Chương 40: Nhật ký thuần phục thục nữ (4)
Thích tích
26/08/2014
Xích Long bảo.
Khách sạn Hampton, buổi dạ vũ kích tình, cuồng say triền miên trong phòng 3025, rồi trận nổ mạnh kinh hồn trong bóng tối kia… Úy Trì Hi cảm giác dường như tất cả chỉ là một giấc mộng, giống như tất cả mọi chuyện này đều chưa từng xảy ra, cuộc sống lại quay trở lại điểm khởi đầu.
Nhưng mà, trái tim bị đánh cắp của cô, đã không còn có thể thu hồi trở về được nữa.
“Úy Trì Hi, tập trung tinh thần, bài học ngày hôm nay là lễ nghi khi dùng cơm Tây, em đã nhớ hết chưa?” Cô giáo Hạ vẫn rất kiên nhẫn tỉ mỉ uốn nắn từng chút một, chân mày không nhịn được mà nhíu chặt. Trong các buổi học trước đây Úy Trì Hi vẫn thường rất hay chống đối, luôn tỏ rõ thái độ nổi loạn, nhưng hôm nay thì ngược lại thẩn thờ, thần bất thủ xá (mất hồn mất vía).
“Cô giáo Hạ, vì sao con gái phải trở thành thục nữ vậy? Nếu trở thành thục nữ rồi, thì sẽ được cái gì?” Úy Trì Hi cầm một chiếc khăn ăn vải có màu sắc đơn giản, thanh lịch, gập đôi chiếc khăn theo đường chéo, để tạo thành hình tam giác, rồi đặt ngay ngắn lên trên đùi, sau đó nhìn cô giáo Hạ trước mặt hỏi.
“Trở thành thục nữ, trước tiên là để nâng cao giá trị nữ tính của bản thân. Đặc biệt là khi phải sống trong xã hội thượng lưu, thì hành vi cử chỉ của em phải chịu rất nhiều sự soi mói, nên không thể để thất lễ trước mọi người rồi lại trở thành đề tài bàn tán, đối tượng mở đầu câu chuyện được. Hơn nữa, cơ hội mà thục nữ có được sự ưu ái của nam giới cũng nhiều hơn so với bình thường.” Cô giáo Hạ cười nói.
“Vậy sao?” Úy Trì Hi nghiêng chiếc đầu nhỏ. Khó trách tại sao Thác Dã lại thích thục nữ, chứ không phải là một cô nhóc hoang dã như mình? Nhưng mà, những người phụ nữ vây xung quanh anh mà cô từng gặp qua đều là những người phụ nữ quyến rũ gợi cảm cả. Thục nữ thì phải đoan trang chứ?
“Bây giờ em vẫn chỉ là một cô bé con, sau này trưởng thành gặp được người mình yêu rồi, tự nhiên em sẽ hiểu được những lời cô nói.” Cô giáo lại nghiêm túc, tiếp tục hướng dẫn bài theo chương trình học của mình, “Khăn ăn có thể dùng để lau miệng hoặc lau tay. Nhưng các vết bẩn để lại sau khi lau xong phải dấu ở mặt trong, mặt ngoài khăn ăn khi nhìn qua phải luôn luôn sạch sẽ…”
Suốt cả bài học buổi sáng, cô giáo Hạ vẫn càm ràm liên miên không dứt. Úy Trì Hi thì đầu óc cứ mơ mơ màng màng cố gắng vượt qua…
“Cô chủ nhỏ, cô có điện thoại, tôi đã chuyển máy đến phòng cô——” dưới lầu truyền đến giọng nói của thím Lâm.
“Vâng, đến ngay.” Úy Trì Hi thả dao nĩa trong tay xuống, may mắn có cú điện thoại này đến cứu cô, nếu không học xong lễ nghi dùng cơm Tây này rồi thì cô có thể trở thành nhân viên phục vụ bàn ăn mất. Vậy nên, cô gấp rút xỏ vội đôi dép lê nhong nhong chạy về phòng.
Cô giáo Hạ nhìn theo bóng lưng cô, không khỏi lắc đầu. Con bé này vẫn còn sôi nổi, bốc đồng, và hấp tấp lắm.
“Alo, Úy Trì Hi nghe đây.”
“Là mình đây. Sao di động đổ chuông hoài mà không bắt máy?” Đinh Tiếu Tiếu ở đầu dây điện thoại bên kia vừa mới bắt đầu đã kiến nghị.
“A, đang trong giờ học với cô giáo Hạ, nên di động bỏ trong phòng không có nghe. Chuyện gì vậy?” Úy Trì Hi vô tội nói.
“Mấy đứa bạn học nói muốn hẹn vài người ngoại quốc đi du lịch nước ngoài, cậu có muốn đi chung không?”
