Chương 124: Tra hỏi
Hóng Heart
26/09/2015
Mộc Độn – Thụ Lâm Đại Băng!
Một luồng chakra nhẹ nhàng khuếch tán, mặt đất nứt toác với những gốc cây tua tủa như bàn chông chọc lên, Lã Thiên Thanh chân đạp bộ pháp, người như phi yến tung mình né khỏi chiêu này, đạo cảnh cũng điên cuồng phát động, muốn khóa chặt vị trí của kẻ địch!
Nhưng không, trong ánh mắt ngạc nhiên của hắn, vị trí kia không hề có bất cứ khí tức gì, đối thủ của hắn lại hoàn toàn biến mất!
Khốn thật! Quên mất ả ta!
Lã Thiên Thanh không khó để nhận ra, đạo cảnh của mình đang bị một luồng sức mạnh huyền ảo hạn chế lại, không còn trải rộng và bá đạo như mình tính toán nữa! Vốn dĩ đạo cảnh của hắn có thể trải rộng phạm vi hai dặm, hoàn toàn nắm chặt mọi hành tung của Lâm Hàn nếu hắn dám xuất hiện, nhưng hiện tại, lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh đột nhiên xen vào, khiến đạo cảnh của hắn xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, uy lực cũng giảm mạnh, Lâm Hàn kia cũng theo đó mà lẩn đi mất!
Mộc Độn – Mộc Long Hỏa Thuật!
Grao!
Một con rồng gỗ đột ngột gào thét chui ra khỏi thân cây, há cái miệng dữ tợn lao về phía Lã Thiên Thanh. Hắn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn phiết của Mộc Long, một chiêu Thiếu Thương kiếm bắn ra, nhằm thẳng vào mi tâm Mộc Long, muốn hoàn toàn tiêu diệt nó!
Nhưng...
Trên người Mộc Long đột ngột bốc cháy! Từ một con rồng gỗ biến thành một con rồng lửa! Nói cho chính xác thì là một con rồng gỗ đang bốc cháy!
Ngọn lửa này... có màu lục, hoàn toàn là màu lục! Hơn nữa còn là màu lục rất rất nhạt! Lã Thiên Thanh đột nhiên cảm thấy tóc gáy dựng đứng, cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong não hải. Rút lấy toàn bộ, tam quang thần thủy ít ỏi còn sót lại, nhanh chóng bám vào Thiếu Trạch kiếm xuyên phá về phía Mộc Long. Hai tay cũng liên miên xạ kích, Thương Dương kiếm liên tục xuất động, như bạo vũ lê hoa bao trùm hoàn toàn đường tiến đường lùi của Mộc Long!
Ngọn lửa màu lục... đã là loại phàm hỏa cao cấp nhất! Sức nóng cực kỳ khủng khiếp, Lã Thiên Thanh bình thường vẫn có đủ đảm lược để chịu đựng loại hỏa diễm này trong một thời gian ngắn. Nhưng hiện tại, hắn không dám đùa!
Theo lẽ thường, lửa càng đậm thì càng khủng khiếp, nhưng ngọn lửa này đột nhiên lại nhạt đi một cách bất thường như vậy! Lã Thiên Thanh không tin, Lê Ân Tĩnh lại đột nhiên trở nên yếu đuối như thế, nàng đáng ra phải mạnh hơn vậy nhiều!
Vậy lý do duy nhất, đó là “có trá”!
Quả nhiên!
Lớp giáp lửa màu xanh lục nhanh chóng tách ra, mộc long mạnh mẽ há mồm nuốt lấy Thiếu Trạch kiếm, tam quang thần thủy ít ỏi còn sót lại nhanh chóng bị hấp thu, hoàn toàn không có tác dụng gì với hỏa diễm!
Chẳng những thế, Mộc Long còn gầm lên vui sướng, thân thể bành trướng ra một vòng, thậm chí còn có ánh sáng ba màu lấp lóe trên thân thể, khiến ngọn lửa đơn điệu kia lại càng thêm đặc sắc!
Grao grao!
