Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện
Chương 23: Độ Lệch Của Tình Tiết Vở Kịch
Bán Lâu Yên Sa
17/11/2022
Ngày qua ngày, thời gian trôi đi, Alkali hùng hùng hổ hổ tạo dựng sự nghiệp, thành lập phòng làm việc riêng rồi lấn sân sang thế giới nghệ thuật biểu diễn. Lần đầu tiên anh ấy đóng phim truyền hình là làm nam chính trong “Truyền thuyết về nhà sư Tây Độ”, đó là kịch bản do chính anh ấy chọn lựa.
Tình cờ vào lúc Tô Mạt Lê đến thế giới loài người hóa duyên cũng là lúc Alkali đang chọn kịch bản, hai người họ gọi điện thoại, Tô Mạt Lê lặng đi một lúc khi nghe tên phim... Nhưng so với chủ đề tình yêu, cái thể loại phổ độ chúng sinh quả nhiên phù hợp với phong cách của anh ấy mà.
Châu Lý và các nữ sinh cùng trường đã thành lập fan club cho Alkali. Là đàn chị trong fan club, Châu Lý là fan hâm mộ số một của Alkali, tình cảm của cô ấy đối với Alkali ngày càng tăng lên. Nếu là bạn cùng trường cùng lớp, có lẽ cô ấy vẫn có thể cứ thế thầm mến. Nhưng mà tới một giai đoạn khi đối phương ở quá tầm với của bạn thì sau một thời gian dài, tình cảm tự nhiên sẽ thay đổi.
Ma Vương Dasa vẫn đang cố gắng tiếp cận đến Alkali, quá trình này không hề suôn sẻ. Chỉ khi Alkali diễn xuất, anh ta mới có thể ở tại khán phòng mà nhìn từ xa. Dasa đã nghĩ đến việc đến nhà Alkali để chặn anh ấy, sau đó dùng hắc ma pháp cho anh ấy trải qua kiểu tình yêu yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với Châu Lý.
Cuối cùng, không thể ngờ rằng để thoát khỏi tay săn ảnh, công việc bảo mật cho nghệ sĩ gần như đã đuổi kịp, thậm chí còn vượt qua công việc của nhân viên tình báo, đừng có nói đến là theo về nhà, Dasa còn không biết mình đã đi ra từ cái cửa nào nữa kìa!
Dasa cũng nghĩ ra cách theo dõi mùi hương, nhưng Alkali thực sự chẳng có cái mùi vị gì! Là một thiên thần, bản thân Alkali đã có mùi vị khác với con người, ngay cả Dasa cũng khó theo dõi anh ấy.
Dasa đã ở lại thế giới loài người trong một thời gian dài, điều đó có ảnh hưởng lớn đến vực Độ Ma. Các ác ma trấn giữ cửa vào ở Nhân gian dồn dập đến báo cáo, xung quanh vực Độ Ma thường xuyên xuất hiện không gian vặn vẹo, những vết nứt không gian không thể đoán trước.
Ở phía đông cung điện của Chris Fado, Tô Mạt Lê dựng những chiếc lều lớn, trồng nhiều rau quả. Nghe Yedor báo cáo với Chris Fado, Tô Mạt Lê buông lỏng tay, quả dưa đỏ tròn tròn lăn rơi xuống đất, may mà độ cao rơi xuống so với mặt đất không lớn, quả dưa không bị vỡ mà lăn tròn về phía trước. Bát Quái đang nằm cạnh chiếc ghế xích đu Chris Fado ngủ gật, ngẩng đầu lên khỏi những bàn chân chồng lên nhau, nhìn vào quả dưa đang lăn tới, đầu nó méo xệch, thích thú giơ móng vuốt của mình mà vỗ nhẹ “thùng thùng”, quả dưa đỏ đã vỡ vụn.
Bát Quái sửng sốt, nó nghiêng đầu nhìn Tô Mạt Lê, nó đã làm sai chuyện gì sao?
Tô Mạt Lê đứng dậy, cô mặc một chiếc áo phông cotton trắng và quần ống rộng bằng vải lanh màu trắng, nhấc giỏ dưa đầy dưa tới chỗ của Chris Fado, tay của cô bỗng nhẹ bẫng, cả giỏ chứa đầy dưa cùng với cô bay lên.
Tô Mạt Lê cũng đã quen với việc đó, cô nhanh chóng chỉnh sửa lại y phục của mình trong thời gian mình đang trôi bồng bềnh, vỗ nhẹ bụi đất trên chân rồi hạ cánh một cách vững chắc vào trong lòng của Chris Fado, mỉm cười chào hỏi Yedor.
Yedor và Tam Giác cúi đầu chào: “Xin chào phu nhân.” Không biết là từ bao giờ... Có lẽ là sau khi hai người trở về từ Nhân gian, càng ngày càng có nhiều ác ma gọi Tô Mạt Lê là ‘phu nhân’. Chris Fado cũng không ngăn cản họ làm như vậy, anh còn có hơi vui vẻ khi thấy chuyện đó xảy ra.
“Có chuyện gì với vực Độ Ma thế?” Tô Mạt Lê hỏi.
“Bởi vì Dasa đại nhân cứ lần lữa không trở lại nên đã có một vết nứt không gian ở vực Độ Ma. Nếu cứ tiếp tục như thế này, thậm chí đến thông đạo tới Nhân gian cũng sẽ ngày càng trở nên hẹp hơn. Trong trường hợp xấu nhất, thông đạo sẽ bị sụp đổ.”
Tô Mạt Lê giả vờ ngạc nhiên, mở to hai mắt, sau đó cô quay lại nhìn Chris Fado.
Chris Fado quàng tay trái qua eo Tô Mạt Lê, không căng thẳng không vội vàng nói: “Lượng máu được dự trữ là bao nhiêu?”
Tam Giác đứng ở bên cạnh trả lời: “Năm nay lượng máu thu thập được đã tăng lên đáng kể, lượng tồn trữ trong lãnh địa có thể duy trì trong vòng mười sáu tháng.”
