Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản
Chương 124: Cua cua
Tài Ảnh
24/07/2024
Diệp Chu cho rằng mình nghe nhầm, sau sững sờ mấy giây thì nghe được
giọng nói thiếu kiên nhẫn của Trình Nhiên từ đầu bên kia điện thoại.
"Yên tâm, tuy rằng số tiền này trong tay tôi không sạch sẽ, nhưng đến tay anh nhất định là sạch sẽ, chưa nói Giang Du sẽ không phát hiện, cho dù Giang Du có phát hiện cũng không sao, tôi có rất nhiều cách đối phó hắn."
Diệp Chu: "...A?"
Đây là sự thần kỳ của thế giới này sao, rõ ràng lần trước thấy Trình Nhiên cậu ta vẫn chỉ là người bị tình yêu che mờ mắt, yêu Giang Du yêu đến không cần mạng, đầu óc ngốc ngếch đơn thuần, một kẻ ngu ngốc, sao vừa mới chạy trốn lại đột nhiên hắc hóa rồi!
"Không, không cần." Diệp Chu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nhắc nhở thiện ý: "Lúc cậu dùng số tiền kìa nên cẩn thận một chút, hiện tại Giang Du và Dư Thu Trạch đang tìm kiếm cậu khắp nơi, nếu thực sự ép họ quá mức, có khi sẽ báo cảnh sát, đến lúc đó sẽ rắc rối đấy."
Trình Nhiên cười lạnh, "Cứ để bọn họ báo cảnh sát đi, buôn bán nội tạng, cố ý giết người, báo cảnh sát à, bọn họ có thể làm bạn trong tù lâu hơn so với tôi, rất tốt."
Lượng thông tin trong lời này của cậu ta quá lớn, đến nỗi Diệp Chu mở miệng cũng không biết nên nói gì để khuyên can.
Theo lý mà nói, ba người vai chính công thụ và bạch nguyệt quang đại chiến sẽ khiến tiểu pháo hôi Diệp Chu nằm mơ cũng sẽ vui mừng đến tỉnh lại, đối với cậu tuyệt đối là trăm lợi không có một hại, nhưng sau Trình Nhiên gọi cuộc điện thoại này, tâm tình Diệp Chu trở nên hơi vi diệu,
Cậu suy nghĩ một chút, sau đó uyển chuyển khuyên nhủ: "Tuy là vậy, cậu hận Giang Du không sao, muốn báo thù cũng không sao, nhưng đả thương địch một ngàn tự tổn hại tám trăm đáng giá sao?"
Nghe lời nói của Diệp Chu, Trình Nhiên trong điện thoại im lặng, tiếng gió rít từ trong ống nghe truyền đến, khi cậu ta mở miệng lần nữa, không hiểu sao Diệp Chu có cảm giác giọng nói của cậu ta có hơi nghẹn ngào.
"Đừng quản việc không đâu, tôi không cần sự thông cảm của anh, gửi số thẻ cho tôi, cúp đây." Trình Nhiên nói xong liền gọn gàng cúp điện thoại.
Diệp Chu nhìn cuộc gọi đã cúp máy, thở dài một hơi khó nhận ra, cũng không gọi lại.
Cậu không phải thánh mẫu, những gì cần nói đều đã nói rồi, còn lại chỉ có thể xem lựa chọn của Trình Nhiên.
Về phần số thẻ, Diệp Chu đương nhiên là không gửi. Dù sao về tình về lý cậu đều sẽ không nhận số tiền kia, dùng lời của Trình Nhiên mà nói, tiền này là cậu ta dùng bản lĩnh lấy được, sao Diệp Chu có thể lấy.
Hơn nữa Diệp Chu bây giờ cũng không thiếu tiền, mặc dù mấy dự án trong tay cậu không đến nỗi một ngày kiếm một đấu vàng, nhưng gộp lại cũng không khác là bao, chỉ riêng phí đại ngôn hàng năm và các loại tiền thưởng thi đấu của đội thể thao điện tử của Hứa Trừng cộng lại cũng đã được mấy chục triệu.
Chương trình tuyển tú mùa đầu tiên của Từ Vi đã kết thúc, mùa thứ hai đang trong thời gian chuẩn bị, mỗi ngày đều có đủ loại doanh nghiệp có tên tuổi gào khóc quơ tiền muốn tài trợ, hơn nữa một số thí sinh rất xuất sắc của mùa đầu tiên mặc dù trên danh nghĩa là của Kinh Chập, nhưng thực ra là ở dưới cờ phòng làm việc của Diệp Chu tại Kinh Chập.
Nói đến phòng làm việc này vẫn là do Từ Vi đề nghị thành lập, Diệp Chu suy nghĩ thấy hình như cũng không có vấn đề gì nên vui vẻ đồng ý, đương nhiên, tiền để thành lập phòng làm việc là Diệp Chu tự mình bỏ ra.
Tuy nhiên, phòng làm việc trước mắt do Từ Vi quản lý, cô đã hoạt động trong ngành một thời gian dài trước khi chế tác [Tinh Quang Thiếu Niên], tích lũy rất nhiều nhân mạch, phòng làm việc vừa thành lập cô đã giúp Diệp Chu đào về hai người đại diện có chút danh tiếng trong ngành.
Bây giờ phòng làm việc không lớn, nhưng nhờ chương trình [Tinh Quang Thiếu Niên] mà mang đến sự nổi tiếng và độ thảo luận liên tục không ngừng, hiện tại mấy tuyển thủ này cũng có nhân khí rất cao, đại ngôn và lời mời tham gia chương trình nhận đến mỏi tay.
Nói đến đây, phải nhắc đến Trì Ngộ, thiếu niên đã khiến Diệp Chu choáng váng khi trình diễn dùng ngực đập đá trên sân khấu chương trình, không những thành công lấy được vị trí thứ ba mà còn có nhân khí rất cao trong số các thí sinh, thậm chí còn áp đảo hạng nhất.
Ngoài ra, y còn rất được tư bản nâng đỡ, ngay sau khi chương trình tuyển tú vừa kết thúc đã có rất nhiều doanh nghiệp chỉ đích danh y làm người phát ngôn, càng ngạc nhiên hơn nữa là y còn được một đạo diễn khá có tiếng trong ngành đánh giá cao, mời y đóng vai nam ba trong một bộ phim của ông ấy.
Đạo diễn kia Diệp Chu cũng biết, là một người yêu thích cuồng nhiệt phim tiên hiệp, phàm là những bộ phim tiên hiệp qua tay ông, rating chưa bao giờ là vấn đề, đối xử với diễn viên cũng rất tốt, dù không đến nỗi nâng một người hot một người, nhưng cũng không sai biệt lắm.
Những tuyển thủ khác tuy không may mắn như y, nhưng không gian lựa chọn của họ cũng lớn hơn nhiều so với những người mới bình thường hoặc thậm chí là những nghệ sĩ nhỏ ở tầng chót.
Phòng làm việc hiện tại cơ bản không cần tới tiền của Diệp Chu, đã bắt đầu có lợi nhuận, tự cung tự cấp, thậm chí còn có thể giúp Diệp Chu thực hiện một số khoản đầu tư nhỏ.
Danh tiếng phòng vé [Song Sắt Nước Mắt] của Hà Phi Dương và Liễu Chiêu đã thành công rực rỡ, bây giờ đã sớm không giống như năm đó không người hỏi thăm, giá trị bản thân của hai người tăng cao, tận dụng mọi thời cơ, bộ phim mới đã đang trong giai đoạn chuẩn bị, tin rằng chưa đầy hai năm nữa sẽ được phát hành.
Tất nhiên, lợi nhuận cao nhất là Trích Tinh Live mà khi trước Diệp Chu đã mua lại vì [Tinh Quang Thiếu Niên], cậu mạo hiểm dùng những người streamer lớn đã phải hứng chịu bạo lực mạng nặng nề, thành công mang lại lượng truy cập không thể tưởng tượng được cho nền tảng này.
Nhiều người trong ngành chế giễu Trích Tinh chỉ là đang lấy lòng mọi người, một khi người dùng mất đi sự nhiệt tình với những streamer này, nhiệt độ rút đi, không bao lấu nữa Trích Tinh sẽ chết.
Khiến cho bọn họ thất vọng chính là, sự nhiệt tình của người dùng đối với những streamer này không những không biến mất mà ngày càng trở nên nhiệt tình hơn khi thời gian phát sóng tăng lên.
