Nhân Vật Phản Diện: Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng, Nữ Chính Muốn Làm Hậu Cung Của Ta
Chương 4: Long Vương Xuất Hiện (2)
Tiếu Vũ
04/04/2024
“Ta xem hơn phân nửa là muốn cùng Đường đại thiếu đoạt nữ nhân a, bộ dáng nghèo kiết xác kia mà cũng đòi xứng?”
“Đường Thiếu, mau ra lệnh từng bọn ta xử lý hắn.”
Bốn phía quần chúng vây xem nhao nhao tán thưởng sự phong độ của Đường Du, cũng không quên thuận tiện đạp một cước vào Diệp Thần.
Đây cũng chính trình tự trước sau nhất quán của tiểu thuyết sảng văn.
Trước đó là dùng người qua đường để gia tăng lửa giận của nhân vật chín, xong sau đó nhân vật phản diện lại nhảy ra đắc ý vài câu, sau đó bị một quyền đấm chết tươi.
Đường Du sau khi những lời này xong, liền hoảng muốn chết.
Các ngươi nhất thời chửi mắng người cảm thấy sảng khoái!
Thái độ có thể thân thiện một chút được không?
Các ngươi mắng chửi người cho sướng mồm, thì ta mẹ nó lại được vé du lịch đưa vào hỏa táng a dưới lòng đất!!!
Quả nhiên, sau khi nghe được những lời này của của những người ất ơ qua đường này,thì sắc mặt của Diệp Thần trong nháy mắt xanh xám, gắt gao nhìn chằm chằm hướng tới Đường Du.
Đều là kẻ cầm đầu, nếu không chả phải là vì hắn quấn lấy Tô Mục Nguyệt, nên mới có chuyện này làm sao lại biến thành bộ dạng ăn tươi nuốt sống này với ta chi.
【 vãi nồi, con mẹ nó ngươi nhìn ta chằm chằm làm cái gì? Ta cũng đâu phải là ta mắng ngươ đâu. 】
【 ta thậm chí còn không cho người động thủ, ngươi còn muốn thế nào? Ngươi muốn cướp người liền thì mau cướp đi, đừng có mà nhìn ta làm gì, tên tiểu tử thối ngu xuẩn nhà ngươi. 】
Đường Du bị hắn nhìn chằm chằm tay xiết chặt, ở trong lòng kêu khổ thấu trời.
tên này thân làm Long Vương, toàn bộ bảo tiêu Đường gia cộng lại cũng không đủ để một mình hắn treo lên đánh!
Đúng là chọc hắn tới mức nổi giận, không bao lâu nữa mọi người liền có thể đến Đường gia ăn đám tang chính mình.
Tô Mục Nguyệt ở một bên nghe xong nửa ngày, nhịn không được thổi phù một tiếng bật cười.
Nhìn thấy Tô Mục Nguyệt cười một tiếng, sắc mặt Diệp Thần lại hòa hoãn mấy phần.
Hắn coi Tô Mục Nguyệt bản thân đứng ra vì giúp nàng nói lên nên mới làm nàng bật cười.
Thế là sau đó hắn nhìn tới Tô Mục Nguyệt khóe miệng nở nụ nười tà mị cong một tiếng, đi tới nói.
“Mục Nguyệt, không có bất kỳ ai có thể hi sinh tự do của ngươi đổi lấy lợi ích, có ta ở đây, ngươi muốn đi bất cứ nơi nào đều có thể đi, người nào dám cản trở đều phải chết!”
Đường Du lặng lẽ lui lại hai bước kéo dài khoảng cách, tâm tình có chút kích động.
【 Đúng đúng, nhanh đi lên ba, nam nữ khách quý cầm tay nhau liền đi trốn nhanh lên đi. 】
Theo trong kịch bản, lúc này Đường Du đã ra lệnh bọn bảo tiêu động thủ đuổi theo hắn.
Bây giờ hắn cũng đem bảo tiêu gọi lại!
Chỉ cần nhường cho gia hỏa này thuận lợi đem Tô Mục Nguyệt mang đi, chuyện kế tiếp liền không có liên quan gì tới mình.
Diệp Thần đi qua chụp vào tay của Tô Mục Nguyệt, liền phải nắm tay nàng rồi rời khỏi Đường gia mà đi.
Tay của hắn còn chưa đụng tới Tô Mục Nguyệt.
Tô Mục Nguyệt đã lui lại hai bước mặt lạnh nhìn xem Diệp Thần nói.
“Anh đang làm gì? Bệnh thần kinh à, ta bị hy sinh, tự do, hạnh phúc của mình từ lúc nào?”
Sau khi nàng nghe tiếng lòng của Đường Du nửa ngày, đã hiểu tình hình hiện tại đại khái như thế nào.
Bản thân thế giới hiện tại mà mình đang ở, có vẻ như chỉ là một cái tiểu thế giới trong một bộ tiểu thuyết.
Dựa theo kịch bản thông thường, mình lúc này vốn đã bị gia hỏa này cảm hóa mà mang theo bỏ trốn.
Nghĩ đến viêc bản thân mình lại trở thành hậu cung của gia hỏa này, nàng liền cảm thấy phản cảm đến cực điểm.
Sắc mặt của Diệp Thần chấn kinh, trong ánh mắt lóe lên một vẻ tức giận.
Nữ nhân này, mà lại dám cự tuyệt ta?
Chẳng lẽ nàng không biết, lúc toàn thế giới đều quay lưng với nàng, chỉ có một người duy nhất là mình là nguyện ý vì nàng phản bội toàn bộ người của toàn thế giới hay sao?
Lập tức hắn lại phản ứng lại nhìn xem Tô Mục Nguyệt mỉm cười nói.
“Mục Nguyệt, ta biết ngươi đang sợ cái gì, ngươi cứ yên tâm, có ta ở đây, chỉ là Đường gia không ai dám làm tổn hại gì đến ngươi.”
Nói xong, ánh mắt hắn liền tiếp tục băng lãnh nhìn chằm chằm Đường Du.
Tô Mục Nguyệt không dám tự đi cùng mình, nhất định là do bị gia hỏa này cho uy hiếp!
“Đường Thiếu, mau ra lệnh từng bọn ta xử lý hắn.”
Bốn phía quần chúng vây xem nhao nhao tán thưởng sự phong độ của Đường Du, cũng không quên thuận tiện đạp một cước vào Diệp Thần.
Đây cũng chính trình tự trước sau nhất quán của tiểu thuyết sảng văn.
Trước đó là dùng người qua đường để gia tăng lửa giận của nhân vật chín, xong sau đó nhân vật phản diện lại nhảy ra đắc ý vài câu, sau đó bị một quyền đấm chết tươi.
Đường Du sau khi những lời này xong, liền hoảng muốn chết.
Các ngươi nhất thời chửi mắng người cảm thấy sảng khoái!
Thái độ có thể thân thiện một chút được không?
Các ngươi mắng chửi người cho sướng mồm, thì ta mẹ nó lại được vé du lịch đưa vào hỏa táng a dưới lòng đất!!!
Quả nhiên, sau khi nghe được những lời này của của những người ất ơ qua đường này,thì sắc mặt của Diệp Thần trong nháy mắt xanh xám, gắt gao nhìn chằm chằm hướng tới Đường Du.
Đều là kẻ cầm đầu, nếu không chả phải là vì hắn quấn lấy Tô Mục Nguyệt, nên mới có chuyện này làm sao lại biến thành bộ dạng ăn tươi nuốt sống này với ta chi.
【 vãi nồi, con mẹ nó ngươi nhìn ta chằm chằm làm cái gì? Ta cũng đâu phải là ta mắng ngươ đâu. 】
【 ta thậm chí còn không cho người động thủ, ngươi còn muốn thế nào? Ngươi muốn cướp người liền thì mau cướp đi, đừng có mà nhìn ta làm gì, tên tiểu tử thối ngu xuẩn nhà ngươi. 】
Đường Du bị hắn nhìn chằm chằm tay xiết chặt, ở trong lòng kêu khổ thấu trời.
tên này thân làm Long Vương, toàn bộ bảo tiêu Đường gia cộng lại cũng không đủ để một mình hắn treo lên đánh!
Đúng là chọc hắn tới mức nổi giận, không bao lâu nữa mọi người liền có thể đến Đường gia ăn đám tang chính mình.
Tô Mục Nguyệt ở một bên nghe xong nửa ngày, nhịn không được thổi phù một tiếng bật cười.
Nhìn thấy Tô Mục Nguyệt cười một tiếng, sắc mặt Diệp Thần lại hòa hoãn mấy phần.
Hắn coi Tô Mục Nguyệt bản thân đứng ra vì giúp nàng nói lên nên mới làm nàng bật cười.
Thế là sau đó hắn nhìn tới Tô Mục Nguyệt khóe miệng nở nụ nười tà mị cong một tiếng, đi tới nói.
“Mục Nguyệt, không có bất kỳ ai có thể hi sinh tự do của ngươi đổi lấy lợi ích, có ta ở đây, ngươi muốn đi bất cứ nơi nào đều có thể đi, người nào dám cản trở đều phải chết!”
Đường Du lặng lẽ lui lại hai bước kéo dài khoảng cách, tâm tình có chút kích động.
【 Đúng đúng, nhanh đi lên ba, nam nữ khách quý cầm tay nhau liền đi trốn nhanh lên đi. 】
Theo trong kịch bản, lúc này Đường Du đã ra lệnh bọn bảo tiêu động thủ đuổi theo hắn.
Bây giờ hắn cũng đem bảo tiêu gọi lại!
Chỉ cần nhường cho gia hỏa này thuận lợi đem Tô Mục Nguyệt mang đi, chuyện kế tiếp liền không có liên quan gì tới mình.
Diệp Thần đi qua chụp vào tay của Tô Mục Nguyệt, liền phải nắm tay nàng rồi rời khỏi Đường gia mà đi.
Tay của hắn còn chưa đụng tới Tô Mục Nguyệt.
Tô Mục Nguyệt đã lui lại hai bước mặt lạnh nhìn xem Diệp Thần nói.
“Anh đang làm gì? Bệnh thần kinh à, ta bị hy sinh, tự do, hạnh phúc của mình từ lúc nào?”
Sau khi nàng nghe tiếng lòng của Đường Du nửa ngày, đã hiểu tình hình hiện tại đại khái như thế nào.
Bản thân thế giới hiện tại mà mình đang ở, có vẻ như chỉ là một cái tiểu thế giới trong một bộ tiểu thuyết.
Dựa theo kịch bản thông thường, mình lúc này vốn đã bị gia hỏa này cảm hóa mà mang theo bỏ trốn.
Nghĩ đến viêc bản thân mình lại trở thành hậu cung của gia hỏa này, nàng liền cảm thấy phản cảm đến cực điểm.
Sắc mặt của Diệp Thần chấn kinh, trong ánh mắt lóe lên một vẻ tức giận.
Nữ nhân này, mà lại dám cự tuyệt ta?
Chẳng lẽ nàng không biết, lúc toàn thế giới đều quay lưng với nàng, chỉ có một người duy nhất là mình là nguyện ý vì nàng phản bội toàn bộ người của toàn thế giới hay sao?
Lập tức hắn lại phản ứng lại nhìn xem Tô Mục Nguyệt mỉm cười nói.
“Mục Nguyệt, ta biết ngươi đang sợ cái gì, ngươi cứ yên tâm, có ta ở đây, chỉ là Đường gia không ai dám làm tổn hại gì đến ngươi.”
Nói xong, ánh mắt hắn liền tiếp tục băng lãnh nhìn chằm chằm Đường Du.
Tô Mục Nguyệt không dám tự đi cùng mình, nhất định là do bị gia hỏa này cho uy hiếp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.