Chương 130: Trái tim Florence (3)
Thích tích
28/01/2015
Cô ra sức uốn éo người, nhưng tiếng kêu lần thứ ba chưa kịp thoát khỏi miệng, ngay lập tức đã bị một bàn tay
to lớn mạnh mẽ bịt kín miệng cô lại!
“Um…” Giọng nói của cô đã bị bàn tay của hắn chặn lại bên trong!
Oa, cô cảm giác người phía sau tuyệt đối là một gã đàn ông to cao vạm vỡ! Quá hèn hạ, bắt nạt cô ‘con gái yếu đuối’!
“Đáng chết! Ngậm cái giọng vịt đực của cô lại!” Người đàn ông kia không kiên nhẫn nói, chất giọng vô cùng trầm thấp giàu từ tính, ngôn ngữ Italia chuẩn xác lưu loát bật ra.
Thì ra là một anh chàng người Ý! Khi dễ cô không biết tiếng Italia hả! Cô âm thầm phỉ nhổ một câu, trong đầu nghĩ cách thoát thân!
“Um! Hãy… thả tôi ra!” Cô lõm bõm vài chữ tiếng Anh sứt sẹo. Người này muốn cô bị nghẹt thở chết sao! Đeo một lớp mặt nạ đã khó hô hấp, bây giờ còn chặn thêm một bàn tay lên nữa!
“Câm miệng, tôi sẽ thả cô ra!” Người đàn ông lập tức dùng ngôn ngữ tiếng Anh bản địa trả lời cô, trong giọng nói lộ ra sự thiếu kiên nhẫn. Tối nay hắn sớm đã có chuẩn bị, cố ý dẫn cá cắn câu, không ngờ sập bẫy cũng chỉ là một cô gái ngu ngốc, đầu óc kém nhạy bén, thân thủ không nhanh nhẹn, phát âm thì giống như vịt kêu!
“Á!” Câu này cô nghe hiểu! Vội vàng đàng hoàng ngậm miệng, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt không phải sao!
Thấy cô nghiêm chỉnh lại, lúc này người đàn ông mới buông tay ra
“A ——” Vẫn chưa kịp hét dứt câu, một lần nữa giọng nói của cô bị bịt kín trong lòng bàn tay hắn!
“Shit! Quả nhiên đàn bà là không biết giữ chữ tín!” Người đàn ông lên tiếng trách cứ.
Sỉ vả xong, hắn dùng sức giật mạnh, lột mặt nạ của cô gái xuống.
Cảm giác lạnh lẽo trong nháy mắt quét lên mặt cô, xen lẫn mùi đặc trưng của người đàn ông, cô lập tức lấy tay che mặt, hét lớn: “Không được mở đèn!” Giọng nói khàn khàn trầm đục, nói lưu loát một câu bằng tiếng Trung!
Cô sợ mình bị bại lộ thân phận, đến lúc đó chắc chắn sẽ liên lụy những người khác trong tổ chức!
Trong bóng tối, người đàn ông hơi cau mày, cô gái này là người Trung quốc? “Ồ, không ngờ cô nói được tiếng Trung!” Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, dám phái một cô gái đơn thân độc mã tới, trong hồ lô bọn chúng đang giấu thứ gì? Cô cho là không muốn mở đèn, hắn liền không mở sao? Ngây thơ!
Oái! Người đàn ông này có thể nói được mấy thứ tiếng a, lại còn nói cả tiếng Trung! Cô gái lấy hai tay che mặt, mò mẫm trong bóng tối, thân thể lặng lẽ nhích về phía cửa lúc mới vừa đi vào.
“Đáng chết! Muốn chạy!” Còn chưa kịp mở đèn, người đàn ông đã thuận tay nắm lấy eo cô, trước khi cái giọng vịt đực của cô kịp hét lên, thì tay kia của hắn lại lần nữa bịt kín môi cô, “Cô thử kêu thêm lần nữa xem!”
Lần này, lòng bàn tay thô ráp của hắn áp lên da mặt cô, làn da trơn nhẵn láng mịn đến khó tin! Đôi môi ấm áp của cô giống như một dòng nước ấm xuyên qua lòng bàn tay hắn. “Um…” A, hèn hạ! Cô ê ê a a.
“Nói! Là ai phái cô tới đây?!” Một cánh tay hắn kẹp chặt lấy thân thể cô, một tay khác vẫn che miệng cô lại, “Không chịu an phận sao? Tôi cũng muốn tận mắt nhìn thật rõ khuôn mặt của cô!”
Nói xong, hắn liền lôi cơ thể cô đi đến bên tường
Mẹ ơi, xong rồi xong rồi! Cô gắng sức kéo giật ngược hắn lại, sống chết cũng không để cho hắn đi bật đèn! Tình tiết sau đó, cô há miệng cắn tay của hắn…
Người đàn ông rên lên một tiếng, cô thừa dịp hắn có hơi chút hốt hoảng, đem hết sức lực tích góp được từ lúc mới sinh đến giờ cong người muốn thoát khỏi hắn!
Chợt, trong bóng tối, cô giống như đụng phải một thân mình, chân mềm nhũn, theo bản năng cô níu lấy cổ hắn. Kết quả, cả hai ngay lập ngã rầm xuống. Oái, thật ra là cô đã ngã xuống cái giường nước kia!
“Um…” Lần này, là môi của hắn, trong lúc vô tình chạm vào môi cô!
Khi hắn chạm được vào đôi môi ấm áp kia, không ngờ lại mềm mại đến… khó tin! Giống như…
Trong đầu một ý tưởng bất ngờ nổ tung ra! Tim của hắn kích động giống như nước sôi sùng sục, trong nháy mắt bậm lấy đôi môi kia! Trong lòng thầm nghĩ là ‘cô ấy’ sao?
“Um…” A! Người này không phải là mạnh hơn cô đi! Cô gắng sức uốn éo người. Trong phòng tối quá, cô hoàn toàn không thể nhìn thấy được hình dáng của người đàn ông này. Hắn điên cuồng hôn cô, thân thể nặng nề đè lên người cô!
A A A! Hắn thật là nặng! Hại cô không cách nào nhúc nhích nổi, hai cánh môi chỉ có thể mặc cho hắn giày vò cướp đoạt! Sau lưng là giường nước mềm mại, khiến cho đường cong thân thể cô hoàn toàn vừa khít, khiến trong lòng cô cũng phải thầm than lên, giường nước thực sự rất thoải mái!
Ui cha ui cha! Hơi thở của đàn ông mang theo mùi xạ hương, làm cho cô bị mê hoặc. Cô thế mà cảm thấy nụ hôn này có chút… ngây ngất!
Đáng chết! Đáng chết! Là hương vị này, chính xác là hương vị này! Hắn thở hổn hển, trầm mê mút lấy đôi môi anh đào của cô, bá đạo dùng lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, có chút trừng phạt khẽ cắn xuống cánh môi cô, các ngón tay cũng khẽ run rẩy, không kiềm được phủ xuống thân thể mềm mại dưới thân kia, cảm giác đã cách biệt bốn năm…
“Um…” Âm thanh rên khẽ từ cổ họng khàn khàn của cô, có chút không chịu nổi loại kích tình bất ngờ này, hai tay theo bản năng như muốn bắt được thứ gì đó…
Chợt, tiếng rên khẽ này trong nháy mắt kéo hắn trở về hiện thực! Không phải là giọng nói này! Đáng chết!
Hắn đột nhiên lui ra, đôi mắt lắp lánh thoáng lóe lên tia sáng trong đêm đen, “Cô rốt cuộc là ai?!”
Trước ngực thoáng đãng, khí lạnh lập tức tràn vào ngực cô, khiến cô không nhịn được rung mình một cái.
“Nói!” Hắn một tay dùng sức kẹp chặt cổ cô!
Theo bản năng, cô tiện tay vớ lấy một vật, bất chợt đập về phía hắn!
“A ——” Hắn khẽ rên lên một tiếng! Đáng chết! Cô lại tập kích hắn!
Thừa dịp hắn buông lỏng tay, cô gắng sức đẩy hắn ra, lưu loát bò dậy chạy về phía cửa sổ!
Choang!
Cửa bị đập vỡ!
Cô vèo một cái, nhảy qua cửa sổ! Trong nháy mắt biến mất tăm!
“Lão Đại!” Mấy người vệ sĩ áo đen cầm súng chạy vào.
Tách một tiếng, trong phòng nháy mắt sáng trưng!
“Um…” Giọng nói của cô đã bị bàn tay của hắn chặn lại bên trong!
Oa, cô cảm giác người phía sau tuyệt đối là một gã đàn ông to cao vạm vỡ! Quá hèn hạ, bắt nạt cô ‘con gái yếu đuối’!
“Đáng chết! Ngậm cái giọng vịt đực của cô lại!” Người đàn ông kia không kiên nhẫn nói, chất giọng vô cùng trầm thấp giàu từ tính, ngôn ngữ Italia chuẩn xác lưu loát bật ra.
Thì ra là một anh chàng người Ý! Khi dễ cô không biết tiếng Italia hả! Cô âm thầm phỉ nhổ một câu, trong đầu nghĩ cách thoát thân!
“Um! Hãy… thả tôi ra!” Cô lõm bõm vài chữ tiếng Anh sứt sẹo. Người này muốn cô bị nghẹt thở chết sao! Đeo một lớp mặt nạ đã khó hô hấp, bây giờ còn chặn thêm một bàn tay lên nữa!
“Câm miệng, tôi sẽ thả cô ra!” Người đàn ông lập tức dùng ngôn ngữ tiếng Anh bản địa trả lời cô, trong giọng nói lộ ra sự thiếu kiên nhẫn. Tối nay hắn sớm đã có chuẩn bị, cố ý dẫn cá cắn câu, không ngờ sập bẫy cũng chỉ là một cô gái ngu ngốc, đầu óc kém nhạy bén, thân thủ không nhanh nhẹn, phát âm thì giống như vịt kêu!
“Á!” Câu này cô nghe hiểu! Vội vàng đàng hoàng ngậm miệng, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt không phải sao!
Thấy cô nghiêm chỉnh lại, lúc này người đàn ông mới buông tay ra
“A ——” Vẫn chưa kịp hét dứt câu, một lần nữa giọng nói của cô bị bịt kín trong lòng bàn tay hắn!
“Shit! Quả nhiên đàn bà là không biết giữ chữ tín!” Người đàn ông lên tiếng trách cứ.
Sỉ vả xong, hắn dùng sức giật mạnh, lột mặt nạ của cô gái xuống.
Cảm giác lạnh lẽo trong nháy mắt quét lên mặt cô, xen lẫn mùi đặc trưng của người đàn ông, cô lập tức lấy tay che mặt, hét lớn: “Không được mở đèn!” Giọng nói khàn khàn trầm đục, nói lưu loát một câu bằng tiếng Trung!
Cô sợ mình bị bại lộ thân phận, đến lúc đó chắc chắn sẽ liên lụy những người khác trong tổ chức!
Trong bóng tối, người đàn ông hơi cau mày, cô gái này là người Trung quốc? “Ồ, không ngờ cô nói được tiếng Trung!” Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, dám phái một cô gái đơn thân độc mã tới, trong hồ lô bọn chúng đang giấu thứ gì? Cô cho là không muốn mở đèn, hắn liền không mở sao? Ngây thơ!
Oái! Người đàn ông này có thể nói được mấy thứ tiếng a, lại còn nói cả tiếng Trung! Cô gái lấy hai tay che mặt, mò mẫm trong bóng tối, thân thể lặng lẽ nhích về phía cửa lúc mới vừa đi vào.
“Đáng chết! Muốn chạy!” Còn chưa kịp mở đèn, người đàn ông đã thuận tay nắm lấy eo cô, trước khi cái giọng vịt đực của cô kịp hét lên, thì tay kia của hắn lại lần nữa bịt kín môi cô, “Cô thử kêu thêm lần nữa xem!”
Lần này, lòng bàn tay thô ráp của hắn áp lên da mặt cô, làn da trơn nhẵn láng mịn đến khó tin! Đôi môi ấm áp của cô giống như một dòng nước ấm xuyên qua lòng bàn tay hắn. “Um…” A, hèn hạ! Cô ê ê a a.
“Nói! Là ai phái cô tới đây?!” Một cánh tay hắn kẹp chặt lấy thân thể cô, một tay khác vẫn che miệng cô lại, “Không chịu an phận sao? Tôi cũng muốn tận mắt nhìn thật rõ khuôn mặt của cô!”
Nói xong, hắn liền lôi cơ thể cô đi đến bên tường
Mẹ ơi, xong rồi xong rồi! Cô gắng sức kéo giật ngược hắn lại, sống chết cũng không để cho hắn đi bật đèn! Tình tiết sau đó, cô há miệng cắn tay của hắn…
Người đàn ông rên lên một tiếng, cô thừa dịp hắn có hơi chút hốt hoảng, đem hết sức lực tích góp được từ lúc mới sinh đến giờ cong người muốn thoát khỏi hắn!
Chợt, trong bóng tối, cô giống như đụng phải một thân mình, chân mềm nhũn, theo bản năng cô níu lấy cổ hắn. Kết quả, cả hai ngay lập ngã rầm xuống. Oái, thật ra là cô đã ngã xuống cái giường nước kia!
“Um…” Lần này, là môi của hắn, trong lúc vô tình chạm vào môi cô!
Khi hắn chạm được vào đôi môi ấm áp kia, không ngờ lại mềm mại đến… khó tin! Giống như…
Trong đầu một ý tưởng bất ngờ nổ tung ra! Tim của hắn kích động giống như nước sôi sùng sục, trong nháy mắt bậm lấy đôi môi kia! Trong lòng thầm nghĩ là ‘cô ấy’ sao?
“Um…” A! Người này không phải là mạnh hơn cô đi! Cô gắng sức uốn éo người. Trong phòng tối quá, cô hoàn toàn không thể nhìn thấy được hình dáng của người đàn ông này. Hắn điên cuồng hôn cô, thân thể nặng nề đè lên người cô!
A A A! Hắn thật là nặng! Hại cô không cách nào nhúc nhích nổi, hai cánh môi chỉ có thể mặc cho hắn giày vò cướp đoạt! Sau lưng là giường nước mềm mại, khiến cho đường cong thân thể cô hoàn toàn vừa khít, khiến trong lòng cô cũng phải thầm than lên, giường nước thực sự rất thoải mái!
Ui cha ui cha! Hơi thở của đàn ông mang theo mùi xạ hương, làm cho cô bị mê hoặc. Cô thế mà cảm thấy nụ hôn này có chút… ngây ngất!
Đáng chết! Đáng chết! Là hương vị này, chính xác là hương vị này! Hắn thở hổn hển, trầm mê mút lấy đôi môi anh đào của cô, bá đạo dùng lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, có chút trừng phạt khẽ cắn xuống cánh môi cô, các ngón tay cũng khẽ run rẩy, không kiềm được phủ xuống thân thể mềm mại dưới thân kia, cảm giác đã cách biệt bốn năm…
“Um…” Âm thanh rên khẽ từ cổ họng khàn khàn của cô, có chút không chịu nổi loại kích tình bất ngờ này, hai tay theo bản năng như muốn bắt được thứ gì đó…
Chợt, tiếng rên khẽ này trong nháy mắt kéo hắn trở về hiện thực! Không phải là giọng nói này! Đáng chết!
Hắn đột nhiên lui ra, đôi mắt lắp lánh thoáng lóe lên tia sáng trong đêm đen, “Cô rốt cuộc là ai?!”
Trước ngực thoáng đãng, khí lạnh lập tức tràn vào ngực cô, khiến cô không nhịn được rung mình một cái.
“Nói!” Hắn một tay dùng sức kẹp chặt cổ cô!
Theo bản năng, cô tiện tay vớ lấy một vật, bất chợt đập về phía hắn!
“A ——” Hắn khẽ rên lên một tiếng! Đáng chết! Cô lại tập kích hắn!
Thừa dịp hắn buông lỏng tay, cô gắng sức đẩy hắn ra, lưu loát bò dậy chạy về phía cửa sổ!
Choang!
Cửa bị đập vỡ!
Cô vèo một cái, nhảy qua cửa sổ! Trong nháy mắt biến mất tăm!
“Lão Đại!” Mấy người vệ sĩ áo đen cầm súng chạy vào.
Tách một tiếng, trong phòng nháy mắt sáng trưng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.