Ngọn lửa quanh thân theo sự mạnh mẽ của Mộc Long mà càng trở nên mãnh liệt, lớp hỏa giáp theo phương thức hàng loạt vụ nổ lửa cũng được phát động, bao kín toàn thân Mộc Long! Uy lực của lớp giáp này gần như là vô song, thậm chí còn phát ra những tiếng đùng đoàng như lôi minh, Lã Thiên Thanh trợn to mắt, chứng kiến lớp giáp kia dễ dàng đánh bật Thương Dương kiếm của mình, trong lòng không ngừng nổi lên cảm giác kiêng kỵ!
Mộc Long gào thét đâm thẳng vào thân thể Lã Thiên Thanh, nhưng hắn cũng không phải dạng dễ chịu thua như vậy. Thái cực kiếm pháp phát động, chân khí bao phủ toàn thân, mạnh mẽ kéo đầu Mộc Long sang một bên, chân khí bùng phát, tiếp tục giật mạnh một lần nữa, không ngờ lại giật đứt thân thể Mộc Long thành hai nửa.
Lã Thiên Thanh cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ đang chăm chú thi thuật đàng xa, Lục Mạch Thần kiếm vận chuyển, chuẩn bị cho một lần điên cuồng công kích.
Nhưng...
Hình như hắn đã quên Mộc Long này không dễ diệt như vậy rồi thì phải!
Từ vị trí bị đứt, Mộc Long chợt liền lại một cách quỷ dị, chỗ giữa thân hoàn toàn được bù đắp bằng hỏa diễm, nửa đuôi cũng theo hỏa diễm kéo lại mà tiến lên, nhanh chóng hợp lại thành một với nửa đầu. Cái đuôi cũng mềm mại uốn lại, nhanh chóng siết chặt lấy thân thể của Lã Thiên Thanh.
- Nhanh! Chính là lúc này!
Lâm Hàn gầm lên một tiếng, chakra bùng phát mạnh mẽ, sinh cơ cuồn cuộn không ngừng chảy vào Mộc Long! Lê Ân Tĩnh cũng thuần thục phối hợp, ngọn lửa màu lục càng ngày càng trở nên nhạt, dần dần có xu thế biến thành màu trắng, bùng cháy mạnh mẽ!
Đây là... dấu hiệu của việc dung hợp hỏa diễm!
Trước tới nay, Táng thiên hỏa vẫn luôn chỉ là một loại công cụ trong tay Lê Ân Tĩnh! Nàng có thể sử dụng nó, nhưng thực tế, nó không phải là thứ lửa của chính bản thân nàng. Đó cũng là đặc điểm chung của tất cả những người khống chế dị hỏa! Vì vậy, việc sử dụng Táng Thiên Hỏa của Lê Ân Tĩnh luôn rất hạn chế, chỉ có thể thông qua thần khí hỏa diệm châu để phát động nó trên mũi tên, hoặc là khống chế hỏa diễm này trong lĩnh vực của mình, khi đó thì dễ dàng hơn nhiều!
Nhưng nếu không có lĩnh vực bao phủ, vậy thì Lê Ân Tĩnh hầu như không sử dụng được Táng Thiên Hỏa! Ngoại trừ thủ pháp bắn tên kia.
Nhưng hiện tại, táng thiên hỏa đang dần dung hợp với hỏa diễm của nàng! Cứ theo tình hình này, tương lai, Lê Ân Tĩnh có thể thoải mái khống chế dị hỏa, sử dụng tùy ý như hỏa diễm của chính mình, không, nói cho chính xác thì Táng Thiên Hỏa sẽ trở thành của nàng, do nàng khống chế, hòa làm một với sức mạnh của nàng! Nếu vậy... nàng sẽ tiến thêm một bước dài trong con đường tu luyện, bởi Táng Thiên Hỏa mà có thể sử dụng trên diện rộng... có lẽ cường giả cấp Thần cũng phải rùng mình kiêng kỵ!
Ngọn lửa màu lục nhạt mang theo ánh sáng ba màu trên thân Mộc Long điên cuồng bùng cháy, giống như một mặt trời rực lửa khổng lồ bồng lên giữa khu rừng hoang sơ. Bên trong không hề có tiếng gào thét, chỉ lờ mờ thấy được một thân ảnh nhỏ bé đang giãy dụa chính giữa trung tâm ngọn lửa!
Cảm thụ của Lã Thiên Thanh lúc này thực sự không được tốt cho lắm! Hai người kia, nếu đơn đả độc đấu, hắn có thể đảm bảo trong ba trăm chiêu cho bọn chúng đo ván. Bởi dù là tu vi, đạo cảnh, vũ khí, võ kỹ... hắn đều có phần vượt trội và hoàn mỹ hơn bọn chúng rất nhiều!
Nhưng cả hai người liên hợp lại, gần như trở thành một tổ hợp hoàn mỹ! Khắc chế cho hắn không có khả năng giãy dụa dù chỉ một chút!
Đạo cảnh của hắn vẫn mạnh như vậy, nhưng lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh lại kiềm chế sức mạnh đó, khiến đạo cảnh của hắn còn dư lại sức mạnh chỉ tương đương với một tên Võ Thánh vừa đột phá, lực lượng như vậy không đủ để hắn chèn ép bất cứ ai trong hai người, vốn đều có thân thể cực mạnh, lại càng không đủ để xuyên thấu qua rừng cây quái đản này, định vị chặt Lâm Hàn lại!
Lửa của Lê Ân Tĩnh vốn đã đủ để cho hắn hơi dè chừng, hiện giờ lại được Lâm Hàn bỏ thêm “củi” vào, hơn nữa còn là thứ “củi” tuyệt phẩm, có một không hai trên đời, thậm chí còn vượt xa sức sống cây rừng do đám tinh linh khống chế. Loại Mộc Độn này thực sự quá khủng khiếp, thậm chí có thể thúc đẩy hỏa diễm của nàng ta dung hợp hoàn toàn thành Táng Thiên Hỏa!
Quan trọng hơn, Mộc Độn của tên kia lại là khắc tinh của nước, không ngờ có thể hấp thu tam quang thần thủy như chất dinh dưỡng, tăng cường chính sức sống của cây gỗ, từ đó gián tiếp tăng lên cường độ của hỏa diễm, giống như gậy ông đập lưng ông áp lên người hắn, khiến tâm lý của Lã Thiên Thanh cũng trở nên ức chế vô cùng.
Tam Quang thần thủy đã bị hấp thụ sạch, hiện tại Lã Thiên Thanh không giống như vừa rồi, có thể thoải mái mà không sợ hỏa diễm nữa!
Hắn chỉ có thể lợi dụng chân khí của mình để chống chọi với sức mạnh này!
Nhưng...
Hỏa diễm này đang điên cuồng tàn phá chân khí hộ thể của hắn, khiến hắn tiêu hao nhanh đến không tưởng. Theo dự đoán, cứ duy trì như vậy một phút, chắc chắn hắn sẽ bị hao sạch chân khí, bị thiêu thành tro bụi!
Hắn mạnh mẽ dồn toàn bộ lực lượng, vốn định bộc phát triệt phá vòng vây, nhưng Mộc Long lại đột nhiên gầm lên, Lã Thiên Thanh tức giận phát hiện ra, một nửa chân khí do mình tích tụ lại bị hút đi mất! Công kích đột phá của hắn cũng vì thế mà không đủ kình, chỉ hơi lung lay được Mộc Long, sau đó lại tái diễn tình trạng siết chặt, thậm chí còn chặt hơn!
Không được!
Lã Thiên Thanh biết, súc thế phá vòng vây là không được, hắn liều mạng gầm lên, nộ phát xung thiên, trên đầu hắn dần tích tụ ra một đám khói đen, nhưng lại lách tách bị hỏa diễm thiêu tán, không có bất cứ cơ hội nào xâm nhập vào đầu hắn.
Lã Thiên Thanh bất chấp đau đớn do kinh mạch bành trướng, liều mạng vận chuyển chân khí nơi đan điền, bạo dũng mà ra, trướng đến kinh mạch phát phồng, theo toàn bộ các lỗ chân lông trên thân bộc phát. Chân khí sắc như kiếm, thoáng chốc đã cắt đứt toàn bộ thân thể Mộc Long, Lã Thiên Thanh cũng theo đó đáp xuống đất, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào hai kẻ kia.
Đáng chết!
Lã Thiên Thanh đột nhiên thấy thân thể đau đớn, từ sau lưng và trên mặt, hàng loạt luồng năng lượng nhỏ li ti xâm nhậm vào kinh mạch của hắn, thoáng chốc đã hủy hoại vài đường kinh mạch của hắn, nội tạng cũng theo đó cảm thấy nóng hừng hực như trong lò thiêu, máu như đông đặc lại, từng tế bào cảm giác như tách rời nhau ra, biến chất hoàn toàn, khiến thân thể hắn trở nên tím tái.