Diệp Chu có ánh mắt rất tốt, phàm là streamer mà cậu coi trọng đều có cá tính và sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ, trước đây là bởi vì nản lòng thoái chí không muốn tiếp tục, bây giờ bị Diệp Chu thuyết phục đã phấn chấn trở lại, những streamer phổ thông đương nhiên không thể so sánh được.
Sự trở lại của họ thậm chí còn thu hút nhiều người hâm mộ lâu năm vì họ lui vòng mà cũng bỏ xem livestream theo, những người hâm mộ cũ này trước đây đã không thể bảo vệ được streamer yêu thích của mình, lần này lại tự phát thành đoàn đội mỗi ngày đến phòng live của streamer mình thích để giúp họ quản lý phòng live, giữ gìn trật tự.
Sau khi những chuyện năm đó lần lượt được làm sáng tỏ, những streamer đang như mặt trời ban đã phải từ bỏ sự nghiệp trưa vì nhiều lý do khác nhau đã quay trở lại, sau nhiều năm cuối cùng lại lần nữa tỏa sáng ở Trích Tinh.
Nhiều nền tảng trong ngành đã làm theo sau khi chứng kiến hành động của Trích Tinh, nhưng hành động của Trích Tinh sao có thể dễ dàng bị bắt chước đến vậy?
Lúc đó Diệp Chu đã bận rộn mấy tháng liền để tìm kiếm những streamer này, thậm chí còn dùng mối quan hệ của Giang tổng để sàng lọc ra số ít đáng thương này, streamer có tai tiếng hoặc bởi vì tai tiếng mà bị phong sát rất nhiều, nhưng hắc liệu nào là thật, cái nào là bị vu khống, sao có thể dễ dàng nhận biết như vậy.
Hậu quả của việc này là một số nền tảng đã nhanh chóng bị một lượng lớn anti-fan tràn vào do sử dụng các nghệ sĩ có danh tiếng cực kỳ kém, những nền tảng này không có năng lực tẩy trắng như Trích Tinh, hắc liêu của streamer cũng đều là sự thật chứ không phải bịa đặt, tốc độ tẩy trắng căn bản không theo kịp tốc độ anti-fan tràn vào.
Trong lúc nhất thời, một nền tảng tốt cứ như vậy bị làm cho bẩn thỉu xấu xa, thậm chí nhiều streamer vô tội cũng bị ảnh hưởng, vô cùng đáng sợ, nhiều người đã đến hạn hợp đồng không chịu nổi sự quấy rối dồn dập đi ăn máng khác, những người chưa hết hạn hợp đồng đã quyết định gia hạn tiếp kỳ sau cũng thay đổi.
Nhiều streamer trong số đó đã bị thu hút bởi Trích Tinh giàu nứt đố đổ vách đang như mặt trời ban trưa, cứ như vậy, hệ thống streamer của Trích Tinh lại tiến một bước hoàn thiện hơn nữa.
Ban đầu, Trích Tinh chỉ có những streamer hàng đầu và những streamer mới bị thu hút bởi [Kế hoạch nâng đỡ ước mơ], nhưng lại có một khoảng trống ở giữa, hành động hiện tại của các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn đã giúp Trích Tinh thành công lấp đầy khoảng trống đó.
Phản ứng của Diệp Chu đối với việc này là: =口= còn có thể làm như vậy?
Trải qua chuỗi sự kiện này, cuối cùng Diệp Chu cũng đã hiểu ra, cho dù ngay từ đầu cậu muốn mất tiền, nhưng kết quả cuối cùng lại đều không như ý muốn, Diệp Chu cũng nghĩ thông suốt rồi, đã như vậy thì mặc kệ luôn đi.
Dù sao hiện tại Diệp Chu thật sự không thiếu tiền, không cần cũng không có khả năng lấy mấy chục triệu kia của Trình Nhiên.
Mặc dù bản thân cậu cảm thấy mình không thiếu tiền, nhưng kể từ lần trước cãi nhau với Giang tổng rồi một mình đến Nam Phi quay sư tử, mấy người phụ trách hạng mục của cậu ai cũng đều cảm thấy cậu rất nghèo, mỗi lần gặp Diệp Chu đều điên cuồng cố gắng nhét tiền cho cậu, nhét đến mức Diệp Chu cũng không còn cách nào khác.
Số tiền 700 triệu bồi khụ khụ khụ đưa cho Giang tổng, cuối cùng vẫn bị Giang tổng mạnh mẽ trả lại với danh nghĩa "phí khổ cực".
Diệp Chu đối với chuyện này rất phẫn nộ, chuyện liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông sao có thể nhịn?? Song phe địch quá mạnh, sau nhiều lần khước từ không thành, thậm chí còn bị đau thắtlưng, Diệp Chu đành bỏ cuộc.
Tôn nghiêm? Tôn nghiêm gì? Tôn nghiêm có quan trọng hơn eo không!
Cậu thiếu tiền sao? Cậu thật sự không thiếu tiền mà! Cầu xin mấy người đừng đưa tiền nữa!
Sau khi cuộc điện thoại của Trình Nhiên kết thúc, Diệp Chu cũng không coi cuộc gọi này là chuyện gì quan trọng, không cho số thẻ thì Trình Nhiên cũng không có cách nào chuyển tiền, về phần sau này cậu ta sẽ sống như thế nào, dùng số tiền kia làm gì, Diệp Chu sẽ không xen vào.
Chào phó đạo diễn Mạnh xong, đi thang máy lên phòng làm việc của Giang tổng, đắc ý ngồi trên ghế chủ tịch của Giang tổng ăn hết một phần cua xào cay.
Còn hơn nửa tiếng nữa mới đến thử vai buổi chiều, Diệp Chu ngồi phịch xuống ghế chủ tịch, không có tí hình tượng nào ợ một tiếng no nê, bắt đầu tác quái với Giang tổng: "Tiểu Đình tử, đổ đầy."
Giang - không hiểu sao lại nhiều thêm một cái xưng hô không hề êm tai – tổng:...
Giang Đình Viễn nhướng mày, hai ba bước đi tới trước mặt Diệp Chu, thật sự cầm ấm trà trên bàn bên cạnh rót cho Diệp Chu một tách trà nhỏ: "Uống đi."
Diệp Chu hài lòng cầm chén trà lên, vui vẻ hưởng thụ sự phục vụ chu đáo của Giang tổng, đang định uống thì đột nhiên nghe thấy Giang Đình Viễn ghé vào bên tai cậu nói.
"Ban ngày là tiểu Đình tử, ban đêm là tiểu Viễn ca, rất tốt."
Diệp Chu bị hắn làm cho kinh sợ, một ngụm trà nghẹn ở cổ họng, che miệng kịch liệt ho khan, khuôn mặt vốn trắng nõn vì sặc mà nhanh chóng ửng hồng.
Không biết là bị sặc hay là bị mấy lời tán tỉnh bất ngờ của Giang tổng làm cho ngượng ngùng.
Bạn học Diệp Chu khi đến thì rất phấn khởi, khi đi thì đỏ mặt chạy trối chết.
Phó đạo diễn Mạnh nhìn Diệp Chu mặt đỏ như mông khỉ, lo lắng hỏi: "Sao vậy, không phải là phát sốt đó chứ?"
Vừa nói vừa đưa tay muốn sờ trán Diệp Chu, giúp cậu đo nhiệt độ.
Diệp Chu nhanh nhẹn tránh thoát động tác của phó đạo diễn Mạnh, xấu hổ ho khan vài tiếng, tùy tiện kiếm cớ che đậy, "Bữa trưa ăn cua xào cay, cay, cay."
Nghe vậy, phó đạo diễn Mạnh lập tức kể cho Diệp Chu về chế độ dưỡng sinh của mình.
"Người trẻ nên ăn ít cay thôi, mặt mũi đều cay thành như vậy sao dạ dày có thể chịu được? Thời gian này chị dâu cậu đang loay hoay với mấy thực đơn dưỡng sinh ở nhà, nói là hạt ý dĩ, đậu đỏ, yến mạch gì đó đều là những thứ tốt cho dạ dày, hôm nào đến nhà ăn cơm, để chị dâu cậu nấu cho cậu ăn."
Diệp Chu liên tục gật đầu như gà con mổ thóc, "Được được, cảm ơn Mạnh ca, cảm ơn chị dâu, có thời gian tôi nhất định sẽ tới."
Ăn cua xào cay có gì tốt, cua xào cay ăn ngon chỗ nào, không bao giờ ăn nữa!
Cua xào cay:??? Tôi vô tội quá!
"Yên tâm, tuy rằng số tiền này trong tay tôi không sạch sẽ, nhưng đến tay anh nhất định là sạch sẽ, chưa nói Giang Du sẽ không phát hiện, cho dù Giang Du có phát hiện cũng không sao, tôi có rất nhiều cách đối phó hắn."
Diệp Chu: "...A?"
Đây là sự thần kỳ của thế giới này sao, rõ ràng lần trước thấy Trình Nhiên cậu ta vẫn chỉ là người bị tình yêu che mờ mắt, yêu Giang Du yêu đến không cần mạng, đầu óc ngốc ngếch đơn thuần, một kẻ ngu ngốc, sao vừa mới chạy trốn lại đột nhiên hắc hóa rồi!
"Không, không cần." Diệp Chu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nhắc nhở thiện ý: "Lúc cậu dùng số tiền kìa nên cẩn thận một chút, hiện tại Giang Du và Dư Thu Trạch đang tìm kiếm cậu khắp nơi, nếu thực sự ép họ quá mức, có khi sẽ báo cảnh sát, đến lúc đó sẽ rắc rối đấy."
Trình Nhiên cười lạnh, "Cứ để bọn họ báo cảnh sát đi, buôn bán nội tạng, cố ý giết người, báo cảnh sát à, bọn họ có thể làm bạn trong tù lâu hơn so với tôi, rất tốt."
Lượng thông tin trong lời này của cậu ta quá lớn, đến nỗi Diệp Chu mở miệng cũng không biết nên nói gì để khuyên can.
Theo lý mà nói, ba người vai chính công thụ và bạch nguyệt quang đại chiến sẽ khiến tiểu pháo hôi Diệp Chu nằm mơ cũng sẽ vui mừng đến tỉnh lại, đối với cậu tuyệt đối là trăm lợi không có một hại, nhưng sau Trình Nhiên gọi cuộc điện thoại này, tâm tình Diệp Chu trở nên hơi vi diệu,
Cậu suy nghĩ một chút, sau đó uyển chuyển khuyên nhủ: "Tuy là vậy, cậu hận Giang Du không sao, muốn báo thù cũng không sao, nhưng đả thương địch một ngàn tự tổn hại tám trăm đáng giá sao?"
Nghe lời nói của Diệp Chu, Trình Nhiên trong điện thoại im lặng, tiếng gió rít từ trong ống nghe truyền đến, khi cậu ta mở miệng lần nữa, không hiểu sao Diệp Chu có cảm giác giọng nói của cậu ta có hơi nghẹn ngào.
"Đừng quản việc không đâu, tôi không cần sự thông cảm của anh, gửi số thẻ cho tôi, cúp đây." Trình Nhiên nói xong liền gọn gàng cúp điện thoại.
Diệp Chu nhìn cuộc gọi đã cúp máy, thở dài một hơi khó nhận ra, cũng không gọi lại.
Cậu không phải thánh mẫu, những gì cần nói đều đã nói rồi, còn lại chỉ có thể xem lựa chọn của Trình Nhiên.
Về phần số thẻ, Diệp Chu đương nhiên là không gửi. Dù sao về tình về lý cậu đều sẽ không nhận số tiền kia, dùng lời của Trình Nhiên mà nói, tiền này là cậu ta dùng bản lĩnh lấy được, sao Diệp Chu có thể lấy.
Hơn nữa Diệp Chu bây giờ cũng không thiếu tiền, mặc dù mấy dự án trong tay cậu không đến nỗi một ngày kiếm một đấu vàng, nhưng gộp lại cũng không khác là bao, chỉ riêng phí đại ngôn hàng năm và các loại tiền thưởng thi đấu của đội thể thao điện tử của Hứa Trừng cộng lại cũng đã được mấy chục triệu.
Chương trình tuyển tú mùa đầu tiên của Từ Vi đã kết thúc, mùa thứ hai đang trong thời gian chuẩn bị, mỗi ngày đều có đủ loại doanh nghiệp có tên tuổi gào khóc quơ tiền muốn tài trợ, hơn nữa một số thí sinh rất xuất sắc của mùa đầu tiên mặc dù trên danh nghĩa là của Kinh Chập, nhưng thực ra là ở dưới cờ phòng làm việc của Diệp Chu tại Kinh Chập.
Nói đến phòng làm việc này vẫn là do Từ Vi đề nghị thành lập, Diệp Chu suy nghĩ thấy hình như cũng không có vấn đề gì nên vui vẻ đồng ý, đương nhiên, tiền để thành lập phòng làm việc là Diệp Chu tự mình bỏ ra.
Tuy nhiên, phòng làm việc trước mắt do Từ Vi quản lý, cô đã hoạt động trong ngành một thời gian dài trước khi chế tác [Tinh Quang Thiếu Niên], tích lũy rất nhiều nhân mạch, phòng làm việc vừa thành lập cô đã giúp Diệp Chu đào về hai người đại diện có chút danh tiếng trong ngành.
Bây giờ phòng làm việc không lớn, nhưng nhờ chương trình [Tinh Quang Thiếu Niên] mà mang đến sự nổi tiếng và độ thảo luận liên tục không ngừng, hiện tại mấy tuyển thủ này cũng có nhân khí rất cao, đại ngôn và lời mời tham gia chương trình nhận đến mỏi tay.
Nói đến đây, phải nhắc đến Trì Ngộ, thiếu niên đã khiến Diệp Chu choáng váng khi trình diễn dùng ngực đập đá trên sân khấu chương trình, không những thành công lấy được vị trí thứ ba mà còn có nhân khí rất cao trong số các thí sinh, thậm chí còn áp đảo hạng nhất.
Ngoài ra, y còn rất được tư bản nâng đỡ, ngay sau khi chương trình tuyển tú vừa kết thúc đã có rất nhiều doanh nghiệp chỉ đích danh y làm người phát ngôn, càng ngạc nhiên hơn nữa là y còn được một đạo diễn khá có tiếng trong ngành đánh giá cao, mời y đóng vai nam ba trong một bộ phim của ông ấy.
Đạo diễn kia Diệp Chu cũng biết, là một người yêu thích cuồng nhiệt phim tiên hiệp, phàm là những bộ phim tiên hiệp qua tay ông, rating chưa bao giờ là vấn đề, đối xử với diễn viên cũng rất tốt, dù không đến nỗi nâng một người hot một người, nhưng cũng không sai biệt lắm.
Những tuyển thủ khác tuy không may mắn như y, nhưng không gian lựa chọn của họ cũng lớn hơn nhiều so với những người mới bình thường hoặc thậm chí là những nghệ sĩ nhỏ ở tầng chót.
Phòng làm việc hiện tại cơ bản không cần tới tiền của Diệp Chu, đã bắt đầu có lợi nhuận, tự cung tự cấp, thậm chí còn có thể giúp Diệp Chu thực hiện một số khoản đầu tư nhỏ.
Danh tiếng phòng vé [Song Sắt Nước Mắt] của Hà Phi Dương và Liễu Chiêu đã thành công rực rỡ, bây giờ đã sớm không giống như năm đó không người hỏi thăm, giá trị bản thân của hai người tăng cao, tận dụng mọi thời cơ, bộ phim mới đã đang trong giai đoạn chuẩn bị, tin rằng chưa đầy hai năm nữa sẽ được phát hành.
Tất nhiên, lợi nhuận cao nhất là Trích Tinh Live mà khi trước Diệp Chu đã mua lại vì [Tinh Quang Thiếu Niên], cậu mạo hiểm dùng những người streamer lớn đã phải hứng chịu bạo lực mạng nặng nề, thành công mang lại lượng truy cập không thể tưởng tượng được cho nền tảng này.
Nhiều người trong ngành chế giễu Trích Tinh chỉ là đang lấy lòng mọi người, một khi người dùng mất đi sự nhiệt tình với những streamer này, nhiệt độ rút đi, không bao lấu nữa Trích Tinh sẽ chết.
Khiến cho bọn họ thất vọng chính là, sự nhiệt tình của người dùng đối với những streamer này không những không biến mất mà ngày càng trở nên nhiệt tình hơn khi thời gian phát sóng tăng lên.
Diệp Chu có ánh mắt rất tốt, phàm là streamer mà cậu coi trọng đều có cá tính và sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ, trước đây là bởi vì nản lòng thoái chí không muốn tiếp tục, bây giờ bị Diệp Chu thuyết phục đã phấn chấn trở lại, những streamer phổ thông đương nhiên không thể so sánh được.
Sự trở lại của họ thậm chí còn thu hút nhiều người hâm mộ lâu năm vì họ lui vòng mà cũng bỏ xem livestream theo, những người hâm mộ cũ này trước đây đã không thể bảo vệ được streamer yêu thích của mình, lần này lại tự phát thành đoàn đội mỗi ngày đến phòng live của streamer mình thích để giúp họ quản lý phòng live, giữ gìn trật tự.
Sau khi những chuyện năm đó lần lượt được làm sáng tỏ, những streamer đang như mặt trời ban đã phải từ bỏ sự nghiệp trưa vì nhiều lý do khác nhau đã quay trở lại, sau nhiều năm cuối cùng lại lần nữa tỏa sáng ở Trích Tinh.
Nhiều nền tảng trong ngành đã làm theo sau khi chứng kiến hành động của Trích Tinh, nhưng hành động của Trích Tinh sao có thể dễ dàng bị bắt chước đến vậy?
Lúc đó Diệp Chu đã bận rộn mấy tháng liền để tìm kiếm những streamer này, thậm chí còn dùng mối quan hệ của Giang tổng để sàng lọc ra số ít đáng thương này, streamer có tai tiếng hoặc bởi vì tai tiếng mà bị phong sát rất nhiều, nhưng hắc liệu nào là thật, cái nào là bị vu khống, sao có thể dễ dàng nhận biết như vậy.
Hậu quả của việc này là một số nền tảng đã nhanh chóng bị một lượng lớn anti-fan tràn vào do sử dụng các nghệ sĩ có danh tiếng cực kỳ kém, những nền tảng này không có năng lực tẩy trắng như Trích Tinh, hắc liêu của streamer cũng đều là sự thật chứ không phải bịa đặt, tốc độ tẩy trắng căn bản không theo kịp tốc độ anti-fan tràn vào.
Trong lúc nhất thời, một nền tảng tốt cứ như vậy bị làm cho bẩn thỉu xấu xa, thậm chí nhiều streamer vô tội cũng bị ảnh hưởng, vô cùng đáng sợ, nhiều người đã đến hạn hợp đồng không chịu nổi sự quấy rối dồn dập đi ăn máng khác, những người chưa hết hạn hợp đồng đã quyết định gia hạn tiếp kỳ sau cũng thay đổi.
Nhiều streamer trong số đó đã bị thu hút bởi Trích Tinh giàu nứt đố đổ vách đang như mặt trời ban trưa, cứ như vậy, hệ thống streamer của Trích Tinh lại tiến một bước hoàn thiện hơn nữa.
Ban đầu, Trích Tinh chỉ có những streamer hàng đầu và những streamer mới bị thu hút bởi [Kế hoạch nâng đỡ ước mơ], nhưng lại có một khoảng trống ở giữa, hành động hiện tại của các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn đã giúp Trích Tinh thành công lấp đầy khoảng trống đó.
Phản ứng của Diệp Chu đối với việc này là: =口= còn có thể làm như vậy?
Trải qua chuỗi sự kiện này, cuối cùng Diệp Chu cũng đã hiểu ra, cho dù ngay từ đầu cậu muốn mất tiền, nhưng kết quả cuối cùng lại đều không như ý muốn, Diệp Chu cũng nghĩ thông suốt rồi, đã như vậy thì mặc kệ luôn đi.
Dù sao hiện tại Diệp Chu thật sự không thiếu tiền, không cần cũng không có khả năng lấy mấy chục triệu kia của Trình Nhiên.
Mặc dù bản thân cậu cảm thấy mình không thiếu tiền, nhưng kể từ lần trước cãi nhau với Giang tổng rồi một mình đến Nam Phi quay sư tử, mấy người phụ trách hạng mục của cậu ai cũng đều cảm thấy cậu rất nghèo, mỗi lần gặp Diệp Chu đều điên cuồng cố gắng nhét tiền cho cậu, nhét đến mức Diệp Chu cũng không còn cách nào khác.
Số tiền 700 triệu bồi khụ khụ khụ đưa cho Giang tổng, cuối cùng vẫn bị Giang tổng mạnh mẽ trả lại với danh nghĩa "phí khổ cực".
Diệp Chu đối với chuyện này rất phẫn nộ, chuyện liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông sao có thể nhịn?? Song phe địch quá mạnh, sau nhiều lần khước từ không thành, thậm chí còn bị đau thắtlưng, Diệp Chu đành bỏ cuộc.
Tôn nghiêm? Tôn nghiêm gì? Tôn nghiêm có quan trọng hơn eo không!
Cậu thiếu tiền sao? Cậu thật sự không thiếu tiền mà! Cầu xin mấy người đừng đưa tiền nữa!
Sau khi cuộc điện thoại của Trình Nhiên kết thúc, Diệp Chu cũng không coi cuộc gọi này là chuyện gì quan trọng, không cho số thẻ thì Trình Nhiên cũng không có cách nào chuyển tiền, về phần sau này cậu ta sẽ sống như thế nào, dùng số tiền kia làm gì, Diệp Chu sẽ không xen vào.
Chào phó đạo diễn Mạnh xong, đi thang máy lên phòng làm việc của Giang tổng, đắc ý ngồi trên ghế chủ tịch của Giang tổng ăn hết một phần cua xào cay.
Còn hơn nửa tiếng nữa mới đến thử vai buổi chiều, Diệp Chu ngồi phịch xuống ghế chủ tịch, không có tí hình tượng nào ợ một tiếng no nê, bắt đầu tác quái với Giang tổng: "Tiểu Đình tử, đổ đầy."
Giang - không hiểu sao lại nhiều thêm một cái xưng hô không hề êm tai – tổng:...
Giang Đình Viễn nhướng mày, hai ba bước đi tới trước mặt Diệp Chu, thật sự cầm ấm trà trên bàn bên cạnh rót cho Diệp Chu một tách trà nhỏ: "Uống đi."
Diệp Chu hài lòng cầm chén trà lên, vui vẻ hưởng thụ sự phục vụ chu đáo của Giang tổng, đang định uống thì đột nhiên nghe thấy Giang Đình Viễn ghé vào bên tai cậu nói.
"Ban ngày là tiểu Đình tử, ban đêm là tiểu Viễn ca, rất tốt."
Diệp Chu bị hắn làm cho kinh sợ, một ngụm trà nghẹn ở cổ họng, che miệng kịch liệt ho khan, khuôn mặt vốn trắng nõn vì sặc mà nhanh chóng ửng hồng.
Không biết là bị sặc hay là bị mấy lời tán tỉnh bất ngờ của Giang tổng làm cho ngượng ngùng.
Bạn học Diệp Chu khi đến thì rất phấn khởi, khi đi thì đỏ mặt chạy trối chết.
Phó đạo diễn Mạnh nhìn Diệp Chu mặt đỏ như mông khỉ, lo lắng hỏi: "Sao vậy, không phải là phát sốt đó chứ?"
Vừa nói vừa đưa tay muốn sờ trán Diệp Chu, giúp cậu đo nhiệt độ.
Diệp Chu nhanh nhẹn tránh thoát động tác của phó đạo diễn Mạnh, xấu hổ ho khan vài tiếng, tùy tiện kiếm cớ che đậy, "Bữa trưa ăn cua xào cay, cay, cay."
Nghe vậy, phó đạo diễn Mạnh lập tức kể cho Diệp Chu về chế độ dưỡng sinh của mình.
"Người trẻ nên ăn ít cay thôi, mặt mũi đều cay thành như vậy sao dạ dày có thể chịu được? Thời gian này chị dâu cậu đang loay hoay với mấy thực đơn dưỡng sinh ở nhà, nói là hạt ý dĩ, đậu đỏ, yến mạch gì đó đều là những thứ tốt cho dạ dày, hôm nào đến nhà ăn cơm, để chị dâu cậu nấu cho cậu ăn."
Diệp Chu liên tục gật đầu như gà con mổ thóc, "Được được, cảm ơn Mạnh ca, cảm ơn chị dâu, có thời gian tôi nhất định sẽ tới."
Ăn cua xào cay có gì tốt, cua xào cay ăn ngon chỗ nào, không bao giờ ăn nữa!
Cua xào cay:??? Tôi vô tội quá!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.