Chương 17: Hợp tác?
Hóng Heart
04/06/2015
- Ngươi không ra?
Thấy lời nói của mình không hề đưa lại bất cứ phản ứng gì, trong lòng Lâm Hàn cảm thấy hơi tức giận.
Rõ ràng là ngày đầu tiên mình tới học viện này, nhưng lại có người theo dõi mình. Chuyện này là thế nào? Lâm Hàn tự hỏi, người duy nhất mà mình đắc tội chỉ có râu quai nón, có đến 80% khả năng là hắn rồi!
Trầm mặc thêm một lúc, Lâm Hàn không thèm nói nhảm nữa, hợp lại, lần này không phải thủ ấn phức tạp gì, chỉ duy nhất hai ấn mà thôi!
Thủy Độn – Thiết Thủy Tiễn Vũ.
Mười mấy mũi tên nước xuất hiện trong hư không, bắn xối xả về một góc sâu trong rừng.
- Hỏa Thần Thủ Hộ!
Quả nhiên!
Một âm thanh âm trầm xuất hiện, cùng với đó là một tấm chắn hình thành từ ngọn lửa đỏ rực hiện ra. Ngọn lửa rất nóng, thủy tiễn vừa chạm vào đã nhanh chóng bốc hơi, hoàn toàn mất đi lực công kích.
Thấy Lâm Hàn vẫn liên tục kết ấn, thậm chí động tác còn phức tạp hơn nhiều, người kia cũng không ẩn giấu nữa, hiện ra thân hình.
- Dừng tay! Ta không có ác ý!
- Là ngươi!
Lâm Hàn nhíu nhíu mày, đối diện hắn là một người mặc pháp bào đỏ rộng thùng thình, mũ trùm kín đầu, giọng nói trầm trầm, chính là người đã đứng cạnh râu quai nón lúc nãy.
- Là tên râu ria kia phái ngươi đến? – Lâm Hàn tràn đầy cảnh giác hỏi.
- Hừ! – Người kia hừ lạnh một tiếng, khó chịu nói:
- Hắn còn chưa đủ tư cách!
Lâm Hàn bây giờ thì có vẻ khó hiểu rồi. Không phải râu quai nón phái đến?
- Vậy ngươi theo dõi ta làm gì? – Lâm Hàn không nghĩ ra được lý do gì, ngoài việc liên quan đến râu quai nón cả.
- Ta muốn hợp tác với ngươi! – Người kia trầm mặc một lúc, cuối cùng phun ra một câu như vậy.
Lâm Hàn bật cười. Hắn thực sự cảm thấy chuyện này thật là nực cười. Mình vừa đến học viện, hơn nữa cũng không quá gây chú ý, rốt cuộc là ngọn gió độc nào đã đưa tên này đến đây hợp tác với mình?
- Hợp tác với ta? Ta không thấy được chút thành ý hợp tác nào của ngươi! Ta cũng không tìm ra được lý do gì để ngươi tìm ta hợp tác, cũng không tìm ra lý do gì để hợp tác với ngươi cả!
Lâm Hàn hờ hững lắc đầu, xoay người định đi.
- Tam Bảo Thụ! Từng nghe nói chưa?
Lâm Hàn khựng lại.
- Ngươi nói là Tam Bảo Thụ!
Lâm Hàn ra vẻ rất ngạc nhiên, nghiêm mặt hỏi.
- Đúng vậy! – Người kia nghiêm túc gật đầu.
Lâm Hàn trầm mặc nửa phút, dường như đang suy tính điều gì đó. Người kia cũng không nóng, hợp tác mà, cần cho đối tác suy nghĩ!
- Đó… là cái gì vậy? – Lâm Hàn nghĩ xong, ngơ ngác hỏi.
Người kia mém ngất xỉu!
Thất bại của giáo dục! Thất bại của giáo dục a! Tam Bảo Thụ cũng không biết là cái gì? Đã vậy ngươi còn ra vẻ am hiểu làm cái gì vậy?
Người áo đỏ có cảm giác mình tìm sai đối tượng rồi! Một tên bất học vô thuật như vậy, lẽ nào lại là đối tượng hợp tác của mình?
Nhưng đâm lao phải theo lao! Bí mật này tạm thời chỉ có một mình hắn biết, nếu bây giờ Lâm Hàn lại láo nháo hồ đồ xì chuyện này ra, vậy thì hỏng bét kế hoạch của mình rồi!
- Ta hỏi ngươi! Tam Bảo là gì?
Lâm Hàn ung dung đáp:
- Tinh – Khí – Thần!
Nói gì thì Lâm Hàn cũng có chút kiến thức thừa hưởng từ “nho sinh”, mấy cái này cũng biết sơ sơ một chút.
Người kia gật đầu, Lâm Hàn mà đáp không biết nữa, hắn khả năng sẽ xoay người đi thẳng.
- Tam Bảo Thụ! Một ngàn năm thai nghén, một ngàn năm sinh trưởng, một ngàn năm ra hoa, một ngàn năm kết quả. Hấp thu tinh hoa trời đất bốn ngàn năm, chỉ dựng dục ra ba quả: Tinh Quả, Khí Quả, Thần Quả! Tinh Quả bổ thân, Khí Quả bổ khí, Thần Quả bổ não. Chỉ cần ăn một quả, sẽ hoàn toàn thoát thai hoán cốt, sức mạnh bành trướng gấp một trăm lần, thậm chí còn nâng cao tiềm lực bản thân, có lợi cho phát triển sau này…
Người áo đỏ vẫn tiếp tục diễn thuyết, nào biết tâm thần Lâm Hàn đã chìm vào một xứ khác.
- Tít tít! Nhiệm vụ chi nhánh được phát động!
- Mục tiêu: Giành được trái cây của Tam Bảo Thụ!
- Phần thưởng: Năm mươi ngàn điểm thưởng.
Ngoài ra tất cả chiến lợi phẩm, bao gồm cả trái cây Tam Bảo Thụ cũng thuộc về ký chủ.
Trừng phạt: Không có!
- Chú thích: Tam bảo thụ diệu dụng vô cùng, đặc biệt là Thần Quả, có thể giúp tinh thần lực của ký chủ tăng lên khoảng năm mươi lần, thiên phú tinh thần lực cũng tăng trưởng đến mức thượng phẩm đỉnh cao. Sau khi phục dụng, phán đoán thực lực ký chủ có thể đạt tới mức tinh anh thượng nhẫn!
Lâm Hàn choáng váng!
Đồng thời cũng vô cùng kích động!
Phần thưởng của nhiệm vụ không quan trọng, chỉ có năm mươi ngàn, quan trọng chính là chú thích và đánh giá về trái cây này a!
Tăng trưởng tinh thần lực lên năm mươi lần! Dù không khuếch đại như tên áo đỏ kia bốc phét, nhưng cũng quá nghịch thiên rồi!
Lâm Hàn hiện tại mới phát hiện ra diệu dụng của tinh thần lực, cũng là lúc hắn cần thứ này nhất. Người áo đỏ khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi? Nhiệm vụ này hắn nhận, chắc chắn phải nhận!
Đè xuống kích động trong lòng, Lâm Hàn hờ hững nói:
- Chuyện hợp tác này, ta rất hứng thú! Nhưng ta vẫn muốn biết, ta có thể làm gì? Hơn nữa, ta được gì?
Hai câu hỏi này nói ra, khuôn mặt Lâm Hàn cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc. Hắn và tên áo đỏ không quen nhau, hợp tác chắc chắn chỉ vì lợi ích mà thôi! Vấn đề này phải nói cho rõ ràng.
- Ngươi giúp ta trải đường! – Người áo đỏ thản nhiên nói, thấy mặt Lâm Hàn hơi đen lại, hắn lại bổ sung:
- Ta đã quan sát ngươi, ngươi có khả năng thay đổi môi trường, khống chế đất và nước. Ta muốn ngươi tạo ra con đường bằng phẳng nhất để tiếp cận mục tiêu. Còn những vấn đề khác, ta có thể lo liệu được!
Trong giọng nói của hắn tràn ngập tự tin, Lâm Hàn biết, “vấn đề khác” mà tên áo đỏ nói ở đây là chỉ các loại ma thú, còn có kẻ địch không lường trước được.
Tên áo đỏ lại nói tiếp:
- Đương nhiên, ngươi giúp ta, cũng sẽ có hồi báo. Ta chỉ cần duy nhất Tinh Quả, còn lại hai quả, tất cả là của ngươi. Đây là hợp tác, chúng ta cùng có lợi, ta nghĩ ngươi sẽ không từ chối!
- Hợp tác vui vẻ! – Lần này, Lâm Hàn cũng không làm ra vẻ nữa, rất sảng khoái đưa tay ra.
- Hợp tác vui vẻ! Sau một tuần nữa, chúng ta sẽ xuất phát. – Người áo đỏ lại không thèm để ý động tác của hắn, chỉ âm trầm đáp một câu, sau đó xoay người định đi.
- Chờ một chút! – Lâm Hàn gọi giật lại.
- Còn chuyện gì?
- Hiện tại ta đang trong thời gian mấu chốt, cần một số loại dược liệu, ta…
- Ngày mai sẽ có người đến nhận danh sách, dược liệu của ngươi sẽ đến sớm nhất có thể! Nhưng ta hy vọng, ngươi không nên quá tham lam, đưa ra những yêu cầu quá phận. – Người áo đỏ lạnh lùng ngắt lời Lâm Hàn.
- Yên tâm! Yên tâm! Ta chỉ cần một số loại dược liệu thường mà thôi. Lâm Hàn cười hì hì, xua tay liên tục.
Người áo đỏ không đáp thêm, dứt khoát phất tay áo đi thẳng.
Phía sau, Lâm Hàn khó chịu giơ ngón giữa, trong mồm lẩm bẩm chửi: “Ra vành ra vẻ!”
---
Buổi tối.
Lâm Hàn bình tĩnh ngồi khoanh chân trên giường, tâm thần chìm vào trong hệ thống.
Hiện tại, hắn đang sở hữu hơn một triệu điểm thưởng. Kể từ lúc hắn được trao lệnh bài, hệ thống cũng đã thông báo nhiệm vụ thành công, điểm thưởng cũng được cộng vào ngay tức khắc.
Chỉ là, buổi chiều, Lâm Hàn còn bận tìm chỗ cư trú, lại cần lĩnh ngộ gấp về Mộc Độn, không có thời gian để ý đến chuyện này.
Hiện tại, mọi chuyện cũng đã xong xuôi phần nào, Lâm Hàn cũng bắt đầu suy tính về một triệu điểm thưởng này.
Nên sử dụng ngay, hay là tích cóp để chờ đổi được những thứ cao cấp hơn đây?
Lâm Hàn lắc lắc đầu, những thứ cao cấp hơn quá đắt, không biết đến năm nào mới có thể tích lũy đủ điểm thưởng. Cơ hội như lần này chỉ có một mà thôi, Lâm Hàn cũng không tin mình có thể gặp may liên tục như vậy.
Hơn nữa, hiện tại hắn cũng đang thiếu một môn nhẫn thuật cận chiến. Lâm Hàn hồi tưởng lại chiều nay, cũng là do công kích của mình quá yếu, không thể công phá nổi chân khí hộ thể của râu quai nón nên mới chật vật như vậy.
Hiện tại, Lâm Hàn đã lĩnh ngộ được Mộc Độn, công kích tầm xa đối với hắn không còn là vấn đề nữa, nhưng công kích tầm gần, nếu thực sự không tìm ra cách giải quyết, vậy Lâm Hàn sẽ chỉ giống như ma pháp sư mà thôi! Bản thân Lâm Hàn không muốn như vậy, hắn là một Ninja, bản thân lấy quỷ dị làm sức mạnh, nếu chỉ có công kích tầm xa, sớm muộn cũng sẽ bị bắt bài, việc bị đánh bại, thậm chí giết chết rất có thể sẽ xảy ra.
Vì vậy, cận chiến là rất cần thiết với Lâm Hàn.
Thể thuật…
Trong Naruto, cận chiến lợi hại nhất phải nói đến Raikage đệ tam và đệ tứ!
Nhưng bọn họ đều sử dụng Lôi Độn! Lâm Hàn không có thuộc tính Lôi, vì vậy phương án này bị bác bỏ!
Kế tiếp là Bát Môn Độn Giáp của Guy và Lee…
Cũng không ổn!
Môn này cần tập trung tinh lực rất lớn vào thể thuật, rèn luyện thân thể mạnh mẽ đến cực hạn.
Thân thể mạnh mẽ, lực công kích và tốc độ đã mạnh mẽ sẵn rồi. Lại thêm việc “mở cửa”, chakra bạo phát, sức mạnh và tốc độ lại càng khủng khiếp hơn.
Nhưng về cơ bản, Bát Môn Độn Giáp là gân gà với Lâm Hàn, hắn đã có Trường Sinh bí điển rồi! Bí quyết của Bát Môn Độn Giáp chỉ là không ngừng rèn luyện thân thể để chịu được áp lực khi khai môn mà thôi.
Còn khai môn, nói cho đơn giản thì là một biết pháp đả thông kinh mạch tức thời, làm chakra có thể di động trong kinh mạch, khiến tốc độ lưu động chakra cao đến cực hạn. Chakra tạm thời sẽ rất mạnh, nhưng tiêu hao cũng cực nhanh, nếu không đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, vậy thì chết chắc rồi!
Kinh mạch của Lâm Hàn hiện tại còn quá yếu ớt, hắn không dám chơi với Bát Môn Độn Giáp, tính mạng của hắn không phải trò đùa!
Vậy thì còn môn cận chiến nào đây?
Rasengan?
Đây không phải là cận chiến! Đây thuần túy là kiểu chiêu “một kích trí mạng”, không trúng bị đánh! Sau này có thể còn suy xét, nhưng hiện tại không được! Lâm Hàn không muốn giống Naruto, thể thuật kém cỏi, chuyên môn bị ăn đòn, để đối thủ coi thường rồi mới sử dụng Rasengan giành lấy chiến thắng!
Sau này, đến hậu kỳ, sau khi trải qua rèn luyện khắc khổ, thể thuật của Naruto đã có tiến bộ rất lớn, nhờ đó hắn mới có thể phát huy Rasengan, sau đó sáng chế ra hàng loạt nhẫn thuật liên quan. Không có thể thuật, Rasengan rất khó làm nên chuyện!
Có rồi!
Hai mắt Lâm Hàn sáng lên, hắn đã tìm được thứ mình cần rồi!
Nói đi nói lại, thuật này vẫn xuất từ tay Hashirama!
Chẳng lẽ con đường của ka không thể khác biệt tên kia một chút được hay sao?
Mặc kệ, thuật này thích hợp với Hashirama, đồng nghĩa với việc cũng thích hợp với Lâm Hàn hắn.
Quái lực quyền của tộc Senju.
Loại quyền thuật được công chúa Senju Tsunade phát dương quang đại, hình thành danh tiếng bạo lực của nàng. Sau này còn được truyền lại cho đồ đệ Haruno Sakura cũng bạo lực không kém.
Nghe thì có vẻ thứ này là dành cho các chị em, nhưng Lâm Hàn biết, không phải như vậy. Thuật này cơ bản là xuất từ tay Hashirama, sau này mới được truyền lại cho Tsunade, ngay cả tuyệt chiêu Cực Lạc Tịnh Thổ cũng đã từng được chính Hashirama sử dụng đã nói lên điều này.
Người sử dụng thuật này có thuộc tính Thổ là tốt nhất, hơn nữa, còn cần khả năng khống chế Chakra tinh tế, gia trì chakra lên quyền cước, tạo thành hiệu quả quái lực có độ phá hoại khủng khiếp.
Khả năng khống chế chakra tinh tế…
Lâm Hàn tự nhận là mình có thứ này, nếu không, hắn đã không thể lĩnh ngộ hình thái biến hóa và tính chất biến hóa nhanh như vậy, đồng thời còn nhanh chóng dung hợp được thủy độn và thổ độn, khống chế Mộc Độn.
Quyết định! Lâm Hàn không hề do dự lựa chọn trao đổi Quái Lực Quyền.
- Trao đổi Quái Lực Quyền cần tám trăm ngàn điểm thưởng, ký chủ có xác nhận hay không?
- Xác nhận!
- Giao dịch thành công! Chúc mừng ký chủ nhận được Quái Lực Quyền!
Giọng nói lạnh lẽo của hệ thống kết thúc, Lâm Hàn cũng nhận được cách vận dụng quái lực quyền.
Đầu hơi đau nhức, lại thêm tinh thần hôm nay thật mệt mỏi, mắt Lâm Hàn díp lại, dần chìm vào giấc ngủ.
Thấy lời nói của mình không hề đưa lại bất cứ phản ứng gì, trong lòng Lâm Hàn cảm thấy hơi tức giận.
Rõ ràng là ngày đầu tiên mình tới học viện này, nhưng lại có người theo dõi mình. Chuyện này là thế nào? Lâm Hàn tự hỏi, người duy nhất mà mình đắc tội chỉ có râu quai nón, có đến 80% khả năng là hắn rồi!
Trầm mặc thêm một lúc, Lâm Hàn không thèm nói nhảm nữa, hợp lại, lần này không phải thủ ấn phức tạp gì, chỉ duy nhất hai ấn mà thôi!
Thủy Độn – Thiết Thủy Tiễn Vũ.
Mười mấy mũi tên nước xuất hiện trong hư không, bắn xối xả về một góc sâu trong rừng.
- Hỏa Thần Thủ Hộ!
Quả nhiên!
Một âm thanh âm trầm xuất hiện, cùng với đó là một tấm chắn hình thành từ ngọn lửa đỏ rực hiện ra. Ngọn lửa rất nóng, thủy tiễn vừa chạm vào đã nhanh chóng bốc hơi, hoàn toàn mất đi lực công kích.
Thấy Lâm Hàn vẫn liên tục kết ấn, thậm chí động tác còn phức tạp hơn nhiều, người kia cũng không ẩn giấu nữa, hiện ra thân hình.
- Dừng tay! Ta không có ác ý!
- Là ngươi!
Lâm Hàn nhíu nhíu mày, đối diện hắn là một người mặc pháp bào đỏ rộng thùng thình, mũ trùm kín đầu, giọng nói trầm trầm, chính là người đã đứng cạnh râu quai nón lúc nãy.
- Là tên râu ria kia phái ngươi đến? – Lâm Hàn tràn đầy cảnh giác hỏi.
- Hừ! – Người kia hừ lạnh một tiếng, khó chịu nói:
- Hắn còn chưa đủ tư cách!
Lâm Hàn bây giờ thì có vẻ khó hiểu rồi. Không phải râu quai nón phái đến?
- Vậy ngươi theo dõi ta làm gì? – Lâm Hàn không nghĩ ra được lý do gì, ngoài việc liên quan đến râu quai nón cả.
- Ta muốn hợp tác với ngươi! – Người kia trầm mặc một lúc, cuối cùng phun ra một câu như vậy.
Lâm Hàn bật cười. Hắn thực sự cảm thấy chuyện này thật là nực cười. Mình vừa đến học viện, hơn nữa cũng không quá gây chú ý, rốt cuộc là ngọn gió độc nào đã đưa tên này đến đây hợp tác với mình?
- Hợp tác với ta? Ta không thấy được chút thành ý hợp tác nào của ngươi! Ta cũng không tìm ra được lý do gì để ngươi tìm ta hợp tác, cũng không tìm ra lý do gì để hợp tác với ngươi cả!
Lâm Hàn hờ hững lắc đầu, xoay người định đi.
- Tam Bảo Thụ! Từng nghe nói chưa?
Lâm Hàn khựng lại.
- Ngươi nói là Tam Bảo Thụ!
Lâm Hàn ra vẻ rất ngạc nhiên, nghiêm mặt hỏi.
- Đúng vậy! – Người kia nghiêm túc gật đầu.
Lâm Hàn trầm mặc nửa phút, dường như đang suy tính điều gì đó. Người kia cũng không nóng, hợp tác mà, cần cho đối tác suy nghĩ!
- Đó… là cái gì vậy? – Lâm Hàn nghĩ xong, ngơ ngác hỏi.
Người kia mém ngất xỉu!
Thất bại của giáo dục! Thất bại của giáo dục a! Tam Bảo Thụ cũng không biết là cái gì? Đã vậy ngươi còn ra vẻ am hiểu làm cái gì vậy?
Người áo đỏ có cảm giác mình tìm sai đối tượng rồi! Một tên bất học vô thuật như vậy, lẽ nào lại là đối tượng hợp tác của mình?
Nhưng đâm lao phải theo lao! Bí mật này tạm thời chỉ có một mình hắn biết, nếu bây giờ Lâm Hàn lại láo nháo hồ đồ xì chuyện này ra, vậy thì hỏng bét kế hoạch của mình rồi!
