của hắn. Sau một hồi đoán già đoán non nguyên cớ tại sao, hắn vung tay chỉnh sửa lại từ “Final” thành “mới nhất” rồi thử đưa ra yêu cầu nâng cấp thêm một lần nữa. Những tưởng lần này mọi chuyện sẽ thuận lợi, song hệ thống vẫn cứ tiếp tục đưa ra thông báo từ chối nâng cấp cải tiến trò chơi, lần này thì là vì một lý do đã lâu Dương Khoa không nhìn thấy:
--- Không đủ danh vọng cần thiết.
“… À há, nếu là thế này thì chắc hẳn là có nội dung mới liên quan đến trò chơi đấy, cơ mà danh vọng không đủ nên không thể quy đổi.... Chết tiệt, biết trò chơi mở khóa xong sớm như vậy thì sáng nay mình đã tạm hoãn việc nâng cấp “GunBound” rồi, hoặc chí ít thì cũng không vung tay quá trán.” Đến đây thì Dương Khoa triệt để bó tay. Hành trình mở khóa trò chơi tốn kém cùng với những nâng cấp thiết thực cho “GunBound” đã lấy đi gần hết số danh vọng dư dả trên hệ thống rồi. Hiện tại hắn chỉ còn xấp xỉ 1500 điểm danh vọng thôi, thiếu thì không thiếu nhưng cũng không thể tiếp tục tiêu pha thoải mái được nữa mà phải chuyển sang tằn tiện từng điểm một. Hoặc thế hoặc là chịu khó chờ thêm một khoảng thời gian để nó dần dần hồi lại thì mới có thể quy đổi những thứ mà bản thân mong muốn.
Chán nản, Dương Khoa đóng Btop lại rồi để tạm nó sang một bên. Nằm xuống giường xếp kéo chăn đắp ngang vai, hắn khoanh tay sau đầu nhìn chòng chọc trần nhà, trong óc vạch ra kế hoạch chế tác “Slay the Spire” sơ bộ nhân lúc chờ đợi giấc ngủ kéo đến. Trò chơi thẻ bài và trò chơi chiến đấu theo thể thức roguelike chắc chắn không phải là thứ gì đó mới mẻ tại thế giới này, thế nhưng kết hợp hai thứ lại với nhau thì ắt hẳn chưa từng có ai nghĩ tới. Ngay đến chính bản thân hắn đây cũng còn bất ngờ trước sự hiện diện của một trò chơi pha trộn hai thể loại như vậy cơ mà.
Cho nên với vị thế tiên phong mặc định cùng chất lượng tổng thể không phân cao thấp với những “Fruit Ninja” hay “Plants vs Zombies”, “Slay the Spire” một khi được tung ra thị trường sẽ lại thu hút sự quan tâm đông đảo tới từ cộng đồng fan hâm mộ ở khắp mọi nơi. Tương lai tươi sáng như vậy thì chả có lý do gì để mà Dương Khoa không “bật đèn xanh” dự án chế tác hết. Ngặt nỗi Ninja Studio hiện tại đang nằm trong trạng thái quá tải với hai dự án “Age of Empires” và “Angry Birds” đang được triển khai ráo riết, cộng thêm dự án trò chơi trực tuyến đầu tay “GunBound” còn đang nằm trong hàng chờ. Lúc này không bới đâu ra được người để mà mở thêm dự án nữa rồi.
“... Đúng là người tính không bằng trời tính, xem ra cần phải thông báo cho anh Viễn đẩy nhanh tiến độ thực hiện kế hoạch mới được. Ngoài ra thì, một khi đã xác định sẽ chế tác “Slay the Spire” thì mình cũng phải đảm bảo thực hiện công việc cho đến nơi đến chốn. Nâng cấp trò chơi lên phiên bản mới nhất là điều bắt buộc, đồng thời trong tương lai mình sẽ vừa cho dự án triển khai vừa nghiên cứu xem có thể khắc phục một số yếu điểm hiện hữu của trò chơi không. Biết đâu lại thu hoạch được niềm vui bất ngờ.” Cuối cùng, Dương Khoa kết thúc ngày dài mệt mỏi với ý định biến trò chơi vừa mở khóa thành liều thuốc thử cho một bước đi táo bạo trong tương lai, trước khi kéo chăn lên trùm kín đầu rồi nhắm mắt đi vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.