Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Chương 34
Nha Mẫn
27/01/2023
Mấy ngày trước vốn muốn nói chuyện kết hôn trước thời hạn và thừa dịp này nói rõ ràng để nhà họ Trần cùng với xúc tiến tiến trình hợp tác của Sunrise, cũng coi là một công đôi việc.
“Ông nội, làm vậy thật sẽ không sao chứ? Lỡ như Anh Tuấn tức giận thì sao… hơn nữa cô Nhã Quỳnh…”
Mục đích đạt tới nên nét mặt Trần Nhật Linh cũng lộ ra sự vui vẻ, cô ta ra sức bấm cánh tay mình mới miễn cưỡng đè cảm xúc đang sôi trào mãnh liệt xuống.
“Đương nhiên ông sẽ giải quyết Nhan Nhã Quỳnh, ý kiến của Giang Anh Tuấn không quan trọng, Nhật Linh của chúng ta chỉ cần yên tâm chờ làm cô dâu xinh đẹp là được rồi.”
Ông cụ Chánh vui vẻ vuốt đầu Trần Nhật Linh, vừa nói xong quay đầu lại thì sắc mặt trở nên lạnh lẽo, âm trầm như có gió bão sắp tới.
Ông cụ Chánh tiễn Trần Nhật Linh di rồi đi lên tòa tháp với khuôn mặt vô cảm, cánh cửa tràn đầy bụi bặm lại được mở ra, tiếng “kẽo kẹt”
làm người ta ê răng truyền từ tầng đầu đến tầng cuối.
Giang Anh Tuấn vẫn vô cảm ngồi ở trong góc, thậm chí hình như ngay cả tư thế cũng không thay đổi.
Ông cụ Chánh cau mày: “Ông và Nhật Linh đã bàn bạc thời gian kết hôn rồi, tính đầu tháng sau sẽ cho các con cử hành hôn lễ, ông biết bây giờ Nhan Nhã Quỳnh còn đang ở thành phố này, còn biết cô ta đang thuê nhà ở gần sân bay và qua lại với Lê Quốc Nam của nhà họ Lê, thật không biết cô ta có ý định gì?”
Sắc mặt Giang Anh Tuấn tối đen, lúc trước anh không nên thả người phụ nữ kia ra, Lê Quốc Nam đi năm năm mới vừa về lại ôm ôm ấp ấp và liếc mắt đưa tình, thậm chí bây giờ còn ở cùng nhau: “Cháu không có ý kiến về chuyện hôn lễ trước thời hạn, nhưng hôm nay cháu phải ra khỏi đây.”
Lông mày ông cụ Chánh vặn chặt vì Giang Anh Tuấn đồng ý quá dễ dàng khiến ông ta cứ có cảm giác bất lợi, vốn còn không muốn cho anh ra ngoài trước khi hôn lễ diễn ra nhưng nghĩ lại thì ông cụ Chánh vẫn không nói ra mà chỉ gật đầu bày tỏ chấp nhận yêu cầu này, ông ta không nói thêm gì khác nữa mà xoay người đi ra ngoài.
Thân thể Giang Anh Tuấn thiếu hụt thức ăn cực độ khiến dạ dày đau đến mức không còn cảm giác nên anh đi đến bệnh viện trước. Mặc dù bây giờ anh không cam lòng về chuyện Nhan Nhã Quỳnh và Lê Quốc Nam, nhưng sợ bứt dây động rừng nên tạm thời chỉ có thể lựa chọn chờ thời cơ hành động.
Hôn lễ được diễn ra trước thời hạn năm tháng, Giang Anh Tuấn đã sắp xếp rất nhiều chuyện nhưng bây giờ không thể sử dụng được, rất nhiều chuyện chỉ có thể bắt đầu sắp xếp tạm thời vì thời gian còn lại của anh cũng không nhiều.
Giang Anh Tuấn bắt đầu khua chiêng gõ mõ sửa sang và hoàn thiện lại kế hoạch của mình, ông cụ Chánh thừa dịp bây giờ anh ở bệnh viện không có cách nào thoát thân nên dẫn theo vệ sĩ và quản gia hẹn gặp Nhan Nhã Quỳnh. Nhan Nhã Quỳnh vốn đang ở nhà dưỡng thai, lúc nhận được cuộc gọi của ông cụ Chánh thì cũng hơi mông lung, còn chưa hiểu ra chuyện gì đã bị người ta dắt mũi quyết định gặp nhau ở quán cà phê bên cạnh sân bay trong vòng nửa tiếng nữa.
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không mà hôm nay Nhan Nhã Quỳnh lại ở nhà một mình, Lê Quốc Nam hiếm khi ra ngoài lại đi vào đúng lúc này, nếu không thì cũng không tới lượt Nhan Nhã Quỳnh nghe điện thoại.
Nhan Nhã Quỳnh thu dọn đơn giản rồi nhìn giấy kiểm tra thai bên cạnh, suy nghĩ một lát vẫn quyết định nhét vào túi để đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra.
“Ông nội, làm vậy thật sẽ không sao chứ? Lỡ như Anh Tuấn tức giận thì sao… hơn nữa cô Nhã Quỳnh…”
Mục đích đạt tới nên nét mặt Trần Nhật Linh cũng lộ ra sự vui vẻ, cô ta ra sức bấm cánh tay mình mới miễn cưỡng đè cảm xúc đang sôi trào mãnh liệt xuống.
“Đương nhiên ông sẽ giải quyết Nhan Nhã Quỳnh, ý kiến của Giang Anh Tuấn không quan trọng, Nhật Linh của chúng ta chỉ cần yên tâm chờ làm cô dâu xinh đẹp là được rồi.”
Ông cụ Chánh vui vẻ vuốt đầu Trần Nhật Linh, vừa nói xong quay đầu lại thì sắc mặt trở nên lạnh lẽo, âm trầm như có gió bão sắp tới.
Ông cụ Chánh tiễn Trần Nhật Linh di rồi đi lên tòa tháp với khuôn mặt vô cảm, cánh cửa tràn đầy bụi bặm lại được mở ra, tiếng “kẽo kẹt”
làm người ta ê răng truyền từ tầng đầu đến tầng cuối.
Giang Anh Tuấn vẫn vô cảm ngồi ở trong góc, thậm chí hình như ngay cả tư thế cũng không thay đổi.
Ông cụ Chánh cau mày: “Ông và Nhật Linh đã bàn bạc thời gian kết hôn rồi, tính đầu tháng sau sẽ cho các con cử hành hôn lễ, ông biết bây giờ Nhan Nhã Quỳnh còn đang ở thành phố này, còn biết cô ta đang thuê nhà ở gần sân bay và qua lại với Lê Quốc Nam của nhà họ Lê, thật không biết cô ta có ý định gì?”
Sắc mặt Giang Anh Tuấn tối đen, lúc trước anh không nên thả người phụ nữ kia ra, Lê Quốc Nam đi năm năm mới vừa về lại ôm ôm ấp ấp và liếc mắt đưa tình, thậm chí bây giờ còn ở cùng nhau: “Cháu không có ý kiến về chuyện hôn lễ trước thời hạn, nhưng hôm nay cháu phải ra khỏi đây.”
Lông mày ông cụ Chánh vặn chặt vì Giang Anh Tuấn đồng ý quá dễ dàng khiến ông ta cứ có cảm giác bất lợi, vốn còn không muốn cho anh ra ngoài trước khi hôn lễ diễn ra nhưng nghĩ lại thì ông cụ Chánh vẫn không nói ra mà chỉ gật đầu bày tỏ chấp nhận yêu cầu này, ông ta không nói thêm gì khác nữa mà xoay người đi ra ngoài.
Thân thể Giang Anh Tuấn thiếu hụt thức ăn cực độ khiến dạ dày đau đến mức không còn cảm giác nên anh đi đến bệnh viện trước. Mặc dù bây giờ anh không cam lòng về chuyện Nhan Nhã Quỳnh và Lê Quốc Nam, nhưng sợ bứt dây động rừng nên tạm thời chỉ có thể lựa chọn chờ thời cơ hành động.
Hôn lễ được diễn ra trước thời hạn năm tháng, Giang Anh Tuấn đã sắp xếp rất nhiều chuyện nhưng bây giờ không thể sử dụng được, rất nhiều chuyện chỉ có thể bắt đầu sắp xếp tạm thời vì thời gian còn lại của anh cũng không nhiều.
Giang Anh Tuấn bắt đầu khua chiêng gõ mõ sửa sang và hoàn thiện lại kế hoạch của mình, ông cụ Chánh thừa dịp bây giờ anh ở bệnh viện không có cách nào thoát thân nên dẫn theo vệ sĩ và quản gia hẹn gặp Nhan Nhã Quỳnh. Nhan Nhã Quỳnh vốn đang ở nhà dưỡng thai, lúc nhận được cuộc gọi của ông cụ Chánh thì cũng hơi mông lung, còn chưa hiểu ra chuyện gì đã bị người ta dắt mũi quyết định gặp nhau ở quán cà phê bên cạnh sân bay trong vòng nửa tiếng nữa.
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không mà hôm nay Nhan Nhã Quỳnh lại ở nhà một mình, Lê Quốc Nam hiếm khi ra ngoài lại đi vào đúng lúc này, nếu không thì cũng không tới lượt Nhan Nhã Quỳnh nghe điện thoại.
Nhan Nhã Quỳnh thu dọn đơn giản rồi nhìn giấy kiểm tra thai bên cạnh, suy nghĩ một lát vẫn quyết định nhét vào túi để đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.