- Ta hỏi ngươi! Tam Bảo là gì?
Lâm Hàn ung dung đáp:
- Tinh – Khí – Thần!
Nói gì thì Lâm Hàn cũng có chút kiến thức thừa hưởng từ “nho sinh”, mấy cái này cũng biết sơ sơ một chút.
Người kia gật đầu, Lâm Hàn mà đáp không biết nữa, hắn khả năng sẽ xoay người đi thẳng.
- Tam Bảo Thụ! Một ngàn năm thai nghén, một ngàn năm sinh trưởng, một ngàn năm ra hoa, một ngàn năm kết quả. Hấp thu tinh hoa trời đất bốn ngàn năm, chỉ dựng dục ra ba quả: Tinh Quả, Khí Quả, Thần Quả! Tinh Quả bổ thân, Khí Quả bổ khí, Thần Quả bổ não. Chỉ cần ăn một quả, sẽ hoàn toàn thoát thai hoán cốt, sức mạnh bành trướng gấp một trăm lần, thậm chí còn nâng cao tiềm lực bản thân, có lợi cho phát triển sau này…
Người áo đỏ vẫn tiếp tục diễn thuyết, nào biết tâm thần Lâm Hàn đã chìm vào một xứ khác.
- Tít tít! Nhiệm vụ chi nhánh được phát động!
- Mục tiêu: Giành được trái cây của Tam Bảo Thụ!
- Phần thưởng: Năm mươi ngàn điểm thưởng.
Ngoài ra tất cả chiến lợi phẩm, bao gồm cả trái cây Tam Bảo Thụ cũng thuộc về ký chủ.
Trừng phạt: Không có!
- Chú thích: Tam bảo thụ diệu dụng vô cùng, đặc biệt là Thần Quả, có thể giúp tinh thần lực của ký chủ tăng lên khoảng năm mươi lần, thiên phú tinh thần lực cũng tăng trưởng đến mức thượng phẩm đỉnh cao. Sau khi phục dụng, phán đoán thực lực ký chủ có thể đạt tới mức tinh anh thượng nhẫn!
Lâm Hàn choáng váng!
Đồng thời cũng vô cùng kích động!
Phần thưởng của nhiệm vụ không quan trọng, chỉ có năm mươi ngàn, quan trọng chính là chú thích và đánh giá về trái cây này a!
Tăng trưởng tinh thần lực lên năm mươi lần! Dù không khuếch đại như tên áo đỏ kia bốc phét, nhưng cũng quá nghịch thiên rồi!
Lâm Hàn hiện tại mới phát hiện ra diệu dụng của tinh thần lực, cũng là lúc hắn cần thứ này nhất. Người áo đỏ khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi? Nhiệm vụ này hắn nhận, chắc chắn phải nhận!
Đè xuống kích động trong lòng, Lâm Hàn hờ hững nói:
- Chuyện hợp tác này, ta rất hứng thú! Nhưng ta vẫn muốn biết, ta có thể làm gì? Hơn nữa, ta được gì?
Hai câu hỏi này nói ra, khuôn mặt Lâm Hàn cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc. Hắn và tên áo đỏ không quen nhau, hợp tác chắc chắn chỉ vì lợi ích mà thôi! Vấn đề này phải nói cho rõ ràng.
- Ngươi giúp ta trải đường! – Người áo đỏ thản nhiên nói, thấy mặt Lâm Hàn hơi đen lại, hắn lại bổ sung:
- Ta đã quan sát ngươi, ngươi có khả năng thay đổi môi trường, khống chế đất và nước. Ta muốn ngươi tạo ra con đường bằng phẳng nhất để tiếp cận mục tiêu. Còn những vấn đề khác, ta có thể lo liệu được!
Trong giọng nói của hắn tràn ngập tự tin, Lâm Hàn biết, “vấn đề khác” mà tên áo đỏ nói ở đây là chỉ các loại ma thú, còn có kẻ địch không lường trước được.
Tên áo đỏ lại nói tiếp:
- Đương nhiên, ngươi giúp ta, cũng sẽ có hồi báo. Ta chỉ cần duy nhất Tinh Quả, còn lại hai quả, tất cả là của ngươi. Đây là hợp tác, chúng ta cùng có lợi, ta nghĩ ngươi sẽ không từ chối!
- Hợp tác vui vẻ! – Lần này, Lâm Hàn cũng không làm ra vẻ nữa, rất sảng khoái đưa tay ra.
- Hợp tác vui vẻ! Sau một tuần nữa, chúng ta sẽ xuất phát. – Người áo đỏ lại không thèm để ý động tác của hắn, chỉ âm trầm đáp một câu, sau đó xoay người định đi.
- Chờ một chút! – Lâm Hàn gọi giật lại.
- Còn chuyện gì?
- Hiện tại ta đang trong thời gian mấu chốt, cần một số loại dược liệu, ta…
- Ngày mai sẽ có người đến nhận danh sách, dược liệu của ngươi sẽ đến sớm nhất có thể! Nhưng ta hy vọng, ngươi không nên quá tham lam, đưa ra những yêu cầu quá phận. – Người áo đỏ lạnh lùng ngắt lời Lâm Hàn.
- Yên tâm! Yên tâm! Ta chỉ cần một số loại dược liệu thường mà thôi. Lâm Hàn cười hì hì, xua tay liên tục.
Người áo đỏ không đáp thêm, dứt khoát phất tay áo đi thẳng.
Phía sau, Lâm Hàn khó chịu giơ ngón giữa, trong mồm lẩm bẩm chửi: “Ra vành ra vẻ!”
---
Buổi tối.
Lâm Hàn bình tĩnh ngồi khoanh chân trên giường, tâm thần chìm vào trong hệ thống.
Hiện tại, hắn đang sở hữu hơn một triệu điểm thưởng. Kể từ lúc hắn được trao lệnh bài, hệ thống cũng đã thông báo nhiệm vụ thành công, điểm thưởng cũng được cộng vào ngay tức khắc.
Chỉ là, buổi chiều, Lâm Hàn còn bận tìm chỗ cư trú, lại cần lĩnh ngộ gấp về Mộc Độn, không có thời gian để ý đến chuyện này.
Hiện tại, mọi chuyện cũng đã xong xuôi phần nào, Lâm Hàn cũng bắt đầu suy tính về một triệu điểm thưởng này.
Nên sử dụng ngay, hay là tích cóp để chờ đổi được những thứ cao cấp hơn đây?
Lâm Hàn lắc lắc đầu, những thứ cao cấp hơn quá đắt, không biết đến năm nào mới có thể tích lũy đủ điểm thưởng. Cơ hội như lần này chỉ có một mà thôi, Lâm Hàn cũng không tin mình có thể gặp may liên tục như vậy.
Hơn nữa, hiện tại hắn cũng đang thiếu một môn nhẫn thuật cận chiến. Lâm Hàn hồi tưởng lại chiều nay, cũng là do công kích của mình quá yếu, không thể công phá nổi chân khí hộ thể của râu quai nón nên mới chật vật như vậy.
Hiện tại, Lâm Hàn đã lĩnh ngộ được Mộc Độn, công kích tầm xa đối với hắn không còn là vấn đề nữa, nhưng công kích tầm gần, nếu thực sự không tìm ra cách giải quyết, vậy Lâm Hàn sẽ chỉ giống như ma pháp sư mà thôi! Bản thân Lâm Hàn không muốn như vậy, hắn là một Ninja, bản thân lấy quỷ dị làm sức mạnh, nếu chỉ có công kích tầm xa, sớm muộn cũng sẽ bị bắt bài, việc bị đánh bại, thậm chí giết chết rất có thể sẽ xảy ra.
Vì vậy, cận chiến là rất cần thiết với Lâm Hàn.
Thể thuật…
Trong Naruto, cận chiến lợi hại nhất phải nói đến Raikage đệ tam và đệ tứ!
Nhưng bọn họ đều sử dụng Lôi Độn! Lâm Hàn không có thuộc tính Lôi, vì vậy phương án này bị bác bỏ!
Kế tiếp là Bát Môn Độn Giáp của Guy và Lee…
Cũng không ổn!
Môn này cần tập trung tinh lực rất lớn vào thể thuật, rèn luyện thân thể mạnh mẽ đến cực hạn.
Thân thể mạnh mẽ, lực công kích và tốc độ đã mạnh mẽ sẵn rồi. Lại thêm việc “mở cửa”, chakra bạo phát, sức mạnh và tốc độ lại càng khủng khiếp hơn.
Nhưng về cơ bản, Bát Môn Độn Giáp là gân gà với Lâm Hàn, hắn đã có Trường Sinh bí điển rồi! Bí quyết của Bát Môn Độn Giáp chỉ là không ngừng rèn luyện thân thể để chịu được áp lực khi khai môn mà thôi.
Còn khai môn, nói cho đơn giản thì là một biết pháp đả thông kinh mạch tức thời, làm chakra có thể di động trong kinh mạch, khiến tốc độ lưu động chakra cao đến cực hạn. Chakra tạm thời sẽ rất mạnh, nhưng tiêu hao cũng cực nhanh, nếu không đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, vậy thì chết chắc rồi!
Kinh mạch của Lâm Hàn hiện tại còn quá yếu ớt, hắn không dám chơi với Bát Môn Độn Giáp, tính mạng của hắn không phải trò đùa!
Vậy thì còn môn cận chiến nào đây?
Rasengan?
Đây không phải là cận chiến! Đây thuần túy là kiểu chiêu “một kích trí mạng”, không trúng bị đánh! Sau này có thể còn suy xét, nhưng hiện tại không được! Lâm Hàn không muốn giống Naruto, thể thuật kém cỏi, chuyên môn bị ăn đòn, để đối thủ coi thường rồi mới sử dụng Rasengan giành lấy chiến thắng!
Sau này, đến hậu kỳ, sau khi trải qua rèn luyện khắc khổ, thể thuật của Naruto đã có tiến bộ rất lớn, nhờ đó hắn mới có thể phát huy Rasengan, sau đó sáng chế ra hàng loạt nhẫn thuật liên quan. Không có thể thuật, Rasengan rất khó làm nên chuyện!
Có rồi!
Hai mắt Lâm Hàn sáng lên, hắn đã tìm được thứ mình cần rồi!
Nói đi nói lại, thuật này vẫn xuất từ tay Hashirama!
Chẳng lẽ con đường của ka không thể khác biệt tên kia một chút được hay sao?
Mặc kệ, thuật này thích hợp với Hashirama, đồng nghĩa với việc cũng thích hợp với Lâm Hàn hắn.
Quái lực quyền của tộc Senju.
Loại quyền thuật được công chúa Senju Tsunade phát dương quang đại, hình thành danh tiếng bạo lực của nàng. Sau này còn được truyền lại cho đồ đệ Haruno Sakura cũng bạo lực không kém.
Nghe thì có vẻ thứ này là dành cho các chị em, nhưng Lâm Hàn biết, không phải như vậy. Thuật này cơ bản là xuất từ tay Hashirama, sau này mới được truyền lại cho Tsunade, ngay cả tuyệt chiêu Cực Lạc Tịnh Thổ cũng đã từng được chính Hashirama sử dụng đã nói lên điều này.
Người sử dụng thuật này có thuộc tính Thổ là tốt nhất, hơn nữa, còn cần khả năng khống chế Chakra tinh tế, gia trì chakra lên quyền cước, tạo thành hiệu quả quái lực có độ phá hoại khủng khiếp.
Khả năng khống chế chakra tinh tế…
Lâm Hàn tự nhận là mình có thứ này, nếu không, hắn đã không thể lĩnh ngộ hình thái biến hóa và tính chất biến hóa nhanh như vậy, đồng thời còn nhanh chóng dung hợp được thủy độn và thổ độn, khống chế Mộc Độn.
Quyết định! Lâm Hàn không hề do dự lựa chọn trao đổi Quái Lực Quyền.
- Trao đổi Quái Lực Quyền cần tám trăm ngàn điểm thưởng, ký chủ có xác nhận hay không?
- Xác nhận!
- Giao dịch thành công! Chúc mừng ký chủ nhận được Quái Lực Quyền!
Giọng nói lạnh lẽo của hệ thống kết thúc, Lâm Hàn cũng nhận được cách vận dụng quái lực quyền.
Đầu hơi đau nhức, lại thêm tinh thần hôm nay thật mệt mỏi, mắt Lâm Hàn díp lại, dần chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.