Miễn cưỡng dùng số chân khí ít ỏi còn lại kiềm chế tình trạng này, Lã Thiên Thanh phun ra một ngụm máu khô đặc, một gối quỵ xuống đất!
Đây là...
Ma pháp hệ nhiệt đã nhập thể!
Là lúc nào? Đúng rồi, đã có mấy lần mình trúng đòn, nhưng hỏa diễm hoàn toàn bị chân khí kiềm chế lại! Vốn định chờ chiến đấu xong sẽ dùng chân khí bức chúng ra, nhưng bây giờ mình lại kiệt sức, để thứ độc hại đó nhập thể... chết tiệt! Đôi cẩu nam nữ!
Lê Ân Tĩnh cười lạnh nhìn Lã Thiên Thanh, vốn định tiếp tục niệm chú, nhưng đột ngột, Lâm Hàn lại đưa tay ngăn nàng lại.
Lê Ân Tĩnh hơi khó hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn ngừng lại. Lâm Hàn tiến lên, ngồi xổm xuống trước mặt Lã Thiên Thanh, khuôn mặt lạnh nhạt nói:
- Nói đi! Ta cần một lý do! Tại sao ngươi lại thù hận bọn ta tới vậy?
Tinh thần vốn đang uể oải của Lã Thiên Thanh đột nhiên trở nên kích động, thái độ cũng hung tợn như dã thú! Hắn trợn mắt nhìn Lâm Hàn, điên cuồng gầm lên:
- Đôi cẩu nam nữ, các ngươi sớm muộn cũng chết không chỗ dung thân! Ta muốn giết các ngươi! Giết sạch lũ gian phu dâm phụ bội tình bạc nghĩa trên đời này... giết!
Lâm Hàn cau mày, nhìn vào tình trạng tinh thần càng ngày càng bấn loạn của Lã Thiên Thanh! Tâm ma thật đáng sợ, không ngờ lại khiến một thiên tài số một như Lã Thiên Thanh ra nông nỗi này! Không được, phải nhanh chóng hỏi ra rồi kết thúc chuyện này, nếu hắn cứ tiếp tục như thế, nếu Ma tướng xuất hiện...
Một luồng chakra nhẹ nhàng khuếch tán, mặt đất nứt toác với những gốc cây tua tủa như bàn chông chọc lên, Lã Thiên Thanh chân đạp bộ pháp, người như phi yến tung mình né khỏi chiêu này, đạo cảnh cũng điên cuồng phát động, muốn khóa chặt vị trí của kẻ địch!
Nhưng không, trong ánh mắt ngạc nhiên của hắn, vị trí kia không hề có bất cứ khí tức gì, đối thủ của hắn lại hoàn toàn biến mất!
Khốn thật! Quên mất ả ta!
Lã Thiên Thanh không khó để nhận ra, đạo cảnh của mình đang bị một luồng sức mạnh huyền ảo hạn chế lại, không còn trải rộng và bá đạo như mình tính toán nữa! Vốn dĩ đạo cảnh của hắn có thể trải rộng phạm vi hai dặm, hoàn toàn nắm chặt mọi hành tung của Lâm Hàn nếu hắn dám xuất hiện, nhưng hiện tại, lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh đột nhiên xen vào, khiến đạo cảnh của hắn xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, uy lực cũng giảm mạnh, Lâm Hàn kia cũng theo đó mà lẩn đi mất!
Mộc Độn – Mộc Long Hỏa Thuật!
Grao!
Một con rồng gỗ đột ngột gào thét chui ra khỏi thân cây, há cái miệng dữ tợn lao về phía Lã Thiên Thanh. Hắn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn phiết của Mộc Long, một chiêu Thiếu Thương kiếm bắn ra, nhằm thẳng vào mi tâm Mộc Long, muốn hoàn toàn tiêu diệt nó!
Nhưng...
Trên người Mộc Long đột ngột bốc cháy! Từ một con rồng gỗ biến thành một con rồng lửa! Nói cho chính xác thì là một con rồng gỗ đang bốc cháy!
Ngọn lửa này... có màu lục, hoàn toàn là màu lục! Hơn nữa còn là màu lục rất rất nhạt! Lã Thiên Thanh đột nhiên cảm thấy tóc gáy dựng đứng, cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong não hải. Rút lấy toàn bộ, tam quang thần thủy ít ỏi còn sót lại, nhanh chóng bám vào Thiếu Trạch kiếm xuyên phá về phía Mộc Long. Hai tay cũng liên miên xạ kích, Thương Dương kiếm liên tục xuất động, như bạo vũ lê hoa bao trùm hoàn toàn đường tiến đường lùi của Mộc Long!
Ngọn lửa màu lục... đã là loại phàm hỏa cao cấp nhất! Sức nóng cực kỳ khủng khiếp, Lã Thiên Thanh bình thường vẫn có đủ đảm lược để chịu đựng loại hỏa diễm này trong một thời gian ngắn. Nhưng hiện tại, hắn không dám đùa!
Theo lẽ thường, lửa càng đậm thì càng khủng khiếp, nhưng ngọn lửa này đột nhiên lại nhạt đi một cách bất thường như vậy! Lã Thiên Thanh không tin, Lê Ân Tĩnh lại đột nhiên trở nên yếu đuối như thế, nàng đáng ra phải mạnh hơn vậy nhiều!
Vậy lý do duy nhất, đó là “có trá”!
Quả nhiên!
Lớp giáp lửa màu xanh lục nhanh chóng tách ra, mộc long mạnh mẽ há mồm nuốt lấy Thiếu Trạch kiếm, tam quang thần thủy ít ỏi còn sót lại nhanh chóng bị hấp thu, hoàn toàn không có tác dụng gì với hỏa diễm!
Chẳng những thế, Mộc Long còn gầm lên vui sướng, thân thể bành trướng ra một vòng, thậm chí còn có ánh sáng ba màu lấp lóe trên thân thể, khiến ngọn lửa đơn điệu kia lại càng thêm đặc sắc!
Grao grao!
Ngọn lửa quanh thân theo sự mạnh mẽ của Mộc Long mà càng trở nên mãnh liệt, lớp hỏa giáp theo phương thức hàng loạt vụ nổ lửa cũng được phát động, bao kín toàn thân Mộc Long! Uy lực của lớp giáp này gần như là vô song, thậm chí còn phát ra những tiếng đùng đoàng như lôi minh, Lã Thiên Thanh trợn to mắt, chứng kiến lớp giáp kia dễ dàng đánh bật Thương Dương kiếm của mình, trong lòng không ngừng nổi lên cảm giác kiêng kỵ!
Mộc Long gào thét đâm thẳng vào thân thể Lã Thiên Thanh, nhưng hắn cũng không phải dạng dễ chịu thua như vậy. Thái cực kiếm pháp phát động, chân khí bao phủ toàn thân, mạnh mẽ kéo đầu Mộc Long sang một bên, chân khí bùng phát, tiếp tục giật mạnh một lần nữa, không ngờ lại giật đứt thân thể Mộc Long thành hai nửa.
Lã Thiên Thanh cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ đang chăm chú thi thuật đàng xa, Lục Mạch Thần kiếm vận chuyển, chuẩn bị cho một lần điên cuồng công kích.
Nhưng...
Hình như hắn đã quên Mộc Long này không dễ diệt như vậy rồi thì phải!
Từ vị trí bị đứt, Mộc Long chợt liền lại một cách quỷ dị, chỗ giữa thân hoàn toàn được bù đắp bằng hỏa diễm, nửa đuôi cũng theo hỏa diễm kéo lại mà tiến lên, nhanh chóng hợp lại thành một với nửa đầu. Cái đuôi cũng mềm mại uốn lại, nhanh chóng siết chặt lấy thân thể của Lã Thiên Thanh.
- Nhanh! Chính là lúc này!
Lâm Hàn gầm lên một tiếng, chakra bùng phát mạnh mẽ, sinh cơ cuồn cuộn không ngừng chảy vào Mộc Long! Lê Ân Tĩnh cũng thuần thục phối hợp, ngọn lửa màu lục càng ngày càng trở nên nhạt, dần dần có xu thế biến thành màu trắng, bùng cháy mạnh mẽ!
Đây là... dấu hiệu của việc dung hợp hỏa diễm!
Trước tới nay, Táng thiên hỏa vẫn luôn chỉ là một loại công cụ trong tay Lê Ân Tĩnh! Nàng có thể sử dụng nó, nhưng thực tế, nó không phải là thứ lửa của chính bản thân nàng. Đó cũng là đặc điểm chung của tất cả những người khống chế dị hỏa! Vì vậy, việc sử dụng Táng Thiên Hỏa của Lê Ân Tĩnh luôn rất hạn chế, chỉ có thể thông qua thần khí hỏa diệm châu để phát động nó trên mũi tên, hoặc là khống chế hỏa diễm này trong lĩnh vực của mình, khi đó thì dễ dàng hơn nhiều!
Nhưng nếu không có lĩnh vực bao phủ, vậy thì Lê Ân Tĩnh hầu như không sử dụng được Táng Thiên Hỏa! Ngoại trừ thủ pháp bắn tên kia.
Nhưng hiện tại, táng thiên hỏa đang dần dung hợp với hỏa diễm của nàng! Cứ theo tình hình này, tương lai, Lê Ân Tĩnh có thể thoải mái khống chế dị hỏa, sử dụng tùy ý như hỏa diễm của chính mình, không, nói cho chính xác thì Táng Thiên Hỏa sẽ trở thành của nàng, do nàng khống chế, hòa làm một với sức mạnh của nàng! Nếu vậy... nàng sẽ tiến thêm một bước dài trong con đường tu luyện, bởi Táng Thiên Hỏa mà có thể sử dụng trên diện rộng... có lẽ cường giả cấp Thần cũng phải rùng mình kiêng kỵ!
Ngọn lửa màu lục nhạt mang theo ánh sáng ba màu trên thân Mộc Long điên cuồng bùng cháy, giống như một mặt trời rực lửa khổng lồ bồng lên giữa khu rừng hoang sơ. Bên trong không hề có tiếng gào thét, chỉ lờ mờ thấy được một thân ảnh nhỏ bé đang giãy dụa chính giữa trung tâm ngọn lửa!
Cảm thụ của Lã Thiên Thanh lúc này thực sự không được tốt cho lắm! Hai người kia, nếu đơn đả độc đấu, hắn có thể đảm bảo trong ba trăm chiêu cho bọn chúng đo ván. Bởi dù là tu vi, đạo cảnh, vũ khí, võ kỹ... hắn đều có phần vượt trội và hoàn mỹ hơn bọn chúng rất nhiều!
Nhưng cả hai người liên hợp lại, gần như trở thành một tổ hợp hoàn mỹ! Khắc chế cho hắn không có khả năng giãy dụa dù chỉ một chút!
Đạo cảnh của hắn vẫn mạnh như vậy, nhưng lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh lại kiềm chế sức mạnh đó, khiến đạo cảnh của hắn còn dư lại sức mạnh chỉ tương đương với một tên Võ Thánh vừa đột phá, lực lượng như vậy không đủ để hắn chèn ép bất cứ ai trong hai người, vốn đều có thân thể cực mạnh, lại càng không đủ để xuyên thấu qua rừng cây quái đản này, định vị chặt Lâm Hàn lại!
Lửa của Lê Ân Tĩnh vốn đã đủ để cho hắn hơi dè chừng, hiện giờ lại được Lâm Hàn bỏ thêm “củi” vào, hơn nữa còn là thứ “củi” tuyệt phẩm, có một không hai trên đời, thậm chí còn vượt xa sức sống cây rừng do đám tinh linh khống chế. Loại Mộc Độn này thực sự quá khủng khiếp, thậm chí có thể thúc đẩy hỏa diễm của nàng ta dung hợp hoàn toàn thành Táng Thiên Hỏa!
Quan trọng hơn, Mộc Độn của tên kia lại là khắc tinh của nước, không ngờ có thể hấp thu tam quang thần thủy như chất dinh dưỡng, tăng cường chính sức sống của cây gỗ, từ đó gián tiếp tăng lên cường độ của hỏa diễm, giống như gậy ông đập lưng ông áp lên người hắn, khiến tâm lý của Lã Thiên Thanh cũng trở nên ức chế vô cùng.
Tam Quang thần thủy đã bị hấp thụ sạch, hiện tại Lã Thiên Thanh không giống như vừa rồi, có thể thoải mái mà không sợ hỏa diễm nữa!
Hắn chỉ có thể lợi dụng chân khí của mình để chống chọi với sức mạnh này!
Nhưng...
Hỏa diễm này đang điên cuồng tàn phá chân khí hộ thể của hắn, khiến hắn tiêu hao nhanh đến không tưởng. Theo dự đoán, cứ duy trì như vậy một phút, chắc chắn hắn sẽ bị hao sạch chân khí, bị thiêu thành tro bụi!
Hắn mạnh mẽ dồn toàn bộ lực lượng, vốn định bộc phát triệt phá vòng vây, nhưng Mộc Long lại đột nhiên gầm lên, Lã Thiên Thanh tức giận phát hiện ra, một nửa chân khí do mình tích tụ lại bị hút đi mất! Công kích đột phá của hắn cũng vì thế mà không đủ kình, chỉ hơi lung lay được Mộc Long, sau đó lại tái diễn tình trạng siết chặt, thậm chí còn chặt hơn!
Không được!
Lã Thiên Thanh biết, súc thế phá vòng vây là không được, hắn liều mạng gầm lên, nộ phát xung thiên, trên đầu hắn dần tích tụ ra một đám khói đen, nhưng lại lách tách bị hỏa diễm thiêu tán, không có bất cứ cơ hội nào xâm nhập vào đầu hắn.
Lã Thiên Thanh bất chấp đau đớn do kinh mạch bành trướng, liều mạng vận chuyển chân khí nơi đan điền, bạo dũng mà ra, trướng đến kinh mạch phát phồng, theo toàn bộ các lỗ chân lông trên thân bộc phát. Chân khí sắc như kiếm, thoáng chốc đã cắt đứt toàn bộ thân thể Mộc Long, Lã Thiên Thanh cũng theo đó đáp xuống đất, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào hai kẻ kia.
Đáng chết!
Lã Thiên Thanh đột nhiên thấy thân thể đau đớn, từ sau lưng và trên mặt, hàng loạt luồng năng lượng nhỏ li ti xâm nhậm vào kinh mạch của hắn, thoáng chốc đã hủy hoại vài đường kinh mạch của hắn, nội tạng cũng theo đó cảm thấy nóng hừng hực như trong lò thiêu, máu như đông đặc lại, từng tế bào cảm giác như tách rời nhau ra, biến chất hoàn toàn, khiến thân thể hắn trở nên tím tái.
Miễn cưỡng dùng số chân khí ít ỏi còn lại kiềm chế tình trạng này, Lã Thiên Thanh phun ra một ngụm máu khô đặc, một gối quỵ xuống đất!
Đây là...
Ma pháp hệ nhiệt đã nhập thể!
Là lúc nào? Đúng rồi, đã có mấy lần mình trúng đòn, nhưng hỏa diễm hoàn toàn bị chân khí kiềm chế lại! Vốn định chờ chiến đấu xong sẽ dùng chân khí bức chúng ra, nhưng bây giờ mình lại kiệt sức, để thứ độc hại đó nhập thể... chết tiệt! Đôi cẩu nam nữ!
Lê Ân Tĩnh cười lạnh nhìn Lã Thiên Thanh, vốn định tiếp tục niệm chú, nhưng đột ngột, Lâm Hàn lại đưa tay ngăn nàng lại.
Lê Ân Tĩnh hơi khó hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn ngừng lại. Lâm Hàn tiến lên, ngồi xổm xuống trước mặt Lã Thiên Thanh, khuôn mặt lạnh nhạt nói:
- Nói đi! Ta cần một lý do! Tại sao ngươi lại thù hận bọn ta tới vậy?
Tinh thần vốn đang uể oải của Lã Thiên Thanh đột nhiên trở nên kích động, thái độ cũng hung tợn như dã thú! Hắn trợn mắt nhìn Lâm Hàn, điên cuồng gầm lên:
- Đôi cẩu nam nữ, các ngươi sớm muộn cũng chết không chỗ dung thân! Ta muốn giết các ngươi! Giết sạch lũ gian phu dâm phụ bội tình bạc nghĩa trên đời này... giết!
Lâm Hàn cau mày, nhìn vào tình trạng tinh thần càng ngày càng bấn loạn của Lã Thiên Thanh! Tâm ma thật đáng sợ, không ngờ lại khiến một thiên tài số một như Lã Thiên Thanh ra nông nỗi này! Không được, phải nhanh chóng hỏi ra rồi kết thúc chuyện này, nếu hắn cứ tiếp tục như thế, nếu Ma tướng xuất hiện...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.