Chương 298: Nhân Sinh trú định do trời, Vận Mệnh thay đổi do người!
EcEXo94664
12/03/2022
Mệnh Tại Y lại cẩn thận suy tính thêm một chút, chỉ ít tổn hại danh tiếng này liệu đã an ổn hay chưa.
Bình thường mà nói, nhất định là rất tốt, chỉ là...
Chẳng qua sau khi suy xét lại sự tình nàng thoát khỏi vỏ bọc phàm nhân, vẫn có một vài điểm lấn cấn.
Điều này cũng khó trách, cho dù trước đó diễn rất đạt. Thế nhưng... đây lại là tình huống bất ngờ với Mệnh Tiêu Tai.
Việc nàng trở thành tu giả sẽ làm những kế hoạch trước đó của ông ta phải thay đổi cho phù hợp, như vậy ắt sẽ có nảy sinh một số điểm không khớp.
Quảng Hà thành hiện nay đã không còn chuyện ma đạo mà nao núng, lúc này bọn họ sẽ quay lại chú tâm vào chuyện đấu đá, lôi kéo bè phái lẫn nhau.
Chỉ sợ việc nàng lên sàn vào lúc này, lại giống như một viên pháo hoa nổ giữa trời đêm, bị nhiều kẻ chú mục hơn nữa. Nếu bị rơi vào vòng xoáy này, e là sẽ không dễ yên thân, âm thầm trù tính ngày sau đâu!
Nhờ sự tình ma đạo, nàng đã bước ra ánh sáng mà ít kẻ chú ý, đây là may mắn trong rủi ro. Thế nhưng sự tình ma đạo lại làm nội chiến leo thang, điểm này với nàng lại là rắc rối trong may mắn.
"Ta không sợ rắc rối, ta chỉ tiếc cái giá phải bỏ ra để dẹp yên nó mà thôi..."
Sau lần phải dùng tới Siêu Nghịch Lưu, cửu tử nhất sinh vừa rồi, Mệnh Tại Y đã nhận ra nhiều điều.
Trên đời này vốn không có mưu lược vẹn toàn, vạn sự sẽ vì thời cơ tốt xấu mà thay đổi hoàn cảnh bất ngờ. Đang phúc biến thành họa, đang họa chuyển sang phúc, tất cả đều do nắm bắt thời cơ mà ra.
Cho nên có thể nói, lúc trước nàng đã quá coi thường kẻ khác rồi.
Đây là điều nguy hiểm, rất dễ phạm sai lầm rơi vào vạn kiếp bất phục. Nhờ bài học này, Mệnh Tại Y đã nhận ra sự bất cẩn của chính mình.
Đường đi và kinh nghiệm rất giống nhau ở điểm, đó là đều không có điểm dừng.
Muốn đi xa hơn nữa, muốn có kinh nghiệm phong phú hơn nữa, vẫn là phải liên tục thu nạp thêm kiến thức, và trải nghiệm thực tế.
Đừng nói là Mệnh Tại Y có ba trăm năm nhân sinh, dù nàng ta có một nghìn năm chăng nữa. So với một số kẻ ngoài kia, vẫn là chẳng thấm vào đâu.
Bởi vì nhân vô thập toàn, mới có cái gọi là nhân ngoại hữu nhân!
Lúc mà Mệnh Tại Y đang cẩn thận suy xét, khi này tại thư phòng của Mệnh Tiêu Tai, ông ta nhíu mày trầm tư không kém.
Trên tay ông ta cầm một tấm thiệp đỏ, vừa được gửi tới.
Bên ngoài thiệp một chữ Vận thật lớn được viết trên đó…..
Bức thiệp này đúng là Vận gia gửi tới, lại đích thân do Vận Lam viết. Cô ta thân mời ông tới, dự điển lễ tẩy trần tai qua nạn khỏi của Vân gia, sau vụ ma đạo vừa rồi.
Chốc chốc Mệnh Tiêu Tai lại đăm chiêu, ông ta đi đi lại lại trong phòng.
Xưa nay ai cũng biết ông vốn chủ trương theo phe Phương gia, đối đầu Vận gia. Vậy thì… tấm thiệp này chứa ẩn ý gì trong đó đây?
Trước đó cũng may Vận gia chịu thiệt, thành ra Mệnh gia ông cũng thoát một kiếp nạn. Nhưng Vận Lam sẽ vì thế mà càng muốn nhắm tới Mệnh gia hơn, điểm này ông hiểu.
Chẳng qua tình hình lúc này với ông có hơi khả quan, khi mà trước đó Vận Lam đã vô tình giúp ông một việc.
Nhờ có Mệnh Tại Y trợ giúp, ông đã có lý do để xử phạt Mệnh Gia Thân. Thêm vào đó, Vận Lam cố ý hại Mệnh gia.
Điều này đã làm cho một số kẻ trước kia chủ trương theo phe cô ta giờ lại đắn đo, nghi ngờ quyết định của mình. Đơn cử như Mệnh Tề Thiên, lão sau khi nghe hết mọi chuyện, đã không còn hùng hồn biện minh như trước nữa.
Lại nói thủ đoạn lúc trước ông giăng ra không kịp thu hồi, Mệnh Tề Thiên hiện đang bị thương nặng, chiến lực đại giảm.
Nhưng nhờ vậy, Mệnh Tiêu Tai khi này đã có tới bảy phần nắm quyền kiểm soát dẹp yên nội đấu, vấn đề còn lại chỉ là thời gian mà thôi.
Vậy cho nên, tóm lại mục đích lần này khi Vận Lam gửi thiệp mời ông tới, có lẽ chỉ có một.
"Phải chăng... cô ta muốn gây ra hiểu lầm, dụng kế ly gián!"
Đoán ra tình thế, ông lại càng cẩn trọng suy tính, phòng ngừa dính kế của cô ta.
Tru Thiên Môn…
Khi này tại rìa một mỏm núi cao, mây mờ uốn lượn. Một nữ tử đứng đó, nàng nhìn xa xa trời mây, trong xanh một mảnh.
Đôi mắt của nàng phảng phất ảm đạm, mang nét u sầu, nhìn trời mà lại như không nhìn!
"Số tại thiên, mệnh tại nhân! Đời người vô thường, quả khó đoán biết…"
Hồi lâu sau nàng cảm thán một câu, nương theo tiếng thở dài.
Cho dù là vạn vật sinh linh trong trời đất này, đều là do thiên địa sinh ra. Vốn tất cả đã có sẵn quỹ tích riêng biệt, thế nhưng vẫn có những kẻ, có thể thoát khỏi số mệnh ấy.
Giống như Hàn Tông, hắn có một nửa không phải là của thế giới này. Cho nên, số mệnh của phiến thiên địa này tác động lên hắn rất nhỏ.
Hoặc như Mệnh Tại Y, nàng ta trùng sinh nghịch thiên cải mệnh, điều này cũng sẽ ảnh hưởng tới số mệnh thiên ý.
Bởi có những kẻ như vậy, số mệnh thiên ý tuần hoàn sẽ dần bị đảo lộn, không còn vận hành theo quỹ tích được nữa.
Một khi xảy ra trên quy mô diện rộng, điều này đối với thế giới tu giả, khác nào là ngày tận thế!
Cho dù nàng hiểu nghịch thiên cũng là một phần của tự nhiên, tuân theo tuần hoàn. Thế nhưng vạn sự hai mặt, có tốt có xấu, điều này phải bị loại bỏ.
Đây là trách nhiệm của tất thảy tu giả chính đạo, nàng đương nhiên muốn tham gia, ngăn cản việc ấy.
Đó cũng là nguyên nhân ngày trước nàng cân nhắc, không cự tuyệt lời đề nghị của Thiên Cung.
Mà nguyên nhân nàng nghĩ tới những chuyện này, là do trước đó hai canh giờ, Thanh Khư lão đạo truyền tin tới.
Ông ta mang theo tin tức, sự tình về việc nàng nhờ tra giúp kẻ ma đạo ngày trước.
Sau khi nghe được tin thuật lại từ đám người Phi Uyển, nàng bất giác lắc đầu.
Sự tình là kẻ ma đạo này chết chung cùng với một tên đệ tử, cuối cùng vụ án kết thúc.
Thế nhưng với tài trí của nàng, không khó để nhìn ra một vài điểm ẩn hiện mờ ảo trong đó.
