Chương 9
Si Nhân Mộng
24/10/2020
Nhìn thân thể trần truồng của đại thúc, Thần Hi nổi lên một cơn xung động muốn trực tiếp đem người kia áp xuống, để hắn phải ửng hồng gương mặt, dưới thân mình bày ra bộ dáng kích tình rên rỉ.
“Thần… Thần Hi, ngươi làm… làm sao vậy?”
Đại thúc bị sự xuất hiện đột ngột của Thần Hi làm cho lắp ba lắp bắp không nói ra được một câu hoàn chỉnh, chỉ biết mở to mắt mà nhìn trừng trừng người trước mắt. Giây tiếp theo, hắn mới giật mình nhớ ra mình hiện tại là đang xích lõa, theo phản xạ liền khom người nhặt lấy chiếc khăn trên giường.
Đại thúc cúi người xuống, hoàn toàn không để tâm đến việc cặp mông căng tròn của hắn cứ như vậy hoàn toàn phơi bày trước mắt Thần Hi. Và đối với Thần Hi đã có sẵn âm mưu thì đại thúc quả thực là đang vô tình mời gọi.
“Đại thúc…”
Thần Hi một phen ôm chặt vòng eo thon gầy của đại thúc, đoạt lấy thứ che đậy duy nhất trong tay đối phương rồi tiện tay ném xuống giường.
“Thần… Thần Hi… Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì?”
Đại thúc toàn thân đều căng thẳng, cái ôm của Thần Hi quả thực khiến hắn da đầu tê dại.
Cảm thấy… cảm thấy… có dự cảm gì đó không lành…
“Đây là do ngươi tự mình câu dẫn ta… Đại thúc, chính ngươi đốt lửa, vậy ngươi phải tự đi mà dập lửa a.”
Sắc mặt Thần Hi cùng với vật thể trướng đại dưới hạ thể đang đâm chọc vào mông hắn chính là bằng chứng rõ ràng nhất cho suy đoán của đại thúc.
“Thần… Thần Hi, ngươi không phải nói không có hứng thú với ta sao?”
Đại thúc gương mặt tái nhợt, thân thể vặn vẹo giãy dụa, đột nhiên bị Thần Hi đẩy mạnh xuống giường. Ngay khi hắn còn chưa kịp phản ứng, cả người thiếu niên đã nhanh chóng đè phía trên.
“Vốn dĩ là như vậy, nhưng mà đại thúc à, ai kêu ngươi lộ ra bộ dáng hấp dẫn như thế để câu dẫn ta? Hại ta nhìn thấy rồi… thật nhịn không được…”
Khí tức thiếu niên phun lên ***g ngực bởi vì khẩn trương mà không ngừng dồn dập phập phồng của đại thúc. Đại thúc cắn chặt môi dưới, miệng vẫn không từ bỏ: “Ta… Ta không có câu dẫn ngươi!”
“Quên đi, mặc kệ có hay không, chuyện đã đến nước này rồi, đại thúc cũng đừng phản kháng nữa, ta sẽ khiến ngươi cảm thấy rất thoải mái.”
Dứt lời, bàn tay Thần Hi liền khéo léo trượt xuống bộ phận nam tính giữa hai chân đại thúc rồi giữ chặt lấy.
Bộ vị yếu ớt nhất bị thiếu niên giữ trong tay, đại thúc kích động bật người dậy, theo phản xạ dùng hết toàn lực, một quyền đánh thẳng về phía thiếu niên.
Không ngờ đại thúc khi kích động lại có thể dùng đến thủ đoạn đó để cự tuyệt mình, một bên mặt Thần Hi hứng trọn nắm đấm của đại thúc, cả người loạng choáng té khỏi giường.
Đại thúc kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình, bên tai truyền đến tiếng kêu rên thống khổ của thiếu niên. Hắn vốn dĩ… không định đánh mạnh như thế… Hắn chỉ là… chỉ là muốn ngăn cản Thần Hi… muốn kêu Thần Hi dừng lại…
“Thần… Thần Hi, mặt của ngươi… có sao không?”
Đại thúc sợ hãi hỏi thăm thiếu niên bị hắn đánh ngã khỏi giường, lúc nãy hắn hình như có chút không khống chế lực đạo.
Thần Hi trầm mặc, một tay dùng lực thật mạnh chùi đi tơ máu nơi khóe miệng, khuôn mặt lạnh lẽo đứng lên.
“Thần… Thần Hi?”
Thanh âm đại thúc càng thêm sợ sệt. Nhìn biểu tình Thần Hi âm trầm như thế, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bất an.
Hừ một tiếng, Thần Hi không nói thêm câu nào xoay người rời khỏi phòng. Đại thúc lập tức mặc áo choàng tắm vào rồi vội vã đuổi theo.
“Thần Hi!”
Đại thúc giữ lấy cánh tay Thần Hi, lại bị y hung hăng giật ra.
“Không được chạm vào ta!”
Thần Hi ác ý phun ra mấy chữ này, sau đó xoay người, mang theo tràn ngập lửa giận rời đi.
Lưu lại một mình đại thúc, chân tay luống cuống nhìn bàn tay vừa bị Thần Hi rũ bỏ…
“Thần… Thần Hi, ngươi làm… làm sao vậy?”
Đại thúc bị sự xuất hiện đột ngột của Thần Hi làm cho lắp ba lắp bắp không nói ra được một câu hoàn chỉnh, chỉ biết mở to mắt mà nhìn trừng trừng người trước mắt. Giây tiếp theo, hắn mới giật mình nhớ ra mình hiện tại là đang xích lõa, theo phản xạ liền khom người nhặt lấy chiếc khăn trên giường.
Đại thúc cúi người xuống, hoàn toàn không để tâm đến việc cặp mông căng tròn của hắn cứ như vậy hoàn toàn phơi bày trước mắt Thần Hi. Và đối với Thần Hi đã có sẵn âm mưu thì đại thúc quả thực là đang vô tình mời gọi.
“Đại thúc…”
Thần Hi một phen ôm chặt vòng eo thon gầy của đại thúc, đoạt lấy thứ che đậy duy nhất trong tay đối phương rồi tiện tay ném xuống giường.
“Thần… Thần Hi… Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì?”
Đại thúc toàn thân đều căng thẳng, cái ôm của Thần Hi quả thực khiến hắn da đầu tê dại.
Cảm thấy… cảm thấy… có dự cảm gì đó không lành…
“Đây là do ngươi tự mình câu dẫn ta… Đại thúc, chính ngươi đốt lửa, vậy ngươi phải tự đi mà dập lửa a.”
Sắc mặt Thần Hi cùng với vật thể trướng đại dưới hạ thể đang đâm chọc vào mông hắn chính là bằng chứng rõ ràng nhất cho suy đoán của đại thúc.
“Thần… Thần Hi, ngươi không phải nói không có hứng thú với ta sao?”
Đại thúc gương mặt tái nhợt, thân thể vặn vẹo giãy dụa, đột nhiên bị Thần Hi đẩy mạnh xuống giường. Ngay khi hắn còn chưa kịp phản ứng, cả người thiếu niên đã nhanh chóng đè phía trên.
“Vốn dĩ là như vậy, nhưng mà đại thúc à, ai kêu ngươi lộ ra bộ dáng hấp dẫn như thế để câu dẫn ta? Hại ta nhìn thấy rồi… thật nhịn không được…”
Khí tức thiếu niên phun lên ***g ngực bởi vì khẩn trương mà không ngừng dồn dập phập phồng của đại thúc. Đại thúc cắn chặt môi dưới, miệng vẫn không từ bỏ: “Ta… Ta không có câu dẫn ngươi!”
“Quên đi, mặc kệ có hay không, chuyện đã đến nước này rồi, đại thúc cũng đừng phản kháng nữa, ta sẽ khiến ngươi cảm thấy rất thoải mái.”
Dứt lời, bàn tay Thần Hi liền khéo léo trượt xuống bộ phận nam tính giữa hai chân đại thúc rồi giữ chặt lấy.
Bộ vị yếu ớt nhất bị thiếu niên giữ trong tay, đại thúc kích động bật người dậy, theo phản xạ dùng hết toàn lực, một quyền đánh thẳng về phía thiếu niên.
Không ngờ đại thúc khi kích động lại có thể dùng đến thủ đoạn đó để cự tuyệt mình, một bên mặt Thần Hi hứng trọn nắm đấm của đại thúc, cả người loạng choáng té khỏi giường.
Đại thúc kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình, bên tai truyền đến tiếng kêu rên thống khổ của thiếu niên. Hắn vốn dĩ… không định đánh mạnh như thế… Hắn chỉ là… chỉ là muốn ngăn cản Thần Hi… muốn kêu Thần Hi dừng lại…
“Thần… Thần Hi, mặt của ngươi… có sao không?”
Đại thúc sợ hãi hỏi thăm thiếu niên bị hắn đánh ngã khỏi giường, lúc nãy hắn hình như có chút không khống chế lực đạo.
Thần Hi trầm mặc, một tay dùng lực thật mạnh chùi đi tơ máu nơi khóe miệng, khuôn mặt lạnh lẽo đứng lên.
“Thần… Thần Hi?”
Thanh âm đại thúc càng thêm sợ sệt. Nhìn biểu tình Thần Hi âm trầm như thế, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bất an.
Hừ một tiếng, Thần Hi không nói thêm câu nào xoay người rời khỏi phòng. Đại thúc lập tức mặc áo choàng tắm vào rồi vội vã đuổi theo.
“Thần Hi!”
Đại thúc giữ lấy cánh tay Thần Hi, lại bị y hung hăng giật ra.
“Không được chạm vào ta!”
Thần Hi ác ý phun ra mấy chữ này, sau đó xoay người, mang theo tràn ngập lửa giận rời đi.
Lưu lại một mình đại thúc, chân tay luống cuống nhìn bàn tay vừa bị Thần Hi rũ bỏ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.