Chương 64: Giao dịch? Cưới vợ?
Hóng Heart
20/07/2015
Lê Ân Ninh biết, lúc này có nóng lòng cũng không có tác dụng gì. Lấy lại bình tĩnh, nàng hơi kích động nói:
- Em bị người ta mang ra làm đồ giao dịch đó! Có biết hay không?
- Hả?
Lê Ân Tĩnh nhíu mày:
- Vậy là sao? Chị bình tĩnh lại đi, kể rõ ràng đầu đuôi câu chuyện cho em đã.
----
Khung cảnh trở lại ba tháng trước!
Ngày này, thành Băng Nguyên vốn dĩ tiêu điều bao năm nay đột nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt.
Từ phía Nam ngôi thành, bảo quang như cây trụ thông thiên, chiếu sáng rực cả bầu trời đêm.
Giữa màn đêm tối tăm, trăng sao cũng ẩn nấp đằng sau những rặng mây đen đặc, ánh sáng năm màu như trở thành thứ rực rỡ nhất, cũng hấp dẫn ánh nhìn nhất, đồng thời… cũng khiến người ta điên cuồng nhất!
Bảo vật!
Chắc chắn là bảo vật!
Trong thành Băng Nguyên nhỏ xíu này, rất nhiều cường giả bắt đầu rục rịch. Từ những tên đại võ sư tầm thường làm nghề dạy võ cho bọn trẻ, cho đến các Võ Vương, Võ Đế cao cao tại thượng. Ngay cả một số lão quái vật lên đến cấp Thánh, quanh năm chỉ bế quan tầm đạo cũng cảm thấy rục rịch!
Một trận chém giết thảm thiết xảy ra, nhưng cuối cùng, kết quả vốn đã được định ngay từ đầu, kẻ mạnh mới là người chiến thắng, tất cả những đám còn lại cũng chỉ là đám con kiến dám vọng động dưới mắt con voi mà thôi.
Bảo vật gì?
Tại sao lại có nhiều kẻ điên cuồng như vậy?
Đáng lẽ, những lão quái vật cấp Thánh cũng sẽ không xuất động, cho đến khi người ta biết được, ánh sáng năm màu kia là của Tiên Linh Linh!
Tiên Linh Linh! Đó là cái gì? Đó là tinh linh của tiên thạch! Ở cái thế giới phàm trần này, một viên tiên thạch truyền lưu từ thời thượng cổ, dù là hạ đẳng nhất cũng đã có giá trị liên thành, giá trị của một viên tiên thạch gần như là vô giá, dù cho một vạn viên linh thạch thượng phẩm cũng chưa chắc đánh đổi được một viên tiên thạch hạ phẩm!
Tiên thạch quý giá như vậy, không chỉ vì năng lượng ẩn chứa trong nó gần như là vô tận với người tu luyện trên đại lục, mà còn vì nó có ẩn chứa một loại linh khí cực kỳ đặc biệt!
Tiên khí!
Tiên khí là gì? Có lẽ không mấy ai biết được, nếu không người ta đã đua nhau phi thăng thượng giới rồi, còn quằn quại nơi phàm trần này làm gì? Vì vậy, giá trị của tiên thạch càng khiến cho người ta điên cuồng! Hấp thụ tiên khí, cảm ngộ tiên khí, chỉ có như vậy, các thế hệ võ giả mới có thể có được cơ hội đột phá trong cái thế giới đang dần lụi tàn này.
Không chỉ võ giả, mà ngay cả ma pháp sư cũng điên cuồng vì tiên thạch! Mà cũng không đúng, bởi ma pháp sư gọi thứ này là “thần thạch”, không phải “tiên thạch”!
Tiên khí được họ gọi là Thần khí! Là mấu chốt để ma pháp sư hình thành thần cách! Tiến thêm một bước trên con đường thành thần!
Nói vắn tắt như vậy, trên thực tế, tiên thạch còn hàng trăm hàng ngàn diệu dụng khác, như chế đan dược, tạo vũ khí, thậm chí là pháp bảo! Tất cả đều có thể dùng tiên thạch để tạo ra sự thần kỳ riêng cho sản phẩm! Có thể nói, đây đúng là một bảo bối vạn năng!
Ấy vậy mà nơi đây lại phát hiện ra Tiên Linh Linh!
Đó là tinh hoa của tiên thạch chiết xuất ra, tạo thành sinh vật sống thực thụ! Giống như một số loại thiên tài địa bảo, sơn linh, địa linh tu thành tinh vậy! Thứ này vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết xa xưa, là bảo vật mà ngay cả thần tiên cũng thèm muốn, làm sao không khiến đám người tu luyện phàm trần này điên cuồng?
Nhưng… khi người ta phát hiện ra, mọi thứ đã trở nên quá muộn!
Địa điểm Tiên Linh Linh xuất hiện là ở một gia tộc nhỏ trong thành! Là do một hậu bối ham đọc sách, phát hiện tổ tiên có ghi lại nơi chôn giấu bảo vật trong một quyển sách cũ kỹ, được giấu kín trong cơ quan trong tàng thư các. Hắn không rõ bảo vật này là gì, được chôn giấu từ bao giờ… Nhưng với một thư sinh không có thiên phú tu luyện như hắn, bảo vật này rõ ràng là một kỳ ngộ to lớn, cả đời chỉ có một lần!
Hắn dùng ba năm, đào móc sâu xuống lòng đất. Người nhà tưởng hắn phát điên, mặc kệ hắn làm trò, nhưng họ không biết, bên dưới thực sự có bảo vật, hơn nữa còn là bảo vật khiến cả thế gian điên cuồng!
Có lẽ, ngay cả tổ tiên của thư sinh này cũng không biết, số tiên thạch quý giá của mình ngày nào lại có thể tiến hóa thành Tiên Linh Linh!
Tiên Linh Linh đã tìm thấy, thậm chí còn tạo ra dị tượng làm chấn động cả thành Băng Nguyên. Nhưng bất hạnh thay, thư sinh cũng vẫn chỉ là thư sinh, làm sao có thể cầm giữ bảo vật có linh như vậy!
Hắn chỉ “vinh hạnh” được nhìn thoáng qua Tiên Linh Linh, sau đó trơ mắt nhìn nó bay đi mất, giống như chưa từng xuất hiện!
Cũng chính vì chuyện này, gia tộc của hắn đã phải chịu tai họa ngập đầu!
Trong thành Băng Nguyên tổng cộng ẩn giấu hai Võ Thánh, một Pháp Thánh! Ba người này cũng không kịp giữ Tiên Linh Linh này lại, để nó bay đi mất trong niềm tiếc nuối vô hạn.
Tiếc nuối trở thành lửa giận, cả ba cường giả “đáng kính” này đột nhiên như phát điên, cho rằng vì gia tộc nhỏ này “tư tàng bảo vật”, hơn nữa còn là bảo vật tuyệt thế mà bọn họ không xứng đáng có được, vì “tư cách không đủ”, nên bảo vật đã bay đi mất! Khiến các cường giả như họ cũng bị liên lụy, mất đi cơ hội có được Tiên Linh Linh.
Kết quả… tiểu gia tộc kia bị ba người hợp lực diệt tộc trong nháy mắt! Hơn ba trăm người, cứ thế tan thành mây khói!
Có người sẽ nói những cường giả cấp Thánh này quá ngang ngược, ngang ngược đến phát cuồng! Đúng, bọn chúng ngang ngược, nhưng phát cuồng thì chưa chắc!
Tiên Linh Linh đi rồi, nhưng thứ nó để lại vẫn là bảo vật vô giá!
Một mỏ tiên thạch! Trữ lượng lớn tới mức đủ làm cho một ngàn cường giả cấp Thánh đột phá đến cấp Thần!
Đương nhiên, tính toán này cũng chỉ là trong điều kiện lý tưởng, nhưng như thế cũng đã đủ để đánh giá giá trị của mỏ tiên thạch độc nhất vô nhị này!
Gia tộc nhỏ kia phải bị diệt! Nhờ đó, ba cường giả cấp thánh cũng thuận lý thành chương tiếp nhận mỏ tiên thạch này, tranh thủ khai thác càng nhiều càng tốt!
Bởi họ biết, tin tức quan trọng như vậy, sớm muộn cũng phải bị truyền ra ngoài, gây nên những tràng gió tanh mưa máu lớn hơn. Gia tộc của họ có thể làm mưa làm gió trong thành Băng Nguyên, nhưng đối với những con quái vật chân chính, họ cũng chỉ là một con kiến mà thôi!
Và… một trong ba cường giả cấp thánh kia, có cả đại trưởng lão của họ Hoàng! Và họ Hoàng cũng đã tranh thủ khai thác được một số lượng tiên thạch kha khá, đủ để họ đào tạo ra được thêm ít nhất là ba cường giả cấp Thánh!
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tin tức đã sớm được lan tỏa ra ngoài. Mùi tiên thạch thơm phức đã dẫn dụ đến những con quái vật chân chính!
Lâm gia!
Không phải Lâm gia của Lâm Hàn! Mà là Lâm gia thực sự, gia tộc khổng lồ đứng sau lưng Lâm Tuyệt, là chỗ dựa vững chắc để một người như hắn có thể an tâm làm thành chủ thành Băng Nguyên bao năm nay.
Gia tộc này là một trong ba con quái vật lớn của học viện Cửu Long, sánh vai cùng họ Uy và gia tộc Philz, trở thành ba thế lực mạnh nhất của học viện, thậm chí là trên cả đại lục!
Nói ra cũng không có gì, chỉ là Lâm gia có hai Võ Thần, trong đó có một Võ Thần cấp hai, và một Võ Thần cấp tám mà thôi!
Dù gì thì thành Băng Nguyên này cũng là thế lực của Lâm gia. Trên địa bàn của mình phát hiện ra một “mỏ vàng” như vậy, liệu ai có thể ngồi yên được? Người của Lâm gia đã nhanh chóng được phái ra, chẳng qua mấy ngày đã đến thành Băng Nguyên này, bố trí nhân thủ khắp nơi, giám thị chặt chẽ từng động thái trong thành!
Thấy Lâm gia đã bắt đầu xuất động, gia tộc họ Hoàng, họ Hải và trường ma pháp Icy đã nhanh chóng thu lại ma trảo, ngoan ngoãn như tôn tử hai tay dâng mỏ tiên thạch cho Lâm gia.
Họ biết, mình không đủ khả năng chiếm giữ mỏ tiên thạch này, thậm chí ngay cả Lâm gia cũng khó mà độc chiếm, cách duy nhất là rút lui lại, sau đó cầu đường khác, mong Lâm gia tạo điều kiện để họ có được chút lợi tức trong chuyện này.
Đây cũng là quy củ ngầm, khi mà thế lực nhỏ chủ động dâng bảo vật cho thế lực lớn, chắc chắn sẽ được thế lực lớn “lại quả”, để biểu hiện ra sự rộng rãi, khuyến khích các thế lực nhỏ thuần phục với mình.
Với đánh giá của họ Hoàng, họ đã dâng ra cả mỏ tiên thạch khổng lồ như vậy, chắc chắn Lâm gia sẽ không tiếc một chút tiên thạch với họ. Ít nhất, họ cũng có thể mò được lượng tiên thạch lớn gấp đôi bây giờ, đủ để họ đào tạo ra sáu võ Thánh, nâng gia tộc mình lên một cấp độ mới!
Đối với Lâm gia, có lẽ số tiên thạch nhỏ này không là gì so với cả mỏ tiên thạch kia, nhưng đối với Hoàng gia, và đại đa số các gia tộc khác, đây đúng là tài sản vô giá.
Vì để mò được thêm càng nhiều lợi ích, Hoàng gia quyết định tiếp xúc thêm với Lâm gia, và Lê Ân Tĩnh, cũng được xếp vào thành phần “các lễ vật” được dâng lên cho người khác…
-----
Ở một khung cảnh khác.
Phủ thành chủ!
Lâm Hàn nhảy dựng lên, không thể tin được nhìn Dương Đan Hòa:
- Cái gì? Lấy vợ cho con? Rốt cuộc là ai lại chịu lấy một tên vô dụng như con?
Dương Đan Hòa như đã đoán trước phản ứng của con trai, ấn vai hắn ngồi xuống ghế, cười tủm tỉm nói:
- Là tiểu thư Altar Lê của nhà họ Hoàng! Là em gái của phu nhân Alny Lê. Mặc dù nghe nói trước đây phải làm thị nữ cho cháu trai, nhưng mẹ cũng không quan tâm cái đó. Quan trọng là bây giờ thân phận bề ngoài của nàng đã xứng với con rồi! Một cô gái thân phận bên ngoài xứng tầm, nhưng về bản chất lại không phải vậy, mẹ nghĩ như vậy là phù hợp với con nhất rồi còn gì!
Lâm Hàn cười khổ!
Mẹ nói cũng hợp lý ghê ha! Bề ngoài con trai mẹ là con trai thành chủ, nhưng thực tế lại là tên nho sinh chẳng có tương lai gì, chẳng phải cũng là “chỉ được cái mã ngoài” thôi sao?
Đồng thời, Lâm Hàn càng thấy dở khóc dở cười hơn khi biết mẹ định cưới ai cho mình.
Em gái phu nhân Alny Lê? Họ Hoàng? Làm thị nữ cho cháu trai? Chẳng phải Lê Ân Tĩnh hay sao?
Nhưng tại sao mẹ lại gọi nàng là Altar Lê? Là tên khác của Ân Tĩnh phải không? Altar – Ân Tĩnh! Nghe rất hợp lý!
Chỉ là…
Tại sao cái tên Altar lại quen thuộc đến thế?
Rõ ràng đã nghe ở đâu rồi, nhưng nhất thời lại không nhớ ra được! Ôi cái trí nhớ này…
A!
Lâm Hàn nhất thời trừng lớn mắt, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc khi nhớ ra chuyện gì đó.
- Em bị người ta mang ra làm đồ giao dịch đó! Có biết hay không?
- Hả?
Lê Ân Tĩnh nhíu mày:
- Vậy là sao? Chị bình tĩnh lại đi, kể rõ ràng đầu đuôi câu chuyện cho em đã.
----
Khung cảnh trở lại ba tháng trước!
Ngày này, thành Băng Nguyên vốn dĩ tiêu điều bao năm nay đột nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt.
Từ phía Nam ngôi thành, bảo quang như cây trụ thông thiên, chiếu sáng rực cả bầu trời đêm.
Giữa màn đêm tối tăm, trăng sao cũng ẩn nấp đằng sau những rặng mây đen đặc, ánh sáng năm màu như trở thành thứ rực rỡ nhất, cũng hấp dẫn ánh nhìn nhất, đồng thời… cũng khiến người ta điên cuồng nhất!
Bảo vật!
Chắc chắn là bảo vật!
Trong thành Băng Nguyên nhỏ xíu này, rất nhiều cường giả bắt đầu rục rịch. Từ những tên đại võ sư tầm thường làm nghề dạy võ cho bọn trẻ, cho đến các Võ Vương, Võ Đế cao cao tại thượng. Ngay cả một số lão quái vật lên đến cấp Thánh, quanh năm chỉ bế quan tầm đạo cũng cảm thấy rục rịch!
Một trận chém giết thảm thiết xảy ra, nhưng cuối cùng, kết quả vốn đã được định ngay từ đầu, kẻ mạnh mới là người chiến thắng, tất cả những đám còn lại cũng chỉ là đám con kiến dám vọng động dưới mắt con voi mà thôi.
Bảo vật gì?
Tại sao lại có nhiều kẻ điên cuồng như vậy?
Đáng lẽ, những lão quái vật cấp Thánh cũng sẽ không xuất động, cho đến khi người ta biết được, ánh sáng năm màu kia là của Tiên Linh Linh!
Tiên Linh Linh! Đó là cái gì? Đó là tinh linh của tiên thạch! Ở cái thế giới phàm trần này, một viên tiên thạch truyền lưu từ thời thượng cổ, dù là hạ đẳng nhất cũng đã có giá trị liên thành, giá trị của một viên tiên thạch gần như là vô giá, dù cho một vạn viên linh thạch thượng phẩm cũng chưa chắc đánh đổi được một viên tiên thạch hạ phẩm!
Tiên thạch quý giá như vậy, không chỉ vì năng lượng ẩn chứa trong nó gần như là vô tận với người tu luyện trên đại lục, mà còn vì nó có ẩn chứa một loại linh khí cực kỳ đặc biệt!
Tiên khí!
Tiên khí là gì? Có lẽ không mấy ai biết được, nếu không người ta đã đua nhau phi thăng thượng giới rồi, còn quằn quại nơi phàm trần này làm gì? Vì vậy, giá trị của tiên thạch càng khiến cho người ta điên cuồng! Hấp thụ tiên khí, cảm ngộ tiên khí, chỉ có như vậy, các thế hệ võ giả mới có thể có được cơ hội đột phá trong cái thế giới đang dần lụi tàn này.
Không chỉ võ giả, mà ngay cả ma pháp sư cũng điên cuồng vì tiên thạch! Mà cũng không đúng, bởi ma pháp sư gọi thứ này là “thần thạch”, không phải “tiên thạch”!
Tiên khí được họ gọi là Thần khí! Là mấu chốt để ma pháp sư hình thành thần cách! Tiến thêm một bước trên con đường thành thần!
Nói vắn tắt như vậy, trên thực tế, tiên thạch còn hàng trăm hàng ngàn diệu dụng khác, như chế đan dược, tạo vũ khí, thậm chí là pháp bảo! Tất cả đều có thể dùng tiên thạch để tạo ra sự thần kỳ riêng cho sản phẩm! Có thể nói, đây đúng là một bảo bối vạn năng!
Ấy vậy mà nơi đây lại phát hiện ra Tiên Linh Linh!
Đó là tinh hoa của tiên thạch chiết xuất ra, tạo thành sinh vật sống thực thụ! Giống như một số loại thiên tài địa bảo, sơn linh, địa linh tu thành tinh vậy! Thứ này vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết xa xưa, là bảo vật mà ngay cả thần tiên cũng thèm muốn, làm sao không khiến đám người tu luyện phàm trần này điên cuồng?
Nhưng… khi người ta phát hiện ra, mọi thứ đã trở nên quá muộn!
Địa điểm Tiên Linh Linh xuất hiện là ở một gia tộc nhỏ trong thành! Là do một hậu bối ham đọc sách, phát hiện tổ tiên có ghi lại nơi chôn giấu bảo vật trong một quyển sách cũ kỹ, được giấu kín trong cơ quan trong tàng thư các. Hắn không rõ bảo vật này là gì, được chôn giấu từ bao giờ… Nhưng với một thư sinh không có thiên phú tu luyện như hắn, bảo vật này rõ ràng là một kỳ ngộ to lớn, cả đời chỉ có một lần!
Hắn dùng ba năm, đào móc sâu xuống lòng đất. Người nhà tưởng hắn phát điên, mặc kệ hắn làm trò, nhưng họ không biết, bên dưới thực sự có bảo vật, hơn nữa còn là bảo vật khiến cả thế gian điên cuồng!
Có lẽ, ngay cả tổ tiên của thư sinh này cũng không biết, số tiên thạch quý giá của mình ngày nào lại có thể tiến hóa thành Tiên Linh Linh!
Tiên Linh Linh đã tìm thấy, thậm chí còn tạo ra dị tượng làm chấn động cả thành Băng Nguyên. Nhưng bất hạnh thay, thư sinh cũng vẫn chỉ là thư sinh, làm sao có thể cầm giữ bảo vật có linh như vậy!
Hắn chỉ “vinh hạnh” được nhìn thoáng qua Tiên Linh Linh, sau đó trơ mắt nhìn nó bay đi mất, giống như chưa từng xuất hiện!
Cũng chính vì chuyện này, gia tộc của hắn đã phải chịu tai họa ngập đầu!
Trong thành Băng Nguyên tổng cộng ẩn giấu hai Võ Thánh, một Pháp Thánh! Ba người này cũng không kịp giữ Tiên Linh Linh này lại, để nó bay đi mất trong niềm tiếc nuối vô hạn.
Tiếc nuối trở thành lửa giận, cả ba cường giả “đáng kính” này đột nhiên như phát điên, cho rằng vì gia tộc nhỏ này “tư tàng bảo vật”, hơn nữa còn là bảo vật tuyệt thế mà bọn họ không xứng đáng có được, vì “tư cách không đủ”, nên bảo vật đã bay đi mất! Khiến các cường giả như họ cũng bị liên lụy, mất đi cơ hội có được Tiên Linh Linh.
Kết quả… tiểu gia tộc kia bị ba người hợp lực diệt tộc trong nháy mắt! Hơn ba trăm người, cứ thế tan thành mây khói!
Có người sẽ nói những cường giả cấp Thánh này quá ngang ngược, ngang ngược đến phát cuồng! Đúng, bọn chúng ngang ngược, nhưng phát cuồng thì chưa chắc!
Tiên Linh Linh đi rồi, nhưng thứ nó để lại vẫn là bảo vật vô giá!
Một mỏ tiên thạch! Trữ lượng lớn tới mức đủ làm cho một ngàn cường giả cấp Thánh đột phá đến cấp Thần!
Đương nhiên, tính toán này cũng chỉ là trong điều kiện lý tưởng, nhưng như thế cũng đã đủ để đánh giá giá trị của mỏ tiên thạch độc nhất vô nhị này!
Gia tộc nhỏ kia phải bị diệt! Nhờ đó, ba cường giả cấp thánh cũng thuận lý thành chương tiếp nhận mỏ tiên thạch này, tranh thủ khai thác càng nhiều càng tốt!
Bởi họ biết, tin tức quan trọng như vậy, sớm muộn cũng phải bị truyền ra ngoài, gây nên những tràng gió tanh mưa máu lớn hơn. Gia tộc của họ có thể làm mưa làm gió trong thành Băng Nguyên, nhưng đối với những con quái vật chân chính, họ cũng chỉ là một con kiến mà thôi!
Và… một trong ba cường giả cấp thánh kia, có cả đại trưởng lão của họ Hoàng! Và họ Hoàng cũng đã tranh thủ khai thác được một số lượng tiên thạch kha khá, đủ để họ đào tạo ra được thêm ít nhất là ba cường giả cấp Thánh!
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, tin tức đã sớm được lan tỏa ra ngoài. Mùi tiên thạch thơm phức đã dẫn dụ đến những con quái vật chân chính!
Lâm gia!
Không phải Lâm gia của Lâm Hàn! Mà là Lâm gia thực sự, gia tộc khổng lồ đứng sau lưng Lâm Tuyệt, là chỗ dựa vững chắc để một người như hắn có thể an tâm làm thành chủ thành Băng Nguyên bao năm nay.
Gia tộc này là một trong ba con quái vật lớn của học viện Cửu Long, sánh vai cùng họ Uy và gia tộc Philz, trở thành ba thế lực mạnh nhất của học viện, thậm chí là trên cả đại lục!
Nói ra cũng không có gì, chỉ là Lâm gia có hai Võ Thần, trong đó có một Võ Thần cấp hai, và một Võ Thần cấp tám mà thôi!
Dù gì thì thành Băng Nguyên này cũng là thế lực của Lâm gia. Trên địa bàn của mình phát hiện ra một “mỏ vàng” như vậy, liệu ai có thể ngồi yên được? Người của Lâm gia đã nhanh chóng được phái ra, chẳng qua mấy ngày đã đến thành Băng Nguyên này, bố trí nhân thủ khắp nơi, giám thị chặt chẽ từng động thái trong thành!
Thấy Lâm gia đã bắt đầu xuất động, gia tộc họ Hoàng, họ Hải và trường ma pháp Icy đã nhanh chóng thu lại ma trảo, ngoan ngoãn như tôn tử hai tay dâng mỏ tiên thạch cho Lâm gia.
Họ biết, mình không đủ khả năng chiếm giữ mỏ tiên thạch này, thậm chí ngay cả Lâm gia cũng khó mà độc chiếm, cách duy nhất là rút lui lại, sau đó cầu đường khác, mong Lâm gia tạo điều kiện để họ có được chút lợi tức trong chuyện này.
Đây cũng là quy củ ngầm, khi mà thế lực nhỏ chủ động dâng bảo vật cho thế lực lớn, chắc chắn sẽ được thế lực lớn “lại quả”, để biểu hiện ra sự rộng rãi, khuyến khích các thế lực nhỏ thuần phục với mình.
Với đánh giá của họ Hoàng, họ đã dâng ra cả mỏ tiên thạch khổng lồ như vậy, chắc chắn Lâm gia sẽ không tiếc một chút tiên thạch với họ. Ít nhất, họ cũng có thể mò được lượng tiên thạch lớn gấp đôi bây giờ, đủ để họ đào tạo ra sáu võ Thánh, nâng gia tộc mình lên một cấp độ mới!
Đối với Lâm gia, có lẽ số tiên thạch nhỏ này không là gì so với cả mỏ tiên thạch kia, nhưng đối với Hoàng gia, và đại đa số các gia tộc khác, đây đúng là tài sản vô giá.
Vì để mò được thêm càng nhiều lợi ích, Hoàng gia quyết định tiếp xúc thêm với Lâm gia, và Lê Ân Tĩnh, cũng được xếp vào thành phần “các lễ vật” được dâng lên cho người khác…
-----
Ở một khung cảnh khác.
Phủ thành chủ!
Lâm Hàn nhảy dựng lên, không thể tin được nhìn Dương Đan Hòa:
- Cái gì? Lấy vợ cho con? Rốt cuộc là ai lại chịu lấy một tên vô dụng như con?
Dương Đan Hòa như đã đoán trước phản ứng của con trai, ấn vai hắn ngồi xuống ghế, cười tủm tỉm nói:
- Là tiểu thư Altar Lê của nhà họ Hoàng! Là em gái của phu nhân Alny Lê. Mặc dù nghe nói trước đây phải làm thị nữ cho cháu trai, nhưng mẹ cũng không quan tâm cái đó. Quan trọng là bây giờ thân phận bề ngoài của nàng đã xứng với con rồi! Một cô gái thân phận bên ngoài xứng tầm, nhưng về bản chất lại không phải vậy, mẹ nghĩ như vậy là phù hợp với con nhất rồi còn gì!
Lâm Hàn cười khổ!
Mẹ nói cũng hợp lý ghê ha! Bề ngoài con trai mẹ là con trai thành chủ, nhưng thực tế lại là tên nho sinh chẳng có tương lai gì, chẳng phải cũng là “chỉ được cái mã ngoài” thôi sao?
Đồng thời, Lâm Hàn càng thấy dở khóc dở cười hơn khi biết mẹ định cưới ai cho mình.
Em gái phu nhân Alny Lê? Họ Hoàng? Làm thị nữ cho cháu trai? Chẳng phải Lê Ân Tĩnh hay sao?
Nhưng tại sao mẹ lại gọi nàng là Altar Lê? Là tên khác của Ân Tĩnh phải không? Altar – Ân Tĩnh! Nghe rất hợp lý!
Chỉ là…
Tại sao cái tên Altar lại quen thuộc đến thế?
Rõ ràng đã nghe ở đâu rồi, nhưng nhất thời lại không nhớ ra được! Ôi cái trí nhớ này…
A!
Lâm Hàn nhất thời trừng lớn mắt, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc khi nhớ ra chuyện gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.