Sương mù cũng có lúc phải tan, từ đó nàng dần đoán biết, đây chỉ là một kế ve sầu thoát xác của kẻ đó mà thôi.
Thanh Tử Dương thông tuệ, nàng hiểu rõ thân thế người này hơn ai hết.
Một tên ma đạo đào thoát khỏi số kiếp, ngược dòng thời gian quay về cải mệnh, liệu có thể chết dễ dàng vậy sao?
Ngay cả bản thân nàng cũng biết là rất không dễ dàng như vậy, chỉ là... Nàng tâm có đủ mà lực không đủ!
Nếu để kẻ này phát triển, tương lai sẽ là đại họa của chúng sinh. Thế nhưng nước xa khó dập lửa gần, nàng hiểu khó mà tiêu diệt dễ dàng được.
Trong khi nàng lại chỉ có thể làm như nghi ngờ, sau đó thông qua cha nàng, đưa vài người tới tra xét chứ tuyệt không thể làm to chuyện.
Bởi nếu như nàng đưa tu giả cấp cao tới, hoặc là tự mình đến. Lúc ấy sự tình sẽ không còn có thể khống chế, khi đó nhiều kẻ cao tầng sẽ hoài nghi chuyện này.
Bọn họ chỉ cần bắt được kẻ đó sưu hồn, mọi chuyện sẽ lập tức bại lộ, phát sinh nghiêng trời lệch đất.
Tình hình lúc đó sẽ diễn ra theo một cách khác, tên ma đạo kia chắc chắn sẽ không bị tiêu diệt.
Thậm chí vì chuyện này mà quỹ đạo số mệnh sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thiên địa đảo lộn tuần hoàn!
Lý do rất đơn giản, giá trị của một kẻ trùng sinh lớn tới cỡ nào, không cần dùng não cũng đoán biết được.
Đối với bất luận một thế lực nào cũng vậy, lợi ích luôn là cao nhất, sau đó mới xét tới hậu quả. Mà chỉ cần hậu quả thấp hơn lợi ích, vậy thì khỏi cần bàn nữa!
Thế nên Thanh Tử Dương càng không thể nói, lộ loại chuyện động trời này ra ngoài.
Nhưng cũng vì thế mà không thể cử đi tu giả cấp cao, chỉ có thể ngụy trang để một vài đệ tử cấp thấp lấy danh nghĩa đi làm nhiệm vụ được thôi.
Đây cũng là nguyên nhân Mệnh Tại Y thoát nạn, giành lợi thế trong cuộc giao tranh lần này.
Thanh Tử Dương nhìn trời cao xanh thẳm, ánh mắt mang theo tâm tư khó nói.. Thế nhưng lâu dần khóe miệng khẽ mỉm, thú vị.
"Trên đời này vốn dĩ không có ai toàn thắng, chỉ là chưa gặp phải đối thủ xứng tầm mà thôi!"
Hai nữ nhân, một kẻ cáo già trùng sinh, một kẻ từng thấu thiên triệt địa. Vận mệnh cũng khéo đưa đẩy, quả là kì phùng địch thủ gặp nhau!
Từ sau khi mất đi con mắt chánh pháp, nàng đã dần thay đổi một số tính cách. Điểm dễ nhận thấy nhất, đó là nàng đã bắt đầu biết suy nghĩ cho cảm xúc bản thân nhiều hơn. Không có vì người khác mà lo lắng thái quá, như ngày trước nữa.
Cho nên sau khi biết được kết quả lần này, nàng vừa buồn nhưng cũng vừa vui. Ưu tư vì nhân gian sắp gặp họa sát sinh, vui vì gặp phải đối thủ xứng tầm!
"Tạm thời gác lại, nóng vội sẽ hỏng chuyện. Hơn nữa còn việc khác với ta quan trọng…"
Thanh Tử Dương lắc đầu, nàng nhìn về hướng Thiên Âm Cung trầm tư. Người kia đã bắt đầu ra tay, đẩy nhanh hành động, nàng phải làm thế nào đây.
Hai huynh đệ nhà họ Hàn này, gặp hết chuyện nọ lại đến chuyện kia, quả thật là muốn giải quyết sẽ rất đau đầu.
Sau cùng hồi lâu nàng quay người rời đi, sự tình đã phát sinh tới mức khó mà quay đầu. Vậy thì chỉ có thể bước tiếp, để cho số mệnh mỗi kẻ tự quyết định….
Bình thường mà nói, nhất định là rất tốt, chỉ là...
Chẳng qua sau khi suy xét lại sự tình nàng thoát khỏi vỏ bọc phàm nhân, vẫn có một vài điểm lấn cấn.
Điều này cũng khó trách, cho dù trước đó diễn rất đạt. Thế nhưng... đây lại là tình huống bất ngờ với Mệnh Tiêu Tai.
Việc nàng trở thành tu giả sẽ làm những kế hoạch trước đó của ông ta phải thay đổi cho phù hợp, như vậy ắt sẽ có nảy sinh một số điểm không khớp.
Quảng Hà thành hiện nay đã không còn chuyện ma đạo mà nao núng, lúc này bọn họ sẽ quay lại chú tâm vào chuyện đấu đá, lôi kéo bè phái lẫn nhau.
Chỉ sợ việc nàng lên sàn vào lúc này, lại giống như một viên pháo hoa nổ giữa trời đêm, bị nhiều kẻ chú mục hơn nữa. Nếu bị rơi vào vòng xoáy này, e là sẽ không dễ yên thân, âm thầm trù tính ngày sau đâu!
Nhờ sự tình ma đạo, nàng đã bước ra ánh sáng mà ít kẻ chú ý, đây là may mắn trong rủi ro. Thế nhưng sự tình ma đạo lại làm nội chiến leo thang, điểm này với nàng lại là rắc rối trong may mắn.
"Ta không sợ rắc rối, ta chỉ tiếc cái giá phải bỏ ra để dẹp yên nó mà thôi..."
Sau lần phải dùng tới Siêu Nghịch Lưu, cửu tử nhất sinh vừa rồi, Mệnh Tại Y đã nhận ra nhiều điều.
Trên đời này vốn không có mưu lược vẹn toàn, vạn sự sẽ vì thời cơ tốt xấu mà thay đổi hoàn cảnh bất ngờ. Đang phúc biến thành họa, đang họa chuyển sang phúc, tất cả đều do nắm bắt thời cơ mà ra.
Cho nên có thể nói, lúc trước nàng đã quá coi thường kẻ khác rồi.
Đây là điều nguy hiểm, rất dễ phạm sai lầm rơi vào vạn kiếp bất phục. Nhờ bài học này, Mệnh Tại Y đã nhận ra sự bất cẩn của chính mình.
Đường đi và kinh nghiệm rất giống nhau ở điểm, đó là đều không có điểm dừng.
Muốn đi xa hơn nữa, muốn có kinh nghiệm phong phú hơn nữa, vẫn là phải liên tục thu nạp thêm kiến thức, và trải nghiệm thực tế.
Đừng nói là Mệnh Tại Y có ba trăm năm nhân sinh, dù nàng ta có một nghìn năm chăng nữa. So với một số kẻ ngoài kia, vẫn là chẳng thấm vào đâu.
Bởi vì nhân vô thập toàn, mới có cái gọi là nhân ngoại hữu nhân!
Lúc mà Mệnh Tại Y đang cẩn thận suy xét, khi này tại thư phòng của Mệnh Tiêu Tai, ông ta nhíu mày trầm tư không kém.
Trên tay ông ta cầm một tấm thiệp đỏ, vừa được gửi tới.
Bên ngoài thiệp một chữ Vận thật lớn được viết trên đó…..
Bức thiệp này đúng là Vận gia gửi tới, lại đích thân do Vận Lam viết. Cô ta thân mời ông tới, dự điển lễ tẩy trần tai qua nạn khỏi của Vân gia, sau vụ ma đạo vừa rồi.
Chốc chốc Mệnh Tiêu Tai lại đăm chiêu, ông ta đi đi lại lại trong phòng.
Xưa nay ai cũng biết ông vốn chủ trương theo phe Phương gia, đối đầu Vận gia. Vậy thì… tấm thiệp này chứa ẩn ý gì trong đó đây?
Trước đó cũng may Vận gia chịu thiệt, thành ra Mệnh gia ông cũng thoát một kiếp nạn. Nhưng Vận Lam sẽ vì thế mà càng muốn nhắm tới Mệnh gia hơn, điểm này ông hiểu.
Chẳng qua tình hình lúc này với ông có hơi khả quan, khi mà trước đó Vận Lam đã vô tình giúp ông một việc.
Nhờ có Mệnh Tại Y trợ giúp, ông đã có lý do để xử phạt Mệnh Gia Thân. Thêm vào đó, Vận Lam cố ý hại Mệnh gia.
Điều này đã làm cho một số kẻ trước kia chủ trương theo phe cô ta giờ lại đắn đo, nghi ngờ quyết định của mình. Đơn cử như Mệnh Tề Thiên, lão sau khi nghe hết mọi chuyện, đã không còn hùng hồn biện minh như trước nữa.
Lại nói thủ đoạn lúc trước ông giăng ra không kịp thu hồi, Mệnh Tề Thiên hiện đang bị thương nặng, chiến lực đại giảm.
Nhưng nhờ vậy, Mệnh Tiêu Tai khi này đã có tới bảy phần nắm quyền kiểm soát dẹp yên nội đấu, vấn đề còn lại chỉ là thời gian mà thôi.
Vậy cho nên, tóm lại mục đích lần này khi Vận Lam gửi thiệp mời ông tới, có lẽ chỉ có một.
"Phải chăng... cô ta muốn gây ra hiểu lầm, dụng kế ly gián!"
Đoán ra tình thế, ông lại càng cẩn trọng suy tính, phòng ngừa dính kế của cô ta.
Tru Thiên Môn…
Khi này tại rìa một mỏm núi cao, mây mờ uốn lượn. Một nữ tử đứng đó, nàng nhìn xa xa trời mây, trong xanh một mảnh.
Đôi mắt của nàng phảng phất ảm đạm, mang nét u sầu, nhìn trời mà lại như không nhìn!
"Số tại thiên, mệnh tại nhân! Đời người vô thường, quả khó đoán biết…"
Hồi lâu sau nàng cảm thán một câu, nương theo tiếng thở dài.
Cho dù là vạn vật sinh linh trong trời đất này, đều là do thiên địa sinh ra. Vốn tất cả đã có sẵn quỹ tích riêng biệt, thế nhưng vẫn có những kẻ, có thể thoát khỏi số mệnh ấy.
Giống như Hàn Tông, hắn có một nửa không phải là của thế giới này. Cho nên, số mệnh của phiến thiên địa này tác động lên hắn rất nhỏ.
Hoặc như Mệnh Tại Y, nàng ta trùng sinh nghịch thiên cải mệnh, điều này cũng sẽ ảnh hưởng tới số mệnh thiên ý.
Bởi có những kẻ như vậy, số mệnh thiên ý tuần hoàn sẽ dần bị đảo lộn, không còn vận hành theo quỹ tích được nữa.
Một khi xảy ra trên quy mô diện rộng, điều này đối với thế giới tu giả, khác nào là ngày tận thế!
Cho dù nàng hiểu nghịch thiên cũng là một phần của tự nhiên, tuân theo tuần hoàn. Thế nhưng vạn sự hai mặt, có tốt có xấu, điều này phải bị loại bỏ.
Đây là trách nhiệm của tất thảy tu giả chính đạo, nàng đương nhiên muốn tham gia, ngăn cản việc ấy.
Đó cũng là nguyên nhân ngày trước nàng cân nhắc, không cự tuyệt lời đề nghị của Thiên Cung.
Mà nguyên nhân nàng nghĩ tới những chuyện này, là do trước đó hai canh giờ, Thanh Khư lão đạo truyền tin tới.
Ông ta mang theo tin tức, sự tình về việc nàng nhờ tra giúp kẻ ma đạo ngày trước.
Sau khi nghe được tin thuật lại từ đám người Phi Uyển, nàng bất giác lắc đầu.
Sự tình là kẻ ma đạo này chết chung cùng với một tên đệ tử, cuối cùng vụ án kết thúc.
Thế nhưng với tài trí của nàng, không khó để nhìn ra một vài điểm ẩn hiện mờ ảo trong đó.
Sương mù cũng có lúc phải tan, từ đó nàng dần đoán biết, đây chỉ là một kế ve sầu thoát xác của kẻ đó mà thôi.
Thanh Tử Dương thông tuệ, nàng hiểu rõ thân thế người này hơn ai hết.
Một tên ma đạo đào thoát khỏi số kiếp, ngược dòng thời gian quay về cải mệnh, liệu có thể chết dễ dàng vậy sao?
Ngay cả bản thân nàng cũng biết là rất không dễ dàng như vậy, chỉ là... Nàng tâm có đủ mà lực không đủ!
Nếu để kẻ này phát triển, tương lai sẽ là đại họa của chúng sinh. Thế nhưng nước xa khó dập lửa gần, nàng hiểu khó mà tiêu diệt dễ dàng được.
Trong khi nàng lại chỉ có thể làm như nghi ngờ, sau đó thông qua cha nàng, đưa vài người tới tra xét chứ tuyệt không thể làm to chuyện.
Bởi nếu như nàng đưa tu giả cấp cao tới, hoặc là tự mình đến. Lúc ấy sự tình sẽ không còn có thể khống chế, khi đó nhiều kẻ cao tầng sẽ hoài nghi chuyện này.
Bọn họ chỉ cần bắt được kẻ đó sưu hồn, mọi chuyện sẽ lập tức bại lộ, phát sinh nghiêng trời lệch đất.
Tình hình lúc đó sẽ diễn ra theo một cách khác, tên ma đạo kia chắc chắn sẽ không bị tiêu diệt.
Thậm chí vì chuyện này mà quỹ đạo số mệnh sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thiên địa đảo lộn tuần hoàn!
Lý do rất đơn giản, giá trị của một kẻ trùng sinh lớn tới cỡ nào, không cần dùng não cũng đoán biết được.
Đối với bất luận một thế lực nào cũng vậy, lợi ích luôn là cao nhất, sau đó mới xét tới hậu quả. Mà chỉ cần hậu quả thấp hơn lợi ích, vậy thì khỏi cần bàn nữa!
Thế nên Thanh Tử Dương càng không thể nói, lộ loại chuyện động trời này ra ngoài.
Nhưng cũng vì thế mà không thể cử đi tu giả cấp cao, chỉ có thể ngụy trang để một vài đệ tử cấp thấp lấy danh nghĩa đi làm nhiệm vụ được thôi.
Đây cũng là nguyên nhân Mệnh Tại Y thoát nạn, giành lợi thế trong cuộc giao tranh lần này.
Thanh Tử Dương nhìn trời cao xanh thẳm, ánh mắt mang theo tâm tư khó nói.. Thế nhưng lâu dần khóe miệng khẽ mỉm, thú vị.
"Trên đời này vốn dĩ không có ai toàn thắng, chỉ là chưa gặp phải đối thủ xứng tầm mà thôi!"
Hai nữ nhân, một kẻ cáo già trùng sinh, một kẻ từng thấu thiên triệt địa. Vận mệnh cũng khéo đưa đẩy, quả là kì phùng địch thủ gặp nhau!
Từ sau khi mất đi con mắt chánh pháp, nàng đã dần thay đổi một số tính cách. Điểm dễ nhận thấy nhất, đó là nàng đã bắt đầu biết suy nghĩ cho cảm xúc bản thân nhiều hơn. Không có vì người khác mà lo lắng thái quá, như ngày trước nữa.
Cho nên sau khi biết được kết quả lần này, nàng vừa buồn nhưng cũng vừa vui. Ưu tư vì nhân gian sắp gặp họa sát sinh, vui vì gặp phải đối thủ xứng tầm!
"Tạm thời gác lại, nóng vội sẽ hỏng chuyện. Hơn nữa còn việc khác với ta quan trọng…"
Thanh Tử Dương lắc đầu, nàng nhìn về hướng Thiên Âm Cung trầm tư. Người kia đã bắt đầu ra tay, đẩy nhanh hành động, nàng phải làm thế nào đây.
Hai huynh đệ nhà họ Hàn này, gặp hết chuyện nọ lại đến chuyện kia, quả thật là muốn giải quyết sẽ rất đau đầu.
Sau cùng hồi lâu nàng quay người rời đi, sự tình đã phát sinh tới mức khó mà quay đầu. Vậy thì chỉ có thể bước tiếp, để cho số mệnh mỗi kẻ tự quyết định….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.