“À, Để mình hỏi thử ——” Cô còn chưa kịp nói xong, đã bị Đinh Tiếu Tiếu ngắt lời.
“Lại phải xin phép bố già Mafia nhà cậu chứ gì?! Úy Trì Hi, cậu đúng là quá vâng lời, bởi vậy nên mới bị lão bô nhà cậu quản thúc chặt chẽ đến thế! Chương trình huấn luyện thục nữ cái quái gì chứ, đó chẳng qua là do lão bô nhà cậu mong muốn con gái mình giống như một bông hoa trong lồng kính mà thôi.” Đinh Tiếu Tiếu không hề giống với cô, dù là con gái do tình nhân sinh ra, nhưng từ nhỏ đã được nuông chìu đến mức ngang ngược giống như một tiểu Na Tra.
“Tiếu Tiếu, cuối cùng mình đã hiểu vì sao mẹ cậu có thể trói chặt được trái tim của cha cậu.” Úy Trì Hi một lúc lâu sau như nhận ra được một chân lý.
“Ừ! Vì sao?” Đinh Tiếu Tiếu chỉ vừa mới ăn được một nửa thanh chocolate vẫn còn trong cổ họng.
“Bởi vì mẹ cậu bẩm sinh đã là một người có đầu óc, có cá tính, có lòng can đảm, và có thủ đoạn ——một báu vật!” Cô nói mà không hề sợ mất lòng. Đúng vậy, mẹ Tiếu Tiếu tuyệt đối là tấm gương sáng cho cô! Bản thân bà ấy cũng không cần phải là một thục nữ, chẳng phải cũng có thể đá bay đi bà vợ cả đó sao!
Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến tiếng ho khan của Đinh Tiếu Tiếu: “Tiểu Hi, quay lại chuyện chính, sau khi xác định rõ thời gian hẹn gặp, mình sẽ thông báo cho cậu!” Cô nói ngắn gọn vài câu, rồi vội vàng cúp máy. Tuy rằng cô cũng rất sùng bái sự quyến rũ của mẹ mình, nhưng đi dạy điều xấu để cho Úy Trì Hi trở thành tình nhân, dường như rất vô đạo đức.
Úy Trì Hi nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đang phát ra tiếng bíp…bíp… Cô ấy cũng cúp máy quá nhanh đi. Chắc hôm nào cũng nên đi thỉnh giáo mẹ Tiếu Tiếu một chút. Phương pháp này nên gọi tên là gì nhỉ? Nghệ thuật giữ chồng?
Khách sạn Hampton, buổi dạ vũ kích tình, cuồng say triền miên trong phòng 3025, rồi trận nổ mạnh kinh hồn trong bóng tối kia… Úy Trì Hi cảm giác dường như tất cả chỉ là một giấc mộng, giống như tất cả mọi chuyện này đều chưa từng xảy ra, cuộc sống lại quay trở lại điểm khởi đầu.
Nhưng mà, trái tim bị đánh cắp của cô, đã không còn có thể thu hồi trở về được nữa.
“Úy Trì Hi, tập trung tinh thần, bài học ngày hôm nay là lễ nghi khi dùng cơm Tây, em đã nhớ hết chưa?” Cô giáo Hạ vẫn rất kiên nhẫn tỉ mỉ uốn nắn từng chút một, chân mày không nhịn được mà nhíu chặt. Trong các buổi học trước đây Úy Trì Hi vẫn thường rất hay chống đối, luôn tỏ rõ thái độ nổi loạn, nhưng hôm nay thì ngược lại thẩn thờ, thần bất thủ xá (mất hồn mất vía).
“Cô giáo Hạ, vì sao con gái phải trở thành thục nữ vậy? Nếu trở thành thục nữ rồi, thì sẽ được cái gì?” Úy Trì Hi cầm một chiếc khăn ăn vải có màu sắc đơn giản, thanh lịch, gập đôi chiếc khăn theo đường chéo, để tạo thành hình tam giác, rồi đặt ngay ngắn lên trên đùi, sau đó nhìn cô giáo Hạ trước mặt hỏi.
“Trở thành thục nữ, trước tiên là để nâng cao giá trị nữ tính của bản thân. Đặc biệt là khi phải sống trong xã hội thượng lưu, thì hành vi cử chỉ của em phải chịu rất nhiều sự soi mói, nên không thể để thất lễ trước mọi người rồi lại trở thành đề tài bàn tán, đối tượng mở đầu câu chuyện được. Hơn nữa, cơ hội mà thục nữ có được sự ưu ái của nam giới cũng nhiều hơn so với bình thường.” Cô giáo Hạ cười nói.
“Vậy sao?” Úy Trì Hi nghiêng chiếc đầu nhỏ. Khó trách tại sao Thác Dã lại thích thục nữ, chứ không phải là một cô nhóc hoang dã như mình? Nhưng mà, những người phụ nữ vây xung quanh anh mà cô từng gặp qua đều là những người phụ nữ quyến rũ gợi cảm cả. Thục nữ thì phải đoan trang chứ?
“Bây giờ em vẫn chỉ là một cô bé con, sau này trưởng thành gặp được người mình yêu rồi, tự nhiên em sẽ hiểu được những lời cô nói.” Cô giáo lại nghiêm túc, tiếp tục hướng dẫn bài theo chương trình học của mình, “Khăn ăn có thể dùng để lau miệng hoặc lau tay. Nhưng các vết bẩn để lại sau khi lau xong phải dấu ở mặt trong, mặt ngoài khăn ăn khi nhìn qua phải luôn luôn sạch sẽ…”
Suốt cả bài học buổi sáng, cô giáo Hạ vẫn càm ràm liên miên không dứt. Úy Trì Hi thì đầu óc cứ mơ mơ màng màng cố gắng vượt qua…
“Cô chủ nhỏ, cô có điện thoại, tôi đã chuyển máy đến phòng cô——” dưới lầu truyền đến giọng nói của thím Lâm.
“Vâng, đến ngay.” Úy Trì Hi thả dao nĩa trong tay xuống, may mắn có cú điện thoại này đến cứu cô, nếu không học xong lễ nghi dùng cơm Tây này rồi thì cô có thể trở thành nhân viên phục vụ bàn ăn mất. Vậy nên, cô gấp rút xỏ vội đôi dép lê nhong nhong chạy về phòng.
Cô giáo Hạ nhìn theo bóng lưng cô, không khỏi lắc đầu. Con bé này vẫn còn sôi nổi, bốc đồng, và hấp tấp lắm.
“Alo, Úy Trì Hi nghe đây.”
“Là mình đây. Sao di động đổ chuông hoài mà không bắt máy?” Đinh Tiếu Tiếu ở đầu dây điện thoại bên kia vừa mới bắt đầu đã kiến nghị.
“A, đang trong giờ học với cô giáo Hạ, nên di động bỏ trong phòng không có nghe. Chuyện gì vậy?” Úy Trì Hi vô tội nói.
“Mấy đứa bạn học nói muốn hẹn vài người ngoại quốc đi du lịch nước ngoài, cậu có muốn đi chung không?”
“À, Để mình hỏi thử ——” Cô còn chưa kịp nói xong, đã bị Đinh Tiếu Tiếu ngắt lời.
“Lại phải xin phép bố già Mafia nhà cậu chứ gì?! Úy Trì Hi, cậu đúng là quá vâng lời, bởi vậy nên mới bị lão bô nhà cậu quản thúc chặt chẽ đến thế! Chương trình huấn luyện thục nữ cái quái gì chứ, đó chẳng qua là do lão bô nhà cậu mong muốn con gái mình giống như một bông hoa trong lồng kính mà thôi.” Đinh Tiếu Tiếu không hề giống với cô, dù là con gái do tình nhân sinh ra, nhưng từ nhỏ đã được nuông chìu đến mức ngang ngược giống như một tiểu Na Tra.
“Tiếu Tiếu, cuối cùng mình đã hiểu vì sao mẹ cậu có thể trói chặt được trái tim của cha cậu.” Úy Trì Hi một lúc lâu sau như nhận ra được một chân lý.
“Ừ! Vì sao?” Đinh Tiếu Tiếu chỉ vừa mới ăn được một nửa thanh chocolate vẫn còn trong cổ họng.
“Bởi vì mẹ cậu bẩm sinh đã là một người có đầu óc, có cá tính, có lòng can đảm, và có thủ đoạn ——một báu vật!” Cô nói mà không hề sợ mất lòng. Đúng vậy, mẹ Tiếu Tiếu tuyệt đối là tấm gương sáng cho cô! Bản thân bà ấy cũng không cần phải là một thục nữ, chẳng phải cũng có thể đá bay đi bà vợ cả đó sao!
Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến tiếng ho khan của Đinh Tiếu Tiếu: “Tiểu Hi, quay lại chuyện chính, sau khi xác định rõ thời gian hẹn gặp, mình sẽ thông báo cho cậu!” Cô nói ngắn gọn vài câu, rồi vội vàng cúp máy. Tuy rằng cô cũng rất sùng bái sự quyến rũ của mẹ mình, nhưng đi dạy điều xấu để cho Úy Trì Hi trở thành tình nhân, dường như rất vô đạo đức.
Úy Trì Hi nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đang phát ra tiếng bíp…bíp… Cô ấy cũng cúp máy quá nhanh đi. Chắc hôm nào cũng nên đi thỉnh giáo mẹ Tiếu Tiếu một chút. Phương pháp này nên gọi tên là gì nhỉ? Nghệ thuật giữ chồng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.