Nhật Kí 365 Ngày Của Tôi

Chương 16: Em Là Cả Thế Giới Của Anh!

Cẩm Y Chi Hạ - Góc nhỏ của Fanti

08/11/2021

[NHẬT KÍ 365 NGÀY CỦA TÔI - PHẦN 2]

======================

CHƯƠNG 9. Em là cả thế giới của anh!

Đã gần một tuần trôi qua mà vụ scandal của Lục Dịch vẫn chưa hạ nhiệt.

- Lão Lục, mở điện thoại lên, lại có tin hot nữa rồi kìa – Tiểu Lam nhắn với Lục Dịch.

Giữa tâm bão, một đoạn clip nữa lại được đăng lên, thu hút sự chú ý của dư luận. Đó là đoạn clip hoàn chỉnh cảnh Lục Dịch và Phương Thiên Vũ đánh nhau ở công ty, không những toàn cảnh mà cả tiếng cũng thu được.

===================

[Đoạn clip]

- Không hiểu sao mà cậu có thể may mắn như vậy, hết lần này đến lần khác, đều thoát được! – Phương Thiên Vũ nói

- Anh đừng tưởng tôi không biết là anh cố ý đăng hình lên. – Lục Dịch trả lời

- Cậu biết thì sao chứ? Phải, là tôi cố ý đăng bức hình đó lên đi, là tôi cố ý tạo scandal cho cậu và Lý Nam Phương đó, sao hả, có ý kiến gì không?

- Anh đừng có mà quá đáng.

- Quá đáng? Thật ra như vậy cũng chưa có gì quá đáng đâu. Nói cho cậu biết, tấm hình cậu và Lý Nam Phương ở công ty lúc trước, cũng là do tôi chụp, là tôi bán cho phóng viên đó. Tôi tốn nhiều công sức như vậy rồi mà cậu cũng chẳng bị gì. À còn nữa, cảnh cậu hẹn hò ở bệnh viện cũng là do tôi chụp đó. Sao hả, ngưỡng mộ tài nghệ chụp ảnh của tôi lắm đúng không, ảnh rất rõ nét đó. Ây da, chưa hết chưa hết, còn một chuyện nữa, tôi cũng là người đã đăng bài nói xấu cậu và con nhỏ đó, bất ngờ lắm đúng không?

- Anh thật sự điên rồi, cậu có biết những chuyện cậu làm nếu như bị người khác biết sẽ có hậu quả gì không?

- Tôi không cần biết mình bị hậu quả gì, nhưng tôi biết, cậu… chắc chắn sẽ gặp hậu quả trước tôi đó. Ha ha ha…. Sao vậy, tức giận rồi sao? Chưa gì đã giận rồi…. À phải rồi, cậu với con nhỏ đó là một cặp đúng không, hay là để tôi đăng lên mạng công khai giùm cậu luôn.

- Đừng có mà gọi con nhỏ này con nhỏ nọ, cô ấy có tên – Lục Dịch quát lớn

- Vậy sao? Thứ đàn bà bên cạnh mày và cả đám fan của mày nữa, chẳng đáng để tao gọi tên.

- Mày im miệng lại!

Lục Dịch vừa nói vừa vung tay đấm vào mặt Phương Thiên Vũ một cái. Phương Thiên Vũ có hơi loạn choạng, nhưng cũng nhanh chóng đứng vững lại, lấy chân đạp thẳng vào bụng Lục Dịch, khiến anh chàng ngã đập đầu vào tường. Phương Thiên Vũ tiến lại gần Lục Dịch, nấm lấy tóc cậu, nói:

- Tao cảnh cáo mày lần cuối cùng, tốt nhất đừng cản đường tao, nếu không lần sao, sẽ không đơn giản như vậy đâu

Vừa nói xong, Phương Thiên Vũ dùng tay đập đầu Lục Dịch vào tường một cái nữa, khiến Lục Dịch không còn tỉnh táo nữa, sau đó Phương Thiên Vũ cũng bỏ đi. Lục Dịch sau một hồi lâu mới tỉnh táo lại được, đứng lên và đi khất khỏi camera.

---------------------------------------------------

Sau khi đoạn clip được tung ra, dư luận nhanh chóng đổi chiều. Lập tức hot search “XinloiLucDich” leo lên tận no.1 và “PhuongThienVulacamthu” (Phương Thiên Vũ là cầm thú) lên no.2. Tất cả mọi người đều đồng loạt ủng hộ Lục Dịch, những bình luận nói xấu Lục Dịch trước đây, cũng bay màu nhanh chóng, chỉ còn lại lời xin lỗi, và ủng hộ anh chàng.

“Ôi, nam thần của em, không làm em thất vọng mà!! Em biết anh không phải vô duyên vô cớ mà đánh Phương Thiên Vũ đâu. Có lý do cả đấy”

“Lục Dịch vì bảo vệ bạn bè và chúng ta nên mới đánh tên bỉ ổi đó thôi nha”

“Lục Dịch, xin lỗi cậu, tôi nhất định sẽ không bị tin đồn làm mờ mắt nữa đâu! Cậu mới là tuyệt nhất”

“Anh Dịch, đáng lẽ nên đánh thêm vài cái nữa chứ, anh thương người quá, nên bị người ta đánh lại đó, huhu, tội nghiệp anh”

“Lục Dịch là nam thần với nhân cách kim cương luôn nha”

“….”

Còn phía Phương Thiên Vũ thì bị tẩy chay toàn tập, mọi hoạt động, và hợp đồng đều bị hủy bỏ.

Sau tất cả, Augenstern Entertainment thông báo cắt hợp đồng với Phương Thiên Vũ, LPL chính thức chỉ còn lại 2 thành viên khi vừa ra mắt 6 tháng.

=====================

[Quán café]

- Yoo!!!

- Chúc mừng cậu Lục Dịch, sau tất cả đã được giải oan rồi – Sầm Phúc nói

- Lần này coi như là may mắn, sự nghiệp của cậu … phải cảm ơn tớ rồi đó!! Để coi lần này cậu trả ơn cho tớ thế nào đây! – Tiểu Lam cười nham hiểm nói

- Trả ơn? Là ý gì? – Lục Dịch thắc mắc

- Hả? Cậu … cậu …. Ủa Kim Hạ, cậu chưa nói gì với cậu ấy sao?

- Vẫn chưa. Làm việc tốt thì cần gì phải khoe ra chứ!

- Nè, nè cậu…. Ây da, được rồi, cậu không nói thì tớ nói. Lục Dịch nam thần, cậu có biết clip đó là do ai đăng lên không?

- ….

- Là do chuyên gia IT là tớ đăng lên đó. Clip đó cũng là tớ hack camera công ty cậu, khó khăn lắm mới phục hồi được bản gốc có tiếng đó. Tớ vất vả lắm đó!

- Sao cậu lại nghĩ đến chuyện hack camera vậy?

- Không phải tớ nghĩ, là …. vợ cậu nghĩ đó!

Kim Hạ nghe đến chữ “vợ” mà cảm thấy chột dạ, nên đánh Tiểu Lam một cái.

- Là em sao?

- Ùm, em thấy anh chịu oan như vậy, em cũng không nỡ, đột nhiên nghĩ đến lần trước Tiểu Lam cũng hack tài khoản của em, hồi phục lại tin nhắn, nên em đã đi tìm cậu ấy xem có thể giúp gì cho anh không.



- Cảm ơn em!

- Nên làm mà!

- Nhưng mà sau này đừng làm vậy nữa, lỡ như công ty truy cứu việc hack camera, em sẽ phải chịu trách nhiệm với pháp luật đó.

- Em biết rồi, sẽ không như vậy nữa đâu!

- Ây da, tớ còn muốn ăn cơm người đó, dừng lại đi! – Tiểu Lam nhìn hai người anh anh em em mà phát chán.

- Lần này nợ cậu, có dịp tớ nhất định sẽ trả.

- Dĩ nhiên rồi!

Sau sự việc lần này, tên tuổi Lục Dịch lên như diều gặp gió. LPL comback liên tục, phủ sóng mọi mặt trận. Trở thành nhóm nhạc nổi tiếng nhất thời điểm này. Và phía sau hào quang ấy, chính là bao nhiêu vết thương mà Lục Dịch và Lâm Thần phải cắn răng chịu đựng.

- Đau! Đau! Đau! Chị dâu, chị nhẹ tay một chút! Em cũng đối tốt với anh Lục Dịch lắm mà, em chưa từng ăn hiếp anh ấy mà. Chị nhẹ tay dùm em một chút!

Lâm Thần nhập viện vì trật chân, và một ít trầy xướt do lúc nhảy quá mạnh, đang được Kim Hạ chỉnh lại. Còn phía Lục Dịch thì gắn liền với khoa xương khớp, hai chân Lục Dịch dường như không còn chỗ xương nào là chưa bị thương.

- Chị đang thắc mắc, cả em và anh ấy đều tập luyện giống nhau, vậy tại sao em lại bị thương ít hơn anh ấy vậy?

- Chị dâu, không phải em lười biếng đâu, mà là do anh Lục Dịch siêng năng quá đó, mỗi một động tác đều rất tỉ mỉ cẩn thận, làm cho thật hoàn chỉnh mới chịu! Có cơ hội chị khuyên anh ấy đi. Mọi người đã thấy rất hoàn hảo rồi, mà anh ấy vẫn chưa vừa ý, hình như bị ám ảnh hoàn hảo ấy ạ!

- Chị dâu! Anh của em tìm chị! – Tiểu Tinh từ chỗ Lục Dịch xuống tìm Kim Hạ.

- Được, chị đến liền! …. À…. có điều hai đứa đừng gọi chị dâu nữa. Lỡ như bị người ta nghe thấy thì sao?

- Chị dâu, yên tâm đi, phòng VIP không ai vào được đâu! Còn người của công ty,…. được anh Lục Dịch đi rêu rao biết hết rồi!

===========================

[Phòng VIP Khoa Xương khớp]

- Anh tìm em?

- Kim Hạ, rõ ràng anh mới là bạn trai của em, tại sao em lại không ở đây với anh mà ở với Tiểu Thần vậy?

- Ây da, chân của anh phải để bác sĩ chuyên khoa xử lí mới được, em ở đây cũng đâu giúp được gì, Lâm Thần cũng là người nổi tiếng, Sầm Phúc nói hạn chế tiếp túc người khác sẽ tốt hơn, nên em xuống giúp cậu ấy một chút!

- Mấy tuần nay không gặp được anh, nghe tin anh nhập viện cũng không đến tìm anh ngay – Lục Dịch nói với giọng giận lẫy

- Lúc nãy em có lên rồi, tại bác sĩ đang khám nên em không tiện vào, mới xuống với Lâm Thần! Anh ghen sao?

- Không thèm ghen với thằng nhỏ đó!

- Anh có biết, lúc nãy Lâm Thần nói anh như thế nào không?

- Nói thế nào?

- Lâm Thần nói anh bị ám ảnh hoàn hảo đó!

- Anh? Thằng nhóc nãy cũng gan thật!

- Em thấy,… cậu ấy nói cũng đúng mà!

- …..

- Anh đó, dù công việc quan trong nhưng mà cũng nên biết quan tâm bản thân một chút chứ. Anh mà cứ siêng năng như vậy, sức khỏe của anh sẽ không giữ được đâu đó. Xương của anh ngày càng không ổn rồi kìa!

- Anh cũng chỉ muốn làm thật tốt mọi chuyện thôi, dù sao anh được như ngày hôm nay cũng nhờ các fan hết. Anh cũng nên dùng hết sức đáp lại tình cảm của họ chứ.

- Nhưng các fan cũng hiểu chuyện lắm mà, nếu biết anh vì họ mà bị thương như vậy sẽ buồn lắm đó.

- Không sao đâu, anh ổn mà. Đừng lo, anh biết chừng mực.

- Anh là của em đó, không được phép làm mình bị thương.

- Anh trở thành của em từ khi nào vậy? Nhớ ngày trước là ai mạnh miệng nói không muốn làm bạn gái của anh vậy?

- Ai nói vậy? Em đâu biết đâu.

- Được rồi không chọc em nữa. Nhưng có một điều anh hơi thắc mắc. Em là bác sĩ, em biết rõ Tiểu Lục Dịch lúc trước nếu hết bệnh sẽ nhớ hết những chuyện đã qua, vậy mà trước mặt Tiểu Lục Dịch còn dám thổ lộ hết lòng mình sao? Không ngại sao?

- Lúc đó, Tiểu Lục Dịch thật sự rất dễ thương, em xem Tiểu Lục Dịch như em trai mình vậy, nên bất giác không cầm lòng được, nói hết ra đó.

- Vậy anh thì sao?

- Anh không bằng một góc Tiểu Lục Dịch.

- Cái gì?

- Còn sao nữa. Tiểu Lục Dịch rất biết cách làm em vui, dù có hơi nói nhiều một chút, nhưng lời nào nói ra cũng rất thật lòng. Rất biết nghe lời, rất ngoan. Ai như anh, chuyện gì cũng giấu trong lòng.

- Nhưng có chuyện Tiểu Lục Dịch không làm được.

- Chuyện gì?

- Nó không thể lớn kịp được, nhưng anh thì có thể rước em về nhà ngay bây giờ đấy

Nói hết câu, Lục Dịch nhanh chóng hôn lấy Kim Hạ, đôi môi nhanh nhẹn từ nhẹ nhàng chuyển sang ồ ạt, chiếm lấy toàn bộ đôi môi mềm mịn kia của cô. Hai người ngấu nghiến nhau, khá lâu rồi cả hai chưa được ở riêng và thân mật như thế này.



- Lần nào anh cũng tấn công bất ngờ hết vậy?

- Em không chịu chủ động thì anh đành phải chủ động thôi

- Ai nói em không dám chủ động!

- Vậy em tới đi, anh ở đây chờ em nè!

- Lưu manh! Em không bị anh nói khích đâu!

============================

[Augenstern Entertainment]

- Để kỉ niệm 20 năm thành lập công ty, lần này công ty sẽ tổ chức chuyến du lich châu Âu cho mọi người, sẵn dịp đi chơi cho phép các cậu dẫn theo gia đình và bạn bè mình, kinh phí công ty sẽ tài trợ!

- Thật không Chủ Tịch? – Lâm Thần bất ngờ hỏi

- Tôi đã từng nói dối với các cậu bao giờ chưa?

- Cảm ơn Chủ Tịch!!

- Nhưng có điều…. các cậu cũng nên …. nhân hậu một chút, có đưa đi cũng đừng nên đưa nhiều quá nha! Nghĩ đến tôi một chút, tôi đã rất yêu thương các cậu đó!

Lời nói của Chủ Tịch Augenstern Entertainment khiến mọi người đều bật cười, hài hước quá mà!

========================

[Paris]

Nhờ sự ưu ái của Chủ Tịch Augenstern Entertainment mà Lục Dịch đã dẫn theo Tiểu Tinh và Kim Hạ đi chơi.

- Wow, ở đây tuyệt thật, anh, chị dâu, hai người nhìn xem, đằng kia là tháp Eiffel đúng không? Wow, lớn quá!!

Tiểu Tinh lần đầu được đi Pháp, nên vô cùng thích thú.

- Nhưng mà, anh…. trời nóng như vậy, mà anh trùm kín vậy, không nóng sao?

- Không trùm lại làm sao ra ngoài với em được?

Lục Dịch lúc này nào là kính đen, nào là khẩu trang, nào là nón, cộng thêm cả áo hoodie trùm kín cả đầu, nhìn cứ như đang làm chuyện mờ ám. Dù ở đây, Lục Dịch không quá nổi tiếng, nhưng an toàn vẫn là trên hết mà.

- Chị dâu, lại đây, lại đây, chúng ta chụp hình một chút. Anh, chụp cho bọn em nào!

- Chị dâu, chị xem, món này lạ quá, chúng ta ăn thử đi. Anh, trả tiền giùm em với!

- Chị, chị, chị,…. chị xem, con gấu này đáng yêu quá, nhìn nó giống em hồi nhỏ ấy, em sẽ mua một con. Anh, đưa tiền cho em đi!

- Ôi, nước này là gì vậy ta? Chị hay là chúng ta uống thử đi! Anh, cho em tí tiền nào!

- ….

- ….

- Tiểu Tinh, em có chị dâu rồi là quên anh luôn đúng không? Bây giờ anh chỉ còn là máy ATM của em thôi sao?

- Phải đó, em có chị dâu rồi, bọn em có thể cùng nhau mua sắm, cùng nhau đi ăn, cùng nhau tâm sự,… không cần anh nữa! À, …. cần tiền của anh thôi! Hihi….

- Con bé này!

Tối hôm đó, trên con phố đầy ánh sáng lung linh, đôi bạn trẻ cùng nhau dắt tay đi dạo

- Chúng ta trốn Tiểu Tinh như vậy có sao không?

- Em nghĩ con bé sẽ chịu ở yên trong phòng sao? Giờ này chắc cũng đang đi dạo đâu đó rồi!

- Ùm…

- Anh ra ngoài như vậy lỡ bị người khác nhìn thấy thì sao?

- Không sao đau, anh xem rồi, bây giờ là buổi tối, với lại khu này rất ít người, anh cũng không nổi tiếng ở đây, nên không ai nhận ra đâu

- Ùm!

- Kim Hạ, qua đây!

Trước mặt cả hai đang là một công viên khá ít người, tuy nhiên khung cảnh lại vô cùng lãng mạn, phía trên là đèn sao nhấp nháy, phía dưới là cánh hoa rơi lả tả.

- Đẹp quá!

- Kim Hạ!

Lục Dịch vừa gọi tên Kim Hạ, đồng thời quỳ một chân xuống đất, tay đưa vào túi áo, lấy ra một chiếc hộp hồng phấn vô cùng xinh đẹp. Nhẹ nhàng mở chiếc hộp ra, chiếc nhẵn đá quý óng ánh, và sáng chói.

- Kim Hạ! Anh đã từng do dự, anh do dự không biết có nên đưa em vào cuộc sống của anh không. Vì anh sợ, sợ em không còn chờ anh nữa, sợ em đã quên anh rồi, sợ những lời nói kia sẽ làm tổn thương em, sợ mình không đủ khả năng để bảo vệ em. Từ ngày yêu em, anh thật sự sợ rất nhiều thứ. Em là cả thế giới của anh, là tia sáng duy nhất trong lúc anh lạc lõng. Anh biết đoạn đường phía trước sẽ còn rất nhiều khó khăn, nhưng mà anh tin chỉ cần chúng ta đồng lòng, chỉ cần chúng ta bên nhau, mọi thứ sẽ không còn là vấn đề nữa. Kim Hạ, chúng ta đã cùng nhau trãi qua rất nhiều chuyện, quen nhau hơn 7 năm, nhưng thời gian chúng ta ở bên nhau lại rất ít. Kim Hạ! Em có đồng ý dùng khoảng thời gian còn lại của mình, bù đắp lại khoảng thời gian đã mất đi của chúng ta không?

- Em không đồng ý!

- Kim Hạ….

- Em nói, em không đồng ý!

------------- HẾT CHƯƠNG 9 -----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Kí 365 Ngày Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook