Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình
Chương 870
Nha Mẫn
30/04/2024
Việc kinh doanh của công ty sắp xảy ra vấn đề, ban giám đốc cũng khó
chịu và cũng đã đưa ra tối hậu thư cho ông ta. Nếu không đủ tiền và
không thể lấp đầy những kẽ hở, ông ta buộc sẽ phải nộp đơn phá sản và
rất nhanh ông ta cũng có thể sẽ phải ngồi tù vì tội biển thủ công quỹ
của công ty!
Ông ta không thể vào tù được, công ty không còn ở trong tầm tay ông ta, ông ta còn sống thêm vài chục năm nữa, nên chỉ cần nghĩ đến những ngày tháng cơ cực ấy đã khiến ông ta cảm thấy ngột ngạt, chính vì vậy chuyện như thể không bao giờ được phép xảy ra!
“Nếu như bố không vừa mắt thì NhanKiến Định cũng đã cùng NhanMinh Tủ rời đi rồi, tối hôm qua con cũng đã đồng ý lời cầu hôn, nhưng kế hoạch quá thô, NhanKiến Định nhất định sẽ không bị lừa đâu, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ lưỡng mọi chuyện mới được!”
Kế hoạch quá thô thiển và đơn giản, thậm chí là cô ta nhìn thoáng qua cũng phát hiện ra, chưa kể NhanKiến Định, một người đàn ông có thể được xem là cáo già, thì có thể anh ta cũng đã nhận ra họ muốn làm gì từ khi cô ta bị thương trong quá trình cô ta tự đạo diễn và diễn xuất vào buổi sáng.
Nhưng anh ta vẫn không rời đi, đây đã là một sự khích lệ trá hình đối với NhanMộc Trà, chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Bản thân NhanKiến Định không chỉ bắt mắt mà thân phận của anh ta cũng khiến cô ta phải để mắt đến, bằng mọi cách phải leo lên thuyền của anh ta.
“Chúng ta không có thời gian để lên kế hoạch cho những việc đó.
Sáng mai NhanKiến Định sẽ đưa NhanMinh Tú đi. Trong thời gian này, không ai được phép đến gần phòng cô ấy nếu không có sự cho phép của anh ta. Bố muốn đột nhập, nhưng bố không có khả năng đón nhận sự tức giận của công tước Otto!”
Một bên là NhanVăn Minh tham lam quyền lực của NhanKiến Định, mặt khác lại sợ sau này NhanKiến Định sẽ gây họa, không phải ai cũng có thể chịu được sự tức giận của gia tộc Otto chứ đừng nói đến sự tức giận thế hệ tiếp theo của gia tộc Otto.
Tuy nhiên, ông ta đang cần tiền để thoát khỏi nguy hiểm, nếu NhanMộc Trà thực sự ôm được cây đại thụ này, ông ta sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn, dù rủi ro cao nhưng lợi nhuận cũng cao, điều này ông ta đã nhận ra ngay khi gặp anh ta lần đầu tiên ở trung tâm thương mại!
“Bố, bố quên rồi sao? Bây giờ con đang bị thương. Chị Minh Tú nên đến thăm con. Dù con không bị chị ấy đẩy ngã nhưng chị ấy cũng phải có một phần trách nhiệm. Chờ khi NhanKiến Định đi vắng, bố phải tìm cách đưa NhanMinh Tú qua đây!
Chiếu theo những lo lắng của NhanKiến Định dành cho NhanMinh Tú, chỉ cần anh ta giữ được người phụ nữ ở trong tay, anh ta đều có cách khiến cô ấy phải phục tùng!
Mặc dù vết thương trên trán vẫn còn đau nhức, nhưng điều đó không ngăn cản được việc NhanMộc Trà bày mưu tính kế người khác.
Sau khi NhanVăn Minh nghe cô ta nói xong thì chỉ liếc nhìn cô ta mà không nói gì.
Im lặng đứng tại chỗ gật đầu một cái, hoảng hốt thật lâu sau, ông ta mới cau mày nói: “Nếu như NhanKiến Định cứ không chịu ra thì làm thế nào? Hay là nói NhanMinh Tú không đi theo bố? Bất ngờ này con có nghĩ tới hay không. Nếu NhanMinh Tú hơi thông minh một chút cũng sẽ không đi theo bố, chúng ta không thể nghĩ người ta ngu như vậy!”
Mặc dù ban đầu kế hoạch này nghe có vẻ hay, nhưng chỉ cần cẩn thận suy nghĩ một chút thì có thể chỉ ra trăm ngàn chỗ hở. Bây giờ NhanMinh Tú nóng lòng muốn rời khỏi đây làm sao có thể đi theo ông ta. Chỉ là ông ta có thể nói động đến cô ấy, phía trước còn có NhanKiến Định trông nom, anh ta cũng không nhất định có thể thấy NhanMinh Tú, kế hoạch này không có thể được!
“Bố, làm người không thể cứng ngắc như vậy, nếu như không có cách lừa NhanMinh Tú tới, NhanKiến Định cũng không cần nghĩ tới, anh ta không thể nào biết đã bị chúng ta tính trước, tập đoàn Otto như vậy mà anh ta cũng có thể sửa sang lại trong mấy tháng ngắn ngủn, người như vậy nhất định có tâm chí kiên định, chúng ta chỉ có thể xuống tay với NhanMinh Tú.”
Nghĩ tới nghĩ lui, đến cuối cùng vẫn chỉ có thể xuống tay với người phụ nữ, NhanKiến Định thật sự không có nhược điểm, ngoại trừ chính anh ta để lộ NhanMinh Tú ra, còn không bọn họ không có biện pháp nào…
Ông ta không thể vào tù được, công ty không còn ở trong tầm tay ông ta, ông ta còn sống thêm vài chục năm nữa, nên chỉ cần nghĩ đến những ngày tháng cơ cực ấy đã khiến ông ta cảm thấy ngột ngạt, chính vì vậy chuyện như thể không bao giờ được phép xảy ra!
“Nếu như bố không vừa mắt thì NhanKiến Định cũng đã cùng NhanMinh Tủ rời đi rồi, tối hôm qua con cũng đã đồng ý lời cầu hôn, nhưng kế hoạch quá thô, NhanKiến Định nhất định sẽ không bị lừa đâu, chúng ta cần phải bàn bạc kỹ lưỡng mọi chuyện mới được!”
Kế hoạch quá thô thiển và đơn giản, thậm chí là cô ta nhìn thoáng qua cũng phát hiện ra, chưa kể NhanKiến Định, một người đàn ông có thể được xem là cáo già, thì có thể anh ta cũng đã nhận ra họ muốn làm gì từ khi cô ta bị thương trong quá trình cô ta tự đạo diễn và diễn xuất vào buổi sáng.
Nhưng anh ta vẫn không rời đi, đây đã là một sự khích lệ trá hình đối với NhanMộc Trà, chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. Bản thân NhanKiến Định không chỉ bắt mắt mà thân phận của anh ta cũng khiến cô ta phải để mắt đến, bằng mọi cách phải leo lên thuyền của anh ta.
“Chúng ta không có thời gian để lên kế hoạch cho những việc đó.
Sáng mai NhanKiến Định sẽ đưa NhanMinh Tú đi. Trong thời gian này, không ai được phép đến gần phòng cô ấy nếu không có sự cho phép của anh ta. Bố muốn đột nhập, nhưng bố không có khả năng đón nhận sự tức giận của công tước Otto!”
Một bên là NhanVăn Minh tham lam quyền lực của NhanKiến Định, mặt khác lại sợ sau này NhanKiến Định sẽ gây họa, không phải ai cũng có thể chịu được sự tức giận của gia tộc Otto chứ đừng nói đến sự tức giận thế hệ tiếp theo của gia tộc Otto.
Tuy nhiên, ông ta đang cần tiền để thoát khỏi nguy hiểm, nếu NhanMộc Trà thực sự ôm được cây đại thụ này, ông ta sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn, dù rủi ro cao nhưng lợi nhuận cũng cao, điều này ông ta đã nhận ra ngay khi gặp anh ta lần đầu tiên ở trung tâm thương mại!
“Bố, bố quên rồi sao? Bây giờ con đang bị thương. Chị Minh Tú nên đến thăm con. Dù con không bị chị ấy đẩy ngã nhưng chị ấy cũng phải có một phần trách nhiệm. Chờ khi NhanKiến Định đi vắng, bố phải tìm cách đưa NhanMinh Tú qua đây!
Chiếu theo những lo lắng của NhanKiến Định dành cho NhanMinh Tú, chỉ cần anh ta giữ được người phụ nữ ở trong tay, anh ta đều có cách khiến cô ấy phải phục tùng!
Mặc dù vết thương trên trán vẫn còn đau nhức, nhưng điều đó không ngăn cản được việc NhanMộc Trà bày mưu tính kế người khác.
Sau khi NhanVăn Minh nghe cô ta nói xong thì chỉ liếc nhìn cô ta mà không nói gì.
Im lặng đứng tại chỗ gật đầu một cái, hoảng hốt thật lâu sau, ông ta mới cau mày nói: “Nếu như NhanKiến Định cứ không chịu ra thì làm thế nào? Hay là nói NhanMinh Tú không đi theo bố? Bất ngờ này con có nghĩ tới hay không. Nếu NhanMinh Tú hơi thông minh một chút cũng sẽ không đi theo bố, chúng ta không thể nghĩ người ta ngu như vậy!”
Mặc dù ban đầu kế hoạch này nghe có vẻ hay, nhưng chỉ cần cẩn thận suy nghĩ một chút thì có thể chỉ ra trăm ngàn chỗ hở. Bây giờ NhanMinh Tú nóng lòng muốn rời khỏi đây làm sao có thể đi theo ông ta. Chỉ là ông ta có thể nói động đến cô ấy, phía trước còn có NhanKiến Định trông nom, anh ta cũng không nhất định có thể thấy NhanMinh Tú, kế hoạch này không có thể được!
“Bố, làm người không thể cứng ngắc như vậy, nếu như không có cách lừa NhanMinh Tú tới, NhanKiến Định cũng không cần nghĩ tới, anh ta không thể nào biết đã bị chúng ta tính trước, tập đoàn Otto như vậy mà anh ta cũng có thể sửa sang lại trong mấy tháng ngắn ngủn, người như vậy nhất định có tâm chí kiên định, chúng ta chỉ có thể xuống tay với NhanMinh Tú.”
Nghĩ tới nghĩ lui, đến cuối cùng vẫn chỉ có thể xuống tay với người phụ nữ, NhanKiến Định thật sự không có nhược điểm, ngoại trừ chính anh ta để lộ NhanMinh Tú ra, còn không bọn họ không có biện pháp nào…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.