Trong lòng Tô Mạt Lê đã có tính toán, ở lãnh địa của Chris Fado thì sẽ không cần lo lắng bị đói bụng, nhưng ở những lãnh địa khác thì cũng không chắc chắn, bọn họ không có đại sứ tích trữ ngũ cốc như Tô Mạt Lê.
Chris Fado: “Đã phái tùy tùng liên lạc với Dasa chưa?”
Yedor: “Những tùy tùng trong lãnh địa của Dasa đại nhân đã ra ngoài tìm kiếm rồi. Một số Ma Vương đại nhân khác cũng đã phái ác ma đi. Chúng ta có phải cử người đi hay không?”
Chris Fado xua tay: “Ngay cả việc triệu hồi loài người cũng không thể hoàn thành thì quá là vô dụng rồi. Không cần phải đi tìm anh ta.” Dasa ở lại trong thế giới loài người quá lâu rồi, đối với bản thân anh ta cũng là một dạng tiêu hao năng lượng, nếu qua một khoảng thời gian nữa, ma khí tiêu hao đến một mức độ nhất định thì anh ta nhất định sẽ quay trở lại.
“Ra lệnh cho tất cả ác ma trong lãnh địa, không được đến Nhân gian trong thời gian này.”
Không gian vặn vẹo không phải chuyện đùa, ai không cẩn thận sẽ bị vực Độ Ma nuốt chửng, nếu lượng máu dự trữ của họ đã có đủ, vậy thì cũng không cần thiết phải để cho các ác ma ra ngoài mạo hiểm nữa.
Yedor và Tam Giác nghe lệnh quay về, Tô Mạt Lê có vẻ lo lắng hỏi Chris Fado: “Sẽ không có chuyện gì xảy ra phải không?”
Tay phải của Chris Fado nâng quai hàm cô lên, anh lười biếng nói: “Sẽ không đâu, không đến sáu mươi ngày, Dasa nhất định sẽ trở lại thôi.”
Có của cải sẽ không giống người khác, bởi vậy Tô Mạt Lê tin rằng trong bản gốc nếu Chris Fado cũng có đầy đủ lương thực tích trữ thì trong tương lai anh cũng sẽ không tham gia vào mấy cái vụ lộn xộn nữa.
Khác với sự yên bình trên lãnh địa của Chris Fado, ở những vùng lãnh địa còn lại, các ác ma khác lần lượt bị nuốt chửng bởi những kẽ hở trong không gian, ở những vùng lãnh địa không có tích trữ lương thực thì sẽ lập tức nhìn thấy tình trạng miệng ăn núi lở thôi.
Đặc biệt trong lãnh địa của Dasa, những con rắn mất đầu thì không nhắc tới làm gì, thân tín của Dasa theo nguyên tác sẽ không bất hòa với nhau thì nay lại có dấu hiệu của sự tan rã. Tại Nhân gian.
Dasa kiềm chế sự cáu kỉnh của mình, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cô nói cái gì?”
“Tôi đã từ bỏ rồi. Ý nghĩ muốn độc chiếm cậu ấy, là do tôi quá ích kỷ. Tôi sẽ là fan của cậu ấy và bảo vệ cậu ấy với mọi người! Tôi đã giác ngộ rồi!” Khi nói những lời này, ánh mắt Châu Lý như tỏa ra ánh sáng. Sau một thời gian ở cùng với Dasa, Dasa luôn đóng vai trò động viên, an ủi cô ấy, một người một ma thỉnh thoảng gặp nhau, Dasa dồn hết tâm sức dạy cô ấy ‘dụ dỗ’ Alkali.
Bây giờ cảm xúc của Châu Lý đối với Alkali đã thay đổi, ngay lập tức cô ấy muốn nói với Dasa rằng anh ta không cần phải cố gắng giúp cô ấy nữa.
“Cái gì gọi là cùng với mọi người bảo vệ cậu ấy?” Dasa cảm thấy rằng anh ta có phần không thể hiểu nổi Châu Lý đang nói về điều gì.
“Chính là cùng với các chị em của fan club hâm mộ Alkali bảo vệ cậu ấy. Alkali là thần thánh và tràn đầy hào quang. Không ai có thể sở hữu cậu ấy một mình được! Thậm chí đến ý nghĩ như vậy cũng không được!” Châu Lý đầy hưng phấn trả lời. Trong mắt Dasa, cô ấy giống như người bị bệnh thần kinh vậy.
Dasa phát hiện ra rằng anh ta đã không gặp Châu Lý trong một thời gian ngắn, vậy mà tâm trí của cô gái này ngày càng trở nên mơ hồ rồi, phát ngôn ra những lời nói nhảm nhí gì không biết.
“Không được! Tôi đã chấp nhận nguyện vọng của cô, cô không có quyền nói từ bỏ!” Điểm mấu chốt là tôi không thể thất bại! Một thời gian dài khốn đốn vì thất bại, trái tim Dasa bùng nổ tức giận. Anh ta chưa bao giờ thất bại đến thế! Anh ta cũng chưa từng lãng phí thời gian dài như vậy ở Nhân gian này! Thân phận anh ta là Vương của cả Ma giới, tôn nghiêm của anh ta đã bị đả kích tận mấy lần rồi. Chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra!
Ánh mắt dữ tợn của Dasa dán chặt vào Châu Lý, giống như một con sư tử, sát khí tỏa ra khắp nơi áp sát lại gần.
Châu Lý vô thức tránh sang một bên: “... Dasa, anh đừng có như vậy, rất dọa người đấy.”
Tôi như thế này không phải là do cô làm cho tức điên lên đấy sao! Còn có cái tên Alkali chết tiệt đáng chết đó nữa! Đợi đến khi nguyện vọng được hoàn thành, anh ta muốn hút khô cả hai người này!
“Khi cô ưng thuận nguyện vọng với ác ma thì đã không còn chỗ cho sự hối hận. Nếu không, bây giờ tôi sẽ ăn tươi nuốt sống linh hồn của cô.” Dasa cúi xuống, đẩy Châu Lý dồn về góc tường, bộ dạng quý ông hiền lành thường ngày anh ta đã không có kiên nhẫn làm nữa, chỉ đơn giản lộ ra bản chất thật của mình, nói một cách âm trầm đầy đe dọa.
Chưa bao giờ thấy một Dasa như thế này, Châu Lý bất giác run rẩy, cô ấy vòng tay ôm lấy cơ thể của mình vừa nói vừa khóc: “... Nhưng, tôi không muốn yêu đương với cậu ấy nữa.”
“Không được, cô buộc phải yêu cậu ta và cậu ta cũng buộc phải yêu cô.” Dasa mỉm cười, đôi mắt anh ta lộ ra một ánh nhìn vô cùng hung dữ, sắc mặt thì quỷ dị: “Đó mới là kết cục tốt nhất.”
Nhưng Dasa sẽ không bao giờ hiểu được rằng sinh vật như loài người sẽ không yêu một ai đó chỉ vì sự đe nạt dọa dẫm.
Châu Lý mím chặt môi, khoé mắt rưng rưng, thế này thì cô ấy phải làm sao đây...
Cho dù là Dasa đầy sức mạnh thì mọi việc cũng không thể như ý muốn của anh ta.
Ngay từ lúc bắt đầu, thời điểm Alkali gặp Tô Mạt Lê, quỹ đạo vận mệnh của ba người đã thay đổi. Tình tiết của nguyên tác tiểu thuyết dần dần lệch đi, ngày dồn tháng chứa, cuối cùng đi đến kết cục hoàn toàn ngược lại...
Cùng vào thời điểm này, một số Đại Ma Vương khác bắt đầu rục rịch ngóc đầu, máu của họ cạn kiệt từng ngày, sự hoảng sợ khi sắp bị đói đã nhen nhóm lên tới đỉnh điểm, cuối cùng, nó đã phá vỡ cục diện hiện tại của Ma giới.
Trong nguyên tác, vì cuộc nổi loạn lớn ở Ma giới mà tình yêu giữa nam nữ chính được phát triển, do sai sót do các yếu tố ngẫu nhiên gây nên mà cuộc nổi loạn này đã xảy ra trước thời hạn.
Ngoại trừ Chris Fado và những người thân tín của anh, không một ác ma nào biết có bao nhiêu lương thực được tích trữ trong lãnh địa của Chris Fado. Sau khi thảo luận với một số Ma Vương khác, Leich sẽ làm đại diện đến làm thuyết khách vận động Chris Fado tham gia vào cuộc nổi loạn này.
Khi nghe thấy tin tức như vậy, Chris Fado cười chế nhạo, anh hỏi Tô Mạt Lê: “Em có biết tại sao trong số những Ma Vương thì Leich lại là người ưa thích nuôi ma thú không?”
Tô Mạt Lê suy nghĩ một chút: “Đơn giản là vì thích động vật?”
Chris Fado lắc đầu, anh khinh thường nói: “Đầu óc của anh ta cũng chỉ có thể chơi cùng với ma thú thôi.”
Tô Mạt Lê: ... Tốt xấu gì thì anh ta cũng là một trong những Đại Ma Vương, anh ta đã sống hàng trăm năm rồi, có thể ngu dốt như vậy sao?
Vào buổi chiều, Tô Mạt Lê nhìn thấy Đại Ma Vương Leich não bộ chỉ sánh ngang với ma thú bước tới.
Ngay khi Leich và Chris Fado chạm mặt, anh ta đã không vòng vo mà nói một mạch: “Chúng ta cùng nhau nổi loạn đi! Phân chia lãnh địa của Dasa, đợi khi anh ta trở lại thì gϊếŧ anh ta luôn!” Anh ta hết sức thẳng thắn, không hề có chút âm mưu khích bác nào.
Chris Fado ngồi trên vương tọa trên cao không chút nhiệt tình nào, ôm đồ trang trí là Tô Mạt Lê trong tay.
Tô Mạt Lê:... Em cũng rất ngại ngùng đấy, tốt hơn hết là em nên tránh đi khi anh nói về những vấn đề quan trọng thế này chứ, không phải sao... Nhưng mà anh trai Leich này, anh thật sự nghiêm túc tới làm thuyết khách vận động đấy à?
Chris Fado không nhấc cả mí mắt, xua đuổi anh ta đi chỗ khác nói: “Không có hứng thú.”
Leich hơi ngưng lại, nhìn vào mảnh giấy trên tay, đó là những lý do cần phải nổi loạn mà anh ta tự liệt kê ra.
Tô Mạt sắp trợn trắng mắt: ... Cái gì đấy, còn không học thuộc bản thảo của mình sao?
Leich chọn một trong những vấn đề mà anh ta quan tâm nhất rồi nói: “... Nếu chúng ta không nổi loạn thì những con ma thú mà chúng ta nuôi sẽ bị chết đói!”
Chris Fado chế nhạo: “Những con ma thú ăn ma khí để tồn tại. Chúng không chết vì đói. Bổn vương chết rồi thì chúng vẫn có thể sống.”
Leich suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “... Anh nói có lý.”
Tô Mạt Lê trợn mắt há hốc mồm: … Bản thảo do chính tay mình viết ra mà anh ta còn không xem lý do viết trên đó có bao nhiêu điều vô lý à?
Ở bên cạnh anh ta, tùy tùng lệ thuộc của Leich không chịu được nữa, đẩy ông chủ của mình rồi nói bằng khẩu hình miệng: “Máu!”
Leich như tỉnh lại từ trong giấc mộng, anh ta tiếp tục nói: “Nếu không nổi loạn thì máu sẽ bị uống sạch!”
Lòng bàn tay to lớn của Chris Fado nghịch ngợm cọ xát vào bàn tay nhỏ bé của Tô Mạt Lê, anh xoa nắn liên tục, tựa hồ quyến luyến không rời... Khóe miệng Tô Mạt Lê co quắp, lãnh đạo à, người nghiêm túc chút đi ạ.
Chris Fado thờ ơ nói: “Uống cạn thì uống cạn thôi. Cùng lắm thì hút máu ma vật. Cô ấy vì tôi mà nuôi không ít ma vật, chính là sợ rằng sau này bổn vương bị đói bụng đấy.” Bàn tay to lớn của anh xoa xoa đỉnh đầu của Tô Mạt Lê.
Tô Mạt Lê, đột nhiên bị bẻ lái bất ngờ như vậy, bị động mỉm cười rồi gật đầu.
Chris Fado đột nhiên nhớ tới điều gì đó, anh lại tiếp tục nói: “Em chăm chỉ nuôi ma thú nhé, không đủ máu thì mọi người vẫn có thể ăn thịt ma thú.” Anh nhe răng cười, hàm răng nanh sắc bén phát ra ánh sáng trắng lạnh lẽo.
Một luồng điện lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, Leich rùng mình.
Bộ dạng Chris Fado giống như ngủ mê quanh năm, nhưng một số Ma Vương đều biết rằng sức mạnh của anh thì sâu không thể dò được, vì vậy các Ma Vương mới viện cớ thoái thác, không ai trong số họ muốn đến, vậy là họ bèn đánh lừa bộ não ngu ngốc nhất là Leich đến để thuyết phục.
Một số Ma Vương nói với người khác là vì máu mà đến, chẳng thà nói rằng cuối cùng họ đã tìm ra được lý do để phân chia lãnh địa của Dasa một cách công khai luôn đi, họ đã tìm ra cơ hội để loại bỏ cái tên Vương của cả Ma giới vẫn luôn áp bức trên đầu họ.
“Tuy nhiên, ngay cả khi các người đánh chiếm lãnh thổ của Dasa, máu cũng không đủ cho nhiều ác ma uống như thế.” Chris Fado không muốn lãng phí thời gian với tên ngốc này. Anh phải chơi cờ với Tô Mạt Lê vào buổi chiều nữa. Gần đây, hai vợ chồng họ mê cờ tướng, nếu anh đánh thắng được Tô Mạt Lê thì tối nay Tô Mạt Lê phải nghe lời anh mà biến hóa ra hai sừng và đôi cánh.
Nếu anh trực tiếp yêu cầu Tô Mạt Lê cho anh xem đôi sừng và đôi cánh của mình, cô sẽ thực hiện yêu cầu của anh cho dù cô có muốn làm hay không, nhưng Chris Fado thấy điều đó quá nhàm chán, trong những ngày này anh lại thích “đánh cược” điều gì đó với Tô Mạt Lê hơn.
“Bổn vương biết ý của các người, ta sẽ không ra tay, cũng sẽ không giúp Dasa.” Anh giữ thái độ trung lập, không giúp đỡ bên nào cả.
Cái lá gan run rẩy của Leich vẫn còn trích dẫn thêm một vài ví dụ về lợi ích của việc nổi loạn. Cuối cùng, trước khi Chris Fado phát cáu, Leich với tùy tùng của mình đã phải ảo não mà rời khỏi cung điện của anh.
Chris Fado thật sự là quá đáng sợ, anh ta lại còn muốn ăn thịt ma thú của mình!
Hai vợ chồng đánh cờ cả buổi chiều, Tô Mạt Lê dù gì cũng đã chơi nhiều năm như vậy, cuối cùng cô đã đánh thắng.
Lông mày của Chris Fado nhăn lại, khuôn mặt anh là vui vẻ hay tức giận cũng thật khó đoán.
Tô Mạt Lê mỉm cười cong môi, vai cô mở ra, da đầu cô sít chặt, những chiếc sừng màu xám bạc kích cỡ bằng lòng bàn tay chui ra từ trên đỉnh đầu, đôi cánh thịt màu trắng xám của cô dang rộng ra. Vì lần trước cô đã giúp Lahr hoàn thành ước nguyện, vì thế khi cô quay trở về, đôi cánh của cô đã mọc thêm một lớp lông tơ màu trắng. Thoạt nhìn giống như đôi cánh của thiên sứ nhỏ. Chris Fado muốn xem sừng và đôi cánh của cô cũng không phải ngày một ngày hai, tên ác ma già hơn chín trăm tuổi này, muốn xem cái gì cũng không chịu hỏi thẳng bao giờ... Không giống như Tô Mạt Lê, hôm nay anh bị yêu cầu mặc vest, ngày mai lại bị yêu cầu mặc quần bơi...
Tô Mạt Lê lắc đôi cánh nhỏ của mình. So với đôi cánh khổng lồ của Chris Fado, đôi cánh của cô giống như cánh của những con gà vậy. Bản thân cô cũng có chút ngượng ngùng, cô thì thầm: “Đôi cánh của em không được đẹp lắm.”
Chris Fado không ngờ rằng Tô Mạt Lê sẽ đồng ý với anh, khóe lông mày nhăn nhúm của anh nhướng lên ngay lập tức. Đôi cánh nhỏ có lông tơ màu trắng xám, giống như một chú chim non, trong mắt của Chris Fado thì nó dễ thương vô cùng. Sao ban đầu anh lại không phát hiện ra chứ? Có phải vì không có lông tơ không?
“Sờ được không?” Đôi mắt hẹp dài màu như ngọc đỏ của Chris Fado tựa hồ như sắp mọc trên đôi cánh của cô rồi, Tô Mạt Lê thống tình đạt lý mà quay người lại.
Được rồi, cứ để anh chạm vào đi. Ai bảo anh có cái khẩu vị này chứ?
Kết quả... Sau đêm dài đằng đẵng, cặp sừng non nớt trên đỉnh đầu Tô Mạt Lê bị Chris Fado liếʍ ɭáρ lộ cả da ra ngoài... Cảm giác hơi tê tê, thật sự cũng không tệ. Nửa thời gian còn lại, Tô Mạt Lê đổi lại vị thế bắt đầu gặm sừng của Chris Fado...
Cặp đôi ác ma hôm nay, vận động cũng khá dữ dội đó...
Mấy vị Ma Vương thấy rằng họ không thể thuyết phục được Chris Fado, vậy là quyết định tự mình dẫn dắt phát động cuộc nổi loạn.
Đội quân ác ma hùng mạnh tràn vào lãnh địa của Dasa dưới sự lãnh đạo của các Ma Vương.
Tình cờ vào lúc Tô Mạt Lê đến thế giới loài người hóa duyên cũng là lúc Alkali đang chọn kịch bản, hai người họ gọi điện thoại, Tô Mạt Lê lặng đi một lúc khi nghe tên phim... Nhưng so với chủ đề tình yêu, cái thể loại phổ độ chúng sinh quả nhiên phù hợp với phong cách của anh ấy mà.
Châu Lý và các nữ sinh cùng trường đã thành lập fan club cho Alkali. Là đàn chị trong fan club, Châu Lý là fan hâm mộ số một của Alkali, tình cảm của cô ấy đối với Alkali ngày càng tăng lên. Nếu là bạn cùng trường cùng lớp, có lẽ cô ấy vẫn có thể cứ thế thầm mến. Nhưng mà tới một giai đoạn khi đối phương ở quá tầm với của bạn thì sau một thời gian dài, tình cảm tự nhiên sẽ thay đổi.
Ma Vương Dasa vẫn đang cố gắng tiếp cận đến Alkali, quá trình này không hề suôn sẻ. Chỉ khi Alkali diễn xuất, anh ta mới có thể ở tại khán phòng mà nhìn từ xa. Dasa đã nghĩ đến việc đến nhà Alkali để chặn anh ấy, sau đó dùng hắc ma pháp cho anh ấy trải qua kiểu tình yêu yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với Châu Lý.
Cuối cùng, không thể ngờ rằng để thoát khỏi tay săn ảnh, công việc bảo mật cho nghệ sĩ gần như đã đuổi kịp, thậm chí còn vượt qua công việc của nhân viên tình báo, đừng có nói đến là theo về nhà, Dasa còn không biết mình đã đi ra từ cái cửa nào nữa kìa!
Dasa cũng nghĩ ra cách theo dõi mùi hương, nhưng Alkali thực sự chẳng có cái mùi vị gì! Là một thiên thần, bản thân Alkali đã có mùi vị khác với con người, ngay cả Dasa cũng khó theo dõi anh ấy.
Dasa đã ở lại thế giới loài người trong một thời gian dài, điều đó có ảnh hưởng lớn đến vực Độ Ma. Các ác ma trấn giữ cửa vào ở Nhân gian dồn dập đến báo cáo, xung quanh vực Độ Ma thường xuyên xuất hiện không gian vặn vẹo, những vết nứt không gian không thể đoán trước.
Ở phía đông cung điện của Chris Fado, Tô Mạt Lê dựng những chiếc lều lớn, trồng nhiều rau quả. Nghe Yedor báo cáo với Chris Fado, Tô Mạt Lê buông lỏng tay, quả dưa đỏ tròn tròn lăn rơi xuống đất, may mà độ cao rơi xuống so với mặt đất không lớn, quả dưa không bị vỡ mà lăn tròn về phía trước. Bát Quái đang nằm cạnh chiếc ghế xích đu Chris Fado ngủ gật, ngẩng đầu lên khỏi những bàn chân chồng lên nhau, nhìn vào quả dưa đang lăn tới, đầu nó méo xệch, thích thú giơ móng vuốt của mình mà vỗ nhẹ “thùng thùng”, quả dưa đỏ đã vỡ vụn.
Bát Quái sửng sốt, nó nghiêng đầu nhìn Tô Mạt Lê, nó đã làm sai chuyện gì sao?
Tô Mạt Lê đứng dậy, cô mặc một chiếc áo phông cotton trắng và quần ống rộng bằng vải lanh màu trắng, nhấc giỏ dưa đầy dưa tới chỗ của Chris Fado, tay của cô bỗng nhẹ bẫng, cả giỏ chứa đầy dưa cùng với cô bay lên.
Tô Mạt Lê cũng đã quen với việc đó, cô nhanh chóng chỉnh sửa lại y phục của mình trong thời gian mình đang trôi bồng bềnh, vỗ nhẹ bụi đất trên chân rồi hạ cánh một cách vững chắc vào trong lòng của Chris Fado, mỉm cười chào hỏi Yedor.
Yedor và Tam Giác cúi đầu chào: “Xin chào phu nhân.” Không biết là từ bao giờ... Có lẽ là sau khi hai người trở về từ Nhân gian, càng ngày càng có nhiều ác ma gọi Tô Mạt Lê là ‘phu nhân’. Chris Fado cũng không ngăn cản họ làm như vậy, anh còn có hơi vui vẻ khi thấy chuyện đó xảy ra.
“Có chuyện gì với vực Độ Ma thế?” Tô Mạt Lê hỏi.
“Bởi vì Dasa đại nhân cứ lần lữa không trở lại nên đã có một vết nứt không gian ở vực Độ Ma. Nếu cứ tiếp tục như thế này, thậm chí đến thông đạo tới Nhân gian cũng sẽ ngày càng trở nên hẹp hơn. Trong trường hợp xấu nhất, thông đạo sẽ bị sụp đổ.”
Tô Mạt Lê giả vờ ngạc nhiên, mở to hai mắt, sau đó cô quay lại nhìn Chris Fado.
Chris Fado quàng tay trái qua eo Tô Mạt Lê, không căng thẳng không vội vàng nói: “Lượng máu được dự trữ là bao nhiêu?”
Tam Giác đứng ở bên cạnh trả lời: “Năm nay lượng máu thu thập được đã tăng lên đáng kể, lượng tồn trữ trong lãnh địa có thể duy trì trong vòng mười sáu tháng.”
Trong lòng Tô Mạt Lê đã có tính toán, ở lãnh địa của Chris Fado thì sẽ không cần lo lắng bị đói bụng, nhưng ở những lãnh địa khác thì cũng không chắc chắn, bọn họ không có đại sứ tích trữ ngũ cốc như Tô Mạt Lê.
Chris Fado: “Đã phái tùy tùng liên lạc với Dasa chưa?”
Yedor: “Những tùy tùng trong lãnh địa của Dasa đại nhân đã ra ngoài tìm kiếm rồi. Một số Ma Vương đại nhân khác cũng đã phái ác ma đi. Chúng ta có phải cử người đi hay không?”
Chris Fado xua tay: “Ngay cả việc triệu hồi loài người cũng không thể hoàn thành thì quá là vô dụng rồi. Không cần phải đi tìm anh ta.” Dasa ở lại trong thế giới loài người quá lâu rồi, đối với bản thân anh ta cũng là một dạng tiêu hao năng lượng, nếu qua một khoảng thời gian nữa, ma khí tiêu hao đến một mức độ nhất định thì anh ta nhất định sẽ quay trở lại.
“Ra lệnh cho tất cả ác ma trong lãnh địa, không được đến Nhân gian trong thời gian này.”
Không gian vặn vẹo không phải chuyện đùa, ai không cẩn thận sẽ bị vực Độ Ma nuốt chửng, nếu lượng máu dự trữ của họ đã có đủ, vậy thì cũng không cần thiết phải để cho các ác ma ra ngoài mạo hiểm nữa.
Yedor và Tam Giác nghe lệnh quay về, Tô Mạt Lê có vẻ lo lắng hỏi Chris Fado: “Sẽ không có chuyện gì xảy ra phải không?”
Tay phải của Chris Fado nâng quai hàm cô lên, anh lười biếng nói: “Sẽ không đâu, không đến sáu mươi ngày, Dasa nhất định sẽ trở lại thôi.”
Có của cải sẽ không giống người khác, bởi vậy Tô Mạt Lê tin rằng trong bản gốc nếu Chris Fado cũng có đầy đủ lương thực tích trữ thì trong tương lai anh cũng sẽ không tham gia vào mấy cái vụ lộn xộn nữa.
Khác với sự yên bình trên lãnh địa của Chris Fado, ở những vùng lãnh địa còn lại, các ác ma khác lần lượt bị nuốt chửng bởi những kẽ hở trong không gian, ở những vùng lãnh địa không có tích trữ lương thực thì sẽ lập tức nhìn thấy tình trạng miệng ăn núi lở thôi.
Đặc biệt trong lãnh địa của Dasa, những con rắn mất đầu thì không nhắc tới làm gì, thân tín của Dasa theo nguyên tác sẽ không bất hòa với nhau thì nay lại có dấu hiệu của sự tan rã. Tại Nhân gian.
Dasa kiềm chế sự cáu kỉnh của mình, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cô nói cái gì?”
“Tôi đã từ bỏ rồi. Ý nghĩ muốn độc chiếm cậu ấy, là do tôi quá ích kỷ. Tôi sẽ là fan của cậu ấy và bảo vệ cậu ấy với mọi người! Tôi đã giác ngộ rồi!” Khi nói những lời này, ánh mắt Châu Lý như tỏa ra ánh sáng. Sau một thời gian ở cùng với Dasa, Dasa luôn đóng vai trò động viên, an ủi cô ấy, một người một ma thỉnh thoảng gặp nhau, Dasa dồn hết tâm sức dạy cô ấy ‘dụ dỗ’ Alkali.
Bây giờ cảm xúc của Châu Lý đối với Alkali đã thay đổi, ngay lập tức cô ấy muốn nói với Dasa rằng anh ta không cần phải cố gắng giúp cô ấy nữa.
“Cái gì gọi là cùng với mọi người bảo vệ cậu ấy?” Dasa cảm thấy rằng anh ta có phần không thể hiểu nổi Châu Lý đang nói về điều gì.
“Chính là cùng với các chị em của fan club hâm mộ Alkali bảo vệ cậu ấy. Alkali là thần thánh và tràn đầy hào quang. Không ai có thể sở hữu cậu ấy một mình được! Thậm chí đến ý nghĩ như vậy cũng không được!” Châu Lý đầy hưng phấn trả lời. Trong mắt Dasa, cô ấy giống như người bị bệnh thần kinh vậy.
Dasa phát hiện ra rằng anh ta đã không gặp Châu Lý trong một thời gian ngắn, vậy mà tâm trí của cô gái này ngày càng trở nên mơ hồ rồi, phát ngôn ra những lời nói nhảm nhí gì không biết.
“Không được! Tôi đã chấp nhận nguyện vọng của cô, cô không có quyền nói từ bỏ!” Điểm mấu chốt là tôi không thể thất bại! Một thời gian dài khốn đốn vì thất bại, trái tim Dasa bùng nổ tức giận. Anh ta chưa bao giờ thất bại đến thế! Anh ta cũng chưa từng lãng phí thời gian dài như vậy ở Nhân gian này! Thân phận anh ta là Vương của cả Ma giới, tôn nghiêm của anh ta đã bị đả kích tận mấy lần rồi. Chuyện này tuyệt đối không được phép xảy ra!
Ánh mắt dữ tợn của Dasa dán chặt vào Châu Lý, giống như một con sư tử, sát khí tỏa ra khắp nơi áp sát lại gần.
Châu Lý vô thức tránh sang một bên: “... Dasa, anh đừng có như vậy, rất dọa người đấy.”
Tôi như thế này không phải là do cô làm cho tức điên lên đấy sao! Còn có cái tên Alkali chết tiệt đáng chết đó nữa! Đợi đến khi nguyện vọng được hoàn thành, anh ta muốn hút khô cả hai người này!
“Khi cô ưng thuận nguyện vọng với ác ma thì đã không còn chỗ cho sự hối hận. Nếu không, bây giờ tôi sẽ ăn tươi nuốt sống linh hồn của cô.” Dasa cúi xuống, đẩy Châu Lý dồn về góc tường, bộ dạng quý ông hiền lành thường ngày anh ta đã không có kiên nhẫn làm nữa, chỉ đơn giản lộ ra bản chất thật của mình, nói một cách âm trầm đầy đe dọa.
Chưa bao giờ thấy một Dasa như thế này, Châu Lý bất giác run rẩy, cô ấy vòng tay ôm lấy cơ thể của mình vừa nói vừa khóc: “... Nhưng, tôi không muốn yêu đương với cậu ấy nữa.”
“Không được, cô buộc phải yêu cậu ta và cậu ta cũng buộc phải yêu cô.” Dasa mỉm cười, đôi mắt anh ta lộ ra một ánh nhìn vô cùng hung dữ, sắc mặt thì quỷ dị: “Đó mới là kết cục tốt nhất.”
Nhưng Dasa sẽ không bao giờ hiểu được rằng sinh vật như loài người sẽ không yêu một ai đó chỉ vì sự đe nạt dọa dẫm.
Châu Lý mím chặt môi, khoé mắt rưng rưng, thế này thì cô ấy phải làm sao đây...
Cho dù là Dasa đầy sức mạnh thì mọi việc cũng không thể như ý muốn của anh ta.
Ngay từ lúc bắt đầu, thời điểm Alkali gặp Tô Mạt Lê, quỹ đạo vận mệnh của ba người đã thay đổi. Tình tiết của nguyên tác tiểu thuyết dần dần lệch đi, ngày dồn tháng chứa, cuối cùng đi đến kết cục hoàn toàn ngược lại...
Cùng vào thời điểm này, một số Đại Ma Vương khác bắt đầu rục rịch ngóc đầu, máu của họ cạn kiệt từng ngày, sự hoảng sợ khi sắp bị đói đã nhen nhóm lên tới đỉnh điểm, cuối cùng, nó đã phá vỡ cục diện hiện tại của Ma giới.
Trong nguyên tác, vì cuộc nổi loạn lớn ở Ma giới mà tình yêu giữa nam nữ chính được phát triển, do sai sót do các yếu tố ngẫu nhiên gây nên mà cuộc nổi loạn này đã xảy ra trước thời hạn.
Ngoại trừ Chris Fado và những người thân tín của anh, không một ác ma nào biết có bao nhiêu lương thực được tích trữ trong lãnh địa của Chris Fado. Sau khi thảo luận với một số Ma Vương khác, Leich sẽ làm đại diện đến làm thuyết khách vận động Chris Fado tham gia vào cuộc nổi loạn này.
Khi nghe thấy tin tức như vậy, Chris Fado cười chế nhạo, anh hỏi Tô Mạt Lê: “Em có biết tại sao trong số những Ma Vương thì Leich lại là người ưa thích nuôi ma thú không?”
Tô Mạt Lê suy nghĩ một chút: “Đơn giản là vì thích động vật?”
Chris Fado lắc đầu, anh khinh thường nói: “Đầu óc của anh ta cũng chỉ có thể chơi cùng với ma thú thôi.”
Tô Mạt Lê: ... Tốt xấu gì thì anh ta cũng là một trong những Đại Ma Vương, anh ta đã sống hàng trăm năm rồi, có thể ngu dốt như vậy sao?
Vào buổi chiều, Tô Mạt Lê nhìn thấy Đại Ma Vương Leich não bộ chỉ sánh ngang với ma thú bước tới.
Ngay khi Leich và Chris Fado chạm mặt, anh ta đã không vòng vo mà nói một mạch: “Chúng ta cùng nhau nổi loạn đi! Phân chia lãnh địa của Dasa, đợi khi anh ta trở lại thì gϊếŧ anh ta luôn!” Anh ta hết sức thẳng thắn, không hề có chút âm mưu khích bác nào.
Chris Fado ngồi trên vương tọa trên cao không chút nhiệt tình nào, ôm đồ trang trí là Tô Mạt Lê trong tay.
Tô Mạt Lê:... Em cũng rất ngại ngùng đấy, tốt hơn hết là em nên tránh đi khi anh nói về những vấn đề quan trọng thế này chứ, không phải sao... Nhưng mà anh trai Leich này, anh thật sự nghiêm túc tới làm thuyết khách vận động đấy à?
Chris Fado không nhấc cả mí mắt, xua đuổi anh ta đi chỗ khác nói: “Không có hứng thú.”
Leich hơi ngưng lại, nhìn vào mảnh giấy trên tay, đó là những lý do cần phải nổi loạn mà anh ta tự liệt kê ra.
Tô Mạt sắp trợn trắng mắt: ... Cái gì đấy, còn không học thuộc bản thảo của mình sao?
Leich chọn một trong những vấn đề mà anh ta quan tâm nhất rồi nói: “... Nếu chúng ta không nổi loạn thì những con ma thú mà chúng ta nuôi sẽ bị chết đói!”
Chris Fado chế nhạo: “Những con ma thú ăn ma khí để tồn tại. Chúng không chết vì đói. Bổn vương chết rồi thì chúng vẫn có thể sống.”
Leich suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “... Anh nói có lý.”
Tô Mạt Lê trợn mắt há hốc mồm: … Bản thảo do chính tay mình viết ra mà anh ta còn không xem lý do viết trên đó có bao nhiêu điều vô lý à?
Ở bên cạnh anh ta, tùy tùng lệ thuộc của Leich không chịu được nữa, đẩy ông chủ của mình rồi nói bằng khẩu hình miệng: “Máu!”
Leich như tỉnh lại từ trong giấc mộng, anh ta tiếp tục nói: “Nếu không nổi loạn thì máu sẽ bị uống sạch!”
Lòng bàn tay to lớn của Chris Fado nghịch ngợm cọ xát vào bàn tay nhỏ bé của Tô Mạt Lê, anh xoa nắn liên tục, tựa hồ quyến luyến không rời... Khóe miệng Tô Mạt Lê co quắp, lãnh đạo à, người nghiêm túc chút đi ạ.
Chris Fado thờ ơ nói: “Uống cạn thì uống cạn thôi. Cùng lắm thì hút máu ma vật. Cô ấy vì tôi mà nuôi không ít ma vật, chính là sợ rằng sau này bổn vương bị đói bụng đấy.” Bàn tay to lớn của anh xoa xoa đỉnh đầu của Tô Mạt Lê.
Tô Mạt Lê, đột nhiên bị bẻ lái bất ngờ như vậy, bị động mỉm cười rồi gật đầu.
Chris Fado đột nhiên nhớ tới điều gì đó, anh lại tiếp tục nói: “Em chăm chỉ nuôi ma thú nhé, không đủ máu thì mọi người vẫn có thể ăn thịt ma thú.” Anh nhe răng cười, hàm răng nanh sắc bén phát ra ánh sáng trắng lạnh lẽo.
Một luồng điện lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, Leich rùng mình.
Bộ dạng Chris Fado giống như ngủ mê quanh năm, nhưng một số Ma Vương đều biết rằng sức mạnh của anh thì sâu không thể dò được, vì vậy các Ma Vương mới viện cớ thoái thác, không ai trong số họ muốn đến, vậy là họ bèn đánh lừa bộ não ngu ngốc nhất là Leich đến để thuyết phục.
Một số Ma Vương nói với người khác là vì máu mà đến, chẳng thà nói rằng cuối cùng họ đã tìm ra được lý do để phân chia lãnh địa của Dasa một cách công khai luôn đi, họ đã tìm ra cơ hội để loại bỏ cái tên Vương của cả Ma giới vẫn luôn áp bức trên đầu họ.
“Tuy nhiên, ngay cả khi các người đánh chiếm lãnh thổ của Dasa, máu cũng không đủ cho nhiều ác ma uống như thế.” Chris Fado không muốn lãng phí thời gian với tên ngốc này. Anh phải chơi cờ với Tô Mạt Lê vào buổi chiều nữa. Gần đây, hai vợ chồng họ mê cờ tướng, nếu anh đánh thắng được Tô Mạt Lê thì tối nay Tô Mạt Lê phải nghe lời anh mà biến hóa ra hai sừng và đôi cánh.
Nếu anh trực tiếp yêu cầu Tô Mạt Lê cho anh xem đôi sừng và đôi cánh của mình, cô sẽ thực hiện yêu cầu của anh cho dù cô có muốn làm hay không, nhưng Chris Fado thấy điều đó quá nhàm chán, trong những ngày này anh lại thích “đánh cược” điều gì đó với Tô Mạt Lê hơn.
“Bổn vương biết ý của các người, ta sẽ không ra tay, cũng sẽ không giúp Dasa.” Anh giữ thái độ trung lập, không giúp đỡ bên nào cả.
Cái lá gan run rẩy của Leich vẫn còn trích dẫn thêm một vài ví dụ về lợi ích của việc nổi loạn. Cuối cùng, trước khi Chris Fado phát cáu, Leich với tùy tùng của mình đã phải ảo não mà rời khỏi cung điện của anh.
Chris Fado thật sự là quá đáng sợ, anh ta lại còn muốn ăn thịt ma thú của mình!
Hai vợ chồng đánh cờ cả buổi chiều, Tô Mạt Lê dù gì cũng đã chơi nhiều năm như vậy, cuối cùng cô đã đánh thắng.
Lông mày của Chris Fado nhăn lại, khuôn mặt anh là vui vẻ hay tức giận cũng thật khó đoán.
Tô Mạt Lê mỉm cười cong môi, vai cô mở ra, da đầu cô sít chặt, những chiếc sừng màu xám bạc kích cỡ bằng lòng bàn tay chui ra từ trên đỉnh đầu, đôi cánh thịt màu trắng xám của cô dang rộng ra. Vì lần trước cô đã giúp Lahr hoàn thành ước nguyện, vì thế khi cô quay trở về, đôi cánh của cô đã mọc thêm một lớp lông tơ màu trắng. Thoạt nhìn giống như đôi cánh của thiên sứ nhỏ. Chris Fado muốn xem sừng và đôi cánh của cô cũng không phải ngày một ngày hai, tên ác ma già hơn chín trăm tuổi này, muốn xem cái gì cũng không chịu hỏi thẳng bao giờ... Không giống như Tô Mạt Lê, hôm nay anh bị yêu cầu mặc vest, ngày mai lại bị yêu cầu mặc quần bơi...
Tô Mạt Lê lắc đôi cánh nhỏ của mình. So với đôi cánh khổng lồ của Chris Fado, đôi cánh của cô giống như cánh của những con gà vậy. Bản thân cô cũng có chút ngượng ngùng, cô thì thầm: “Đôi cánh của em không được đẹp lắm.”
Chris Fado không ngờ rằng Tô Mạt Lê sẽ đồng ý với anh, khóe lông mày nhăn nhúm của anh nhướng lên ngay lập tức. Đôi cánh nhỏ có lông tơ màu trắng xám, giống như một chú chim non, trong mắt của Chris Fado thì nó dễ thương vô cùng. Sao ban đầu anh lại không phát hiện ra chứ? Có phải vì không có lông tơ không?
“Sờ được không?” Đôi mắt hẹp dài màu như ngọc đỏ của Chris Fado tựa hồ như sắp mọc trên đôi cánh của cô rồi, Tô Mạt Lê thống tình đạt lý mà quay người lại.
Được rồi, cứ để anh chạm vào đi. Ai bảo anh có cái khẩu vị này chứ?
Kết quả... Sau đêm dài đằng đẵng, cặp sừng non nớt trên đỉnh đầu Tô Mạt Lê bị Chris Fado liếʍ ɭáρ lộ cả da ra ngoài... Cảm giác hơi tê tê, thật sự cũng không tệ. Nửa thời gian còn lại, Tô Mạt Lê đổi lại vị thế bắt đầu gặm sừng của Chris Fado...
Cặp đôi ác ma hôm nay, vận động cũng khá dữ dội đó...
Mấy vị Ma Vương thấy rằng họ không thể thuyết phục được Chris Fado, vậy là quyết định tự mình dẫn dắt phát động cuộc nổi loạn.
Đội quân ác ma hùng mạnh tràn vào lãnh địa của Dasa dưới sự lãnh đạo của các Ma Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.