Nhân Vật Bị Quên Lãng

Chương 1: Cuộc Đời Mới

tnaii

19/08/2024

"Cốc!", "Cốc!", "Cốc!"...

- Ra liền đây! Có chuyện gì vậy?

- À dạ thưa anh, anh có đơn hàng ạ

- Vâng, cảm ơn...

Ủa mình có đặt gì đâu. Nếu không lấy tiền thì chắc là có người gửi, mà mình thì có quen ai đâu. Kệ đi.



- Cuốn tiểu thuyết này cũng hay. Thôi đi ngủ mai còn đi xin việc :'<



----------------------

- Thiếu gia! Thiếu gia! Thiếu gia!

- Thiếu gia mau dậy đi! Thiếu gia..

- Có chuyện gì vậy. Ơ...

Đập vào mắt anh là một trần nhà cực kì to, được điêu khắc bởi những họa tiết cực kì lông lẫy, sang trọng, xung quang là hàng tá hầu nữ bao quanh. Bản thân thì lại nằm trên chiếc giường rất ấm áp.

- Thiếu gia à, đến giờ ăn sáng rồi!

- Thiếu gia? Sao lại gọi tôi là thiếu gia? Tôi đang ở đâu vậy?

Đây đau phải giọng của mình đâu? Không lẽ mình bị đau họng hả?

- Ngài nói gì vậy? Sắp tới giờ ăn sáng rồi, ngài đừng có đùa nữa.

- Các cô là ai?

- Ngài không nhớ gì sao?

Sự khó hiểu của hầu gái khiến cậu 3 phần hoang mang 7 phần như 3. Nhưng vì muốn biết câu trả lời nên cậu cố gặng hỏi lại thêm một lần nữa, rồi cuối cùng nhận được cậu trả lời siêu cấp khủng khiếp luôn.

- Vậy chúng tôi xin tự giới thiệu lại ạ.

Bỗng một giọng nói khác vang lên :



- Ngài là Kale Christor, con trai của Nam tước Chritor Dallen và phu nhân Elizer Lariena. Còn chúng tôi là những người hầu trong dinh thự nhà Christor ạ.

Cái gì cơ? Mình là Kale Christoras hả!! Vậy là xuyên không cmnr. Lại còn xuyên vào đứa chỉ diễn được mười mấy giây này. Gặp phải Sad Ending thì không biết kết cục của mình ra sao nữa!!!! Không được, vào vai một đứa giàu như này thì làm sao mà chết dễ thế được.

- Vậy hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?

- Hôm nay là 27 tháng 8 ạ

Vậy là sắp phải đi học rồi hả. Mình sẽ học hành thật chăm chỉ để sau này lỡ gặp chuyện gì thì mình sẽ di cư tới nơi khác, chính vì thế nên phải có năng lực để lớ bị cạp mất rồi sao hehe. Do nhà xa trường nên trước khi đi nên tham quan xung quanh chỗ này đã nhỉ :v

- E hèm, thôi được các cô cứ đi trước đi.

- Ngài có sao không ạ?

- Tôi không sao, các cô cứ đi đi.

- Thật không ạ?

- Tôi bảo tôi không sao rồi mà. Các cô không phải lo đâu :v

- Vậy chúng tôi xin phép.

Trong nhà tắm, hình ảnh cậu thanh niên người nhỏ nhắn, chưa tới 1m75 hiện ra trước gương. Làn da rất mỏng manh như thể chỉ cần cào nhẹ một phát là có thể rách ra ngay. Khuôn mặt rất đẹp, má hơi ửng hồng. Mái tóc màu hồng nhẹ, mềm mại và mượt mà y như những sợi nấm nhỏ yếu đuối.

Vẻ đẹp của nhân vật quần chúng này thật đáng ngưỡng mộ mà.

----------------------------------------

- Dậy rồi hả con. Ra ăn sáng đi.

Giọng của một người đàn ông khoảng 40 vang lên, bên cạnh còn có một người phụ nữ tóc nâu trầm dài qua lưng, uốn nhẹ ở phần đuôi tóc. Sự hiện diện của họ làm cậu sững sờ tại chỗ. Không thể ngờ rằng bố mẹ của nhân vật này chưa từng xuất hiện lần nào trong truyện chính, chỉ xuất hiện đúng một lần trong phần spin-off Ciara thôi. Nhưng mà nhan sắc cứ phải gọi là truyệt phẩm. Thảo nào đẻ được đứa con mát dạ ghê.

Mà điều làm em shock hơn nữa là chỉ có 3 người ăn thôi nhưng mà bàn ăn còn dài hơn cả cái giường của cậu nữa, đồ ăn thì đầy ú ụ. Ăn không hết thì vứt đi hoặc là cho người làm trong nhà ăn.

- Ba mẹ, hôm nay cho con xuống thị trấn một chuyến được không?

Bà Elizer nở nụ cười chiều chuộng nhìn cậu vừa đưa một lá thư vừa nói :

- Xuống thị trấn nhớ gửi lá thư này đến địa chỉ này giúp mẹ nhé!

Nghe xong câu này, bỗng sự tò mò trong cậu nổi lên, trong lòng thoang thoáng cảm giác hưng phấn ngày nào. Chẳng bù cho em ở thế giới kia, bố mẹ thì mất sớm, không bạn bè, người thân. Được nhận nuôi bởi một người đánh cá, rồi cuối cùng thì người đó cũng bị tai nạn xe hơi, ra đi khi cậu mới 15 tuổi. Có lẽ vì điều đó mà cậu chưa bao giờ được khám phá thế giới của riêng mình mà chỉ biết vùi đầu vào làm việc vặt tối ngày để kiêm miếng cơm manh áo. Mọi người xung quanh luôn nói cậu là đồ sao chổi, nhưng chỉ có duy nhất em hàng xóm kém anh 1 tuổi là quý anh, nên anh coi cậu em ấy là báu vật. Nhưng rồi một hôm cậu em ấy bị mất tích. Anh thất vọng thật rồi, không muốn tin tưởng vào chính mình nữa và coi mình chính là sao chổi, thứ mãi mãi không bao giờ có thể chạm vào một người bình thường khác. Nhưng chịu thôi, nếu tự sát thì cũng đâu thể đầu thai sống cuộc sống mới được, chỉ đành hết ngày này qua ngày khác tìm cách xoay sở kiếm sống qua ngày. Bây giờ lại ở trong thân xác một cậu nhóc còn nằm trong vòng tay bảo hộ của ba mẹ như Kale khiến anh cảm thấy bứt rứt trong lòng vì ít nhất mình cũng có thể coi là ra đi trong tuổi 26, còn người này thì lại chỉ sống được 17 năm, thân xác xinh đẹp của mình lại được một thằng ất ơ từ đâu chui ra nắm quyền kiểm soát. Hiện giờ anh chỉ biết cầu nguyện rằng nguyên chủ sẽ có một cuộc đời mới tốt đẹp hơn, có thể sống tới lúc đầu bạc răng long và ra đi một cách nhẹ nhàng ở tuổi già...

- Kale à, Kale! Con có sao không vậy?.. Cắt ngang dòng suy nghĩ thấm buồn của cậu là giọng nói mang vài phần lo lắng của ông Dallen gọi cậu.

Cậu chỉ cười nhẹ một cái rồi trả lời lại :



- À con không sao. Cảm ơn cha vì đã lo lắng.

- Sắp đi học rồi con có chuẩn bị gì chưa? Nếu chưa thì cha kêu người chuẩn bị cho con nha.

- À chỉ cần chuẩn bị đồng phục và cặp sách thôi. Tí con sẽ xuống thị trấn tự chọn những món cá nhân khác.

- Đây, nhớ mua đồ có chất lượng tốt một tí nhé!

Bà Elizer vừa nói vừa đưa một túi vải bọc khoảng 15 đồng vàng đưa cho cậu. Vẻ mặt không giấu nổi sự ân cần, lo lắng dành cho cậu. Lại khiến cậu tiếc thương cho nguyên chủ vì có bậc sinh thành đáng kính thế này :<

--------------------------------------

Thế giới này từng xảy ra chiến tranh tàn khốc nhất lịch sử. Cụ thể là chiến tranh giữa sự sống và cái chết, nói ngắn gọn hơn là trận chiến giữa ác quỷ và con người. Và đương nhiên con người thì làm sao đấu lại ác quỷ, chính vì vậy mà những vị thần trên thế giới lần lượt là Nữ thần tình yêu Talinon, Vị thần chiến tranh Udine, Vị thần Của cải Edward, cuối cùng là Vị thần Sáng tạo Jessey (người đã tạo ra và truyền đạt lại cho con người ma pháp chữa trị) đã cử những đức con thân cận nhất của mình xuống để cứu giúp loài người. Và những vị thần ấy đã đem lại cho con người một cuộc sống ấm no, nhưng dần dần vì lòng tham cá nhân của con người mà đã xảy ra mâu thuẫn. Hiện tại thì quả địa cầu này được chia thành 5 lục địa : Lục địa của những Vì sao Amori ; Lục địa của Tiền tài và Danh vọng Briana ; Lục địa tình yêu Darryl ; Lục địa Đa chủng tộc Farley ; Lục địa Trung lập Bất bại Jokelyn. Và mỗi một lục địa được coi là một đất nước, một đất nước có một thủ đô, và nhiều thị trấn khác nhau do những quý tốc cấp cao cai quản. Và đất nước của những Vì sao Amori là đất nước cậu đang sống, lí do nó được gọi như vậy là vì đã có 2 lần xuất hiện Thánh nữ (hay còn được coi là sứ giả của những vị thần) sẽ có thêm một thánh nữ nữa, và đó chính là nữ chính của bộ tiểu thuyết này. Nam nữ chính gặp tại Học viện Ma pháp Engelbert, nơi đào tạo những ma pháp sư, chiến binh, những nhà lãnh đạo vĩ đại nhất. Trường học này chủ yếu toàn du học sinh đến từ nơi khác, giảng viên thì rất đa dạng, còn có cả cựu Thánh nữ nữa. Thế cho nên tầm quan trọng của học viện này là vô hạn đối với cả người dân và tất cả những vị vua trị vì các lục địa nữa.

Cha của cậu là Nam tước của Lục địa Amori nên sở hữu một thị trấn nhỏ nằm phía Tây thủ đô đất nước. Và tất nhiên là cậu rất được ưu ái, ra ngoài mua đồ có khi còn chẳng cần trả tiền ấy chứ!

- Oaa! Đẹp thiệc, không kém gì thủ đô luôngg :>

Dạo vài vòng thì cậu bắt gặp một bóng dáng mảnh khảnh, nhìn từ đằng sau cứ như một thiên thần nhỏ vậy. Mái tóc mềm mượt dài đến vai rung rinh trong cơn gió nhẹ nhàng, nếp váy cũng theo đó mà khiêu vũ theo nhịp gió thoảng qua phút chốc. Trông rất thơ mộng. Những nó nhìn quen lắm. Đó là nữ chính, Thánh nữ tương lai mà?

- Nè nè, cậu tên gì vậy? Cho mình làm quen nha.

Cái khoảnh khắc cô vừa quay đầu lại, vẻ đẹp hồn nhiên, trong sáng của nữ chính hiện ra trong tầm mắt cậu thiếu niên khiến cậu không khỏi ngỡ ngàng bật ngửa vì nhan sắc này không hổ là con cưng của tác giả mà '///'

- Vâng? Cậu gọi mình?..

- Cậu xinh quá. (Cho anh xin in4 nha:v)

- Cảm ơn nhé. Mà nãy cậu nói gì vậy?

- À quên. C.. cho mình làm quen nhé!

Cậu vừa lắp bắp vừa xoay ngón tay. Y như một tên ngốc vậy. Nữ chính chỉ nở một nụ cười rồi nắm lấy đôi tay đang ngại ngùng ấy mà nói :

- Vâng. Được làm bạn với ngài đây là vinh dự của tôi.

Không có bọn nam chính là cậu hỏi cưới chị yêu luôn rùii.

- Mình là Ciara, Ciara Marianna. Còn thiếu gia đây là ngài Christor nhỉ?

- Cứ gọi tôi là Kale là được rồi.

Cứ thế cậu và nữ chính trở thành bạn tốt của nhau. Biết được nữ chính vừa ôn nhu, ngọt ngào lại rất thông minh, dễ gần nên việc vào được học viện ma pháp nhờ học bổng là chuyện bình thường. Nhưng lại bị kì thị vì chỉ là dân đen. Cậu có thể xin ba mẹ cho cậu nhập học cùng mình. Nhưng lỡ mọi người nghĩ rằng dùng nhan sắc quyến rũ người ta để vào học thì sao? Và thế là cậu quyết định sẽ tạo tiếng tốt cho nữ chính từ đầu luôn. Bịa ra cái cớ là giúp đỡ con trai của Nam tước nên được báo đáp. Nghe cũng ổn quá trời :>

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Vật Bị Quên Lãng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook