Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện

Chương 26: Tuế Tuế Bình An

Bán Lâu Yên Sa

17/11/2022

Một trăm năm sau.

Tô Mạt Lê và Chris Fado đã trải qua một trăm năm đầu tiên của hai người trong Ma giới.

Trong một trăm năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện, có chuyện tốt, cũng có chuyện còn tốt hơn.

Sau cuộc đại loạn của Ma giới, Leich đã trở thành Vương của cả Ma giới. Đối với dung lượng não của anh ta mà nói thì việc thống lĩnh toàn Ma giới chính là một bản “Bạn biết bao nhiêu về bí mật của vũ trụ”... Nên tất nhiên mấy Ma Vương khác lại tạo phản.

Leich mà cũng có thể làm Vương của Ma giới thì vì sao họ lại không thể? Chỉ một câu tự vấn trong lòng như vậy mà toàn Ma giới lại bắt đầu náo động lớn.

Lãnh địa của Chris Fado từ sau lần Ma giới xảy ra náo động trước đó đã có thói quen tốt là tích lũy máu, tích lũy lương thực. Vì vậy, lần này Chris Fado cũng không thèm đếm xỉa gì đến bọn họ. Anh tỏ vẻ mấy người thích đánh cứ đánh, chỉ cần không quấy rầy đến sự hài hòa trong lãnh địa của tôi thì tôi sẽ không tham gia… Tránh cho mấy người không đủ cho tôi ra tay dọn dẹp.

Sau khi Chris Fado chăm sóc tốt cho cái cánh của mình thì một người quanh năm đều nhắm mắt lười biếng như anh đột nhiên lại sinh ra hứng thú mới, bắt đầu tu luyện ma thân. Vốn là tại vì anh quá lười, nếu không thì chưa chắc Dasa đã có thể vượt qua anh.

Đã có phu nhân có nghĩa là đã có gánh nặng... Không phải, vướng víu... Không phải...là cái gì nhỉ, gánh nặng ngọt ngào. Cuối cùng, kết quả từ sự nỗ lực của Chris Fado chính là thứ mà những Ma Vương khác cũng không nhìn được.

Cuộc náo loạn lần này của Ma giới chấm dứt vô cùng nhanh. Trong sáu Đại Ma Vương lúc đầu thì Dasa đã chết, bỏ qua Chris Fado không tham gia thì chỉ còn thừa lại bốn người, hai người chết trận, hai người còn sống đến cuối cùng, vậy mà trong đó lại có cả Leich.

Tô Mạt Lê không thể không nói, đúng là người ngốc có phúc của người ngốc.

Nhưng mà dù là Leich hay la những Ma Vương khác thìđều bị trọng thương, đừng nói là thống lĩnh Ma giới, đến cả việc trấn áp vực Độ Ma họ còn không làm nổi.

Bởi vậy, là Ma Vương mạnh nhất Ma giới bây giờ, Chris Fado cũng chỉ có thể gánh vác trọng trách. Tuy anh không hề muốn làm nhưng vừa nhận chức đã miễn ngay các buổi đại tiệc mỗi tháng một lần. Muốn mở tiệc cũng được, tự mở tiệc trong lãnh địa của mình đi. Làm như vậy đã tiết kiệm được một lượng tài sản công cộng không thể tính nổi. Trong những buổi đại tiệc trước đây, lượng máu tươi bảy phần là do lãnh địa của Dasa cung cấp, có thể nói là phùng má giả làm người mập, mà cũng không có người nhớ được việc tốt mà anh làm.

Đại Ma Vương Chris Fado một lời không hợp liền vắt ác ma tỏ vẻ cũng không phải là hoàn toàn không mở đại tiệc, vậy thì một trăm năm một lần đi.

“Sinh mệnh của ác ma dài như vậy, một trăm năm chỉ nháy mắt là đã trôi qua rồi.” Đại Ma Vương nói ra rất nhẹ nhàng: “Các ngươi cảm thấy thế nào?”

Đám ác ma bị uy lực áp chế làm cho sợ tới mức cuộn mình thành một cục: “Đại nhân nói đúng.” Không mở tiệc thì chúng ta không mở thôi, sống được mới là quan trọng nhất.

Từ khi Chris Fado trở thành Vương của Ma giới, giá trị con người Tô Mạt Lê liền nước lên thì thuyền lên. Từ một ác ma có khi ở trên có khi ở dưới mà thoáng cái cô đã trở thành ác ma đứng trên vạn ma, thế này rất đỉnh nha!

Chris Fado đúng là một người làm quan cả họ được nhờ, đừng nói là bám được đến mép váy, chỉ cần muốn bám vào anh thì anh đều để cho Tô Mạt Lê làm. Lúc bay trên đỉnh núi cao từng cơn gió lạnh thổi, Tô Mạt Lê nhân tiện liền năn nỉ. Cô không muốn ông chủ nhận thầu ao cá lớn cho mình, cô muốn làm vườn trái cây, còn muốn lên Nhân gian xây dựng một trạm dự trữ lương thực. Quan trọng nhất là… cô muốn quét sạch văn hóa phẩm đồi trụy!

Chris Fado ở trên cao được vợ nói lời nỉ non, tâm tình vui sướng liền vung bàn tay to lớn phê chuẩn ngay lập tức.

Tô Mạt Lê lập tức làm cho thật hoành tráng vang dội. Mỗi ngày đều giống như nữ doanh nhân tam nông, giám sát đám ác ma gieo trồng cây ăn quả ở chỗ giáp giới giữa rừng rậm biên cảnh Ma giới và rừng Đản Thú, xây dựng nhà kính, còn muốn đẩy nhanh tốc độ bằng hàng vạn mặt trời giả.

Làn sóng công nông nghiệp đầu tiên trên Ma giới cũng bắt đầu từ đây.

Cùng lúc đó, trong thời gian nghỉ ngơi Tô Mạt Lê còn có thể tích cực truyền bá những quan niệm thường thức cơ bản của Nhân gian. Lớp học mở ra mọi người đều phải đến nghe. Không muốn nghe à? Không muốn uống máu nữa chứ gì? Tổng sản lượng máu năm nay thu được tại vì anh mà giảm xuống thì làm thế nào? Điều quan trọng nhất là, dám trái lời phu nhân, anh thấy mình sống đủ rồi hả?

Vì như vậy mà trong khoảng thời gian này đám ác ma nói chuyện đều xen lẫn tiếng phổ thông và tiếng Ma giới với nhau, cảnh tượng vô cùng đặc sắc.

Cùng lúc đó trạm dự trữ lương thực ở thế giới con người cũng đã được thành lập trong rừng sâu núi thẳm. Sau khi Dasa chết, Tô Mạt Lê phát hiện ra lối vào Nhân gian không còn cố định ở thành phố có nhân vật nữ chính nữa, mà bắt đầu phát tán mạng lưới ra toàn thế giới.

Vì vậy “Kế hoạch lập trạm dự trữ lương thực trên toàn thế giới” của Tô Mạt Lê đã nhanh chóng được triển khai. Ở mỗi thành phố, chỉ cần là chỗ đám ác ma có thể đến được thì đầu tiên phải tìm một vùng đất hẻo lánh thiết lập kết giới. Sau đó tìm trong đám người người có khí đen nồng đậm, nhốt riêng người đó vào bên trong để tiến hành cải tạo. Các phương pháp cải tạo bao gồm giáo dục tư tưởng và liệu pháp trị bệnh sinh vật, được gọi tắt là tẩy não và đòn roi. Trong ngày bình thường còn xem “phim ma” và lấy máu.

Kết thúc thời hạn thi hành án trong tù là có thể ra ngoài, còn ở trạm dự trữ lương thực thì không. Ngày nào khí đen nồng đậm trong thân thể còn chưa tiêu tan thì ngày đó đừng ai nghĩ đến việc được đi ra ngoài. Ngoại trừ hạng mục cải tạo bọn họ còn phải tiến hành lao động thể chất, cắt may quần áo, nuôi trâu, trồng trái cây rau củ.

Từ sau khi Chris Fado làm Vương của Ma giới, đám ác ma cũng bắt đầu theo đuổi những xu hướng mới. Họ mặc quần áo của Nhân gian, ăn thịt bò, trái cây rau củ màu đỏ, và tìm kiếm những người bạn đời dị dạng.

Tô Mạt Lê đối với việc cuối cùng kia: “…” Dựng ngón giữa!

Sau khi Dasa đột ngột biến mất, Châu Lý đã hoảng loạn mất một đoạn thời gian, đến khi phát hiện anh ta thật sự không còn xuất hiện nữa cô ấy mới yên tâm. Lúc ban đầu cô thực sự toàn tâm toàn ý tin tưởng anh ta, thậm chí còn có phần ỷ lại. Nhưng sau khi Dasa lộ bộ mặt dữ tợn thì Châu Lý cực kỳ sợ hãi, mỗi ngày đều sống trong lo lắng hãi hùng, cảm thấy hết sức hối hận vì việc mình triệu hồi ác ma.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba Châu Lý đi học điều dưỡng và trở thành một “thiên thần áo trắng”. Cô không biết sau khi chết linh hồn của mình có bị ác ma cắn nuốt hay không, cô chỉ muốn sống thật tốt cuộc sống của hiện tại, giúp đỡ được nhiều người hơn nữa. Có lẽ sau khi chết cô sẽ không đến nỗi thống khổ như vậy, cô không muốn có bất kỳ quan hệ gì với ác ma nữa.

Theo tuổi dần lớn lên, bởi vì nguyên nhân nghề nghiệp nên Châu Lý được nhìn thấy rất nhiều câu chuyện về sinh tử, tình yêu cuồng nhiệt với Alkali đã sớm không còn. Thỉnh thoảng cô sẽ xem anh đóng phim, nghe bài hát của anh.

Cô kết hôn năm hai mươi chín tuổi, đối phương là một giáo viên nhã nhặn ôn hòa, hai người cùng nhau trải qua cuộc sống bình thản mà hạnh phúc.

Sau khi chết cô cũng không nhập vào Ma giới.

Cô không biết vào thời điểm Dasa biến mất thì mối quan hệ triệu hồi của họ cũng đã được giải trừ.

Sự nghiệp của Alkali suôn sẻ đến kỳ lạ, anh thành công vang dội trong làng giải trí, thành lập công ty nghệ thuật của riêng mình. Tô Mạt Lê còn giới thiệu công ty bảo vệ cho anh. Hắc Long có thể… chờ đám đàn em trước kia của cô. Nhóm đối tượng cải tạo đầu tiên của trạm dự trữ lương thực ở Nhân gian đã được cải tạo triệt để. Thỉnh thoảng Tô Mạt Lê còn có thể đến “thăm hỏi” bọn họ, làm họ sợ tới mức không dám có bất kỳ hiện tượng “tái nghiện” nào. Đối với những người từng là đàn em của mình, Tô Mạt Lê rất có tinh thần trách nhiệm, cô để bọn họ mở công ty bảo vệ, cũng tích cực giới thiệu công việc cho họ.

Những việc tốn thể lực bọn họ có thể làm được. Khi Hắc Long hơn bốn mươi tuổi cuối cùng cũng đã kết hôn, vì ba mẹ đều đã mất nên anh ta mời Tô Mạt Lê đến tham dự đám cưới của mình.

Trong đám cưới, khi đi mời rượu mặt vợ Hắc Long đờ đẫn nhìn “người lớn” trong nhà của anh ta là Tô Mạt Lê và Chris Fado... Họ trẻ tuổi quá... Chắc là vai vế lớn? Kiểu như vừa đẻ ra đã làm cô chẳng hạn?

Các đàn em khác cũng nhớ kỹ ân tình của Tô Mạt Lê. Tô Mạt Lê đã từng nghe Alkali nói qua, những việc cô làm đều sẽ có Thánh Quang, vì vậy dù làm gì cô cũng lôi kéo Chris Fado tham gia. Cô muốn cùng anh hưởng phần “Thánh Quang” này.

Dù là kiếp ác ma này hay là thế giới gì tiếp theo.

Chris Fado sao lại không hiểu suy nghĩ của cô. Hơn nữa từ sau chuyện của Dasa anh cũng không cho phép Tô Mạt Lê rời xa mình quá một ngày.



Tô Mạt Lê đến Nhân gian thì anh cũng sẽ đi theo, chỉ vài ngày mà thôi, vực Độ Ma sẽ không bị ảnh hưởng gì.

Bộ môn “Bạch Vô Thường” của Alkali dần lớn mạnh, anh đã trở thành Đại thiên sứ thân mang Thánh Quang chân chính. Sự nghiệp từ thiện của anh cũng rất thành công, không có một khoản tiền tham ô nào. Anh là một nghệ sĩ có đạo đức tốt và tài năng song hành hiếm có trong giới giải trí.

Trạm dự trữ lương thực của Tô Mạt Lê cũng thường xuyên hợp tác với anh, đôi bên cùng có lợi.

Anh bạn nhỏ Chris Fado Lahr giờ cũng đã trở thành một nhạc sĩ. Khi nhận phỏng vấn anh đã thổ lộ tất cả những thứ mình có được ngày hôm nay đều nhờ có ba. Người ba đơn thân của anh một mình nuôi anh lớn, vừa làm mẹ vừa làm ba, chịu rất nhiều khổ sở. Nhưng ba rất xem trọng sức khỏe tâm lý của anh, làm cho tuổi thơ của anh tràn đầy ấm áp.

“Vậy thì bài hát ‘Silver’ này của anh cũng là để bày tỏ tình cảm với ba mình sao?”

Trên mặt Chris Fado Lahr nở nụ cười hoài niệm: “Không phải, đó là bài hát bộc lộ sự khao khát về những điều đẹp đẽ của một đứa trẻ”.

Một giấc mộng mùa hè bàng bạc mà dù có già đi anh cũng sẽ không bao giờ quên.

Trong một trăm năm này Tô Mạt Lê đã có một tình địch phù dung sớm nở tối tàn. Mà cũng không thể nói là phù dung, thời gian phù dung nở vẫn còn là hơi dài. Vậy thì là sao băng xẹt qua, bằng một phần mười? Một phần trăm thời gian đi...

Chris Fado trở thành Vương của Ma giới nên vận phong lưu của anh cũng theo đó mà tăng lên, đặc biệt là đám người đẹp lúc đầu của Dasa. Dasa chết rồi thì bọn họ phải làm sao? Đi quyến rũ vị Vương tiếp theo thôi chứ sao.

Vì vậy, khi một cô nàng ác ma diêm dúa, khí thế hùng hổ ưỡn hai ngọn núi trước ngực lên tuyên chiến với Tô Mạt Lê thì cô thực sự cảm thấy kích động lắm đấy.

Thật sự đã lâu lắm rồi mới có một ác ma nữ muốn tranh giành Chris Fado với cô! Lần trước cũng đã cách đây gần trăm năm rồi! Lại còn là khi cô và Chris Fado bị đồn thổi nữa.

Kết quả thì sao, cô nàng ác ma kia mới phát lời tuyên ngôn được hai giờ thì đã bị vắt rồi.

Tô Mạt Lê: ... Anh không thể nhịn một chút à, em còn chưa chơi chán mà… Thế mà đến tối hai chúng ta lại còn chơi được cái trò ghen PLAY nữa!

Chris Fado không có cảm xúc gì: Không nhịn được.

Lần này nghe nói là vắt người ngay trên đường lớn nhiều ác ma đi lại. Trong lúc nhất thời sợ bóng sợ gió, Tô Mạt Lê cảm thấy tuyên ngôn tiếp theo của tình địch có lẽ sẽ không bao giờ có nữa...

Chỉ trong chớp mắt Tô Mạt Lê đã hơn một trăm tuổi. Tuy vẫn luôn ra vào Nhân gian nhưng cô cảm giác mình càng ngày càng không giống người. Tình cảm và ham muốn của cô càng ngày càng trở nên trực tiếp.

Đây là bản tính của ác ma, tính chiếm hữu cũng tự nhiên như hơi thở. Vì vậy Tô Mạt Lê mới có thể hiểu được sự cố chấp và du͙© vọиɠ không chế của Chris Fado hơn chín trăm tuổi đối với mình sâu đến mức nào.

Vậy thì có những ham muốn chiếm hữu cô cũng rất hưởng thụ.

Tô Mạt Lê hơn một trăm tuổi thì đồng thời Chris Fado cũng hơn một ngàn tuổi.

Gần đây Tô Mạt Lê phát hiện ra Chris Fado có gì đó là lạ. Anh thường xuyên nhìn ra ngoài cửa sổ thất thần. Cô thuận theo tầm mắt của anh nhìn ra ngoài, đó là rừng cây ăn quả cô gieo trồng.

Lẽ nào là anh thèm ăn?

Một ngày nào đó, Độc Nhãn đến thăm Tô Mạt Lê. Vài thập niên trước anh ta đã thành công tiến hóa thành ác ma một sừng, tóc dài màu đen, khuôn mặt diêm dúa lẳиɠ ɭơ.

Độc Nhãn là người giỏi nhất trong số những ác ma trẻ tuổi. Từ khi còn là ma vật ở bên người cô anh ta đã quan sát cô sử dụng hắc ma pháp thế nào. Thiên phú về hắc ma pháp của Độc Nhãn vô cùng cao, đợi thêm một thời gian nữa nói không chừng còn có thể trở thành một Đại Ma Vương.

Có thể là vì lý do Tô Mạt Lê đã nuôi anh ta mấy chục năm nên dù Độc Nhãn biến thành ác ma cũng vẫn còn thích bám theo cô. Hôm nay gửi hoa tươi, ngày mốt gửi váy, anh ta hiểu quá rõ Tô Mạt Lê thích gì, một tuần lễ ít nhất phải đến thăm Tô Mạt Lê đến ba lượt.

Khi Tô Mạt Lê phát hiện hoa tươi Độc Nhãn đưa cho cô trong chớp mắt đã lụi tàn, váy không cánh mà bay thì cô đã hiểu Chris Fado có chỗ nào không được bình thường rồi.

Ngày nào cũng chua lè, Chris Fado ăn dấm chua rồi.

Tô Mạt Lê dở khóc dở cười, anh nghĩ cô là xe Ferrari à, ai cũng muốn lái?

Tần suất Chris Fado ăn dấm chua phải tương đương với tần suất rửa mặt mỗi sáng, mỗi ngày Tô Mạt Lê đều sẽ gặp chuyện này khoảng chừng hai lần, nhưng anh thất thường đến như vậy mới là lần đầu tiên.

Chẳng lẽ là vì Độc Nhãn là do một tay cô nuôi lớn?

Tô Mạt Lê suy nghĩ trong vòng không đến mười giây, con nuôi thì có thể sao cũng được, nhưng Nhị Đại Vương thì không thể. Cô liền ra quyết định, sau này phải khống chế thời gian Độc Nhãn gặp cô.

Con trai quá lưu luyến mẹ cũng không tốt, cô phải nói chuyện với Độc Nhãn.

Buổi tối, Tô Mạt Lê trở về phòng trước, mở cánh để lộ cặp sừng non. Sừng của Tô Mạt Lê vẫn chưa quá dài, chưa đến 15 cm. Nhưng lông trên cánh thì lại mọc rất nhiều, màu sắc chuyển từ xám nhạt sang ngày càng trắng hơn.

Tô Mạt Lê trở về phòng chưa đầy năm phút thì Chris Fado đã trở lại.

Nhìn thấy trạng thái của Tô Mạt Lê anh liền sững sờ. Mỗi lần cô muốn nịnh nọt anh hoặc làm sai chuyện gì đều sẽ làm như vậy. Chris Fado rất hưởng thụ bộ dạng này của cô, anh ôm lấy cô không chút do dự, nằm trên giường để Tô Mạt Lê cưỡi trên người mình.

Hôm nay Chris Fado mặc áo sơ mi bằng tơ lụa đen và quần tây cách tân đen Tô Mạt Lê chọn cho, trông vừa đẹp trai vừa phóng khoáng “Sau này em chỉ cho Độc Nhãn tới một tháng một lần, cậu ta đã trưởng thành rồi, phải tự lập thôi.” Tô Mạt Lê cúi xuống nhìn biểu hiện của Chris Fado.

Chris Fado ‘ừ’ một tiếng, tỏ vẻ có cũng được không có cũng không sao. Một lát sau, anh mới chậm rãi lên tiếng: “Bổn vương so với khi hơn chín trăm tuổi có gì khác nhau không?”

Tô Mạt Lê: ... ? Hả? Sao lại hỏi cái này. Nói thật ra thì sau khi ác ma biến hình sẽ luôn giữ mãi gương mặt này. Có lẽ là cho đến khi biến mất cũng vẫn luôn là gương mặt này. Đừng nói là Chris Fado một nghìn tuổi, dù anh có đến hai nghìn tuổi cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.

“Không có bất kỳ thay đổi gì.” Lẽ nào lý do Chris Fado rầu rĩ là vì tuổi lớn hơn? Cuối cùng anh cũng ý thức được hai người bọn họ có khoảng cách thế hệ rồi à? Mà không phải là do Độc Nhãn?

Lý do cảm xúc của Chris Fado thất thường đúng là có mười phần trăm là vì Độc Nhãn, anh rất chướng mắt tên kia, nếu không phải vì Tô Mạt Lê thì anh đã sớm vắt cậu ta từ lâu rồi.



Nhưng nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì anh đã một nghìn tuổi, lớn hơn Tô Mạt Lê đến chín trăm tuổi.

Cũng giống như một cặp yêu nhau, một người hai mươi, một người ba mươi mốt, nghe vậy vẫn còn được. Nhưng nếu là một người mười chín, một người ba mươi, hoặc là một người hai mươi chín, một người bốn mươi... Đột nhiên lại cảm thấy đã có một khoảng cách nhỏ.

Anh đã sống quá lâu, dường như sống đến hơn 900 năm đều là lãng phí.

Tốc độ trưởng thành của đám ác ma trẻ tuổi quá nhanh. Tô Mạt Lê lại còn thích nuôi ma vật, đám ác ma trẻ tuổi biến hình từ ma vật ở ngay bên cạnh cô, hiểu rõ tất cả sở thích của cô. Cứ gặp là chúng lại đưa đến cho Tô Mạt Lê rất nhiều thứ, mà đều là thứ cô yêu thích.

Anh đột nhiên cảm thấy mình quá già đời, cũng không tặng được cho Tô Mạt Lê mấy thứ màu mè đó.

Tuổi của Ma Vương không thể ước tính. Nếu muốn tìm chết thì cứ như Dasa, chín trăm tuổi là kết thúc. Dù có cuộc sống thật dài thật lâu, có sống đến mấy nghìn hay mấy vạn năm Tô Mạt Lê đều không cảm thấy Chris Fado già.

Cảm nhận được tâm tình không tốt của Chris Fado, Tô Mạt Lê khẽ hôn lên trán anh, nói: “Đại nhân, nếu như em một nghìn tuổi thì đại nhân còn có thể yêu em không?”

Chris Fado suy nghĩ một lát, rồi trả lời rất nghiêm túc: “Không biết.”

Tô Mạt Lê: ... Còn phải nghĩ nữa sao? Cái gì mà không biết!

Nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của Tô Mạt Lê, Chris Fado nở nụ cười, Đại ác ma đẹp trai lười biếng nói: “Không đến lúc đó thì người nào cũng không biết được, nhưng có lẽ bổn vương sẽ có thể.” Dù sao trong suốt một ngàn năm nay thứ duy nhất khiến anh cố chấp như vậy chỉ có Tô Mạt Lê.

Tô Mạt Lê hài lòng, cô cũng hiểu rõ tính chiếm hữu và tình cảm của Chris Fado dành cho cô, chắc chắn sẽ mỗi ngày một sâu đậm hơn, càng ngày càng tham lam hơn, đây là bản tính của ác ma.

Tô Mạt Lê dịu dàng đáp lại: “Em cũng giống như vậy, em vẫn luôn trông chừng đại nhân đấy.”

Chris Fado nhẹ nhàng ấn đầu cô xuống, khẽ hôn lên sừng của cô.

Sau ba tháng, bụng Tô Mạt Lê đột nhiên phình to ra. Lúc mới đầu cô nghĩ là mình béo lên, nhưng đến ban đêm khi cởϊ qυầи cô ra, Chris Fado liền ngây người.

Tô Mạt Lê xấu hổ che bụng: “Có lẽ là uống nhiều quá?” Gần đây cô ăn uống ngon miệng lạ thường.

Chris Fado đột nhiên nở nụ cười, anh dùng chăn che cho cô: “Trong bụng em có một luồng ma khí.”

Lúc đầu Tô Mạt Lê nghe không hiểu, phải một lúc sau mới bừng tỉnh đại ngộ, sau đó thì kinh ngạc không thôi, thế này là cô mang thai rồi sao?

Tỷ lệ thành công của việc ác ma mang thai cực kỳ thấp, cô căn bản chưa từng nghĩ tới sẽ mang thai.

Tô Mạt Lê: “... Làm sao bây giờ?” Phá thai là không được rồi, cô cũng không làm được. Cho dù ác ma sinh ra ma khí thì cũng không thể nuôi, nhiều lắm là để nó tự sinh tự diệt thôi.

Nhưng cô vẫn muốn nuôi, dù sao đây cũng là đứa con duy nhất của cô trong hơn một trăm năm làm ác ma và hơn ba mươi năm sống ở thế giới con người.

Chris Fado nghe xong thì nhìn cô cả nửa ngày, đáp lời cô không rõ vui giận thế nào: “Em đã nuôi nhiều ma vật như vậy, thế nào, giờ lại không muốn nuôi con của ta sao?” Tô Mạt Lê có rất nhiều con trai, cả Bát Quái, là những thứ ma vật đó. Chris Fado chịu nhiều ảnh hưởng từ cô, anh đã quá quen thuộc với từ con trai nên buột miệng thốt ra.

Tô Mạt Lê lập tức liền hiểu ra vấn đề, cô phì cười lên tiếng: “Cái gì mà con của anh chứ, là con của chúng ta.” Cô duỗi tay ra làm nũng: “Anh mau ôm em đi nào.”

Đại ác ma ôm cô vào trong lồng ngực. Anh không thích ma vật, nhưng nếu như là ma vật giống như Tô Mạt Lê… thì anh sẽ không ghét.

Tô Mạt Lê tựa vào trong ngực Đại Ma Vương, cười trêu chọc anh: “Anh sống đến một nghìn tuổi mới có đứa con đầu tiên, vậy thì gọi là Chris Fado Thiên Thiên Tuế đi, nghe may mắn.”

Chris Fado nghiêm túc suy nghĩ một lát, rồi cẩn thận gật đầu: “Có thể.”

Tô Mạt Lê: ... Em đùa anh thôi mà…

“Nó sẽ không giống như Bát Quái, một nửa đen một nửa trắng chứ?” Tô Mạt Lê cảm thấy hơi lo lắng.

Chris Fado: “Không nói chính xác được.”

Tô Mạt Lê: ...

Kết quả, bọn họ chẳng những sinh ra Thiên Thiên Tuế, mà còn sinh ra Vạn Vạn Tuế, cả Tuế Tuế Bình An. Cũng may là không có đứa nào nửa đen nửa trắng, tất cả đều da trắng, tóc đen.

Hai vợ chồng họ đã mở ra một kỷ nguyên mới của những cặp vợ chồng ác ma nuôi trẻ con. Đám ác ma cũng tranh nhau noi theo, trở thành truyền thống của Ma giới.

Tác giả có lời muốn nói: Đến cuối cùng cũng sẽ không dỗ ngon dỗ ngọt Chris Fado.

Chuyện về vợ chồng ác ma đã kết thúc rồi.

Câu chuyện tiếp theo.

Cự Long máu lạnh dưới đáy sông × Phụ nữ trưởng thành khôn khéo xảo quyệt.

Tôn Minh Châu: Nhân vật nữ chính số hai đã chuẩn bị sẵn sàng, ta muốn nhảy sông để đi yêu đương rồi đây!

Cự Long: Ùng ục ùng ục ùng ục

Tôn Minh Châu: ... Tác giả, bà đi ra đây! Hắn không biết nói thì ta biết làm thế nào?

Tác giả: ... Dùng não bổ sung đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook