Nhân Vật Phản Diện Đại Kiêu Hùng (Bản Dịch)
Chương 19: Ma Tu
Thiên Sách Giáo Úy
21/09/2021
Tô Vi Nhiễm nhìn qua ánh mắt của Sở Thiên, tràn đầy không thể tin.
Nàng cũng không nghĩ tới, Sở Thiên lại nói ra những lời này!
Sở Hư chính là cường giả thiên kiêu với tu vi Huyền Đan cảnh ngũ trọng, thiên phú ở Đại Chu thần triều này, có thể nói là tồn tại hàng đầu.
E là chỉ có mấy vị Hoàng tử, Tam Thanh Sơn Đạo Tử cùng với mấy vị thiếu chủ của siêu cấp thế gia kia mới có thể so sánh được với hắn.
Mặc dù Tô Vi Nhiễm cũng là thiên phú bất phàm, nhưng cảnh giới bây giờ cũng chỉ là Niết Bàn cảnh đỉnh phong.
Sở Hư vừa mới xuất thủ, Tô Vi Nhiễm căn bản cũng không có kịp phản ứng!
Mà Sở Thiên căn bản cũng không có kiên trì được bao lâu, liền trực tiếp quỳ xuống, nếu không phải Tô Vi Nhiễm mở miệng cầu tình, e là cả người Sở Thiên đều muốn nằm sấp xuống.
Đây mới thực sự là vô cùng nhục nhã a!
Giờ phút này, Tô Vi Nhiễm đối với Sở Thiên tràn đầy thất vọng, nàng vốn cho là bộ dạng khác thường ngày hôm nay của Sở Thiên, chỉ là bởi vì lửa giận đối với Sở Hư làm choáng váng đầu óc.
Nhưng mà hiện tại xem ra, nội tâm của Sở Thiên cực đoan vượt xa khỏi tưởng tượng của nàng!
Mà Tô Vi Nhiễm lại nghĩ đến, Sở Thiên oán hận cực đoan với Sở Hư như thế.
Sở Hư... Có thật sự tội ác tày trời như những gì Sở Thiên nói không?
Mà Sở Thiên cũng là phản ứng lại, vừa rồi chính mình rốt cuộc là nói cái gì!
Sắc mặt của hắn lập tức trở nên trắng bệch, nhìn qua thần sắc thất vọng kia của Tô Vi Nhiễm, trong lòng hối hận không thôi.
Mà trong lòng của hắn lại hận lên người Sở Hư.
Hết thảy chuyện này, đều là lỗi của Sở Hư!!
...
Sở Hư về tới đại điện của mình, quan sát tỉ mỉ địa đồ ở trong tay.
Có thể để cho Sở Thiên – tên khí vận chi tử có được vọng khí thuật này cũng kích động như thế, có thể thấy được quyển địa đồ này tất nhiên là ẩn giấu cơ duyên tuyệt thế!
Sở Hư trầm tư một lát, bỗng nhiên phân phó với nữ tử ở một bên, nói: “Truyền lệnh xuống, tìm kiếm khắp Trung Châu, đi tìm một nơi ăn khớp với cái địa đồ này!”
Vị nữ tử này đang xoa nhẹ bả vai cho Sở Hư, dáng vóc thướt tha, quốc sắc thiên hương.
Chính là Lâu chủ của Quảng Hàn Lâu, Mặc Cơ!
Mặc Cơ làm Lâu chủ của Quảng Hàn Lâu, cường giả Thần Phủ cảnh, kỳ thật thân phận ở Đại Chu thần triều cũng là tồn tại không thấp.
Nhưng mà ở trước mặt Sở Hư, nàng lại dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ.
Ở trong lòng Mặc Cơ, phụng dưỡng chủ quân, vốn chính là chuyện hiển nhiên...
Nghe được phân phó của Sở Hư, thần sắc ôn nhu kia của Mặc Cơ lập tức trở nên nghiêm nghị, nàng có chút cúi đầu, cung kính nói: “Rõ!”
Sở Hư hài lòng cười một tiếng, một mỹ nhân là cường giả Thần Phủ cảnh khép na khép nép ở trước mặt hắn, sai gì làm nấy.
Thật sự là khiến cho tâm tình của hắn không tệ.
Sở Hư hỏi: “Mấy ngày nay đế đô có chuyện lớn gì không?”
Thế lực của Quảng Hàn Lâu trải rộng khắp Đại Chu hoàng triều, những biến động nhỏ ở đế đô đều nằm trong khống chế của Mặc Cơ.
Mặc Cơ suy tư một lát, nhẹ giọng nói: "Bẩm Thế tử, gần đây tựa hồ là có một vị ma tu tiềm nhập vào đế đô, bất quá người này tựa hồ là cực kì cẩn thận, cực kì điệu thấp.
Mặc dù tất cả đại thế lực đều phát giác người này, nhưng mà cũng không có quá mức để ý."
Ma tu?
Lông mày của Sở Hư hơi nhíu, lập tức nảy ra kế sách, nhàn nhạt phân phó, nói: “Bắt hắn tới đây, ta có trọng dụng.”
Mặc Cơ gật đầu, phảng phất đây chỉ là một việc nhỏ không có ý nghĩa.
Cứ như vậy, vận mệnh của một vị cường giả ma tu, cứ như vậy được quyết định...
...
Cuộc đấu giá mà đám người mong đợi, cuối cùng cũng bắt đầu.
Nhưng mà khúc nhạc dạo ngắn vừa nãy bên trong Thiên Điện, cũng bị đám người ghi vào trong lòng, trở thành trò cười trong lúc bàn tán.
Có thể tưởng tượng, Sở Thiên ở đế đô, e là lại sẽ trở thành đối tượng mà đám người trên thế gian liên tục giễu cợt.
Mặc dù Sở Thiên rất muốn trực tiếp rời đi, để tránh ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
Nhưng mà hắn vẫn lưu lại, mặt dày mày dạn đi theo Tô Vi Nhiễm trở lại bên trong đại điện.
Đối với Sở Thiên mà nói, Tô Vi Nhiễm không chỉ là tình nhân trong mộng của mình, là nữ thần được yêu mến.
Còn là niềm hi vọng lật ngược tình thế của chính mình!
Mặc dù hắn là Hầu phủ công tử, nhưng căn bản cũng không có thế lực nào để có thể ỷ vào.
Trong lòng của hắn rõ ràng, đây cũng không phải là Trung Châu vào cái thời đại Thượng Cổ “vạn tông thế chân vạc” kia.
Mỗi người có thể nương tựa vào thực lực mà không cần để ý quy tắc, có ơn báo ơn, có oán báo oán!
Bây giờ Đại Chu thần triều đóng đô ở Trung Châu mấy chục vạn năm, quan hệ giữa tất cả đại thế lực rắc rối và phức tạp, tạo thành một bộ quy tắc.
Muốn báo thù, muốn lật ngược tình thế, cũng chỉ có thể dựa theo quy tắc, cũng chỉ có thể mượn nhờ thế lực!
Mà Tô Vi Nhiễm, không thể nghi ngờ chính là một cái mục tiêu tốt nhất!
Cũng là đối tượng thích hợp nhất.
Nàng là Đại tiểu thư của Đế Sư Tô gia, nếu là có thể đạt được phương tâm của nàng.
Hắn liền có được Tô gia làm ngoại viện, báo thù lật ngược tình thế cũng là rất có hi vọng!
Chí ít, cũng sẽ không giống như bây giờ, ngay cả tiếp tục sống sót đều phải cẩn thận từng li từng tí!
Sở Thiên tin tưởng, mặc dù Tô Vi Nhiễm có khoảng cách với hắn.
Nhưng mà tình cảm trước đó giữa mình và nàng là không thể xóa nhòa, chính mình ở trong lòng Tô Vi Nhiễm vẫn là có địa vị.
Chỉ cần mình lại hảo hảo xin lỗi, thì Tô Vi Nhiễm sẽ tha thứ cho mình...
Nàng cũng không nghĩ tới, Sở Thiên lại nói ra những lời này!
Sở Hư chính là cường giả thiên kiêu với tu vi Huyền Đan cảnh ngũ trọng, thiên phú ở Đại Chu thần triều này, có thể nói là tồn tại hàng đầu.
E là chỉ có mấy vị Hoàng tử, Tam Thanh Sơn Đạo Tử cùng với mấy vị thiếu chủ của siêu cấp thế gia kia mới có thể so sánh được với hắn.
Mặc dù Tô Vi Nhiễm cũng là thiên phú bất phàm, nhưng cảnh giới bây giờ cũng chỉ là Niết Bàn cảnh đỉnh phong.
Sở Hư vừa mới xuất thủ, Tô Vi Nhiễm căn bản cũng không có kịp phản ứng!
Mà Sở Thiên căn bản cũng không có kiên trì được bao lâu, liền trực tiếp quỳ xuống, nếu không phải Tô Vi Nhiễm mở miệng cầu tình, e là cả người Sở Thiên đều muốn nằm sấp xuống.
Đây mới thực sự là vô cùng nhục nhã a!
Giờ phút này, Tô Vi Nhiễm đối với Sở Thiên tràn đầy thất vọng, nàng vốn cho là bộ dạng khác thường ngày hôm nay của Sở Thiên, chỉ là bởi vì lửa giận đối với Sở Hư làm choáng váng đầu óc.
Nhưng mà hiện tại xem ra, nội tâm của Sở Thiên cực đoan vượt xa khỏi tưởng tượng của nàng!
Mà Tô Vi Nhiễm lại nghĩ đến, Sở Thiên oán hận cực đoan với Sở Hư như thế.
Sở Hư... Có thật sự tội ác tày trời như những gì Sở Thiên nói không?
Mà Sở Thiên cũng là phản ứng lại, vừa rồi chính mình rốt cuộc là nói cái gì!
Sắc mặt của hắn lập tức trở nên trắng bệch, nhìn qua thần sắc thất vọng kia của Tô Vi Nhiễm, trong lòng hối hận không thôi.
Mà trong lòng của hắn lại hận lên người Sở Hư.
Hết thảy chuyện này, đều là lỗi của Sở Hư!!
...
Sở Hư về tới đại điện của mình, quan sát tỉ mỉ địa đồ ở trong tay.
Có thể để cho Sở Thiên – tên khí vận chi tử có được vọng khí thuật này cũng kích động như thế, có thể thấy được quyển địa đồ này tất nhiên là ẩn giấu cơ duyên tuyệt thế!
Sở Hư trầm tư một lát, bỗng nhiên phân phó với nữ tử ở một bên, nói: “Truyền lệnh xuống, tìm kiếm khắp Trung Châu, đi tìm một nơi ăn khớp với cái địa đồ này!”
Vị nữ tử này đang xoa nhẹ bả vai cho Sở Hư, dáng vóc thướt tha, quốc sắc thiên hương.
Chính là Lâu chủ của Quảng Hàn Lâu, Mặc Cơ!
Mặc Cơ làm Lâu chủ của Quảng Hàn Lâu, cường giả Thần Phủ cảnh, kỳ thật thân phận ở Đại Chu thần triều cũng là tồn tại không thấp.
Nhưng mà ở trước mặt Sở Hư, nàng lại dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ.
Ở trong lòng Mặc Cơ, phụng dưỡng chủ quân, vốn chính là chuyện hiển nhiên...
Nghe được phân phó của Sở Hư, thần sắc ôn nhu kia của Mặc Cơ lập tức trở nên nghiêm nghị, nàng có chút cúi đầu, cung kính nói: “Rõ!”
Sở Hư hài lòng cười một tiếng, một mỹ nhân là cường giả Thần Phủ cảnh khép na khép nép ở trước mặt hắn, sai gì làm nấy.
Thật sự là khiến cho tâm tình của hắn không tệ.
Sở Hư hỏi: “Mấy ngày nay đế đô có chuyện lớn gì không?”
Thế lực của Quảng Hàn Lâu trải rộng khắp Đại Chu hoàng triều, những biến động nhỏ ở đế đô đều nằm trong khống chế của Mặc Cơ.
Mặc Cơ suy tư một lát, nhẹ giọng nói: "Bẩm Thế tử, gần đây tựa hồ là có một vị ma tu tiềm nhập vào đế đô, bất quá người này tựa hồ là cực kì cẩn thận, cực kì điệu thấp.
Mặc dù tất cả đại thế lực đều phát giác người này, nhưng mà cũng không có quá mức để ý."
Ma tu?
Lông mày của Sở Hư hơi nhíu, lập tức nảy ra kế sách, nhàn nhạt phân phó, nói: “Bắt hắn tới đây, ta có trọng dụng.”
Mặc Cơ gật đầu, phảng phất đây chỉ là một việc nhỏ không có ý nghĩa.
Cứ như vậy, vận mệnh của một vị cường giả ma tu, cứ như vậy được quyết định...
...
Cuộc đấu giá mà đám người mong đợi, cuối cùng cũng bắt đầu.
Nhưng mà khúc nhạc dạo ngắn vừa nãy bên trong Thiên Điện, cũng bị đám người ghi vào trong lòng, trở thành trò cười trong lúc bàn tán.
Có thể tưởng tượng, Sở Thiên ở đế đô, e là lại sẽ trở thành đối tượng mà đám người trên thế gian liên tục giễu cợt.
Mặc dù Sở Thiên rất muốn trực tiếp rời đi, để tránh ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
Nhưng mà hắn vẫn lưu lại, mặt dày mày dạn đi theo Tô Vi Nhiễm trở lại bên trong đại điện.
Đối với Sở Thiên mà nói, Tô Vi Nhiễm không chỉ là tình nhân trong mộng của mình, là nữ thần được yêu mến.
Còn là niềm hi vọng lật ngược tình thế của chính mình!
Mặc dù hắn là Hầu phủ công tử, nhưng căn bản cũng không có thế lực nào để có thể ỷ vào.
Trong lòng của hắn rõ ràng, đây cũng không phải là Trung Châu vào cái thời đại Thượng Cổ “vạn tông thế chân vạc” kia.
Mỗi người có thể nương tựa vào thực lực mà không cần để ý quy tắc, có ơn báo ơn, có oán báo oán!
Bây giờ Đại Chu thần triều đóng đô ở Trung Châu mấy chục vạn năm, quan hệ giữa tất cả đại thế lực rắc rối và phức tạp, tạo thành một bộ quy tắc.
Muốn báo thù, muốn lật ngược tình thế, cũng chỉ có thể dựa theo quy tắc, cũng chỉ có thể mượn nhờ thế lực!
Mà Tô Vi Nhiễm, không thể nghi ngờ chính là một cái mục tiêu tốt nhất!
Cũng là đối tượng thích hợp nhất.
Nàng là Đại tiểu thư của Đế Sư Tô gia, nếu là có thể đạt được phương tâm của nàng.
Hắn liền có được Tô gia làm ngoại viện, báo thù lật ngược tình thế cũng là rất có hi vọng!
Chí ít, cũng sẽ không giống như bây giờ, ngay cả tiếp tục sống sót đều phải cẩn thận từng li từng tí!
Sở Thiên tin tưởng, mặc dù Tô Vi Nhiễm có khoảng cách với hắn.
Nhưng mà tình cảm trước đó giữa mình và nàng là không thể xóa nhòa, chính mình ở trong lòng Tô Vi Nhiễm vẫn là có địa vị.
Chỉ cần mình lại hảo hảo xin lỗi, thì Tô Vi Nhiễm sẽ tha thứ cho mình...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.