Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Chương 965

Nha Mẫn

16/06/2024

Hai người trong phút chốc chẳng ai nói với ai, im lặng ngồi yên trên ghế mà trông ra bầu trời bên ngoài, lặng thinh mơ màng.

Lần này thời gian đi máy bay rất ngắn, chẳng qua phải mất khá nhiều công sức, khi hai người đặt chân đến nơi đã định, vừa mới xuống máy bay đã có tài xế chạy ra đón, đó là một ông bác đã qua ngũ tuần, bộ vest may khéo, cũng khéo cả trong tác phong, là một người đàn ông phong độ.

“Ông ấy là quản gia của nhà hai ta, sau này chuyện trong nhà đều do ông ấy quản lý. Trong nhà còn có một người giúp việc chuyên quét tước nhà cửa, còn chuyện nấu cơm hay chăm bón vườn hoa thì hai chúng ta tự mình làm lấy vậy. Tuy rằng chẳng thể nào so sánh với những ngày trước đây, nhưng con cảm thấy đã rất đủ đầy rồi!”

Trần Nhật Linh dắt tay Hứa Minh Ngọc, hai người đi theo sau lưng ông quản gia, vừa nói vừa làm quen với mọi thứ chốn này.

Ngồi lê xe, kiến trúc, phong cảnh ở hai bên đường vút qua đều mang đậm phong cách châu Âu. Nhìn qua cực kỳ đẹp, chẳng hiểu sao lại khiến lòng Hứa Minh Ngọc dâng lên mỗi cảm giác vô cùng quen thuộc, nhưng trong phút chốc ngắn ngủi lại chẳng thể nhận ra được mình nhìn thấy cảnh tượng ấy ở chốn nào.

Bà cũng chẳng nghĩ nhiều mà vừa nghiêng tai lắng nghe Trần Nhật Linh líu ríu nói chuyện, vừa hững hờ nhìn lướt qua cảnh sắc ven đường hiện ngoài cửa sổ.

Đến tận khi xe chạy chậm lại trước cửa địa chỉ gia tộc Húc Nhật, nơi ở của nhà họ Giang hiện tại, mới đột ngột nhớ ra. Nơi hiện tại bà ở chẳng phải là nơi mà trước đây bị Tần Văn Hưng dẫn bà đến, sinh sống tại đây suốt cả nửa đời người hay sao! Chẳng trách bà lại nhìn thấy cảnh vật bên đường quen thuộc đến thế.

“Sao cháu lại nghĩ đến chuyện về lại chỗ này sinh sống vậy? Đúng là khó mà bị Dương Thừa Húc và Dương Minh Hạo phát hiện ra dễ dàng, nhưng cháu không sợ chúng ta sẽ bị đám người NhanKiến Định và Giang Anh Tuấn phát hiện hay sao? Bị bọn họ phát hiện ra thì chúng ta cũng chẳng thể nào sống an ổn cả!”



Hứa Minh Ngọc thở dài, bà chẳng ngờ lá gan của Trân Nhật Linh lại lớn đến như vậy, đường đường chính chính dẫn theo bà sinh sống ở ngay dưới mi mắt kẻ địch, là định lợi dụng khoảng tối dưới ánh đèn đấy ư. Tạm thời bà chẳng hiểu rõ, nhưng vẫn thấy như thế quá là mạo hiểm.

“NhanKiến Định và Giang Anh Tuấn gần đây bận đến túi bụi, con đã hỏi thăm thử, Công tước Otto gặp chuyện, bị thương phải nằm việc, hiện giờ ông ta hẳn vẫn chưa hồi tỉnh, và cả hiện tại Abel và Yaren đang tranh giành quyền quản lý gia tộc Otto, NhanKiến Định bấy giờ bận đến mức chẳng thể phân thân nổi mà quản, Giang Anh Tuấn hẳn nhiên cũng chẳng có lấy thời gian lo toan việc này đâu.”

Cô đã phải trả cực kỳ nhiều tiền mới hỏi thăm được một số tin tức này, điêu này còn là vì trước đây ít nhiều gì cô cũng đã từng ở biệt thự của Yaren một khoảng thời gian, nếu không cho dù có trả thêm nhiều tiên hơn nữa, cũng chưa chác lấy được những tin tức bảo mật kín kẽ như thế này.

“Cứ tính toán một phương án khác đi, nếu không sau này nếu chỉ phạm một chút sai lầm nhỏ, hậu quả về sau cũng chẳng thể nào tốt đẹp cho được.”

Hứa Minh Ngọc đã chuẩn bị tâm lý ổn thỏa cho tình huống xấu nhất, nếu đã đến đây rồi thì chuyện rời đi là chuyện không thể nào. Như vậy thì cần phải tính toán kỹ lưỡng một chút, phải làm sao để không chỉ Dương Thừa Húc và Dương Minh Hạo không tìm thấy, mà ngay cả bọn NhanKiến Định và Giang Anh Tuấn cũng không nhận ra bọn họ.

Làm sao để có được kết quả này quả thật không hề dễ dàng chút nào. Dù sao hiện tại cũng đang sinh sống chung một thành phố, chỉ gặp xui xẻo một chút thôi, thì đến cuối ngày, có khi còn đụng phải nhau, cứ thế thì sẽ rất nguy hiểm, tỷ lệ bị phát hiện là cực kỳ lớn!

Nhưng mà qua ngày hôm nay, cuộc sống đã ánh lên một chút hy vọng, Hứa Minh Ngọc cũng chẳng muốn cứ mải lo âu về chuyện ấy. Ngồi ở trên xe, gió mát dìu dịu phiêu lãng bên ngoài sà vào ô cửa sổ, bà híp mắt, tâm trạng cũng tươi sáng hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook