Chương 6: Mất trí nhớ
Luyến Nguyệt Nhi
27/06/2015
“Từ hôm nay trở đi, ta chính là Nhàn Vương!”
Tô Khinh Lăng nói những lời này cũng chính là lời cáo biệt với quá khứ. Thế nhưng, đó không đại biểu là nàng sẽ quên, nàng chỉ đem thân nhân, bạn bè ở hiện đại đặt sâu vào trong trí nhớ, vĩnh viễn nhớ tới họ. Tương lai, nàng sẽ là một người mới hoàn toàn.
“Lăng Nhi!”
Lão Vương phi đứng trước mặt Tô Khinh Lăng, kích động không nói lên lời. Trải qua một lần vấn nạn, Lăng Nhi đã nghĩ kĩ rồi sao? Nàng thật sự cam tâm tình nguyện ư?
“Lão phu nhân, Kỷ đại phu đã đến.” Vào lúc này, gia đinh dẫn vào một lão đại phu râu tóc bạc trắng.
“Lão phu nhân! Vương gia!” Kỷ đại phu đi đến, hướng phía hai người hành lễ.
Lão phu nhân lập tức chạy tới, đỡ Kỷ đại phu đứng lên, gấp gáp nói: “Kỷ đại phu, ngươi mau nhìn Vương gia đi. Nó giống như là không nhớ được những sự tình trước đây.”
“Nga, phải không?” Kỷ đại phu có chút giật mình, lại nhìn Tô Khinh Lăng, quả nhiên là biểu tình xa lạ thật. Vì thế, lão lật đật cầm tay nàng lên bắt mạch.
Tô Khinh Lăng nhìn Kỷ đại phu, đoán chắc là người mà lão Vương phi tin tưởng, nếu không đã không để lão xem mạch. Nàng lắng lặng nhìn lão, xem xem lão có thể cho ra được cái kết quả gì.
“Kỷ đại phu, Vương gia thế nào?” Lão Vương phi nhìn Kỷ đại phu nhíu mày, nhịn không được mở miệng hỏi.
Kỷ đại phu buông lỏng tay Tô Khinh Lăng, bình tĩnh nhìn nàng: “Vương gia, người cảm thấy không thoải mái ở đâu?”
Tô Khinh Lăng đảo mắt, lúc sau mới nói: “Trừ bỏ những sự tình trước kia không thể nhớ được, ta chỗ nào cũng tốt.”
“Kỷ đại phu, ngươi xem a!” Lão Vương phi thật không biết tại sao nữ nhi mình lại biến thành bộ dáng bây giờ.
Kỷ đại phu vuốt vuốt chòm râu, lắc đầu: “Lão phu nhân thứ tội, lão phu cũng không rõ tại sao Vương gia không nhớ được chuyện trước kia.”
“Vậy…”
“Được rồi được rồi, chỉ là mất trí nhớ thôi! Trước kia đã xảy ra chuyện gì chứ?” Nhìn hai vị lão nhân tựa hồ như muốn truy cứu đến tận cung, Tô Khinh Lăng nhịn không được khoát tay.
“Các ngươi mau nói cho ta biết, sự tình trước kia là như thế nào, không phải là được rồi hay sao.”
Lão Vương phi cùng Kỷ đại phu vừa nghe cũng cảm thấy ổn. Nói cho nàng biết những sự tình trước đây, khiến cho nàng thấu hiểu hết mọi chuyện cũng tốt, đỡ khiến thân già hai người lo lắng bồn chồn.
Kỷ đại phu hướng các nàng thi lễ rồi rời, lão Vương phi cũng đem mọi sự từ trước tới nay nói lại cho Tô Khinh Lăng nghe.
Nguyên lai, phụ thân của thân thể này là Thanh Tuấn Vương gia dũng chí thiện chiến. Trong khi Vương phi đang mang thai, người nhận được một đạo thánh chỉ phải đi đánh giặc, không ngờ lại bị nội gian bán đứng, trúng độc bỏ mình. Lão Vương gia sau khi mất, Vương hủ như rắn mất đầu, mà người lại không lưu lại nhiều con cháu, thiếu chút nữa Vương phủ sụp đổ. Cũng may, Vương phi cưỡng chế bi thương, ra mặt chủ trì đại cục, lấy hài tử trong bụng làm người thừa kế vương vị danh chính ngôn thuận mà chèn ép mọi thứ. Nhưng không như dự tính, thai nhi sinh ra lại là nữ nhi, Vương phi vừa mất mát lại đau khổ, phải suy tính rất lâu mới quyết định, đem nữ nhi biến thành nam tử, lại lệnh cho bà mụ cùng nha hoàn bên cạnh giữ kín bí mật. Từ đó về sau, Tô Khinh Lăng liền bắt đầu cuộc sống nữ phẫn nam trang. Mà Vương phi vì để ngăn chặn việc người ngoài sinh nghi liền đem Từ Khiết Nhi cưới vào Vương phủ.
Tóm lại, nàng đã hiểu, tương lai sau này của nàng chính là cực tốt. Vì thế, nàng khoái trá tuyên bố: bổn vương mất trí nhớ!
Tô Khinh Lăng nói những lời này cũng chính là lời cáo biệt với quá khứ. Thế nhưng, đó không đại biểu là nàng sẽ quên, nàng chỉ đem thân nhân, bạn bè ở hiện đại đặt sâu vào trong trí nhớ, vĩnh viễn nhớ tới họ. Tương lai, nàng sẽ là một người mới hoàn toàn.
“Lăng Nhi!”
Lão Vương phi đứng trước mặt Tô Khinh Lăng, kích động không nói lên lời. Trải qua một lần vấn nạn, Lăng Nhi đã nghĩ kĩ rồi sao? Nàng thật sự cam tâm tình nguyện ư?
“Lão phu nhân, Kỷ đại phu đã đến.” Vào lúc này, gia đinh dẫn vào một lão đại phu râu tóc bạc trắng.
“Lão phu nhân! Vương gia!” Kỷ đại phu đi đến, hướng phía hai người hành lễ.
Lão phu nhân lập tức chạy tới, đỡ Kỷ đại phu đứng lên, gấp gáp nói: “Kỷ đại phu, ngươi mau nhìn Vương gia đi. Nó giống như là không nhớ được những sự tình trước đây.”
“Nga, phải không?” Kỷ đại phu có chút giật mình, lại nhìn Tô Khinh Lăng, quả nhiên là biểu tình xa lạ thật. Vì thế, lão lật đật cầm tay nàng lên bắt mạch.
Tô Khinh Lăng nhìn Kỷ đại phu, đoán chắc là người mà lão Vương phi tin tưởng, nếu không đã không để lão xem mạch. Nàng lắng lặng nhìn lão, xem xem lão có thể cho ra được cái kết quả gì.
“Kỷ đại phu, Vương gia thế nào?” Lão Vương phi nhìn Kỷ đại phu nhíu mày, nhịn không được mở miệng hỏi.
Kỷ đại phu buông lỏng tay Tô Khinh Lăng, bình tĩnh nhìn nàng: “Vương gia, người cảm thấy không thoải mái ở đâu?”
Tô Khinh Lăng đảo mắt, lúc sau mới nói: “Trừ bỏ những sự tình trước kia không thể nhớ được, ta chỗ nào cũng tốt.”
“Kỷ đại phu, ngươi xem a!” Lão Vương phi thật không biết tại sao nữ nhi mình lại biến thành bộ dáng bây giờ.
Kỷ đại phu vuốt vuốt chòm râu, lắc đầu: “Lão phu nhân thứ tội, lão phu cũng không rõ tại sao Vương gia không nhớ được chuyện trước kia.”
“Vậy…”
“Được rồi được rồi, chỉ là mất trí nhớ thôi! Trước kia đã xảy ra chuyện gì chứ?” Nhìn hai vị lão nhân tựa hồ như muốn truy cứu đến tận cung, Tô Khinh Lăng nhịn không được khoát tay.
“Các ngươi mau nói cho ta biết, sự tình trước kia là như thế nào, không phải là được rồi hay sao.”
Lão Vương phi cùng Kỷ đại phu vừa nghe cũng cảm thấy ổn. Nói cho nàng biết những sự tình trước đây, khiến cho nàng thấu hiểu hết mọi chuyện cũng tốt, đỡ khiến thân già hai người lo lắng bồn chồn.
Kỷ đại phu hướng các nàng thi lễ rồi rời, lão Vương phi cũng đem mọi sự từ trước tới nay nói lại cho Tô Khinh Lăng nghe.
Nguyên lai, phụ thân của thân thể này là Thanh Tuấn Vương gia dũng chí thiện chiến. Trong khi Vương phi đang mang thai, người nhận được một đạo thánh chỉ phải đi đánh giặc, không ngờ lại bị nội gian bán đứng, trúng độc bỏ mình. Lão Vương gia sau khi mất, Vương hủ như rắn mất đầu, mà người lại không lưu lại nhiều con cháu, thiếu chút nữa Vương phủ sụp đổ. Cũng may, Vương phi cưỡng chế bi thương, ra mặt chủ trì đại cục, lấy hài tử trong bụng làm người thừa kế vương vị danh chính ngôn thuận mà chèn ép mọi thứ. Nhưng không như dự tính, thai nhi sinh ra lại là nữ nhi, Vương phi vừa mất mát lại đau khổ, phải suy tính rất lâu mới quyết định, đem nữ nhi biến thành nam tử, lại lệnh cho bà mụ cùng nha hoàn bên cạnh giữ kín bí mật. Từ đó về sau, Tô Khinh Lăng liền bắt đầu cuộc sống nữ phẫn nam trang. Mà Vương phi vì để ngăn chặn việc người ngoài sinh nghi liền đem Từ Khiết Nhi cưới vào Vương phủ.
Tóm lại, nàng đã hiểu, tương lai sau này của nàng chính là cực tốt. Vì thế, nàng khoái trá tuyên bố: bổn vương mất trí nhớ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.